Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Thần Y Vương Phi: Vương Gia Tránh Ra - Chương 1520
Triệu An Linh bón cho Thích phu nhân uống một bát thuốc, trong lòng nàng thầm cầu nguyện.
“Triệu An Linh, tỷ ngàn vạn lần đừng có xảy ra chuyện gì, nhanh chóng trở về đi!” Những ngày sau đó, Triệu Khương Lan vẫn luôn ngồi đợi tin tức.
Quả nhiên giống như trong dự liệu của nàng, Phượng vệ không hề có động tĩnh gì cả.
Có thể thấy xung quanh đây không hề có sự tồn tại của Phương vệ.
Cho nên bây giờ niềm hy vọng duy nhất của nàng chính là Lý Mặc. Nửa tháng sau, bức mật hàm tự tay nàng biết được âm thầm truyền Vinh Dương.
Từ thành Tư Nam đi thẳng Giang Bắc, đi thẳng đến thành Phượng Dương.
Má sáng sớm hôm nay, đội ngũ đón dâu tầng tầng lớp lớp cũng từ Thịnh Khang lên đường trở về.
Không ít bách tính của Vinh Dương còn đứng ven đường hoan nghênh, định dập đầu bái lạy Hoàng hậu tương lai, nhưng nhìn thấy không khí của đội ngũ đón dâu rất u ám, đều cảm thấy không đúng.
Sứ thần đón dâu vừa vào trong cửa cung, đã vội vã đi tìm Lý Mặc, nói rõ tình huống cho hắn ta biết.
“Bệ hạ, lần này chúng thần đến Thịnh Khang, vốn dĩ mọi chuyện vẫn rất tốt, đều nằm trong kế hoạch. Nhưng không ngờ được, nhưng vị công chúa Nhã Lan kia vậy mà có bệnh mộng du, khi đếm đến bốn bề vắng lặng, một mình đi đến bên cạnh giếng, yên lặng không một tiếng động mà ngã xuống giếng rồi chết! Đợi đến khi phát hiện thi thể của nàng thì thân thể đều tan nát lên rồi, cho nên chúng vị thần quả thực là không thể hoàn thành sứ mệnh nghênh đón Hoàng hậu về Vinh Dương, đặc biệt đến để báo cáo với bệ hạ chuyện này. Mong bệ hạ kìm nén bị thương, lại tuyển chọn tân hậu một lần nữa!” Không cần bọn họ nói, Lý Mặc đã biết được tin tức từ hai ngày trước rồi.
Trong nháy mắt vừa nghe thấy tin tức đấy, Lý Mặc như bị năm tia sét đánh trúng vậy, đầu tiên là không dám tin tưởng.
Rồi sau đó lại rơi vào đau thương cùng cực, nhưng đợi đến lúc hắn ta tỉnh táo lại thì lại cảm thấy chuyện này có chút không đúng.
Chuyện này có phải là Triệu Khương Lan vì để tránh mắt hắn ta, mà có ý tạo ra cái cục diện như thế? . Kiếm Hiệp Hay
Để cho hắn ta nghĩ rằng, nàng đã hoàn toàn không còn sống nữa rồi, tâm tư này có thể bỏ được rồi.
Nhưng sau khi suy nghĩ cẩn thận, Lý Mặc cho rằng suy đoán cuối cùng có khả năng lớn hơn.
Hắn ta đè ép tin tức xuống, đợi đến khi đoàn sử thần trở về Kinh, rồi nghe bọn họ nói rõ ràng tỉ mỉ.
Đến bây giờ nghe thấy lời nói này, trong lòng của Lý Mặc đã có chuẩn bị về mặt tâm lý. khiến chúng sứ thần cảm thấy không ngờ là, sau khi Lý Mặc nghe xong không có hỏi công chúa Nhã Lan ngay lập tức mà ngược lại lại hỏi tình huống của một nữ nhân khác.
“Trong Kinh Thành ngoại trừ công chúa Nhã Lan ra, có nữ nhân khác cũng xảy ra chuyện không? Đặc biệt là Thần Vương phủ của Thịnh Khang, khoảng thời gian trước có tin tức gì không hay truyền ra không?”
Sứ thần nghe được câu này thì có chút sửng sốt.
“Bệ hạ, sao ngài biết được vậy! Thần Vương phủ cũng xảy ra một chuyện rất lớn, nghe nói Vương phi của vị Thần Vương điện hạ kia đột nhiên phát bệnh, không trị mà chết. Nàng ấy cùng công chúa Nhã Lan dường như là đồng thời rời khỏi nhân thế, chuyện này được truyền rất xôn xao ở Thịnh Khang, thảo luận không ngớt. Ai cũng không biết, vì sao hai vị quý nhân này lại nối đuôi nhau rời đi, quả thật là khiến cho người ta có chút tiếc nuối.
“Ngươi nói cái gì? Thần Vương phi cũng mất rồi?”
Trong nháy mắt vẻ mặt của Lý Mặc trở nên tải xanh, hắn ta im lặng ngồi trên long ỷ rất lâu, chầm chậm nằm chặt ngón tay lại.
“Sao có thể như thế được?”
“Bệ hạ, nhưng vị Vương phi đó có vấn đề gì sao?” Lý Mặc vô lực phất phất.
“Các người đi trước đi, trẫm đã biết rồi.
“Vậy thì bây giờ, chuyện lập hậu nên làm thế nào? Không dối gì bệ hạ, gần đây có không ít người nghị luận nói, công chúa Nhã Lan đột nhiên xảy ra chuyện tất cả là bởi vì…
“Bởi vì cái gì? Nói mau!”
“Là bởi vì lời nguyền rủa của Lý Hoàng hậu.” Lý Mặc nheo mắt lại, vẻ mặt trầm xuống ngay tức khắc.
“Triệu An Linh, tỷ ngàn vạn lần đừng có xảy ra chuyện gì, nhanh chóng trở về đi!” Những ngày sau đó, Triệu Khương Lan vẫn luôn ngồi đợi tin tức.
Quả nhiên giống như trong dự liệu của nàng, Phượng vệ không hề có động tĩnh gì cả.
Có thể thấy xung quanh đây không hề có sự tồn tại của Phương vệ.
Cho nên bây giờ niềm hy vọng duy nhất của nàng chính là Lý Mặc. Nửa tháng sau, bức mật hàm tự tay nàng biết được âm thầm truyền Vinh Dương.
Từ thành Tư Nam đi thẳng Giang Bắc, đi thẳng đến thành Phượng Dương.
Má sáng sớm hôm nay, đội ngũ đón dâu tầng tầng lớp lớp cũng từ Thịnh Khang lên đường trở về.
Không ít bách tính của Vinh Dương còn đứng ven đường hoan nghênh, định dập đầu bái lạy Hoàng hậu tương lai, nhưng nhìn thấy không khí của đội ngũ đón dâu rất u ám, đều cảm thấy không đúng.
Sứ thần đón dâu vừa vào trong cửa cung, đã vội vã đi tìm Lý Mặc, nói rõ tình huống cho hắn ta biết.
“Bệ hạ, lần này chúng thần đến Thịnh Khang, vốn dĩ mọi chuyện vẫn rất tốt, đều nằm trong kế hoạch. Nhưng không ngờ được, nhưng vị công chúa Nhã Lan kia vậy mà có bệnh mộng du, khi đếm đến bốn bề vắng lặng, một mình đi đến bên cạnh giếng, yên lặng không một tiếng động mà ngã xuống giếng rồi chết! Đợi đến khi phát hiện thi thể của nàng thì thân thể đều tan nát lên rồi, cho nên chúng vị thần quả thực là không thể hoàn thành sứ mệnh nghênh đón Hoàng hậu về Vinh Dương, đặc biệt đến để báo cáo với bệ hạ chuyện này. Mong bệ hạ kìm nén bị thương, lại tuyển chọn tân hậu một lần nữa!” Không cần bọn họ nói, Lý Mặc đã biết được tin tức từ hai ngày trước rồi.
Trong nháy mắt vừa nghe thấy tin tức đấy, Lý Mặc như bị năm tia sét đánh trúng vậy, đầu tiên là không dám tin tưởng.
Rồi sau đó lại rơi vào đau thương cùng cực, nhưng đợi đến lúc hắn ta tỉnh táo lại thì lại cảm thấy chuyện này có chút không đúng.
Chuyện này có phải là Triệu Khương Lan vì để tránh mắt hắn ta, mà có ý tạo ra cái cục diện như thế? . Kiếm Hiệp Hay
Để cho hắn ta nghĩ rằng, nàng đã hoàn toàn không còn sống nữa rồi, tâm tư này có thể bỏ được rồi.
Nhưng sau khi suy nghĩ cẩn thận, Lý Mặc cho rằng suy đoán cuối cùng có khả năng lớn hơn.
Hắn ta đè ép tin tức xuống, đợi đến khi đoàn sử thần trở về Kinh, rồi nghe bọn họ nói rõ ràng tỉ mỉ.
Đến bây giờ nghe thấy lời nói này, trong lòng của Lý Mặc đã có chuẩn bị về mặt tâm lý. khiến chúng sứ thần cảm thấy không ngờ là, sau khi Lý Mặc nghe xong không có hỏi công chúa Nhã Lan ngay lập tức mà ngược lại lại hỏi tình huống của một nữ nhân khác.
“Trong Kinh Thành ngoại trừ công chúa Nhã Lan ra, có nữ nhân khác cũng xảy ra chuyện không? Đặc biệt là Thần Vương phủ của Thịnh Khang, khoảng thời gian trước có tin tức gì không hay truyền ra không?”
Sứ thần nghe được câu này thì có chút sửng sốt.
“Bệ hạ, sao ngài biết được vậy! Thần Vương phủ cũng xảy ra một chuyện rất lớn, nghe nói Vương phi của vị Thần Vương điện hạ kia đột nhiên phát bệnh, không trị mà chết. Nàng ấy cùng công chúa Nhã Lan dường như là đồng thời rời khỏi nhân thế, chuyện này được truyền rất xôn xao ở Thịnh Khang, thảo luận không ngớt. Ai cũng không biết, vì sao hai vị quý nhân này lại nối đuôi nhau rời đi, quả thật là khiến cho người ta có chút tiếc nuối.
“Ngươi nói cái gì? Thần Vương phi cũng mất rồi?”
Trong nháy mắt vẻ mặt của Lý Mặc trở nên tải xanh, hắn ta im lặng ngồi trên long ỷ rất lâu, chầm chậm nằm chặt ngón tay lại.
“Sao có thể như thế được?”
“Bệ hạ, nhưng vị Vương phi đó có vấn đề gì sao?” Lý Mặc vô lực phất phất.
“Các người đi trước đi, trẫm đã biết rồi.
“Vậy thì bây giờ, chuyện lập hậu nên làm thế nào? Không dối gì bệ hạ, gần đây có không ít người nghị luận nói, công chúa Nhã Lan đột nhiên xảy ra chuyện tất cả là bởi vì…
“Bởi vì cái gì? Nói mau!”
“Là bởi vì lời nguyền rủa của Lý Hoàng hậu.” Lý Mặc nheo mắt lại, vẻ mặt trầm xuống ngay tức khắc.