Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-383
Chương 383
Trình Hạ Vũ ký xong hợp đồng M&A với Nhã Mẫn, bắt đầu nhao nhao lên đòi đi thăm bố mẹ nuôi.
Diệp Huyền Tần không đấu lại được Trình Hạ Vũ cố chấp kia, đành đưa cô ấy đi.
Trình Hạ Vũ cứ gọi “bố nuôi mẹ nuôi” ngọt xớt, khiến cho hai ông bà không nén được nỗi vui mừng, cứ mãi cười không thôi.
Chẳng mấy chốc, Trình Hạ Vũ lại nhận được hai bao lì xì căng phồng.
Sau khi dùng bữa tối, Diệp Huyền Tần nhận được cuộc gọi của Từ Lam Khiết.
tkl chuẩn bị quay về thành phố Tân Hải, muốn Diệp Huyền Tần đến đón cô.
Trước khi đi, Diệp Huyền Tần một mình đi tìm Nhã Mẫn, bàn bạc với cô ấy: “Chị Mẫn này, em thay mặt cho phòng Dự án ký hợp đồng hợp tác với một cô gái tên Từ Nam Huyên.”
“Chốc nữa khi cô gái đó đến, khả năng cao là sẽ nghe ngóng tìm hiểu về ông chủ của dự án này, chị đừng nói người đó là em nhé.”
Trong lòng Từ Nam Huyên, là anh hùng cái thế của cô ấy thu mua dự án này.
Nếu Nhã Mẫn mà lộ ra anh là ông chủ, vậy thì thân phận của anh chẳng lẽ không bại lộ hay sao?
Đến khi đó lỡ Từ Nam Huyên bám riết lấy anh thì phải làm sao bây giờ?
Nhã Mẫn nhìn Diệp Huyền Tần với một đôi mắt thâm thúy: “Tam Tần, nói thật cho chị biết mau, em và cô Từ Nam Huyên đó có quan hệ như thế nào với nhau? Tại sao lại phải giấu diếm thân phận?”
Diệp Huyền Tần đáp: “Trong chuyện này có rất nhiều khúc mắc, không nói rõ được hết đâu chị.”
“À, lại là một mối quan hệ mập mờ.” Nhã Mẫn thở dài: “Giữa em và Hạ Vũ cũng không đơn giản đúng không.”
“Tam Tần à, chị biết giờ trong tay em có tiền, nhưng dù có nhiều tiền hơn nữa cũng không thể tùy tiện đùa giỡn với tình cảm của các cô gái đâu.”
“Nếu để cho người ta phát hiện em không chỉ có một cô bạn gái, không phải là khiến họ đau lòng muốn chết sao?”
Mồ hôi túa ra!
Rất nhiều!
Đầm đìa!
“Chị nghĩ đi đâu vậy.” Diệp Huyền Tần lau mồ hôi lạnh trên trán: “Chẳng lẽ em trai chị trong lòng chị là một người phong lưu đa tình lại không đáng tin cậy như thế sao?”
Nhã Mẫn suy nghĩ một hồi, rồi lắc đầu: “Không phải.”
Diệp Huyền Tần: “Có phải đâu.”
“Chị cứ yên tâm đi, em chỉ thích một mình Lam Khiết thôi, tuyệt đối sẽ không làm gì có lỗi với cô ấy.”
Nhã Mẫn cười cười: “Hôm nào dẫn em dâu về ra mắt đi, chị đã chuẩn bị quà gặp mặt cho em ấy rồi, chị muốn tự tay trao cho em ấy.”
Diệp Huyền Tần gật đầu: “Không thành vấn đề.”
Bàn chuyện xong xuôi, Diệp Huyền Tần liền rời đi.
Nụ cười của Nhã Mẫn dần trở nên gượng gạo, đôi mắt chợt đỏ bừng.
Vì sao, khi biết được tin cả đời này Diệp Huyền Tần chỉ thích một mình Từ Lam Khiết, trong lòng cô lại thấy chua xót, khó chịu đến như vậy.
Chẳng lẽ…
Nhã Mẫn lắc đầu nguầy nguậy: “Không được đâu, Triệu Nhã Mẫn, Diệp Huyền Tần chỉ là một thằng nhóc thối tha, là em trai mày, mày tuyệt đối không được có tình cảm với em trai.”
“Hiện giờ sức hấp dẫn của thằng bé lớn đến mức này rồi sao, chẳng trách xung quanh lại có nhiều cô gái đến như vậy.”
Diệp Huyền Tần vừa đi khỏi chưa được bao lâu, Từ Nam Huyên đã đến rồi.
Sau khi Từ Nam Huyên tự giới thiệu bản thân với Nhã Mẫn, hai người liền trao đổi ngay về chi tiết hợp đồng.
Không khí trò chuyện rất thoải mái.
Sau khi chính thức đạt thành mối quan hệ hợp tác chiến lược, đột nhiên Từ Nam Huyên hỏi: “Cô Nhã Mẫn này, có thể cho tôi gặp ông chủ của cô được không?”
Nhã Mẫn nhớ rõ lời dặn dò của Diệp Huyền Tần, không làm lộ thân phận của anh: “Xin lỗi cô, ông chủ của chúng tôi là một người rất thần bí, bản thân tôi cũng chưa từng gặp mặt người đó.”
“Nhưng xin cô hãy yên tâm, tôi đã được ông chủ giao cho toàn quyền quyết định, có đủ tư cách để đưa ra quyết định trong dự án này, có bất kỳ vấn đề gì cô chỉ cần liên lạc với tôi, không nhất thiết phải đi tìm ông chủ.”
“À ra là thế.” Từ Nam Huyên tỏ vẻ thất vọng.”
Trình Hạ Vũ ký xong hợp đồng M&A với Nhã Mẫn, bắt đầu nhao nhao lên đòi đi thăm bố mẹ nuôi.
Diệp Huyền Tần không đấu lại được Trình Hạ Vũ cố chấp kia, đành đưa cô ấy đi.
Trình Hạ Vũ cứ gọi “bố nuôi mẹ nuôi” ngọt xớt, khiến cho hai ông bà không nén được nỗi vui mừng, cứ mãi cười không thôi.
Chẳng mấy chốc, Trình Hạ Vũ lại nhận được hai bao lì xì căng phồng.
Sau khi dùng bữa tối, Diệp Huyền Tần nhận được cuộc gọi của Từ Lam Khiết.
tkl chuẩn bị quay về thành phố Tân Hải, muốn Diệp Huyền Tần đến đón cô.
Trước khi đi, Diệp Huyền Tần một mình đi tìm Nhã Mẫn, bàn bạc với cô ấy: “Chị Mẫn này, em thay mặt cho phòng Dự án ký hợp đồng hợp tác với một cô gái tên Từ Nam Huyên.”
“Chốc nữa khi cô gái đó đến, khả năng cao là sẽ nghe ngóng tìm hiểu về ông chủ của dự án này, chị đừng nói người đó là em nhé.”
Trong lòng Từ Nam Huyên, là anh hùng cái thế của cô ấy thu mua dự án này.
Nếu Nhã Mẫn mà lộ ra anh là ông chủ, vậy thì thân phận của anh chẳng lẽ không bại lộ hay sao?
Đến khi đó lỡ Từ Nam Huyên bám riết lấy anh thì phải làm sao bây giờ?
Nhã Mẫn nhìn Diệp Huyền Tần với một đôi mắt thâm thúy: “Tam Tần, nói thật cho chị biết mau, em và cô Từ Nam Huyên đó có quan hệ như thế nào với nhau? Tại sao lại phải giấu diếm thân phận?”
Diệp Huyền Tần đáp: “Trong chuyện này có rất nhiều khúc mắc, không nói rõ được hết đâu chị.”
“À, lại là một mối quan hệ mập mờ.” Nhã Mẫn thở dài: “Giữa em và Hạ Vũ cũng không đơn giản đúng không.”
“Tam Tần à, chị biết giờ trong tay em có tiền, nhưng dù có nhiều tiền hơn nữa cũng không thể tùy tiện đùa giỡn với tình cảm của các cô gái đâu.”
“Nếu để cho người ta phát hiện em không chỉ có một cô bạn gái, không phải là khiến họ đau lòng muốn chết sao?”
Mồ hôi túa ra!
Rất nhiều!
Đầm đìa!
“Chị nghĩ đi đâu vậy.” Diệp Huyền Tần lau mồ hôi lạnh trên trán: “Chẳng lẽ em trai chị trong lòng chị là một người phong lưu đa tình lại không đáng tin cậy như thế sao?”
Nhã Mẫn suy nghĩ một hồi, rồi lắc đầu: “Không phải.”
Diệp Huyền Tần: “Có phải đâu.”
“Chị cứ yên tâm đi, em chỉ thích một mình Lam Khiết thôi, tuyệt đối sẽ không làm gì có lỗi với cô ấy.”
Nhã Mẫn cười cười: “Hôm nào dẫn em dâu về ra mắt đi, chị đã chuẩn bị quà gặp mặt cho em ấy rồi, chị muốn tự tay trao cho em ấy.”
Diệp Huyền Tần gật đầu: “Không thành vấn đề.”
Bàn chuyện xong xuôi, Diệp Huyền Tần liền rời đi.
Nụ cười của Nhã Mẫn dần trở nên gượng gạo, đôi mắt chợt đỏ bừng.
Vì sao, khi biết được tin cả đời này Diệp Huyền Tần chỉ thích một mình Từ Lam Khiết, trong lòng cô lại thấy chua xót, khó chịu đến như vậy.
Chẳng lẽ…
Nhã Mẫn lắc đầu nguầy nguậy: “Không được đâu, Triệu Nhã Mẫn, Diệp Huyền Tần chỉ là một thằng nhóc thối tha, là em trai mày, mày tuyệt đối không được có tình cảm với em trai.”
“Hiện giờ sức hấp dẫn của thằng bé lớn đến mức này rồi sao, chẳng trách xung quanh lại có nhiều cô gái đến như vậy.”
Diệp Huyền Tần vừa đi khỏi chưa được bao lâu, Từ Nam Huyên đã đến rồi.
Sau khi Từ Nam Huyên tự giới thiệu bản thân với Nhã Mẫn, hai người liền trao đổi ngay về chi tiết hợp đồng.
Không khí trò chuyện rất thoải mái.
Sau khi chính thức đạt thành mối quan hệ hợp tác chiến lược, đột nhiên Từ Nam Huyên hỏi: “Cô Nhã Mẫn này, có thể cho tôi gặp ông chủ của cô được không?”
Nhã Mẫn nhớ rõ lời dặn dò của Diệp Huyền Tần, không làm lộ thân phận của anh: “Xin lỗi cô, ông chủ của chúng tôi là một người rất thần bí, bản thân tôi cũng chưa từng gặp mặt người đó.”
“Nhưng xin cô hãy yên tâm, tôi đã được ông chủ giao cho toàn quyền quyết định, có đủ tư cách để đưa ra quyết định trong dự án này, có bất kỳ vấn đề gì cô chỉ cần liên lạc với tôi, không nhất thiết phải đi tìm ông chủ.”
“À ra là thế.” Từ Nam Huyên tỏ vẻ thất vọng.”