Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-258
Chương 258
"Những lời này khiến trẫm thấy vô cùng bất an. Nếu người cưới vợ, tất nhiên sẽ muốn dẫn nàng bên người, ai bảo người sẽ để lại vợ mình cô quạnh ở kinh thành. Được rồi, nếu người không muốn trăm chỉ hôn, trẫm cũng không nhúng tay vào. Nhưng muội muội của ngươi...cũng trạc tuổi với Lão Lục"
Hoàng tử thứ sáu, Mộ Dung Bắc Tô.
Trang nhất thời, La Tước không biết phải đáp lời thế nào, hồi lâu mới ấp úng trả lời: "Muội muội luôn là một cô nương có chủ kiến, thần muốn hỏi ý kiến của muội ấy trước"
Lúc này Chiếu Vũ để mới cho hắn về. "Muội không muốn gả cho Mộ Dung Bắc Tô!".
Trở lại phủ, La Tước nói lại những lời của Hoàng Thượng cho muội muội nghe, nàng ấy liền từ chối. | La Kiều Oanh bày ra dáng vẻ khinh thường nói: "Ca, huynh không hay ở kinh thành nên không biết, Mộ Dung Bắc Tô là người rất vô tư. Trong số các vị hoàng tử, hẳn là người không biết tiến lùi nhất! Hơn nữa ở trong kinh thành này cũng là người nổi tiếng về ăn chơi trác tác, luôn qua lại ở khách điểm, loại người như vậy làm sao muội có thể giao tương lai của bản thân vào tay hắn!"
Ba đời nhà họ La đều làm tướng, bởi vì xuất thân như vậy mà nhìn quan La Kiều Oanh có chút dũng khí hơn những nữ nhân bình thường, nói chuyện cũng vô cùng ngay thẳng. Nhớ đọc tại Tamlinh247.com
| La Tước vô cùng cưng chiều muội muội, bất đắc dĩ nói: "Hôm nay, Hoàng Thượng cố ý mở miệng hỏi huynh, muội bảo ta phải đáp lại như thế nào. Nếu thốt ra những lời từ chối một cách ngay thẳng, chẳng phải Hoàng Thượng sẽ không còn mặt mũi sao?"
"Huynh chỉ để ý đến mặt mũi của Hoàng Thượng, vậy huynh không lo lắng cho muội muội sao!".
Là phu nhân ngồi bên cạnh nghe được thì liền lớn tiếng: "Oanh nhi, con rốt cuộc muốn tìm một vị hôn phu như thế nào, ngoài kia những nhà muốn kết thân với chúng ta cho dù có dùng cả bàn tay cũng không đếm xuể, con còn chưa nhìn trúng người nào. Hiện tại ngay cả Hoàng Thượng cũng muốn con làm con dâu, sao con còn không thỏa mãn."
La Kiều Oanh rầu rĩ không vui iền đá vào ghế, không nói gì. "Không phải con vẫn thích tên họ Phủ kia đấy chứ!". La Tước nhíu mày, họ Phủ, Phủ Sơn sao? Nương của hắn thấy chán nản, nói không dừng lại được.
"Lúc nhỏ con đã bám rịt lấy hắn, còn nói lớn lên nhất định phải gả cho hắn. Nhưng mà ngược lại thì sao, hắn thông đồng với địch phản quốc, còn trốn khỏi ngục lao, tội ác tày trời, làm sao đáng để con lãng phí tuổi xuân của mình để chờ đợi!"
| La Kiều Oanh tức giận đến giận chân xuống đất: "Nương, Phú ca không phải người như vậy, mọi người đều nói huynh ấy thông đồng với địch, tuy nhiên con tin tưởng vào phẩm chất của huynh ấy, nương đừng nói huynh ấy như vậy!"
Suốt ba năm, không một ai trong Thiết Ngô quần dám nhắc đến cái tên "Phú Sơn" trước mặt Lạ Tước. Người từng kề vai chiến đấu, được phong làm phó tướng chính là điều cấm kỵ của hắn. Tuy nhiên thật không thể ngờ rằng, muội muội nhà hắn lại có loại tâm tư này.
Hơn nữa hôm nay Hoàng Thượng nói Liên Tự Thanh là người ngây ra cuộc bạo loạn năm xưa, trong lòng La Tước không ngừng cảm thấy đau đớn, dường như cả người cũng đang run rẩy.
Phú Sơn, Phú Sơn, hắn nắm chặt tay thành quyền, huynh hăng đạp lên tường một cước, Sau khi lâm triều, Mộ Dung Bắc Uyên liền đến viện của Mộ Dung Bắc Hải, cùng hắn chơi cờ. Chơi cờ là một biện pháp hữu hiệu để hồi phục sức khỏe, tay hắn mới khỏi, tuy nhiên để cầm nắm mọi vật vẫn có chút gượng ép.
Tuy nhiên chơi cờ lại khác, khi bạn đặt quân cờ và di chuyển nó một cách từ từ, điều này sẽ giúp cho tay phải bạn trở nên tốt hơn.
Tuy nói hai người đang chơi cờ, nhưng cũng có thể coi là đang bàn chuyện. "Theo Tam ca, binh phù thủy quân đông nam, hoàng thượng sẽ giao vào trong tay ai?" Mộ Dung Bắc Hải đặt một viên cơ trắng xuống, nói: "Hai người ở trên huynh” Mộ Dung Bắc Uyên gật đầu, hắn cũng có suy nghĩ giống như huynh ấy. Trong triều không ít những võ tướng, nhưng tất cả lại không có ai đủ khả năng đảm đương chức vụ này. Những năm gần đây, phụ hoàng đang muốn tập trung quyền lực của hoàng thất thay vì ủy quyền cho một vài phe phải.
Không phải không có sự tín nhiệm với quần thần mà lòng người khó lường, đem quyền lực giao cho con của mình còn hơn để | rơi vào tay trữ quốc công.
Đại hoàng tử và Nhị hoàng tử chính là những lựa chọn vô cùng tốt. Nhất là, nhà ngoại của họ đều đã bị suy thoái.
"Những lời này khiến trẫm thấy vô cùng bất an. Nếu người cưới vợ, tất nhiên sẽ muốn dẫn nàng bên người, ai bảo người sẽ để lại vợ mình cô quạnh ở kinh thành. Được rồi, nếu người không muốn trăm chỉ hôn, trẫm cũng không nhúng tay vào. Nhưng muội muội của ngươi...cũng trạc tuổi với Lão Lục"
Hoàng tử thứ sáu, Mộ Dung Bắc Tô.
Trang nhất thời, La Tước không biết phải đáp lời thế nào, hồi lâu mới ấp úng trả lời: "Muội muội luôn là một cô nương có chủ kiến, thần muốn hỏi ý kiến của muội ấy trước"
Lúc này Chiếu Vũ để mới cho hắn về. "Muội không muốn gả cho Mộ Dung Bắc Tô!".
Trở lại phủ, La Tước nói lại những lời của Hoàng Thượng cho muội muội nghe, nàng ấy liền từ chối. | La Kiều Oanh bày ra dáng vẻ khinh thường nói: "Ca, huynh không hay ở kinh thành nên không biết, Mộ Dung Bắc Tô là người rất vô tư. Trong số các vị hoàng tử, hẳn là người không biết tiến lùi nhất! Hơn nữa ở trong kinh thành này cũng là người nổi tiếng về ăn chơi trác tác, luôn qua lại ở khách điểm, loại người như vậy làm sao muội có thể giao tương lai của bản thân vào tay hắn!"
Ba đời nhà họ La đều làm tướng, bởi vì xuất thân như vậy mà nhìn quan La Kiều Oanh có chút dũng khí hơn những nữ nhân bình thường, nói chuyện cũng vô cùng ngay thẳng. Nhớ đọc tại Tamlinh247.com
| La Tước vô cùng cưng chiều muội muội, bất đắc dĩ nói: "Hôm nay, Hoàng Thượng cố ý mở miệng hỏi huynh, muội bảo ta phải đáp lại như thế nào. Nếu thốt ra những lời từ chối một cách ngay thẳng, chẳng phải Hoàng Thượng sẽ không còn mặt mũi sao?"
"Huynh chỉ để ý đến mặt mũi của Hoàng Thượng, vậy huynh không lo lắng cho muội muội sao!".
Là phu nhân ngồi bên cạnh nghe được thì liền lớn tiếng: "Oanh nhi, con rốt cuộc muốn tìm một vị hôn phu như thế nào, ngoài kia những nhà muốn kết thân với chúng ta cho dù có dùng cả bàn tay cũng không đếm xuể, con còn chưa nhìn trúng người nào. Hiện tại ngay cả Hoàng Thượng cũng muốn con làm con dâu, sao con còn không thỏa mãn."
La Kiều Oanh rầu rĩ không vui iền đá vào ghế, không nói gì. "Không phải con vẫn thích tên họ Phủ kia đấy chứ!". La Tước nhíu mày, họ Phủ, Phủ Sơn sao? Nương của hắn thấy chán nản, nói không dừng lại được.
"Lúc nhỏ con đã bám rịt lấy hắn, còn nói lớn lên nhất định phải gả cho hắn. Nhưng mà ngược lại thì sao, hắn thông đồng với địch phản quốc, còn trốn khỏi ngục lao, tội ác tày trời, làm sao đáng để con lãng phí tuổi xuân của mình để chờ đợi!"
| La Kiều Oanh tức giận đến giận chân xuống đất: "Nương, Phú ca không phải người như vậy, mọi người đều nói huynh ấy thông đồng với địch, tuy nhiên con tin tưởng vào phẩm chất của huynh ấy, nương đừng nói huynh ấy như vậy!"
Suốt ba năm, không một ai trong Thiết Ngô quần dám nhắc đến cái tên "Phú Sơn" trước mặt Lạ Tước. Người từng kề vai chiến đấu, được phong làm phó tướng chính là điều cấm kỵ của hắn. Tuy nhiên thật không thể ngờ rằng, muội muội nhà hắn lại có loại tâm tư này.
Hơn nữa hôm nay Hoàng Thượng nói Liên Tự Thanh là người ngây ra cuộc bạo loạn năm xưa, trong lòng La Tước không ngừng cảm thấy đau đớn, dường như cả người cũng đang run rẩy.
Phú Sơn, Phú Sơn, hắn nắm chặt tay thành quyền, huynh hăng đạp lên tường một cước, Sau khi lâm triều, Mộ Dung Bắc Uyên liền đến viện của Mộ Dung Bắc Hải, cùng hắn chơi cờ. Chơi cờ là một biện pháp hữu hiệu để hồi phục sức khỏe, tay hắn mới khỏi, tuy nhiên để cầm nắm mọi vật vẫn có chút gượng ép.
Tuy nhiên chơi cờ lại khác, khi bạn đặt quân cờ và di chuyển nó một cách từ từ, điều này sẽ giúp cho tay phải bạn trở nên tốt hơn.
Tuy nói hai người đang chơi cờ, nhưng cũng có thể coi là đang bàn chuyện. "Theo Tam ca, binh phù thủy quân đông nam, hoàng thượng sẽ giao vào trong tay ai?" Mộ Dung Bắc Hải đặt một viên cơ trắng xuống, nói: "Hai người ở trên huynh” Mộ Dung Bắc Uyên gật đầu, hắn cũng có suy nghĩ giống như huynh ấy. Trong triều không ít những võ tướng, nhưng tất cả lại không có ai đủ khả năng đảm đương chức vụ này. Những năm gần đây, phụ hoàng đang muốn tập trung quyền lực của hoàng thất thay vì ủy quyền cho một vài phe phải.
Không phải không có sự tín nhiệm với quần thần mà lòng người khó lường, đem quyền lực giao cho con của mình còn hơn để | rơi vào tay trữ quốc công.
Đại hoàng tử và Nhị hoàng tử chính là những lựa chọn vô cùng tốt. Nhất là, nhà ngoại của họ đều đã bị suy thoái.