Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 2341 “Thiết Huyết Kiếm Trận!”
Một làn khói mù bao trùm trên đỉnh đầu mỗi người, sắc mặt ai nấy đều trở nên cực kỳ khó coi.
“Chỉ mới bắt đầu mà thôi”.
Trên ngọn cây, Lâm Nhất không có biểu cảm gì, hoàn toàn không có chút cảm xúc nào với tổn thất của Thiết Huyết Kiếm Môn.
Gào!
Đợi đến khi mảnh vụn đầy trời cháy hết, chân thân của Tử Điện Ma Long Điểu xuất hiện giữa không trung. Hai cánh của nó không ngừng vỗ, góc nhọn nhất trên cánh có ánh chớp lượn lờ, trong gió lớn chứa đựng ánh chớp vô cùng đáng sợ.
Gió lớn làm rung chuyển một phương đất trời, tia sét lóe lên, không ngừng rơi xuống kiếm trận mênh mông ở bên dưới.
Phụt!
Dưới sự tấn công điên cuồng, không ngừng có đệ tử của Thiết Huyết Kiếm Môn nôn ra máu, bị thương nặng. Nhưng kiếm trận này vẫn có chút mạnh mẽ, cuối cùng vẫn không để đòn tấn công của Tử Điện Ma Long Điểu thật sự rơi xuống, làm bị thương đến cỏ Kiếm Hoàng vừa ra đời.
“Muốn chết!”
Thấy uy thế tàn nhẫn của Tử Điện Ma Long Điểu cuốn qua đất trời khiến kiếm trận không ngừng bị phá, trong mắt người trung niên áo gai lóe lên sự tức giận, vọt ra khỏi kiếm trận với uy thế dồi dào, bay lên trời.
Thiên Phách, ra tay rồi!
Cao thủ Thiên Phách bay vụt lên cao, quần áo tung bay, xông thẳng lên tầng mây, rút kiếm rời vỏ. Thân kiếm tỏa ra hào quang trăm trượng, xé rách hư không, chém mạnh vào thân Tử Điện Ma Long Điểu.
Ầm!
Trong tầng mây vang lên tiếng nổ cực lớn, một luồng năng lượng ẩn chứa uy lực hủy diệt lập tức lan ra, nổ tung thành một vòng xoáy năng lượng đủ sắc màu, giống như nước sông bao la tràn ra bốn phía trên không trung, hình thành một cảnh tượng đáng sợ chẳng khác nào ngày tận thế.
Thế tấn công cuồng bạo của Ma Long Điểu cuối cùng cũng chậm lại dưới đòn tấn công này. Nhưng có thể nhận ra một cách rõ rệt qua sự giằng co ở trên không trung, sức mạnh của cao thủ Thiên Phách và Ma Long Điểu hoàn toàn không ở cùng một đẳng cấp.
Vù! Vù!
Kiếm ý toàn thân ông ta kêu vang, bùng nổ ánh sáng rực rỡ, nhưng thân xác lại không ngừng hạ thấp xuống dưới sự áp bách của Ma Long Điểu. Màn ánh sáng hình thành từ kiếm thế dồi dào ở quanh người cũng xuất hiện vết nứt. Ông ta đã đánh giá thấp sự đáng sợ của Ma Long Điểu khi nổi giận.
“Thiết Huyết Kiếm Trận!”
Môn chủ Thiết Huyết Kiếm Môn hiện lên vẻ mặt nghiêm trọng, một tiếng quát lạnh vang lên từ bên dưới. Hai phó môn chủ khác đều bay vọt lên không trung, các đệ tử ở bên dưới nhanh chóng bày trận, kiếm quang trong tay không ngừng lóe lên.
Có huyết khí cổ xưa mênh mông ngưng tụ thành kiếm ý dồi dào, hội tụ trên người ba người ở trên không, khiến kiếm uy trên người họ trở nên điên cuồng.
Ba người mỗi người tung ra một kiếm, huyết quang rực rỡ từ thân kiếm tỏa ra, bay ngang bầu trời, giống như nước sông tràn vào cơ thể của người trung niên áo gai.
Một làn khói mù bao trùm trên đỉnh đầu mỗi người, sắc mặt ai nấy đều trở nên cực kỳ khó coi.
“Chỉ mới bắt đầu mà thôi”.
Trên ngọn cây, Lâm Nhất không có biểu cảm gì, hoàn toàn không có chút cảm xúc nào với tổn thất của Thiết Huyết Kiếm Môn.
Gào!
Đợi đến khi mảnh vụn đầy trời cháy hết, chân thân của Tử Điện Ma Long Điểu xuất hiện giữa không trung. Hai cánh của nó không ngừng vỗ, góc nhọn nhất trên cánh có ánh chớp lượn lờ, trong gió lớn chứa đựng ánh chớp vô cùng đáng sợ.
Gió lớn làm rung chuyển một phương đất trời, tia sét lóe lên, không ngừng rơi xuống kiếm trận mênh mông ở bên dưới.
Phụt!
Dưới sự tấn công điên cuồng, không ngừng có đệ tử của Thiết Huyết Kiếm Môn nôn ra máu, bị thương nặng. Nhưng kiếm trận này vẫn có chút mạnh mẽ, cuối cùng vẫn không để đòn tấn công của Tử Điện Ma Long Điểu thật sự rơi xuống, làm bị thương đến cỏ Kiếm Hoàng vừa ra đời.
“Muốn chết!”
Thấy uy thế tàn nhẫn của Tử Điện Ma Long Điểu cuốn qua đất trời khiến kiếm trận không ngừng bị phá, trong mắt người trung niên áo gai lóe lên sự tức giận, vọt ra khỏi kiếm trận với uy thế dồi dào, bay lên trời.
Thiên Phách, ra tay rồi!
Cao thủ Thiên Phách bay vụt lên cao, quần áo tung bay, xông thẳng lên tầng mây, rút kiếm rời vỏ. Thân kiếm tỏa ra hào quang trăm trượng, xé rách hư không, chém mạnh vào thân Tử Điện Ma Long Điểu.
Ầm!
Trong tầng mây vang lên tiếng nổ cực lớn, một luồng năng lượng ẩn chứa uy lực hủy diệt lập tức lan ra, nổ tung thành một vòng xoáy năng lượng đủ sắc màu, giống như nước sông bao la tràn ra bốn phía trên không trung, hình thành một cảnh tượng đáng sợ chẳng khác nào ngày tận thế.
Thế tấn công cuồng bạo của Ma Long Điểu cuối cùng cũng chậm lại dưới đòn tấn công này. Nhưng có thể nhận ra một cách rõ rệt qua sự giằng co ở trên không trung, sức mạnh của cao thủ Thiên Phách và Ma Long Điểu hoàn toàn không ở cùng một đẳng cấp.
Vù! Vù!
Kiếm ý toàn thân ông ta kêu vang, bùng nổ ánh sáng rực rỡ, nhưng thân xác lại không ngừng hạ thấp xuống dưới sự áp bách của Ma Long Điểu. Màn ánh sáng hình thành từ kiếm thế dồi dào ở quanh người cũng xuất hiện vết nứt. Ông ta đã đánh giá thấp sự đáng sợ của Ma Long Điểu khi nổi giận.
“Thiết Huyết Kiếm Trận!”
Môn chủ Thiết Huyết Kiếm Môn hiện lên vẻ mặt nghiêm trọng, một tiếng quát lạnh vang lên từ bên dưới. Hai phó môn chủ khác đều bay vọt lên không trung, các đệ tử ở bên dưới nhanh chóng bày trận, kiếm quang trong tay không ngừng lóe lên.
Có huyết khí cổ xưa mênh mông ngưng tụ thành kiếm ý dồi dào, hội tụ trên người ba người ở trên không, khiến kiếm uy trên người họ trở nên điên cuồng.
Ba người mỗi người tung ra một kiếm, huyết quang rực rỡ từ thân kiếm tỏa ra, bay ngang bầu trời, giống như nước sông tràn vào cơ thể của người trung niên áo gai.
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!
Một làn khói mù bao trùm trên đỉnh đầu mỗi người, sắc mặt ai nấy đều trở nên cực kỳ khó coi.
“Chỉ mới bắt đầu mà thôi”.
Trên ngọn cây, Lâm Nhất không có biểu cảm gì, hoàn toàn không có chút cảm xúc nào với tổn thất của Thiết Huyết Kiếm Môn.
Gào!
Đợi đến khi mảnh vụn đầy trời cháy hết, chân thân của Tử Điện Ma Long Điểu xuất hiện giữa không trung. Hai cánh của nó không ngừng vỗ, góc nhọn nhất trên cánh có ánh chớp lượn lờ, trong gió lớn chứa đựng ánh chớp vô cùng đáng sợ.
Gió lớn làm rung chuyển một phương đất trời, tia sét lóe lên, không ngừng rơi xuống kiếm trận mênh mông ở bên dưới.
Phụt!
Dưới sự tấn công điên cuồng, không ngừng có đệ tử của Thiết Huyết Kiếm Môn nôn ra máu, bị thương nặng. Nhưng kiếm trận này vẫn có chút mạnh mẽ, cuối cùng vẫn không để đòn tấn công của Tử Điện Ma Long Điểu thật sự rơi xuống, làm bị thương đến cỏ Kiếm Hoàng vừa ra đời.
“Muốn chết!”
Thấy uy thế tàn nhẫn của Tử Điện Ma Long Điểu cuốn qua đất trời khiến kiếm trận không ngừng bị phá, trong mắt người trung niên áo gai lóe lên sự tức giận, vọt ra khỏi kiếm trận với uy thế dồi dào, bay lên trời.
Thiên Phách, ra tay rồi!
Cao thủ Thiên Phách bay vụt lên cao, quần áo tung bay, xông thẳng lên tầng mây, rút kiếm rời vỏ. Thân kiếm tỏa ra hào quang trăm trượng, xé rách hư không, chém mạnh vào thân Tử Điện Ma Long Điểu.
Ầm!
Trong tầng mây vang lên tiếng nổ cực lớn, một luồng năng lượng ẩn chứa uy lực hủy diệt lập tức lan ra, nổ tung thành một vòng xoáy năng lượng đủ sắc màu, giống như nước sông bao la tràn ra bốn phía trên không trung, hình thành một cảnh tượng đáng sợ chẳng khác nào ngày tận thế.
Thế tấn công cuồng bạo của Ma Long Điểu cuối cùng cũng chậm lại dưới đòn tấn công này. Nhưng có thể nhận ra một cách rõ rệt qua sự giằng co ở trên không trung, sức mạnh của cao thủ Thiên Phách và Ma Long Điểu hoàn toàn không ở cùng một đẳng cấp.
Vù! Vù!
Kiếm ý toàn thân ông ta kêu vang, bùng nổ ánh sáng rực rỡ, nhưng thân xác lại không ngừng hạ thấp xuống dưới sự áp bách của Ma Long Điểu. Màn ánh sáng hình thành từ kiếm thế dồi dào ở quanh người cũng xuất hiện vết nứt. Ông ta đã đánh giá thấp sự đáng sợ của Ma Long Điểu khi nổi giận.
“Thiết Huyết Kiếm Trận!”
Môn chủ Thiết Huyết Kiếm Môn hiện lên vẻ mặt nghiêm trọng, một tiếng quát lạnh vang lên từ bên dưới. Hai phó môn chủ khác đều bay vọt lên không trung, các đệ tử ở bên dưới nhanh chóng bày trận, kiếm quang trong tay không ngừng lóe lên.
Có huyết khí cổ xưa mênh mông ngưng tụ thành kiếm ý dồi dào, hội tụ trên người ba người ở trên không, khiến kiếm uy trên người họ trở nên điên cuồng.
Ba người mỗi người tung ra một kiếm, huyết quang rực rỡ từ thân kiếm tỏa ra, bay ngang bầu trời, giống như nước sông tràn vào cơ thể của người trung niên áo gai.
Một làn khói mù bao trùm trên đỉnh đầu mỗi người, sắc mặt ai nấy đều trở nên cực kỳ khó coi.
“Chỉ mới bắt đầu mà thôi”.
Trên ngọn cây, Lâm Nhất không có biểu cảm gì, hoàn toàn không có chút cảm xúc nào với tổn thất của Thiết Huyết Kiếm Môn.
Gào!
Đợi đến khi mảnh vụn đầy trời cháy hết, chân thân của Tử Điện Ma Long Điểu xuất hiện giữa không trung. Hai cánh của nó không ngừng vỗ, góc nhọn nhất trên cánh có ánh chớp lượn lờ, trong gió lớn chứa đựng ánh chớp vô cùng đáng sợ.
Gió lớn làm rung chuyển một phương đất trời, tia sét lóe lên, không ngừng rơi xuống kiếm trận mênh mông ở bên dưới.
Phụt!
Dưới sự tấn công điên cuồng, không ngừng có đệ tử của Thiết Huyết Kiếm Môn nôn ra máu, bị thương nặng. Nhưng kiếm trận này vẫn có chút mạnh mẽ, cuối cùng vẫn không để đòn tấn công của Tử Điện Ma Long Điểu thật sự rơi xuống, làm bị thương đến cỏ Kiếm Hoàng vừa ra đời.
“Muốn chết!”
Thấy uy thế tàn nhẫn của Tử Điện Ma Long Điểu cuốn qua đất trời khiến kiếm trận không ngừng bị phá, trong mắt người trung niên áo gai lóe lên sự tức giận, vọt ra khỏi kiếm trận với uy thế dồi dào, bay lên trời.
Thiên Phách, ra tay rồi!
Cao thủ Thiên Phách bay vụt lên cao, quần áo tung bay, xông thẳng lên tầng mây, rút kiếm rời vỏ. Thân kiếm tỏa ra hào quang trăm trượng, xé rách hư không, chém mạnh vào thân Tử Điện Ma Long Điểu.
Ầm!
Trong tầng mây vang lên tiếng nổ cực lớn, một luồng năng lượng ẩn chứa uy lực hủy diệt lập tức lan ra, nổ tung thành một vòng xoáy năng lượng đủ sắc màu, giống như nước sông bao la tràn ra bốn phía trên không trung, hình thành một cảnh tượng đáng sợ chẳng khác nào ngày tận thế.
Thế tấn công cuồng bạo của Ma Long Điểu cuối cùng cũng chậm lại dưới đòn tấn công này. Nhưng có thể nhận ra một cách rõ rệt qua sự giằng co ở trên không trung, sức mạnh của cao thủ Thiên Phách và Ma Long Điểu hoàn toàn không ở cùng một đẳng cấp.
Vù! Vù!
Kiếm ý toàn thân ông ta kêu vang, bùng nổ ánh sáng rực rỡ, nhưng thân xác lại không ngừng hạ thấp xuống dưới sự áp bách của Ma Long Điểu. Màn ánh sáng hình thành từ kiếm thế dồi dào ở quanh người cũng xuất hiện vết nứt. Ông ta đã đánh giá thấp sự đáng sợ của Ma Long Điểu khi nổi giận.
“Thiết Huyết Kiếm Trận!”
Môn chủ Thiết Huyết Kiếm Môn hiện lên vẻ mặt nghiêm trọng, một tiếng quát lạnh vang lên từ bên dưới. Hai phó môn chủ khác đều bay vọt lên không trung, các đệ tử ở bên dưới nhanh chóng bày trận, kiếm quang trong tay không ngừng lóe lên.
Có huyết khí cổ xưa mênh mông ngưng tụ thành kiếm ý dồi dào, hội tụ trên người ba người ở trên không, khiến kiếm uy trên người họ trở nên điên cuồng.
Ba người mỗi người tung ra một kiếm, huyết quang rực rỡ từ thân kiếm tỏa ra, bay ngang bầu trời, giống như nước sông tràn vào cơ thể của người trung niên áo gai.
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!
Một làn khói mù bao trùm trên đỉnh đầu mỗi người, sắc mặt ai nấy đều trở nên cực kỳ khó coi.
“Chỉ mới bắt đầu mà thôi”.
Trên ngọn cây, Lâm Nhất không có biểu cảm gì, hoàn toàn không có chút cảm xúc nào với tổn thất của Thiết Huyết Kiếm Môn.
Gào!
Đợi đến khi mảnh vụn đầy trời cháy hết, chân thân của Tử Điện Ma Long Điểu xuất hiện giữa không trung. Hai cánh của nó không ngừng vỗ, góc nhọn nhất trên cánh có ánh chớp lượn lờ, trong gió lớn chứa đựng ánh chớp vô cùng đáng sợ.
Gió lớn làm rung chuyển một phương đất trời, tia sét lóe lên, không ngừng rơi xuống kiếm trận mênh mông ở bên dưới.
Phụt!
Dưới sự tấn công điên cuồng, không ngừng có đệ tử của Thiết Huyết Kiếm Môn nôn ra máu, bị thương nặng. Nhưng kiếm trận này vẫn có chút mạnh mẽ, cuối cùng vẫn không để đòn tấn công của Tử Điện Ma Long Điểu thật sự rơi xuống, làm bị thương đến cỏ Kiếm Hoàng vừa ra đời.
“Muốn chết!”
Thấy uy thế tàn nhẫn của Tử Điện Ma Long Điểu cuốn qua đất trời khiến kiếm trận không ngừng bị phá, trong mắt người trung niên áo gai lóe lên sự tức giận, vọt ra khỏi kiếm trận với uy thế dồi dào, bay lên trời.
Thiên Phách, ra tay rồi!
Cao thủ Thiên Phách bay vụt lên cao, quần áo tung bay, xông thẳng lên tầng mây, rút kiếm rời vỏ. Thân kiếm tỏa ra hào quang trăm trượng, xé rách hư không, chém mạnh vào thân Tử Điện Ma Long Điểu.
Ầm!
Trong tầng mây vang lên tiếng nổ cực lớn, một luồng năng lượng ẩn chứa uy lực hủy diệt lập tức lan ra, nổ tung thành một vòng xoáy năng lượng đủ sắc màu, giống như nước sông bao la tràn ra bốn phía trên không trung, hình thành một cảnh tượng đáng sợ chẳng khác nào ngày tận thế.
Thế tấn công cuồng bạo của Ma Long Điểu cuối cùng cũng chậm lại dưới đòn tấn công này. Nhưng có thể nhận ra một cách rõ rệt qua sự giằng co ở trên không trung, sức mạnh của cao thủ Thiên Phách và Ma Long Điểu hoàn toàn không ở cùng một đẳng cấp.
Vù! Vù!
Kiếm ý toàn thân ông ta kêu vang, bùng nổ ánh sáng rực rỡ, nhưng thân xác lại không ngừng hạ thấp xuống dưới sự áp bách của Ma Long Điểu. Màn ánh sáng hình thành từ kiếm thế dồi dào ở quanh người cũng xuất hiện vết nứt. Ông ta đã đánh giá thấp sự đáng sợ của Ma Long Điểu khi nổi giận.
“Thiết Huyết Kiếm Trận!”
Môn chủ Thiết Huyết Kiếm Môn hiện lên vẻ mặt nghiêm trọng, một tiếng quát lạnh vang lên từ bên dưới. Hai phó môn chủ khác đều bay vọt lên không trung, các đệ tử ở bên dưới nhanh chóng bày trận, kiếm quang trong tay không ngừng lóe lên.
Có huyết khí cổ xưa mênh mông ngưng tụ thành kiếm ý dồi dào, hội tụ trên người ba người ở trên không, khiến kiếm uy trên người họ trở nên điên cuồng.
Ba người mỗi người tung ra một kiếm, huyết quang rực rỡ từ thân kiếm tỏa ra, bay ngang bầu trời, giống như nước sông tràn vào cơ thể của người trung niên áo gai.
Một làn khói mù bao trùm trên đỉnh đầu mỗi người, sắc mặt ai nấy đều trở nên cực kỳ khó coi.
“Chỉ mới bắt đầu mà thôi”.
Trên ngọn cây, Lâm Nhất không có biểu cảm gì, hoàn toàn không có chút cảm xúc nào với tổn thất của Thiết Huyết Kiếm Môn.
Gào!
Đợi đến khi mảnh vụn đầy trời cháy hết, chân thân của Tử Điện Ma Long Điểu xuất hiện giữa không trung. Hai cánh của nó không ngừng vỗ, góc nhọn nhất trên cánh có ánh chớp lượn lờ, trong gió lớn chứa đựng ánh chớp vô cùng đáng sợ.
Gió lớn làm rung chuyển một phương đất trời, tia sét lóe lên, không ngừng rơi xuống kiếm trận mênh mông ở bên dưới.
Phụt!
Dưới sự tấn công điên cuồng, không ngừng có đệ tử của Thiết Huyết Kiếm Môn nôn ra máu, bị thương nặng. Nhưng kiếm trận này vẫn có chút mạnh mẽ, cuối cùng vẫn không để đòn tấn công của Tử Điện Ma Long Điểu thật sự rơi xuống, làm bị thương đến cỏ Kiếm Hoàng vừa ra đời.
“Muốn chết!”
Thấy uy thế tàn nhẫn của Tử Điện Ma Long Điểu cuốn qua đất trời khiến kiếm trận không ngừng bị phá, trong mắt người trung niên áo gai lóe lên sự tức giận, vọt ra khỏi kiếm trận với uy thế dồi dào, bay lên trời.
Thiên Phách, ra tay rồi!
Cao thủ Thiên Phách bay vụt lên cao, quần áo tung bay, xông thẳng lên tầng mây, rút kiếm rời vỏ. Thân kiếm tỏa ra hào quang trăm trượng, xé rách hư không, chém mạnh vào thân Tử Điện Ma Long Điểu.
Ầm!
Trong tầng mây vang lên tiếng nổ cực lớn, một luồng năng lượng ẩn chứa uy lực hủy diệt lập tức lan ra, nổ tung thành một vòng xoáy năng lượng đủ sắc màu, giống như nước sông bao la tràn ra bốn phía trên không trung, hình thành một cảnh tượng đáng sợ chẳng khác nào ngày tận thế.
Thế tấn công cuồng bạo của Ma Long Điểu cuối cùng cũng chậm lại dưới đòn tấn công này. Nhưng có thể nhận ra một cách rõ rệt qua sự giằng co ở trên không trung, sức mạnh của cao thủ Thiên Phách và Ma Long Điểu hoàn toàn không ở cùng một đẳng cấp.
Vù! Vù!
Kiếm ý toàn thân ông ta kêu vang, bùng nổ ánh sáng rực rỡ, nhưng thân xác lại không ngừng hạ thấp xuống dưới sự áp bách của Ma Long Điểu. Màn ánh sáng hình thành từ kiếm thế dồi dào ở quanh người cũng xuất hiện vết nứt. Ông ta đã đánh giá thấp sự đáng sợ của Ma Long Điểu khi nổi giận.
“Thiết Huyết Kiếm Trận!”
Môn chủ Thiết Huyết Kiếm Môn hiện lên vẻ mặt nghiêm trọng, một tiếng quát lạnh vang lên từ bên dưới. Hai phó môn chủ khác đều bay vọt lên không trung, các đệ tử ở bên dưới nhanh chóng bày trận, kiếm quang trong tay không ngừng lóe lên.
Có huyết khí cổ xưa mênh mông ngưng tụ thành kiếm ý dồi dào, hội tụ trên người ba người ở trên không, khiến kiếm uy trên người họ trở nên điên cuồng.
Ba người mỗi người tung ra một kiếm, huyết quang rực rỡ từ thân kiếm tỏa ra, bay ngang bầu trời, giống như nước sông tràn vào cơ thể của người trung niên áo gai.
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!
Một làn khói mù bao trùm trên đỉnh đầu mỗi người, sắc mặt ai nấy đều trở nên cực kỳ khó coi.
“Chỉ mới bắt đầu mà thôi”.
Trên ngọn cây, Lâm Nhất không có biểu cảm gì, hoàn toàn không có chút cảm xúc nào với tổn thất của Thiết Huyết Kiếm Môn.
Gào!
Đợi đến khi mảnh vụn đầy trời cháy hết, chân thân của Tử Điện Ma Long Điểu xuất hiện giữa không trung. Hai cánh của nó không ngừng vỗ, góc nhọn nhất trên cánh có ánh chớp lượn lờ, trong gió lớn chứa đựng ánh chớp vô cùng đáng sợ.
Gió lớn làm rung chuyển một phương đất trời, tia sét lóe lên, không ngừng rơi xuống kiếm trận mênh mông ở bên dưới.
Phụt!
Dưới sự tấn công điên cuồng, không ngừng có đệ tử của Thiết Huyết Kiếm Môn nôn ra máu, bị thương nặng. Nhưng kiếm trận này vẫn có chút mạnh mẽ, cuối cùng vẫn không để đòn tấn công của Tử Điện Ma Long Điểu thật sự rơi xuống, làm bị thương đến cỏ Kiếm Hoàng vừa ra đời.
“Muốn chết!”
Thấy uy thế tàn nhẫn của Tử Điện Ma Long Điểu cuốn qua đất trời khiến kiếm trận không ngừng bị phá, trong mắt người trung niên áo gai lóe lên sự tức giận, vọt ra khỏi kiếm trận với uy thế dồi dào, bay lên trời.
Thiên Phách, ra tay rồi!
Cao thủ Thiên Phách bay vụt lên cao, quần áo tung bay, xông thẳng lên tầng mây, rút kiếm rời vỏ. Thân kiếm tỏa ra hào quang trăm trượng, xé rách hư không, chém mạnh vào thân Tử Điện Ma Long Điểu.
Ầm!
Trong tầng mây vang lên tiếng nổ cực lớn, một luồng năng lượng ẩn chứa uy lực hủy diệt lập tức lan ra, nổ tung thành một vòng xoáy năng lượng đủ sắc màu, giống như nước sông bao la tràn ra bốn phía trên không trung, hình thành một cảnh tượng đáng sợ chẳng khác nào ngày tận thế.
Thế tấn công cuồng bạo của Ma Long Điểu cuối cùng cũng chậm lại dưới đòn tấn công này. Nhưng có thể nhận ra một cách rõ rệt qua sự giằng co ở trên không trung, sức mạnh của cao thủ Thiên Phách và Ma Long Điểu hoàn toàn không ở cùng một đẳng cấp.
Vù! Vù!
Kiếm ý toàn thân ông ta kêu vang, bùng nổ ánh sáng rực rỡ, nhưng thân xác lại không ngừng hạ thấp xuống dưới sự áp bách của Ma Long Điểu. Màn ánh sáng hình thành từ kiếm thế dồi dào ở quanh người cũng xuất hiện vết nứt. Ông ta đã đánh giá thấp sự đáng sợ của Ma Long Điểu khi nổi giận.
“Thiết Huyết Kiếm Trận!”
Môn chủ Thiết Huyết Kiếm Môn hiện lên vẻ mặt nghiêm trọng, một tiếng quát lạnh vang lên từ bên dưới. Hai phó môn chủ khác đều bay vọt lên không trung, các đệ tử ở bên dưới nhanh chóng bày trận, kiếm quang trong tay không ngừng lóe lên.
Có huyết khí cổ xưa mênh mông ngưng tụ thành kiếm ý dồi dào, hội tụ trên người ba người ở trên không, khiến kiếm uy trên người họ trở nên điên cuồng.
Ba người mỗi người tung ra một kiếm, huyết quang rực rỡ từ thân kiếm tỏa ra, bay ngang bầu trời, giống như nước sông tràn vào cơ thể của người trung niên áo gai.
Một làn khói mù bao trùm trên đỉnh đầu mỗi người, sắc mặt ai nấy đều trở nên cực kỳ khó coi.
“Chỉ mới bắt đầu mà thôi”.
Trên ngọn cây, Lâm Nhất không có biểu cảm gì, hoàn toàn không có chút cảm xúc nào với tổn thất của Thiết Huyết Kiếm Môn.
Gào!
Đợi đến khi mảnh vụn đầy trời cháy hết, chân thân của Tử Điện Ma Long Điểu xuất hiện giữa không trung. Hai cánh của nó không ngừng vỗ, góc nhọn nhất trên cánh có ánh chớp lượn lờ, trong gió lớn chứa đựng ánh chớp vô cùng đáng sợ.
Gió lớn làm rung chuyển một phương đất trời, tia sét lóe lên, không ngừng rơi xuống kiếm trận mênh mông ở bên dưới.
Phụt!
Dưới sự tấn công điên cuồng, không ngừng có đệ tử của Thiết Huyết Kiếm Môn nôn ra máu, bị thương nặng. Nhưng kiếm trận này vẫn có chút mạnh mẽ, cuối cùng vẫn không để đòn tấn công của Tử Điện Ma Long Điểu thật sự rơi xuống, làm bị thương đến cỏ Kiếm Hoàng vừa ra đời.
“Muốn chết!”
Thấy uy thế tàn nhẫn của Tử Điện Ma Long Điểu cuốn qua đất trời khiến kiếm trận không ngừng bị phá, trong mắt người trung niên áo gai lóe lên sự tức giận, vọt ra khỏi kiếm trận với uy thế dồi dào, bay lên trời.
Thiên Phách, ra tay rồi!
Cao thủ Thiên Phách bay vụt lên cao, quần áo tung bay, xông thẳng lên tầng mây, rút kiếm rời vỏ. Thân kiếm tỏa ra hào quang trăm trượng, xé rách hư không, chém mạnh vào thân Tử Điện Ma Long Điểu.
Ầm!
Trong tầng mây vang lên tiếng nổ cực lớn, một luồng năng lượng ẩn chứa uy lực hủy diệt lập tức lan ra, nổ tung thành một vòng xoáy năng lượng đủ sắc màu, giống như nước sông bao la tràn ra bốn phía trên không trung, hình thành một cảnh tượng đáng sợ chẳng khác nào ngày tận thế.
Thế tấn công cuồng bạo của Ma Long Điểu cuối cùng cũng chậm lại dưới đòn tấn công này. Nhưng có thể nhận ra một cách rõ rệt qua sự giằng co ở trên không trung, sức mạnh của cao thủ Thiên Phách và Ma Long Điểu hoàn toàn không ở cùng một đẳng cấp.
Vù! Vù!
Kiếm ý toàn thân ông ta kêu vang, bùng nổ ánh sáng rực rỡ, nhưng thân xác lại không ngừng hạ thấp xuống dưới sự áp bách của Ma Long Điểu. Màn ánh sáng hình thành từ kiếm thế dồi dào ở quanh người cũng xuất hiện vết nứt. Ông ta đã đánh giá thấp sự đáng sợ của Ma Long Điểu khi nổi giận.
“Thiết Huyết Kiếm Trận!”
Môn chủ Thiết Huyết Kiếm Môn hiện lên vẻ mặt nghiêm trọng, một tiếng quát lạnh vang lên từ bên dưới. Hai phó môn chủ khác đều bay vọt lên không trung, các đệ tử ở bên dưới nhanh chóng bày trận, kiếm quang trong tay không ngừng lóe lên.
Có huyết khí cổ xưa mênh mông ngưng tụ thành kiếm ý dồi dào, hội tụ trên người ba người ở trên không, khiến kiếm uy trên người họ trở nên điên cuồng.
Ba người mỗi người tung ra một kiếm, huyết quang rực rỡ từ thân kiếm tỏa ra, bay ngang bầu trời, giống như nước sông tràn vào cơ thể của người trung niên áo gai.
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!
“Chỉ mới bắt đầu mà thôi”.
Trên ngọn cây, Lâm Nhất không có biểu cảm gì, hoàn toàn không có chút cảm xúc nào với tổn thất của Thiết Huyết Kiếm Môn.
Gào!
Đợi đến khi mảnh vụn đầy trời cháy hết, chân thân của Tử Điện Ma Long Điểu xuất hiện giữa không trung. Hai cánh của nó không ngừng vỗ, góc nhọn nhất trên cánh có ánh chớp lượn lờ, trong gió lớn chứa đựng ánh chớp vô cùng đáng sợ.
Gió lớn làm rung chuyển một phương đất trời, tia sét lóe lên, không ngừng rơi xuống kiếm trận mênh mông ở bên dưới.
Phụt!
Dưới sự tấn công điên cuồng, không ngừng có đệ tử của Thiết Huyết Kiếm Môn nôn ra máu, bị thương nặng. Nhưng kiếm trận này vẫn có chút mạnh mẽ, cuối cùng vẫn không để đòn tấn công của Tử Điện Ma Long Điểu thật sự rơi xuống, làm bị thương đến cỏ Kiếm Hoàng vừa ra đời.
“Muốn chết!”
Thấy uy thế tàn nhẫn của Tử Điện Ma Long Điểu cuốn qua đất trời khiến kiếm trận không ngừng bị phá, trong mắt người trung niên áo gai lóe lên sự tức giận, vọt ra khỏi kiếm trận với uy thế dồi dào, bay lên trời.
Thiên Phách, ra tay rồi!
Cao thủ Thiên Phách bay vụt lên cao, quần áo tung bay, xông thẳng lên tầng mây, rút kiếm rời vỏ. Thân kiếm tỏa ra hào quang trăm trượng, xé rách hư không, chém mạnh vào thân Tử Điện Ma Long Điểu.
Ầm!
Trong tầng mây vang lên tiếng nổ cực lớn, một luồng năng lượng ẩn chứa uy lực hủy diệt lập tức lan ra, nổ tung thành một vòng xoáy năng lượng đủ sắc màu, giống như nước sông bao la tràn ra bốn phía trên không trung, hình thành một cảnh tượng đáng sợ chẳng khác nào ngày tận thế.
Thế tấn công cuồng bạo của Ma Long Điểu cuối cùng cũng chậm lại dưới đòn tấn công này. Nhưng có thể nhận ra một cách rõ rệt qua sự giằng co ở trên không trung, sức mạnh của cao thủ Thiên Phách và Ma Long Điểu hoàn toàn không ở cùng một đẳng cấp.
Vù! Vù!
Kiếm ý toàn thân ông ta kêu vang, bùng nổ ánh sáng rực rỡ, nhưng thân xác lại không ngừng hạ thấp xuống dưới sự áp bách của Ma Long Điểu. Màn ánh sáng hình thành từ kiếm thế dồi dào ở quanh người cũng xuất hiện vết nứt. Ông ta đã đánh giá thấp sự đáng sợ của Ma Long Điểu khi nổi giận.
“Thiết Huyết Kiếm Trận!”
Môn chủ Thiết Huyết Kiếm Môn hiện lên vẻ mặt nghiêm trọng, một tiếng quát lạnh vang lên từ bên dưới. Hai phó môn chủ khác đều bay vọt lên không trung, các đệ tử ở bên dưới nhanh chóng bày trận, kiếm quang trong tay không ngừng lóe lên.
Có huyết khí cổ xưa mênh mông ngưng tụ thành kiếm ý dồi dào, hội tụ trên người ba người ở trên không, khiến kiếm uy trên người họ trở nên điên cuồng.
Ba người mỗi người tung ra một kiếm, huyết quang rực rỡ từ thân kiếm tỏa ra, bay ngang bầu trời, giống như nước sông tràn vào cơ thể của người trung niên áo gai.
Một làn khói mù bao trùm trên đỉnh đầu mỗi người, sắc mặt ai nấy đều trở nên cực kỳ khó coi.
“Chỉ mới bắt đầu mà thôi”.
Trên ngọn cây, Lâm Nhất không có biểu cảm gì, hoàn toàn không có chút cảm xúc nào với tổn thất của Thiết Huyết Kiếm Môn.
Gào!
Đợi đến khi mảnh vụn đầy trời cháy hết, chân thân của Tử Điện Ma Long Điểu xuất hiện giữa không trung. Hai cánh của nó không ngừng vỗ, góc nhọn nhất trên cánh có ánh chớp lượn lờ, trong gió lớn chứa đựng ánh chớp vô cùng đáng sợ.
Gió lớn làm rung chuyển một phương đất trời, tia sét lóe lên, không ngừng rơi xuống kiếm trận mênh mông ở bên dưới.
Phụt!
Dưới sự tấn công điên cuồng, không ngừng có đệ tử của Thiết Huyết Kiếm Môn nôn ra máu, bị thương nặng. Nhưng kiếm trận này vẫn có chút mạnh mẽ, cuối cùng vẫn không để đòn tấn công của Tử Điện Ma Long Điểu thật sự rơi xuống, làm bị thương đến cỏ Kiếm Hoàng vừa ra đời.
“Muốn chết!”
Thấy uy thế tàn nhẫn của Tử Điện Ma Long Điểu cuốn qua đất trời khiến kiếm trận không ngừng bị phá, trong mắt người trung niên áo gai lóe lên sự tức giận, vọt ra khỏi kiếm trận với uy thế dồi dào, bay lên trời.
Thiên Phách, ra tay rồi!
Cao thủ Thiên Phách bay vụt lên cao, quần áo tung bay, xông thẳng lên tầng mây, rút kiếm rời vỏ. Thân kiếm tỏa ra hào quang trăm trượng, xé rách hư không, chém mạnh vào thân Tử Điện Ma Long Điểu.
Ầm!
Trong tầng mây vang lên tiếng nổ cực lớn, một luồng năng lượng ẩn chứa uy lực hủy diệt lập tức lan ra, nổ tung thành một vòng xoáy năng lượng đủ sắc màu, giống như nước sông bao la tràn ra bốn phía trên không trung, hình thành một cảnh tượng đáng sợ chẳng khác nào ngày tận thế.
Thế tấn công cuồng bạo của Ma Long Điểu cuối cùng cũng chậm lại dưới đòn tấn công này. Nhưng có thể nhận ra một cách rõ rệt qua sự giằng co ở trên không trung, sức mạnh của cao thủ Thiên Phách và Ma Long Điểu hoàn toàn không ở cùng một đẳng cấp.
Vù! Vù!
Kiếm ý toàn thân ông ta kêu vang, bùng nổ ánh sáng rực rỡ, nhưng thân xác lại không ngừng hạ thấp xuống dưới sự áp bách của Ma Long Điểu. Màn ánh sáng hình thành từ kiếm thế dồi dào ở quanh người cũng xuất hiện vết nứt. Ông ta đã đánh giá thấp sự đáng sợ của Ma Long Điểu khi nổi giận.
“Thiết Huyết Kiếm Trận!”
Môn chủ Thiết Huyết Kiếm Môn hiện lên vẻ mặt nghiêm trọng, một tiếng quát lạnh vang lên từ bên dưới. Hai phó môn chủ khác đều bay vọt lên không trung, các đệ tử ở bên dưới nhanh chóng bày trận, kiếm quang trong tay không ngừng lóe lên.
Có huyết khí cổ xưa mênh mông ngưng tụ thành kiếm ý dồi dào, hội tụ trên người ba người ở trên không, khiến kiếm uy trên người họ trở nên điên cuồng.
Ba người mỗi người tung ra một kiếm, huyết quang rực rỡ từ thân kiếm tỏa ra, bay ngang bầu trời, giống như nước sông tràn vào cơ thể của người trung niên áo gai.
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!
Một làn khói mù bao trùm trên đỉnh đầu mỗi người, sắc mặt ai nấy đều trở nên cực kỳ khó coi.
“Chỉ mới bắt đầu mà thôi”.
Trên ngọn cây, Lâm Nhất không có biểu cảm gì, hoàn toàn không có chút cảm xúc nào với tổn thất của Thiết Huyết Kiếm Môn.
Gào!
Đợi đến khi mảnh vụn đầy trời cháy hết, chân thân của Tử Điện Ma Long Điểu xuất hiện giữa không trung. Hai cánh của nó không ngừng vỗ, góc nhọn nhất trên cánh có ánh chớp lượn lờ, trong gió lớn chứa đựng ánh chớp vô cùng đáng sợ.
Gió lớn làm rung chuyển một phương đất trời, tia sét lóe lên, không ngừng rơi xuống kiếm trận mênh mông ở bên dưới.
Phụt!
Dưới sự tấn công điên cuồng, không ngừng có đệ tử của Thiết Huyết Kiếm Môn nôn ra máu, bị thương nặng. Nhưng kiếm trận này vẫn có chút mạnh mẽ, cuối cùng vẫn không để đòn tấn công của Tử Điện Ma Long Điểu thật sự rơi xuống, làm bị thương đến cỏ Kiếm Hoàng vừa ra đời.
“Muốn chết!”
Thấy uy thế tàn nhẫn của Tử Điện Ma Long Điểu cuốn qua đất trời khiến kiếm trận không ngừng bị phá, trong mắt người trung niên áo gai lóe lên sự tức giận, vọt ra khỏi kiếm trận với uy thế dồi dào, bay lên trời.
Thiên Phách, ra tay rồi!
Cao thủ Thiên Phách bay vụt lên cao, quần áo tung bay, xông thẳng lên tầng mây, rút kiếm rời vỏ. Thân kiếm tỏa ra hào quang trăm trượng, xé rách hư không, chém mạnh vào thân Tử Điện Ma Long Điểu.
Ầm!
Trong tầng mây vang lên tiếng nổ cực lớn, một luồng năng lượng ẩn chứa uy lực hủy diệt lập tức lan ra, nổ tung thành một vòng xoáy năng lượng đủ sắc màu, giống như nước sông bao la tràn ra bốn phía trên không trung, hình thành một cảnh tượng đáng sợ chẳng khác nào ngày tận thế.
Thế tấn công cuồng bạo của Ma Long Điểu cuối cùng cũng chậm lại dưới đòn tấn công này. Nhưng có thể nhận ra một cách rõ rệt qua sự giằng co ở trên không trung, sức mạnh của cao thủ Thiên Phách và Ma Long Điểu hoàn toàn không ở cùng một đẳng cấp.
Vù! Vù!
Kiếm ý toàn thân ông ta kêu vang, bùng nổ ánh sáng rực rỡ, nhưng thân xác lại không ngừng hạ thấp xuống dưới sự áp bách của Ma Long Điểu. Màn ánh sáng hình thành từ kiếm thế dồi dào ở quanh người cũng xuất hiện vết nứt. Ông ta đã đánh giá thấp sự đáng sợ của Ma Long Điểu khi nổi giận.
“Thiết Huyết Kiếm Trận!”
Môn chủ Thiết Huyết Kiếm Môn hiện lên vẻ mặt nghiêm trọng, một tiếng quát lạnh vang lên từ bên dưới. Hai phó môn chủ khác đều bay vọt lên không trung, các đệ tử ở bên dưới nhanh chóng bày trận, kiếm quang trong tay không ngừng lóe lên.
Có huyết khí cổ xưa mênh mông ngưng tụ thành kiếm ý dồi dào, hội tụ trên người ba người ở trên không, khiến kiếm uy trên người họ trở nên điên cuồng.
Ba người mỗi người tung ra một kiếm, huyết quang rực rỡ từ thân kiếm tỏa ra, bay ngang bầu trời, giống như nước sông tràn vào cơ thể của người trung niên áo gai.
Một làn khói mù bao trùm trên đỉnh đầu mỗi người, sắc mặt ai nấy đều trở nên cực kỳ khó coi.
“Chỉ mới bắt đầu mà thôi”.
Trên ngọn cây, Lâm Nhất không có biểu cảm gì, hoàn toàn không có chút cảm xúc nào với tổn thất của Thiết Huyết Kiếm Môn.
Gào!
Đợi đến khi mảnh vụn đầy trời cháy hết, chân thân của Tử Điện Ma Long Điểu xuất hiện giữa không trung. Hai cánh của nó không ngừng vỗ, góc nhọn nhất trên cánh có ánh chớp lượn lờ, trong gió lớn chứa đựng ánh chớp vô cùng đáng sợ.
Gió lớn làm rung chuyển một phương đất trời, tia sét lóe lên, không ngừng rơi xuống kiếm trận mênh mông ở bên dưới.
Phụt!
Dưới sự tấn công điên cuồng, không ngừng có đệ tử của Thiết Huyết Kiếm Môn nôn ra máu, bị thương nặng. Nhưng kiếm trận này vẫn có chút mạnh mẽ, cuối cùng vẫn không để đòn tấn công của Tử Điện Ma Long Điểu thật sự rơi xuống, làm bị thương đến cỏ Kiếm Hoàng vừa ra đời.
“Muốn chết!”
Thấy uy thế tàn nhẫn của Tử Điện Ma Long Điểu cuốn qua đất trời khiến kiếm trận không ngừng bị phá, trong mắt người trung niên áo gai lóe lên sự tức giận, vọt ra khỏi kiếm trận với uy thế dồi dào, bay lên trời.
Thiên Phách, ra tay rồi!
Cao thủ Thiên Phách bay vụt lên cao, quần áo tung bay, xông thẳng lên tầng mây, rút kiếm rời vỏ. Thân kiếm tỏa ra hào quang trăm trượng, xé rách hư không, chém mạnh vào thân Tử Điện Ma Long Điểu.
Ầm!
Trong tầng mây vang lên tiếng nổ cực lớn, một luồng năng lượng ẩn chứa uy lực hủy diệt lập tức lan ra, nổ tung thành một vòng xoáy năng lượng đủ sắc màu, giống như nước sông bao la tràn ra bốn phía trên không trung, hình thành một cảnh tượng đáng sợ chẳng khác nào ngày tận thế.
Thế tấn công cuồng bạo của Ma Long Điểu cuối cùng cũng chậm lại dưới đòn tấn công này. Nhưng có thể nhận ra một cách rõ rệt qua sự giằng co ở trên không trung, sức mạnh của cao thủ Thiên Phách và Ma Long Điểu hoàn toàn không ở cùng một đẳng cấp.
Vù! Vù!
Kiếm ý toàn thân ông ta kêu vang, bùng nổ ánh sáng rực rỡ, nhưng thân xác lại không ngừng hạ thấp xuống dưới sự áp bách của Ma Long Điểu. Màn ánh sáng hình thành từ kiếm thế dồi dào ở quanh người cũng xuất hiện vết nứt. Ông ta đã đánh giá thấp sự đáng sợ của Ma Long Điểu khi nổi giận.
“Thiết Huyết Kiếm Trận!”
Môn chủ Thiết Huyết Kiếm Môn hiện lên vẻ mặt nghiêm trọng, một tiếng quát lạnh vang lên từ bên dưới. Hai phó môn chủ khác đều bay vọt lên không trung, các đệ tử ở bên dưới nhanh chóng bày trận, kiếm quang trong tay không ngừng lóe lên.
Có huyết khí cổ xưa mênh mông ngưng tụ thành kiếm ý dồi dào, hội tụ trên người ba người ở trên không, khiến kiếm uy trên người họ trở nên điên cuồng.
Ba người mỗi người tung ra một kiếm, huyết quang rực rỡ từ thân kiếm tỏa ra, bay ngang bầu trời, giống như nước sông tràn vào cơ thể của người trung niên áo gai.
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!
Một làn khói mù bao trùm trên đỉnh đầu mỗi người, sắc mặt ai nấy đều trở nên cực kỳ khó coi.
“Chỉ mới bắt đầu mà thôi”.
Trên ngọn cây, Lâm Nhất không có biểu cảm gì, hoàn toàn không có chút cảm xúc nào với tổn thất của Thiết Huyết Kiếm Môn.
Gào!
Đợi đến khi mảnh vụn đầy trời cháy hết, chân thân của Tử Điện Ma Long Điểu xuất hiện giữa không trung. Hai cánh của nó không ngừng vỗ, góc nhọn nhất trên cánh có ánh chớp lượn lờ, trong gió lớn chứa đựng ánh chớp vô cùng đáng sợ.
Gió lớn làm rung chuyển một phương đất trời, tia sét lóe lên, không ngừng rơi xuống kiếm trận mênh mông ở bên dưới.
Phụt!
Dưới sự tấn công điên cuồng, không ngừng có đệ tử của Thiết Huyết Kiếm Môn nôn ra máu, bị thương nặng. Nhưng kiếm trận này vẫn có chút mạnh mẽ, cuối cùng vẫn không để đòn tấn công của Tử Điện Ma Long Điểu thật sự rơi xuống, làm bị thương đến cỏ Kiếm Hoàng vừa ra đời.
“Muốn chết!”
Thấy uy thế tàn nhẫn của Tử Điện Ma Long Điểu cuốn qua đất trời khiến kiếm trận không ngừng bị phá, trong mắt người trung niên áo gai lóe lên sự tức giận, vọt ra khỏi kiếm trận với uy thế dồi dào, bay lên trời.
Thiên Phách, ra tay rồi!
Cao thủ Thiên Phách bay vụt lên cao, quần áo tung bay, xông thẳng lên tầng mây, rút kiếm rời vỏ. Thân kiếm tỏa ra hào quang trăm trượng, xé rách hư không, chém mạnh vào thân Tử Điện Ma Long Điểu.
Ầm!
Trong tầng mây vang lên tiếng nổ cực lớn, một luồng năng lượng ẩn chứa uy lực hủy diệt lập tức lan ra, nổ tung thành một vòng xoáy năng lượng đủ sắc màu, giống như nước sông bao la tràn ra bốn phía trên không trung, hình thành một cảnh tượng đáng sợ chẳng khác nào ngày tận thế.
Thế tấn công cuồng bạo của Ma Long Điểu cuối cùng cũng chậm lại dưới đòn tấn công này. Nhưng có thể nhận ra một cách rõ rệt qua sự giằng co ở trên không trung, sức mạnh của cao thủ Thiên Phách và Ma Long Điểu hoàn toàn không ở cùng một đẳng cấp.
Vù! Vù!
Kiếm ý toàn thân ông ta kêu vang, bùng nổ ánh sáng rực rỡ, nhưng thân xác lại không ngừng hạ thấp xuống dưới sự áp bách của Ma Long Điểu. Màn ánh sáng hình thành từ kiếm thế dồi dào ở quanh người cũng xuất hiện vết nứt. Ông ta đã đánh giá thấp sự đáng sợ của Ma Long Điểu khi nổi giận.
“Thiết Huyết Kiếm Trận!”
Môn chủ Thiết Huyết Kiếm Môn hiện lên vẻ mặt nghiêm trọng, một tiếng quát lạnh vang lên từ bên dưới. Hai phó môn chủ khác đều bay vọt lên không trung, các đệ tử ở bên dưới nhanh chóng bày trận, kiếm quang trong tay không ngừng lóe lên.
Có huyết khí cổ xưa mênh mông ngưng tụ thành kiếm ý dồi dào, hội tụ trên người ba người ở trên không, khiến kiếm uy trên người họ trở nên điên cuồng.
Ba người mỗi người tung ra một kiếm, huyết quang rực rỡ từ thân kiếm tỏa ra, bay ngang bầu trời, giống như nước sông tràn vào cơ thể của người trung niên áo gai.
Một làn khói mù bao trùm trên đỉnh đầu mỗi người, sắc mặt ai nấy đều trở nên cực kỳ khó coi.
“Chỉ mới bắt đầu mà thôi”.
Trên ngọn cây, Lâm Nhất không có biểu cảm gì, hoàn toàn không có chút cảm xúc nào với tổn thất của Thiết Huyết Kiếm Môn.
Gào!
Đợi đến khi mảnh vụn đầy trời cháy hết, chân thân của Tử Điện Ma Long Điểu xuất hiện giữa không trung. Hai cánh của nó không ngừng vỗ, góc nhọn nhất trên cánh có ánh chớp lượn lờ, trong gió lớn chứa đựng ánh chớp vô cùng đáng sợ.
Gió lớn làm rung chuyển một phương đất trời, tia sét lóe lên, không ngừng rơi xuống kiếm trận mênh mông ở bên dưới.
Phụt!
Dưới sự tấn công điên cuồng, không ngừng có đệ tử của Thiết Huyết Kiếm Môn nôn ra máu, bị thương nặng. Nhưng kiếm trận này vẫn có chút mạnh mẽ, cuối cùng vẫn không để đòn tấn công của Tử Điện Ma Long Điểu thật sự rơi xuống, làm bị thương đến cỏ Kiếm Hoàng vừa ra đời.
“Muốn chết!”
Thấy uy thế tàn nhẫn của Tử Điện Ma Long Điểu cuốn qua đất trời khiến kiếm trận không ngừng bị phá, trong mắt người trung niên áo gai lóe lên sự tức giận, vọt ra khỏi kiếm trận với uy thế dồi dào, bay lên trời.
Thiên Phách, ra tay rồi!
Cao thủ Thiên Phách bay vụt lên cao, quần áo tung bay, xông thẳng lên tầng mây, rút kiếm rời vỏ. Thân kiếm tỏa ra hào quang trăm trượng, xé rách hư không, chém mạnh vào thân Tử Điện Ma Long Điểu.
Ầm!
Trong tầng mây vang lên tiếng nổ cực lớn, một luồng năng lượng ẩn chứa uy lực hủy diệt lập tức lan ra, nổ tung thành một vòng xoáy năng lượng đủ sắc màu, giống như nước sông bao la tràn ra bốn phía trên không trung, hình thành một cảnh tượng đáng sợ chẳng khác nào ngày tận thế.
Thế tấn công cuồng bạo của Ma Long Điểu cuối cùng cũng chậm lại dưới đòn tấn công này. Nhưng có thể nhận ra một cách rõ rệt qua sự giằng co ở trên không trung, sức mạnh của cao thủ Thiên Phách và Ma Long Điểu hoàn toàn không ở cùng một đẳng cấp.
Vù! Vù!
Kiếm ý toàn thân ông ta kêu vang, bùng nổ ánh sáng rực rỡ, nhưng thân xác lại không ngừng hạ thấp xuống dưới sự áp bách của Ma Long Điểu. Màn ánh sáng hình thành từ kiếm thế dồi dào ở quanh người cũng xuất hiện vết nứt. Ông ta đã đánh giá thấp sự đáng sợ của Ma Long Điểu khi nổi giận.
“Thiết Huyết Kiếm Trận!”
Môn chủ Thiết Huyết Kiếm Môn hiện lên vẻ mặt nghiêm trọng, một tiếng quát lạnh vang lên từ bên dưới. Hai phó môn chủ khác đều bay vọt lên không trung, các đệ tử ở bên dưới nhanh chóng bày trận, kiếm quang trong tay không ngừng lóe lên.
Có huyết khí cổ xưa mênh mông ngưng tụ thành kiếm ý dồi dào, hội tụ trên người ba người ở trên không, khiến kiếm uy trên người họ trở nên điên cuồng.
Ba người mỗi người tung ra một kiếm, huyết quang rực rỡ từ thân kiếm tỏa ra, bay ngang bầu trời, giống như nước sông tràn vào cơ thể của người trung niên áo gai.
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!
Một làn khói mù bao trùm trên đỉnh đầu mỗi người, sắc mặt ai nấy đều trở nên cực kỳ khó coi.
“Chỉ mới bắt đầu mà thôi”.
Trên ngọn cây, Lâm Nhất không có biểu cảm gì, hoàn toàn không có chút cảm xúc nào với tổn thất của Thiết Huyết Kiếm Môn.
Gào!
Đợi đến khi mảnh vụn đầy trời cháy hết, chân thân của Tử Điện Ma Long Điểu xuất hiện giữa không trung. Hai cánh của nó không ngừng vỗ, góc nhọn nhất trên cánh có ánh chớp lượn lờ, trong gió lớn chứa đựng ánh chớp vô cùng đáng sợ.
Gió lớn làm rung chuyển một phương đất trời, tia sét lóe lên, không ngừng rơi xuống kiếm trận mênh mông ở bên dưới.
Phụt!
Dưới sự tấn công điên cuồng, không ngừng có đệ tử của Thiết Huyết Kiếm Môn nôn ra máu, bị thương nặng. Nhưng kiếm trận này vẫn có chút mạnh mẽ, cuối cùng vẫn không để đòn tấn công của Tử Điện Ma Long Điểu thật sự rơi xuống, làm bị thương đến cỏ Kiếm Hoàng vừa ra đời.
“Muốn chết!”
Thấy uy thế tàn nhẫn của Tử Điện Ma Long Điểu cuốn qua đất trời khiến kiếm trận không ngừng bị phá, trong mắt người trung niên áo gai lóe lên sự tức giận, vọt ra khỏi kiếm trận với uy thế dồi dào, bay lên trời.
Thiên Phách, ra tay rồi!
Cao thủ Thiên Phách bay vụt lên cao, quần áo tung bay, xông thẳng lên tầng mây, rút kiếm rời vỏ. Thân kiếm tỏa ra hào quang trăm trượng, xé rách hư không, chém mạnh vào thân Tử Điện Ma Long Điểu.
Ầm!
Trong tầng mây vang lên tiếng nổ cực lớn, một luồng năng lượng ẩn chứa uy lực hủy diệt lập tức lan ra, nổ tung thành một vòng xoáy năng lượng đủ sắc màu, giống như nước sông bao la tràn ra bốn phía trên không trung, hình thành một cảnh tượng đáng sợ chẳng khác nào ngày tận thế.
Thế tấn công cuồng bạo của Ma Long Điểu cuối cùng cũng chậm lại dưới đòn tấn công này. Nhưng có thể nhận ra một cách rõ rệt qua sự giằng co ở trên không trung, sức mạnh của cao thủ Thiên Phách và Ma Long Điểu hoàn toàn không ở cùng một đẳng cấp.
Vù! Vù!
Kiếm ý toàn thân ông ta kêu vang, bùng nổ ánh sáng rực rỡ, nhưng thân xác lại không ngừng hạ thấp xuống dưới sự áp bách của Ma Long Điểu. Màn ánh sáng hình thành từ kiếm thế dồi dào ở quanh người cũng xuất hiện vết nứt. Ông ta đã đánh giá thấp sự đáng sợ của Ma Long Điểu khi nổi giận.
“Thiết Huyết Kiếm Trận!”
Môn chủ Thiết Huyết Kiếm Môn hiện lên vẻ mặt nghiêm trọng, một tiếng quát lạnh vang lên từ bên dưới. Hai phó môn chủ khác đều bay vọt lên không trung, các đệ tử ở bên dưới nhanh chóng bày trận, kiếm quang trong tay không ngừng lóe lên.
Có huyết khí cổ xưa mênh mông ngưng tụ thành kiếm ý dồi dào, hội tụ trên người ba người ở trên không, khiến kiếm uy trên người họ trở nên điên cuồng.
Ba người mỗi người tung ra một kiếm, huyết quang rực rỡ từ thân kiếm tỏa ra, bay ngang bầu trời, giống như nước sông tràn vào cơ thể của người trung niên áo gai.
Một làn khói mù bao trùm trên đỉnh đầu mỗi người, sắc mặt ai nấy đều trở nên cực kỳ khó coi.
“Chỉ mới bắt đầu mà thôi”.
Trên ngọn cây, Lâm Nhất không có biểu cảm gì, hoàn toàn không có chút cảm xúc nào với tổn thất của Thiết Huyết Kiếm Môn.
Gào!
Đợi đến khi mảnh vụn đầy trời cháy hết, chân thân của Tử Điện Ma Long Điểu xuất hiện giữa không trung. Hai cánh của nó không ngừng vỗ, góc nhọn nhất trên cánh có ánh chớp lượn lờ, trong gió lớn chứa đựng ánh chớp vô cùng đáng sợ.
Gió lớn làm rung chuyển một phương đất trời, tia sét lóe lên, không ngừng rơi xuống kiếm trận mênh mông ở bên dưới.
Phụt!
Dưới sự tấn công điên cuồng, không ngừng có đệ tử của Thiết Huyết Kiếm Môn nôn ra máu, bị thương nặng. Nhưng kiếm trận này vẫn có chút mạnh mẽ, cuối cùng vẫn không để đòn tấn công của Tử Điện Ma Long Điểu thật sự rơi xuống, làm bị thương đến cỏ Kiếm Hoàng vừa ra đời.
“Muốn chết!”
Thấy uy thế tàn nhẫn của Tử Điện Ma Long Điểu cuốn qua đất trời khiến kiếm trận không ngừng bị phá, trong mắt người trung niên áo gai lóe lên sự tức giận, vọt ra khỏi kiếm trận với uy thế dồi dào, bay lên trời.
Thiên Phách, ra tay rồi!
Cao thủ Thiên Phách bay vụt lên cao, quần áo tung bay, xông thẳng lên tầng mây, rút kiếm rời vỏ. Thân kiếm tỏa ra hào quang trăm trượng, xé rách hư không, chém mạnh vào thân Tử Điện Ma Long Điểu.
Ầm!
Trong tầng mây vang lên tiếng nổ cực lớn, một luồng năng lượng ẩn chứa uy lực hủy diệt lập tức lan ra, nổ tung thành một vòng xoáy năng lượng đủ sắc màu, giống như nước sông bao la tràn ra bốn phía trên không trung, hình thành một cảnh tượng đáng sợ chẳng khác nào ngày tận thế.
Thế tấn công cuồng bạo của Ma Long Điểu cuối cùng cũng chậm lại dưới đòn tấn công này. Nhưng có thể nhận ra một cách rõ rệt qua sự giằng co ở trên không trung, sức mạnh của cao thủ Thiên Phách và Ma Long Điểu hoàn toàn không ở cùng một đẳng cấp.
Vù! Vù!
Kiếm ý toàn thân ông ta kêu vang, bùng nổ ánh sáng rực rỡ, nhưng thân xác lại không ngừng hạ thấp xuống dưới sự áp bách của Ma Long Điểu. Màn ánh sáng hình thành từ kiếm thế dồi dào ở quanh người cũng xuất hiện vết nứt. Ông ta đã đánh giá thấp sự đáng sợ của Ma Long Điểu khi nổi giận.
“Thiết Huyết Kiếm Trận!”
Môn chủ Thiết Huyết Kiếm Môn hiện lên vẻ mặt nghiêm trọng, một tiếng quát lạnh vang lên từ bên dưới. Hai phó môn chủ khác đều bay vọt lên không trung, các đệ tử ở bên dưới nhanh chóng bày trận, kiếm quang trong tay không ngừng lóe lên.
Có huyết khí cổ xưa mênh mông ngưng tụ thành kiếm ý dồi dào, hội tụ trên người ba người ở trên không, khiến kiếm uy trên người họ trở nên điên cuồng.
Ba người mỗi người tung ra một kiếm, huyết quang rực rỡ từ thân kiếm tỏa ra, bay ngang bầu trời, giống như nước sông tràn vào cơ thể của người trung niên áo gai.
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!