Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 669
Sự cường hãn dũng mãnh của Tân Vũ Phong khiến cho mọi người nhìn thấy mà kinh ngạc, khiến cho người khác linh hồn bạt vía. Đông Hải đã thực sự trở thành một vùng cấm địa! Những người đứng đầu của những tổ chức ngầm, sau khi nhận được tẩm hình của Tân Vũ Phong giết người khắp nơi, đã lần lượt ra lệnh. Từ bây giờ trở đi, chỉ cần chiến thần Thiên Vũ Tân Vũ Phong còn sống trên đời một ngày, bất kỳ thành viên cấp dưới nào cũng không được lấy danh nghĩa của tổ chức mà bước vào Đông Hải nửa bước! Đông Hải bởi vì trận chiến này lập nên tên tuổi, trở thành vùng cấm địa dưới ánh mắt của toàn bộ các tổ chức trên toàn cầu. Mà chiến thần Thiên Vũ gây nên tất thảy những chuyện này dường như đã đồng thời nổi tiếng khắp thế giới ngầm, trở thành tôn lệnh của tất cả mọi người, toàn bộ thế lực ngầm tồn tại đều kinh hồn bạt vía!
Đêm nay, đối với hầu hết những người dân bình thường có thể chỉ là một đêm bình thường chả có gì đặc biệt. Điều chấn động nhất chẳng qua chính là chiến thần Thiên Vũ đối với những thế lực phiên bang đã giành được một chiến thắng lớn sau trận tranh cãi kịch liệt ở trên mạng kia, vì vậy bọn họ đã hung hăng thở ra một tiếng thở dài. Nhưng, cũng chính từ đêm nay trở đi, đối với nhiều tổ chức ngầm mà nói, Đông Hải đã trở thành một vùng cấm địa mà cả đời này họ cũng không dám bước chân vào!
Sau khi chiến dịch kết thúc, Tần Vũ Phong trở về biệt thự Star River đóng cửa không tiếp khách, trải qua những ngày tháng êm đềm. Dường như trận đại chiến lấy một địch với hai ngàn năm trăm người đối với Tần Vũ Phong mà nói không đáng nhắc đến. Tần Vũ Phong dùng người không nghi ngờ, lấy được Đông Hải, giải quyết tất cả những kẻ lẩn trốn đang sống tạm bợ trong những góc khuất, công việc liên quan đến những thể lực không chịu rút khỏi Đông Hải giao cho doanh trại Thần Sách toàn quyền xử lý.
Nhiệm vụ chủ yếu của anh mỗi ngày chính là ở cùng người yêu trong lòng và làm yên lòng mẹ vợ. Cũng may Lâm Kiều Như đối với võ thuật có ngộ tính hơn người, thực lực cũng không ngừng tăng cao, không còn nghi ngờ gì nữa đây chính là viên thuốc an thần dành cho Triệu Như Lan đây mà. Triệu Như Lan trái lại không yêu cầu con gái trong võ thuật phải làm gì to tát cả, chỉ mong con gái có thể bình an một đời, có khả năng tự bảo vệ bản thân là được rồi.
Phần lớn thời gian của Tân Vũ Phong đều ở bên cạnh dạy võ cho Lâm Kiều Như, Lâm Kiều Như trên người ăn mặc giản dị, mái tóc đen được búi cao lên, cô hoặc là dùng tay tập đấm hoặc là luyện tập những chiêu thức về chân, có thể nói là một tư thế oai hùng hiên ngang mạnh mẽ.
Tân Vũ Phong nhìn bóng lưng của cô đang luyện tập mà mỉm cười, thỉnh thoảng cũng sẽ nghĩ đến nữ hộ vệ trong mười hai vệ trung thuyết huyết của anh, Công Hoa. Lúc đó, Công Hoa chính là bởi vì bảo vệ cho Lâm Kiều Như mà chết. Thời gian còn chưa đến nửa năm, nhưng mà khi nhìn lại dường như đã trải qua rất là lâu rồi, nụ cười của Công Hoa còn có vì tự tay giết được kẻ thù của bản thân mình mà vui vẻ, dường như đã bị thời gian làm cho phai nhòa rồi.
Trong lòng của Lâm Kiều Như từ đầu đến cuối luôn hoài niệm nhớ thương nữ hộ vệ, một người con gái oai hùng mạnh mẽ hiện ngang, bởi vì bảo vệ cho cô mà không tiếc hy sinh mạng sống của chính bản thân mình. Sở dĩ cô nỗ lực chăm chỉ luyện võ đến như vậy cũng bởi vì không muốn sự yếu đuối của bản thân mà lại đem đến những vết thương cùng máu chảy không đáng có nữa. Nếu như lúc đó cô có thể mạnh mẽ hơn một chút. Lâm Kiều Như mím chặt môi, sự quyết tâm trong ánh mắt càng nhiều, mỗi lần luyện tập, đều sẽ dốc hết sức lực.
Đế Đô, vùng ngoại ô.
Một phòng thí nghiệm ngầm.
Khắp nơi đều ngập tràn cảm giác về khoa học kĩ thuật, dường như nó đã vượt qua thời đại, trên mặt tường lấp lánh ánh lên màu sắc của kim loại. Cho dù đã nửa đêm nhưng nơi này vẫn luôn sáng đèn như cũ, không ngủ thâu đêm. Vô số nhà nghiên cứu đang mặc trên người chiếc áo khoác màu trắng cứ đi tới đi lui không ngừng hoặc là dừng lại trao đổi bàn bạc hoặc là vội vội vàng vàng chạy qua chạy lại giữa các bảng điều khiển. Nếu như để những người dân bình thường nhìn thấy, nhất định sẽ bị cảnh tượng trước mắt mình làm cho choáng ngợp.
Trong số những người này không thiếu những gương mặt là nhân viên nghiên cứu thường xuyên xuất hiện trên thời sự, càng có người có nhiều thành tích lớn trong nghiên cứu khoa học, có thể gọi là nhân tài xuất chúng của viện sĩ hàn lâm.
- ------------------
Đêm nay, đối với hầu hết những người dân bình thường có thể chỉ là một đêm bình thường chả có gì đặc biệt. Điều chấn động nhất chẳng qua chính là chiến thần Thiên Vũ đối với những thế lực phiên bang đã giành được một chiến thắng lớn sau trận tranh cãi kịch liệt ở trên mạng kia, vì vậy bọn họ đã hung hăng thở ra một tiếng thở dài. Nhưng, cũng chính từ đêm nay trở đi, đối với nhiều tổ chức ngầm mà nói, Đông Hải đã trở thành một vùng cấm địa mà cả đời này họ cũng không dám bước chân vào!
Sau khi chiến dịch kết thúc, Tần Vũ Phong trở về biệt thự Star River đóng cửa không tiếp khách, trải qua những ngày tháng êm đềm. Dường như trận đại chiến lấy một địch với hai ngàn năm trăm người đối với Tần Vũ Phong mà nói không đáng nhắc đến. Tần Vũ Phong dùng người không nghi ngờ, lấy được Đông Hải, giải quyết tất cả những kẻ lẩn trốn đang sống tạm bợ trong những góc khuất, công việc liên quan đến những thể lực không chịu rút khỏi Đông Hải giao cho doanh trại Thần Sách toàn quyền xử lý.
Nhiệm vụ chủ yếu của anh mỗi ngày chính là ở cùng người yêu trong lòng và làm yên lòng mẹ vợ. Cũng may Lâm Kiều Như đối với võ thuật có ngộ tính hơn người, thực lực cũng không ngừng tăng cao, không còn nghi ngờ gì nữa đây chính là viên thuốc an thần dành cho Triệu Như Lan đây mà. Triệu Như Lan trái lại không yêu cầu con gái trong võ thuật phải làm gì to tát cả, chỉ mong con gái có thể bình an một đời, có khả năng tự bảo vệ bản thân là được rồi.
Phần lớn thời gian của Tân Vũ Phong đều ở bên cạnh dạy võ cho Lâm Kiều Như, Lâm Kiều Như trên người ăn mặc giản dị, mái tóc đen được búi cao lên, cô hoặc là dùng tay tập đấm hoặc là luyện tập những chiêu thức về chân, có thể nói là một tư thế oai hùng hiên ngang mạnh mẽ.
Tân Vũ Phong nhìn bóng lưng của cô đang luyện tập mà mỉm cười, thỉnh thoảng cũng sẽ nghĩ đến nữ hộ vệ trong mười hai vệ trung thuyết huyết của anh, Công Hoa. Lúc đó, Công Hoa chính là bởi vì bảo vệ cho Lâm Kiều Như mà chết. Thời gian còn chưa đến nửa năm, nhưng mà khi nhìn lại dường như đã trải qua rất là lâu rồi, nụ cười của Công Hoa còn có vì tự tay giết được kẻ thù của bản thân mình mà vui vẻ, dường như đã bị thời gian làm cho phai nhòa rồi.
Trong lòng của Lâm Kiều Như từ đầu đến cuối luôn hoài niệm nhớ thương nữ hộ vệ, một người con gái oai hùng mạnh mẽ hiện ngang, bởi vì bảo vệ cho cô mà không tiếc hy sinh mạng sống của chính bản thân mình. Sở dĩ cô nỗ lực chăm chỉ luyện võ đến như vậy cũng bởi vì không muốn sự yếu đuối của bản thân mà lại đem đến những vết thương cùng máu chảy không đáng có nữa. Nếu như lúc đó cô có thể mạnh mẽ hơn một chút. Lâm Kiều Như mím chặt môi, sự quyết tâm trong ánh mắt càng nhiều, mỗi lần luyện tập, đều sẽ dốc hết sức lực.
Đế Đô, vùng ngoại ô.
Một phòng thí nghiệm ngầm.
Khắp nơi đều ngập tràn cảm giác về khoa học kĩ thuật, dường như nó đã vượt qua thời đại, trên mặt tường lấp lánh ánh lên màu sắc của kim loại. Cho dù đã nửa đêm nhưng nơi này vẫn luôn sáng đèn như cũ, không ngủ thâu đêm. Vô số nhà nghiên cứu đang mặc trên người chiếc áo khoác màu trắng cứ đi tới đi lui không ngừng hoặc là dừng lại trao đổi bàn bạc hoặc là vội vội vàng vàng chạy qua chạy lại giữa các bảng điều khiển. Nếu như để những người dân bình thường nhìn thấy, nhất định sẽ bị cảnh tượng trước mắt mình làm cho choáng ngợp.
Trong số những người này không thiếu những gương mặt là nhân viên nghiên cứu thường xuyên xuất hiện trên thời sự, càng có người có nhiều thành tích lớn trong nghiên cứu khoa học, có thể gọi là nhân tài xuất chúng của viện sĩ hàn lâm.
- ------------------