Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
tinh-dang-870
Chương 870: Đồng hiểu,xin em cho anh thêm một cơ hội nữa! (4)
*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
Đầu bên kia cười lạnh, “Vợ chưa cưới của anh đến, không phải em muốn gặp chị dâu à?”
Đồng Hiểu ngẩn người, đúng là quá đột ngột rồi
Cô vội vàng bò ra khỏi giường, vào phòng tắm tắm rửa rồi sửa soạn nhẹ nhàng
Dù sao cũng là lần đầu tiên gặp mặt, không thể thất lễ được
Chuẩn bị kĩ càng rồi, cô ngồi ở phòng khách chờ, chỉ một lát sau tiếng chuông cửa đã vang lên.
Cô cầm túi xách, đi giày vào rồi ra mở cửa
“Anh gọi điện cho em là được rồi, không cần tự mình lên đây như vậy.”
Vào thang máy, hai người gần như không nói gì cả
Thang máy xuống đến nơi, cô mới hỏi nhỏ, “Chị dâu không khó ở chung chứ?” Hách Triết chỉ “Ừ” đơn giản, sau đó khoác vai cô đi ra3ngoài
Đi đến bên cạnh xe, ở ghế phụ có một người con gái dáng dấp rất xinh đẹp đang vẫy tay nói “hello” với cô
Đồng Hiểu nở nụ cười tươi, lễ độ chào, “Em chào chị dâu.” Cô gái trên xe hơi giật mình, vì Đồng Hiểu quá lễ phép làm cô nhớ đến sự ích kỷ của mình sau năm trước
Hách Triết mở cửa sau ra, để Đồng Hiểu ngồi vào trong
“Em là Đồng Hiểu đúng không!” Thịnh Thị Hàm quay đầu lại nói chuyện cùng Đồng Hiểu
Đồng Hiểu bắt đầu hơi câu nệ, trò chuyện vài câu
Nhìn thấy hai cô trò chuyện khá vui, mà Đồng Hiểu cứ mở miệng ra là lại gọi chị dâu rất thân mật, làm người nào đó ở ghế lái đen mặt.
Hách Triết vẫn chọn câu lạc bộ Noãn, Đồng Hiểu không0nhịn được bán thầm, “Lần sau anh có thể chuyển sang chỗ khác được không?” Anh liếc cô, “Không có lần sau.”
Ba người vừa ngồi vào bàn đã lại nghe thấy tiếng nói chuyện của Thịnh Thị Hàm và Đồng Hiểu, Hách Triết vẫn ngồi im không nói gì, đôi mắt thâm thúy nhìn chằm chằm vào người con gái đối diện.
“Đồng Hiểu, em có bạn trai chưa? Lần sau có thể gọi bạn trai em ra gặp mặt.” Đồng Hiểu lắc đầu, “Em không có bạn trai.” Thịnh Thị Hàm hơi kinh ngạc, “Không thể nào, em xinh đẹp như vậy, nhất định có rất nhiều người theo đuổi.”
Đồng Hiểu cười lúng túng, “Không ai theo đuổi em cả.” “Hay là bảo Ken xem giúp ở công ty đi, công ty có rất nhiều người xuất sắc, giới thiệu5cho em nhé.”
“Được ạ
Anh Triết, thấy ai thích hợp thì phải giới thiệu cho em đấy.” Đồng Hiểu nói vô cùng tự nhiên, mà Hách Triết nghe sao lại cảm thấy chua xót như vậy
Anh lạnh lùng nói xen vào một câu: “Công ty không có người nào thích hợp cả!” “Thật á?” Đồng Hiểu bĩu môi, “Trợ lý của anh cũng không tệ, anh ấy có bạn gái không?” Thịnh Thị Hàm cười, “Em thật là khéo chọn, trợ lý Phùng đã theo Ken ba năm, nhân phẩm không có gì phải bàn cãi, năng lực làm việc cũng tốt, sau này cậu ấy nhất định rất có tương lai
Mà quan trọng nhất là cậu ấy vẫn chưa có bạn gái, để Ken làm mối cho, cũng không tồi đâu.”
Hách Triết lườm Đồng Hiểu, anh lạnh lùng nói: “Em4đừng hi vọng nữa, trợ lý Phùng không thích em.”
Đồng Hiểu cực kỳ xấu hổ
Thịnh Thị Hàm đập vào vai Hách Triết một cái, phàn nàn
“Ken, sao anh lại nói như vậy?” Chuông điện thoại vang lên, Đồng Hiểu nhìn thì thấy là Chu Vũ Vi gọi tới, cô nói với hai người một tiếng rồi cầm điện thoại đi ra khỏi phòng.
Điện thoại kết nối, giọng nói chói tai của Chu Vũ Vị truyền tới, “Đồng Hiểu, sao chưa thấy tiền tháng này? Có phải con không thích cho chúng ta tiến sinh hoạt, không định quan tâm tới chúng ta nữa không hả?”
“Mẹ, con xin lỗi, con quên không ghi lại thời gian, ngày mai con sẽ gửi cho mẹ.” Đầu bên kia hừ giọng, “Không biết là trí nhớ không tốt hay là cố ý đây.”
“Mẹ, là9con quên thật.” “Được rồi, được rồi, nghe nói Hách Triết không chết, con biết việc này không?”
“Da.”
“Nghe nói nó còn làm tổng giám đốc gì đó ở một công ty rất lớn ở Bắc Kinh, nghe nói rất lợi hại, hai đứa còn hi vọng không?”
Đồng Hiểu nhíu mày, “Mẹ, anh Triết có vợ chưa cưới rồi ạ.”
Đầu kia thở dài, “Mẹ biết ngay con không có cái số đấy mà, đã từng qua lại với người đàn ông khác, cho dù nó không có vợ chưa cưới cũng sẽ không cần con đầu
Con đấy, đúng là đứa số khổ, cũng đành vậy.”
“Mẹ, con còn có việc, ngày mai con nhất định sẽ gửi tiền cho mẹ” Cô vội vàng cúp điện thoại, phát hiện chẳng biết Hách Triết đã đứng phía sau từ lúc nào, anh đang dùng ánh mắt phức tạp nhìn cô.
Đồng Hiểu mím môi, đi vòng qua anh để vào trong
Hách Triết giữ cổ tay cô lại, nhẹ nhàng hỏi: “Mẹ em gọi à?” Cô gật đầu
“Lại đòi tiền em?” Đồng Hiểu không nói gì
Anh thở dài, “Đến khi nào thì em mới có thể học được cách phản kháng hả? Từ lúc học đại học đến giờ, em đã vì cái nhà đẩy mà hi sinh biết bao nhiêu rồi?”
“Đó là chuyện của em, không liên quan gì đến anh.” Cô hất tay anh ra, đi vào trong
Nhìn theo bóng lưng quật cường của cô, anh chỉ biết thở dài
Ăn xong bữa cơm, hai người họ đưa Đồng Hiểu về nhà
Xe dừng ở cổng khu nhà của Đồng Hiểu, Hách Triết muốn xuống xe nhưng bị Thịnh Thị Hàm cản lại
“Ken, cho em một ít thời gian, em muốn tâm sự riêng với Đồng Hiểu.” Hách Triết hơi do dự, rồi gật đầu
Đồng Hiểu không ngờ Thịnh Thị Hàm sẽ đuổi theo mình, cô hỏi: “Chị dâu, chị còn có việc gì sao?”
Thịnh Thị Hàm thân mật kéo cánh tay của cô, “Em mời chị lên nhà ngồi một lát nhé.”
Từ lúc vào thang máy đến khi vào căn hộ Đồng Hiểu thuê, nhìn qua căn hộ đơn sơ và khu nhà cũ kĩ này, trong lòng Thịnh Thi Hàm có sự khó chịu và hổ thẹn không nói ra được
“Chị dâu, chị ngồi đi, em đi rót cốc nước cho chị.” Thịnh Thị Hàm giữ Đồng Hiểu lại, “Đồng Hiểu, không cần đâu, chị chỉ ngồi một lúc là đi thôi.” Hai người ngồi xuống ghế sofa, nhất thời không ai lên tiếng cả
Hai tay Thịnh Thị Hàm nắm chặt lấy nhau, cô khẽ nói: “Đồng Hiểu, chị thành thật xin lỗi em.” Đồng Hiểu cười, “Chị dâu, chị nói gì thế? Chị làm gì có lỗi với em?”
“Sáu năm trước, chị đã biết đến sự tồn tại của em
Khi đó chị và Ken là bạn học, không dối em, từ lần đầu tiên nhìn thấy anh ấy, chị đã thích anh ấy rồi
Dưới sự cổ vũ của các bạn chị, chị thổ lộ với anh ấy
Lúc đó anh ấy kiên quyết từ chối chị, còn nói với chị rằng anh ấy đã có bạn gái
Khi ấy chị biết được tên của em, Đồng Hiểu
Chị rất muốn được nhìn thấy người con gái mà anh ấy yêu trông như thế nào, sao cô ấy lại may mắn như vậy chứ?”
Đồng Hiểu hơi mím môi.
“Khi đó trong trường học không chỉ có mình chị theo đuổi anh ấy, có rất nhiều cô gái đều bị anh chàng đẹp trai người Trung Quốc này hấp dẫn, tranh nhau vỡ đầu để theo đuổi anh ấy, thế nhưng học chung với anh ấy nửa năm mà anh ấy chẳng hề động lòng với bất kỳ người nào
Lúc đó còn có một cô gái đêm hôm khuya khoắt chạy tới ký túc xá của anh ấy để quyến rũ, nhưng cũng không thành công
Thế là chị lại càng hâm mộ em hơn, phải yêu sâu đậm đến thế nào mới có thể ngăn cản được nhiều cám dỗ như vậy chứ?”
“Sáu năm trước, vào ngày sinh nhật của em, vốn anh ấy có thể thuận lợi lên máy bay, nhưng trên đường đi lại phát hiện mình quên quà sinh nhật đã mua cho em, nên bảo lái xe quay đầu lại, vì xe chạy quá nhanh nên mới xảy ra tại nạn
Đây chính là kết quả mà sau đó cảnh sát đã điều tra ra được.”
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
Đồng Hiểu ngẩn người, đúng là quá đột ngột rồi
Cô vội vàng bò ra khỏi giường, vào phòng tắm tắm rửa rồi sửa soạn nhẹ nhàng
Dù sao cũng là lần đầu tiên gặp mặt, không thể thất lễ được
Chuẩn bị kĩ càng rồi, cô ngồi ở phòng khách chờ, chỉ một lát sau tiếng chuông cửa đã vang lên.
Cô cầm túi xách, đi giày vào rồi ra mở cửa
“Anh gọi điện cho em là được rồi, không cần tự mình lên đây như vậy.”
Vào thang máy, hai người gần như không nói gì cả
Thang máy xuống đến nơi, cô mới hỏi nhỏ, “Chị dâu không khó ở chung chứ?” Hách Triết chỉ “Ừ” đơn giản, sau đó khoác vai cô đi ra3ngoài
Đi đến bên cạnh xe, ở ghế phụ có một người con gái dáng dấp rất xinh đẹp đang vẫy tay nói “hello” với cô
Đồng Hiểu nở nụ cười tươi, lễ độ chào, “Em chào chị dâu.” Cô gái trên xe hơi giật mình, vì Đồng Hiểu quá lễ phép làm cô nhớ đến sự ích kỷ của mình sau năm trước
Hách Triết mở cửa sau ra, để Đồng Hiểu ngồi vào trong
“Em là Đồng Hiểu đúng không!” Thịnh Thị Hàm quay đầu lại nói chuyện cùng Đồng Hiểu
Đồng Hiểu bắt đầu hơi câu nệ, trò chuyện vài câu
Nhìn thấy hai cô trò chuyện khá vui, mà Đồng Hiểu cứ mở miệng ra là lại gọi chị dâu rất thân mật, làm người nào đó ở ghế lái đen mặt.
Hách Triết vẫn chọn câu lạc bộ Noãn, Đồng Hiểu không0nhịn được bán thầm, “Lần sau anh có thể chuyển sang chỗ khác được không?” Anh liếc cô, “Không có lần sau.”
Ba người vừa ngồi vào bàn đã lại nghe thấy tiếng nói chuyện của Thịnh Thị Hàm và Đồng Hiểu, Hách Triết vẫn ngồi im không nói gì, đôi mắt thâm thúy nhìn chằm chằm vào người con gái đối diện.
“Đồng Hiểu, em có bạn trai chưa? Lần sau có thể gọi bạn trai em ra gặp mặt.” Đồng Hiểu lắc đầu, “Em không có bạn trai.” Thịnh Thị Hàm hơi kinh ngạc, “Không thể nào, em xinh đẹp như vậy, nhất định có rất nhiều người theo đuổi.”
Đồng Hiểu cười lúng túng, “Không ai theo đuổi em cả.” “Hay là bảo Ken xem giúp ở công ty đi, công ty có rất nhiều người xuất sắc, giới thiệu5cho em nhé.”
“Được ạ
Anh Triết, thấy ai thích hợp thì phải giới thiệu cho em đấy.” Đồng Hiểu nói vô cùng tự nhiên, mà Hách Triết nghe sao lại cảm thấy chua xót như vậy
Anh lạnh lùng nói xen vào một câu: “Công ty không có người nào thích hợp cả!” “Thật á?” Đồng Hiểu bĩu môi, “Trợ lý của anh cũng không tệ, anh ấy có bạn gái không?” Thịnh Thị Hàm cười, “Em thật là khéo chọn, trợ lý Phùng đã theo Ken ba năm, nhân phẩm không có gì phải bàn cãi, năng lực làm việc cũng tốt, sau này cậu ấy nhất định rất có tương lai
Mà quan trọng nhất là cậu ấy vẫn chưa có bạn gái, để Ken làm mối cho, cũng không tồi đâu.”
Hách Triết lườm Đồng Hiểu, anh lạnh lùng nói: “Em4đừng hi vọng nữa, trợ lý Phùng không thích em.”
Đồng Hiểu cực kỳ xấu hổ
Thịnh Thị Hàm đập vào vai Hách Triết một cái, phàn nàn
“Ken, sao anh lại nói như vậy?” Chuông điện thoại vang lên, Đồng Hiểu nhìn thì thấy là Chu Vũ Vi gọi tới, cô nói với hai người một tiếng rồi cầm điện thoại đi ra khỏi phòng.
Điện thoại kết nối, giọng nói chói tai của Chu Vũ Vị truyền tới, “Đồng Hiểu, sao chưa thấy tiền tháng này? Có phải con không thích cho chúng ta tiến sinh hoạt, không định quan tâm tới chúng ta nữa không hả?”
“Mẹ, con xin lỗi, con quên không ghi lại thời gian, ngày mai con sẽ gửi cho mẹ.” Đầu bên kia hừ giọng, “Không biết là trí nhớ không tốt hay là cố ý đây.”
“Mẹ, là9con quên thật.” “Được rồi, được rồi, nghe nói Hách Triết không chết, con biết việc này không?”
“Da.”
“Nghe nói nó còn làm tổng giám đốc gì đó ở một công ty rất lớn ở Bắc Kinh, nghe nói rất lợi hại, hai đứa còn hi vọng không?”
Đồng Hiểu nhíu mày, “Mẹ, anh Triết có vợ chưa cưới rồi ạ.”
Đầu kia thở dài, “Mẹ biết ngay con không có cái số đấy mà, đã từng qua lại với người đàn ông khác, cho dù nó không có vợ chưa cưới cũng sẽ không cần con đầu
Con đấy, đúng là đứa số khổ, cũng đành vậy.”
“Mẹ, con còn có việc, ngày mai con nhất định sẽ gửi tiền cho mẹ” Cô vội vàng cúp điện thoại, phát hiện chẳng biết Hách Triết đã đứng phía sau từ lúc nào, anh đang dùng ánh mắt phức tạp nhìn cô.
Đồng Hiểu mím môi, đi vòng qua anh để vào trong
Hách Triết giữ cổ tay cô lại, nhẹ nhàng hỏi: “Mẹ em gọi à?” Cô gật đầu
“Lại đòi tiền em?” Đồng Hiểu không nói gì
Anh thở dài, “Đến khi nào thì em mới có thể học được cách phản kháng hả? Từ lúc học đại học đến giờ, em đã vì cái nhà đẩy mà hi sinh biết bao nhiêu rồi?”
“Đó là chuyện của em, không liên quan gì đến anh.” Cô hất tay anh ra, đi vào trong
Nhìn theo bóng lưng quật cường của cô, anh chỉ biết thở dài
Ăn xong bữa cơm, hai người họ đưa Đồng Hiểu về nhà
Xe dừng ở cổng khu nhà của Đồng Hiểu, Hách Triết muốn xuống xe nhưng bị Thịnh Thị Hàm cản lại
“Ken, cho em một ít thời gian, em muốn tâm sự riêng với Đồng Hiểu.” Hách Triết hơi do dự, rồi gật đầu
Đồng Hiểu không ngờ Thịnh Thị Hàm sẽ đuổi theo mình, cô hỏi: “Chị dâu, chị còn có việc gì sao?”
Thịnh Thị Hàm thân mật kéo cánh tay của cô, “Em mời chị lên nhà ngồi một lát nhé.”
Từ lúc vào thang máy đến khi vào căn hộ Đồng Hiểu thuê, nhìn qua căn hộ đơn sơ và khu nhà cũ kĩ này, trong lòng Thịnh Thi Hàm có sự khó chịu và hổ thẹn không nói ra được
“Chị dâu, chị ngồi đi, em đi rót cốc nước cho chị.” Thịnh Thị Hàm giữ Đồng Hiểu lại, “Đồng Hiểu, không cần đâu, chị chỉ ngồi một lúc là đi thôi.” Hai người ngồi xuống ghế sofa, nhất thời không ai lên tiếng cả
Hai tay Thịnh Thị Hàm nắm chặt lấy nhau, cô khẽ nói: “Đồng Hiểu, chị thành thật xin lỗi em.” Đồng Hiểu cười, “Chị dâu, chị nói gì thế? Chị làm gì có lỗi với em?”
“Sáu năm trước, chị đã biết đến sự tồn tại của em
Khi đó chị và Ken là bạn học, không dối em, từ lần đầu tiên nhìn thấy anh ấy, chị đã thích anh ấy rồi
Dưới sự cổ vũ của các bạn chị, chị thổ lộ với anh ấy
Lúc đó anh ấy kiên quyết từ chối chị, còn nói với chị rằng anh ấy đã có bạn gái
Khi ấy chị biết được tên của em, Đồng Hiểu
Chị rất muốn được nhìn thấy người con gái mà anh ấy yêu trông như thế nào, sao cô ấy lại may mắn như vậy chứ?”
Đồng Hiểu hơi mím môi.
“Khi đó trong trường học không chỉ có mình chị theo đuổi anh ấy, có rất nhiều cô gái đều bị anh chàng đẹp trai người Trung Quốc này hấp dẫn, tranh nhau vỡ đầu để theo đuổi anh ấy, thế nhưng học chung với anh ấy nửa năm mà anh ấy chẳng hề động lòng với bất kỳ người nào
Lúc đó còn có một cô gái đêm hôm khuya khoắt chạy tới ký túc xá của anh ấy để quyến rũ, nhưng cũng không thành công
Thế là chị lại càng hâm mộ em hơn, phải yêu sâu đậm đến thế nào mới có thể ngăn cản được nhiều cám dỗ như vậy chứ?”
“Sáu năm trước, vào ngày sinh nhật của em, vốn anh ấy có thể thuận lợi lên máy bay, nhưng trên đường đi lại phát hiện mình quên quà sinh nhật đã mua cho em, nên bảo lái xe quay đầu lại, vì xe chạy quá nhanh nên mới xảy ra tại nạn
Đây chính là kết quả mà sau đó cảnh sát đã điều tra ra được.”
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com