Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1001
Chương 1001: Công chúa Lam Yên
Nên biết nếu so sánh Tân Môn với con quái vật khổng lồ như Vấn Tông thì sự thiếu hụt duy nhất của họ chính là thời gian và nội hàm.
Nếu có thể dùng hiểu biết về một vài kỹ năng và pháp thuật của bản thân để phục chế ngọc giản, tuy chỉ truyền cho những môn đồ trung tâm, thì thực lực của Tần Môn cũng có thể vùng dậy chỉ trong một đêm, xứng tầm đế đọ sức với gia tộc tông môn bậc nhất.
Đến hôm đó, một môn phái từ thế giới bên ngoài đã khiêu chiến tư cách của tông môn bậc nhất trong thế giới ẩn, quả thật không ai dám tưởng tượng ra hình ảnh này.
Tân Trạm hít sâu, cất kỹ ngọc giản, tạm thời xóa bỏ những ảo tưởng đó.
Anh cũng biết, tuy kế hoạch này rất tuyệt nhưng khó thể thực hiện được trong thời gian ngắn nên chỉ có thể từ từ chờ cơ hội.
Ngay bây giờ, điều đầu tiên bản thân anh phải làm là giải quyết vấn đề thần thức.
Lúc này, Tân Trạm và Vũ Thiên Yết cùng ra khỏi phòng đến thư viện. Hồ Lão đứng dậy tạm biệt, dẫn Hồ Bạch Linh đang khá buồn bực, rời đi.
Có Vũ Thiên Yết đi đẳng trước nên đương nhiên Tân Trạm không bị bất kỳ yêu tu nào cản trở, đi vào thư viện một cách nhẹ nhàng.
“Cậu Tần, thư viện được chia thành tổng cộng năm tầng, trong đó có hai tầng mở cửa cho mọi người ra vào, tầng thứ ba chỉ có cường giả mới được vào, còn muốn vào tầng bốn và năm thì phải được Yêu Hoàng cho phép”
Vũ Thiên Yết vừa đi vừa giới thiệu.
“Nhưng những bộ sách dung hòa yêu cốt mà cậu muốn tìm thì không thuộc về cách thức tu luyện nên được đặt ở tầng một, ở đây thì tôi có thế tự quyết cho cậu vào tìm”
“Phiền ông rồi”
Khi Vũ Thiên Yết đưa thẻ ngọc dành cho khách cho Tân Trạm thì Tân Trạm chấp tay cúi đầu.
Trong thư viện của Yêu Hoàng đầy rẫy trận pháp và canh phòng nghiêm ngặt nhưng nếu có thẻ ngọc này thì mình có thể tự do ra vào nơi đây, ít nhất là ở tầng một và tầng hai Đi vào trong tòa thư viện khổng lồ, Tân Trạm lập tức bị choáng ngợp trước biển sách bao la.
Người ta đồn rằng bên trong yêu tộc của thế giới ẩn được xây dựng bởi yêu thú do Tam Tông bắt tới, nhưng những bộ sách này cũng do những yêu thú kia làm ra sao?
Tân Trạm cảm thấy trong đây chắc có điều khuất tất, thuyết pháp Vấn Tông truyền bá chưa chắc là thật.
Khi Tân Trạm đến cũng thu hút sự chú ý của vài yêu tu trong thư viện.
Tuy nơi đây là người hay yêu quái cũng đều xuất hiện với lốt con người nhưng Tần Trạm không che giấu hơi thở. Trong số các yêu tu, thân phận tu sĩ loài người khác biệt của anh bộc lộ rất rỡ.
“Mau nhìn kìa, lại có con người vào đây, hiếm thật đó.”
“Anh bạn, kiến thức của anh nông cạn quá Cứ cách vài thập niên, liên đoàn yêu tộc sẽ được cử hành nên sẽ có rất nhiều con người đến đây xông thư viện”
“Nhưng lần này liên minh yêu tộc còn chưa bắt đầu mà, người đó tự đến đây xông thư viện sao”
Lũ yêu tu bàn tán ầm ï và liên tục nhìn chăm chú vào mỗi một hành động của Tân Trạm. Đương nhiên Tân Trạm nghe rõ những gì chúng nói “Xông thư viện”
Tân Trạm chợt ngắm nghĩ, anh cũng từng nghe Vũ Thiên Yết kể trong năm tầng của thư viện, dù tầng ba được mở cửa cho người ngoài vào nhưng chỉ người có năng lực mới có thể vào trong đó. Điều này cũng trở thành nơi thôi thúc rất nhiều cường giả muốn thử sức một lần để tên tuổi được vang danh.
Nếu có thể đạt được sự công nhận của tầng thứ ba, mượn đọc công pháp trong đó thì chắc chản sẽ trở thành cường giả được muôn người kính nể.
Tuy vậy, mình đi chuyến này để giải quyết vấn đề về Thức Hải, Tân Trạm không định sẽ †ạo dựng danh tiếng gì.
Không màng đến sự chú ý của đông đảo yêu tu, Tân Trạm căn cứ vào vài gợi ý Vũ Thiên ‘Yết cung cấp tìm được một quyển sách cổ trên giá sách cao rồi yên lặng đọc.
Thấy Tân Trạm không phải đến xông thư viện thì những hứng thú của họ chợt giảm đi đôi phần, dần dần họ thôi không nhìn nữa và lo bận chuyện của mình.
Nhưng không lâu sau, một bóng dáng xinh đẹp đi vào, ánh mắt mọi người lại trở nên bùng cháy.
“Là công chúa Lam Yên, cô ấy lại tới thư viện rồi”
“Quả thật trong các cô công chúa của Tuyệt Nhật Yêu Hoàng thì công chúa Lam Yên là xinh đẹp hơn cả. Ngoài ra cô ấy cũng rất thông minh, thực lực không phải hạng xoàng đâu. Nếu ai có thể lấy được cô ấy chính là phúc phận tám trăm năm tu luyện được đấ “Ông anh lau nước miếng đi kìa, tuy công chúa Lam Yên khá tốt nhưng không phải là người tôi và anh có thể mơ ước đâu, tỉnh lại đi”
Lam Yên bình thản với ánh mắt của mọi người, thậm chí nếu có người quen bước qua chào hỏi thì cô luôn mỉm cười đáp lại vô cùng lễ phép chứ không ỷ vào thân phận mà kiêu ngạo khinh thường họ.
“Ủa? Công chúa nhìn đi, có con người kia kìa” Một cô tỳ nữ bên cạnh Lam Yên chú ý thấy Tân Trạm ở gần đó thì không khỏi kinh ngạc thốt lên.
Giọng của tỳ nữ khá lớn, Tân Trạm thoáng ngẩng đầu nhìn nhóm Lam Yên rồi sau đó lại cúi đầu.
“Thi Ngọc, tu sĩ loài người có gì đâu mà đáng kinh ngạc, đừng quấy nhiễu người ta, các em về trước đi, hôm nay ta muốn ở đây đến khuya” Lam Yên nhìn Tân Trạm, sau đó cất tiếng nói.
Đám tỳ nữ người hầu rời đi, một mình Lam ‘Yên đi lên lầu.
Tân Trạm hoàn toàn không để tâm đến những chuyện đó, thực tế bây giờ anh đang đảm chìm vào những trang sách.
“Hóa ra bản chất của thần thú hay yêu thú không có gì khác biệt, chỉ vì tu sĩ loài người cứ dựa vào thực lực tu vi để phán xét, nội bộ yêu tộc cũng được gọi là yêu thú”
Mắt Tân Trạm sáng lên, âm thầm gật đầu.
Tác giả của bản sách cổ này nghiên cứu rất sâu xa về sự dung hòa giữ yêu thú và thân thể tu sĩ loài người, đẳng sau giới thiệu rất nhiều trường hợp thành công hoặc thất bại, anh cũng đoán được một vài nguyên nhân.
Giờ Tân Trạm mới hiểu hóa ra tu sĩ kết hợp trái tìm hay thậm chí là phần nào của cơ thể yêu thú là điều rất thường gặp, vì dù hồn phách của loài người mạnh mẽ nhưng thân thể lại khá yếu đuối, vừa hay đây là ưu điểm của yêu thú.
Đọc hết cả quyển sách, Tân Trạm không tìm được đáp án nhưng cuối cùng tác giả còn giới thiệu thêm vài bộ sách cổ giúp anh có thể tham khảo.
Tân Trạm đặt sách này xuống rồi tiếp tục tìm tòi. Anh nhanh chóng tìm ra được một quyển sách cổ khác, liền khoanh chân ngồi xuống đọc.
Anh cứ đọc mãi đến hết một ngày.
Sắc trời dần buông, sau khi mặt trời lặn, đêm tối lại tới. Sáng sớm hôm sau, bóng đêm dần tan đi, tầng một của thư viện vẫn chỉ le que mấy mống Cầu thang vang lên tiếng khe khẽ, công chúa Lam Yên đi xuống lầu, đôi mắt chứa đây mệt mỏi của cô lướt nhìn khắp nơi.
Rồi sau đó cô nhìn thấy một bóng người.
“Loài người kia vẫn ở đó, hơn nữa còn đọc rất say sưa”
Lam Yên không lấy nhan sắc làm kiêu ngạo, nhưng từ nhỏ đến lớn cô đã gặp quá nhiều người, sau khi họ thấy cô xinh đẹp thì trở nên mê mẩn đến nỗi quên mất chuyện gì đang diễn ra.
Trái lại người đó thấy cô hai lần nhưng chưa hề ngẩng đầu lên, đúng là hiếm thấy.
Nếu không phải anh đang cố ý thu hút sự chú ý của mình thì quả thật là một người cực kỳ nghiêm túc ham học.
Lam Yên chưa bao giờ nghĩ đến việc làm quen với Tân Trạm, càng không muốn quấy rầy anh. Cô không nhìn nữa nhanh chóng rời khỏi đó.
Thời gian thấm thoắt đã qua bảy ngày.
Trong bảy ngày này, Lam Yên tới ba lần, lần nào cũng đến vào lúc sáng sớm rồi ở lại đến hôm sau mới rời đi.
Còn Tân Trạm lúc xuất hiện ở tầng một, thỉnh thoảng lại đến tầng hai.
Thậm chí có đôi khi Lam Yên đi lướt qua bên cạnh hoặc đứng cùng giá sách với Tân Trạm nhưng anh đều ngoảnh mặt làm ngơ, xem cô như không tồn tại.
Điều này khiến cho lòng Lam Yên bỗng trào dâng một cảm giác thất bại.
Nên biết nếu so sánh Tân Môn với con quái vật khổng lồ như Vấn Tông thì sự thiếu hụt duy nhất của họ chính là thời gian và nội hàm.
Nếu có thể dùng hiểu biết về một vài kỹ năng và pháp thuật của bản thân để phục chế ngọc giản, tuy chỉ truyền cho những môn đồ trung tâm, thì thực lực của Tần Môn cũng có thể vùng dậy chỉ trong một đêm, xứng tầm đế đọ sức với gia tộc tông môn bậc nhất.
Đến hôm đó, một môn phái từ thế giới bên ngoài đã khiêu chiến tư cách của tông môn bậc nhất trong thế giới ẩn, quả thật không ai dám tưởng tượng ra hình ảnh này.
Tân Trạm hít sâu, cất kỹ ngọc giản, tạm thời xóa bỏ những ảo tưởng đó.
Anh cũng biết, tuy kế hoạch này rất tuyệt nhưng khó thể thực hiện được trong thời gian ngắn nên chỉ có thể từ từ chờ cơ hội.
Ngay bây giờ, điều đầu tiên bản thân anh phải làm là giải quyết vấn đề thần thức.
Lúc này, Tân Trạm và Vũ Thiên Yết cùng ra khỏi phòng đến thư viện. Hồ Lão đứng dậy tạm biệt, dẫn Hồ Bạch Linh đang khá buồn bực, rời đi.
Có Vũ Thiên Yết đi đẳng trước nên đương nhiên Tân Trạm không bị bất kỳ yêu tu nào cản trở, đi vào thư viện một cách nhẹ nhàng.
“Cậu Tần, thư viện được chia thành tổng cộng năm tầng, trong đó có hai tầng mở cửa cho mọi người ra vào, tầng thứ ba chỉ có cường giả mới được vào, còn muốn vào tầng bốn và năm thì phải được Yêu Hoàng cho phép”
Vũ Thiên Yết vừa đi vừa giới thiệu.
“Nhưng những bộ sách dung hòa yêu cốt mà cậu muốn tìm thì không thuộc về cách thức tu luyện nên được đặt ở tầng một, ở đây thì tôi có thế tự quyết cho cậu vào tìm”
“Phiền ông rồi”
Khi Vũ Thiên Yết đưa thẻ ngọc dành cho khách cho Tân Trạm thì Tân Trạm chấp tay cúi đầu.
Trong thư viện của Yêu Hoàng đầy rẫy trận pháp và canh phòng nghiêm ngặt nhưng nếu có thẻ ngọc này thì mình có thể tự do ra vào nơi đây, ít nhất là ở tầng một và tầng hai Đi vào trong tòa thư viện khổng lồ, Tân Trạm lập tức bị choáng ngợp trước biển sách bao la.
Người ta đồn rằng bên trong yêu tộc của thế giới ẩn được xây dựng bởi yêu thú do Tam Tông bắt tới, nhưng những bộ sách này cũng do những yêu thú kia làm ra sao?
Tân Trạm cảm thấy trong đây chắc có điều khuất tất, thuyết pháp Vấn Tông truyền bá chưa chắc là thật.
Khi Tân Trạm đến cũng thu hút sự chú ý của vài yêu tu trong thư viện.
Tuy nơi đây là người hay yêu quái cũng đều xuất hiện với lốt con người nhưng Tần Trạm không che giấu hơi thở. Trong số các yêu tu, thân phận tu sĩ loài người khác biệt của anh bộc lộ rất rỡ.
“Mau nhìn kìa, lại có con người vào đây, hiếm thật đó.”
“Anh bạn, kiến thức của anh nông cạn quá Cứ cách vài thập niên, liên đoàn yêu tộc sẽ được cử hành nên sẽ có rất nhiều con người đến đây xông thư viện”
“Nhưng lần này liên minh yêu tộc còn chưa bắt đầu mà, người đó tự đến đây xông thư viện sao”
Lũ yêu tu bàn tán ầm ï và liên tục nhìn chăm chú vào mỗi một hành động của Tân Trạm. Đương nhiên Tân Trạm nghe rõ những gì chúng nói “Xông thư viện”
Tân Trạm chợt ngắm nghĩ, anh cũng từng nghe Vũ Thiên Yết kể trong năm tầng của thư viện, dù tầng ba được mở cửa cho người ngoài vào nhưng chỉ người có năng lực mới có thể vào trong đó. Điều này cũng trở thành nơi thôi thúc rất nhiều cường giả muốn thử sức một lần để tên tuổi được vang danh.
Nếu có thể đạt được sự công nhận của tầng thứ ba, mượn đọc công pháp trong đó thì chắc chản sẽ trở thành cường giả được muôn người kính nể.
Tuy vậy, mình đi chuyến này để giải quyết vấn đề về Thức Hải, Tân Trạm không định sẽ †ạo dựng danh tiếng gì.
Không màng đến sự chú ý của đông đảo yêu tu, Tân Trạm căn cứ vào vài gợi ý Vũ Thiên ‘Yết cung cấp tìm được một quyển sách cổ trên giá sách cao rồi yên lặng đọc.
Thấy Tân Trạm không phải đến xông thư viện thì những hứng thú của họ chợt giảm đi đôi phần, dần dần họ thôi không nhìn nữa và lo bận chuyện của mình.
Nhưng không lâu sau, một bóng dáng xinh đẹp đi vào, ánh mắt mọi người lại trở nên bùng cháy.
“Là công chúa Lam Yên, cô ấy lại tới thư viện rồi”
“Quả thật trong các cô công chúa của Tuyệt Nhật Yêu Hoàng thì công chúa Lam Yên là xinh đẹp hơn cả. Ngoài ra cô ấy cũng rất thông minh, thực lực không phải hạng xoàng đâu. Nếu ai có thể lấy được cô ấy chính là phúc phận tám trăm năm tu luyện được đấ “Ông anh lau nước miếng đi kìa, tuy công chúa Lam Yên khá tốt nhưng không phải là người tôi và anh có thể mơ ước đâu, tỉnh lại đi”
Lam Yên bình thản với ánh mắt của mọi người, thậm chí nếu có người quen bước qua chào hỏi thì cô luôn mỉm cười đáp lại vô cùng lễ phép chứ không ỷ vào thân phận mà kiêu ngạo khinh thường họ.
“Ủa? Công chúa nhìn đi, có con người kia kìa” Một cô tỳ nữ bên cạnh Lam Yên chú ý thấy Tân Trạm ở gần đó thì không khỏi kinh ngạc thốt lên.
Giọng của tỳ nữ khá lớn, Tân Trạm thoáng ngẩng đầu nhìn nhóm Lam Yên rồi sau đó lại cúi đầu.
“Thi Ngọc, tu sĩ loài người có gì đâu mà đáng kinh ngạc, đừng quấy nhiễu người ta, các em về trước đi, hôm nay ta muốn ở đây đến khuya” Lam Yên nhìn Tân Trạm, sau đó cất tiếng nói.
Đám tỳ nữ người hầu rời đi, một mình Lam ‘Yên đi lên lầu.
Tân Trạm hoàn toàn không để tâm đến những chuyện đó, thực tế bây giờ anh đang đảm chìm vào những trang sách.
“Hóa ra bản chất của thần thú hay yêu thú không có gì khác biệt, chỉ vì tu sĩ loài người cứ dựa vào thực lực tu vi để phán xét, nội bộ yêu tộc cũng được gọi là yêu thú”
Mắt Tân Trạm sáng lên, âm thầm gật đầu.
Tác giả của bản sách cổ này nghiên cứu rất sâu xa về sự dung hòa giữ yêu thú và thân thể tu sĩ loài người, đẳng sau giới thiệu rất nhiều trường hợp thành công hoặc thất bại, anh cũng đoán được một vài nguyên nhân.
Giờ Tân Trạm mới hiểu hóa ra tu sĩ kết hợp trái tìm hay thậm chí là phần nào của cơ thể yêu thú là điều rất thường gặp, vì dù hồn phách của loài người mạnh mẽ nhưng thân thể lại khá yếu đuối, vừa hay đây là ưu điểm của yêu thú.
Đọc hết cả quyển sách, Tân Trạm không tìm được đáp án nhưng cuối cùng tác giả còn giới thiệu thêm vài bộ sách cổ giúp anh có thể tham khảo.
Tân Trạm đặt sách này xuống rồi tiếp tục tìm tòi. Anh nhanh chóng tìm ra được một quyển sách cổ khác, liền khoanh chân ngồi xuống đọc.
Anh cứ đọc mãi đến hết một ngày.
Sắc trời dần buông, sau khi mặt trời lặn, đêm tối lại tới. Sáng sớm hôm sau, bóng đêm dần tan đi, tầng một của thư viện vẫn chỉ le que mấy mống Cầu thang vang lên tiếng khe khẽ, công chúa Lam Yên đi xuống lầu, đôi mắt chứa đây mệt mỏi của cô lướt nhìn khắp nơi.
Rồi sau đó cô nhìn thấy một bóng người.
“Loài người kia vẫn ở đó, hơn nữa còn đọc rất say sưa”
Lam Yên không lấy nhan sắc làm kiêu ngạo, nhưng từ nhỏ đến lớn cô đã gặp quá nhiều người, sau khi họ thấy cô xinh đẹp thì trở nên mê mẩn đến nỗi quên mất chuyện gì đang diễn ra.
Trái lại người đó thấy cô hai lần nhưng chưa hề ngẩng đầu lên, đúng là hiếm thấy.
Nếu không phải anh đang cố ý thu hút sự chú ý của mình thì quả thật là một người cực kỳ nghiêm túc ham học.
Lam Yên chưa bao giờ nghĩ đến việc làm quen với Tân Trạm, càng không muốn quấy rầy anh. Cô không nhìn nữa nhanh chóng rời khỏi đó.
Thời gian thấm thoắt đã qua bảy ngày.
Trong bảy ngày này, Lam Yên tới ba lần, lần nào cũng đến vào lúc sáng sớm rồi ở lại đến hôm sau mới rời đi.
Còn Tân Trạm lúc xuất hiện ở tầng một, thỉnh thoảng lại đến tầng hai.
Thậm chí có đôi khi Lam Yên đi lướt qua bên cạnh hoặc đứng cùng giá sách với Tân Trạm nhưng anh đều ngoảnh mặt làm ngơ, xem cô như không tồn tại.
Điều này khiến cho lòng Lam Yên bỗng trào dâng một cảm giác thất bại.