Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 35
1935
“Trình Vũ Trạch, con còn khóc nữa, còn khóc nữa thì chúng ta sẽ về nhà ngay bây giờ.”
Nhóc con khóc càng thảm thiết hơn, “Oa… không chịu không chịu, mami, Tiểu Trạch từ nhỏ đã không được ngủ chung với baba mami, Tiểu Trạch rất muốn ngủ chung với hai người mà.”
Cung Dạ Tiêu thấy vậy, lập tức dỗ dành, “Được rồi, tối nay ta và mami con sẽ ngủ chung với con, không khóc nữa nhé.”
“Này… anh…” Trình Ly Nguyệt trợn to mắt, anh ta nói nhảm gì thế? Cô đồng ý khi nào chứ?
Ánh mắt Cung Dạ Tiêu lạnh lùng nhìn cô, “Con trai khóc đến mức như vậy rồi, cô còn nhẫn tâm cự tuyệt sao? Nếu cô ngay cả yêu thương con trai cũng không làm được, vậy cô còn tư cách gì nuôi dưỡng nó?”
Trình Ly Nguyệt lập tức muốn nổi điên mà, anh ta dám lấy quyền nuôi con để uy hiếp cô?
“Tôi rất yêu con trai tôi.” Trình Ly Nguyệt phản bác.
Cung Dạ Tiêu hừ nhẹ một tiếng, “Nếu đã yêu nó, vậy thì phải tôn trọng yêu cầu của con chứ, hơn nữa, con trai từ nhỏ đã không được tôi chăm sóc, vô cùng thiếu thốn tình yêu của cha, nó muốn ngủ cùng chúng ta, cũng đâu phải yêu cầu quá đáng gì!”
Trình Ly Nguyệt không ngờ…không tìm được lý do gì để phản biện.
Trời ơi! Nội tâm cô cự tuyệt cơ mà.
Nhóc con nghe hiểu những lời vừa nãy, thấy mami không nói gì nữa, cho là bà đã đồng ý rồi, khuôn mặt nước mắt nước mũi tèm lem của cậu còn chưa khô, vậy mà vội chạy đi ôm eo mami, ngước mặt lên hưng phấn nói, “Cám ơn mami.”
Trình Ly Nguyệt nhìn khuôn mặt hưng phấn cực kỳ của con trai, cô làm sao có thể nói ra lời nói tàn nhẫn nữa?
“Được thôi! Mami hứa với con, nhưng mà con nhất định phải ăn hết chén cơm này.” Trình Ly Nguyệt chỉ có thể hít thở sâu, thầm nghĩ, đợi con trai ngủ say rồi, cô chắc chắn sẽ không ngủ chung nữa.
“Dạ! Con nhất định sẽ ăn hết mà.” Nhóc con đảm bảo.
Vừa quan sát hai mẹ con này, ngón tay thon dài của Cung Dạ Tiêu vừa cầm ly rượu vang lên, đôi môi mỏng hấp dẫn nhấp một ngụm, màu đỏ sẫm của dung dịch rượu chảy vào miệng anh, phối với chiếc áo màu đen của anh nữa, thật khiến người ta có ảo giác của một con quỷ hút máu phương đông.
Trình Ly Nguyệt kìm không nổi lén nuốt nước miếng ừng ực.
Trên đời này sao lại có loại đàn ông không bị dung hòa với thế tục như vậy chứ?
Ăn xong bữa tối, thời gian vẫn còn sớm, thêm việc nhóc con vừa mới ngủ dậy, nên tinh thần của cậu vô cùng sung mãn, Cung Dạ Tiêu tính dẫn nhóc đi đến một công viên gần đó đi dạo.
Nhóc con dĩ nhiên vô cùng tự nhiên tích cực kéo theo Trình Ly Nguyệt, Trình Ly Nguyệt cũng không yên tâm con trai đi cùng Cung Dạ Tiêu nên cũng đi theo.
Trên đường đi đến công viên, ánh mắt Trình Ly Nguyệt dõi theo nhóc con nhảy tung tang ở phía trước, giống như một con thỏ nhỏ đắc ý vậy, thâm tâm bất giác dịu đi rất nhiều, có lẽ là do người đàn ông ở bên cạnh này! Khiến cho nhóc con như thể đột nhiên có một chỗ dựa to lớn mạnh mẽ vậy.
Chuyện xảy ra cả ngày hôm nay giống như chơi trò mạo hiểm vậy, bất ngờ lên bất ngờ xuống, tim cô cũng sắp chịu đựng không nổi rồi.
Con trai đột nhiên đào ra được một người ba giàu nhất thế giới? Chuyện này cô chưa bao giờ nghĩ đến.
“Tôi có một đề nghị.” Giọng trầm khàn của Cung Dạ Tiêu lọt vào tai cô.
Trình Ly Nguyệt kinh ngạc quay đầu nhìn anh.
“Bất kể giữa hai chúng ta ai giành được quyền nuôi con, đều phải giấu con trai, sau đó, cùng đối phương sinh sống ít nhất hai năm.”
Trình Ly Nguyệt giật nãy mình, đây là lời đề nghị gì? Thật không công bằng.
“Con trai nhất định phải là của tôi, ngoài tôi ra, nó sẽ không sống với bất cứ ai.” Trình Ly Nguyệt tự tin nói.
Sau đó, một giây sau, thân hình cao lớn cực kỳ có tính uy hiếp chặn trước mặt cô, anh ta nhíu mắt nhìn cô, “Nên… từ ngày mai bắt đầu, cô dọn vào nhà tôi ở.”
Trình Ly Nguyệt lần nữa bị làm cho giật mình, nhìn anh ta, trừng mắt nói, “Tôi không muốn.”
“Không đến phiên cô quyết định.” Lời uy hiếp buông ra, anh ta nhìn thấy nhóc con sắp chui vào cua quẹo rồi, lập tức sải bước chân dài đuổi theo.
Ở phía sau, gương mặt xinh xắn của Trình Ly Nguyệt giận đến đỏ ửng, ý gì chứ? Còn muốn cô dọn đến ở chung với anh ta? Để cho anh ta và con trai vun đắp tình cảm?
Anh ta chắc điên rồi!
“Trình Vũ Trạch, con còn khóc nữa, còn khóc nữa thì chúng ta sẽ về nhà ngay bây giờ.”
Nhóc con khóc càng thảm thiết hơn, “Oa… không chịu không chịu, mami, Tiểu Trạch từ nhỏ đã không được ngủ chung với baba mami, Tiểu Trạch rất muốn ngủ chung với hai người mà.”
Cung Dạ Tiêu thấy vậy, lập tức dỗ dành, “Được rồi, tối nay ta và mami con sẽ ngủ chung với con, không khóc nữa nhé.”
“Này… anh…” Trình Ly Nguyệt trợn to mắt, anh ta nói nhảm gì thế? Cô đồng ý khi nào chứ?
Ánh mắt Cung Dạ Tiêu lạnh lùng nhìn cô, “Con trai khóc đến mức như vậy rồi, cô còn nhẫn tâm cự tuyệt sao? Nếu cô ngay cả yêu thương con trai cũng không làm được, vậy cô còn tư cách gì nuôi dưỡng nó?”
Trình Ly Nguyệt lập tức muốn nổi điên mà, anh ta dám lấy quyền nuôi con để uy hiếp cô?
“Tôi rất yêu con trai tôi.” Trình Ly Nguyệt phản bác.
Cung Dạ Tiêu hừ nhẹ một tiếng, “Nếu đã yêu nó, vậy thì phải tôn trọng yêu cầu của con chứ, hơn nữa, con trai từ nhỏ đã không được tôi chăm sóc, vô cùng thiếu thốn tình yêu của cha, nó muốn ngủ cùng chúng ta, cũng đâu phải yêu cầu quá đáng gì!”
Trình Ly Nguyệt không ngờ…không tìm được lý do gì để phản biện.
Trời ơi! Nội tâm cô cự tuyệt cơ mà.
Nhóc con nghe hiểu những lời vừa nãy, thấy mami không nói gì nữa, cho là bà đã đồng ý rồi, khuôn mặt nước mắt nước mũi tèm lem của cậu còn chưa khô, vậy mà vội chạy đi ôm eo mami, ngước mặt lên hưng phấn nói, “Cám ơn mami.”
Trình Ly Nguyệt nhìn khuôn mặt hưng phấn cực kỳ của con trai, cô làm sao có thể nói ra lời nói tàn nhẫn nữa?
“Được thôi! Mami hứa với con, nhưng mà con nhất định phải ăn hết chén cơm này.” Trình Ly Nguyệt chỉ có thể hít thở sâu, thầm nghĩ, đợi con trai ngủ say rồi, cô chắc chắn sẽ không ngủ chung nữa.
“Dạ! Con nhất định sẽ ăn hết mà.” Nhóc con đảm bảo.
Vừa quan sát hai mẹ con này, ngón tay thon dài của Cung Dạ Tiêu vừa cầm ly rượu vang lên, đôi môi mỏng hấp dẫn nhấp một ngụm, màu đỏ sẫm của dung dịch rượu chảy vào miệng anh, phối với chiếc áo màu đen của anh nữa, thật khiến người ta có ảo giác của một con quỷ hút máu phương đông.
Trình Ly Nguyệt kìm không nổi lén nuốt nước miếng ừng ực.
Trên đời này sao lại có loại đàn ông không bị dung hòa với thế tục như vậy chứ?
Ăn xong bữa tối, thời gian vẫn còn sớm, thêm việc nhóc con vừa mới ngủ dậy, nên tinh thần của cậu vô cùng sung mãn, Cung Dạ Tiêu tính dẫn nhóc đi đến một công viên gần đó đi dạo.
Nhóc con dĩ nhiên vô cùng tự nhiên tích cực kéo theo Trình Ly Nguyệt, Trình Ly Nguyệt cũng không yên tâm con trai đi cùng Cung Dạ Tiêu nên cũng đi theo.
Trên đường đi đến công viên, ánh mắt Trình Ly Nguyệt dõi theo nhóc con nhảy tung tang ở phía trước, giống như một con thỏ nhỏ đắc ý vậy, thâm tâm bất giác dịu đi rất nhiều, có lẽ là do người đàn ông ở bên cạnh này! Khiến cho nhóc con như thể đột nhiên có một chỗ dựa to lớn mạnh mẽ vậy.
Chuyện xảy ra cả ngày hôm nay giống như chơi trò mạo hiểm vậy, bất ngờ lên bất ngờ xuống, tim cô cũng sắp chịu đựng không nổi rồi.
Con trai đột nhiên đào ra được một người ba giàu nhất thế giới? Chuyện này cô chưa bao giờ nghĩ đến.
“Tôi có một đề nghị.” Giọng trầm khàn của Cung Dạ Tiêu lọt vào tai cô.
Trình Ly Nguyệt kinh ngạc quay đầu nhìn anh.
“Bất kể giữa hai chúng ta ai giành được quyền nuôi con, đều phải giấu con trai, sau đó, cùng đối phương sinh sống ít nhất hai năm.”
Trình Ly Nguyệt giật nãy mình, đây là lời đề nghị gì? Thật không công bằng.
“Con trai nhất định phải là của tôi, ngoài tôi ra, nó sẽ không sống với bất cứ ai.” Trình Ly Nguyệt tự tin nói.
Sau đó, một giây sau, thân hình cao lớn cực kỳ có tính uy hiếp chặn trước mặt cô, anh ta nhíu mắt nhìn cô, “Nên… từ ngày mai bắt đầu, cô dọn vào nhà tôi ở.”
Trình Ly Nguyệt lần nữa bị làm cho giật mình, nhìn anh ta, trừng mắt nói, “Tôi không muốn.”
“Không đến phiên cô quyết định.” Lời uy hiếp buông ra, anh ta nhìn thấy nhóc con sắp chui vào cua quẹo rồi, lập tức sải bước chân dài đuổi theo.
Ở phía sau, gương mặt xinh xắn của Trình Ly Nguyệt giận đến đỏ ửng, ý gì chứ? Còn muốn cô dọn đến ở chung với anh ta? Để cho anh ta và con trai vun đắp tình cảm?
Anh ta chắc điên rồi!