Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-201
Chương 201
“Nhà họ Vương cũng gia nhập rồi!”
Đông đảo gia đình giàu dồn dập tỏ thái độ lựa chọn Hạng Hồng Vũ làm đồng minh.
Tần Vũ Phong và Đường Thiên Bá nhanh chóng bị cô lập, xung quanh không một bóng người.
Mà phía Hạng Hồng Vũ có tới hơn một trăm người giàu có, có thể nói là tập hợp đủ toàn bộ lực lượng ở Dương Hải.
“Ranh con, mày còn cho rằng tìm đến nhà tài phiệt nhất Dương Hải thì có thể đấu cùng với tao sao? Mày ngây thơ quá đấy! Còn ai muốn làm kẻ địch của ta thì đứng hết lên đi!”
Hạng Hồng Vũ cố ý nói như vậy, chính là muốn giết gà dọa khỉ uy hiếp mọi người.
Anh ta có tự tin, từ hôm nay trở về sau, uy danh của bản thân sẽ đạt đến đỉnh cao.
Nhà họ Hạng cũng sẽ phất lên trở thành gia thế đứng đầu của Dương Hải.
Những người giàu có kia toàn bộ đều kiên quyết không rời đi, đứng ở phía sau của Hạng Hồng Vũ, bằng lòng trở thành đầy tớ phục vụ.
“Ầm”
“Ầm”
“Ầm”
Đột nhiên trong hiện trường vang lên một tiếng bước chân, từ trong đám người đi hướng tới Tân Vũ Phong.
Bên trong hoàn toàn yên tĩnh, đột nhiên vang lên âm thanh chói tai.
“Là ai?”
“Đây là giờ phút quan trọng, còn ai dám đến để tìm đường chết chứ?”
“Chẳng lẽ là điên rồi sao?”
Mọi người ngạc nhiên không ngớt.
Tuy nhiên, khi bọn họ nhìn thấy bóng người đi ra thì tất cả đều hoang mang, cổ họng như bị mắc xương cá, cũng không thể nói nên lời.
Người đó lại là trưởng quan phong tuần bộ, Quách Nam Hài Trong ánh mắt không thể tin được của mọi người.
Quách Nam Hà đi đến đứng sau lưng Tân Vũ Phong, lùi lại phía sau, giống như ky sĩ đi theo quân vương.
Sau đó, Quách Nam Hà nhìn cả trăm nhà tài phiệt ở phía đối diện, ánh mắt sắc bén như chim ưng vậy.
Anh ta tuy rằng không nói một lời nhưng lại mang đến áp lực cực kỳ lớn.
Nhà họ Hạng lớn như vậy, yên lặng như thể còn nghe được cả tiếng kim rơi.
Lúc này, trong hội trường xuất hiện hai phe thế lực phân biệt rõ ràng.
Một bên này chính là liên minh của những người giàu có do Hạng Hồng Vũ cầm đầu, người đông thế mạnh, dưới sự khỏi động lợi ích cộng đồng đã liên minh cùng với nhau.
Một bên khác, là Tân Vũ Phong, Đường Thiên Bá và Quách Nam Hà.
Vỏn vẹn chỉ có ba người, nhưng lại vượt qua cả thiên quân vạn mãt “Chuyện này rốt cuộc là như thế nào?”
“Ngoại trừ nhà tài phiệt có số một họ Đường, ngay đến cả Trưởng quan Quách Nam Hà cũng lựa chọn giúp đỡ tổng giám đốc Phong Vân?”
“Sao tôi lại cảm giác chúng ta lại rơi vào trong lưới, từ thợ săn lại biến thành con mồi chứ!”
“Trưởng quan Quách quản lý phòng tuần bộ Dương Hải, quyền cao chức trọng, không phải người chúng ta có thể đắc tội được! Anh ta muốn gây phiền phức, có thể nói là dễ như trở bàn tay!”
Không ít người giàu có toát mồ hôi hột, đánh trống lui quân.
Đối mặt với người giàu nhất Đường Thiên Bá, bọn họ tham lam mà dã tâm bừng bừng, muốn chia cắt chiếc bánh ngọt lên đến 300 tỷ.
Nhưng đối diện với Quách Nam Hà, trong lòng bọn họ chỉ có kính nể và hoảng sợ không dám có bất kỳ ý đồ xấu nào.
Biến cố bất ngờ này cũng làm cho cán cân thắng lợi cân bằng nhau, nghiêng về Tân Vũ Phong.
“Hạng Hồng Vũ, bây giờ anh còn dám phong sát tập đoàn Phong Vân của tôi sao?”
Tần Vũ Phong nhìn anh ta, trong giọng nói mang theo chút trêu chọc.
Đối mặt với câu hỏi chất vấn này Hạng Hồng Vũ sắc mặt tái xanh, trong lòng lại càng cuộn trào lên con sóng dữ dội.
Anh ta làm sao cũng không thể ngờ rằng, bản thân mình trăm phương ngàn kế bày ra cục diện này, Tần Vũ Phong lại có thể nhẹ nhàng phá vỡ.
“Tổng giám đốc Phong Vân, anh đừng đắc ý!
Anh tìm đến chỗ dựa là Trưởng quan Quách, điều này thực tế nằm ngoài dự đoán, thế nhưng anh cũng đừng có quên, phía sau tôi là chiến thần Thiên Vũ, dưới một người trên vạn người!”
“Chỉ dựa vào ba người các anh, còn chưa đủ tư cách đối địch với tôi”
Hạng Hồng vũ lại tiếp tục thay đổi chỗ dựa, cho rằng dựa vào uy danh của chiến thần Thiên Vũ là có thể ngênh ngang ở Dương Hải.
Đối mặt với sự khiêu khích này, Tân Vũ Phong không những không tức giận, trong ánh mắt còn lộ ra vẻ muốn trêu tức, dường nhưcoi anh ta trở thành kẻ ngu sĩ.
Sau đó, bên ngoài truyền đến trung khí, âm thanh vô cùng uy nghiêm: “Ba người bọn họ không đủ tư cách, vậy thêm †a vào nữa có đủ hay không?”
“Nhà họ Vương cũng gia nhập rồi!”
Đông đảo gia đình giàu dồn dập tỏ thái độ lựa chọn Hạng Hồng Vũ làm đồng minh.
Tần Vũ Phong và Đường Thiên Bá nhanh chóng bị cô lập, xung quanh không một bóng người.
Mà phía Hạng Hồng Vũ có tới hơn một trăm người giàu có, có thể nói là tập hợp đủ toàn bộ lực lượng ở Dương Hải.
“Ranh con, mày còn cho rằng tìm đến nhà tài phiệt nhất Dương Hải thì có thể đấu cùng với tao sao? Mày ngây thơ quá đấy! Còn ai muốn làm kẻ địch của ta thì đứng hết lên đi!”
Hạng Hồng Vũ cố ý nói như vậy, chính là muốn giết gà dọa khỉ uy hiếp mọi người.
Anh ta có tự tin, từ hôm nay trở về sau, uy danh của bản thân sẽ đạt đến đỉnh cao.
Nhà họ Hạng cũng sẽ phất lên trở thành gia thế đứng đầu của Dương Hải.
Những người giàu có kia toàn bộ đều kiên quyết không rời đi, đứng ở phía sau của Hạng Hồng Vũ, bằng lòng trở thành đầy tớ phục vụ.
“Ầm”
“Ầm”
“Ầm”
Đột nhiên trong hiện trường vang lên một tiếng bước chân, từ trong đám người đi hướng tới Tân Vũ Phong.
Bên trong hoàn toàn yên tĩnh, đột nhiên vang lên âm thanh chói tai.
“Là ai?”
“Đây là giờ phút quan trọng, còn ai dám đến để tìm đường chết chứ?”
“Chẳng lẽ là điên rồi sao?”
Mọi người ngạc nhiên không ngớt.
Tuy nhiên, khi bọn họ nhìn thấy bóng người đi ra thì tất cả đều hoang mang, cổ họng như bị mắc xương cá, cũng không thể nói nên lời.
Người đó lại là trưởng quan phong tuần bộ, Quách Nam Hài Trong ánh mắt không thể tin được của mọi người.
Quách Nam Hà đi đến đứng sau lưng Tân Vũ Phong, lùi lại phía sau, giống như ky sĩ đi theo quân vương.
Sau đó, Quách Nam Hà nhìn cả trăm nhà tài phiệt ở phía đối diện, ánh mắt sắc bén như chim ưng vậy.
Anh ta tuy rằng không nói một lời nhưng lại mang đến áp lực cực kỳ lớn.
Nhà họ Hạng lớn như vậy, yên lặng như thể còn nghe được cả tiếng kim rơi.
Lúc này, trong hội trường xuất hiện hai phe thế lực phân biệt rõ ràng.
Một bên này chính là liên minh của những người giàu có do Hạng Hồng Vũ cầm đầu, người đông thế mạnh, dưới sự khỏi động lợi ích cộng đồng đã liên minh cùng với nhau.
Một bên khác, là Tân Vũ Phong, Đường Thiên Bá và Quách Nam Hà.
Vỏn vẹn chỉ có ba người, nhưng lại vượt qua cả thiên quân vạn mãt “Chuyện này rốt cuộc là như thế nào?”
“Ngoại trừ nhà tài phiệt có số một họ Đường, ngay đến cả Trưởng quan Quách Nam Hà cũng lựa chọn giúp đỡ tổng giám đốc Phong Vân?”
“Sao tôi lại cảm giác chúng ta lại rơi vào trong lưới, từ thợ săn lại biến thành con mồi chứ!”
“Trưởng quan Quách quản lý phòng tuần bộ Dương Hải, quyền cao chức trọng, không phải người chúng ta có thể đắc tội được! Anh ta muốn gây phiền phức, có thể nói là dễ như trở bàn tay!”
Không ít người giàu có toát mồ hôi hột, đánh trống lui quân.
Đối mặt với người giàu nhất Đường Thiên Bá, bọn họ tham lam mà dã tâm bừng bừng, muốn chia cắt chiếc bánh ngọt lên đến 300 tỷ.
Nhưng đối diện với Quách Nam Hà, trong lòng bọn họ chỉ có kính nể và hoảng sợ không dám có bất kỳ ý đồ xấu nào.
Biến cố bất ngờ này cũng làm cho cán cân thắng lợi cân bằng nhau, nghiêng về Tân Vũ Phong.
“Hạng Hồng Vũ, bây giờ anh còn dám phong sát tập đoàn Phong Vân của tôi sao?”
Tần Vũ Phong nhìn anh ta, trong giọng nói mang theo chút trêu chọc.
Đối mặt với câu hỏi chất vấn này Hạng Hồng Vũ sắc mặt tái xanh, trong lòng lại càng cuộn trào lên con sóng dữ dội.
Anh ta làm sao cũng không thể ngờ rằng, bản thân mình trăm phương ngàn kế bày ra cục diện này, Tần Vũ Phong lại có thể nhẹ nhàng phá vỡ.
“Tổng giám đốc Phong Vân, anh đừng đắc ý!
Anh tìm đến chỗ dựa là Trưởng quan Quách, điều này thực tế nằm ngoài dự đoán, thế nhưng anh cũng đừng có quên, phía sau tôi là chiến thần Thiên Vũ, dưới một người trên vạn người!”
“Chỉ dựa vào ba người các anh, còn chưa đủ tư cách đối địch với tôi”
Hạng Hồng vũ lại tiếp tục thay đổi chỗ dựa, cho rằng dựa vào uy danh của chiến thần Thiên Vũ là có thể ngênh ngang ở Dương Hải.
Đối mặt với sự khiêu khích này, Tân Vũ Phong không những không tức giận, trong ánh mắt còn lộ ra vẻ muốn trêu tức, dường nhưcoi anh ta trở thành kẻ ngu sĩ.
Sau đó, bên ngoài truyền đến trung khí, âm thanh vô cùng uy nghiêm: “Ba người bọn họ không đủ tư cách, vậy thêm †a vào nữa có đủ hay không?”