Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 39
2439
Trái tim anh ta vẫn không thể bình tĩnh lại cho đến khi đã đến bệnh viện.
Khi bác sĩ băng bó cho cô, anh ta nhìn cô chằm chằm không chớp mắt, các dây thần kinh vẫn đang trong trạng thái rất căng thẳng.
Hai người đều không nói gì. Sau khi bác sĩ rời đi, họ ôm nhau thật chặt.
Lần này anh ta đã thực sự sợ hãi.
Tay chân mềm nhũn, đầu óc trống rỗng và sợ hãi, mong đời này chỉ có một lần này là đủ, không muốn thử lại lần nữa.
Lúc đó anh ta thực sự nghĩ rằng, Trình Ảnh không còn, anh ta cũng không muốn sống nữa.
“Anh xin lỗi!”
Hai người ôm nhau rất lâu, cho đến khi tay và chân đều tê, anh ta mới nói với cô vài từ.
Nếu không phải vì anh ta khinh suất, lợi dụng Mạnh Dao Dao để kích động cô, thì sẽ không gây ra hậu quả như thế này. May sao anh ta đã hiểu được tín hiệu phát ra từ Trình Ảnh khi cô đang bị uy hiếp, nên mọi thứ vẫn chưa quá muộn.
“Không sao rồi.”
Trình Ảnh đã hoàn toàn buông bỏ quá khứ, khi anh ta quỳ xuống khóc lóc đau khổ, mọi thứ đều không còn đáng so đo nữa.
Nỗi đau của anh ta là thật, dằn vặt là thật, tình yêu dành cho cô cũng là thật, nhưng giữa chừng có quá nhiều chướng ngại, khó khăn lắm họ mới loại bỏ được những chướng ngại này, vậy còn có lý do gì để lãng phí thời gian.
“Tại anh không tốt.”
“Suỵt!” Cô che miệng anh ta lại: “Sau này không được nhắc lại chuyện này nữa.”
Lục Cảnh Minh gật đầu, ghé sát vào và hôn cô.
Cô sững người ra một lúc rồi ôm cổ anh ta và bắt đầu hưởng ứng, môi và lưỡi quyện vào nhau, những rào cản không thể vượt qua được đều tan chảy trong nụ hôn sâu thẳm triền miên này.
Mạnh Dao Dao đã bị xe công an đưa đi, giết người không thành, ở trong tù, cô ta đừng hòng sẽ được thả ra.
Những chuyện cô ta đã làm, phải trả giá xứng đáng.
Vì thân phận và danh tính của họ, nên đoạn phim phát trực tiếp cảnh Mạnh Dao Dao muốn hại người vào buổi trưa đã lan nhanh trên mạng, trở thành chủ đề hot nhất.
Họ không chỉ căm ghét kẻ hành hung, mà càng bị cảm động hơn bởi cảnh người đàn ông đang khóc lóc đau khổ. Danh tính của Lục Cảnh Minh tự nhiên bị phơi bày, và cả Trình Ảnh, đôi vợ chồng bằng mặt không bằng lòng này, thì ra chỉ là tin đồn.
Hình ảnh Lục Cảnh Minh quỳ xuống đất yêu cầu được chết thay cô đã được lan truyền với tốc độ chóng mặt, toàn thế giới đang ca ngợi anh ta như một người đàn ông tốt nhất trên đời.
Và đương nhiên bà Lục cũng đã nhìn thấy.
Bà sợ hãi đến chết, ngay lập tức gọi điện cho anh ta, được biết cả hai đều không sao, đang chuẩn bị về nhà, lúc này bà mới hoàn toàn yên tâm.
Ba mẹ của Trình Ảnh đương nhiên cũng đã nhìn thấy đoạn phim này, trước đây họ rất ghét Lục Cảnh Minh, cảm thấy rằng anh ta không phải là chỗ dựa tốt cho con gái mình, nhưng sau khi nhìn thấy những điều này, cả hai đều im lặng.
Có lẽ họ vẫn chưa hiểu con rể mình, cậu ta có thể làm điều này cho con gái, ắt hẳn trong lòng cậu ta có con gái mình.
Mặc dù anh ta đã làm sai trước, nhưng họ đã không còn lý do để ngăn cản nữa.
Khi Lục Cảnh Minh đưa Trình Ảnh về biệt thự, ba mẹ hai bên đều đã có mặt ở đó.
Xảy ra chuyện nghiêm trọng như vậy, nếu không đến xem thử, họ đều không thể yên tâm được.
Đặc biệt là bà Lục, trong bụng con dâu bà còn đang mang em bé, lỡ như xảy ra chuyện gì thì phải làm sao? Từ tận đáy lòng, bà hận Mạnh Dao Dao hèn hạ đó cho đến chết.
Khi ba mẹ của Trình Ảnh dang hỏi han cô, bà Lục đã kéo con trai mình vào phòng sách, dạy cho anh một bài học nhớ đời.
“Mẹ biết là do con yêu tinh đó mà, con đó, trước đây xử lý không tốt, hôm nay suýt chút nữa đã làm hại con dâu và cháu nội của mẹ rồi. Sau này, với những kẻ khốn nạn này, nếu con vẫn không tránh xa, mẹ sẽ coi như không có thằng con trai này nữa.”
“Mẹ, tại con không tốt.”
“Hừ! Con vẫn biết hả? Con có biết hôm nay khi xem đoạn phim đó, mẹ đã sợ đến chết không?” Bà Lục ôm ngực, vẻ mặt vẫn chưa hoàng hồn lại: “Máu chảy nhiều như vậy, suýt nữa mẹ đã ngất xỉu rồi.”
Lục Cảnh Minh nói: “Con cũng sợ lắm.”
“Tất cả đều do con tự chuốc lấy, sau này phải tốt với con dâu hơn, ra ngoài xin lỗi anh chị sui, họ có nói gì cũng phải chịu, dù gì suýt nữa con đã hại chết con gái của họ.”
“Con biết rồi mẹ.”
“Đi đi.”
Bà Lục khoát khoát tay, bà nghĩ từ nay về sau mình không còn mặt mũi đứng trước nhà họ Trình nữa.
Chuyện đã xảy ra có thể qua rất nhanh, nhưng bóng đen còn lại trong lòng thì cả đời cũng không quên được.
Trái tim anh ta vẫn không thể bình tĩnh lại cho đến khi đã đến bệnh viện.
Khi bác sĩ băng bó cho cô, anh ta nhìn cô chằm chằm không chớp mắt, các dây thần kinh vẫn đang trong trạng thái rất căng thẳng.
Hai người đều không nói gì. Sau khi bác sĩ rời đi, họ ôm nhau thật chặt.
Lần này anh ta đã thực sự sợ hãi.
Tay chân mềm nhũn, đầu óc trống rỗng và sợ hãi, mong đời này chỉ có một lần này là đủ, không muốn thử lại lần nữa.
Lúc đó anh ta thực sự nghĩ rằng, Trình Ảnh không còn, anh ta cũng không muốn sống nữa.
“Anh xin lỗi!”
Hai người ôm nhau rất lâu, cho đến khi tay và chân đều tê, anh ta mới nói với cô vài từ.
Nếu không phải vì anh ta khinh suất, lợi dụng Mạnh Dao Dao để kích động cô, thì sẽ không gây ra hậu quả như thế này. May sao anh ta đã hiểu được tín hiệu phát ra từ Trình Ảnh khi cô đang bị uy hiếp, nên mọi thứ vẫn chưa quá muộn.
“Không sao rồi.”
Trình Ảnh đã hoàn toàn buông bỏ quá khứ, khi anh ta quỳ xuống khóc lóc đau khổ, mọi thứ đều không còn đáng so đo nữa.
Nỗi đau của anh ta là thật, dằn vặt là thật, tình yêu dành cho cô cũng là thật, nhưng giữa chừng có quá nhiều chướng ngại, khó khăn lắm họ mới loại bỏ được những chướng ngại này, vậy còn có lý do gì để lãng phí thời gian.
“Tại anh không tốt.”
“Suỵt!” Cô che miệng anh ta lại: “Sau này không được nhắc lại chuyện này nữa.”
Lục Cảnh Minh gật đầu, ghé sát vào và hôn cô.
Cô sững người ra một lúc rồi ôm cổ anh ta và bắt đầu hưởng ứng, môi và lưỡi quyện vào nhau, những rào cản không thể vượt qua được đều tan chảy trong nụ hôn sâu thẳm triền miên này.
Mạnh Dao Dao đã bị xe công an đưa đi, giết người không thành, ở trong tù, cô ta đừng hòng sẽ được thả ra.
Những chuyện cô ta đã làm, phải trả giá xứng đáng.
Vì thân phận và danh tính của họ, nên đoạn phim phát trực tiếp cảnh Mạnh Dao Dao muốn hại người vào buổi trưa đã lan nhanh trên mạng, trở thành chủ đề hot nhất.
Họ không chỉ căm ghét kẻ hành hung, mà càng bị cảm động hơn bởi cảnh người đàn ông đang khóc lóc đau khổ. Danh tính của Lục Cảnh Minh tự nhiên bị phơi bày, và cả Trình Ảnh, đôi vợ chồng bằng mặt không bằng lòng này, thì ra chỉ là tin đồn.
Hình ảnh Lục Cảnh Minh quỳ xuống đất yêu cầu được chết thay cô đã được lan truyền với tốc độ chóng mặt, toàn thế giới đang ca ngợi anh ta như một người đàn ông tốt nhất trên đời.
Và đương nhiên bà Lục cũng đã nhìn thấy.
Bà sợ hãi đến chết, ngay lập tức gọi điện cho anh ta, được biết cả hai đều không sao, đang chuẩn bị về nhà, lúc này bà mới hoàn toàn yên tâm.
Ba mẹ của Trình Ảnh đương nhiên cũng đã nhìn thấy đoạn phim này, trước đây họ rất ghét Lục Cảnh Minh, cảm thấy rằng anh ta không phải là chỗ dựa tốt cho con gái mình, nhưng sau khi nhìn thấy những điều này, cả hai đều im lặng.
Có lẽ họ vẫn chưa hiểu con rể mình, cậu ta có thể làm điều này cho con gái, ắt hẳn trong lòng cậu ta có con gái mình.
Mặc dù anh ta đã làm sai trước, nhưng họ đã không còn lý do để ngăn cản nữa.
Khi Lục Cảnh Minh đưa Trình Ảnh về biệt thự, ba mẹ hai bên đều đã có mặt ở đó.
Xảy ra chuyện nghiêm trọng như vậy, nếu không đến xem thử, họ đều không thể yên tâm được.
Đặc biệt là bà Lục, trong bụng con dâu bà còn đang mang em bé, lỡ như xảy ra chuyện gì thì phải làm sao? Từ tận đáy lòng, bà hận Mạnh Dao Dao hèn hạ đó cho đến chết.
Khi ba mẹ của Trình Ảnh dang hỏi han cô, bà Lục đã kéo con trai mình vào phòng sách, dạy cho anh một bài học nhớ đời.
“Mẹ biết là do con yêu tinh đó mà, con đó, trước đây xử lý không tốt, hôm nay suýt chút nữa đã làm hại con dâu và cháu nội của mẹ rồi. Sau này, với những kẻ khốn nạn này, nếu con vẫn không tránh xa, mẹ sẽ coi như không có thằng con trai này nữa.”
“Mẹ, tại con không tốt.”
“Hừ! Con vẫn biết hả? Con có biết hôm nay khi xem đoạn phim đó, mẹ đã sợ đến chết không?” Bà Lục ôm ngực, vẻ mặt vẫn chưa hoàng hồn lại: “Máu chảy nhiều như vậy, suýt nữa mẹ đã ngất xỉu rồi.”
Lục Cảnh Minh nói: “Con cũng sợ lắm.”
“Tất cả đều do con tự chuốc lấy, sau này phải tốt với con dâu hơn, ra ngoài xin lỗi anh chị sui, họ có nói gì cũng phải chịu, dù gì suýt nữa con đã hại chết con gái của họ.”
“Con biết rồi mẹ.”
“Đi đi.”
Bà Lục khoát khoát tay, bà nghĩ từ nay về sau mình không còn mặt mũi đứng trước nhà họ Trình nữa.
Chuyện đã xảy ra có thể qua rất nhanh, nhưng bóng đen còn lại trong lòng thì cả đời cũng không quên được.