Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1523
Chương 1523
Hai mắt của chiến thần Thiên Vũ hơi nheo lại. Ngay sau đó.
Một tiếng “ào” vang lên.
Trong chớp mắt, lớp băng tuyết đông cứng bao nhiêu năm nay chưa từng tan đồng loạt bị thổi bay lên cao.
Một áp lực không thua kém gì Kitano Takeshi trên người của chiến thần Thiên Vũ đồng thời được giải phóng ra ngoài.
Luồng sức mạnh trên người chiến thần Thiên Vũ vừa phóng ra, bên phía Đại Hạ lập tức cảm nhận được áp lực trên người mình hình như đã được giảm bớt rất nhiều.
Luồng sức mạnh chiến thần Thiên Vũ phóng ra không khiến bọn họ phải chịu thêm nhiều áp lực.
Lưồng sức mạnh giữa hai người đang vô hình giao tranh với nhau.
Bầu trời phủ đầy tuyết trắng bị khuấy động không kiêng dè.
Bên phía Đại Hạ kinh ngạc, mở to hai mắt.
Khí thế mà chiến thần Thiên Vũ tạo ra không những có thể chống lại được Kitano Takeshi mà còn bảo vệ được cho bọn họ.
Tự nhiên, đám đông ở đó cảm thấy hơi đau lòng và cảm động.
Không ai có thể tưởng tượng được, trong một trận đấu lớn như vậy, cho dù thái độ của chiến thần Thiên Vũ ngông cuồng nhưng bọn họ có thể nhìn ra.
Kitano Takeshi là một đối thủ mạnh của đại nhân Thiên Vũ.
Nhưng cho dù kẻ địch ở ngay trước mắt, chiến thần Thiên Vũ vẫn muốn bảo vệ sự an toàn của những người dân Đại Hạ.
Đây chính là ý chí của vị thần bảo vệ Đại Hạ.
Nhìn lại đám đông đang quan sát trận chiến bên phía Đông Hoàng, Kitano Takeshi không hề quan tâm đến việc bảo vệ những người ở phe mình ở bên cạnh quan sát trận chiến. Lúc này, khí thế của chiến thần Thiên Vũ đang đối kháng lại với Kitano Takeshi.
Sức mạnh này dồn lên người đám đông bên phía Đông Hoàng có thể nói là hai lần áp lực.
‘Vẻ mặt của những người Đông Hoàng hầu như người nấy đều rất khó coi.
Trong đó có cả những người của hoàng thất, từng giọt mồ hôi lớn đang nhỏ tí tách từ trên mặt của công chúa Mỹ Đại Ngư xuống.
Hình ảnh hoàng gia gần như mất hết.
Kitano Takeshi thấy vậy đương nhiên không thể để tình hình này tiếp tục xảy ra như vậy nữa, lập tức nghĩ cách bảo vệ những người đang quan sát trận đấu bên phía mình.
Nhưng cho dù như vậy, cũng không khó để nhìn ra, khuôn mặt của Kitano Takeshi đã lộ vài phần khó coi.
Bên phía của Đại Hạ, mọi người ai nấy đều mặt mày vui vẻ.
Chiến thần Thiên Vũ vừa phóng ra sức mạnh vừa bảo vệ những người xung quanh mình.
Mặc dù Kitano Takeshi cũng làm như vậy nhưng rõ ràng là ông ta không làm được chuyện đó dễ dàng như chiến thần Thiên Vũ.
Mặc dù sự khác biệt là không lớn lắm nhưng điều này cho thấy rõ…
Trận quyết đấu vô hình giữa hai người nhìn có vẻ ngang tài ngang sức, nhưng thực ra…
Kitano Takeshi đã phần nào rơi vào thế yếu.
Ngay lập tức bên phía Đại Hạ vô cùng vui mừng.
Mặc dù chỉ là cuộc so tài vô hình lân đầu, chưa thể nói rõ chiến thẳng sẽ thuộc về phía ai.
Nhưng không một người Đại Hạ không muốn nhìn thấy Kitano.
Takeshi yếu thế hơn so với chiến thần Thiên Vũ.
Gòn về phía Đông Hoàng, cho dù đám người này nhìn ra được nhưng cũng cố tình bỏ qua.
Trong mắt đám người này, hai bên mới quyết chiến một trận vô hình với nhau, hai bên ngang tài ngang sức, không phân cao thấp.
Kitano Takeshi và chiến thần Thiên Vũ nhìn nhau.
Ánh mắt rực cháy ý định muốn quyết chiến với nhau.
“Ha ha ha…”
Đúng vào lúc này, tự nhiên Kitano Takeshi ngửa đầu nhìn trời, cười lớn.
Sức mạnh xung quanh hai bên hình như cũng lại đấu với nhau sau tiếng cười điên cuồng của Kitano Takeshi.
Nhưng tấm chản bảo vệ mà chiến thần Thiên Vũ đã giăng ra phía trước những người Đại Hạ không hề chịu một chấn động nào.
Kitano Takeshi cười xong rồi mới từ từ lên tiếng.
“Được, được, được!”
“Tên ranh nhà anh mặc dù ngông cuồng nhưng đúng là đối thủ ngang tài ngang sức với tôi”
“Đấu như vậy mới có ý nghĩa”
Hai mắt của chiến thần Thiên Vũ hơi nheo lại. Ngay sau đó.
Một tiếng “ào” vang lên.
Trong chớp mắt, lớp băng tuyết đông cứng bao nhiêu năm nay chưa từng tan đồng loạt bị thổi bay lên cao.
Một áp lực không thua kém gì Kitano Takeshi trên người của chiến thần Thiên Vũ đồng thời được giải phóng ra ngoài.
Luồng sức mạnh trên người chiến thần Thiên Vũ vừa phóng ra, bên phía Đại Hạ lập tức cảm nhận được áp lực trên người mình hình như đã được giảm bớt rất nhiều.
Luồng sức mạnh chiến thần Thiên Vũ phóng ra không khiến bọn họ phải chịu thêm nhiều áp lực.
Lưồng sức mạnh giữa hai người đang vô hình giao tranh với nhau.
Bầu trời phủ đầy tuyết trắng bị khuấy động không kiêng dè.
Bên phía Đại Hạ kinh ngạc, mở to hai mắt.
Khí thế mà chiến thần Thiên Vũ tạo ra không những có thể chống lại được Kitano Takeshi mà còn bảo vệ được cho bọn họ.
Tự nhiên, đám đông ở đó cảm thấy hơi đau lòng và cảm động.
Không ai có thể tưởng tượng được, trong một trận đấu lớn như vậy, cho dù thái độ của chiến thần Thiên Vũ ngông cuồng nhưng bọn họ có thể nhìn ra.
Kitano Takeshi là một đối thủ mạnh của đại nhân Thiên Vũ.
Nhưng cho dù kẻ địch ở ngay trước mắt, chiến thần Thiên Vũ vẫn muốn bảo vệ sự an toàn của những người dân Đại Hạ.
Đây chính là ý chí của vị thần bảo vệ Đại Hạ.
Nhìn lại đám đông đang quan sát trận chiến bên phía Đông Hoàng, Kitano Takeshi không hề quan tâm đến việc bảo vệ những người ở phe mình ở bên cạnh quan sát trận chiến. Lúc này, khí thế của chiến thần Thiên Vũ đang đối kháng lại với Kitano Takeshi.
Sức mạnh này dồn lên người đám đông bên phía Đông Hoàng có thể nói là hai lần áp lực.
‘Vẻ mặt của những người Đông Hoàng hầu như người nấy đều rất khó coi.
Trong đó có cả những người của hoàng thất, từng giọt mồ hôi lớn đang nhỏ tí tách từ trên mặt của công chúa Mỹ Đại Ngư xuống.
Hình ảnh hoàng gia gần như mất hết.
Kitano Takeshi thấy vậy đương nhiên không thể để tình hình này tiếp tục xảy ra như vậy nữa, lập tức nghĩ cách bảo vệ những người đang quan sát trận đấu bên phía mình.
Nhưng cho dù như vậy, cũng không khó để nhìn ra, khuôn mặt của Kitano Takeshi đã lộ vài phần khó coi.
Bên phía của Đại Hạ, mọi người ai nấy đều mặt mày vui vẻ.
Chiến thần Thiên Vũ vừa phóng ra sức mạnh vừa bảo vệ những người xung quanh mình.
Mặc dù Kitano Takeshi cũng làm như vậy nhưng rõ ràng là ông ta không làm được chuyện đó dễ dàng như chiến thần Thiên Vũ.
Mặc dù sự khác biệt là không lớn lắm nhưng điều này cho thấy rõ…
Trận quyết đấu vô hình giữa hai người nhìn có vẻ ngang tài ngang sức, nhưng thực ra…
Kitano Takeshi đã phần nào rơi vào thế yếu.
Ngay lập tức bên phía Đại Hạ vô cùng vui mừng.
Mặc dù chỉ là cuộc so tài vô hình lân đầu, chưa thể nói rõ chiến thẳng sẽ thuộc về phía ai.
Nhưng không một người Đại Hạ không muốn nhìn thấy Kitano.
Takeshi yếu thế hơn so với chiến thần Thiên Vũ.
Gòn về phía Đông Hoàng, cho dù đám người này nhìn ra được nhưng cũng cố tình bỏ qua.
Trong mắt đám người này, hai bên mới quyết chiến một trận vô hình với nhau, hai bên ngang tài ngang sức, không phân cao thấp.
Kitano Takeshi và chiến thần Thiên Vũ nhìn nhau.
Ánh mắt rực cháy ý định muốn quyết chiến với nhau.
“Ha ha ha…”
Đúng vào lúc này, tự nhiên Kitano Takeshi ngửa đầu nhìn trời, cười lớn.
Sức mạnh xung quanh hai bên hình như cũng lại đấu với nhau sau tiếng cười điên cuồng của Kitano Takeshi.
Nhưng tấm chản bảo vệ mà chiến thần Thiên Vũ đã giăng ra phía trước những người Đại Hạ không hề chịu một chấn động nào.
Kitano Takeshi cười xong rồi mới từ từ lên tiếng.
“Được, được, được!”
“Tên ranh nhà anh mặc dù ngông cuồng nhưng đúng là đối thủ ngang tài ngang sức với tôi”
“Đấu như vậy mới có ý nghĩa”