Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chap-24
Chương 24: Cẩm bào nữ tử
- Đa tạ không biết lần trước Vân tiểu thư có giúp tại hạ lưu ý một số tin tức không?
Nhạc gia lần trước sau khi bị Hoàng gia đánh lén vẫn nhớ rằng mình phải nhanh chóng luyện chế bảo giáp.
- Lần trước thứ mà Lục tiên sinh muốn ta lưu ý tương đối hiếm thấy cho nên vẫn chưa có tin tức, chỉ có điều ta sẽ tiếp tục lưu ý.
Vân Phỉ Phỉ nói, lần trước Nhạc Thành muốn nàng kiếm một số tài liệu, số đó thật sự rất ít gặp, trong nhất thời cũng khó tìm.
- Đã làm phiền rồi.
Nhạc Thành nói lời cám ơn sau đó lập tức cáo từ rời đi, Nhạc Thành cũng muốn dạo chơi ở Thất Tinh thành một phen, tuy tới đây mấy lần nhưng chưa lần nào Nhạc Thành đi dạo.
- A.
Vân Phỉ Phỉ nghe thấy Nhạc Thành phải rời khỏi thì cũng đứng dậy, không biết là cố ý hay là vô tình kiều khu của nàng khẽ đảo.
-Vân tiểu thư không sao chứ?
Nhạc Thành nhanh tay lẹ mắt ôm lấy Vân Phỉ phỉ, lập tức nhuyễn ngọc ở trong tay, Vân Phỉ Phỉ này với đôi nhũ phong cao ngất hiện ra trong mắt của Nhạc Thành.
- Tiểu nữ không sao, đa tạ Lục tiên sinh.
Vân Phỉ Phỉ cất tiếng nói, dựa vào ngực của Nhạc Thành, nàng xuyên qua lớp che mặt có thể nhìn thấy hình dáng của hắn, nhìn dáng vẻ xem ra Nhạc Thành còn rất trẻ mà lại có vài phần tuấn lãng.
Trong nhất thời Vân Phỉ Phỉ cũng không có ý định muốn đứng lên, Nhạc Thành khẽ ôm lấy Vân Phỉ Phỉ trong tay, hai tay khẽ vuốt ve eo lưng nhỏ nhắn của nàng, một mùi thơm nồng đậm truyền vào mũi của hắn, hai người lập tức có cảm giác mập mờ.
- Thất lẽ. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Khí tức mập mờ càng lúc ngày càng nồng nặc, Vân Phỉ Phỉ vịn người lên, sau đó Nhạc Thành lập tức rời khỏi Nguyên Bảo tông.
- Người này thật kỳ quái, ta tin ngươi đối với ta không hề có chút động tâm.
Nhìn theo bóng lưng rời đi của Nhạc Thành, Vân Phỉ Phỉ thì thào nỏi khuôn mặt cũng hơi ửng đỏ, tựa hồ như là nhớ lại cảm giác mập mờ của hai người lúc nãy.
Sau khi rời khỏi Nguyên Bảo tông, Nhạc Thành tìm một chỗ yên tĩnh mà thay đổi trang phục và đạo cụ. Nhạc Thành đối với Vân Phỉ Phỉ không phải là không có hứng thú, đối với một vưu vật trời sinh như nàng nói không động tâm là gì, chỉ là hiện tại Nhạc Thành không nghĩ sẽ cùng với nàng có quan hệ gì, dù sao tu vi hiện tại của mình cũng quá thấp, hồng nhan họa thủy nói không chừng sẽ mang tới không tí phiền toái cho mình.
Thất Tinh thành chính là thành thị phồn hoa nhất trong những thành trấn lớn nhỏ quanh đây, dân cư có tới hơn mười vạn, ở trong thành khắp nơi thế lực rắc rối phức tạp, Nguyên Bảo tông cũng chỉ là thế lực hàng hai mà thôi. Trong thất tinh thành có khô ít cường giả trong đó cao thủ đấu vương có không ít, tóm lại Thất Tinh Thành tuy rất phức tạp nhưng cũng rất náo nhiệt.
Hối hả đi trong đám người Nhạc Thành tò mò nhìn theo khắp phía, Thất Tinh Thành so với Lập Anh trấn thì to hơn, đi vòng vo một lúc lâu Nhạc Thành cảm thấy hơi mệt liền tới một khách điếm tên là Tứ Hải ở sát đường nghỉ chân một chút.
Nhạc Thành kiếm một vị trí gần cửa sổ mà ngồi xuống, nhìn thấy dòng người ở trên đường cái hắn cũng cảm thấy có hương vị.
- Tiểu nhị, mau đưa tiểu thư này ta tới gần cửa sổ.
Ba người đi vào trong khách sạn, ba người này là hai nam một nữ, hai người nam nhân đều có tu vi là nhất tinh Đại Đấu sư.
Người nữa kia mặc một bộ cẩm bào màu vàng, trong mắt có lam sắc, thoạt nhìn vũ mị không thôi, sống mũi của nàng khá cao, trên mặt da thịt trắng hồng bóng loáng như son, ngũ quan phối hợp tạo ra khuôn mặt tuyệt mỹ.
Nàng mặc một bộ cẩm bào màu vàng, bầu nhũ phong mềm mại cao ngất, kiều đồn rắn chắc. Nhạc Thành hơi đánh giá tựa hồ như tiểu ny tử này hắn đã gặp qua ở đâu, cô gái này cũng không lớn chỉ khoảng hai mươi tuổi, không ngờ dáng người lại đẹp như vậy.
- Ba vị đại nhân xin mời đi về phía bên này.
Dưới sự dẫn dắt của một tiểu nhị, ba người ở phía sau lưng Diệp Bạch một cái bàn lập tức nói chuyện với nhau.
- Tiểu thư chỉ còn hai ngày nữa là chúng ta tới Lập Anh trấn.
Một hạ nhân nam tử nói.
- Chúng ta cần phải nhanh lên trận đấu của ngũ đại gia tộc sắp cử hành rồi.
Tuyệt mỹ nữ tử mặc cẩm bào nói.
- Tiểu thư còn ba tháng nữa mới là thời gian diễn ra trận đấu của ngũ đại gia tộc, xem ra chúng ta đã tới sớm rồi.
Một hạ nhân khác nói.
- Không sao ta còn muốn tới Lập Anh trấn dạo chơi một phen.
Cẩm bào nữ tử yêu kiều nói.
Nghe thấy chuyện những người này muốn tới Lập anh trấn, Nhạc Thành liền lưu tâm một chút, xem ra nữ tử này cũng là người của Lập anh trấn, chỉ là trận đấu của Ngũ đại gia tộc thì Nhạc Thành không biết.
Ngũ đại gia tộc Nhạc Thành biết được chính là Tiền gia, La gia Hoàng gia, Yến gia và Nhạc gai, bọn họ hợp thành Ngũ đại gia tộc ở Lập Anh Trấn, chỉ là những năm gần đây địa vị của Nhạc gia ở Ngũ đại gia tộc ngày càng thấp.
Một lát sau ba người đã tính tiền rời khỏi tửu lâu, Nhạc Thành không bao lâu sau cũng tính tiền mà rời khỏi, sau đó Nhạc Thành mò mẫm đi dạo quanh Thất Tinh Thành. Đi dạo một vòng Nhạc Thành mới biết rằng Lập Anh trấn so với Thấ Tinh thành thật sự kém quá xa.
Trên đường trở lại Lập Anh trấn qua chỗ không có người Nhạc Thành liền sử dụng phi kiếm mà bay đi, tốc độ nhanh hơn nhiều, hai ngày lộ trình chưa tới một ngày đã tới.
- Đinh đương.
Ở trên một đỉnh núi hoang vu có vài thân ảnh đang kịch liệt đánh nhau, Nhạc Thành xem xét thì tổng cộng là bảy người, trong đó có hai nam một nữ ba người mà Nhạc Thành đã từng gặp qua, xem bộ dáng bốn người kia đề lưng hùm vai gấu, ba người nhị tinh Đại Đấu sư một người thất tinh đại đấu sư.
Bị bốn người này vây công ba người đã chống đỡ không nổi, đặc biệt tên hạ nhân có tu vi nhất tinh đại đấu sư khóe miệng đã có một vệt máu, mà cẩm bào nữ tử tuyệt mỹ tạm thời đấu với nhị sao đại đấu sư vẫn rơi vào thế hạ phong.
Công kích của mỹ nữ tuyệt mỹ kia xem ra không phải là đấu khí mà là hỏa hệ ma pháp chỉ thấy mỗi lần cẩm bảo nũ tử công kích hai tay đều xuất ra từng đoàn lửa nóng bỏng, thủy chung cách xa hai đại đấu sư, ma pháp sư không thể công kích ở gần sẽ bất lợi.
Một lát sau hai hạ nhân của cẩm bào nữa tử đã bị hai nhị tinh Đại Đấu sư đánh chết, hai nhị tinh đại đấu sư sau khi đánh chết đối thủ xong liền không hề do dự tiến tới vây công cẩm bào nữ tử, lúc này có hai nhị tinh đại đấu sư gia nhập tấn công, cẩm bào nữ tử xem ra chống cự không được.
- Đa tạ không biết lần trước Vân tiểu thư có giúp tại hạ lưu ý một số tin tức không?
Nhạc gia lần trước sau khi bị Hoàng gia đánh lén vẫn nhớ rằng mình phải nhanh chóng luyện chế bảo giáp.
- Lần trước thứ mà Lục tiên sinh muốn ta lưu ý tương đối hiếm thấy cho nên vẫn chưa có tin tức, chỉ có điều ta sẽ tiếp tục lưu ý.
Vân Phỉ Phỉ nói, lần trước Nhạc Thành muốn nàng kiếm một số tài liệu, số đó thật sự rất ít gặp, trong nhất thời cũng khó tìm.
- Đã làm phiền rồi.
Nhạc Thành nói lời cám ơn sau đó lập tức cáo từ rời đi, Nhạc Thành cũng muốn dạo chơi ở Thất Tinh thành một phen, tuy tới đây mấy lần nhưng chưa lần nào Nhạc Thành đi dạo.
- A.
Vân Phỉ Phỉ nghe thấy Nhạc Thành phải rời khỏi thì cũng đứng dậy, không biết là cố ý hay là vô tình kiều khu của nàng khẽ đảo.
-Vân tiểu thư không sao chứ?
Nhạc Thành nhanh tay lẹ mắt ôm lấy Vân Phỉ phỉ, lập tức nhuyễn ngọc ở trong tay, Vân Phỉ Phỉ này với đôi nhũ phong cao ngất hiện ra trong mắt của Nhạc Thành.
- Tiểu nữ không sao, đa tạ Lục tiên sinh.
Vân Phỉ Phỉ cất tiếng nói, dựa vào ngực của Nhạc Thành, nàng xuyên qua lớp che mặt có thể nhìn thấy hình dáng của hắn, nhìn dáng vẻ xem ra Nhạc Thành còn rất trẻ mà lại có vài phần tuấn lãng.
Trong nhất thời Vân Phỉ Phỉ cũng không có ý định muốn đứng lên, Nhạc Thành khẽ ôm lấy Vân Phỉ Phỉ trong tay, hai tay khẽ vuốt ve eo lưng nhỏ nhắn của nàng, một mùi thơm nồng đậm truyền vào mũi của hắn, hai người lập tức có cảm giác mập mờ.
- Thất lẽ. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Khí tức mập mờ càng lúc ngày càng nồng nặc, Vân Phỉ Phỉ vịn người lên, sau đó Nhạc Thành lập tức rời khỏi Nguyên Bảo tông.
- Người này thật kỳ quái, ta tin ngươi đối với ta không hề có chút động tâm.
Nhìn theo bóng lưng rời đi của Nhạc Thành, Vân Phỉ Phỉ thì thào nỏi khuôn mặt cũng hơi ửng đỏ, tựa hồ như là nhớ lại cảm giác mập mờ của hai người lúc nãy.
Sau khi rời khỏi Nguyên Bảo tông, Nhạc Thành tìm một chỗ yên tĩnh mà thay đổi trang phục và đạo cụ. Nhạc Thành đối với Vân Phỉ Phỉ không phải là không có hứng thú, đối với một vưu vật trời sinh như nàng nói không động tâm là gì, chỉ là hiện tại Nhạc Thành không nghĩ sẽ cùng với nàng có quan hệ gì, dù sao tu vi hiện tại của mình cũng quá thấp, hồng nhan họa thủy nói không chừng sẽ mang tới không tí phiền toái cho mình.
Thất Tinh thành chính là thành thị phồn hoa nhất trong những thành trấn lớn nhỏ quanh đây, dân cư có tới hơn mười vạn, ở trong thành khắp nơi thế lực rắc rối phức tạp, Nguyên Bảo tông cũng chỉ là thế lực hàng hai mà thôi. Trong thất tinh thành có khô ít cường giả trong đó cao thủ đấu vương có không ít, tóm lại Thất Tinh Thành tuy rất phức tạp nhưng cũng rất náo nhiệt.
Hối hả đi trong đám người Nhạc Thành tò mò nhìn theo khắp phía, Thất Tinh Thành so với Lập Anh trấn thì to hơn, đi vòng vo một lúc lâu Nhạc Thành cảm thấy hơi mệt liền tới một khách điếm tên là Tứ Hải ở sát đường nghỉ chân một chút.
Nhạc Thành kiếm một vị trí gần cửa sổ mà ngồi xuống, nhìn thấy dòng người ở trên đường cái hắn cũng cảm thấy có hương vị.
- Tiểu nhị, mau đưa tiểu thư này ta tới gần cửa sổ.
Ba người đi vào trong khách sạn, ba người này là hai nam một nữ, hai người nam nhân đều có tu vi là nhất tinh Đại Đấu sư.
Người nữa kia mặc một bộ cẩm bào màu vàng, trong mắt có lam sắc, thoạt nhìn vũ mị không thôi, sống mũi của nàng khá cao, trên mặt da thịt trắng hồng bóng loáng như son, ngũ quan phối hợp tạo ra khuôn mặt tuyệt mỹ.
Nàng mặc một bộ cẩm bào màu vàng, bầu nhũ phong mềm mại cao ngất, kiều đồn rắn chắc. Nhạc Thành hơi đánh giá tựa hồ như tiểu ny tử này hắn đã gặp qua ở đâu, cô gái này cũng không lớn chỉ khoảng hai mươi tuổi, không ngờ dáng người lại đẹp như vậy.
- Ba vị đại nhân xin mời đi về phía bên này.
Dưới sự dẫn dắt của một tiểu nhị, ba người ở phía sau lưng Diệp Bạch một cái bàn lập tức nói chuyện với nhau.
- Tiểu thư chỉ còn hai ngày nữa là chúng ta tới Lập Anh trấn.
Một hạ nhân nam tử nói.
- Chúng ta cần phải nhanh lên trận đấu của ngũ đại gia tộc sắp cử hành rồi.
Tuyệt mỹ nữ tử mặc cẩm bào nói.
- Tiểu thư còn ba tháng nữa mới là thời gian diễn ra trận đấu của ngũ đại gia tộc, xem ra chúng ta đã tới sớm rồi.
Một hạ nhân khác nói.
- Không sao ta còn muốn tới Lập Anh trấn dạo chơi một phen.
Cẩm bào nữ tử yêu kiều nói.
Nghe thấy chuyện những người này muốn tới Lập anh trấn, Nhạc Thành liền lưu tâm một chút, xem ra nữ tử này cũng là người của Lập anh trấn, chỉ là trận đấu của Ngũ đại gia tộc thì Nhạc Thành không biết.
Ngũ đại gia tộc Nhạc Thành biết được chính là Tiền gia, La gia Hoàng gia, Yến gia và Nhạc gai, bọn họ hợp thành Ngũ đại gia tộc ở Lập Anh Trấn, chỉ là những năm gần đây địa vị của Nhạc gia ở Ngũ đại gia tộc ngày càng thấp.
Một lát sau ba người đã tính tiền rời khỏi tửu lâu, Nhạc Thành không bao lâu sau cũng tính tiền mà rời khỏi, sau đó Nhạc Thành mò mẫm đi dạo quanh Thất Tinh Thành. Đi dạo một vòng Nhạc Thành mới biết rằng Lập Anh trấn so với Thấ Tinh thành thật sự kém quá xa.
Trên đường trở lại Lập Anh trấn qua chỗ không có người Nhạc Thành liền sử dụng phi kiếm mà bay đi, tốc độ nhanh hơn nhiều, hai ngày lộ trình chưa tới một ngày đã tới.
- Đinh đương.
Ở trên một đỉnh núi hoang vu có vài thân ảnh đang kịch liệt đánh nhau, Nhạc Thành xem xét thì tổng cộng là bảy người, trong đó có hai nam một nữ ba người mà Nhạc Thành đã từng gặp qua, xem bộ dáng bốn người kia đề lưng hùm vai gấu, ba người nhị tinh Đại Đấu sư một người thất tinh đại đấu sư.
Bị bốn người này vây công ba người đã chống đỡ không nổi, đặc biệt tên hạ nhân có tu vi nhất tinh đại đấu sư khóe miệng đã có một vệt máu, mà cẩm bào nữ tử tuyệt mỹ tạm thời đấu với nhị sao đại đấu sư vẫn rơi vào thế hạ phong.
Công kích của mỹ nữ tuyệt mỹ kia xem ra không phải là đấu khí mà là hỏa hệ ma pháp chỉ thấy mỗi lần cẩm bảo nũ tử công kích hai tay đều xuất ra từng đoàn lửa nóng bỏng, thủy chung cách xa hai đại đấu sư, ma pháp sư không thể công kích ở gần sẽ bất lợi.
Một lát sau hai hạ nhân của cẩm bào nữa tử đã bị hai nhị tinh Đại Đấu sư đánh chết, hai nhị tinh đại đấu sư sau khi đánh chết đối thủ xong liền không hề do dự tiến tới vây công cẩm bào nữ tử, lúc này có hai nhị tinh đại đấu sư gia nhập tấn công, cẩm bào nữ tử xem ra chống cự không được.