Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-647
Chương 647: Giữa đường gặp kẻ phá bĩnh
Diệp Huyền Tân không lùi mà ngược lại còn tiếp tới: “Tôi cũng tặng anh một câu. Cút ngay lập tức. Nếu không… À, anh còn chưa chết được, giữ lại còn có chút tác dụng. Có điều tôi sẽ khiến anh sống không bằng chết”
“Mẹ nó thật đúng là không biết trời cao đất dày” Vua Bọ Cạp đốt cháy tấm ảnh đi, rút thắt lưng ra, dùng lực vung một cái. Trong nháy mắt, thắt lưng da trở thành nhuyễn kiếm!
(Loại kiếm nhỏ, mỏng, rất mềm dẻo, có thể uốn cong.) Anh ta tay cầm kiếm trực tiếp tấn công về phía Diệp Huyền Tân Diệp Huyền Tân không hoảng hốt không gấp rút, tay phải ung dung vung lên một cái.
Bốn cây châm bạc bay vút ra Tốc độ quá nhanh, Vua Bọ Cạp thậm chí còn chưa kịp hoàn hồn thì châm bạc đã đâm vào bốn ngón tay anh ta đang cầm kiếm một cách chuẩn xác không chút sai sót.
ÁI Vua Bọ Cạp đau đến nỗi kêu lên thảm thiết một tiếng, theo bản năng buông thanh kiếm ra.
Diệp Huyền Tân thừa cơ xông lên, một chân đá thẳng vào bụng đối phương.
Vua Bọ Cạp đáng thương còn chưa kịp ra lấy một chiêu thì đã trực tiếp bị đá bay, nặng nề ngã đập lên thùng xe chở hàng.
Thùng xe bãng tôn cứng rằn cứ như vậy mà bị đụng cho lốm xuống một mảng, gắt gao kẹp chặt Vua Bọ Cạp trong đó.
Trong khoảnh khắc này, Vua Bọ Cạp đột nhiên không cảm nhận được thân thể của mình nữa.
Chết tiệt, chắc chăn là xương sống bị đạp gấy rồi.
Anh ta nhìn Diệp Huyền Tân với vẻ mặt đầy sự kinh hãi.
Tông sư!
Thực lực khi nấy anh bộc phát ra chắc chắn là cấp bậc tông sư!
Đậu mái Sao Thiếu Mã Gia lại sắp xếp cho anh ta một đối thủ khủng bố thế này chứ? Hai người căn bản không phải cùng một cấp bậc đâu có biết không hả?
Đến tận lúc này, Vua Bọ Cạp mới ý thức được lúc Diệp Huyền Tân đánh Triệu Bân và Triệu Việt thì anh đã cố ý nhường rồi.
Nếu không, một cú đá này của Diệp Huyền Tân đạp lên người Triệu Bân và Triệu Việt, chắc chắn hai người sẽ mất mạng tại chỗ!
Diệp Huyền Tân nhảy lên xe hàng, lái xe sang một bên.
Sau đó, anh túm lấy chân Vua Bọ Cạp mà ra sức kéo một cái, giật anh ta ra khỏi lớp tôn.
Vua Bọ Cạp ngã xuống đất, cố gắng muốn vùng vẫy, nhưng thân thể chẳng có chút phản ứng nào.
Anh ta triệt để tuyệt vọng: Xương sống bị gãy thật rồi. Sau này anh ta sẽ trở thành kẻ tàn phế.
Diệp Huyền Tân nhìn chăm chăm hình xăm bọ cạp trên mặt Vua Bọ Cạp, nhíu mày: “Chiến đội Bọ Cạp của đoàn lính đánh thuê Bắc Cương à? Anh là do Thiếu Mã Gia phái tới đúng không? Ha ha, Thiếu Mã Gia dám cấu kết với tổ chức lính đánh thuê phi pháp, làm loạn ở Đại Hạ của tôi, đáng giết!”
Vua Bọ Cạp muốn nói gì đó, nhưng mở miệng lại chỉ nôn ra một búng máu lớn.
Diệp Huyền Tân móc điện thoại ra, gọi vào số của Độc Lang: “Phát hiện thành viên lính đánh thuê phi pháp, qua đây xử lý chút đi”
Cất điện thoại vào, anh cười lạnh nhìn Vua Bọ Cạp: “Vừa nãy tôi đã gọi điện cho người anh em của tôi, Độc Lang. Độc Lang còn có một tên gọi khác nữa, sĩ quan Trấn Huy!”
Cái gì?
Con ngươi Vua Bọ Cạp giãn ra, vẻ mặt đầy sự khủng bố.
Sĩ quan Trấn Huy!
Sĩ quan Trấn Huy là anh em của anh!
Thiếu Mã Gia lại muốn mượn thế lực anh em của Vua Bọ Cạp để giết chết Diệp Huyền Tân.
Nực cười, đúng là nực cười vô cùng!
Khoan đã, sĩ quan Trấn Huy là anh em của anh, vậy lẽ nào anh là Lại liên tưởng tới việc anh cũng họ Diệp.
“Chỉ huy Diệp… Anh… Anh là chỉ huy Diệp!”
“Thông minh!”
Vua Bọ Cạp phun ra một búng máu, bị sốc tâm lý.
Anh ta sợ đến mức ngất đi.
Diệp Huyền Tân nhảy lên xe, tiếp tục đi về phía trước.
Theo chỉ dẫn đường, rất nhanh anh đã đến nơi cần đến: biệt thự nhà họ Trình ở Biển Hoa Đông.
Điều nằm ngoài dự liệu của anh là biệt thự nhà họ Trình và đại viện của gia đình quân nhân Biển Hoa Đồng chỉ cách nhau một bức tường.
Ân sư của chủ tịch Hàn, cũng chính là bố của Hàn Thúy Lan, sống ngay trong khu đại viện gia đình quân nhân Biển Hoa Đông này.
“Có lẽ là lát nữa nhóm Hàn Thúy Lan có thể giúp được chút chuyện”
Diệp Huyền Tân không nghĩ nhiều, đỗ xe xong thì bước vào trong đại viện của nhà họ Trình.
Đại viện nhà họ Trình giăng đèn kết hoa, vô cùng rực rỡ Mọi người trong nhà họ Trình đang bận rộn làm việc, không ai chú ý tới sự xuất hiện của một người đàn ông xa lạ.
Gia chủ nhà họ Trình, Trình Nhất Thiên, mẹ hai của Trình Hạ Vũ, Mạc Khả Như, đang chuyện trò rất vui vẻ với Trần Tiến Hà, tiếng cười không ngớt.
Diệp Huyền Tân không lùi mà ngược lại còn tiếp tới: “Tôi cũng tặng anh một câu. Cút ngay lập tức. Nếu không… À, anh còn chưa chết được, giữ lại còn có chút tác dụng. Có điều tôi sẽ khiến anh sống không bằng chết”
“Mẹ nó thật đúng là không biết trời cao đất dày” Vua Bọ Cạp đốt cháy tấm ảnh đi, rút thắt lưng ra, dùng lực vung một cái. Trong nháy mắt, thắt lưng da trở thành nhuyễn kiếm!
(Loại kiếm nhỏ, mỏng, rất mềm dẻo, có thể uốn cong.) Anh ta tay cầm kiếm trực tiếp tấn công về phía Diệp Huyền Tân Diệp Huyền Tân không hoảng hốt không gấp rút, tay phải ung dung vung lên một cái.
Bốn cây châm bạc bay vút ra Tốc độ quá nhanh, Vua Bọ Cạp thậm chí còn chưa kịp hoàn hồn thì châm bạc đã đâm vào bốn ngón tay anh ta đang cầm kiếm một cách chuẩn xác không chút sai sót.
ÁI Vua Bọ Cạp đau đến nỗi kêu lên thảm thiết một tiếng, theo bản năng buông thanh kiếm ra.
Diệp Huyền Tân thừa cơ xông lên, một chân đá thẳng vào bụng đối phương.
Vua Bọ Cạp đáng thương còn chưa kịp ra lấy một chiêu thì đã trực tiếp bị đá bay, nặng nề ngã đập lên thùng xe chở hàng.
Thùng xe bãng tôn cứng rằn cứ như vậy mà bị đụng cho lốm xuống một mảng, gắt gao kẹp chặt Vua Bọ Cạp trong đó.
Trong khoảnh khắc này, Vua Bọ Cạp đột nhiên không cảm nhận được thân thể của mình nữa.
Chết tiệt, chắc chăn là xương sống bị đạp gấy rồi.
Anh ta nhìn Diệp Huyền Tân với vẻ mặt đầy sự kinh hãi.
Tông sư!
Thực lực khi nấy anh bộc phát ra chắc chắn là cấp bậc tông sư!
Đậu mái Sao Thiếu Mã Gia lại sắp xếp cho anh ta một đối thủ khủng bố thế này chứ? Hai người căn bản không phải cùng một cấp bậc đâu có biết không hả?
Đến tận lúc này, Vua Bọ Cạp mới ý thức được lúc Diệp Huyền Tân đánh Triệu Bân và Triệu Việt thì anh đã cố ý nhường rồi.
Nếu không, một cú đá này của Diệp Huyền Tân đạp lên người Triệu Bân và Triệu Việt, chắc chắn hai người sẽ mất mạng tại chỗ!
Diệp Huyền Tân nhảy lên xe hàng, lái xe sang một bên.
Sau đó, anh túm lấy chân Vua Bọ Cạp mà ra sức kéo một cái, giật anh ta ra khỏi lớp tôn.
Vua Bọ Cạp ngã xuống đất, cố gắng muốn vùng vẫy, nhưng thân thể chẳng có chút phản ứng nào.
Anh ta triệt để tuyệt vọng: Xương sống bị gãy thật rồi. Sau này anh ta sẽ trở thành kẻ tàn phế.
Diệp Huyền Tân nhìn chăm chăm hình xăm bọ cạp trên mặt Vua Bọ Cạp, nhíu mày: “Chiến đội Bọ Cạp của đoàn lính đánh thuê Bắc Cương à? Anh là do Thiếu Mã Gia phái tới đúng không? Ha ha, Thiếu Mã Gia dám cấu kết với tổ chức lính đánh thuê phi pháp, làm loạn ở Đại Hạ của tôi, đáng giết!”
Vua Bọ Cạp muốn nói gì đó, nhưng mở miệng lại chỉ nôn ra một búng máu lớn.
Diệp Huyền Tân móc điện thoại ra, gọi vào số của Độc Lang: “Phát hiện thành viên lính đánh thuê phi pháp, qua đây xử lý chút đi”
Cất điện thoại vào, anh cười lạnh nhìn Vua Bọ Cạp: “Vừa nãy tôi đã gọi điện cho người anh em của tôi, Độc Lang. Độc Lang còn có một tên gọi khác nữa, sĩ quan Trấn Huy!”
Cái gì?
Con ngươi Vua Bọ Cạp giãn ra, vẻ mặt đầy sự khủng bố.
Sĩ quan Trấn Huy!
Sĩ quan Trấn Huy là anh em của anh!
Thiếu Mã Gia lại muốn mượn thế lực anh em của Vua Bọ Cạp để giết chết Diệp Huyền Tân.
Nực cười, đúng là nực cười vô cùng!
Khoan đã, sĩ quan Trấn Huy là anh em của anh, vậy lẽ nào anh là Lại liên tưởng tới việc anh cũng họ Diệp.
“Chỉ huy Diệp… Anh… Anh là chỉ huy Diệp!”
“Thông minh!”
Vua Bọ Cạp phun ra một búng máu, bị sốc tâm lý.
Anh ta sợ đến mức ngất đi.
Diệp Huyền Tân nhảy lên xe, tiếp tục đi về phía trước.
Theo chỉ dẫn đường, rất nhanh anh đã đến nơi cần đến: biệt thự nhà họ Trình ở Biển Hoa Đông.
Điều nằm ngoài dự liệu của anh là biệt thự nhà họ Trình và đại viện của gia đình quân nhân Biển Hoa Đồng chỉ cách nhau một bức tường.
Ân sư của chủ tịch Hàn, cũng chính là bố của Hàn Thúy Lan, sống ngay trong khu đại viện gia đình quân nhân Biển Hoa Đông này.
“Có lẽ là lát nữa nhóm Hàn Thúy Lan có thể giúp được chút chuyện”
Diệp Huyền Tân không nghĩ nhiều, đỗ xe xong thì bước vào trong đại viện của nhà họ Trình.
Đại viện nhà họ Trình giăng đèn kết hoa, vô cùng rực rỡ Mọi người trong nhà họ Trình đang bận rộn làm việc, không ai chú ý tới sự xuất hiện của một người đàn ông xa lạ.
Gia chủ nhà họ Trình, Trình Nhất Thiên, mẹ hai của Trình Hạ Vũ, Mạc Khả Như, đang chuyện trò rất vui vẻ với Trần Tiến Hà, tiếng cười không ngớt.