Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1435
Chương 1435
Triệu Khương Lan mang Thủy Ngọc cùng rời đi . Trên đường trở về, vẻ mặt Mộ Dung Bắc Hải lạnh lẽo u ám.
Hắn không nói một lời, Triệu Khương Lan lại có chút lo lắng. “Tam ca, muội biết tâm trạng huynh không tốt. Nhưng mà huynh đừng bởi vậy mà tự trách, chuyện này huynh cũng là người bị hại, Mạn Nhi nhất định sẽ không trách huynh.”
Mộ Dung Bắc Hải vốn dĩ không dám nhìn tình hình của Hứa Mạn Nhi, hắn cố hết sức kìm nén nước mắt.
Hồi lâu sau hắn mới khàn giọng nói: “Huynh từng nói nhất định sẽ bảo vệ nàng ấy thật tốt, để nàng ấy sống cuộc sống tốt đẹp nhất, trở thành nữ nhân hạnh phúc nhất trên đời. Nhưng chỉ chớp mắt, huynh đã thất hứa rồi. Muội xem dáng vẻ nàng ấy bây giờ đi, suy yếu đến mức giống như chỉ cần chạm nhẹ là sẽ tan biến vậy, nếu huynh không tỉnh lại, nàng ấy phải làm sao, nhỡ nàng ấy không chịu được mà rời khỏi huynh thì sao?”
Triệu Khương Lan vẫn còn rùng mình.
Nàng vốn nghĩ, chỉ cần Hứa Mạn Nhi không phải bị đưa đến chính viện, hẳn là sẽ không bị phạt quá nặng.
Dù sao trong ấn tượng của Triệu Khương Lan, Ngự Trưởng Ty chỉ trừng phạt cung tần. Những người đó sẽ không động đến những nữ nhân ở hậu cung.
Nhưng không nghĩ đến, đúng là thủ đoạn tầng tầng lớp lớp, không có thủ đoạn nào không có.
“Thật xin lỗi. Là bọn muội không kịp lúc bảo vệ Hứa Mạn Nhi thay huynh, lúc ấy người bên người mẫu hậu mang Hứa Mạn Nhi đi, muội và Uyên Nhi đều chỉ tưởng là thẩm vấn bình thường thôi, cũng không lo lắng lắm, nhưng lại không đoán được sẽ hại nàng ấy đến mức này”
Mộ Dung Bắc Hải lắc đầu. “Lúc vừa rồi trước khi đi khỏi đó, huynh có hỏi người của Ngự Trưởng Ty. Các nàng nói là cho Hứa Mạn Nhi dùng Thực Ngôn Thủy, nhưng cũng có giải dược, giải được này huynh cũng lấy được rồi. Nhưng nàng ấy đã trải qua lúc đau đớn nhất, bây giờ giải dược này với nàng cũng chẳng có tác dụng gì.”
“Liệu có để lại tổn thương sau này với cơ thể của nàng ấy hay không?”
Triệu Khương Lan cũng không xác định được, nói: “Nữ quan của Ngự Trưởng Ty nói với muội là ngày mai sẽ tốt hơn, cũng không có di chứng gì. Chẳng qua muội cảm thấy hoàn toàn không có tổn thương gì là không có khả năng, Thực Ngôn Thủy khiến dạ dày và phần bụng bị kích thích, nói không chừng còn có tính ăn mòn. Các nàng chỉ làm ẩu, cái gì cũng không hiểu, lại dám dùng thuốc theo ý mình. Không biết thứ này có thể mang lại tổn thương rất lớn đối với nữ tử, thậm chí có khả năng sẽ ảnh hưởng đến khả năng sinh dục.”
Nàng nhớ tới bản thân mình.
Lúc trước Triệu Khương Lan bởi vì Tuyết Kiến Sầu cho nên cơ thể bị cung hàn.
Mộ Dung Bắc Uyên và nàng rất muốn có đứa nhỏ của mình, nhưng vẫn chậm chạp không có thai, chính là bởi vì nguyên nhân này. Có thể thấy được mấy thứ này gây ra thương tổn lớn thế nào với nữ tử, nếu nàng không nhìn lầm, lúc trước những người đó còn đè ép vào bụng Hứa Mạn Nhi.
Thật sự là vô tri đến mức đáng sợ, khiến người ta giận không thôi! Chờ về tới Sơn Vương phủ, Triệu Khương Lan để Mộ Dung Bắc Hải cho Hứa Mạn Nhi uống thuốc giải trong thời gian còn an toàn. Sau đó lại thay nàng ấy kê đơn thuốc, lúc nhìn đến vết thương trên người bị đè ép của nàng ấy, thậm chí không đành lòng nhìn nhiều thêm lần nữa.
Nàng lại xác nhận tình hình của Mộ Dung Bắc Hải, đôn đốc hẳn uống thuốc xong mới cùng Mộ Dung Bắc Uyên rời khỏi Sơn Vương phủ.
Chờ bọn họ vừa đi, Mộ Dung Bắc Hải rũ mắt nhìn Hứa Mạn Nhi.
Tay hắn yêu thương vuốt ve khuôn mặt nàng ấy, trán áp vào trán của Hứa Mạn Nhi.
Cởi bỏ áo trong của nàng ấy ra, không khó để nhìn thấy vết bầm xanh tím trên bụng nàng ấy. Trước khi hắn cứu nàng ấy ra khỏi đó, rốt cuộc Hứa Mạn Nhi đã phải trải qua cái gì.
Chỉ cần suy nghĩ một chút thôi hắn đã thấy đau lòng khó chịu. “Mạn Nhi. Muội tỉnh lại đi được không, tỉnh lại nhìn ta xem, tỉnh lại trò chuyện với ta đi.”
Triệu Khương Lan mang Thủy Ngọc cùng rời đi . Trên đường trở về, vẻ mặt Mộ Dung Bắc Hải lạnh lẽo u ám.
Hắn không nói một lời, Triệu Khương Lan lại có chút lo lắng. “Tam ca, muội biết tâm trạng huynh không tốt. Nhưng mà huynh đừng bởi vậy mà tự trách, chuyện này huynh cũng là người bị hại, Mạn Nhi nhất định sẽ không trách huynh.”
Mộ Dung Bắc Hải vốn dĩ không dám nhìn tình hình của Hứa Mạn Nhi, hắn cố hết sức kìm nén nước mắt.
Hồi lâu sau hắn mới khàn giọng nói: “Huynh từng nói nhất định sẽ bảo vệ nàng ấy thật tốt, để nàng ấy sống cuộc sống tốt đẹp nhất, trở thành nữ nhân hạnh phúc nhất trên đời. Nhưng chỉ chớp mắt, huynh đã thất hứa rồi. Muội xem dáng vẻ nàng ấy bây giờ đi, suy yếu đến mức giống như chỉ cần chạm nhẹ là sẽ tan biến vậy, nếu huynh không tỉnh lại, nàng ấy phải làm sao, nhỡ nàng ấy không chịu được mà rời khỏi huynh thì sao?”
Triệu Khương Lan vẫn còn rùng mình.
Nàng vốn nghĩ, chỉ cần Hứa Mạn Nhi không phải bị đưa đến chính viện, hẳn là sẽ không bị phạt quá nặng.
Dù sao trong ấn tượng của Triệu Khương Lan, Ngự Trưởng Ty chỉ trừng phạt cung tần. Những người đó sẽ không động đến những nữ nhân ở hậu cung.
Nhưng không nghĩ đến, đúng là thủ đoạn tầng tầng lớp lớp, không có thủ đoạn nào không có.
“Thật xin lỗi. Là bọn muội không kịp lúc bảo vệ Hứa Mạn Nhi thay huynh, lúc ấy người bên người mẫu hậu mang Hứa Mạn Nhi đi, muội và Uyên Nhi đều chỉ tưởng là thẩm vấn bình thường thôi, cũng không lo lắng lắm, nhưng lại không đoán được sẽ hại nàng ấy đến mức này”
Mộ Dung Bắc Hải lắc đầu. “Lúc vừa rồi trước khi đi khỏi đó, huynh có hỏi người của Ngự Trưởng Ty. Các nàng nói là cho Hứa Mạn Nhi dùng Thực Ngôn Thủy, nhưng cũng có giải dược, giải được này huynh cũng lấy được rồi. Nhưng nàng ấy đã trải qua lúc đau đớn nhất, bây giờ giải dược này với nàng cũng chẳng có tác dụng gì.”
“Liệu có để lại tổn thương sau này với cơ thể của nàng ấy hay không?”
Triệu Khương Lan cũng không xác định được, nói: “Nữ quan của Ngự Trưởng Ty nói với muội là ngày mai sẽ tốt hơn, cũng không có di chứng gì. Chẳng qua muội cảm thấy hoàn toàn không có tổn thương gì là không có khả năng, Thực Ngôn Thủy khiến dạ dày và phần bụng bị kích thích, nói không chừng còn có tính ăn mòn. Các nàng chỉ làm ẩu, cái gì cũng không hiểu, lại dám dùng thuốc theo ý mình. Không biết thứ này có thể mang lại tổn thương rất lớn đối với nữ tử, thậm chí có khả năng sẽ ảnh hưởng đến khả năng sinh dục.”
Nàng nhớ tới bản thân mình.
Lúc trước Triệu Khương Lan bởi vì Tuyết Kiến Sầu cho nên cơ thể bị cung hàn.
Mộ Dung Bắc Uyên và nàng rất muốn có đứa nhỏ của mình, nhưng vẫn chậm chạp không có thai, chính là bởi vì nguyên nhân này. Có thể thấy được mấy thứ này gây ra thương tổn lớn thế nào với nữ tử, nếu nàng không nhìn lầm, lúc trước những người đó còn đè ép vào bụng Hứa Mạn Nhi.
Thật sự là vô tri đến mức đáng sợ, khiến người ta giận không thôi! Chờ về tới Sơn Vương phủ, Triệu Khương Lan để Mộ Dung Bắc Hải cho Hứa Mạn Nhi uống thuốc giải trong thời gian còn an toàn. Sau đó lại thay nàng ấy kê đơn thuốc, lúc nhìn đến vết thương trên người bị đè ép của nàng ấy, thậm chí không đành lòng nhìn nhiều thêm lần nữa.
Nàng lại xác nhận tình hình của Mộ Dung Bắc Hải, đôn đốc hẳn uống thuốc xong mới cùng Mộ Dung Bắc Uyên rời khỏi Sơn Vương phủ.
Chờ bọn họ vừa đi, Mộ Dung Bắc Hải rũ mắt nhìn Hứa Mạn Nhi.
Tay hắn yêu thương vuốt ve khuôn mặt nàng ấy, trán áp vào trán của Hứa Mạn Nhi.
Cởi bỏ áo trong của nàng ấy ra, không khó để nhìn thấy vết bầm xanh tím trên bụng nàng ấy. Trước khi hắn cứu nàng ấy ra khỏi đó, rốt cuộc Hứa Mạn Nhi đã phải trải qua cái gì.
Chỉ cần suy nghĩ một chút thôi hắn đã thấy đau lòng khó chịu. “Mạn Nhi. Muội tỉnh lại đi được không, tỉnh lại nhìn ta xem, tỉnh lại trò chuyện với ta đi.”