Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Hoa Vũ Chiến Thần - Chương 1850
Năm nay Tiểu Quỷ Vương đã hơn hai mươi tuổi rồi mà vẫn chưa hề tu luyện nội công tâm pháp. Không phải bởi vì bị khinh thường ngó lơ.
Mà là bởi vì Quỷ vương Huyền Viêm muốn cho Tiểu
Quỷ Vương nội công tâm pháp tốt nhất. Kéo dài một đường, liền kéo đến tận bây giờ!
Cho đến hôm nay, “Vô Tướng Thiên Ma Công” đã ra đời, Quỷ vương Huyền Viêm muốn có được “Vô Tướng Thiên Ma Công” mà phải người hỏi người kia muốn lấy thì cũng là điều đương nhiên.
Mọi người đều cho rằng, nếu là mình thì chắc chắn sẽ đưa “Vô Tướng Thiên Ma Công” ra để giữ an toàn.
Ai mà biết được thằng nhãi này không những không có chút ý định đưa ra “Vô Tướng Thiên Ma Công” để đảm bảo an toàn mà thậm chí còn không nể tình, đánh Tiểu Quỷ Vương thành một bộ dạng như thế này.
Thật đúng là vô cùng can đảm!
Những kẻ có mặt đều để tay lên ngực mà tự hỏi, sợ rằng chẳng ai dám làm được đến trình độ này!
Huyền Tấn đi một đường, đón nhận hết những ảnh nhìn chăm chú của mọi người mà trong lòng cảm thấy vô cùng đau thương căm giận cũng vô cùng phẫn nộ.
Thử nghĩ mà xem, Tiểu Quỷ Vương Huyền Tấn cậu ta cả đời này đã bao giờ phải nhận lấy nhiều ánh mắt thương hại của mọi người như vậy, lại khi nào phải xuất hiện trước mặt tất cả mọi người trong tình cảnh nhếch nhác thảm hại như vậy?
Nếu như không phải vì bố của mình thì cậu ta đã lập tức muốn trả thù cho chính mình, Huyền Tấn của hiện tại chỉ hận không thể tìm một cái lỗ mà chui ngay xuống.
Huyền Tấn hít một hơi, hai mắt cậu ta nhìn chằm chằm Tu La.
Giữa hai mắt của cậu ta bùng lên một nỗi oán hận sâu đậm. Huyền Tấn nhìn chằm chằm Tu La, ngay cả trong giọng nói của cậu ta cũng mang đậm ý nham hiểm độc ác!
“Hay cho thằng nhãi nhà cậu, hôm nay còn dám đến tham gia bữa tiệc sinh nhật của Ma Quân Cửu U!”
“Hôm nay tôi sẽ cho cậu biết thế nào là một đi không trở lại!”
“Một đi không trở lại?” Tần Vũ Phong cười chế nhạo: “Nực cười!”
“Cho dù hôm nay tôi có thật sự một đi không trở lại thì e rằng cũng chẳng liên quan gì đến Tiểu Quỷ Vương anh, tất cả mọi chuyện đều phụ thuộc vào bố của anh!”
Con người của Tiểu Quỷ Vương mạnh mẽ co rút lại: “Cậu!”
“Cậu quả thật là muốn đi lao đầu vào chỗ chết!” Vẻ mặt của Tần Vũ Phong thản nhiên, không có một chút biểu cảm nào.
Quỷ vương Huyền Viêm nhìn con trai của mình, ngay cả đấu võ mồm với người khác mà cũng vẫn rơi vào thế yếu, hiển nhiên ông ta không thể chịu được nữa liền tiến lên giành trước một bước: “Thằng nhãi to gan!”
“Cậu đã đánh bị thương con trai của tôi, lại còn dám khiêu khích con trai tôi, hôm nay tôi sẽ ở trước sự chứng kiến của mọi người mà ra tay!”
“Tôi sẽ đập nát toàn bộ từng mảnh xương của cậu, khiến cậu chết không toàn thây, chết không tử tế!” Vẻ mặt của Tần Vũ Phong hờ hững: “Thế cơ à? Tôi sợ quá đi.”
Tuy miệng nói vậy, nhưng trên mặt Tần Vũ Phong không có chút sợ hãi nào, thậm chút còn mang theo vẻ mia mai.
Đây chắc chắn là sự châm biếm lớn nhất đối với hai bố con Quỷ vương Huyền Viêm!
Huyền Tấn gần như sắp bốc cả khói lên đầu, gương mặt vốn dĩ không có tí màu máu nào nhất thời lại đỏ phừng lên: “Hôm nay tôi sẽ để cho bố của tôi trừng trị cậu thật tốt!”
Tần Vũ Phong cười nhạo một tiếng.
Tiếng cười nhạo này vừa xuất hiện, những người khác có mặt ở đây cũng không nhịn được mà phát ra vài tiếng cười, mặc dù những tiếng cười này rất nhanh đã bị giấu đi.
Nhưng mà đối với Huyền Tấn, đây quả thực chính là một sự sỉ nhục lớn lao. si
Huyền Tấn mạnh mẽ quay đầu lại, cậu ta muốn xem là ai mà lại có thể dám cả gan cười nhạo mình.
Nhưng tất cả mọi người đã nén lại nét cười trên mặt, khiến cho người ta không thể nhìn thấy chút gì nữa.
Cứ thế, một người Huyền Tấn cũng chẳng tìm được.
Cũng không phải vì bất cứ điều gì khác, chủ yếu là do Huyền Tấn ỷ vào thân phận của bố mình mà làm mưa làm gió, thậm chí còn tự xưng mình là Tiểu Quỷ Vương. Phải biết rằng, trong Ngũ Đại Quỷ Vương không phải không có con trai.
Thế nhưng cũng chỉ có mình Huyền Tấn là dám cả gan hung hăng càn quấy như vậy. Dựa vào thân phận của bố mình mà làm mưa làm gió, những người có mặt ở đây nhìn Tiểu Quỷ Vương ngứa mắt cũng không phải ngày một ngày hai.
Tiếng cười chế nhạo của Tần Vũ Phong đã thu hút sự đồng cảm của không ít người.
Đó chính là sự khinh thường đối với Tiểu Quỷ Vương.
Không sai, chính là sự khinh thường.
Bất kể xuất phát từ nguyên nhân nào thì sức mạnh của Huyền Tấn quả thực không có gì nổi bật so với những người cùng lứa ở trong Ma Môn.
Huống hồ, tính cách thường ngày của Huyền Tấn là kiêu ngạo và bướng bỉnh.
Mà là bởi vì Quỷ vương Huyền Viêm muốn cho Tiểu
Quỷ Vương nội công tâm pháp tốt nhất. Kéo dài một đường, liền kéo đến tận bây giờ!
Cho đến hôm nay, “Vô Tướng Thiên Ma Công” đã ra đời, Quỷ vương Huyền Viêm muốn có được “Vô Tướng Thiên Ma Công” mà phải người hỏi người kia muốn lấy thì cũng là điều đương nhiên.
Mọi người đều cho rằng, nếu là mình thì chắc chắn sẽ đưa “Vô Tướng Thiên Ma Công” ra để giữ an toàn.
Ai mà biết được thằng nhãi này không những không có chút ý định đưa ra “Vô Tướng Thiên Ma Công” để đảm bảo an toàn mà thậm chí còn không nể tình, đánh Tiểu Quỷ Vương thành một bộ dạng như thế này.
Thật đúng là vô cùng can đảm!
Những kẻ có mặt đều để tay lên ngực mà tự hỏi, sợ rằng chẳng ai dám làm được đến trình độ này!
Huyền Tấn đi một đường, đón nhận hết những ảnh nhìn chăm chú của mọi người mà trong lòng cảm thấy vô cùng đau thương căm giận cũng vô cùng phẫn nộ.
Thử nghĩ mà xem, Tiểu Quỷ Vương Huyền Tấn cậu ta cả đời này đã bao giờ phải nhận lấy nhiều ánh mắt thương hại của mọi người như vậy, lại khi nào phải xuất hiện trước mặt tất cả mọi người trong tình cảnh nhếch nhác thảm hại như vậy?
Nếu như không phải vì bố của mình thì cậu ta đã lập tức muốn trả thù cho chính mình, Huyền Tấn của hiện tại chỉ hận không thể tìm một cái lỗ mà chui ngay xuống.
Huyền Tấn hít một hơi, hai mắt cậu ta nhìn chằm chằm Tu La.
Giữa hai mắt của cậu ta bùng lên một nỗi oán hận sâu đậm. Huyền Tấn nhìn chằm chằm Tu La, ngay cả trong giọng nói của cậu ta cũng mang đậm ý nham hiểm độc ác!
“Hay cho thằng nhãi nhà cậu, hôm nay còn dám đến tham gia bữa tiệc sinh nhật của Ma Quân Cửu U!”
“Hôm nay tôi sẽ cho cậu biết thế nào là một đi không trở lại!”
“Một đi không trở lại?” Tần Vũ Phong cười chế nhạo: “Nực cười!”
“Cho dù hôm nay tôi có thật sự một đi không trở lại thì e rằng cũng chẳng liên quan gì đến Tiểu Quỷ Vương anh, tất cả mọi chuyện đều phụ thuộc vào bố của anh!”
Con người của Tiểu Quỷ Vương mạnh mẽ co rút lại: “Cậu!”
“Cậu quả thật là muốn đi lao đầu vào chỗ chết!” Vẻ mặt của Tần Vũ Phong thản nhiên, không có một chút biểu cảm nào.
Quỷ vương Huyền Viêm nhìn con trai của mình, ngay cả đấu võ mồm với người khác mà cũng vẫn rơi vào thế yếu, hiển nhiên ông ta không thể chịu được nữa liền tiến lên giành trước một bước: “Thằng nhãi to gan!”
“Cậu đã đánh bị thương con trai của tôi, lại còn dám khiêu khích con trai tôi, hôm nay tôi sẽ ở trước sự chứng kiến của mọi người mà ra tay!”
“Tôi sẽ đập nát toàn bộ từng mảnh xương của cậu, khiến cậu chết không toàn thây, chết không tử tế!” Vẻ mặt của Tần Vũ Phong hờ hững: “Thế cơ à? Tôi sợ quá đi.”
Tuy miệng nói vậy, nhưng trên mặt Tần Vũ Phong không có chút sợ hãi nào, thậm chút còn mang theo vẻ mia mai.
Đây chắc chắn là sự châm biếm lớn nhất đối với hai bố con Quỷ vương Huyền Viêm!
Huyền Tấn gần như sắp bốc cả khói lên đầu, gương mặt vốn dĩ không có tí màu máu nào nhất thời lại đỏ phừng lên: “Hôm nay tôi sẽ để cho bố của tôi trừng trị cậu thật tốt!”
Tần Vũ Phong cười nhạo một tiếng.
Tiếng cười nhạo này vừa xuất hiện, những người khác có mặt ở đây cũng không nhịn được mà phát ra vài tiếng cười, mặc dù những tiếng cười này rất nhanh đã bị giấu đi.
Nhưng mà đối với Huyền Tấn, đây quả thực chính là một sự sỉ nhục lớn lao. si
Huyền Tấn mạnh mẽ quay đầu lại, cậu ta muốn xem là ai mà lại có thể dám cả gan cười nhạo mình.
Nhưng tất cả mọi người đã nén lại nét cười trên mặt, khiến cho người ta không thể nhìn thấy chút gì nữa.
Cứ thế, một người Huyền Tấn cũng chẳng tìm được.
Cũng không phải vì bất cứ điều gì khác, chủ yếu là do Huyền Tấn ỷ vào thân phận của bố mình mà làm mưa làm gió, thậm chí còn tự xưng mình là Tiểu Quỷ Vương. Phải biết rằng, trong Ngũ Đại Quỷ Vương không phải không có con trai.
Thế nhưng cũng chỉ có mình Huyền Tấn là dám cả gan hung hăng càn quấy như vậy. Dựa vào thân phận của bố mình mà làm mưa làm gió, những người có mặt ở đây nhìn Tiểu Quỷ Vương ngứa mắt cũng không phải ngày một ngày hai.
Tiếng cười chế nhạo của Tần Vũ Phong đã thu hút sự đồng cảm của không ít người.
Đó chính là sự khinh thường đối với Tiểu Quỷ Vương.
Không sai, chính là sự khinh thường.
Bất kể xuất phát từ nguyên nhân nào thì sức mạnh của Huyền Tấn quả thực không có gì nổi bật so với những người cùng lứa ở trong Ma Môn.
Huống hồ, tính cách thường ngày của Huyền Tấn là kiêu ngạo và bướng bỉnh.