Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
tinh-dang-606.txt
Chương 606: Xin em, hãy để cho anh được tham dự vào quá trình trưởng thành của con (2)
*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
Tiếng nói của Lee đột nhiên trầm xuống, vẻ mặt dường như không vui.
An Noãn không có tâm tình đi suy nghĩ cảm giác của anh ta. Từ giây phút bước chân vào thang máy, trái tim cô luôn đập điên cuồng, như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực vậy.
“Trông cô có vẻ hơi khẩn trương!” Trời lạnh như vậy mà An Noãn vẫn lau mồ hôi trên trán, cô miễn cưỡng nặn ra một nụ cười, “Tôi không sao.” Bọn họ đến phòng họp vừa đúng 10 giờ, có khá nhiều lãnh đạo cấp cao của Mạc thị và Thẩm thị đã vào chỗ ngồi, nhưng hai vị lãnh đạo lớn vẫn chưa tới.
Đột nhiên điện thoại trong túi cô rung lên, An Noãn nhìn2màn hình thấy Lâm Dịch Xuyên gọi, cô cầm điện thoại đi ra khỏi phòng họp. Cô đã từng là người rất sợ độ cao, bây giờ đứng ở trước cửa sổ sát đất tại tầng 37 là cô lại có thể bình thường được như thế.
Ấn nút nghe máy, giọng nói sang sảng của Lâm Dịch Xuyên truyền đến, “An Noãn, anh mới nhận được tin hôm nay em có một buổi thuyết trình rất quan trọng.”
“Đúng vậy, hội nghị sắp bắt đầu rồi.”
“Hồi hộp à?”
An Noãn cười, “Anh nói thử xem? Không nghe thấy ngay cả giọng em cũng đang run rẩy đây à?”
Đầu bên kia phát ra tiếng cười, “An Noãn, em còn nhớ cái dự án ở San Francisco không? Lúc ấy8trước khi hội nghị bắt đầu, lòng bàn tay của em đổ đầy mồ hôi, em đứng ở nơi đó mà hai chân không tự chủ run rẩy. Nhưng lần đó em đã thuyết trình thành công, em không khiến anh thất vọng.”
“Đó là bởi vì có anh ở bên cạnh em, nên em biết dù mình có phạm sai lầm, anh cũng sẽ giúp em xử lý.” “An Noãn, vậy anh đồng ý với em, ở bất kỳ thời điểm nào, dù là đang làm việc, chỉ cần em phạm phải sai lầm, anh đều sẽ giúp em xử lý hết.”
Vẻ cảm động lộ rõ trên gương mặt An Noãn, cô không có cách nào diễn tả điều đó bằng ngôn ngữ. Thẩm Thần Bằng6đến Mạc thị, sau khi tách ra với An Noãn, anh ta đi thẳng lên văn phòng của Mạc Trọng Huy. “Hôm nay An Noãn thuyết trình đấy.” Thẩm Thần Bẳng nói thẳng vào vấn đề.
Nghe được cái tên này, Mạc Trọng Huy bất giác nhíu mày lại. “Thật ra tôi hi vọng cậu không tham gia hội nghị này, hai chúng ta đều không tham gia, để cho An Noãn được tự do phát huy. Bởi vì sự có mặt của hai chúng ta sẽ vô tình tăng thêm áp lực cho con bé”
Mạc Trọng Huy không nói gì.
Trợ lý Trương ở bên cạnh đành xen vào, “Cậu Thẩm, xin cậu đừng ép Chủ tịch của chúng tôi, ngài Mạc vì rất muốn gặp được3cô An mới đây thời gian của hội nghị này lên sớm hơn đấy ạ. Ngài ấy đã ngóng trông ngày này lâu rồi, lúc này cậu lại bảo ngài Mạc không tham gia thì chẳng phải là muốn tra tấn ngài ấy hay sao?” Thẩm Thần Bằng hừ giọng. Mạc Trọng Huy nhíu mày, “Trợ lý Trương, cậu nhiều lời rồi đấy.” Trương Húc cố ý nói như thế, vì cậu ta muốn cho Thẩm Thần Bằng biết và hỗ trợ giật dây.
“Mấy ngày trước An Noãn đi đến bệnh viện một mình để khám thai, con bé này hình như càng ngày càng kiên cường, nó còn bảo bác sĩ chụp cho bé con bức ảnh đầu tiên. Đứa nhỏ trông rất đáng yêu,5ông già nhà tôi còn đặt luôn tên cho nó rồi, Thẩm Tử Ý, tên nghe hay nhỉ, Noãn Noãn cũng đã đồng ý.” Mỗi một câu nói của Thẩm Thần Bằng đều mang theo thâm ý, làm giờ phút này, chân mày của Mạc Trọng Huy càng nhíu chặt hơn. Trợ lý Trường thấy tình huống không ổn bèn ho khan một cái, nhắc nhở, “Ngài Mạc, hội nghị sắp bắt đầu, chúng ta đi thôi, cũng không nên để cô An chờ sốt ruột.”
Đám người bọn họ đi tới phòng họp, từ xa đã nhìn thấy một bóng dáng nhỏ bé đứng gọi điện ở trước cửa sổ sát đất, nhìn nghiêng thấy khóe miệng của cổ hơi cong lên, trông có vẻ rất hạnh phúc. Đến gần mới nghe được giọng nói dễ nghe của cô đang nũng nịu nói với đầu bên kia, “Lão Lâm, cảm ơn anh, anh quá tốt đối với em, có anh cổ vũ, hiện tại em đã không còn khẩn trương nữa.” Mạc Trọng Huy híp mắt lại, hai bàn tay nắm chặt lại thành đấm.
Nhìn thấy Mạc Trọng Huy đi tới, An Noãn vội vàng nói với Lâm Dịch Xuyên ở đầu bên kia, “Lão Lâm, em phải đi họp đây, tối nay em sẽ lại gọi điện thoại cho anh.” Cô vội vàng ngắt điện thoại, rồi khẽ gật đầu chào hỏi với Mạc Trọng Huy, sau đó đi thẳng vào phòng họp.
Khóe miệng Mạc Trọng Huy giật một cái, trái tim cũng như bị quất một roi. Thái độ của cô quá lễ độ, quá giữ khoảng cách. Trong phòng họp rộng lớn, người của hai công ty, cộng thêm người của JM khiến người trong phòng họp cũng khá nhiều, An Noãn chỉ cảm thấy không khí ở nơi này quá ngột ngạt.
Khi cô bị điểm tên, Lee nói thầm ở bên tai cô hai chữ “Cố lên”.
An Noãn hít sâu một hơi, cô cười với anh ta và bước đến chỗ bục phát biểu.
Đứng ở vị trí này, cô không thấy rõ nét mặt của từng người ở bên dưới, nhưng lại có thể thấy rõ vẻ mặt của Mạc Trọng Huy ở phía đối diện, hắn khép hờ mắt, tỏ vẻ khinh thường.
“Khu nghỉ dưỡng RG, R là relax, G là green, được chúng tôi xây dựng theo mô hình kinh doanh hướng đến con người” và phát triển bền vững” trong thế kỷ 21, với mục đích là để khách đến được tận hưởng trong sự thư giãn” và xanh trong lành, phong cách đặc sắc chủ đạo là màu xanh bảo vệ môi trường và ngôi nhà cuối tuần... Quan điểm thiết kế của chúng tôi là hài hòa với cảnh quan thiên nhiên địa phương, làm nổi bật không khí nhà cuối tuần thoải mái, chú trọng bảo vệ môi trường, thực hiện ý tưởng phát triển bền vững và nhận thức về thương hiệu, kinh doanh đặc sắc...”
An Noãn rất thuận lợi thuyết trình xong, cô nhìn thấy Thẩm Thần Bằng và Lee ở phía dưới cùng giơ ngón cái lên cho mình, đảo ánh mắt một vòng, nhìn thấy mọi người đều gật gù, có vẻ như đang khen, chỉ có Mạc Trọng Huy ngồi đó là không thay đổi nét mặt, khóe miệng vẫn giữ nụ cười nhạt. Lúc mọi người đang bàn luận khen ngợi liên tục, Mạc Trọng Huy đột nhiên lên tiếng, “Cổ An, trong thiết kế có khái niệm không khí nhà cuối tuần thoải mái, xin hỏi cô hiểu không khí nhà cuối tuần là như thế nào?”
Toàn hội trường hoàn toàn yên lặng, giây phút này, dường như chỉ một cây kim rơi trên đất cũng có thể nghe được âm thanh.
An Noãn nhăn mày. “Sao thế? Cô An không nói ra được à? Chẳng lẽ cái cô gọi là phương án chỉ là lý luận suông?”
An Noãn bình tĩnh trả lời: “Không khí nhà cuối tuần là một cụm từ có nghĩa rất rộng, chủ yếu được phản ánh trong thiết kế nội thất, thông qua thiết kế hoặc cải tạo của chúng tôi. Bên trong và bên ngoài căn phòng được thông với nhau, tạo ra một không gian rộng rãi, thoáng đạt tràn ngập ánh nắng và không khí trong lành, cùng cảnh đẹp tự nhiên. Trong trang trí, cách bố trí đồ nội thất có thể đột phá tiêu chuẩn của khách sạn truyền thống, áp dụng phong cách gia đình, để mọi người cảm nhận sự ấm áp của ngôi nhà. Tất nhiên còn có nhiều cách khác, trọng tâm là do con người tạo ra.”
*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
An Noãn không có tâm tình đi suy nghĩ cảm giác của anh ta. Từ giây phút bước chân vào thang máy, trái tim cô luôn đập điên cuồng, như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực vậy.
“Trông cô có vẻ hơi khẩn trương!” Trời lạnh như vậy mà An Noãn vẫn lau mồ hôi trên trán, cô miễn cưỡng nặn ra một nụ cười, “Tôi không sao.” Bọn họ đến phòng họp vừa đúng 10 giờ, có khá nhiều lãnh đạo cấp cao của Mạc thị và Thẩm thị đã vào chỗ ngồi, nhưng hai vị lãnh đạo lớn vẫn chưa tới.
Đột nhiên điện thoại trong túi cô rung lên, An Noãn nhìn2màn hình thấy Lâm Dịch Xuyên gọi, cô cầm điện thoại đi ra khỏi phòng họp. Cô đã từng là người rất sợ độ cao, bây giờ đứng ở trước cửa sổ sát đất tại tầng 37 là cô lại có thể bình thường được như thế.
Ấn nút nghe máy, giọng nói sang sảng của Lâm Dịch Xuyên truyền đến, “An Noãn, anh mới nhận được tin hôm nay em có một buổi thuyết trình rất quan trọng.”
“Đúng vậy, hội nghị sắp bắt đầu rồi.”
“Hồi hộp à?”
An Noãn cười, “Anh nói thử xem? Không nghe thấy ngay cả giọng em cũng đang run rẩy đây à?”
Đầu bên kia phát ra tiếng cười, “An Noãn, em còn nhớ cái dự án ở San Francisco không? Lúc ấy8trước khi hội nghị bắt đầu, lòng bàn tay của em đổ đầy mồ hôi, em đứng ở nơi đó mà hai chân không tự chủ run rẩy. Nhưng lần đó em đã thuyết trình thành công, em không khiến anh thất vọng.”
“Đó là bởi vì có anh ở bên cạnh em, nên em biết dù mình có phạm sai lầm, anh cũng sẽ giúp em xử lý.” “An Noãn, vậy anh đồng ý với em, ở bất kỳ thời điểm nào, dù là đang làm việc, chỉ cần em phạm phải sai lầm, anh đều sẽ giúp em xử lý hết.”
Vẻ cảm động lộ rõ trên gương mặt An Noãn, cô không có cách nào diễn tả điều đó bằng ngôn ngữ. Thẩm Thần Bằng6đến Mạc thị, sau khi tách ra với An Noãn, anh ta đi thẳng lên văn phòng của Mạc Trọng Huy. “Hôm nay An Noãn thuyết trình đấy.” Thẩm Thần Bẳng nói thẳng vào vấn đề.
Nghe được cái tên này, Mạc Trọng Huy bất giác nhíu mày lại. “Thật ra tôi hi vọng cậu không tham gia hội nghị này, hai chúng ta đều không tham gia, để cho An Noãn được tự do phát huy. Bởi vì sự có mặt của hai chúng ta sẽ vô tình tăng thêm áp lực cho con bé”
Mạc Trọng Huy không nói gì.
Trợ lý Trương ở bên cạnh đành xen vào, “Cậu Thẩm, xin cậu đừng ép Chủ tịch của chúng tôi, ngài Mạc vì rất muốn gặp được3cô An mới đây thời gian của hội nghị này lên sớm hơn đấy ạ. Ngài ấy đã ngóng trông ngày này lâu rồi, lúc này cậu lại bảo ngài Mạc không tham gia thì chẳng phải là muốn tra tấn ngài ấy hay sao?” Thẩm Thần Bằng hừ giọng. Mạc Trọng Huy nhíu mày, “Trợ lý Trương, cậu nhiều lời rồi đấy.” Trương Húc cố ý nói như thế, vì cậu ta muốn cho Thẩm Thần Bằng biết và hỗ trợ giật dây.
“Mấy ngày trước An Noãn đi đến bệnh viện một mình để khám thai, con bé này hình như càng ngày càng kiên cường, nó còn bảo bác sĩ chụp cho bé con bức ảnh đầu tiên. Đứa nhỏ trông rất đáng yêu,5ông già nhà tôi còn đặt luôn tên cho nó rồi, Thẩm Tử Ý, tên nghe hay nhỉ, Noãn Noãn cũng đã đồng ý.” Mỗi một câu nói của Thẩm Thần Bằng đều mang theo thâm ý, làm giờ phút này, chân mày của Mạc Trọng Huy càng nhíu chặt hơn. Trợ lý Trường thấy tình huống không ổn bèn ho khan một cái, nhắc nhở, “Ngài Mạc, hội nghị sắp bắt đầu, chúng ta đi thôi, cũng không nên để cô An chờ sốt ruột.”
Đám người bọn họ đi tới phòng họp, từ xa đã nhìn thấy một bóng dáng nhỏ bé đứng gọi điện ở trước cửa sổ sát đất, nhìn nghiêng thấy khóe miệng của cổ hơi cong lên, trông có vẻ rất hạnh phúc. Đến gần mới nghe được giọng nói dễ nghe của cô đang nũng nịu nói với đầu bên kia, “Lão Lâm, cảm ơn anh, anh quá tốt đối với em, có anh cổ vũ, hiện tại em đã không còn khẩn trương nữa.” Mạc Trọng Huy híp mắt lại, hai bàn tay nắm chặt lại thành đấm.
Nhìn thấy Mạc Trọng Huy đi tới, An Noãn vội vàng nói với Lâm Dịch Xuyên ở đầu bên kia, “Lão Lâm, em phải đi họp đây, tối nay em sẽ lại gọi điện thoại cho anh.” Cô vội vàng ngắt điện thoại, rồi khẽ gật đầu chào hỏi với Mạc Trọng Huy, sau đó đi thẳng vào phòng họp.
Khóe miệng Mạc Trọng Huy giật một cái, trái tim cũng như bị quất một roi. Thái độ của cô quá lễ độ, quá giữ khoảng cách. Trong phòng họp rộng lớn, người của hai công ty, cộng thêm người của JM khiến người trong phòng họp cũng khá nhiều, An Noãn chỉ cảm thấy không khí ở nơi này quá ngột ngạt.
Khi cô bị điểm tên, Lee nói thầm ở bên tai cô hai chữ “Cố lên”.
An Noãn hít sâu một hơi, cô cười với anh ta và bước đến chỗ bục phát biểu.
Đứng ở vị trí này, cô không thấy rõ nét mặt của từng người ở bên dưới, nhưng lại có thể thấy rõ vẻ mặt của Mạc Trọng Huy ở phía đối diện, hắn khép hờ mắt, tỏ vẻ khinh thường.
“Khu nghỉ dưỡng RG, R là relax, G là green, được chúng tôi xây dựng theo mô hình kinh doanh hướng đến con người” và phát triển bền vững” trong thế kỷ 21, với mục đích là để khách đến được tận hưởng trong sự thư giãn” và xanh trong lành, phong cách đặc sắc chủ đạo là màu xanh bảo vệ môi trường và ngôi nhà cuối tuần... Quan điểm thiết kế của chúng tôi là hài hòa với cảnh quan thiên nhiên địa phương, làm nổi bật không khí nhà cuối tuần thoải mái, chú trọng bảo vệ môi trường, thực hiện ý tưởng phát triển bền vững và nhận thức về thương hiệu, kinh doanh đặc sắc...”
An Noãn rất thuận lợi thuyết trình xong, cô nhìn thấy Thẩm Thần Bằng và Lee ở phía dưới cùng giơ ngón cái lên cho mình, đảo ánh mắt một vòng, nhìn thấy mọi người đều gật gù, có vẻ như đang khen, chỉ có Mạc Trọng Huy ngồi đó là không thay đổi nét mặt, khóe miệng vẫn giữ nụ cười nhạt. Lúc mọi người đang bàn luận khen ngợi liên tục, Mạc Trọng Huy đột nhiên lên tiếng, “Cổ An, trong thiết kế có khái niệm không khí nhà cuối tuần thoải mái, xin hỏi cô hiểu không khí nhà cuối tuần là như thế nào?”
Toàn hội trường hoàn toàn yên lặng, giây phút này, dường như chỉ một cây kim rơi trên đất cũng có thể nghe được âm thanh.
An Noãn nhăn mày. “Sao thế? Cô An không nói ra được à? Chẳng lẽ cái cô gọi là phương án chỉ là lý luận suông?”
An Noãn bình tĩnh trả lời: “Không khí nhà cuối tuần là một cụm từ có nghĩa rất rộng, chủ yếu được phản ánh trong thiết kế nội thất, thông qua thiết kế hoặc cải tạo của chúng tôi. Bên trong và bên ngoài căn phòng được thông với nhau, tạo ra một không gian rộng rãi, thoáng đạt tràn ngập ánh nắng và không khí trong lành, cùng cảnh đẹp tự nhiên. Trong trang trí, cách bố trí đồ nội thất có thể đột phá tiêu chuẩn của khách sạn truyền thống, áp dụng phong cách gia đình, để mọi người cảm nhận sự ấm áp của ngôi nhà. Tất nhiên còn có nhiều cách khác, trọng tâm là do con người tạo ra.”