Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1313
Chương 1313
Mộ Dung Bắc Uyên khế cười: “Đúng vậy, ta chỉ muốn người đẹp không cần giang sơn. Giang sơn thì có gì tốt, mặc dù được nhìn thiên hạ, nhưng ở vị trí cao cũng lạnh lẽo. Nếu không có người mình yêu bầu bạn, chỉ có một mình, chẳng phải chỉ là một kẻ đáng thương sao?”
Hắn vừa nói vừa thay đổi cuộc trò chuyện: “Nhưng có người đẹp thì lại khác. Nhất là người tâm đầu ý hợp với ta, nhất định ta sẽ cùng nàng sớm tối bầu bạn, cùng sống cùng chết.
Chẳng sợ gian khổ, cũng không bao giờ cô đơn”
Triệu Khương Lan trở tay ôm lấy hẳn: “Hy vọng phụ hoàng sẽ không khiến ta khó xử, bởi vì ta không muốn cha con chàng đối địch với nhau. Ta biết, chàng vẫn luôn hiếu thuận, ta không muốn khiến chàng khó xử đâu”
Mộ Dung Bắc Uyên hôn lên tóc nàng: “Khương Lan, nàng phải nhớ kỹ, với ta mà nói không có thứ gì quan trọng bãng nàng. Cho dù bốn phía là địch, ta vẫn muốn bảo vệ nàng”
Triệu Khương Lan nhớ tới chuyện gì đó, mở miệng hỏi: “Vì sao phụ hoàng đột nhiên thành lập Sở quân doanh? Xem ra người đã đề phòng nhà họ Liên. Thật ra, ta đã sớm cảm thấy manh mối có gì đó không đúng, với tính cách của phụ hoàng, theo lẽ thường mà nói, người hoàn toàn không có khả năng khiến cho Triệu An Linh cùng thái tử hòa ly. Nhưng bây giờ, người không những không ngăn cản, còn có ý định đấy thuyền theo sông. Cho nên có lẽ là phụ hoàng đã sớm nhận thấy Mộ Dung Bắc Qúy sẽ không thể ngồi ở vị trí thái tử được lâu rồi”
Mộ Dung Bắc Uyên gật đầu: “Không sai, thật ra trong lòng phụ hoàng cho dù người khác có biểu hiện tốt đến mấy, người vẫn luôn đặc † tin tưởng Tam ca. Vốn dĩ phụ hoàng vẫn đang cân nhắc để Tam ca đến nhận chức tổng quản Sở quân doanh. Nhưng dù sao Tam ca cũng chưa khỏi hắn, đợi sau này nàng chữa trị cho ca ấy hoàn toàn thoát khỏi cái chết, đó cũng là lúc triều đình bắt đầu dậy sóng”
Nhắc tới Mộ Dung Bắc Hải, Triệu Khương Lan không nhịn được.
nói: “Đoàn người Tam ca đi cũng nhiều ngày rồi, không biết bọn họ đã đến Nguyên Ải chưa. Tuy nói bên người Tam ca có thị vệ, còn có Hứa cô nương bên cạnh suốt chặng đường, nhưng đi đứng vẫn chưa tiện, ta vẫn hơi lo lắng”
Mộ Dung Bắc Uyên khế cốc đầu nàng.
“Nàng giỏi rồi, trước mặt bổn vương mà trong lòng nàng còn dám nghĩ đến nam nhân khác. Có muốn ta tìm một chiếc xích trói nàng lại không, không được phép đi đâu cả, cả thân lẫn tâm nàng đều phải thuộc về ta”
Triệu Khương Lan liếc hẳn một cái: “Ngay cả Tam ca mà chàng cũng ăn dấm, kiếp trước chàng là dấm chua đầu thai sao?”
“Nhưng kỳ lạ thật, với tính cách của Tam ca sao có thể cho phép một nữ nhân không hề quen biết đi theo bên mình? Chẳng lẽ Hứa Mạn Nhi đó từng có quan hệ gì với ca ấy sao?”
“Không hản, lúc Tam ca còn là thái tử, trước đó đi ngang qua nơi ở cũ của Hứa Mạn Nhị, từng cứu sống mẫu thân nàng ấy cho nên Hứa Mạn Nhi vẫn luôn ghi nhớ, đối với Tam ca có chút cảm động và nhớ nhung”
Mộ Dung Bắc Uyên mỉm cười: “Có chuyện như vậy nữa hả, tuy Hứa Mạn Nhi kia đã từng lừa gạt ta, nhưng nhìn cách cư xử của nàng ấy coi như cũng đàng hoàng, không khiến người ta ghê tởm, nói không chừng còn được Tam ca coi trọng, thúc đẩy tạo nên một câu chuyện tình”
Lúc bọn họ đang nhắc đến Mộ Dung Bắc Hải cũng chính là lúc đoàn người Hứa Mạn Nhi vừa mới đến thành Phụng Dương.
Nơi này cũng là nơi ngoại công Mộ Dung Bắc Hải thường hay ở.
Nhà họ Viên là một gia tộc làm quan vùng Nguyên Ải, tổ tiên đều có công lập quốc.
Sau khi Thịnh Khang, Thịnh Đường không suy yếu vẫn ngự ở Nguyên Ải.
Trong lịch sử, nhà họ Viên có hai vị quý phi, hai vị hoàng hậu.
Thậm chí dân chúng còn lưu truyền nếu vị hoàng tử nào có được nữ nhân nhà họ Viên, rất có thể trở thành tân hoàng đế.
Có thể thấy địa vị của nhà họ Viên ở thành vững chắc và được người đời tôn sùng đến nhường nào.
Đoàn người đi cùng Mộ Dung Bắc Hải, thật ra có Hứa Mạn Nhi thuận lợi hơn rất nhiều.
Bởi vì hầu hết những người tháp tùng theo hẳn ta đều là nam nhân, tuy rằng có thể bảo vệ Mộ Dung Bắc Hải thoát khỏi gian nguy, nhưng.
nhiều chỉ tiết lại thường rất dễ dàng xem nhẹ.
Nhưng có Hứa Mạn Nhi chỉ cần trời lạnh một chút, nàng ấy liền nhắc nhở hẳn mặc thêm y phục Khí hậu khô hanh một chút, nàng ấy lại chuẩn bị nước trà thanh mát nhắc nhở Mộ Dung Bắc Hải uống bất cứ lúc nào để cổ họng dễ chịu hơn.
Có thể nói mọi chuyện đều lo chu toàn, thấu đáo.
Bởi vì nhà họ Viên đã nhận được tin tức từ trước, nên biểu ca Mộ Dung Bắc Hải đã ra ngoài thành nghênh đón bọn họ.
Mộ Dung Bắc Uyên khế cười: “Đúng vậy, ta chỉ muốn người đẹp không cần giang sơn. Giang sơn thì có gì tốt, mặc dù được nhìn thiên hạ, nhưng ở vị trí cao cũng lạnh lẽo. Nếu không có người mình yêu bầu bạn, chỉ có một mình, chẳng phải chỉ là một kẻ đáng thương sao?”
Hắn vừa nói vừa thay đổi cuộc trò chuyện: “Nhưng có người đẹp thì lại khác. Nhất là người tâm đầu ý hợp với ta, nhất định ta sẽ cùng nàng sớm tối bầu bạn, cùng sống cùng chết.
Chẳng sợ gian khổ, cũng không bao giờ cô đơn”
Triệu Khương Lan trở tay ôm lấy hẳn: “Hy vọng phụ hoàng sẽ không khiến ta khó xử, bởi vì ta không muốn cha con chàng đối địch với nhau. Ta biết, chàng vẫn luôn hiếu thuận, ta không muốn khiến chàng khó xử đâu”
Mộ Dung Bắc Uyên hôn lên tóc nàng: “Khương Lan, nàng phải nhớ kỹ, với ta mà nói không có thứ gì quan trọng bãng nàng. Cho dù bốn phía là địch, ta vẫn muốn bảo vệ nàng”
Triệu Khương Lan nhớ tới chuyện gì đó, mở miệng hỏi: “Vì sao phụ hoàng đột nhiên thành lập Sở quân doanh? Xem ra người đã đề phòng nhà họ Liên. Thật ra, ta đã sớm cảm thấy manh mối có gì đó không đúng, với tính cách của phụ hoàng, theo lẽ thường mà nói, người hoàn toàn không có khả năng khiến cho Triệu An Linh cùng thái tử hòa ly. Nhưng bây giờ, người không những không ngăn cản, còn có ý định đấy thuyền theo sông. Cho nên có lẽ là phụ hoàng đã sớm nhận thấy Mộ Dung Bắc Qúy sẽ không thể ngồi ở vị trí thái tử được lâu rồi”
Mộ Dung Bắc Uyên gật đầu: “Không sai, thật ra trong lòng phụ hoàng cho dù người khác có biểu hiện tốt đến mấy, người vẫn luôn đặc † tin tưởng Tam ca. Vốn dĩ phụ hoàng vẫn đang cân nhắc để Tam ca đến nhận chức tổng quản Sở quân doanh. Nhưng dù sao Tam ca cũng chưa khỏi hắn, đợi sau này nàng chữa trị cho ca ấy hoàn toàn thoát khỏi cái chết, đó cũng là lúc triều đình bắt đầu dậy sóng”
Nhắc tới Mộ Dung Bắc Hải, Triệu Khương Lan không nhịn được.
nói: “Đoàn người Tam ca đi cũng nhiều ngày rồi, không biết bọn họ đã đến Nguyên Ải chưa. Tuy nói bên người Tam ca có thị vệ, còn có Hứa cô nương bên cạnh suốt chặng đường, nhưng đi đứng vẫn chưa tiện, ta vẫn hơi lo lắng”
Mộ Dung Bắc Uyên khế cốc đầu nàng.
“Nàng giỏi rồi, trước mặt bổn vương mà trong lòng nàng còn dám nghĩ đến nam nhân khác. Có muốn ta tìm một chiếc xích trói nàng lại không, không được phép đi đâu cả, cả thân lẫn tâm nàng đều phải thuộc về ta”
Triệu Khương Lan liếc hẳn một cái: “Ngay cả Tam ca mà chàng cũng ăn dấm, kiếp trước chàng là dấm chua đầu thai sao?”
“Nhưng kỳ lạ thật, với tính cách của Tam ca sao có thể cho phép một nữ nhân không hề quen biết đi theo bên mình? Chẳng lẽ Hứa Mạn Nhi đó từng có quan hệ gì với ca ấy sao?”
“Không hản, lúc Tam ca còn là thái tử, trước đó đi ngang qua nơi ở cũ của Hứa Mạn Nhị, từng cứu sống mẫu thân nàng ấy cho nên Hứa Mạn Nhi vẫn luôn ghi nhớ, đối với Tam ca có chút cảm động và nhớ nhung”
Mộ Dung Bắc Uyên mỉm cười: “Có chuyện như vậy nữa hả, tuy Hứa Mạn Nhi kia đã từng lừa gạt ta, nhưng nhìn cách cư xử của nàng ấy coi như cũng đàng hoàng, không khiến người ta ghê tởm, nói không chừng còn được Tam ca coi trọng, thúc đẩy tạo nên một câu chuyện tình”
Lúc bọn họ đang nhắc đến Mộ Dung Bắc Hải cũng chính là lúc đoàn người Hứa Mạn Nhi vừa mới đến thành Phụng Dương.
Nơi này cũng là nơi ngoại công Mộ Dung Bắc Hải thường hay ở.
Nhà họ Viên là một gia tộc làm quan vùng Nguyên Ải, tổ tiên đều có công lập quốc.
Sau khi Thịnh Khang, Thịnh Đường không suy yếu vẫn ngự ở Nguyên Ải.
Trong lịch sử, nhà họ Viên có hai vị quý phi, hai vị hoàng hậu.
Thậm chí dân chúng còn lưu truyền nếu vị hoàng tử nào có được nữ nhân nhà họ Viên, rất có thể trở thành tân hoàng đế.
Có thể thấy địa vị của nhà họ Viên ở thành vững chắc và được người đời tôn sùng đến nhường nào.
Đoàn người đi cùng Mộ Dung Bắc Hải, thật ra có Hứa Mạn Nhi thuận lợi hơn rất nhiều.
Bởi vì hầu hết những người tháp tùng theo hẳn ta đều là nam nhân, tuy rằng có thể bảo vệ Mộ Dung Bắc Hải thoát khỏi gian nguy, nhưng.
nhiều chỉ tiết lại thường rất dễ dàng xem nhẹ.
Nhưng có Hứa Mạn Nhi chỉ cần trời lạnh một chút, nàng ấy liền nhắc nhở hẳn mặc thêm y phục Khí hậu khô hanh một chút, nàng ấy lại chuẩn bị nước trà thanh mát nhắc nhở Mộ Dung Bắc Hải uống bất cứ lúc nào để cổ họng dễ chịu hơn.
Có thể nói mọi chuyện đều lo chu toàn, thấu đáo.
Bởi vì nhà họ Viên đã nhận được tin tức từ trước, nên biểu ca Mộ Dung Bắc Hải đã ra ngoài thành nghênh đón bọn họ.