-
Chương 49
Chu Thừa Nghiêu vốn chỉ là đùa anh, kết quả Lâm Dã cứ như vậy mà quăng ra một câu ngay thẳng. Chu Thừa Nghiêu liền nghiêm túc, tránh đường, Lâm Dã đi ra thang máy bước nhanh đi tới phòng của mình.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của lustaveland. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
"Đi chỗ của anh." Tiếng Chu Thừa Nghiêu rất trầm.
"Ừm, được." Lúc Lâm Dã ấn dấu vân tay nửa ngày cửa vẫn chưa mở ra, anh lặng lẽ thở ra một hơi.
"Này K?" Thời điểm tốt em có thể đừng chạy không?
Lâm Dã đột nhiên quay đầu, đôi mắt trong veo nhìn Chu Thừa Nghiêu, vội vàng nói: "Em lấy đồ rồi ra ngay."
Chu Thừa Nghiêu nhướng cặp mà tuấn mỹ lên, thì ra là thế.
Lâm Dã mở cửa, người không tiến vào, lấy túi đựng bóp tiền từ trên hộc tủ ở cửa, lại đem cửa đóng lại quay người bước nhanh đến trước mặt Chu Thừa Nghiêu đưa cho hắn.
"Cái gì?" Chu Thừa Nghiêu mở hộp ra nhìn thấy bóp tiền GUCCI, đuôi lông mày Chu Thừa Nghiêu giương lên, trong con ngươi dần hiện vẻ thich thú, "Quà?"
"Ừm."
"Rất đẹp." Chu Thừa Nghiêu cất bóp tiền vào túi quần, nhìn chăm chú vào Lâm Dã, tiếng nói trầm thấp ý vị thâm trường, "Anh thích."
Câu thích khiến cho mặt Lâm Dã nóng lên, anh luôn cảm thấy Chu Thừa Nghiêu là đang nói mình.
"Là quà gì?"
Lâm Dã suy tư một chút: "Ngày quốc tế thiếu nhi."
Ngày lễ gần nhất, Lâm Dã thực sự không có dũng khí nói anh chính là muốn tặng quà cho Chu Thừa Nghiêu.
Chu Thừa Nghiêu: "..."
Không khí yên tĩnh, hai người cứ như vậy đứng đấy.
"Cứ đứng nhìn nhau vậy à?"
Chu Thừa Nghiêu đuôi mắt nâng lên, để túi xuống đất, đưa tay, "Lại đây."
Lâm Dã đi đến trước mặt Chu Thừa Nghiêu: "Anh Nghiêu?"
Lâm Dã lớn hơn Chu Thừa Nghiêu hai tháng, nhưng anh đối với Chu Thừa Nghiêu không có chút ranh giới cuối cùng nào, Chu Thừa Nghiêu kêu anh gọi "anh" anh liền gọi.
Tay Chu Thừa Nghiêu tay đỡ gáy Lâm Dã cúi đầu liền hôn xuống, nụ hôn cuồng nhiệt làm cho người ngạt thở. Lâm Dã bị hôn đứng không vững, anh ôm lấy eo của Chu Thừa Nghiêu.
Giữa chừng tách ra một lần, Chu Thừa Nghiêu hôn lên khóe môi Lâm Dã, tiếng nói trầm khàn, "Lâm Dã."
"Sao?"
"Thích không?"
"Ừm."
Lần nữa hôn xuống, hôn đủ năm phút. Lúc tách ra tay Lâm Dã còn đặt trên cổ Chu Thừa Nghiêu, đôi mắt xinh đẹp phủ đầy hơi nước, Chu Thừa Nghiêu kề trán Lâm Dã: "Em muốn nhìn anh không?"
Lâm Dã đang ngẩn ngơ, còn chưa có hoàn hồn, Chu Thừa Nghiêu kéo quần thể thao ra để Lâm Dã nhìn: "Cùng kiểu, màu đen."
Lâm Dã phảng phất chân còn đang đạp trên mây, cả người đều tung bay, "A?"
"Bây giờ anh cực kỳ muốn cho em đi vào phòng của anh." Chu Thừa Nghiêu hôn từ cổ đến lỗ tai của Lâm Dã, giọng nói khàn đục: "K thần."
Lâm Dã nắm chặt quần áo Chu Thừa Nghiêu, đại não ầm ầm dần dần tìm về một chút lý trí.
"Nhưng mà ngày mai phải thi đấu, không thể phân tâm."
Lâm Dã đã muốn tìm kẽ đất chui vào, cái này quá má nó xấu hổ, chưa thoả mãn.
"Trở về ngủ đi." Chu Thừa Nghiêu hôn lên trán Lâm Dã một cái: "Ngủ ngon."
Lúc Lâm Dã tắm rửa nghĩ đến đồ lót của Chu Thừa Nghiêu, màu đen, cùng kiểu, giống như còn nhìn thấy vật gì khác, nhưng Lâm Dã không tốt nghĩ lại, suy nghĩ tất cả đều là YHSQ.
Đến cùng ai xem ai?
Lâm Dã đưa tay liền đem sữa tắm bôi vào mắt, từ từ nhắm hai mắt cười ra tiếng. Cười xong cảm thấy mình có chút ngốc nghếch, vội vàng rửa bọt xà bông trên mặt, sữa tắm cũng là Chu Thừa Nghiêu mua, có loại mùi hương thoang thoảng.
Lâm Dã tắm rửa xong nằm dài trên giường mở ra điện thoại, nhìn thấy nhóm Wechat nổ tung, Lâm Dã nhấn vào vào xem bọn họ đang nói chuyện gì, Lâm Dã cũng nhìn không hiểu. Lại mở vòng bạn bè ra, bài đầu tiên là Chu Thừa Nghiêu.
Chu Thừa Nghiêu hai mươi phút trước đăng bài trên vòng bạn bè, là ảnh chụp bạn bè, với dòng trạng thái: "Anh rất thích."
Mặt Lâm Dã nóng lên, phía dưới đã có mấy bài bình luận, là đội viên của KG đăng, Hầu Tử: "Anh Nghiêu không phải anh không dùng bóp hả?"
Thiên Minh: "??? Ai tặng? Xấu như vậy?"
Lâm Dã thu lại nụ cười. Xấu? Thiên Minh thì biết cái gì là thẩm mỹ?
Bình luận cuối cùng, Chu Thừa Nghiêu bình luận: "Người yêu tặng."
Lâm Dã từ trên mạng tìm một tấm ảnh của Chu Thừa Nghiêu làm thành hình nền màn hình khóa, sau đó lấy đồ Chu Thừa Nghiêu tặng ra, định chụp một tấm hình đăng lên mạng xã hội. Chụp xong luôn cảm thấy không đúng, sắc điệu chỗ nào rất khó coi, quá bẩn thỉu Chu Thừa Nghiêu.
Lâm Dã tắt đèn nằm xuống, lướt đến Wechat của Chu Thừa Nghiêu, ngón tay ở phía trên dừng lại chốc lát.
Tên Wechat của Chu Thừa Nghiêu là ID của hắn, Lâm Dã nhìn một hồi, sửa lại ghi chú, một chữ: "Thừa."
Sau khi đổi xong để điện thoại xuống xoay người nhắm mắt, mười phút trôi qua, không ngủ.
Lâm Dã mở Wechat ra soạn một bài đăng: "Ông trời cho tôi một viên kẹo ngọt."
Lúc định đăng cảm thấy không thích hợp lắm, xóa bỏ soạn lại lần nữa: "Anh, rất ngọt."
Thật chua, vừa tục vừa chua.
Lâm Dã vốn tri thức có hạn, giày vò mười phút, giang lang tài tẫn [1], anh vẫn nên đi chơi game thôi, chỉ có trong trò chơi anh mới không phải mù chữ.
[1] Thành ngữ "Giang lang tài tẫn": thường dùng để hình dung sự thui chột tài năng của một tác gia. “Giang lang” là văn học gia trứ danh Giang Yêm ở Nam triều vào thời Nam Bắc triều. “Ảm nhiên tiêu hồn giả, duy biệt nhi dĩ hĩ”, “Xuân thảo bích sắc, xu@n thủy lục ba. Tống quân nam phổ, thương như chi hà” đều là những áng thơ tuyệt tác được lưu truyền muôn thuở trong bài ca “Biệt phú”, thể hiện tài hoa siêu thường kiệt xuất của ông. Nhưng khi Giang Yêm về già thì rơi vào vòng danh lợi, làm đại quan, có cuộc sống sinh hoạt quá an phú tôn vinh, không còn sáng tác ra được những áng văn chương tuyệt vời như thế nữa, nhân gian bèn gọi là “Giang lang tài tẫn”.
Lâm Dã ủ rũ để điện thoại di động xuống, thở dài, nắm tay che ở trên mặt.
Lâm Dã ở trong nơi âm u hẻo lánh nhất sống cho qua ngày, sống thành một con chó hoang. Khổ là anh đáng phải nhận, ngược lại ngọt khiến anh cảm thấy không thực tế, cũng xa không thể với. Anh luôn cảm thấy hão huyền, anh không xứng, Chu Thừa Nghiêu đối tốt với anh, Lâm Dã bất an. Chu Thừa Nghiêu là mình trộm được, sớm muộn cũng sẽ biến mất. Anh vội vàng muốn đem tất cả có thể cho đều xếp hết trước mặt Chu Thừa Nghiêu, nhưng lại sợ tự mình làm không tốt, dọa chạy Chu Thừa Nghiêu.
Em chỉ là rất rất rất rất thích anh, đơn thuần thích anh, không cầu gì khác.
Ngày hôm sau Lâm Dã mười giờ tỉnh lại, vội vàng thay quần áo xuống lầu, người của đội một KG cũng lần lượt xuống lầu, Thiên Minh buồn ngủ mắt hai mí đều lòi ra, mò lên chạy tới Tiểu H hôn một cái. "Chúc tao may mắn!"
Tiểu H tức kêu một tiếng, mắt nhỏ lại nhìn về phía Lâm Dã, Thiên Minh cũng quay đầu nhìn qua. Cậu ta gật đầu, buông Tiểu H xuống, Tiểu H uốn éo cái mông liền chạy về phía Lâm Dã, Lâm Dã lười nhác ôm nó, xoa nhẹ phần gáy của Tiểu H.
"Đội trưởng đâu?"
"Xuống lầu ngay mà." Thiên Minh nghiêng đầu, ánh mắt bình tĩnh, nói: "Tôi đi trước."
Cậu ta mang theo ba lô bước nhanh hướng xe của KG, Hầu Tử vừa uống sữa chua vừa đội nón: "K thần sớm a."
"Chào buổi sáng."
Lâm Dã cầm lấy ba lô của mình, sau lưng vang lên thanh âm Lý Phi: "Lâm Dã."
Lâm Dã quay đầu, Lý Phi sờ mũi, con mắt cũng không biết nên đi chỗ nào nhìn: "Hôm nay cậu không cần đi."
Phản ứng của Lâm Dã rất chậm chạp, anh chậm một chút mới ngẩng đầu: "Được."
Hôm nay sẽ không thay người, anh đợi ở căn cứ sẽ tốt hơn, Lý Phi vỗ xuống bả vai Lâm Dã: "Có gì cần gọi điện thoại cho tôi."
"Cảm ơn." Lâm Dã để balo xuống.
Chu Thừa Nghiêu từ trong thang máy ra, hắn mặc đồng phục đội mặc màu đen, thẳng tắp lạnh lùng, đi đến trước mặt Lâm Dã đưa nha một hộp sữa bò. "Lâm Dã."
"Chào buổi sáng." Lâm Dã cười, vươn tay: "Tôi không đi, đặt hi vọng vào anh."
Chu Thừa Nghiêu cùng anh đụng tay một cái, Lý Phi đem những lời nên nói đều nói thích hợp, Chu Thừa Nghiêu cũng không cần phải tiếp tục nói chuyện về đề tài này nữa, "Có chuyện gì gọi điện thoại cho anh."
"Tạm biệt."
Chu Thừa Nghiêu bước được hai bước lại quay trở lại sửa lại cổ áo của Lâm Dã, thu tay lại, con ngươi đen nhánh nhìn Lâm Dã chăm chú: "Xế chiều đi bệnh viện nhớ bôi kem chống nắng."
Lâm Dã gật đầu: "Cố lên!"
Lâm Dã về phòng huấn luyện bật máy tính lên, cửa sổ mở ra, đội một lái xe ra ngoài, Lâm Dã thở ra một hơi vuốt vuốt mặt đứng dậy ra ngoài đến sân thượng đốt một điếu thuốc. Không có thay người, dự bị không đi hiện trường phi thường hợp lý. Kỳ thật cũng không có gì không công bằng, tay của anh hiện tại phát huy quá không ổn định.
Khói mù lượn lờ, Lâm Dã tựa ở trên lan can híp mắt, một điếu thuốc hút xong, Lâm Dã đi trở về mở livestream ra. Lâm Dã dựa vào khuôn mặt cùng danh khí của K thần, độ hot trong kênh livestream duy trì ở khoảng chừng 80 vạn.
Lâm Dã đăng nhập trò chơi, liếc nhìn mưa đạn.
Mưa đạn: Chỉ có một mình anh ở căn cứ hả?
"Không phải một mình tôi, căn cứ có rất nhiều người. PUBG chỉ là một bộ phận của KG, còn có phân bộ trò chơi khác." Lâm Dã trả lời mưa đạn, mở ra trò chơi chơi solo.
Mưa đạn: "Hôm nay cậu có thể bình luận trận đấu không?"
"Tôi bình luận không tốt."
Có người trên màn đạn tặng cái siêu cấp hỏa tiễn, nói: "Muốn xem bình luận."
"Các cậu muốn nhìn tôi bình luận?" Lâm Dã uống một hớp nước, nhìn mưa đạn nói: "Tôi bình luận, ngày mai tôi sẽ lại lên hotsearch."
Mưa đạn lập tức tất cả đều là "ha ha ha", gần đây Lâm Dã bởi vì ác miệng bị chửi quá thảm rồi.
"Chưa từng thấy K thần bình luận, muốn xem."
"Đưa K thần lên hotsearch!"
"Đã an bài hotsearch."
"Đưa anh trai đi con đường hoa [2], an bài anh trai nổi tiếng! Mọi người đều ủng hộ, anh trai bình luận trận đấu đi!"
[2] Đi con đường hoa: là từ phổ biến trên internet, có nghĩa là đi theo con đường đẹp, trơn tru, bằng phẳng, là một từ thường được sử dụng trong vòng cơm (tiếng lóng từ vòng fan), cách nói hoàn chỉnh là cùng đi con đường hoa đi (tiếng Anh: Hope everything goes well for you) ý là hi vọng thuận thuận lợi lợi, vẫn luôn xảy ra chuyện tốt. Từ năm 2017 bắt đầu được sử dụng rộng rãi.
"K thần sẽ mắng T thần sao?"
TigerK thì sẽ không mắng, Lâm Dã mắng ai cũng không mắng TigerK.
Buổi sáng chơi vài ván solo, Lâm Dã ăn cơm xong quay lại cuộc thi đấu nhóm nhỏ của Golden Tournament lại bắt đầu, Lâm Dã mở livestream ra cũng mở livestream của mình.
"Buổi chiều liền mắng —— không phải, bình luận thi đấu đi."
Lâm Dã rất ít khi làm loại chuyện nhàm chán này, chủ yếu là buổi chiều anh cũng muốn xem thi đấu, vừa xem thi đấu vừa lăn lộn livestream thời gian đều không thể chậm trễ. Lâm Dã nói xong, trên màn hình liền nổ hai cái siêu cấp hỏa tiễn.
Siêu cấp thay thế của Quả Dứa là 2000 một cái, Lâm Dã liếc nhìn ID: "Cảm ơn Honey siêu cấp hỏa tiễn."
Đọc xong lập tức phản ứng lại, Lâm Dã uống một hớp nước che giấu xấu hổ, bất đắc dĩ nói: "Đây là cái loại ID gì?"
Mưa đạn cười như điên: "K thần bị chiếm tiện nghi."
Honey ở kênh livestream tặng một chiếc siêu xe, người này cố ý, Lâm Dã liền không có đọc ID, trực tiếp cảm ơn một câu.
Thi đấu còn chưa bắt đầu, Honey lại tặng một chiếc siêu xe, Lâm Dã lúc này trực tiếp không nói gì. Điện thoại di động vang lên một tiếng, Lâm Dã cầm lên nhìn thấy Wechat Chu Thừa Nghiêu.
"Honey."
Mặt Lâm Dã nóng lên: "Anh đang xem livestream? Người kia cố ý, lần đầu em không có chú ý liền đọc."
"Là anh."
Lâm Dã: "..."
Lâm Dã: "!!!"
"Đó là anh, em có thể nói."
Trên máy vi tính ống kính đảo qua Chu Thừa Nghiêu, hắn cúi thấp đầu đang chơi điện thoại, Lâm Dã tê cả da đầu.
Hệ thống kênh livestream thông báo: Honey tặng một chiếc siêu xe.
Lỗ tai Lâm Dã lập tức đỏ lên, anh tằng hắng một cái hắng giọng một cái mở miệng: "Cảm ơn... Xe thể thao của Honey, cảm ơn... Honey."
Mưa đạn: "K thần bây giờ mặt anh rất đỏ, phòng huấn luyện rất nóng sao?"
Lâm Dã cầm lấy cái bình muốn uống nước, mưa đạn: "Cái chai của K thần với T thần là cùng kiểu sao? Rất giống."
Trong màn hình Chu Thừa Nghiêu cũng đang uống nước, Lâm Dã vội vàng để bình xuống, nghe được bình luận viên đang lần lượt giới thiệu đội ngũ, anh nói: "Hiện tại phía dưới ống kính là chiến đội 3C, chính là đội chơi ở nước ngoài trong ba năm và đều bị loại ở vòng bảng ba năm."
"ZA, ZA là một đội được thành lập vào năm 2017. Lần trước khi tôi giải nghệ bọn họ là lão tam, không biết lần sau tôi giải nghệ, bọn họ có thể giải nghệ cùng lúc với tôi không, hi vọng bọn họ có thể chống đỡ."
Mưa đạn: "K thần, anh kiềm chế một chút, anh sẽ bị fan ZA đánh chết."
"K thần học được tự giễu khi nào vậy?"
Lâm Dã vẫn luôn rất có tinh thần tự giễu.
"KK là đội mới, không có chiến thuật, trước mắt cũng không có thành tích."
Mưa đạn: "Lời này quá thiếu khen rồi, chính là chiến đội KK không thành tích nhưng so với ai khác đều ngang ngược, xác thực không có chiến thuật. Bốn tên mãng phu, chế độ thi đấu của trước đây cơ bản sống không nổi."
Fan KK không cam lòng yếu thế: "Đứng nhất đấu luyện các cậu làm được chưa?"
"Đấu luyện cũng gọi thành tích, vậy toàn bộ mỗi người của B đều có thành tích."
Ống kính lần nữa rơi xuống trên người KG, Chu Thừa Nghiêu đã đeo tai nghe lên, ngón tay thon dài khớp xương rõ ràng đặt ở trên bàn phím.
Ánh đèn rơi xuống trên gương mặt anh tuấn kia, tim Lâm Dã đập thình thịch.
"KG thì sao?"
"KG." Lâm Dã chợt liền cười, giá trị nhan sắc của Lâm Dã vốn cao, anh cười lên, trong nháy mắt thế giới sáng rực. Những fan nữ ở kênh livestream điên cuồng bình luận, nếu như mưa đạn có âm thanh, hiện tại hẳn là kêu thảm liên miên. Ngón tay Lâm Dã vuốt v e qua con chuột, tiếng nói nhẹ nâng lên: "KG là một đội mới, hai năm trước thành lập, đột nhiên xuất chiến một lần liền đoạt giải quán quân."
Ba giờ rưỡi bắt đầu ván đầu tiên, bản đồ Miramar, điểm nhảy của KG vẫn là thành C như cũ. Hàng xóm là K tại Monte Nuevo, phía trên Las Vegas là 3C. Đây là thi đấu thăng cấp hai tổ A B, đánh hai ngày, xếp hạng tổng điểm tích lũy trong top 8 liền thăng cấp, sau top 8 cùng tổ thua tiếp tục đánh, đào thải hoặc là thăng cấp.
Bo thứ nhất một vòng cắt Bắc lớn vô cùng hiếm thấy, mưa đạn xoát lên: "KG lại bắt đầu hành trình truy bo dài dằng dặc."
Bo thứ hai tiếp tục cắt Bắc, KG bắt đầu chuyển di.
Bình luận viên: "KG đụng phải 3C, 3C tại Las Vegas không nhúc nhích, KG sẽ lách qua sao? TigerK vẫn là rất cẩn thận, anh ấy chỉ huy vẫn luôn rất ổn —— A! T thần dừng xe! Anh ấy vậy mà dừng xe, muốn đẩy lên sao?"
Ống kính đảo qua một cái, Lâm Dã nhìn thấy Thiên Minh dự định vượt qua núi, tạm thời lại quay lại đậu xe rồi chạy tới vị trí bắn bia tốt nhất phía trên Las Vegas.
"Trời ạ! T thần muốn làm gì? T thần cầu anh đánh ổn một chút a! Đây là thi đấu thăng cấp." Mưa đạn điên cuồng quét qua, đội viên KG đều đang thi đấu, fan hâm mộ bọn họ toàn vọt tới Lâm Dã bên này.
"Một đội ngũ cầu ổn thì phế đi." Lâm Dã chăm chú nhìn màn hình, ánh mắt nghiêm túc, mở miệng nói: "Thi đấu tranh tài cần chính là cầu thắng, là nhuệ khí."
Bình luận viên: "T thần muốn ăn sạch 3C, chiếm cứ Las Vegas! Đó là 3C a! Cũng không phải là đội mới, cách sắp xếp này của T thần có thể quá mạo hiểm hay không?"
Chỉ cần đánh rụng một người của 3C, KG liền có thể công.
Tiếng súng thanh thúy của 98K vang dội, sau một khắc góc trên bên phải nhảy ra tin tức.
KG-TigerK đánh bại 3C-KU
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của lustaveland. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
"Đi chỗ của anh." Tiếng Chu Thừa Nghiêu rất trầm.
"Ừm, được." Lúc Lâm Dã ấn dấu vân tay nửa ngày cửa vẫn chưa mở ra, anh lặng lẽ thở ra một hơi.
"Này K?" Thời điểm tốt em có thể đừng chạy không?
Lâm Dã đột nhiên quay đầu, đôi mắt trong veo nhìn Chu Thừa Nghiêu, vội vàng nói: "Em lấy đồ rồi ra ngay."
Chu Thừa Nghiêu nhướng cặp mà tuấn mỹ lên, thì ra là thế.
Lâm Dã mở cửa, người không tiến vào, lấy túi đựng bóp tiền từ trên hộc tủ ở cửa, lại đem cửa đóng lại quay người bước nhanh đến trước mặt Chu Thừa Nghiêu đưa cho hắn.
"Cái gì?" Chu Thừa Nghiêu mở hộp ra nhìn thấy bóp tiền GUCCI, đuôi lông mày Chu Thừa Nghiêu giương lên, trong con ngươi dần hiện vẻ thich thú, "Quà?"
"Ừm."
"Rất đẹp." Chu Thừa Nghiêu cất bóp tiền vào túi quần, nhìn chăm chú vào Lâm Dã, tiếng nói trầm thấp ý vị thâm trường, "Anh thích."
Câu thích khiến cho mặt Lâm Dã nóng lên, anh luôn cảm thấy Chu Thừa Nghiêu là đang nói mình.
"Là quà gì?"
Lâm Dã suy tư một chút: "Ngày quốc tế thiếu nhi."
Ngày lễ gần nhất, Lâm Dã thực sự không có dũng khí nói anh chính là muốn tặng quà cho Chu Thừa Nghiêu.
Chu Thừa Nghiêu: "..."
Không khí yên tĩnh, hai người cứ như vậy đứng đấy.
"Cứ đứng nhìn nhau vậy à?"
Chu Thừa Nghiêu đuôi mắt nâng lên, để túi xuống đất, đưa tay, "Lại đây."
Lâm Dã đi đến trước mặt Chu Thừa Nghiêu: "Anh Nghiêu?"
Lâm Dã lớn hơn Chu Thừa Nghiêu hai tháng, nhưng anh đối với Chu Thừa Nghiêu không có chút ranh giới cuối cùng nào, Chu Thừa Nghiêu kêu anh gọi "anh" anh liền gọi.
Tay Chu Thừa Nghiêu tay đỡ gáy Lâm Dã cúi đầu liền hôn xuống, nụ hôn cuồng nhiệt làm cho người ngạt thở. Lâm Dã bị hôn đứng không vững, anh ôm lấy eo của Chu Thừa Nghiêu.
Giữa chừng tách ra một lần, Chu Thừa Nghiêu hôn lên khóe môi Lâm Dã, tiếng nói trầm khàn, "Lâm Dã."
"Sao?"
"Thích không?"
"Ừm."
Lần nữa hôn xuống, hôn đủ năm phút. Lúc tách ra tay Lâm Dã còn đặt trên cổ Chu Thừa Nghiêu, đôi mắt xinh đẹp phủ đầy hơi nước, Chu Thừa Nghiêu kề trán Lâm Dã: "Em muốn nhìn anh không?"
Lâm Dã đang ngẩn ngơ, còn chưa có hoàn hồn, Chu Thừa Nghiêu kéo quần thể thao ra để Lâm Dã nhìn: "Cùng kiểu, màu đen."
Lâm Dã phảng phất chân còn đang đạp trên mây, cả người đều tung bay, "A?"
"Bây giờ anh cực kỳ muốn cho em đi vào phòng của anh." Chu Thừa Nghiêu hôn từ cổ đến lỗ tai của Lâm Dã, giọng nói khàn đục: "K thần."
Lâm Dã nắm chặt quần áo Chu Thừa Nghiêu, đại não ầm ầm dần dần tìm về một chút lý trí.
"Nhưng mà ngày mai phải thi đấu, không thể phân tâm."
Lâm Dã đã muốn tìm kẽ đất chui vào, cái này quá má nó xấu hổ, chưa thoả mãn.
"Trở về ngủ đi." Chu Thừa Nghiêu hôn lên trán Lâm Dã một cái: "Ngủ ngon."
Lúc Lâm Dã tắm rửa nghĩ đến đồ lót của Chu Thừa Nghiêu, màu đen, cùng kiểu, giống như còn nhìn thấy vật gì khác, nhưng Lâm Dã không tốt nghĩ lại, suy nghĩ tất cả đều là YHSQ.
Đến cùng ai xem ai?
Lâm Dã đưa tay liền đem sữa tắm bôi vào mắt, từ từ nhắm hai mắt cười ra tiếng. Cười xong cảm thấy mình có chút ngốc nghếch, vội vàng rửa bọt xà bông trên mặt, sữa tắm cũng là Chu Thừa Nghiêu mua, có loại mùi hương thoang thoảng.
Lâm Dã tắm rửa xong nằm dài trên giường mở ra điện thoại, nhìn thấy nhóm Wechat nổ tung, Lâm Dã nhấn vào vào xem bọn họ đang nói chuyện gì, Lâm Dã cũng nhìn không hiểu. Lại mở vòng bạn bè ra, bài đầu tiên là Chu Thừa Nghiêu.
Chu Thừa Nghiêu hai mươi phút trước đăng bài trên vòng bạn bè, là ảnh chụp bạn bè, với dòng trạng thái: "Anh rất thích."
Mặt Lâm Dã nóng lên, phía dưới đã có mấy bài bình luận, là đội viên của KG đăng, Hầu Tử: "Anh Nghiêu không phải anh không dùng bóp hả?"
Thiên Minh: "??? Ai tặng? Xấu như vậy?"
Lâm Dã thu lại nụ cười. Xấu? Thiên Minh thì biết cái gì là thẩm mỹ?
Bình luận cuối cùng, Chu Thừa Nghiêu bình luận: "Người yêu tặng."
Lâm Dã từ trên mạng tìm một tấm ảnh của Chu Thừa Nghiêu làm thành hình nền màn hình khóa, sau đó lấy đồ Chu Thừa Nghiêu tặng ra, định chụp một tấm hình đăng lên mạng xã hội. Chụp xong luôn cảm thấy không đúng, sắc điệu chỗ nào rất khó coi, quá bẩn thỉu Chu Thừa Nghiêu.
Lâm Dã tắt đèn nằm xuống, lướt đến Wechat của Chu Thừa Nghiêu, ngón tay ở phía trên dừng lại chốc lát.
Tên Wechat của Chu Thừa Nghiêu là ID của hắn, Lâm Dã nhìn một hồi, sửa lại ghi chú, một chữ: "Thừa."
Sau khi đổi xong để điện thoại xuống xoay người nhắm mắt, mười phút trôi qua, không ngủ.
Lâm Dã mở Wechat ra soạn một bài đăng: "Ông trời cho tôi một viên kẹo ngọt."
Lúc định đăng cảm thấy không thích hợp lắm, xóa bỏ soạn lại lần nữa: "Anh, rất ngọt."
Thật chua, vừa tục vừa chua.
Lâm Dã vốn tri thức có hạn, giày vò mười phút, giang lang tài tẫn [1], anh vẫn nên đi chơi game thôi, chỉ có trong trò chơi anh mới không phải mù chữ.
[1] Thành ngữ "Giang lang tài tẫn": thường dùng để hình dung sự thui chột tài năng của một tác gia. “Giang lang” là văn học gia trứ danh Giang Yêm ở Nam triều vào thời Nam Bắc triều. “Ảm nhiên tiêu hồn giả, duy biệt nhi dĩ hĩ”, “Xuân thảo bích sắc, xu@n thủy lục ba. Tống quân nam phổ, thương như chi hà” đều là những áng thơ tuyệt tác được lưu truyền muôn thuở trong bài ca “Biệt phú”, thể hiện tài hoa siêu thường kiệt xuất của ông. Nhưng khi Giang Yêm về già thì rơi vào vòng danh lợi, làm đại quan, có cuộc sống sinh hoạt quá an phú tôn vinh, không còn sáng tác ra được những áng văn chương tuyệt vời như thế nữa, nhân gian bèn gọi là “Giang lang tài tẫn”.
Lâm Dã ủ rũ để điện thoại di động xuống, thở dài, nắm tay che ở trên mặt.
Lâm Dã ở trong nơi âm u hẻo lánh nhất sống cho qua ngày, sống thành một con chó hoang. Khổ là anh đáng phải nhận, ngược lại ngọt khiến anh cảm thấy không thực tế, cũng xa không thể với. Anh luôn cảm thấy hão huyền, anh không xứng, Chu Thừa Nghiêu đối tốt với anh, Lâm Dã bất an. Chu Thừa Nghiêu là mình trộm được, sớm muộn cũng sẽ biến mất. Anh vội vàng muốn đem tất cả có thể cho đều xếp hết trước mặt Chu Thừa Nghiêu, nhưng lại sợ tự mình làm không tốt, dọa chạy Chu Thừa Nghiêu.
Em chỉ là rất rất rất rất thích anh, đơn thuần thích anh, không cầu gì khác.
Ngày hôm sau Lâm Dã mười giờ tỉnh lại, vội vàng thay quần áo xuống lầu, người của đội một KG cũng lần lượt xuống lầu, Thiên Minh buồn ngủ mắt hai mí đều lòi ra, mò lên chạy tới Tiểu H hôn một cái. "Chúc tao may mắn!"
Tiểu H tức kêu một tiếng, mắt nhỏ lại nhìn về phía Lâm Dã, Thiên Minh cũng quay đầu nhìn qua. Cậu ta gật đầu, buông Tiểu H xuống, Tiểu H uốn éo cái mông liền chạy về phía Lâm Dã, Lâm Dã lười nhác ôm nó, xoa nhẹ phần gáy của Tiểu H.
"Đội trưởng đâu?"
"Xuống lầu ngay mà." Thiên Minh nghiêng đầu, ánh mắt bình tĩnh, nói: "Tôi đi trước."
Cậu ta mang theo ba lô bước nhanh hướng xe của KG, Hầu Tử vừa uống sữa chua vừa đội nón: "K thần sớm a."
"Chào buổi sáng."
Lâm Dã cầm lấy ba lô của mình, sau lưng vang lên thanh âm Lý Phi: "Lâm Dã."
Lâm Dã quay đầu, Lý Phi sờ mũi, con mắt cũng không biết nên đi chỗ nào nhìn: "Hôm nay cậu không cần đi."
Phản ứng của Lâm Dã rất chậm chạp, anh chậm một chút mới ngẩng đầu: "Được."
Hôm nay sẽ không thay người, anh đợi ở căn cứ sẽ tốt hơn, Lý Phi vỗ xuống bả vai Lâm Dã: "Có gì cần gọi điện thoại cho tôi."
"Cảm ơn." Lâm Dã để balo xuống.
Chu Thừa Nghiêu từ trong thang máy ra, hắn mặc đồng phục đội mặc màu đen, thẳng tắp lạnh lùng, đi đến trước mặt Lâm Dã đưa nha một hộp sữa bò. "Lâm Dã."
"Chào buổi sáng." Lâm Dã cười, vươn tay: "Tôi không đi, đặt hi vọng vào anh."
Chu Thừa Nghiêu cùng anh đụng tay một cái, Lý Phi đem những lời nên nói đều nói thích hợp, Chu Thừa Nghiêu cũng không cần phải tiếp tục nói chuyện về đề tài này nữa, "Có chuyện gì gọi điện thoại cho anh."
"Tạm biệt."
Chu Thừa Nghiêu bước được hai bước lại quay trở lại sửa lại cổ áo của Lâm Dã, thu tay lại, con ngươi đen nhánh nhìn Lâm Dã chăm chú: "Xế chiều đi bệnh viện nhớ bôi kem chống nắng."
Lâm Dã gật đầu: "Cố lên!"
Lâm Dã về phòng huấn luyện bật máy tính lên, cửa sổ mở ra, đội một lái xe ra ngoài, Lâm Dã thở ra một hơi vuốt vuốt mặt đứng dậy ra ngoài đến sân thượng đốt một điếu thuốc. Không có thay người, dự bị không đi hiện trường phi thường hợp lý. Kỳ thật cũng không có gì không công bằng, tay của anh hiện tại phát huy quá không ổn định.
Khói mù lượn lờ, Lâm Dã tựa ở trên lan can híp mắt, một điếu thuốc hút xong, Lâm Dã đi trở về mở livestream ra. Lâm Dã dựa vào khuôn mặt cùng danh khí của K thần, độ hot trong kênh livestream duy trì ở khoảng chừng 80 vạn.
Lâm Dã đăng nhập trò chơi, liếc nhìn mưa đạn.
Mưa đạn: Chỉ có một mình anh ở căn cứ hả?
"Không phải một mình tôi, căn cứ có rất nhiều người. PUBG chỉ là một bộ phận của KG, còn có phân bộ trò chơi khác." Lâm Dã trả lời mưa đạn, mở ra trò chơi chơi solo.
Mưa đạn: "Hôm nay cậu có thể bình luận trận đấu không?"
"Tôi bình luận không tốt."
Có người trên màn đạn tặng cái siêu cấp hỏa tiễn, nói: "Muốn xem bình luận."
"Các cậu muốn nhìn tôi bình luận?" Lâm Dã uống một hớp nước, nhìn mưa đạn nói: "Tôi bình luận, ngày mai tôi sẽ lại lên hotsearch."
Mưa đạn lập tức tất cả đều là "ha ha ha", gần đây Lâm Dã bởi vì ác miệng bị chửi quá thảm rồi.
"Chưa từng thấy K thần bình luận, muốn xem."
"Đưa K thần lên hotsearch!"
"Đã an bài hotsearch."
"Đưa anh trai đi con đường hoa [2], an bài anh trai nổi tiếng! Mọi người đều ủng hộ, anh trai bình luận trận đấu đi!"
[2] Đi con đường hoa: là từ phổ biến trên internet, có nghĩa là đi theo con đường đẹp, trơn tru, bằng phẳng, là một từ thường được sử dụng trong vòng cơm (tiếng lóng từ vòng fan), cách nói hoàn chỉnh là cùng đi con đường hoa đi (tiếng Anh: Hope everything goes well for you) ý là hi vọng thuận thuận lợi lợi, vẫn luôn xảy ra chuyện tốt. Từ năm 2017 bắt đầu được sử dụng rộng rãi.
"K thần sẽ mắng T thần sao?"
TigerK thì sẽ không mắng, Lâm Dã mắng ai cũng không mắng TigerK.
Buổi sáng chơi vài ván solo, Lâm Dã ăn cơm xong quay lại cuộc thi đấu nhóm nhỏ của Golden Tournament lại bắt đầu, Lâm Dã mở livestream ra cũng mở livestream của mình.
"Buổi chiều liền mắng —— không phải, bình luận thi đấu đi."
Lâm Dã rất ít khi làm loại chuyện nhàm chán này, chủ yếu là buổi chiều anh cũng muốn xem thi đấu, vừa xem thi đấu vừa lăn lộn livestream thời gian đều không thể chậm trễ. Lâm Dã nói xong, trên màn hình liền nổ hai cái siêu cấp hỏa tiễn.
Siêu cấp thay thế của Quả Dứa là 2000 một cái, Lâm Dã liếc nhìn ID: "Cảm ơn Honey siêu cấp hỏa tiễn."
Đọc xong lập tức phản ứng lại, Lâm Dã uống một hớp nước che giấu xấu hổ, bất đắc dĩ nói: "Đây là cái loại ID gì?"
Mưa đạn cười như điên: "K thần bị chiếm tiện nghi."
Honey ở kênh livestream tặng một chiếc siêu xe, người này cố ý, Lâm Dã liền không có đọc ID, trực tiếp cảm ơn một câu.
Thi đấu còn chưa bắt đầu, Honey lại tặng một chiếc siêu xe, Lâm Dã lúc này trực tiếp không nói gì. Điện thoại di động vang lên một tiếng, Lâm Dã cầm lên nhìn thấy Wechat Chu Thừa Nghiêu.
"Honey."
Mặt Lâm Dã nóng lên: "Anh đang xem livestream? Người kia cố ý, lần đầu em không có chú ý liền đọc."
"Là anh."
Lâm Dã: "..."
Lâm Dã: "!!!"
"Đó là anh, em có thể nói."
Trên máy vi tính ống kính đảo qua Chu Thừa Nghiêu, hắn cúi thấp đầu đang chơi điện thoại, Lâm Dã tê cả da đầu.
Hệ thống kênh livestream thông báo: Honey tặng một chiếc siêu xe.
Lỗ tai Lâm Dã lập tức đỏ lên, anh tằng hắng một cái hắng giọng một cái mở miệng: "Cảm ơn... Xe thể thao của Honey, cảm ơn... Honey."
Mưa đạn: "K thần bây giờ mặt anh rất đỏ, phòng huấn luyện rất nóng sao?"
Lâm Dã cầm lấy cái bình muốn uống nước, mưa đạn: "Cái chai của K thần với T thần là cùng kiểu sao? Rất giống."
Trong màn hình Chu Thừa Nghiêu cũng đang uống nước, Lâm Dã vội vàng để bình xuống, nghe được bình luận viên đang lần lượt giới thiệu đội ngũ, anh nói: "Hiện tại phía dưới ống kính là chiến đội 3C, chính là đội chơi ở nước ngoài trong ba năm và đều bị loại ở vòng bảng ba năm."
"ZA, ZA là một đội được thành lập vào năm 2017. Lần trước khi tôi giải nghệ bọn họ là lão tam, không biết lần sau tôi giải nghệ, bọn họ có thể giải nghệ cùng lúc với tôi không, hi vọng bọn họ có thể chống đỡ."
Mưa đạn: "K thần, anh kiềm chế một chút, anh sẽ bị fan ZA đánh chết."
"K thần học được tự giễu khi nào vậy?"
Lâm Dã vẫn luôn rất có tinh thần tự giễu.
"KK là đội mới, không có chiến thuật, trước mắt cũng không có thành tích."
Mưa đạn: "Lời này quá thiếu khen rồi, chính là chiến đội KK không thành tích nhưng so với ai khác đều ngang ngược, xác thực không có chiến thuật. Bốn tên mãng phu, chế độ thi đấu của trước đây cơ bản sống không nổi."
Fan KK không cam lòng yếu thế: "Đứng nhất đấu luyện các cậu làm được chưa?"
"Đấu luyện cũng gọi thành tích, vậy toàn bộ mỗi người của B đều có thành tích."
Ống kính lần nữa rơi xuống trên người KG, Chu Thừa Nghiêu đã đeo tai nghe lên, ngón tay thon dài khớp xương rõ ràng đặt ở trên bàn phím.
Ánh đèn rơi xuống trên gương mặt anh tuấn kia, tim Lâm Dã đập thình thịch.
"KG thì sao?"
"KG." Lâm Dã chợt liền cười, giá trị nhan sắc của Lâm Dã vốn cao, anh cười lên, trong nháy mắt thế giới sáng rực. Những fan nữ ở kênh livestream điên cuồng bình luận, nếu như mưa đạn có âm thanh, hiện tại hẳn là kêu thảm liên miên. Ngón tay Lâm Dã vuốt v e qua con chuột, tiếng nói nhẹ nâng lên: "KG là một đội mới, hai năm trước thành lập, đột nhiên xuất chiến một lần liền đoạt giải quán quân."
Ba giờ rưỡi bắt đầu ván đầu tiên, bản đồ Miramar, điểm nhảy của KG vẫn là thành C như cũ. Hàng xóm là K tại Monte Nuevo, phía trên Las Vegas là 3C. Đây là thi đấu thăng cấp hai tổ A B, đánh hai ngày, xếp hạng tổng điểm tích lũy trong top 8 liền thăng cấp, sau top 8 cùng tổ thua tiếp tục đánh, đào thải hoặc là thăng cấp.
Bo thứ nhất một vòng cắt Bắc lớn vô cùng hiếm thấy, mưa đạn xoát lên: "KG lại bắt đầu hành trình truy bo dài dằng dặc."
Bo thứ hai tiếp tục cắt Bắc, KG bắt đầu chuyển di.
Bình luận viên: "KG đụng phải 3C, 3C tại Las Vegas không nhúc nhích, KG sẽ lách qua sao? TigerK vẫn là rất cẩn thận, anh ấy chỉ huy vẫn luôn rất ổn —— A! T thần dừng xe! Anh ấy vậy mà dừng xe, muốn đẩy lên sao?"
Ống kính đảo qua một cái, Lâm Dã nhìn thấy Thiên Minh dự định vượt qua núi, tạm thời lại quay lại đậu xe rồi chạy tới vị trí bắn bia tốt nhất phía trên Las Vegas.
"Trời ạ! T thần muốn làm gì? T thần cầu anh đánh ổn một chút a! Đây là thi đấu thăng cấp." Mưa đạn điên cuồng quét qua, đội viên KG đều đang thi đấu, fan hâm mộ bọn họ toàn vọt tới Lâm Dã bên này.
"Một đội ngũ cầu ổn thì phế đi." Lâm Dã chăm chú nhìn màn hình, ánh mắt nghiêm túc, mở miệng nói: "Thi đấu tranh tài cần chính là cầu thắng, là nhuệ khí."
Bình luận viên: "T thần muốn ăn sạch 3C, chiếm cứ Las Vegas! Đó là 3C a! Cũng không phải là đội mới, cách sắp xếp này của T thần có thể quá mạo hiểm hay không?"
Chỉ cần đánh rụng một người của 3C, KG liền có thể công.
Tiếng súng thanh thúy của 98K vang dội, sau một khắc góc trên bên phải nhảy ra tin tức.
KG-TigerK đánh bại 3C-KU