Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 705
CHƯƠNG 705: RỐT CUỘC LÀ AI
Trong xe chỉ huy, Triệu Long Bân nhìn chằm chằm màn hình.
Màn hình đang hiển thị tình hình trong văn phòng, thấy con trai ông mặt đầy máu nằm trên đắt, Triệu Long Bân vô cùng tức giận đập mạnh lên ghế dựa.
Từ nhỏ đến lớn ông cũng chưa bao giờ đánh con của ông lần nào, bây giờ lại bị người khác đánh thê thảm như thế, sao mà nhịn nổi nữa, nhất định phải trút giận mới được! Lửa giận của Triệu Long Bân đã không thể ngăn cản được nữa.
“Đội năm, con tin bên trong không có nguy hiểm, bắt đầu đột kích, đội sáu sẽ chỉ viện cho các anh, lập tức hành động ngay!”
“Đã rõ, chuẩn bị đột kích, hết.” Đội trưởng đội năm nhận được mệnh, giơ dấu tay đánh đột kích với cấp dưới, lúc định đứng lên, cửa sổ trên đầu đột nhiên bị mở ra.
Lý Phàm lú đầu ra, nhìn mấy cảnh sát phòng chống bạo lực sắc mặt kinh ngạc ngồi dưới cửa sổ, cười nói: “Động tác chiến thuật của máy anh không tiêu chuẩn gì cả, lúc nãy tôi có đến ba mươi hai cách để giải quyết các anh trong vòng mười giây, bảo cảnh sát trưởng của anh đến gặp tôi đi, chỉ đánh con của ông ta mà đã làm trận thượng lớn thế này, đúng là lãng phí tiền thuế của người dân mà.”
Đội trưởng đội năm trợn mắt há mồm, chưa từng thấy tên bắt cóc nào kiêu ngạo như thế, anh đã biết đó là con trai của cảnh sát trưởng bọn tôi, vậy mà cũng dám đi bắt cóc.
Mấy cảnh sát phòng chống bạo lực này cũng không biết tình hình thật sự, vì muốn điều động nhân lực, Triệu Long Bân đã ra lệnh xử lý dành cho các sự kiên bắt cóc đột xuất, cho nên đội trưởng đội năm mới hiểu lầm Lý Phàm là bắt cóc.
Lời Lý Phàm nói thông qua tín hiệu truyền vào xe chỉ huy, làm Triệu Long Bân nghe được rõ ràng.
Triệu Long Bân đập mạnh vào bàn chỉ huy, móc súng bước xuống xe chỉ huy.
“Tất cả các thành viên đi đột kích cùng tôi, bắt bọn bắt cóc kiêu ngạo kia!”
Một đám cảnh sát phòng chống bạo lực cũng xông lên, vây quanh Triệu Long Bân đi vào cao ốc.
Cảnh sát phòng chống bạo lực đã bao vây xung quanh văn phòng, súng phòng chống bạo lực cũng nhắm thẳng vào Lý Phàm ở bên trong.
Nhưng mặt Lý Phàm không hề có chút hoảng sợ nào, ngược lại còn mỉm cười chơi điện thoại, chỉ có Trần Hiểu Đồng vẫn căng thẳng như cũ.
Triệu Long Bân xông vào văn phòng, bước nhanh đến bên cạnh Triệu Minh Dương, ngồi xổm xuống nói: “Minh Dương, con bị thương, ba đưa con đến bệnh viện, mấy người đánh con sẽ không chạy thoát được, sẽ bị xử lý sạch sẽ.”
Mũi Triệu Minh Dương cay xè, rơi nước mắt như mưa: “Ba, con bị đánh cũng không sao, Trần Hiểu Đồng, cô ta vậy mà lại đi theo tên vô dụng khốn nạn này, đây là chuyện còn hận nhất, con thua kém gì tên vô dụng kia chứ!”
Triệu Long Bân đột nhiên ngẩng đầu, nhìn Lý Phàm bằng ánh mắt tàn nhẫn, sau đó lại nhìn Trần Hiểu Đồng đang đứng cạnh Lý Phàm.
“Trần Hiểu Đồng, tại sao cô lại làm thế, cô không hiểu được tình cảm của Minh Dương nhà tôi dành cho cô sao? Tôi và ba cô cũng là bạn bè, khi xưa chúng ta còn nói đùa đính hôn từ bé, cô… cô thật sự làm tôi và Minh Dương quá thất vọng.”
Trần Hiểu Đồng xoắn chặt hai tay vào nhau, cúi đầu nói: “Chú Triệu, tôi biết Triệu Minh Dương thích tôi, nhưng tôi không có bất cứ cảm giác nào với anh ta, cũng đã nói với anh ta hai chúng tôi không có bất cứ khả năng nào hết lần này đến lần khác, nhưng anh ta cứ…”
“Cứ cái gì? Con trai tôi si tình! Hừ! Chuyện này sau này tôi lại nói rõ ràng với cô sau, hôm nay trước nói chuyện con trai tôi bị đánh, ai là người đánh con tôi ra nông nỗi này, đây là bị thương cấp độ nặng, nghi ngờ có liên quan đến tội giết người không thành công Triệu Long Bân lập tức quy mọi việc theo tình huống nghiêm trọng nhất, định nhốt Lý Phàm vào tù, cho anh ở tù mọt gông.
“Cảnh sát trưởng Triệu có thủ đoạn giỏi thật, đỗ tội danh nặng như thé, tôi cũng không gánh nỗi.” Lý Phàm sâu kín nói.
“Anh dám đánh con tôi nặng tay đến thế, còn sợ không gánh nổi tội sao!” Triệu Long Bân hung dữ nói.
“Cảnh sát trưởng Triệu, ông điều tra rõ ràng tình hình rồi nói có được không, nếu ông cứ tiếp tục phớt lờ sự thật đồ tội oan, tôi sẽ không khách sáo với ông nữa.” Lý Phàm lộ ra vẻ mặt mắt kiên nhẫn.
Lý Phàm cảm thấy rất khó chịu về cách làm của Triệu Long Bân, cái tên này đã làm việc thiên vị trái pháp luật đến mức đổi trắng thay đen, quá bao che cho con của ông ta rồi.
“Chân tướng sự việc sẽ được điều tra rõ ràng, dẫn bọn họ đi, người bị thương đưa đến bệnh viện chữa trị, tôi sẽ đích thân đốc thúc vụ án này.”
Cảnh sát nghe lệnh, giơ súng định xông vào dẫn người đi, lúc này lại vang lên tiếng bước chân dồn dập.
“Tất cả mọi người không được nhúc nhích, các người đã bị bao vây!” Tiếng quát chói tai vang lên, hộ vệ Long Môn chịu trách nhiệm bảo vệ an toàn cho Lý Phàm xuắt hiện.
Đám cảnh sát khựng lại, đứng yên tại chỗ, nhìn về đám hộ vệ Long Môn nhanh chóng xông đến.
Chỉ cần nhìn bước chân đều tăm tắp, động tác mạnh mẽ của hộ vệ Long Môn, cảnh sát lập tức biết ngay đám người này còn được huấn luyện nghiêm túc hơn bọn họ.
Triệu Long Bân nhíu mày, hơi khó chịu nói: “Các anh thuộc đơn vị nào? Đừng cản trở tôi chấp hành công vụ.
“Đây là giấy chứng nhận của tôi, nơi này được chúng tôi tiếp nhận, bốn tên lưu manh này đều là tội phạm quan trong bị phát lệnh truy nã bí mật, sẽ do chúng tôi điều tra.”
Đội trưởng dẫn đầu lấy giấy chứng nhận ra, quơ quơ trước mặt Triệu Long Bân.
Triệu Long Bân nhìn thoáng qua, sắc mặt lập tức thay đổi kịch liệt, do dự nói: “Đây là vụ án chúng tôi nhận được báo cáo xử lý trước, yêu cầu chúng tôi bắt đầu điều tra, cản bọn họ lại, dẫn người đi!”
Lúc này Triệu Long Bân đã không nghĩ đến việc bắt Lý Phàm, mà là muốn dẫn con ông đi trước, là vì giấy chứng nhận mà tên đội trưởng kia lấy ra có địa vị quá lớn.
Hộ vệ Long Môn âm thầm bảo vệ Lý Phàm đều giữ chức vị tạm thời ở một số cơ quan đơn vị bí mật, nói cách khác đều là máy tên được cấp giấy phép đề giết người.
Cho nên sau khi Triệu Long Bân nhìn thấy giấy chứng nhận của đội trưởng đội hộ vệ rồi, mới lộ ra vẻ hoảng sợ như thế.
“Ông cảm thầy ông có thể dẫn bọn họ đi sao? Chúng tôi đã phong tỏa xung quanh hết rồi, bốn người này là tội phạm quan trọng, cảnh sát bọn ông không được phép tra hỏi.” Đội trưởng đội hộ vệ lạnh lùng nói.
Sau khi đội trưởng đội hộ vệ nói xong, tiếng còi xe inh ỏi lại vang lên, một đoàn xe dài ngoằng dừng ở bên ngoài tòa cao ốc, có rất nhiều chiến sĩ súng đạn sẵn sàng xuất hiện.
Mắt Triệu Long Bân giật giật, cắn răng nói: “Vậy cũng phải cho tôi dẫn người bị thương đi đi.”
“Bọn họ là trọng phạm, ông thấy thế nào?”
“Đây là chủ nghĩa nhân đạo, tội phạm quan trọng cũng có quyền được chữa thương.” Triệu Long Bân cố gắng tranh thủ cơ hội, hy vọng có thể dẫn con trai đi.
“Chúng tôi sẽ có chuyên gia chữa trị cho bọn họ, không cần cảnh sát trưởng Triệu lo lắng, hơn nữa dựa theo điều tra cảnh sát trưởng Triệu có quan hệ ba con với Triệu Minh Dương, còn cần cảnh sát trưởng Triệu phối hợp điều tra.” Đội trưởng đội hộ vệ lấy lệnh bắt giữ ra, quơ quơ trước mặt Triệu Long Bân.
Khóe mắt Triệu Long Bân như muốn nứt ra, trong lòng đột nhiên hiểu rõ, tất cả những điều này đều có liên quan mật thiết đến thân phận của Lý Phàm.
Nếu Lý Phàm không có mối quan hệ rộng rãi và bối cảnh, chắc chắn sẽ không có máy tên sát thần này bảo vệ anh.
“Lý Phàm! Rốt cuộc anh là ai, anh có thân phận như thế nào!” Triệu Long Bân muốn biết cho rõ ràng.
Trong xe chỉ huy, Triệu Long Bân nhìn chằm chằm màn hình.
Màn hình đang hiển thị tình hình trong văn phòng, thấy con trai ông mặt đầy máu nằm trên đắt, Triệu Long Bân vô cùng tức giận đập mạnh lên ghế dựa.
Từ nhỏ đến lớn ông cũng chưa bao giờ đánh con của ông lần nào, bây giờ lại bị người khác đánh thê thảm như thế, sao mà nhịn nổi nữa, nhất định phải trút giận mới được! Lửa giận của Triệu Long Bân đã không thể ngăn cản được nữa.
“Đội năm, con tin bên trong không có nguy hiểm, bắt đầu đột kích, đội sáu sẽ chỉ viện cho các anh, lập tức hành động ngay!”
“Đã rõ, chuẩn bị đột kích, hết.” Đội trưởng đội năm nhận được mệnh, giơ dấu tay đánh đột kích với cấp dưới, lúc định đứng lên, cửa sổ trên đầu đột nhiên bị mở ra.
Lý Phàm lú đầu ra, nhìn mấy cảnh sát phòng chống bạo lực sắc mặt kinh ngạc ngồi dưới cửa sổ, cười nói: “Động tác chiến thuật của máy anh không tiêu chuẩn gì cả, lúc nãy tôi có đến ba mươi hai cách để giải quyết các anh trong vòng mười giây, bảo cảnh sát trưởng của anh đến gặp tôi đi, chỉ đánh con của ông ta mà đã làm trận thượng lớn thế này, đúng là lãng phí tiền thuế của người dân mà.”
Đội trưởng đội năm trợn mắt há mồm, chưa từng thấy tên bắt cóc nào kiêu ngạo như thế, anh đã biết đó là con trai của cảnh sát trưởng bọn tôi, vậy mà cũng dám đi bắt cóc.
Mấy cảnh sát phòng chống bạo lực này cũng không biết tình hình thật sự, vì muốn điều động nhân lực, Triệu Long Bân đã ra lệnh xử lý dành cho các sự kiên bắt cóc đột xuất, cho nên đội trưởng đội năm mới hiểu lầm Lý Phàm là bắt cóc.
Lời Lý Phàm nói thông qua tín hiệu truyền vào xe chỉ huy, làm Triệu Long Bân nghe được rõ ràng.
Triệu Long Bân đập mạnh vào bàn chỉ huy, móc súng bước xuống xe chỉ huy.
“Tất cả các thành viên đi đột kích cùng tôi, bắt bọn bắt cóc kiêu ngạo kia!”
Một đám cảnh sát phòng chống bạo lực cũng xông lên, vây quanh Triệu Long Bân đi vào cao ốc.
Cảnh sát phòng chống bạo lực đã bao vây xung quanh văn phòng, súng phòng chống bạo lực cũng nhắm thẳng vào Lý Phàm ở bên trong.
Nhưng mặt Lý Phàm không hề có chút hoảng sợ nào, ngược lại còn mỉm cười chơi điện thoại, chỉ có Trần Hiểu Đồng vẫn căng thẳng như cũ.
Triệu Long Bân xông vào văn phòng, bước nhanh đến bên cạnh Triệu Minh Dương, ngồi xổm xuống nói: “Minh Dương, con bị thương, ba đưa con đến bệnh viện, mấy người đánh con sẽ không chạy thoát được, sẽ bị xử lý sạch sẽ.”
Mũi Triệu Minh Dương cay xè, rơi nước mắt như mưa: “Ba, con bị đánh cũng không sao, Trần Hiểu Đồng, cô ta vậy mà lại đi theo tên vô dụng khốn nạn này, đây là chuyện còn hận nhất, con thua kém gì tên vô dụng kia chứ!”
Triệu Long Bân đột nhiên ngẩng đầu, nhìn Lý Phàm bằng ánh mắt tàn nhẫn, sau đó lại nhìn Trần Hiểu Đồng đang đứng cạnh Lý Phàm.
“Trần Hiểu Đồng, tại sao cô lại làm thế, cô không hiểu được tình cảm của Minh Dương nhà tôi dành cho cô sao? Tôi và ba cô cũng là bạn bè, khi xưa chúng ta còn nói đùa đính hôn từ bé, cô… cô thật sự làm tôi và Minh Dương quá thất vọng.”
Trần Hiểu Đồng xoắn chặt hai tay vào nhau, cúi đầu nói: “Chú Triệu, tôi biết Triệu Minh Dương thích tôi, nhưng tôi không có bất cứ cảm giác nào với anh ta, cũng đã nói với anh ta hai chúng tôi không có bất cứ khả năng nào hết lần này đến lần khác, nhưng anh ta cứ…”
“Cứ cái gì? Con trai tôi si tình! Hừ! Chuyện này sau này tôi lại nói rõ ràng với cô sau, hôm nay trước nói chuyện con trai tôi bị đánh, ai là người đánh con tôi ra nông nỗi này, đây là bị thương cấp độ nặng, nghi ngờ có liên quan đến tội giết người không thành công Triệu Long Bân lập tức quy mọi việc theo tình huống nghiêm trọng nhất, định nhốt Lý Phàm vào tù, cho anh ở tù mọt gông.
“Cảnh sát trưởng Triệu có thủ đoạn giỏi thật, đỗ tội danh nặng như thé, tôi cũng không gánh nỗi.” Lý Phàm sâu kín nói.
“Anh dám đánh con tôi nặng tay đến thế, còn sợ không gánh nổi tội sao!” Triệu Long Bân hung dữ nói.
“Cảnh sát trưởng Triệu, ông điều tra rõ ràng tình hình rồi nói có được không, nếu ông cứ tiếp tục phớt lờ sự thật đồ tội oan, tôi sẽ không khách sáo với ông nữa.” Lý Phàm lộ ra vẻ mặt mắt kiên nhẫn.
Lý Phàm cảm thấy rất khó chịu về cách làm của Triệu Long Bân, cái tên này đã làm việc thiên vị trái pháp luật đến mức đổi trắng thay đen, quá bao che cho con của ông ta rồi.
“Chân tướng sự việc sẽ được điều tra rõ ràng, dẫn bọn họ đi, người bị thương đưa đến bệnh viện chữa trị, tôi sẽ đích thân đốc thúc vụ án này.”
Cảnh sát nghe lệnh, giơ súng định xông vào dẫn người đi, lúc này lại vang lên tiếng bước chân dồn dập.
“Tất cả mọi người không được nhúc nhích, các người đã bị bao vây!” Tiếng quát chói tai vang lên, hộ vệ Long Môn chịu trách nhiệm bảo vệ an toàn cho Lý Phàm xuắt hiện.
Đám cảnh sát khựng lại, đứng yên tại chỗ, nhìn về đám hộ vệ Long Môn nhanh chóng xông đến.
Chỉ cần nhìn bước chân đều tăm tắp, động tác mạnh mẽ của hộ vệ Long Môn, cảnh sát lập tức biết ngay đám người này còn được huấn luyện nghiêm túc hơn bọn họ.
Triệu Long Bân nhíu mày, hơi khó chịu nói: “Các anh thuộc đơn vị nào? Đừng cản trở tôi chấp hành công vụ.
“Đây là giấy chứng nhận của tôi, nơi này được chúng tôi tiếp nhận, bốn tên lưu manh này đều là tội phạm quan trong bị phát lệnh truy nã bí mật, sẽ do chúng tôi điều tra.”
Đội trưởng dẫn đầu lấy giấy chứng nhận ra, quơ quơ trước mặt Triệu Long Bân.
Triệu Long Bân nhìn thoáng qua, sắc mặt lập tức thay đổi kịch liệt, do dự nói: “Đây là vụ án chúng tôi nhận được báo cáo xử lý trước, yêu cầu chúng tôi bắt đầu điều tra, cản bọn họ lại, dẫn người đi!”
Lúc này Triệu Long Bân đã không nghĩ đến việc bắt Lý Phàm, mà là muốn dẫn con ông đi trước, là vì giấy chứng nhận mà tên đội trưởng kia lấy ra có địa vị quá lớn.
Hộ vệ Long Môn âm thầm bảo vệ Lý Phàm đều giữ chức vị tạm thời ở một số cơ quan đơn vị bí mật, nói cách khác đều là máy tên được cấp giấy phép đề giết người.
Cho nên sau khi Triệu Long Bân nhìn thấy giấy chứng nhận của đội trưởng đội hộ vệ rồi, mới lộ ra vẻ hoảng sợ như thế.
“Ông cảm thầy ông có thể dẫn bọn họ đi sao? Chúng tôi đã phong tỏa xung quanh hết rồi, bốn người này là tội phạm quan trọng, cảnh sát bọn ông không được phép tra hỏi.” Đội trưởng đội hộ vệ lạnh lùng nói.
Sau khi đội trưởng đội hộ vệ nói xong, tiếng còi xe inh ỏi lại vang lên, một đoàn xe dài ngoằng dừng ở bên ngoài tòa cao ốc, có rất nhiều chiến sĩ súng đạn sẵn sàng xuất hiện.
Mắt Triệu Long Bân giật giật, cắn răng nói: “Vậy cũng phải cho tôi dẫn người bị thương đi đi.”
“Bọn họ là trọng phạm, ông thấy thế nào?”
“Đây là chủ nghĩa nhân đạo, tội phạm quan trọng cũng có quyền được chữa thương.” Triệu Long Bân cố gắng tranh thủ cơ hội, hy vọng có thể dẫn con trai đi.
“Chúng tôi sẽ có chuyên gia chữa trị cho bọn họ, không cần cảnh sát trưởng Triệu lo lắng, hơn nữa dựa theo điều tra cảnh sát trưởng Triệu có quan hệ ba con với Triệu Minh Dương, còn cần cảnh sát trưởng Triệu phối hợp điều tra.” Đội trưởng đội hộ vệ lấy lệnh bắt giữ ra, quơ quơ trước mặt Triệu Long Bân.
Khóe mắt Triệu Long Bân như muốn nứt ra, trong lòng đột nhiên hiểu rõ, tất cả những điều này đều có liên quan mật thiết đến thân phận của Lý Phàm.
Nếu Lý Phàm không có mối quan hệ rộng rãi và bối cảnh, chắc chắn sẽ không có máy tên sát thần này bảo vệ anh.
“Lý Phàm! Rốt cuộc anh là ai, anh có thân phận như thế nào!” Triệu Long Bân muốn biết cho rõ ràng.