Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 650
“Hán là người quen kiếp trước của thiếp.
Giao tình của chúng ta rất sâu đậm, thiếp không thể trơ mắt nhìn hắn xảy ra chuyện, cho nên thiếp nhất định phải cứu hắn”
Mộ Dung Bắc Uyên nhìn chảm chằm nàng: “Là kiểu người quen như thế nào, có thể nhìn thấu được nàng, rõ ràng nàng đã thay đổi một bộ da khác, người tỉnh táo không có khả năng sinh ra cái loại ý niệm hoang đường vô nghĩa này. Nhưng hẳn vẫn nhận ra nàng, có thể thấy được giữa các ngươi, tuyệt đối không phải là quen biết đơn giản”
Triệu Khương Lan chậm rãi thở ra một hơi: “Đúng, hắn có hôn ước với thiếp, coi như là phu quân kiếp trước của thiếp.
Mộ Dung Bắc Uyên thống khổ nhắm mắt lại.
Hắn vươn năm đấm đấm mạnh lên bàn bàn gỗ đàn hương đắt tiền liền lõm sâu thành một cái hố.
Triệu Khương Lan đột nhiên cảm thấy thoải mái.
Như vậy cũng tốt, cái gì cũng nói rõ ràng, sau này sẽ không cần phải lừa gạt người khác nữa.
Không cần dùng một thân phận giả dối đối mặt với hẳn, còn phải không ngừng che giấu, chột dạ.
Mộ Dung Bắc Uyên châm chọc cười một chút: “Trách không được đối phương hông sợ hãi như vậy, thì ra đến cuối cùng, không phải hắn càn rỡ vượt qua, mà là bản vương cướp phu nhân của hẳn?”
Triệu Khương Lan nhìn thấy hắn cười như: vậy cảm thấy rất khổ sở.
Thế nhưng nàng không biết phải an ủi Mộ Dung Bắc Uyên như thế nào.
Nàng kéo ống tay áo Mộ Dung Bắc Uyên, Mộ Dung Bắc Uyên cúi đầu nhìn một chút tay nàng, nhất thời lại không biết nên nói cái gì.
Tuy rằng chuyện này nói ra quỷ dị vô thường, nhưng thật sự tính toán thiệt hơn đi Nàng ấy sai sao?
Bản thân Triệu Khương Lan là hẳn tự tay để cho người ta trách phạt đánh chết, nếu như không phải nguyên chủ chết, nàng cũng sẽ không có cơ hội trọng sinh.
Vì vậy, ngưồn gốc của tất cả điều này thực sự đều từ hăn smaf ra.
Hơn nữa Mộ Dung Bắc Uyên rất rõ ràng, hắn chân chính yêu người căn bản không phải Triệu Khương Lan của quá khứ.
Là nàng của sau này.
Nếu nàng không trở thành Vương phi của mình, hẳn khẳng định vẫn đối với Triệu Khương Lan vô cùng chán ghét, ghét bỏ.
Hơn nữa dựa theo năng lực lúc trước của Triệu Khương Lan, cũng tuyệt đối sẽ không để cho hẳn phát hiện người cứu mình là nàng.
Điều đó có thể trở thành một bí mật vĩnh viễn, bí mật đến khi nàng ta chết đi cũng không một ai hay biết.
Cho nên tất cả nhân quả trên đời này đều có dấu vết.
“Ta biết ta không có bất kỳ tư cách nào để đổ lỗi cho nàng, ta cũng chắc chắn rằng người †a thực sự yêu chỉ có nàng chứ không phải là người ban đầu. Nhưng nghĩ đến, nàng ta mới là người chân chính cứu ta, mà ta lại tự tay giết chết nàng. Ta thực sự, ta thực sự không thể chấp nhận..”
Mộ Dung Bắc Uyên chán nản ngồi trên ghế, nhằm mắt tựa vào lưng ghế.
Triệu Khương Lan trâm mặc nhìn hắn, lại phát hiện mình ngay cả lập trường an ủi cũng không có.
Khi sự thật được mở ra, cuối cùng họ sẽ trở thành người lạ khó đối mặt từ một cặp phu thê gần gũi nhất?
Không biết qua bao lâu, hai người cuối cùng cũng bình phục lại cảm xúc.
Mộ Dung Bắc Uyên cũng thử đi tiếp nhận sự thật.
Hắn bình tĩnh lại: “Nàng chưa cho ta biết danh tính thực sự của nàng, nàng là ai?” “
Từ trước đến giờ, y thuật siêu cao của nàng, kỹ năng đánh đàn thần sầu, cùng với tài viết chữ siêu quần và ngón chơi cờ nghệ tuyệt diệu.
Rất nhiều tài hoa, đủ để làm cho nữ nhân vốn ảm đạm vô quang này tỏa sáng rực rỡ.
Đây cũng là vì sao Mộ Dung Bắc Uyên sẽ bất giác bị nàng hấp dẫn.
Giao tình của chúng ta rất sâu đậm, thiếp không thể trơ mắt nhìn hắn xảy ra chuyện, cho nên thiếp nhất định phải cứu hắn”
Mộ Dung Bắc Uyên nhìn chảm chằm nàng: “Là kiểu người quen như thế nào, có thể nhìn thấu được nàng, rõ ràng nàng đã thay đổi một bộ da khác, người tỉnh táo không có khả năng sinh ra cái loại ý niệm hoang đường vô nghĩa này. Nhưng hẳn vẫn nhận ra nàng, có thể thấy được giữa các ngươi, tuyệt đối không phải là quen biết đơn giản”
Triệu Khương Lan chậm rãi thở ra một hơi: “Đúng, hắn có hôn ước với thiếp, coi như là phu quân kiếp trước của thiếp.
Mộ Dung Bắc Uyên thống khổ nhắm mắt lại.
Hắn vươn năm đấm đấm mạnh lên bàn bàn gỗ đàn hương đắt tiền liền lõm sâu thành một cái hố.
Triệu Khương Lan đột nhiên cảm thấy thoải mái.
Như vậy cũng tốt, cái gì cũng nói rõ ràng, sau này sẽ không cần phải lừa gạt người khác nữa.
Không cần dùng một thân phận giả dối đối mặt với hẳn, còn phải không ngừng che giấu, chột dạ.
Mộ Dung Bắc Uyên châm chọc cười một chút: “Trách không được đối phương hông sợ hãi như vậy, thì ra đến cuối cùng, không phải hắn càn rỡ vượt qua, mà là bản vương cướp phu nhân của hẳn?”
Triệu Khương Lan nhìn thấy hắn cười như: vậy cảm thấy rất khổ sở.
Thế nhưng nàng không biết phải an ủi Mộ Dung Bắc Uyên như thế nào.
Nàng kéo ống tay áo Mộ Dung Bắc Uyên, Mộ Dung Bắc Uyên cúi đầu nhìn một chút tay nàng, nhất thời lại không biết nên nói cái gì.
Tuy rằng chuyện này nói ra quỷ dị vô thường, nhưng thật sự tính toán thiệt hơn đi Nàng ấy sai sao?
Bản thân Triệu Khương Lan là hẳn tự tay để cho người ta trách phạt đánh chết, nếu như không phải nguyên chủ chết, nàng cũng sẽ không có cơ hội trọng sinh.
Vì vậy, ngưồn gốc của tất cả điều này thực sự đều từ hăn smaf ra.
Hơn nữa Mộ Dung Bắc Uyên rất rõ ràng, hắn chân chính yêu người căn bản không phải Triệu Khương Lan của quá khứ.
Là nàng của sau này.
Nếu nàng không trở thành Vương phi của mình, hẳn khẳng định vẫn đối với Triệu Khương Lan vô cùng chán ghét, ghét bỏ.
Hơn nữa dựa theo năng lực lúc trước của Triệu Khương Lan, cũng tuyệt đối sẽ không để cho hẳn phát hiện người cứu mình là nàng.
Điều đó có thể trở thành một bí mật vĩnh viễn, bí mật đến khi nàng ta chết đi cũng không một ai hay biết.
Cho nên tất cả nhân quả trên đời này đều có dấu vết.
“Ta biết ta không có bất kỳ tư cách nào để đổ lỗi cho nàng, ta cũng chắc chắn rằng người †a thực sự yêu chỉ có nàng chứ không phải là người ban đầu. Nhưng nghĩ đến, nàng ta mới là người chân chính cứu ta, mà ta lại tự tay giết chết nàng. Ta thực sự, ta thực sự không thể chấp nhận..”
Mộ Dung Bắc Uyên chán nản ngồi trên ghế, nhằm mắt tựa vào lưng ghế.
Triệu Khương Lan trâm mặc nhìn hắn, lại phát hiện mình ngay cả lập trường an ủi cũng không có.
Khi sự thật được mở ra, cuối cùng họ sẽ trở thành người lạ khó đối mặt từ một cặp phu thê gần gũi nhất?
Không biết qua bao lâu, hai người cuối cùng cũng bình phục lại cảm xúc.
Mộ Dung Bắc Uyên cũng thử đi tiếp nhận sự thật.
Hắn bình tĩnh lại: “Nàng chưa cho ta biết danh tính thực sự của nàng, nàng là ai?” “
Từ trước đến giờ, y thuật siêu cao của nàng, kỹ năng đánh đàn thần sầu, cùng với tài viết chữ siêu quần và ngón chơi cờ nghệ tuyệt diệu.
Rất nhiều tài hoa, đủ để làm cho nữ nhân vốn ảm đạm vô quang này tỏa sáng rực rỡ.
Đây cũng là vì sao Mộ Dung Bắc Uyên sẽ bất giác bị nàng hấp dẫn.