Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1841
“Ông ~~~ “
Khi Cửu Thủ Xà Tổ chặn lại chủ nhân Tịch Tĩnh băng sơn, bỗng nhiên Cửu Thủ Xà Tổ cảm giác được chung quanh đột nhiên trở nên yên tĩnh.
Vô cùng yên tĩnh.
Thanh âm hoàn toàn biến mất, dưới loại tuyệt đối yên tĩnh này, khiến Cửu Thủ Xà Tổ cũng kìm không được đáy lòng sinh ra cảm giác ‘thật lạnh’, quá lạnh rồi, ngay cả ý thức tư duy cũng như bị ‘đông lại’, ý thức tư duy cũng trở nên rất chậm...
“Không ổn.” Đông Bá Tuyết Ưng phát hiện, ‘Cửu Thủ Xà Tổ’ ban đầu uy thế không thua gì Ốc Hiểu bỗng nhiên động tác chậm đi một bậc, xem ra, thế mà không ngăn được chủ nhân Tịch Tĩnh băng sơn tốc độ nhanh đến đáng sợ kia.
“Soạt.”
Chủ nhân Tịch Tĩnh băng sơn nghiến răng, ngoài thân thể hắn thế mà hiện lên một tầng giọt nước kỳ dị, ngay cả trên móng vuốt cũng có một tầng giọt nước hiện lên.
Sau khi tầng giọt nước hiện lên, tốc độ của hắn vậy mà lại lần nữa tăng lên sáu thành! Thân thể hắn va chạm hư không, cũng khiến hư không tự nhiên phân liệt cắt ra, uy thế rõ ràng lại lần nữa tăng lên.
Hiển nhiên!
Vì một lần hành động giết chết Đông Bá Tuyết Ưng, chủ nhân Tịch Tĩnh băng sơn đã dốc hết thủ đoạn.
“Giết một tên chiến lực cấp Thần Đế viên mãn, vậy là đủ rồi.” Chủ nhân Tịch Tĩnh băng sơn thầm nghĩ, ba đại thành chủ muốn giết một vị cấp Thần Đế viên mãn, bình thường cũng cần kha khá chiêu số! Chủ nhân Tịch Tĩnh băng sơn muốn một chiêu thấy công hiệu, tự nhiên phải dốc hết thủ đoạn.
“Oành.”
Thân thể Đông Bá Tuyết Ưng lại đột nhiên bành trướng một vòng, từ công tử nhẹ nhàng trước đó biến thành khôi ngô, chiều cao cũng ước chừng hơn hai thước một chút, mặt ngoài làn da có vầng sáng màu xám thâm trầm lưu chuyển.
“Ta cũng là cường giả đỉnh cấp.” Một cây trường thương của Đông Bá Tuyết Ưng trực tiếp đi vòng, phía trước là tầng tầng lớp lớp không gian ngăn cản về phía chủ nhân Tịch Tĩnh băng sơn kia. Ngoài thân chủ nhân Tịch Tĩnh băng sơn bao trùm một tầng giọt nước, dễ dàng đánh phá vỡ từng tầng không gian, cuối cùng va chạm với một cây trường thương kia, Đông Bá Tuyết Ưng trực tiếp bay ngược đi, lực lượng quỷ dị sau khi trải qua trường thương ngăn cản suy yếu, vẫn có một chút tiến vào trong cơ thể, nhưng giờ phút này bán hồn nguyên sinh mệnh thể cũng đủ mạnh, Đông Bá Tuyết Ưng chỉ là yết hầu hơi ngọt, có máu từ trong miệng phun ra.
“Cái gì!” Chủ nhân Tịch Tĩnh băng sơn lại nháy mắt trong lòng lạnh lẽo, “Thực lực thanh niên áo trắng này cũng mạnh như vậy?”
Thực lực bực này, so với Ốc Hiểu, Cửu Thủ Xà Tổ, cũng chỉ yếu hơn mấy thành mà thôi, kém có hạn. Sao có thể nháy mắt chém giết?
“Xong rồi!” Chủ nhân Tịch Tĩnh băng sơn biết lần này chỉ sợ thật sự chạy trời không khỏi nắng rồi.
Cửu Thủ Xà Tổ là thật sự bị dọa rồi, chung quanh trở nên yên tĩnh, hơn nữa thân thể cảm giác được rét lạnh, tư duy cũng chậm đi một nhịp, hắn tuy cũng đang dốc sức đi chặn lại, nhưng tốc độ của chủ nhân Tịch Tĩnh băng sơn vốn nhanh đến đáng sợ, ở lúc này, sau khi Cửu Thủ Xà Tổ chậm một nhịp... Cửu Thủ Xà Tổ cũng hiểu ra, mình căn bản không chặn được.
Lấy thực lực của hắn, tự bảo vệ mình không đáng lo, nhưng lại không cách nào bảo hộ Đông Bá Tuyết Ưng.
“Ta nên an bài thêm hai vị cường giả đỉnh cấp đến bảo hộ Phi Tuyết Đế Quân.” Cửu Thủ Xà Tổ giờ khắc này trong lòng cũng có một tia hối hận. Hắn quá tự tin đối với bản thân! Đương nhiên cũng là bởi Đông Bá Tuyết Ưng trên Hư không đạo cũng có thực lực cường giả đỉnh cấp, nếu là Đông Bá Tuyết Ưng... Chỉ có chiến lực cấp Thần Đế viên mãn, Cửu Thủ Xà Tổ khẳng định không dám như vậy, chắc chắn an bài thêm hai ba vị cường giả đỉnh cấp bảo hộ.
“Chỉ có thể trông vào Phi Tuyết Đế Quân.”
Cửu Thủ Xà Tổ chỉ có thể trơ mắt nhìn mọi thứ xảy ra, loại cảm giác nhìn Phi Tuyết Đế Quân cùng chủ nhân Tịch Tĩnh băng sơn cứng đối cứng này, khiến Cửu Thủ Xà Tổ không khỏi hoảng hốt.
Ngoài thân chủ nhân Tịch Tĩnh băng sơn hiện lên một tầng giọt nước, ngay cả móng vuốt cũng có tầng giọt nước, tầng giọt nước quỷ dị kia... Cửu Thủ Xà Tổ có thể nhìn ra được, đó là vận dụng nào đó cấp độ hồn nguyên của Hư không đạo, làm thực lực chủ nhân Tịch Tĩnh băng sơn lại tăng thêm mấy thành.
“Ầm.”
Hai bên va chạm với nhau.
Phi Tuyết Đế Quân một cây trường thương bị đánh hộc máu bay ngược, nhưng khí tức sinh mệnh lại chưa có bất cứ biến hóa nào.
“Tốt lắm, chỉ khiến Phi Tuyết Đế Quân bị thương nhẹ!” Trong lòng Cửu Thủ Xà Tổ mừng rỡ, dù sao chung quanh đám đông người tu hành liên hợp, một số chiêu số lĩnh vực đã sớm thi triển ra, cũng áp chế vị chủ nhân Tịch Tĩnh băng sơn kia. Có thể một chiêu khiến cường giả đỉnh cấp bị thương... Đã là hồn nguyên tù đồ ‘chủ nhân Tịch Tĩnh băng sơn’ liều mạng dốc hết thủ đoạn.
“Hồn nguyên tù đồ, nhận lấy cái chết!” Cửu Thủ Xà Tổ giờ phút này khôi phục tư duy, lập tức lật tay một cái, trên bàn tay vươn ra chín cái xúc tu lớn, trực tiếp vỗ vào chủ nhân Tịch Tĩnh băng sơn.
“Vù.”
Chủ nhân Tịch Tĩnh băng sơn đang nhìn Đông Bá Tuyết Ưng chỉ hộc máu bay ngược, sau khi biết thanh niên áo trắng này cũng là cường giả đỉnh cấp, liền không chút do dự nhanh chóng chạy trốn!
“Cuốn lấy bọn hắn cho ta.”
“Không tiếc tất cả, cuốn lấy bọn hắn.”
Chủ nhân Tịch Tĩnh băng sơn hạ lệnh cho toàn bộ hộ vệ dưới trướng.
Bản thân hắn thì duy trì hình thái chân thân, lấy tốc độ nhanh nhất điên cuồng chạy trốn...
“Ngăn hắn.”
“Ngăn lại.” Cửu Thủ Xà Tổ bọn họ mỗi người tuy dốc toàn lực, nhưng chủ nhân Tịch Tĩnh băng sơn dưới sự điên cuồng, liều mạng bị thương vẫn rất nhanh lao ra khỏi trở ngại.
“Mau đuổi theo.”
Phe người tu hành ai cũng lo lắng.
Nhưng chung quanh rợp trời rợp đất Tịch Diệt đang điên cuồng không ngừng đến dây dưa, chúng nó con nào cũng hung hãn không sợ chết, thân thể cũng cực mạnh khó có thể chém giết.
“Mau.”
“Mau.”
Phe người tu hành hợp sức, lấy phó thành chủ Ốc Hiểu làm ‘mũi tên’ xông lên trước nhất, mỗi người khác hợp sức, phối hợp hoàn mỹ.
Điên cuồng hướng phía trước chạy đi! Tuy lọt vào đám Tịch Diệt kia cản trở, nhưng tốc độ vẫn rất nhanh.
Sau non nửa canh giờ.
Bọn họ rốt cuộc đem hơn sáu ngàn con Tịch Diệt hoàn toàn cắt đuôi!
“Rốt cuộc cắt đuôi được rồi.”
“Thật không dễ dàng gì.”
Đông Bá Tuyết Ưng cũng cảm thấy thở phào, không có cách nào cả, đám Tịch Diệt quá khó chơi, từng đám người trước ngã xuống, người sau tiến lên! Thậm chí bên ngoài còn có lượng lớn Tịch Diệt không ngừng chạy tới phía trước ngăn trở, non nửa canh giờ, hoàn toàn cắt đuôi, đã rất lợi hại rồi.
“Đuổi theo!”
“Đuổi theo hắn!”
...
Đội ngũ người tu hành được con chim màu vàng khổng lồ bao bọc, con chim to màu vàng giương cánh, cánh chấn động, dễ dàng lướt qua không trung, tốc độ cực nhanh.
Tuy mắt thường đã sớm không nhìn thấy vị trí ‘chủ nhân Tịch Tĩnh băng sơn’, nhưng phe người tu hành sớm đã phái ra vô số ‘thám tử’, hành tung của chủ nhân Tịch Tĩnh băng sơn kia luôn luôn ở trong tra xét, mặc dù thân là hồn nguyên tù đồ có thể hoàn toàn thu liễm khí tức che dấu, nhưng gông cùm xiềng xích lại là không có cách nào che dấu.
Khi Cửu Thủ Xà Tổ chặn lại chủ nhân Tịch Tĩnh băng sơn, bỗng nhiên Cửu Thủ Xà Tổ cảm giác được chung quanh đột nhiên trở nên yên tĩnh.
Vô cùng yên tĩnh.
Thanh âm hoàn toàn biến mất, dưới loại tuyệt đối yên tĩnh này, khiến Cửu Thủ Xà Tổ cũng kìm không được đáy lòng sinh ra cảm giác ‘thật lạnh’, quá lạnh rồi, ngay cả ý thức tư duy cũng như bị ‘đông lại’, ý thức tư duy cũng trở nên rất chậm...
“Không ổn.” Đông Bá Tuyết Ưng phát hiện, ‘Cửu Thủ Xà Tổ’ ban đầu uy thế không thua gì Ốc Hiểu bỗng nhiên động tác chậm đi một bậc, xem ra, thế mà không ngăn được chủ nhân Tịch Tĩnh băng sơn tốc độ nhanh đến đáng sợ kia.
“Soạt.”
Chủ nhân Tịch Tĩnh băng sơn nghiến răng, ngoài thân thể hắn thế mà hiện lên một tầng giọt nước kỳ dị, ngay cả trên móng vuốt cũng có một tầng giọt nước hiện lên.
Sau khi tầng giọt nước hiện lên, tốc độ của hắn vậy mà lại lần nữa tăng lên sáu thành! Thân thể hắn va chạm hư không, cũng khiến hư không tự nhiên phân liệt cắt ra, uy thế rõ ràng lại lần nữa tăng lên.
Hiển nhiên!
Vì một lần hành động giết chết Đông Bá Tuyết Ưng, chủ nhân Tịch Tĩnh băng sơn đã dốc hết thủ đoạn.
“Giết một tên chiến lực cấp Thần Đế viên mãn, vậy là đủ rồi.” Chủ nhân Tịch Tĩnh băng sơn thầm nghĩ, ba đại thành chủ muốn giết một vị cấp Thần Đế viên mãn, bình thường cũng cần kha khá chiêu số! Chủ nhân Tịch Tĩnh băng sơn muốn một chiêu thấy công hiệu, tự nhiên phải dốc hết thủ đoạn.
“Oành.”
Thân thể Đông Bá Tuyết Ưng lại đột nhiên bành trướng một vòng, từ công tử nhẹ nhàng trước đó biến thành khôi ngô, chiều cao cũng ước chừng hơn hai thước một chút, mặt ngoài làn da có vầng sáng màu xám thâm trầm lưu chuyển.
“Ta cũng là cường giả đỉnh cấp.” Một cây trường thương của Đông Bá Tuyết Ưng trực tiếp đi vòng, phía trước là tầng tầng lớp lớp không gian ngăn cản về phía chủ nhân Tịch Tĩnh băng sơn kia. Ngoài thân chủ nhân Tịch Tĩnh băng sơn bao trùm một tầng giọt nước, dễ dàng đánh phá vỡ từng tầng không gian, cuối cùng va chạm với một cây trường thương kia, Đông Bá Tuyết Ưng trực tiếp bay ngược đi, lực lượng quỷ dị sau khi trải qua trường thương ngăn cản suy yếu, vẫn có một chút tiến vào trong cơ thể, nhưng giờ phút này bán hồn nguyên sinh mệnh thể cũng đủ mạnh, Đông Bá Tuyết Ưng chỉ là yết hầu hơi ngọt, có máu từ trong miệng phun ra.
“Cái gì!” Chủ nhân Tịch Tĩnh băng sơn lại nháy mắt trong lòng lạnh lẽo, “Thực lực thanh niên áo trắng này cũng mạnh như vậy?”
Thực lực bực này, so với Ốc Hiểu, Cửu Thủ Xà Tổ, cũng chỉ yếu hơn mấy thành mà thôi, kém có hạn. Sao có thể nháy mắt chém giết?
“Xong rồi!” Chủ nhân Tịch Tĩnh băng sơn biết lần này chỉ sợ thật sự chạy trời không khỏi nắng rồi.
Cửu Thủ Xà Tổ là thật sự bị dọa rồi, chung quanh trở nên yên tĩnh, hơn nữa thân thể cảm giác được rét lạnh, tư duy cũng chậm đi một nhịp, hắn tuy cũng đang dốc sức đi chặn lại, nhưng tốc độ của chủ nhân Tịch Tĩnh băng sơn vốn nhanh đến đáng sợ, ở lúc này, sau khi Cửu Thủ Xà Tổ chậm một nhịp... Cửu Thủ Xà Tổ cũng hiểu ra, mình căn bản không chặn được.
Lấy thực lực của hắn, tự bảo vệ mình không đáng lo, nhưng lại không cách nào bảo hộ Đông Bá Tuyết Ưng.
“Ta nên an bài thêm hai vị cường giả đỉnh cấp đến bảo hộ Phi Tuyết Đế Quân.” Cửu Thủ Xà Tổ giờ khắc này trong lòng cũng có một tia hối hận. Hắn quá tự tin đối với bản thân! Đương nhiên cũng là bởi Đông Bá Tuyết Ưng trên Hư không đạo cũng có thực lực cường giả đỉnh cấp, nếu là Đông Bá Tuyết Ưng... Chỉ có chiến lực cấp Thần Đế viên mãn, Cửu Thủ Xà Tổ khẳng định không dám như vậy, chắc chắn an bài thêm hai ba vị cường giả đỉnh cấp bảo hộ.
“Chỉ có thể trông vào Phi Tuyết Đế Quân.”
Cửu Thủ Xà Tổ chỉ có thể trơ mắt nhìn mọi thứ xảy ra, loại cảm giác nhìn Phi Tuyết Đế Quân cùng chủ nhân Tịch Tĩnh băng sơn cứng đối cứng này, khiến Cửu Thủ Xà Tổ không khỏi hoảng hốt.
Ngoài thân chủ nhân Tịch Tĩnh băng sơn hiện lên một tầng giọt nước, ngay cả móng vuốt cũng có tầng giọt nước, tầng giọt nước quỷ dị kia... Cửu Thủ Xà Tổ có thể nhìn ra được, đó là vận dụng nào đó cấp độ hồn nguyên của Hư không đạo, làm thực lực chủ nhân Tịch Tĩnh băng sơn lại tăng thêm mấy thành.
“Ầm.”
Hai bên va chạm với nhau.
Phi Tuyết Đế Quân một cây trường thương bị đánh hộc máu bay ngược, nhưng khí tức sinh mệnh lại chưa có bất cứ biến hóa nào.
“Tốt lắm, chỉ khiến Phi Tuyết Đế Quân bị thương nhẹ!” Trong lòng Cửu Thủ Xà Tổ mừng rỡ, dù sao chung quanh đám đông người tu hành liên hợp, một số chiêu số lĩnh vực đã sớm thi triển ra, cũng áp chế vị chủ nhân Tịch Tĩnh băng sơn kia. Có thể một chiêu khiến cường giả đỉnh cấp bị thương... Đã là hồn nguyên tù đồ ‘chủ nhân Tịch Tĩnh băng sơn’ liều mạng dốc hết thủ đoạn.
“Hồn nguyên tù đồ, nhận lấy cái chết!” Cửu Thủ Xà Tổ giờ phút này khôi phục tư duy, lập tức lật tay một cái, trên bàn tay vươn ra chín cái xúc tu lớn, trực tiếp vỗ vào chủ nhân Tịch Tĩnh băng sơn.
“Vù.”
Chủ nhân Tịch Tĩnh băng sơn đang nhìn Đông Bá Tuyết Ưng chỉ hộc máu bay ngược, sau khi biết thanh niên áo trắng này cũng là cường giả đỉnh cấp, liền không chút do dự nhanh chóng chạy trốn!
“Cuốn lấy bọn hắn cho ta.”
“Không tiếc tất cả, cuốn lấy bọn hắn.”
Chủ nhân Tịch Tĩnh băng sơn hạ lệnh cho toàn bộ hộ vệ dưới trướng.
Bản thân hắn thì duy trì hình thái chân thân, lấy tốc độ nhanh nhất điên cuồng chạy trốn...
“Ngăn hắn.”
“Ngăn lại.” Cửu Thủ Xà Tổ bọn họ mỗi người tuy dốc toàn lực, nhưng chủ nhân Tịch Tĩnh băng sơn dưới sự điên cuồng, liều mạng bị thương vẫn rất nhanh lao ra khỏi trở ngại.
“Mau đuổi theo.”
Phe người tu hành ai cũng lo lắng.
Nhưng chung quanh rợp trời rợp đất Tịch Diệt đang điên cuồng không ngừng đến dây dưa, chúng nó con nào cũng hung hãn không sợ chết, thân thể cũng cực mạnh khó có thể chém giết.
“Mau.”
“Mau.”
Phe người tu hành hợp sức, lấy phó thành chủ Ốc Hiểu làm ‘mũi tên’ xông lên trước nhất, mỗi người khác hợp sức, phối hợp hoàn mỹ.
Điên cuồng hướng phía trước chạy đi! Tuy lọt vào đám Tịch Diệt kia cản trở, nhưng tốc độ vẫn rất nhanh.
Sau non nửa canh giờ.
Bọn họ rốt cuộc đem hơn sáu ngàn con Tịch Diệt hoàn toàn cắt đuôi!
“Rốt cuộc cắt đuôi được rồi.”
“Thật không dễ dàng gì.”
Đông Bá Tuyết Ưng cũng cảm thấy thở phào, không có cách nào cả, đám Tịch Diệt quá khó chơi, từng đám người trước ngã xuống, người sau tiến lên! Thậm chí bên ngoài còn có lượng lớn Tịch Diệt không ngừng chạy tới phía trước ngăn trở, non nửa canh giờ, hoàn toàn cắt đuôi, đã rất lợi hại rồi.
“Đuổi theo!”
“Đuổi theo hắn!”
...
Đội ngũ người tu hành được con chim màu vàng khổng lồ bao bọc, con chim to màu vàng giương cánh, cánh chấn động, dễ dàng lướt qua không trung, tốc độ cực nhanh.
Tuy mắt thường đã sớm không nhìn thấy vị trí ‘chủ nhân Tịch Tĩnh băng sơn’, nhưng phe người tu hành sớm đã phái ra vô số ‘thám tử’, hành tung của chủ nhân Tịch Tĩnh băng sơn kia luôn luôn ở trong tra xét, mặc dù thân là hồn nguyên tù đồ có thể hoàn toàn thu liễm khí tức che dấu, nhưng gông cùm xiềng xích lại là không có cách nào che dấu.