Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1729
Chương 1729
“Ồ, hay cho câu nói này. Cái gọi là bảo vệ, chẳng qua là ngụy trang cho sự giam cầm mà thôi, đến cuối cùng không phải vẫn giống như đe dọa các ngươi sao.”
Ngụy An cắn chặt răng: “Vậy điện hạ không cần phải thuyết phục nữa. Hôm nay nếu người định dùng mấy lời lẽ này, Ngụy mỗ vì vợ vì con, cũng không thể đồng ý với người được.”
Mộ Dung Bắc Uyên không khỏi suy nghĩ, nếu như có thể tìm được chỗ ẩn náu của gia đình các phó tướng này, sau đó đưa bọn họ đi.
Toàn bộ thủy quân Đông Nam đều sẽ tan ra thành cát, đâu cần phải hao tổn sức lực.
“Nếu bản vương giúp ngươi tìm thấy người nhà, ngươi sẽ làm như thế nào?”
“Điện hạ nói sao nghe dễ vậy…”
Ngụy An nhìn vẻ mặt nghiêm túc của Mộ Dung Bắc Uyên, chỉ có thể tiếp tục nói: “Nếu như điện hạ có thể tìm thấy gia đình của ta, Ngụy mỗ sẽ như Thiên Lôi sai đâu đánh đó.”
Mộ Dung Bắc Uyên gật đầu đứng dậy: “Được rồi, Ngụy tướng quân hãy trở về và chờ tin. Nhưng trước đó, bản vương khuyên ngươi không nên thay đổi. Nếu hai quân đối đầu, bên thua chỉ có thể là các ngươi thôi.”
Sau khi tiễn Ngụy An, Mộ Dung Bắc Uyên dường như có chút suy nghĩ.
Trong thủy quân Đông Nam hễ là phó tướng có vợ có con đều bị kìm hãm, việc tìm ra bọn họ, sẽ chuyển thành nhiệm vụ cấp bách trước mắt.
Nhất định phải nghĩ ra cách, buộc Liên Tư Thành để lộ ra nơi ẩn náu của bọn họ mới được!
Tần Mạnh Phi bí mật gặp mặt Mộ Dung Bắc Uyên, sau khi nghe mấy lời này liền nói: “Điện hạ, thuộc hạ nhớ tới một chuyện. Trước kia trong quân có một vài phó tướng thư qua tín lại với thê tử của bọn họ, nói rằng họ đang ở bên ngoài kinh thành, nhưng cụ thể là nơi nào, thì thực sự không ai biết.”
“Gần kinh thành?”
Mộ Dung Bắc Uyên do dự nói: “Liên Tư Thành đã giấu người rồi, thì trong tình cảnh này tuyệt đối sẽ không để lộ ra hành tung của bọn họ. Như vậy dựa vào những gì suy xét, hắn ta sẽ không thể để những người đó rời đi?”
Hắn ta hơi nheo mắt, thử đặt mình vào trong hoàn cảnh này.
Nếu như bản thân là thuộc hạ của Liên Tư Thành, mà Triệu Khương Lan bị đối phương giam giữ.
Ngày thường không rõ, nhưng một khi nghe nói Triệu Khương Lan có thể gặp điều gì đó bất trắc, thì hắn ta sẽ không thể ngồi yên được.
Đôi mắt của Mộ Dung Bắc Uyên trong phút chốc mở to ra.
“Bản Vương biết rồi! Như này, bây giờ hãy phát đi tin tức, nói rằng một điền viên tư nhân ở kinh giao đã bị triều đình bao vây, bên trong phát hiện có rất nhiều vợ con của các tướng lĩnh thủy quân Đông Nam, bây giờ triều đình đã đem những người này về và giam giữ họ lại, nếu như bọn họ không chịu đầu hàng, thì tất cả sẽ bị giết.”
Tần Mạnh Phi có chút không hiểu: “Nhưng nếu đối phương không tin thì phải làm sao? Dẫu sao chúng ta cũng không có chứng cớ bắt người.”
“Có lẽ sẽ có người hoài nghi đây là một âm mưu, nhưng trong đó nhất định sẽ có người lo sợ bất an. Dù sao chuyện này cũng chưa nói chắc đươc, bọn họ lại không có cách nào tự mình xác minh. Trong tình huống này, chắc chắn sẽ chất vấn Liên Tư Thành, nếu là Liên Tư Thành, nhà ngươi sẽ làm như thế nào?”
Tần Mạnh Phi đột nhiên hiểu ra: “Để chấn an tinh thần của phó tướng, không thể không chứng minh cho bọn họ thấy người nhà của họ vẫn bình an vô sự, nhưng họ có thể liên lạc với nhau qua thư từ, chúng ta vẫn không thu lại được gì.”
“Ồ, hay cho câu nói này. Cái gọi là bảo vệ, chẳng qua là ngụy trang cho sự giam cầm mà thôi, đến cuối cùng không phải vẫn giống như đe dọa các ngươi sao.”
Ngụy An cắn chặt răng: “Vậy điện hạ không cần phải thuyết phục nữa. Hôm nay nếu người định dùng mấy lời lẽ này, Ngụy mỗ vì vợ vì con, cũng không thể đồng ý với người được.”
Mộ Dung Bắc Uyên không khỏi suy nghĩ, nếu như có thể tìm được chỗ ẩn náu của gia đình các phó tướng này, sau đó đưa bọn họ đi.
Toàn bộ thủy quân Đông Nam đều sẽ tan ra thành cát, đâu cần phải hao tổn sức lực.
“Nếu bản vương giúp ngươi tìm thấy người nhà, ngươi sẽ làm như thế nào?”
“Điện hạ nói sao nghe dễ vậy…”
Ngụy An nhìn vẻ mặt nghiêm túc của Mộ Dung Bắc Uyên, chỉ có thể tiếp tục nói: “Nếu như điện hạ có thể tìm thấy gia đình của ta, Ngụy mỗ sẽ như Thiên Lôi sai đâu đánh đó.”
Mộ Dung Bắc Uyên gật đầu đứng dậy: “Được rồi, Ngụy tướng quân hãy trở về và chờ tin. Nhưng trước đó, bản vương khuyên ngươi không nên thay đổi. Nếu hai quân đối đầu, bên thua chỉ có thể là các ngươi thôi.”
Sau khi tiễn Ngụy An, Mộ Dung Bắc Uyên dường như có chút suy nghĩ.
Trong thủy quân Đông Nam hễ là phó tướng có vợ có con đều bị kìm hãm, việc tìm ra bọn họ, sẽ chuyển thành nhiệm vụ cấp bách trước mắt.
Nhất định phải nghĩ ra cách, buộc Liên Tư Thành để lộ ra nơi ẩn náu của bọn họ mới được!
Tần Mạnh Phi bí mật gặp mặt Mộ Dung Bắc Uyên, sau khi nghe mấy lời này liền nói: “Điện hạ, thuộc hạ nhớ tới một chuyện. Trước kia trong quân có một vài phó tướng thư qua tín lại với thê tử của bọn họ, nói rằng họ đang ở bên ngoài kinh thành, nhưng cụ thể là nơi nào, thì thực sự không ai biết.”
“Gần kinh thành?”
Mộ Dung Bắc Uyên do dự nói: “Liên Tư Thành đã giấu người rồi, thì trong tình cảnh này tuyệt đối sẽ không để lộ ra hành tung của bọn họ. Như vậy dựa vào những gì suy xét, hắn ta sẽ không thể để những người đó rời đi?”
Hắn ta hơi nheo mắt, thử đặt mình vào trong hoàn cảnh này.
Nếu như bản thân là thuộc hạ của Liên Tư Thành, mà Triệu Khương Lan bị đối phương giam giữ.
Ngày thường không rõ, nhưng một khi nghe nói Triệu Khương Lan có thể gặp điều gì đó bất trắc, thì hắn ta sẽ không thể ngồi yên được.
Đôi mắt của Mộ Dung Bắc Uyên trong phút chốc mở to ra.
“Bản Vương biết rồi! Như này, bây giờ hãy phát đi tin tức, nói rằng một điền viên tư nhân ở kinh giao đã bị triều đình bao vây, bên trong phát hiện có rất nhiều vợ con của các tướng lĩnh thủy quân Đông Nam, bây giờ triều đình đã đem những người này về và giam giữ họ lại, nếu như bọn họ không chịu đầu hàng, thì tất cả sẽ bị giết.”
Tần Mạnh Phi có chút không hiểu: “Nhưng nếu đối phương không tin thì phải làm sao? Dẫu sao chúng ta cũng không có chứng cớ bắt người.”
“Có lẽ sẽ có người hoài nghi đây là một âm mưu, nhưng trong đó nhất định sẽ có người lo sợ bất an. Dù sao chuyện này cũng chưa nói chắc đươc, bọn họ lại không có cách nào tự mình xác minh. Trong tình huống này, chắc chắn sẽ chất vấn Liên Tư Thành, nếu là Liên Tư Thành, nhà ngươi sẽ làm như thế nào?”
Tần Mạnh Phi đột nhiên hiểu ra: “Để chấn an tinh thần của phó tướng, không thể không chứng minh cho bọn họ thấy người nhà của họ vẫn bình an vô sự, nhưng họ có thể liên lạc với nhau qua thư từ, chúng ta vẫn không thu lại được gì.”