Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chap-579
Chương 583: Cuối cùng hai người cũng gặp nhau
Qua từng tin tức tốt được truyền về từ tiền tuyến, biết được biến thành giờ đây đã thoát khỏi nguy cơ trước đó
Hơn nữa, về sau còn đánh đuổi sự tấn công của quân địch, giữ được biến thành dường như đã là chuyện chắc chắn
Đám người Tử La nghe thấy những tin tức có lợi với bọn họ ngày càng nhiều thì vui mừng không dứt
Vì vậy, sau khi biết3được biến thành đã chuyển nguy thành an, đám người Tử La càng hoàn toàn yên tâm, mỗi người cũng càng thêm bận rộn tập trung hoàn thành trách nhiệm của mình, cống hiến một phần sức lực của mình cho tiền tuyến
Mà Tử La lúc này cũng cảm thấy toàn thân nàng bây giờ đang tràn trề sức lực, dùng mãi không hết, chữa trị cho những thương binh cũng càng1có hiệu suất hơn.
Bởi vì Mạc Vân Thiên đã trở lại, còn có cả sự gia nhập của quân đội Mạc gia mà Mạc Vân Thiên mang về, tình hình chiến sự đã xuất hiện thay đổi và nghịch chuyển cực lớn
Lúc này, đám người Thác Bạt Thế Kiệt và các tướng lĩnh của liên quân hai nước lúc này nhìn thấy tình hình như vậy cũng sứt đầu mẻ trán
Theo thời8gian dần trôi, bởi vì số người thương vong ở tiền tuyến thật sự ngày càng nhiều
Hiện tại, đám người liên quân hai nước phải đối mặt với quân đội Mạc gia đang tràn đầy tinh thần nên không hề chiếm được ưu thế, trái lại còn tổn thất nặng nề
Vì vậy, sau khi suy nghĩ và cân nhắc, đám người Thác Bạt Thế Kiệt không thể không lựa chọn tạm thời9thu binh.
Mà sau khi liên quân hai nước lui binh, cuối cùng đám người Mạc Vân Thiên cũng có cơ hội thở dốc, nghỉ ngơi lấy sức.
Lại nói, thật ra thì lần này, số lượng quân đội Mạc gia mà Mạc Vân Thiên mang về không tới mười ngàn người
Còn lại đều vẫn ở Vân Thành, đa phần vẫn đang trên đường chạy tới biến thành.
Bởi vì trước đó, đám người Mạc7Vân Thiên đột nhiên bị bè đảng còn sót lại của quân phản loạn tập kích ở Vấn Thành, nên bọn họ bị chặn đường tới biến thành
Mạc Vân Thiên luôn quan tâm đến tin tức ở biến thành, biết Tử La chắc chắn vẫn còn ở lại biến thành chờ hắn đến cứu
Vì vậy, hắn để lại quân phản loạn cho đám người Mạc Nhất, Mạc Tam đối phó
Còn hắn thì dẫn theo khoảng mười ngàn quân đội Mạc gia tinh anh để phá vòng vây xông ra
Sau đó, Mạc Vân Thiên một lòng muốn chạy về biến thành, không có ý muốn chiến đấu với quân phản loạn
Nhưng mà đám phản quân kia cũng biết Mạc Vân Thiên không rảnh quan tâm bọn chúng, vì thế bọn chúng lại vô cùng to gan, không để ý tới mình đang bị đám người Mạc Nhất, Mạc Tam truy đuổi phía sau mà chỉ đuổi theo đoàn người của Mạc Vân Thiên, ý đồ định chặn đường không cho Mạc Vân Thiên trở về biến thành, hơn nữa còn dựng mai phục.
Lòng Mạc Vân Thiên luôn hướng về biến thành và Tử La nên dọc theo đường đi, muốn cắt bỏ cái đuôi này thật sự đã hao tổn không ít sức lực, quan trọng là đoàn người bọn họ còn phải chạy về biến thành trước khi trời tối
Cho nên, đoạn đường này của đoàn người Mạc Vân Thiên thực sự rất khó khăn
May mà có đám người Mạc Nhất, Mạc Tam đuổi theo phía sau, giết chết những quân phản loạn kia, đoàn người Mạc Vân Thiên mới có thể thoát khỏi cái đuôi này.
Vì vậy, đến khi chạy về biến thành, đoàn người Mạc Vân Thiên đã vô cùng mệt nhọc, thể lực cũng tiêu hao nhiêu
Số người đến nơi cũng chỉ còn lại hơn chín ngàn người, chưa tới mười ngàn người.
Có thể nói, kỳ thật khi Mạc Vân Thiên chạy tới, với binh lực lúc đó cũng không giúp cho đám người Tử La bên này tăng thêm bao nhiêu binh lực.
Liên quân hai nước đối đầu với đám người Mạc Vân Thiên, về nhân số vẫn có ưu thế áp đảo hơn.
Lại nói, chỉ cần liên quân hai nước không vì sự trở về của Mạc Vân Thiên mà sinh ý muốn thoái lui lùi bước, về mặt khí thể bị đánh đổ trước thì thật ra, trong khốn cục hiện giờ, đoàn người Mạc Vân Thiên vẫn ở thể yêu như cũ
Có thể nói, hôm nay liên quân hai nước cũng coi như thua vì sợ hãi, vì sợ uy thế mà Mạc Vân Thiên đã xây dựng Tử Lau
Nếu như không phải liên quân hai nước có ý thoái lui trước, thì có thể hôm nay, bọn chúng vẫn còn cơ hội đoạt được biến thành
Mặc dù khả năng này không quá lớn, nhưng vẫn là có cơ hội.
Nếu bọn chúng không thể hạ được biến thành thì chắc chắn cũng sẽ khiến cho đám người Tử La phải trả cái giá cực lớn mới có thể đánh lui được bọn chúng
Nhưng mà tất cả những thời cơ này, đám người liên quân hai nước đều không nắm chắc được.
Đến khi bọn chúng chợt nhận ra viện binh mà Mạc Vân Thiên mang về kỳ thực chưa tới mười ngàn người, hơn nữa còn phong trần mệt mỏi, gần như kiệt sức, khả năng chiến đấu không mạnh
Biết được khi trước, bọn chúng vẫn có phần thắng nếu đối đầu với đám người Mạc Vân Thiên thì bọn chúng cũng đã mất đi cơ hội, bị quân đội Mạc gia đánh lui
Thế là, sau khi biết được tin tức này, Thác Bạt Thế Kiệt lại ném vỡ một bộ trà cụ, còn đá bay cả bàn trà, đồ vật trên đó liền văng tung tóe đầy đất.
Thất bại trong gang tấc, có lẽ đây là câu nói miêu tả chính xác về tình huống hiện tại của đoàn người Thác Bạt Thể Kiệt.
Thấy sắp đoạt được biến thành ngay lập tức, thắng lợi đang trong tầm mắt thế mà tình hình lại đột ngột quay ngược lại, thấy có thể đoạt được một thành trì vô cùng quan trọng mà lại vuột khỏi tầm tay
Chính vì như thế, đoàn người Thác Bạt Thế Kiệt sao có thể không tức gần chết chứ? Cho nên, chuyện Thác Bạt Thế Kiệt hất văng đồ đạc cũng hợp tình hợp lý
Dù cho hắn là kẻ có tâm cơ thâm sâu, nhưng đối mặt với tình huống thất bại chỉ trong gang tấc như vậy, Thác Bạt Thế Kiệt vẫn không khống chế nổi tức giận trong lòng.
Nhưng mà, so với dáng vẻ đập tay giậm chân, cực kỳ hối hận của đoàn người Thác Bạt Thế Kiệt thì đoàn người Mạc Vân Thiên lại trái ngược
Lúc này, đoàn người đánh lui được quân địch nên cuối cùng cũng có cơ hội nghỉ ngơi lấy sức
Khi Tử La biết Mạc Vân Thiên lần này chỉ mang về hơn chín nghìn người, hơn nữa trên đường đi còn nguy cơ trùng trùng, vì cứu viện cho bọn họ mà hắn thậm chí không hề lo lắng đến an nguy, chỉ một lòng gấp rút lên đường, vành mắt Tử La không khỏi đỏ lên
Nàng cũng biết bất kể là tình huống gì, dù là chuyện gì xảy ra, Mạc Vân Thiên đều sẽ đúng lúc chạy về cứu nàng
Sự tin tưởng này xuất phát từ tận đáy lòng Tử La, ngay cả bản thân nàng cũng không biết sự tin tưởng này từ đầu đến
Nhưng mà sự tin tưởng này lại kiên định đến mức không cách nào lay chuyển được
Sau khi Tử La băng bó kĩ vết thương cho một binh lính, Hạ Hà lại chạy về.
“Tam thiếu gia, Hầu gia sẽ trở lại doanh trại ngay lập tức!” Hà Hạ đầy mừng rỡ mà báo cáo với Tử La.
“Thật sao?” Nghe vậy, trong lòng Tử La cũng vui vẻ, sau đó là mừng rỡ như điên
Nàng nghĩ ngợi rồi nói: “A La đi nghênh đón đoàn người Mạc đại ca bây giờ
Xuân Hoa tỷ, các tỷ nói xem có nên không?” Nàng lúc này đã không kịp chờ đợi nữa, chỉ muốn lập tức nhìn thấy Mạc Vân Thiên.
“Được, được chứ! Bây giờ vẫn còn kịp, mau, mau lên, bây giờ chúng ta sẽ đi ngay lập tức!” Không đợi Xuân Hoa nói gì, Hạ Hà đã liên tục tán thành, hào hứng thúc giục Tử La đi.
Thấy Hạ Hà đồng ý, một chút do dự còn sót lại trong lòng Tử La cũng biến mất, nàng thậm chí còn không kịp sửa sang lại dáng vẻ hơi xốc xếch vì bận rộn mà đã sải bước đuổi theo Hạ Hà, chạy về phía lối vào doanh trại
Xuân Hoa ở phía sau thấy vậy cũng vội vàng đuổi theo
Đến khi chủ tớ Tử La tới lối vào doanh trại thì không nhìn thấy đoàn người Mạc Vân Thiên đâu
Hạ Hà chủ động hỏi thủ vệ, sau khi biết được tin Mạc Vân Thiên vẫn còn chưa tới thì đám người Tử La mới yên tâm.
Sau đó, đám người Tử La đứng ở một bên chờ Mạc Vân Thiên trở về
Trong lúc chờ đợi, tâm tình Tử La vừa hưng phấn vừa khẩn trương.
Nàng hy vọng có thể nhanh một chút, được nhìn thấy Mạc Vân Thiên ngay lập tức nhưng lại hơi khẩn trương và bối rối về lần gặp mặt này của hai người, thậm chí là lát nữa, nàng không biết sẽ nói gì với Mạc Vân Thiên
Trong sự chờ đợi vừa khẩn trương vừa kỳ vọng không dứt của Tử La, cuối cùng nàng cũng nhìn thấy đoàn người Mạc Vân Thiên
Nhìn đoàn người Mạc Vân Thiên từ xa đi tới, Tử La gần như khó có thể kiềm chế sự kích động trong lòng.
Nàng không nhịn được phóng mắt ra xa, tầm mắt dính chặt trên người Mạc Vân Thiên đang dẫn đầu.
Mà Mạc Vân Thiên cũng dường như nhận ra điều gì đó, hắn cũng nhìn về phía đám người Tử La.
Quả nhiên, giống như dự đoán của hắn, hắn nhìn thấy Tử La đang đứng ở lối vào doanh trại, phóng mắt ra xa, chờ đợi hắn trở về.
Trong phút chốc, lòng Mạc Vân Thiên vô cùng rung động
Vào giờ phút này, nhìn thấy Tử La đến nghênh đón hắn, Mạc Vân Thiên cảm thấy những khổ cực và trả giá trên đường lúc trước đều đáng giá
Trên thế giới này, có người vẫn một lòng chờ đợi hắn, bất luận xảy ra chuyện gì...
Trong khoảng thời gian hắn rời khỏi biến thành, những chuyện xảy ra ở biến thành, đặc biệt là những gì mà Tử La đã làm, Mạc Tứ đều đã báo cáo cho hắn trước đây không lâu.
Biết được Tử La kiên định chờ hắn trở về, không hề sợ hãi, hơn nữa còn vì bảo vệ biến thành, thậm chí là bảo vệ mấy tòa thành trì nơi biên ải này mà nàng đã phải dồn hết khả năng ra bày mưu tính kế
Có vô số lần biến thành sắp bị thất thủ, nàng vẫn kiên định ở lại chờ hắn quay về.
Biết được điều ấy, sao Mạc Vân Thiên sao có thể không rung động sâu sắc cho được? Chính là bởi vì biết có người đang đợi hắn cho nên Mạc Vân Thiên mới không hề sợ hãi, dù đẩy bụi bặm mệt mỏi nhưng vẫn kiên định trở về đúng hạn
Lúc này, thấy Tử La đang đứng trong gió từ xa nhìn về phía hắn, nhìn dáng người nàng càng trở nên mỏng manh trong đất trời bao la, Mạc Vân Thiên cuối cùng cũng không nhịn được đỏ cả vành mắt, trong lòng kích động không dứt.
Cuối cùng, khi bọn họ đi tới lối vào doanh trại, Tử La đã bước ra đón
Cũng may là ngoài Tử La ra, còn có rất nhiều tướng sĩ khác trong quân doanh cũng đều đi theo ra đón, cho nên hành động này của Tử La không có vẻ quá đột ngột.
Bởi vì các tướng sĩ tới trước nghênh đón thật sự quá kích động, đến nỗi ngay cả Tử La đang sốt ruột cũng bị bỏ lại phía sau
Tử La nhìn về phía Mạc Vân Thiên và các tướng sĩ đang đứng cạnh nhau, nhưng chỉ liếc mắt một cái, nàng vẫn có thể nhận ra được
Nước mắt vốn phải nhìn thật lâu cuối cùng cũng rơi xuống, tầm mắt phía trước lập tức trở nên mơ hồ.
Lúc này, Tử La bỗng cảm thấy thỏa mãn chưa từng có.
Bây giờ, đối với nàng mà nói, có thể nhìn thấy Mạc Vân Thiên bình an trở về đã là tâm nguyện lớn nhất của nàng.
Vào giờ phút này, sau khi tận mắt xác định Mạc Vân Thiên không hề bị thương, trái tim đang treo cao của Tử La cuối cùng cũng hoàn toàn thả lỏng, nàng lộ ra nụ cười ngọt ngào nhất, xuất phát từ đáy lòng sau những ngày kể từ khi Mạc Vân Thiên rời khỏi.
Ở trong đám đông, Mạc Vân Thiên cũng liếc mắt một cái là thấy được Tử La
Chính xác mà nói, trong mắt Mạc Vân Thiên lúc này hoàn toàn chỉ có một mình Tử La.
Sau khi ứng phó xong với các tướng sĩ đang không ngừng kích động, cuối cùng cũng đuổi được bọn họ đi
Mạc Vân Thiên không thể đợi được đến lúc không còn ai mà đã sải bước đi về phía Tử La - người cũng đang vô cùng kích
động.
Cuối cùng, khi chỉ còn cách Tử La vài bước xa, ánh mắt của hai người đối diện nhau, không nhịn được sự kích động sâu sắc trong lòng, Mạc Vân Thiên thốt lên: “Mạc đại ca đã trở về rồi!”
Nghe thấy câu nói ngắn ngủi này của Mạc Vân Thiên, Tử La không khỏi cảm động, vành mắt lại đỏ lên
Nàng có thể sâu sắc cảm nhận được tình cảm sâu đậm trong câu nói ngắn gọn ấy
Thấy sau lưng Mạc Vân Thiên có Mạc Nhị thúc, Mạc Tứ thúc, còn có Mạc Tứ đang đứng, lối vào doanh trại phía xa còn có binh lính, Tử La cũng biết nơi này không phải là một nơi tốt để trùng phùng
Vì vậy, Tử La đè xuống sự kích động trong lòng, cổ khiến mình trông có vẻ bình tĩnh, nhưng giọng nói không nhịn được run rẩy: “Vâng...” Nói đến đây, nàng lại không thể nói thêm được câu nào nữa, chỉ có thể kích động gật đầu liên tục, chứng tỏ sự vui sướng lúc này của nàng.
Qua từng tin tức tốt được truyền về từ tiền tuyến, biết được biến thành giờ đây đã thoát khỏi nguy cơ trước đó
Hơn nữa, về sau còn đánh đuổi sự tấn công của quân địch, giữ được biến thành dường như đã là chuyện chắc chắn
Đám người Tử La nghe thấy những tin tức có lợi với bọn họ ngày càng nhiều thì vui mừng không dứt
Vì vậy, sau khi biết3được biến thành đã chuyển nguy thành an, đám người Tử La càng hoàn toàn yên tâm, mỗi người cũng càng thêm bận rộn tập trung hoàn thành trách nhiệm của mình, cống hiến một phần sức lực của mình cho tiền tuyến
Mà Tử La lúc này cũng cảm thấy toàn thân nàng bây giờ đang tràn trề sức lực, dùng mãi không hết, chữa trị cho những thương binh cũng càng1có hiệu suất hơn.
Bởi vì Mạc Vân Thiên đã trở lại, còn có cả sự gia nhập của quân đội Mạc gia mà Mạc Vân Thiên mang về, tình hình chiến sự đã xuất hiện thay đổi và nghịch chuyển cực lớn
Lúc này, đám người Thác Bạt Thế Kiệt và các tướng lĩnh của liên quân hai nước lúc này nhìn thấy tình hình như vậy cũng sứt đầu mẻ trán
Theo thời8gian dần trôi, bởi vì số người thương vong ở tiền tuyến thật sự ngày càng nhiều
Hiện tại, đám người liên quân hai nước phải đối mặt với quân đội Mạc gia đang tràn đầy tinh thần nên không hề chiếm được ưu thế, trái lại còn tổn thất nặng nề
Vì vậy, sau khi suy nghĩ và cân nhắc, đám người Thác Bạt Thế Kiệt không thể không lựa chọn tạm thời9thu binh.
Mà sau khi liên quân hai nước lui binh, cuối cùng đám người Mạc Vân Thiên cũng có cơ hội thở dốc, nghỉ ngơi lấy sức.
Lại nói, thật ra thì lần này, số lượng quân đội Mạc gia mà Mạc Vân Thiên mang về không tới mười ngàn người
Còn lại đều vẫn ở Vân Thành, đa phần vẫn đang trên đường chạy tới biến thành.
Bởi vì trước đó, đám người Mạc7Vân Thiên đột nhiên bị bè đảng còn sót lại của quân phản loạn tập kích ở Vấn Thành, nên bọn họ bị chặn đường tới biến thành
Mạc Vân Thiên luôn quan tâm đến tin tức ở biến thành, biết Tử La chắc chắn vẫn còn ở lại biến thành chờ hắn đến cứu
Vì vậy, hắn để lại quân phản loạn cho đám người Mạc Nhất, Mạc Tam đối phó
Còn hắn thì dẫn theo khoảng mười ngàn quân đội Mạc gia tinh anh để phá vòng vây xông ra
Sau đó, Mạc Vân Thiên một lòng muốn chạy về biến thành, không có ý muốn chiến đấu với quân phản loạn
Nhưng mà đám phản quân kia cũng biết Mạc Vân Thiên không rảnh quan tâm bọn chúng, vì thế bọn chúng lại vô cùng to gan, không để ý tới mình đang bị đám người Mạc Nhất, Mạc Tam truy đuổi phía sau mà chỉ đuổi theo đoàn người của Mạc Vân Thiên, ý đồ định chặn đường không cho Mạc Vân Thiên trở về biến thành, hơn nữa còn dựng mai phục.
Lòng Mạc Vân Thiên luôn hướng về biến thành và Tử La nên dọc theo đường đi, muốn cắt bỏ cái đuôi này thật sự đã hao tổn không ít sức lực, quan trọng là đoàn người bọn họ còn phải chạy về biến thành trước khi trời tối
Cho nên, đoạn đường này của đoàn người Mạc Vân Thiên thực sự rất khó khăn
May mà có đám người Mạc Nhất, Mạc Tam đuổi theo phía sau, giết chết những quân phản loạn kia, đoàn người Mạc Vân Thiên mới có thể thoát khỏi cái đuôi này.
Vì vậy, đến khi chạy về biến thành, đoàn người Mạc Vân Thiên đã vô cùng mệt nhọc, thể lực cũng tiêu hao nhiêu
Số người đến nơi cũng chỉ còn lại hơn chín ngàn người, chưa tới mười ngàn người.
Có thể nói, kỳ thật khi Mạc Vân Thiên chạy tới, với binh lực lúc đó cũng không giúp cho đám người Tử La bên này tăng thêm bao nhiêu binh lực.
Liên quân hai nước đối đầu với đám người Mạc Vân Thiên, về nhân số vẫn có ưu thế áp đảo hơn.
Lại nói, chỉ cần liên quân hai nước không vì sự trở về của Mạc Vân Thiên mà sinh ý muốn thoái lui lùi bước, về mặt khí thể bị đánh đổ trước thì thật ra, trong khốn cục hiện giờ, đoàn người Mạc Vân Thiên vẫn ở thể yêu như cũ
Có thể nói, hôm nay liên quân hai nước cũng coi như thua vì sợ hãi, vì sợ uy thế mà Mạc Vân Thiên đã xây dựng Tử Lau
Nếu như không phải liên quân hai nước có ý thoái lui trước, thì có thể hôm nay, bọn chúng vẫn còn cơ hội đoạt được biến thành
Mặc dù khả năng này không quá lớn, nhưng vẫn là có cơ hội.
Nếu bọn chúng không thể hạ được biến thành thì chắc chắn cũng sẽ khiến cho đám người Tử La phải trả cái giá cực lớn mới có thể đánh lui được bọn chúng
Nhưng mà tất cả những thời cơ này, đám người liên quân hai nước đều không nắm chắc được.
Đến khi bọn chúng chợt nhận ra viện binh mà Mạc Vân Thiên mang về kỳ thực chưa tới mười ngàn người, hơn nữa còn phong trần mệt mỏi, gần như kiệt sức, khả năng chiến đấu không mạnh
Biết được khi trước, bọn chúng vẫn có phần thắng nếu đối đầu với đám người Mạc Vân Thiên thì bọn chúng cũng đã mất đi cơ hội, bị quân đội Mạc gia đánh lui
Thế là, sau khi biết được tin tức này, Thác Bạt Thế Kiệt lại ném vỡ một bộ trà cụ, còn đá bay cả bàn trà, đồ vật trên đó liền văng tung tóe đầy đất.
Thất bại trong gang tấc, có lẽ đây là câu nói miêu tả chính xác về tình huống hiện tại của đoàn người Thác Bạt Thể Kiệt.
Thấy sắp đoạt được biến thành ngay lập tức, thắng lợi đang trong tầm mắt thế mà tình hình lại đột ngột quay ngược lại, thấy có thể đoạt được một thành trì vô cùng quan trọng mà lại vuột khỏi tầm tay
Chính vì như thế, đoàn người Thác Bạt Thế Kiệt sao có thể không tức gần chết chứ? Cho nên, chuyện Thác Bạt Thế Kiệt hất văng đồ đạc cũng hợp tình hợp lý
Dù cho hắn là kẻ có tâm cơ thâm sâu, nhưng đối mặt với tình huống thất bại chỉ trong gang tấc như vậy, Thác Bạt Thế Kiệt vẫn không khống chế nổi tức giận trong lòng.
Nhưng mà, so với dáng vẻ đập tay giậm chân, cực kỳ hối hận của đoàn người Thác Bạt Thế Kiệt thì đoàn người Mạc Vân Thiên lại trái ngược
Lúc này, đoàn người đánh lui được quân địch nên cuối cùng cũng có cơ hội nghỉ ngơi lấy sức
Khi Tử La biết Mạc Vân Thiên lần này chỉ mang về hơn chín nghìn người, hơn nữa trên đường đi còn nguy cơ trùng trùng, vì cứu viện cho bọn họ mà hắn thậm chí không hề lo lắng đến an nguy, chỉ một lòng gấp rút lên đường, vành mắt Tử La không khỏi đỏ lên
Nàng cũng biết bất kể là tình huống gì, dù là chuyện gì xảy ra, Mạc Vân Thiên đều sẽ đúng lúc chạy về cứu nàng
Sự tin tưởng này xuất phát từ tận đáy lòng Tử La, ngay cả bản thân nàng cũng không biết sự tin tưởng này từ đầu đến
Nhưng mà sự tin tưởng này lại kiên định đến mức không cách nào lay chuyển được
Sau khi Tử La băng bó kĩ vết thương cho một binh lính, Hạ Hà lại chạy về.
“Tam thiếu gia, Hầu gia sẽ trở lại doanh trại ngay lập tức!” Hà Hạ đầy mừng rỡ mà báo cáo với Tử La.
“Thật sao?” Nghe vậy, trong lòng Tử La cũng vui vẻ, sau đó là mừng rỡ như điên
Nàng nghĩ ngợi rồi nói: “A La đi nghênh đón đoàn người Mạc đại ca bây giờ
Xuân Hoa tỷ, các tỷ nói xem có nên không?” Nàng lúc này đã không kịp chờ đợi nữa, chỉ muốn lập tức nhìn thấy Mạc Vân Thiên.
“Được, được chứ! Bây giờ vẫn còn kịp, mau, mau lên, bây giờ chúng ta sẽ đi ngay lập tức!” Không đợi Xuân Hoa nói gì, Hạ Hà đã liên tục tán thành, hào hứng thúc giục Tử La đi.
Thấy Hạ Hà đồng ý, một chút do dự còn sót lại trong lòng Tử La cũng biến mất, nàng thậm chí còn không kịp sửa sang lại dáng vẻ hơi xốc xếch vì bận rộn mà đã sải bước đuổi theo Hạ Hà, chạy về phía lối vào doanh trại
Xuân Hoa ở phía sau thấy vậy cũng vội vàng đuổi theo
Đến khi chủ tớ Tử La tới lối vào doanh trại thì không nhìn thấy đoàn người Mạc Vân Thiên đâu
Hạ Hà chủ động hỏi thủ vệ, sau khi biết được tin Mạc Vân Thiên vẫn còn chưa tới thì đám người Tử La mới yên tâm.
Sau đó, đám người Tử La đứng ở một bên chờ Mạc Vân Thiên trở về
Trong lúc chờ đợi, tâm tình Tử La vừa hưng phấn vừa khẩn trương.
Nàng hy vọng có thể nhanh một chút, được nhìn thấy Mạc Vân Thiên ngay lập tức nhưng lại hơi khẩn trương và bối rối về lần gặp mặt này của hai người, thậm chí là lát nữa, nàng không biết sẽ nói gì với Mạc Vân Thiên
Trong sự chờ đợi vừa khẩn trương vừa kỳ vọng không dứt của Tử La, cuối cùng nàng cũng nhìn thấy đoàn người Mạc Vân Thiên
Nhìn đoàn người Mạc Vân Thiên từ xa đi tới, Tử La gần như khó có thể kiềm chế sự kích động trong lòng.
Nàng không nhịn được phóng mắt ra xa, tầm mắt dính chặt trên người Mạc Vân Thiên đang dẫn đầu.
Mà Mạc Vân Thiên cũng dường như nhận ra điều gì đó, hắn cũng nhìn về phía đám người Tử La.
Quả nhiên, giống như dự đoán của hắn, hắn nhìn thấy Tử La đang đứng ở lối vào doanh trại, phóng mắt ra xa, chờ đợi hắn trở về.
Trong phút chốc, lòng Mạc Vân Thiên vô cùng rung động
Vào giờ phút này, nhìn thấy Tử La đến nghênh đón hắn, Mạc Vân Thiên cảm thấy những khổ cực và trả giá trên đường lúc trước đều đáng giá
Trên thế giới này, có người vẫn một lòng chờ đợi hắn, bất luận xảy ra chuyện gì...
Trong khoảng thời gian hắn rời khỏi biến thành, những chuyện xảy ra ở biến thành, đặc biệt là những gì mà Tử La đã làm, Mạc Tứ đều đã báo cáo cho hắn trước đây không lâu.
Biết được Tử La kiên định chờ hắn trở về, không hề sợ hãi, hơn nữa còn vì bảo vệ biến thành, thậm chí là bảo vệ mấy tòa thành trì nơi biên ải này mà nàng đã phải dồn hết khả năng ra bày mưu tính kế
Có vô số lần biến thành sắp bị thất thủ, nàng vẫn kiên định ở lại chờ hắn quay về.
Biết được điều ấy, sao Mạc Vân Thiên sao có thể không rung động sâu sắc cho được? Chính là bởi vì biết có người đang đợi hắn cho nên Mạc Vân Thiên mới không hề sợ hãi, dù đẩy bụi bặm mệt mỏi nhưng vẫn kiên định trở về đúng hạn
Lúc này, thấy Tử La đang đứng trong gió từ xa nhìn về phía hắn, nhìn dáng người nàng càng trở nên mỏng manh trong đất trời bao la, Mạc Vân Thiên cuối cùng cũng không nhịn được đỏ cả vành mắt, trong lòng kích động không dứt.
Cuối cùng, khi bọn họ đi tới lối vào doanh trại, Tử La đã bước ra đón
Cũng may là ngoài Tử La ra, còn có rất nhiều tướng sĩ khác trong quân doanh cũng đều đi theo ra đón, cho nên hành động này của Tử La không có vẻ quá đột ngột.
Bởi vì các tướng sĩ tới trước nghênh đón thật sự quá kích động, đến nỗi ngay cả Tử La đang sốt ruột cũng bị bỏ lại phía sau
Tử La nhìn về phía Mạc Vân Thiên và các tướng sĩ đang đứng cạnh nhau, nhưng chỉ liếc mắt một cái, nàng vẫn có thể nhận ra được
Nước mắt vốn phải nhìn thật lâu cuối cùng cũng rơi xuống, tầm mắt phía trước lập tức trở nên mơ hồ.
Lúc này, Tử La bỗng cảm thấy thỏa mãn chưa từng có.
Bây giờ, đối với nàng mà nói, có thể nhìn thấy Mạc Vân Thiên bình an trở về đã là tâm nguyện lớn nhất của nàng.
Vào giờ phút này, sau khi tận mắt xác định Mạc Vân Thiên không hề bị thương, trái tim đang treo cao của Tử La cuối cùng cũng hoàn toàn thả lỏng, nàng lộ ra nụ cười ngọt ngào nhất, xuất phát từ đáy lòng sau những ngày kể từ khi Mạc Vân Thiên rời khỏi.
Ở trong đám đông, Mạc Vân Thiên cũng liếc mắt một cái là thấy được Tử La
Chính xác mà nói, trong mắt Mạc Vân Thiên lúc này hoàn toàn chỉ có một mình Tử La.
Sau khi ứng phó xong với các tướng sĩ đang không ngừng kích động, cuối cùng cũng đuổi được bọn họ đi
Mạc Vân Thiên không thể đợi được đến lúc không còn ai mà đã sải bước đi về phía Tử La - người cũng đang vô cùng kích
động.
Cuối cùng, khi chỉ còn cách Tử La vài bước xa, ánh mắt của hai người đối diện nhau, không nhịn được sự kích động sâu sắc trong lòng, Mạc Vân Thiên thốt lên: “Mạc đại ca đã trở về rồi!”
Nghe thấy câu nói ngắn ngủi này của Mạc Vân Thiên, Tử La không khỏi cảm động, vành mắt lại đỏ lên
Nàng có thể sâu sắc cảm nhận được tình cảm sâu đậm trong câu nói ngắn gọn ấy
Thấy sau lưng Mạc Vân Thiên có Mạc Nhị thúc, Mạc Tứ thúc, còn có Mạc Tứ đang đứng, lối vào doanh trại phía xa còn có binh lính, Tử La cũng biết nơi này không phải là một nơi tốt để trùng phùng
Vì vậy, Tử La đè xuống sự kích động trong lòng, cổ khiến mình trông có vẻ bình tĩnh, nhưng giọng nói không nhịn được run rẩy: “Vâng...” Nói đến đây, nàng lại không thể nói thêm được câu nào nữa, chỉ có thể kích động gật đầu liên tục, chứng tỏ sự vui sướng lúc này của nàng.