Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1417 “Ai nói Lâm Mạc Huy đã chết?”
“Hôm nay là một khởi đầu mới của chị, chị không thể giận dỗi như thế này đâu!”
“Gia chủ của nhà họ Triệu là người có quyền thế nhất ở Tô Vân đấy”
“Ông ta có thể cảm mến chị chính là phúc phận mà chị phải tu mấy đời mới có được”
“Ngoan, nghe lời đi, chuẩn bị nhanh lên đi chị, đừng để người ta đợi lâu!”
Hứa Thanh Mây nghiến răng, giận dữ nói: “Cút đi!”
Sắc mặt Hứa Kiều Linh trở lên lạnh lùng, muốn nổi giận lắm nhưng cuối cùng cũng không dám phát cáu.
Cô ta chỉ cười lạnh một tiếng, chậm rãi nói: “Chị Thanh Mây, cho dù chị không suy nghĩ cho bản thân mình thì cũng phải suy nghĩ cho bác trai và bác gái chứ, còn có linh hồn cô em gái đã chết của Lâm Mạc Huy nữa đúng không?”
“Nếu như hôm nay cuộc hôn nhân này không thành thì gia chủ nhà họ Triệu sẽ không vui”
“Mà nếu người ta không vui, chị đoán xem sẽ có bao nhiêu người vì vậy mà chết đây?”
Sắc mặt của Hứa Thanh Mây trở nên trắng bệch chỉ trong
chốc lát.
Vì muốn ép cô đi vào khuôn khổ, Triệu Nhạc Huân đã bắt Hứa Đình Hùng và Phương Như Nguyệt, còn bắt luôn em gái của Lâm Mạc Huy là Lâm Quế Anh.
Nếu như cô không đồng ý kết hôn, Triệu Nhạc Huân sẽ giết chết bọn họ.
Cô của bây giờ thật sự không có sự lựa chọn!
Nhìn biểu cảm của Hứa Thanh Mây, Hứa Kiều Linh bật cười một lần nữa: “Chị Thanh Mây, Lâm Mạc Huy cũng đã chết rồi, chị còn định thủ tiết vì anh ta hay sao?”
“Tôi phải nói đây thật sự là vận may của chị đấy”
“Kể từ nay trở về sau, chị không cần phải ở bên cạnh tên bất tài vô dụng đó nữa, không phải sao?”
Câu nói này của Hứa Kiều Linh trực tiếp kích thích Hứa Thanh Mây.
Cô phẫn nộ nhìn về phía Hứa Kiều Linh: “Câm miệng!”
“Ai nói Lâm Mạc Huy đã chết?”
“Chỉ cần ngày nào tôi chưa nhìn thấy xác của anh ấy thì anh ấy vẫn chưa chết!”
Hứa Kiều Linh cười lạnh một tiếng: “Đúng là chị chưa thấy quan tài thì chưa đổ lệ mà!”
“Nếu như anh ta chưa chết, vậy bây giờ khi tin tức về cuộc hôn nhân của chị đã lan truyền khắp thế giới, tại sao anh ta vẫn chưa trở về chứ?”
“Hay là, anh ta sợ thế lực của nhà họ Triệu cho nên không dám trở về?”
Sắc mặt Hứa Thanh Mây đỏ bừng, cô nghiến răng nói: “Anh ấy sẽ trở về thôi! Chắc chắn anh ấy sẽ trở về!”
Hứa Kiều Linh cười giễu cợt: “Được thôi, vậy thì tôi chống mắt lên xem rốt cuộc anh ta có trở về cứu chị hay không?”
“Nhưng mà, Hứa Thanh Mây này, tôi khuyên chị một câu, tốt nhất là nên biết điều một chút, nhanh chóng đi chuẩn bị
ngay đi”
“Đoàn xe của nhà họ Triệu cũng sắp xuất phát rồi đấy, người ở bên đó đã nói rồi, nếu như chị làm lỡ ngày tốt giờ tốt của bọn họ thì bọn họ sẽ chặt gãy hai chân của bác trai cả và bác gái cả đấy”.
“Chị Thanh Mây, chắc chị cũng không muốn nửa đời sau của bác trai cả và bác gái cả chỉ có thể ngồi trên xe lăn đâu đúng không? Ha ha ha...”
Sắc mặt của Hứa Thanh Mây tải xanh, cô tức giận đến mức run rẩy nhưng lại không có cách nào.
Thực lực của nhà họ Triệu quá mạnh, bọn họ đã nắm toàn bộ thành phố Hải Tân trong tay từ lâu.
Ngay cả Trần Phước Nguyên giờ đây cũng đang bị bọn họ bao vây trong trang viên của Nam Bá Lộc, không thể ra ngoài dù chỉ là một bước.
Lúc này, trong toàn bộ thành phố Hải Tân không một ai có thể chống lại nhà họ Triệu!
“Gia chủ của nhà họ Triệu là người có quyền thế nhất ở Tô Vân đấy”
“Ông ta có thể cảm mến chị chính là phúc phận mà chị phải tu mấy đời mới có được”
“Ngoan, nghe lời đi, chuẩn bị nhanh lên đi chị, đừng để người ta đợi lâu!”
Hứa Thanh Mây nghiến răng, giận dữ nói: “Cút đi!”
Sắc mặt Hứa Kiều Linh trở lên lạnh lùng, muốn nổi giận lắm nhưng cuối cùng cũng không dám phát cáu.
Cô ta chỉ cười lạnh một tiếng, chậm rãi nói: “Chị Thanh Mây, cho dù chị không suy nghĩ cho bản thân mình thì cũng phải suy nghĩ cho bác trai và bác gái chứ, còn có linh hồn cô em gái đã chết của Lâm Mạc Huy nữa đúng không?”
“Nếu như hôm nay cuộc hôn nhân này không thành thì gia chủ nhà họ Triệu sẽ không vui”
“Mà nếu người ta không vui, chị đoán xem sẽ có bao nhiêu người vì vậy mà chết đây?”
Sắc mặt của Hứa Thanh Mây trở nên trắng bệch chỉ trong
chốc lát.
Vì muốn ép cô đi vào khuôn khổ, Triệu Nhạc Huân đã bắt Hứa Đình Hùng và Phương Như Nguyệt, còn bắt luôn em gái của Lâm Mạc Huy là Lâm Quế Anh.
Nếu như cô không đồng ý kết hôn, Triệu Nhạc Huân sẽ giết chết bọn họ.
Cô của bây giờ thật sự không có sự lựa chọn!
Nhìn biểu cảm của Hứa Thanh Mây, Hứa Kiều Linh bật cười một lần nữa: “Chị Thanh Mây, Lâm Mạc Huy cũng đã chết rồi, chị còn định thủ tiết vì anh ta hay sao?”
“Tôi phải nói đây thật sự là vận may của chị đấy”
“Kể từ nay trở về sau, chị không cần phải ở bên cạnh tên bất tài vô dụng đó nữa, không phải sao?”
Câu nói này của Hứa Kiều Linh trực tiếp kích thích Hứa Thanh Mây.
Cô phẫn nộ nhìn về phía Hứa Kiều Linh: “Câm miệng!”
“Ai nói Lâm Mạc Huy đã chết?”
“Chỉ cần ngày nào tôi chưa nhìn thấy xác của anh ấy thì anh ấy vẫn chưa chết!”
Hứa Kiều Linh cười lạnh một tiếng: “Đúng là chị chưa thấy quan tài thì chưa đổ lệ mà!”
“Nếu như anh ta chưa chết, vậy bây giờ khi tin tức về cuộc hôn nhân của chị đã lan truyền khắp thế giới, tại sao anh ta vẫn chưa trở về chứ?”
“Hay là, anh ta sợ thế lực của nhà họ Triệu cho nên không dám trở về?”
Sắc mặt Hứa Thanh Mây đỏ bừng, cô nghiến răng nói: “Anh ấy sẽ trở về thôi! Chắc chắn anh ấy sẽ trở về!”
Hứa Kiều Linh cười giễu cợt: “Được thôi, vậy thì tôi chống mắt lên xem rốt cuộc anh ta có trở về cứu chị hay không?”
“Nhưng mà, Hứa Thanh Mây này, tôi khuyên chị một câu, tốt nhất là nên biết điều một chút, nhanh chóng đi chuẩn bị
ngay đi”
“Đoàn xe của nhà họ Triệu cũng sắp xuất phát rồi đấy, người ở bên đó đã nói rồi, nếu như chị làm lỡ ngày tốt giờ tốt của bọn họ thì bọn họ sẽ chặt gãy hai chân của bác trai cả và bác gái cả đấy”.
“Chị Thanh Mây, chắc chị cũng không muốn nửa đời sau của bác trai cả và bác gái cả chỉ có thể ngồi trên xe lăn đâu đúng không? Ha ha ha...”
Sắc mặt của Hứa Thanh Mây tải xanh, cô tức giận đến mức run rẩy nhưng lại không có cách nào.
Thực lực của nhà họ Triệu quá mạnh, bọn họ đã nắm toàn bộ thành phố Hải Tân trong tay từ lâu.
Ngay cả Trần Phước Nguyên giờ đây cũng đang bị bọn họ bao vây trong trang viên của Nam Bá Lộc, không thể ra ngoài dù chỉ là một bước.
Lúc này, trong toàn bộ thành phố Hải Tân không một ai có thể chống lại nhà họ Triệu!