Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 463
Sáng hôm sau, Nhạc Yên Nhi đi học, lần này cô không chỉ dắt theo Minh Tinh Tinh mà còn mang thêm một cậu bé đẹp trai lạnh lùng là Authur. Cô vừa vào lớp đã thu hút rất nhiều sự chú ý.
Phụ nữ chẳng bao giờ chống cự được sức hút từ những đứa trẻ đáng yêu, hết người này tới người kia đều muốn đi tới xoa mặt Authur, nhưng cậu bé quá lạnh lùng, thậm chí nó còn kéo Minh Tinh Tinh là làm lá chắn, nói:
- Nô lệ, cản cho ta!
- Vâng, chủ nhân!
Thế là Minh Tinh Tinh gặp họa.
Đúng lúc này, có người gọi:
- Nhạc Yên Nhi, có người tìm này.
Cô vội vàng quay lại nhìn, hóa ra chính là Laura mới gặp hôm qua, chẳng những thế, còn có Anna và một vài gương mặt quen thuộc, tuy nhiên cô đã quên mất tên họ rồi.
Laura nhìn Nhạc Yên Nhi với đôi mắt phun lửa, cô ta giận dữ gằn lên:
- Có ai không, cào mặt con đàn bà này cho tôi, tôi muốn xem nó còn quyến rũ đàn ông kiểu gì được nữa!
Gia thế của Laura cũng không vừa, dù kiêng dè thế lực của LN, nhưng sự nhục nhã vì bị từ hôn trước mặt đông người đã khiến cô ta mất trí, Laura bỏ qua cảnh cáo của gia tộc, mang theo một đám tay chân lao tới đây.
Bây giờ thấy Nhạc Yên Nhi, cô ta chỉ hận không thể xé xác cô ngay lập tức.
Nhạc Yên Nhi thấy thế thì nhíu mày, cô lạnh lùng chớp mắt, bình tĩnh nói:
- Tôi đã nói rồi, chuyện giữa tôi và hôn phu của cô chỉ là hiểu lầm.
- Nhưng lý do anh ấy từ hôn chính là cô!
Laura giận dữ nói, sau đó cô ta sai những cô gái phía sau tiến lên.
Nhạc Yên Nhi lạnh lùng nói:
- Các người dám đụng đến tôi mà không sợ Dạ Đình Sâm biết à?
Lời này khiến những người kia chùn bước.
Họ đều là bạn tốt của Laura, đến đây là để bênh vực kẻ yếu, thế nhưng nếu phải gánh hậu quả thì không một ai muốn cả.
Laura nghe vậy thì cười lạnh:
- Chuyện hôm nay là do tôi gánh chịu, tôi muốn xem con đàn bà này có chiêu quyến rũ gì để cho những người đàn ông ưu tú đều mê đến thần hồn điên đảo!
- Cô gánh? Cô gánh nổi không?
Nhạc Yên Nhi không hề yếu thế:
- Cô bảo đảm cho họ, vậy cô nghĩ Dạ Đình Sâm sẽ bỏ qua họ mà nhằm vào cô à? Chỉ cần họ dám động đến một sợi tóc của tôi thôi, tôi đảm bảo Dạ Đình Sâm không tha cho bất kỳ ai!
- Cô nghĩ là tôi sợ cô à?
Laura tức giận.
- Có thể cô không sợ, nhưng họ biết sợ! Hôm nay tôi chỉ nói đến đây thôi, ai dám?
Nhạc Yên Nhi khí thế bức người, dù thân hình bé nhỏ nhưng cô lại tạo ra sự chênh lệch cực lớn với Laura về khí thế, không ai có thể ngăn cản.
Lời nói của bậc bề trên, từng chữ vang vọng khiến ai nấy đều run lên.
Những người đi theo Laura đều sợ run, không một ai dám ra tay cả.
Cô ta nổi giận đùng đùng, không cam lòng nói:
- Không cần bọn họ, tự tôi cũng làm được! Hôm nay tôi xem có người đàn ông nào bảo vệ nổi cô!
- Tôi!
Authur khoanh tay trước ngực, cao ngạo đứng lên.
Khi nãy, Authur đã thầm phân tích tình hình chiến đấu, so sánh về chiều cao và thể trọng của hai người, nó nói:
- Chị gái mi sẽ thắng.
Vậy là Minh Tinh Tinh vì Nhạc Yên Nhi đã ký một hiệp ước không bình đẳng mong Authur ra mặt.
Laura thấy trước mặt Nhạc Yên Nhi là đứa bé trai bảy, tám tuổi thì nhíu mày:
- Mày là ai?
- Cô không cần quan tâm tôi là ai, cô chỉ cần biết người này là chị gái của nô lệ tôi, là người của tôi, cô không thể động vào!
Authur kiêu ngạo nói.
Laura nghe thế thì cười:
- Nhạc Yên Nhi, không có đàn ông để dựa vào thì không buông tha cả thằng nhóc con à?
- Được, không dựa vào trẻ con cũng chẳng sao.
Nhạc Yên Nhi cười tươi khiến Laura ngỡ ngàng.
Cô rút di động ra rồi chụp mấy bức ảnh của Laura, cười nói:
- Tôi nghĩ người có thể xứng đôi với một bá tước thì hẳn gia tộc cũng lớn nhỉ? Dù gì cô cũng là dòng dõi tiểu thư quý tộc, nếu ảnh cô khóc lóc om sòm, chửi bới ầm ĩ rơi vào tay phóng viên thì cô thấy sao?
- Cô... Cô lại dám giở thủ đoạn hèn hạ như thế!
Laura sững sờ.
- Hèn hạ hay không không quan trọng, hữu dụng là được.
Nhạc Yên Nhi quả thực đã quá quen với việc chụp ảnh:
- Hôm nay cô dám khóc lóc om sòm trước mặt tôi, vậy tôi sẽ lập tức đăng những tấm hình này lên mạng. Cô có khuynh hướng bạo lực với Francis, tôi sẽ nhờ Dạ Vị Ương tìm nhân chứng rồi bảo anh ta cũng đứng ra làm chứng, để tôi xem sau này còn ai dám cưới cô nữa không.
Từng lời của Nhạc Yên Nhi vang vọng trong phòng khiến ai nấy đều chấn kinh.
Cô gái luôn yếu đuối lúc này lại có vẻ vô cùng mạnh mẽ.
Laura không nói nổi gì nữa, cô ta chỉ có thể trợn trừng mắt, giận dữ nhìn Nhạc Yên Nhi.
Cuối cùng, cô ta nghiến răng nói:
- Cô đừng quá huênh hoang! Nếu cô dám tung ảnh lên, tôi cũng dám nói cho người khác biết cô với Francis gian díu với nhau!
- Cô có chứng cứ không? Nếu không có, tôi sẽ kiện cô tội phỉ báng!
Nhạc Yên Nhi híp mắt nói.
Laura suy nghĩ cẩn thận, quả thực cô ta không hề có bằng chứng nào.
Phòng thay đồ nữ là nơi riêng tư, chắc chắn không có thiết bị giám sát, cho dù có thì cũng phải đòi từ tay Dạ Vị Ương, hai người này là người một nhà, chẳng lẽ Dạ Vị Ương lại hại chị dâu để giúp mình hay sao?
- Được lắm! Cô cứ chờ đấy! Chắc chắn tôi sẽ không bỏ qua cho cô đâu!
Laura giận đùng đùng mà đến rồi lại thất bại thảm hại mà về.
Mặt cô ta đỏ rần, cảm thấy mất hết thể diện đi khỏi đó.
Nhạc Yên Nhi thấy cô ta đi rồi thì mới dám thở phào để bình ổn lại tâm trạng.
Trên thực tế, cô sợ chết đi được, dù sao khí thế Laura rất hung hăng, người đi theo cũng nhiều, cô chiến đấu còn phải để ý hai đứa trẻ thì quả là quá sức.
Cô vừa uống nước an ủi xong, còn chưa kịp hoàn hồn thì ngoài cửa lại ầm ĩ.
Nhạc Yên Nhi hoảng hốt nhìn sang thì thấy Francis, cô trấn định lại ngay nhưng nét mặt lại lập tức tỏ vẻ giận dữ.
- Hello người đẹp bé nhỏ! Không gặp phiền phức gì chứ hả?
Khuôn mặt đẹp trai của Francis vẫn chưa bình phục hẳn, chỗ xanh chỗ tím rất buồn cười, thêm nụ cười bỉ ổi này vào trông lại càng thô lỗ.
Nhạc Yên Nhi bước tới đấm anh ta một cái.
- Ui... Sao em lại đánh anh?
Anh ta rên lên.
- Anh với Laura người trước kẻ sau tới đây, nào có chuyện trùng hợp như thế, anh biết hôm nay cô ta sẽ tới tìm tôi phải không? Hơn nữa, anh còn lấy tôi làm lá chắn, anh muốn tôi thế nào đây?
Cô siết chặt nắm đấm, thở dốc.
Cô nói đúng, Francis biết Laura tới gây sự với Nhạc Yên Nhi nên anh ta đã sớm tới chờ, vốn là muốn hỗ trợ nhưng vừa tới cửa đã nghe thấy những lời gặp nguy không loạn của cô thì rất tò mò nên không vào giúp mà chỉ núp ở một góc xem xét. Cho tới tận lúc Laura thất bại hoàn toàn, Francis mới xuất hiện.
Chẳng ngờ Nhạc Yên Nhi thông minh như vậy, có thể lập tức đoán ra.
Anh ta sờ mũi, cười gượng. Một đấm này cũng không oan uổng gì, Francis không có tư cách nói lý.
Phụ nữ chẳng bao giờ chống cự được sức hút từ những đứa trẻ đáng yêu, hết người này tới người kia đều muốn đi tới xoa mặt Authur, nhưng cậu bé quá lạnh lùng, thậm chí nó còn kéo Minh Tinh Tinh là làm lá chắn, nói:
- Nô lệ, cản cho ta!
- Vâng, chủ nhân!
Thế là Minh Tinh Tinh gặp họa.
Đúng lúc này, có người gọi:
- Nhạc Yên Nhi, có người tìm này.
Cô vội vàng quay lại nhìn, hóa ra chính là Laura mới gặp hôm qua, chẳng những thế, còn có Anna và một vài gương mặt quen thuộc, tuy nhiên cô đã quên mất tên họ rồi.
Laura nhìn Nhạc Yên Nhi với đôi mắt phun lửa, cô ta giận dữ gằn lên:
- Có ai không, cào mặt con đàn bà này cho tôi, tôi muốn xem nó còn quyến rũ đàn ông kiểu gì được nữa!
Gia thế của Laura cũng không vừa, dù kiêng dè thế lực của LN, nhưng sự nhục nhã vì bị từ hôn trước mặt đông người đã khiến cô ta mất trí, Laura bỏ qua cảnh cáo của gia tộc, mang theo một đám tay chân lao tới đây.
Bây giờ thấy Nhạc Yên Nhi, cô ta chỉ hận không thể xé xác cô ngay lập tức.
Nhạc Yên Nhi thấy thế thì nhíu mày, cô lạnh lùng chớp mắt, bình tĩnh nói:
- Tôi đã nói rồi, chuyện giữa tôi và hôn phu của cô chỉ là hiểu lầm.
- Nhưng lý do anh ấy từ hôn chính là cô!
Laura giận dữ nói, sau đó cô ta sai những cô gái phía sau tiến lên.
Nhạc Yên Nhi lạnh lùng nói:
- Các người dám đụng đến tôi mà không sợ Dạ Đình Sâm biết à?
Lời này khiến những người kia chùn bước.
Họ đều là bạn tốt của Laura, đến đây là để bênh vực kẻ yếu, thế nhưng nếu phải gánh hậu quả thì không một ai muốn cả.
Laura nghe vậy thì cười lạnh:
- Chuyện hôm nay là do tôi gánh chịu, tôi muốn xem con đàn bà này có chiêu quyến rũ gì để cho những người đàn ông ưu tú đều mê đến thần hồn điên đảo!
- Cô gánh? Cô gánh nổi không?
Nhạc Yên Nhi không hề yếu thế:
- Cô bảo đảm cho họ, vậy cô nghĩ Dạ Đình Sâm sẽ bỏ qua họ mà nhằm vào cô à? Chỉ cần họ dám động đến một sợi tóc của tôi thôi, tôi đảm bảo Dạ Đình Sâm không tha cho bất kỳ ai!
- Cô nghĩ là tôi sợ cô à?
Laura tức giận.
- Có thể cô không sợ, nhưng họ biết sợ! Hôm nay tôi chỉ nói đến đây thôi, ai dám?
Nhạc Yên Nhi khí thế bức người, dù thân hình bé nhỏ nhưng cô lại tạo ra sự chênh lệch cực lớn với Laura về khí thế, không ai có thể ngăn cản.
Lời nói của bậc bề trên, từng chữ vang vọng khiến ai nấy đều run lên.
Những người đi theo Laura đều sợ run, không một ai dám ra tay cả.
Cô ta nổi giận đùng đùng, không cam lòng nói:
- Không cần bọn họ, tự tôi cũng làm được! Hôm nay tôi xem có người đàn ông nào bảo vệ nổi cô!
- Tôi!
Authur khoanh tay trước ngực, cao ngạo đứng lên.
Khi nãy, Authur đã thầm phân tích tình hình chiến đấu, so sánh về chiều cao và thể trọng của hai người, nó nói:
- Chị gái mi sẽ thắng.
Vậy là Minh Tinh Tinh vì Nhạc Yên Nhi đã ký một hiệp ước không bình đẳng mong Authur ra mặt.
Laura thấy trước mặt Nhạc Yên Nhi là đứa bé trai bảy, tám tuổi thì nhíu mày:
- Mày là ai?
- Cô không cần quan tâm tôi là ai, cô chỉ cần biết người này là chị gái của nô lệ tôi, là người của tôi, cô không thể động vào!
Authur kiêu ngạo nói.
Laura nghe thế thì cười:
- Nhạc Yên Nhi, không có đàn ông để dựa vào thì không buông tha cả thằng nhóc con à?
- Được, không dựa vào trẻ con cũng chẳng sao.
Nhạc Yên Nhi cười tươi khiến Laura ngỡ ngàng.
Cô rút di động ra rồi chụp mấy bức ảnh của Laura, cười nói:
- Tôi nghĩ người có thể xứng đôi với một bá tước thì hẳn gia tộc cũng lớn nhỉ? Dù gì cô cũng là dòng dõi tiểu thư quý tộc, nếu ảnh cô khóc lóc om sòm, chửi bới ầm ĩ rơi vào tay phóng viên thì cô thấy sao?
- Cô... Cô lại dám giở thủ đoạn hèn hạ như thế!
Laura sững sờ.
- Hèn hạ hay không không quan trọng, hữu dụng là được.
Nhạc Yên Nhi quả thực đã quá quen với việc chụp ảnh:
- Hôm nay cô dám khóc lóc om sòm trước mặt tôi, vậy tôi sẽ lập tức đăng những tấm hình này lên mạng. Cô có khuynh hướng bạo lực với Francis, tôi sẽ nhờ Dạ Vị Ương tìm nhân chứng rồi bảo anh ta cũng đứng ra làm chứng, để tôi xem sau này còn ai dám cưới cô nữa không.
Từng lời của Nhạc Yên Nhi vang vọng trong phòng khiến ai nấy đều chấn kinh.
Cô gái luôn yếu đuối lúc này lại có vẻ vô cùng mạnh mẽ.
Laura không nói nổi gì nữa, cô ta chỉ có thể trợn trừng mắt, giận dữ nhìn Nhạc Yên Nhi.
Cuối cùng, cô ta nghiến răng nói:
- Cô đừng quá huênh hoang! Nếu cô dám tung ảnh lên, tôi cũng dám nói cho người khác biết cô với Francis gian díu với nhau!
- Cô có chứng cứ không? Nếu không có, tôi sẽ kiện cô tội phỉ báng!
Nhạc Yên Nhi híp mắt nói.
Laura suy nghĩ cẩn thận, quả thực cô ta không hề có bằng chứng nào.
Phòng thay đồ nữ là nơi riêng tư, chắc chắn không có thiết bị giám sát, cho dù có thì cũng phải đòi từ tay Dạ Vị Ương, hai người này là người một nhà, chẳng lẽ Dạ Vị Ương lại hại chị dâu để giúp mình hay sao?
- Được lắm! Cô cứ chờ đấy! Chắc chắn tôi sẽ không bỏ qua cho cô đâu!
Laura giận đùng đùng mà đến rồi lại thất bại thảm hại mà về.
Mặt cô ta đỏ rần, cảm thấy mất hết thể diện đi khỏi đó.
Nhạc Yên Nhi thấy cô ta đi rồi thì mới dám thở phào để bình ổn lại tâm trạng.
Trên thực tế, cô sợ chết đi được, dù sao khí thế Laura rất hung hăng, người đi theo cũng nhiều, cô chiến đấu còn phải để ý hai đứa trẻ thì quả là quá sức.
Cô vừa uống nước an ủi xong, còn chưa kịp hoàn hồn thì ngoài cửa lại ầm ĩ.
Nhạc Yên Nhi hoảng hốt nhìn sang thì thấy Francis, cô trấn định lại ngay nhưng nét mặt lại lập tức tỏ vẻ giận dữ.
- Hello người đẹp bé nhỏ! Không gặp phiền phức gì chứ hả?
Khuôn mặt đẹp trai của Francis vẫn chưa bình phục hẳn, chỗ xanh chỗ tím rất buồn cười, thêm nụ cười bỉ ổi này vào trông lại càng thô lỗ.
Nhạc Yên Nhi bước tới đấm anh ta một cái.
- Ui... Sao em lại đánh anh?
Anh ta rên lên.
- Anh với Laura người trước kẻ sau tới đây, nào có chuyện trùng hợp như thế, anh biết hôm nay cô ta sẽ tới tìm tôi phải không? Hơn nữa, anh còn lấy tôi làm lá chắn, anh muốn tôi thế nào đây?
Cô siết chặt nắm đấm, thở dốc.
Cô nói đúng, Francis biết Laura tới gây sự với Nhạc Yên Nhi nên anh ta đã sớm tới chờ, vốn là muốn hỗ trợ nhưng vừa tới cửa đã nghe thấy những lời gặp nguy không loạn của cô thì rất tò mò nên không vào giúp mà chỉ núp ở một góc xem xét. Cho tới tận lúc Laura thất bại hoàn toàn, Francis mới xuất hiện.
Chẳng ngờ Nhạc Yên Nhi thông minh như vậy, có thể lập tức đoán ra.
Anh ta sờ mũi, cười gượng. Một đấm này cũng không oan uổng gì, Francis không có tư cách nói lý.