-
Chương 413-414
Chương 413: Cánh cửa phong ấn thứ hai bị phá vỡ
Khi mọi người nhìn rõ hai bóng người và nghe thấy tiếng hét giận dữ, chỉ cảm thấy da đầu tê dại.
Chết tiệt!
Thật là đen đủi, hai đại lão lại xuất hiện vào thời điểm này.
Nhiều người đã nhận ra thân phận của hai người này.
Ngay cả Can Anh Túc cũng hơi cụp mắt xuống, trong mắt hiện lên một tia hận ý. Nàng ta cũng nhận ra người có khí tức mạnh hơn trong hai người. Đại đế Bất Tử Cốc! !
Chính là kẻ khi đó sau khi ra khỏi chiến trường Vạn Tộc đã truy sát nàng ta và Lâm Tiêu vào không gian hư không hỗn loạn.
Không ngờ lại gặp đối phương ở đây.
Lần này Can Anh Túc không kích động tiến lên để trả thù. Nhìn vào trạng thái của Đại Đế Bất Tử Cốc, ông ta đã hồi phục khá tốt so trong một năm này.
Với thực lực của mình, hiện tại nàng ta không thể đối đầu trực diện với đối phương. Có lẽ sau vài hiệp chiến đấu, nàng ta sẽ không còn lựa chọn nào khác ngoài việc bỏ chạy. Nhưng bây giờ, Lâm Tiêu vẫn ở trong cái kén lớn, nàng ta không thể một mình rời đi. Vậy thì tuỳ cơ ứng biến vậy.
Chỉ cần Đại Đế Bất Tử Cốc không để ý, tìm thời cơ tốt nhất toàn lực dẫn Lâm Tiêu mang đi, có lẽ cũng không khó.
Đại Đế Bất Tử Cốc lạnh lùng liếc mắt nhìn mọi người, trong mắt tràn đầy nghi hoặc. Đèn hồn của bảy trưởng lão Bán Đế cảnh Bất Tử Cốc đã tắt. Điều này có nghĩa là những người này đã thực sự chết. Và đây là nơi bảy trưởng lão và tất cả các đệ tử xuất hiện lần cuối cùng.
Sở dĩ khiến ông ta nghi ngờ, đó là bởi vì đây là địa bàn Bất Tử Cốc bọn họ.
Dám hỏi trong Huyền Thiên giới, thế lực nào dám công kích người của bọn họ ở nơi này của Bất Tử, hơn nữa còn là bảy vị trưởng lão Bán Đế cảnh.
Muốn giết bọn họ, có lẽ phải là Bán Đế đỉnh phong, thậm chí là Đại Đế?
Sau khi Đại Đế Bất Tử Cốc kiểm tra kỹ lưỡng xung quanh một lượt bằng thần thức của mình, ông ta không tìm thấy bất kỳ khí tức tàn lưu nào của Đại Đế hay Bán Đế đỉnh phong.
Điều này có nghĩa, hoặc là cường giả như vậy chưa từng xuất hiện, hoặc là đối phương cực kỳ cẩn thận, đã quét sạch toàn bộ dấu vết.
"Nói cho ta biết, ở đây đã xảy ra chuyện gì! Rốt cuộc người của Bất Tử Cốc ta đã gặp phải chuyện gì!" Đại Đế Bất Tử Cốc lạnh giọng hỏi mọi người.
"Bẩm, bẩm Đại Đế, ở đây có một cánh cửa thần bí, dưới cánh cửa có một lôi đài thiên địa, sau đó. . . . . ."
Một số người không chịu nổi uy áp của Đại Đế nên đã kể hết mọi chuyện về lôi đài Thiên Địa và tiểu tử quái vật yêu nghiệt cho ông ta nghe.
Đại Đế Bất Tử Cốc, bên cạnh là Bất Tử Cốc, sau khi nghe được những lời này , ánh mắt liên tục thay đổi.
"Cái gì!? Ngươi đang nói với ta, Bất Tử Cốc chúng ta có nhiều như vậy cường giả mà đều chết trong tay một tiểu tử Sinh Tử cảnh sơ kỳ sao???" Cốc chủ Bất Tử Cốc không thể tin nổi.
Đại Đế Bất Tử Cốc cau mày. Ông ta có thể phán đoán ra những gì đối phương nói là đúng.
Chuyện như vậy, ngay cả đối với ông ta cũng cảm thấy không thể tin được.
Ở Huyền Thiên Giới, đâu ra một tiểu quỷ mạnh mẽ như vậy?
Tiểu quỷ mà ông ta giết một năm trước đã gần như là giới hạn của Huyền Thiên Giới rồi.
Nhưng từ miêu tả của những người này, có thể thấy tiểu quỷ lần này mạnh hơn lần trước gấp trăm lần.
Thật kỳ lạ.
Tại sao gần đây tiểu quỷ đều khiến người ta khó nắm bắt như vậy?
"Vậy bây giờ tiểu tử kia đang ở đâu? Hắn trốn đi đâu rồi?" Đại Đế Bất Tử Cốc hỏi.
"Ôi, tiểu tử đó không chạy trốn, mà là ở...ở đó."
Mấy người chỉ vào một cái kén lớn cách đó không xa nói.
"Hả!?" Đại Đế Bất Tử Cốc và cốc chủ Bất Tử Cốc “ hả” nhẹ một tiếng.
Ở trong thứ đó ư? ?
Khi họ vừa xuất hiện ở đây, họ cũng đã chú ý đến thứ giống như cái kén này. Nhưng họ không cảm nhận được bất kỳ khí tức nào, vì vậy họ không quan tâm.
Thật không ngờ, thủ phạm giết trưởng lão và đệ tử Bất Tử Cốc lại ở ngay trước mặt họ.
Vốn dĩ hai người định dùng mọi cách truy sát tiểu quỷ đó. Bây giờ xuất hiện chuyện khôi hài vô lý như vậy, phải nói rằng, gan của tiểu tử này quá lớn.
Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.
Sau khi giết rất nhiều người của bọn họ như vậy, thay vì chạy trốn ngay lập tức thì lại dám luyện hoá cơ duyên ngay tại chỗ.
Nên nói hắn ngu ngốc, hay là dũng cảm đây.
Sát ý lóe lên trong mắt Đại Đế Bất Tử Cốc, ông ta đi về phía cái kén. Đã giết người củ Bất Tử Cốc, nợ máu sẽ phải trả bằng máu. Cùng với đó là thế lực đứng, cũng không cần tồn tại nữa.
Giữa đám đông, một bóng người áo đỏ đã âm thầm tập trung toàn bộ sức mạnh, trong mắt lóe lên hàn quang.
Nàng ta đã bắt đầu đếm ngược.
Chỉ cần Đại Đế Bất Tử Cốc phát động tấn công vào cái kén thì đó cũng là lúc cô ta ra tay.
Cơ hội, có lẽ chỉ đến một lần.
Tuy nhiên, ngay khi Đại Đế Bất Tử Cốc tiếp cận cái kén ở khoảng cách rất gần, muốn tách nó ra làm hai, sức mạnh hủy diệt trong cơ thể của Can Anh Túc sắp giao thoa với quy tắc thiên địa sinh tạo ra một loạt phản ứng dây chuyền.
"Xì xì!!!"
Mặt đất của Huyền Thiên Giới bắt đầu rung chuyển, trong hư không liên tục phá ra vài khe hở, từng luồng sức mạnh ngang tàng lao ra.
Loại sức mạnh này dao động mạnh mẽ khắp Huyền Thiên Giới, cuồng hong dâng trào, thổi bay những ngọn núi thành bột mịn.
Lúc này, tiên khí từ vô số khe hở không ngừng phun ra, tiên vụ tràn ngập không khí, chuỗi trật tự thần liên thay đổi liên tục.
Lúc này, một bóng người cao lớn bất ngờ từ trong khe hở trên bầu trời chống đỡ không gian vỡ nát, từ trong đó bước ra.
"Thiên Huyền Giới, nơi hoài niệm như vậy! Không ngờ lại có thể lại tới nơi này, ha ha ha!!" Bóng người cao lớn cười to một tiếng, dường như tâm trạng rất tốt.
Mọi người đều chấn động.
Bọn họ không cảm nhận được bất kỳ khí tức nào từ người này, nhưng ánh mắt sắc bén lại khiến người ta nhìn vào, dường như sắp đánh mất chính mình.
Người này chắc chắn là cường giả trong cường giả.
Những chuyện khác thì không nói, chỉ là việc chống đỡ không gian bị phá vỡ vừa rồi đã không còn là chuyện mà người bình thường có thể làm được nữa.
Cho dù là Bán Đế cảnh cũng không thể làm dễ dàng như vậy.
Ngay sau đó, Đại Đế Bất Tử Cốc vừa định tách kén, trong mắt tràn đầy kinh ngạc.
Ông ta nhìn chằm chằm vào cái bóng cao lớn vừa bước ra, không thể tin được nói: "Ngài, ngài là Ngao Hưng đại nhân ???"
Cái gì! ? ?
Mọi người thấy vậy đã vô cùng kinh ngạc.
Có chuyện gì vậy? Đại Đế Bất Tử Cốc thực sự gọi người đối diện là đại nhân sao?
Chuyện này, chuyện này...
Đại Đế Bất Tử Cốc là người đầu tiên ở Nam Cương Thiên Vực, cường giả Đại Đế có thực lực mạnh nhất trong Huyền Thiên Giới.
Ngay cả ông ta cũng gọi tồn tại này là đại nhân, điều này thật sự đáng sợ!
"Hả? Thật ngạc nhiên khi vẫn có người nhận ra ta. Thật vui mừng, ngươi giống tiểu tử thiên tài khôi lỗi ở Bất Tử Cốc."
"Thật không ngờ, ngươi đã trở thành Đại Đế rồi sao, thật là quá tốt!" Người có thân hình cao lớn đó có chút kinh ngạc nói.
Không đợi Đại Đế Bất Tử Cốc trả lời.
Bùm bùm bùm bùm! ! !
Trời đất lại rung chuyển, rất nhiều thân ảnh cường tráng từ trong không gian vỡ vụn đi ra.
Chương 414: Ta hỏi người, yêu tộc của Huyền Thiên giới ở đâu
Lúc đoàn người này xuất hiện cả Huyền Thiên giới rung chuyển, khí tức bùng nổ khắp bốn phương tám hướng, có nhiều người chịu không nổi đã trực tiếp quỳ xuống đất, thần hồn cũng cảm nhận một trận đau đớn.
Có người bảo toàn được khí tức của bản thân nhưng cũng có vô số người bị lấp át. Sau khi cảm nhận được luồng uy áp từ đoàn người kia tất cả đều cảm thấy sửng sốt, ánh mắt kinh ngạc không thôi.
“Đại Đế cảnh! đoàn người kia đều là Đại Đế cảnh!!”
“Không, còn mạnh hơn Đại Đế cảnh bình thường, uy áp khủng bố tới lạnh người.”
“Làm sao có thể! Các Đại Đế cảnh của Huyền Thiên giới chỉ vừa mới tỉnh lại, trạng thái bản thân chưa thể đạt tới đỉnh phong. Mà những Đại Đế cảnh này đều ở trạng thái tốt nhất!”
“Đại môn thần bí? Phá vỡ hư không? Sợ rằng mấy Đại Đế cảnh này không phải của Huyền Thiên giới, hoặc là có thể nói đến từ thế giới khác.”
“Ngươi, ngươi là ai……Tôn Hoàng Thế?”
“Cánh cổng phong ấn!! ta nhớ ra rồi, cánh cổng lúc nãy vừa mở ra nhất định là một trong hai cánh cổng phong ấn còn lại.”
Nhất thời những lời bàn tán vang lên, nói tới đây có vẻ mọi người cũng đã hiểu ra tình hình hiện tại. Nhưng mọi người đều nói là có ba cánh cổng phong ấn? Kể cả có mở một cánh cổng ra cũng đâu thể mở ra thông đạo kết nối hai thế giới?
Mọi người vừa kinh ngạc lại vừa kinh sợ, nhưng dù thế nào thì bây giờ đã có rất nhiều Đại Đế cảnh xuất hiện ở Huyền Thiên giới. Chuyện này đối với họ hoặc có thể nói đối với Huyền Thiên giới thì đúng là mang đầy tính uy hiếp.
“Hahaha, thông đạo kết nối hai thế giới đã mở ra một phần rồi, đây là Huyền Thiên giới sao? Linh khí mong manh như vậy thảo nào bao nhiêu năm vẫn chưa có lai phá vỡ được phòng ngự của Tôn Hoàng Giới.”
“Hình như ta cảm nhận được khí tức của tất cả Đại Đế cảnh, đều là cái loại nửa mùa yếu ớt.”
“Haha, ta thấy chỉ cần một mình ta cũng có thể quét sạch Huyền Thiên Giới này.”
“Ngươi đừng khoác lác nữa, nếu ngươi có mạnh thế thật thì ta cũng khuyên ngươi không được làm như vậy.”
“Tại sao?? Chả nhẽ còn có người ngăn được ta làm vậy?”
“Không, bộ phận thế lực ở Huyền Thiên Giới có chút liên quan mật thiết với tôn chủ và tôn vương. Ngươi cẩn thận trêu vào nhầm người, đến lúc đó lại bị tôn chủ và tôn vương truy giết.”
Mấy Đại Đế cảnh nóng lòng muốn chém giết nghe thấy câu này thì trong mắt ánh lên sự sợ hãi và ghen tị. Nếu đắc tội với tôn chủ và tôn vương thì đúng là không có não.
“Nếu chúng ta có thể tới được đây thì cũng có nghĩa ba cánh cổng phong ấn thời thượng cổ đã bị phá vỡ mất 2 cánh cổng. Chỉ cần phá nốt cánh cổng còn lại thì hai thế giới sẽ thông với nhau.”
“Ta cũng vừa thử qua, hiện tại chỉ có thể cưỡng ép từ Tôn Hoàng Giới tới đây, còn muốn trở lại thì hình như không được.”
“Vậy chúng ta không thể quay lại được??”
“Quay lại được, chỉ cần phá vỡ nốt cánh cổng phong ấn còn lại là được.”
“Ta còn phát hiện ra mặc dù thông đạo giữa hai thế giới đã kết nối với nhau nhưng chỉ có tu sĩ có tu vi Đại Đế cảnh mới đi qua được. Nếu sức mạnh quá thấp sẽ không chịu được áp lực của thông đạo, còn tu vi quá cao lại bị thông đạo chặn lại.”
“Quan tâm nhiều làm gì, dù sao cũng đã tới Huyền Thiến Giới. Mặc dù linh khí của Huyền Thiên giới không thịnh nhưng cơ duyên chắc chắn không kém gì Tôn Hoàng Giới.”
“Cũng phải, đâu là chiến trường cuối cùng của thời thượng cổ, nhất định vẫn còn nhiều bảo vật.”
Mấy Đại Đế càng nói mắt càng thêm sáng, còn về phần những người đang quỳ thì họ chả thèm để vào mắt. Không nhắc tới mấy con kiến hôi Sinh Tử cảnh thì kể cả có là mấy Đại Đế vừa tỉnh lại cũng chỉ cần búng tay một cái là chết.
Lúc đoàn người này định chia nhau đi bốn phương tìm kiếm cơ duyên trên Huyền Thiên Giới.
“Rắc rắc!!”
Tiếng răng rắc giòn tan vang lên, mấy Đại Đế của Tôn Hoàng Giới đột nhiên sững lại. Lúc tiếng răng rắc vang lên trong lòng họ như xẹt qua một tia rét run.
“Hừ?”
“Cái gì vậy?”
“Cảm thấy……có gì không đúng.”
“Kỳ quái, theo ta lùi về sau hai bước.”
Bỗng nhiên……rắc rắc……ầm ầm!!
Tiếng răng rắc lại vang lên, sau đó là một luồng huyết khí xộc thẳng lên trời kèm theo một vệt sáng. Vệt sáng kéo dài lên như thể một con đường dẫn thẳng tới một cái kén.
Tiếp đó có một bóng dáng mặc thanh y từ trong kén bước ta. Thân hình hắn cao gầy, quanh thân còn có tiên vụ bao lấy. Đỉnh đầu có một đoá liên hoa cửu sắc thần bí mê hoặc. Ngay tức khắc hào quang từ người hắn phát ra chiếu sáng khắp bầu trời và vạn vật.
Những người đứng ở dưới đều ngạc nhiên trợn tròn mắt bởi vì bọn họ nhận ra người này. Đây chính là người thiếu niên giành được 100 liên thắng, vậy mà thiếu niên này đã có thể luyện hóa xong cơ duyên rồi.
Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.
Còn bây giờ sẽ là chuyện gì, nhìn thiếu nhiên này càng thêm bất phàm nhưng chỉ nhìn bằng mắt thì không thể biết đối phương đã có thay đổi gì. Từ góc độ của những Đại Đế Tôn Hoàng Giới chỉ thấy trên mặt bọn họ càng thêm vẻ kinh ngạc và chấn động, giống như gặp phải một chuyện gì đó ngoài sức tưởng tượng.
“Ấn ký Thiên Đạo?”
“Kẻ này ở Huyền Thiên Giới cư nhiên thu hút được sự công nhận của Thiên Đạo?”
“Không thể nào! Đến tôn chủ và tôn vương còn khó làm được chuyện này, tại sao một con kiến hôi lại đạt được!”
“Hahaha, vậy nếu chúng ta luyện hóa kẻ này, vậy có phải là cướp được ấn ký Thiên Đạo đúng không.”
“Này…này…”
“Nói như vậy thì…”
“Cũng có thể……”
Ánh mắt của đám Đại Đế này ánh lên sự tham lam, trong đó có một cường giả Đại Đế không giống vậy. Đó là người đầu tiên từ Tôn Hoàng Giới tới Huyền Thiên giới được Đại Đế Bất Tử cốc gọi là Ngạo Hưng đại nhân.
Hắn ta nhìn ấn ký Thiên Đạo trên người thiếu niên, mặc dù có sự kinh ngạc nhưng không mang theo bất kỳ sự tham lam nào. Ngược lại hắn nhìn đám Đại Đế còn lại với ánh mắt châm biếm.
Ấn ký Thiên Đạo! Làm sao có thể cướp dễ được như vậy, nếu có cướp được cũng phải trả giá vô cùng lớn. Có muốn cướp thì các ngươi đi mà cướp, hắn lao tới Huyền Thiên Giới đầu tiên cũng là do hắn có nhiệm vụ ở đây.
Hắn cũng không có thời gian với việc tranh cướp ấn ký Thiên Đạo. Ngạo Hưng không để ý đám người kia nữa mà bay thẳng lên trời, ngay lập tức một luồng thần uy được hắn phóng ra, phong vân cùng lôi điện mau chóng tụ lại, sau đó là hàng loạt quy tắc thiên địa.
“A!!!....”
Sau khi Ngạo Hưng hét lớn một tiếng từ trong mắt hắn phóng ra một tia thần quang vàng óng quét khắp Huyền Thiên Giới.”
“Hả? Ngạo Hưng đang làm gì thế?”
“Quan tâm hắn làm gì, nhìn bộ dạng chắc không muốn cùng chúng ta đi cướp ấn ký Thiên Địa đâu.”
“Tộc của hắn một mình một kiểu, chả bao giờ làm việc theo lẽ thường, đừng quan tâm hắn.”
Đám Đại Đế thấy bộ dạng lạ lùng của Ngạo Hưng nhưng cũng không nghĩ nhiều, sự chú ý của bọn họ đều tập trung lên ấn ký Thiên Địa trên cơ thể người kia.
“Hả? không thấy? sao có thể? Không, không thể, a!!!”
Chỉ trong vòng hai giây ngắn ngủi mặt Ngạo Hưng đã chuyển từ khó hiểu, nghi ngờ sang trầm trọng.
Xoẹt! thân hình hắn động một cái xuất hiện trước mặt Đại Đế Bất Tử cốc.
“Ta hỏi ngươi, yêu tộc Huyền Thiên giới ở đâu!!!”
Khi mọi người nhìn rõ hai bóng người và nghe thấy tiếng hét giận dữ, chỉ cảm thấy da đầu tê dại.
Chết tiệt!
Thật là đen đủi, hai đại lão lại xuất hiện vào thời điểm này.
Nhiều người đã nhận ra thân phận của hai người này.
Ngay cả Can Anh Túc cũng hơi cụp mắt xuống, trong mắt hiện lên một tia hận ý. Nàng ta cũng nhận ra người có khí tức mạnh hơn trong hai người. Đại đế Bất Tử Cốc! !
Chính là kẻ khi đó sau khi ra khỏi chiến trường Vạn Tộc đã truy sát nàng ta và Lâm Tiêu vào không gian hư không hỗn loạn.
Không ngờ lại gặp đối phương ở đây.
Lần này Can Anh Túc không kích động tiến lên để trả thù. Nhìn vào trạng thái của Đại Đế Bất Tử Cốc, ông ta đã hồi phục khá tốt so trong một năm này.
Với thực lực của mình, hiện tại nàng ta không thể đối đầu trực diện với đối phương. Có lẽ sau vài hiệp chiến đấu, nàng ta sẽ không còn lựa chọn nào khác ngoài việc bỏ chạy. Nhưng bây giờ, Lâm Tiêu vẫn ở trong cái kén lớn, nàng ta không thể một mình rời đi. Vậy thì tuỳ cơ ứng biến vậy.
Chỉ cần Đại Đế Bất Tử Cốc không để ý, tìm thời cơ tốt nhất toàn lực dẫn Lâm Tiêu mang đi, có lẽ cũng không khó.
Đại Đế Bất Tử Cốc lạnh lùng liếc mắt nhìn mọi người, trong mắt tràn đầy nghi hoặc. Đèn hồn của bảy trưởng lão Bán Đế cảnh Bất Tử Cốc đã tắt. Điều này có nghĩa là những người này đã thực sự chết. Và đây là nơi bảy trưởng lão và tất cả các đệ tử xuất hiện lần cuối cùng.
Sở dĩ khiến ông ta nghi ngờ, đó là bởi vì đây là địa bàn Bất Tử Cốc bọn họ.
Dám hỏi trong Huyền Thiên giới, thế lực nào dám công kích người của bọn họ ở nơi này của Bất Tử, hơn nữa còn là bảy vị trưởng lão Bán Đế cảnh.
Muốn giết bọn họ, có lẽ phải là Bán Đế đỉnh phong, thậm chí là Đại Đế?
Sau khi Đại Đế Bất Tử Cốc kiểm tra kỹ lưỡng xung quanh một lượt bằng thần thức của mình, ông ta không tìm thấy bất kỳ khí tức tàn lưu nào của Đại Đế hay Bán Đế đỉnh phong.
Điều này có nghĩa, hoặc là cường giả như vậy chưa từng xuất hiện, hoặc là đối phương cực kỳ cẩn thận, đã quét sạch toàn bộ dấu vết.
"Nói cho ta biết, ở đây đã xảy ra chuyện gì! Rốt cuộc người của Bất Tử Cốc ta đã gặp phải chuyện gì!" Đại Đế Bất Tử Cốc lạnh giọng hỏi mọi người.
"Bẩm, bẩm Đại Đế, ở đây có một cánh cửa thần bí, dưới cánh cửa có một lôi đài thiên địa, sau đó. . . . . ."
Một số người không chịu nổi uy áp của Đại Đế nên đã kể hết mọi chuyện về lôi đài Thiên Địa và tiểu tử quái vật yêu nghiệt cho ông ta nghe.
Đại Đế Bất Tử Cốc, bên cạnh là Bất Tử Cốc, sau khi nghe được những lời này , ánh mắt liên tục thay đổi.
"Cái gì!? Ngươi đang nói với ta, Bất Tử Cốc chúng ta có nhiều như vậy cường giả mà đều chết trong tay một tiểu tử Sinh Tử cảnh sơ kỳ sao???" Cốc chủ Bất Tử Cốc không thể tin nổi.
Đại Đế Bất Tử Cốc cau mày. Ông ta có thể phán đoán ra những gì đối phương nói là đúng.
Chuyện như vậy, ngay cả đối với ông ta cũng cảm thấy không thể tin được.
Ở Huyền Thiên Giới, đâu ra một tiểu quỷ mạnh mẽ như vậy?
Tiểu quỷ mà ông ta giết một năm trước đã gần như là giới hạn của Huyền Thiên Giới rồi.
Nhưng từ miêu tả của những người này, có thể thấy tiểu quỷ lần này mạnh hơn lần trước gấp trăm lần.
Thật kỳ lạ.
Tại sao gần đây tiểu quỷ đều khiến người ta khó nắm bắt như vậy?
"Vậy bây giờ tiểu tử kia đang ở đâu? Hắn trốn đi đâu rồi?" Đại Đế Bất Tử Cốc hỏi.
"Ôi, tiểu tử đó không chạy trốn, mà là ở...ở đó."
Mấy người chỉ vào một cái kén lớn cách đó không xa nói.
"Hả!?" Đại Đế Bất Tử Cốc và cốc chủ Bất Tử Cốc “ hả” nhẹ một tiếng.
Ở trong thứ đó ư? ?
Khi họ vừa xuất hiện ở đây, họ cũng đã chú ý đến thứ giống như cái kén này. Nhưng họ không cảm nhận được bất kỳ khí tức nào, vì vậy họ không quan tâm.
Thật không ngờ, thủ phạm giết trưởng lão và đệ tử Bất Tử Cốc lại ở ngay trước mặt họ.
Vốn dĩ hai người định dùng mọi cách truy sát tiểu quỷ đó. Bây giờ xuất hiện chuyện khôi hài vô lý như vậy, phải nói rằng, gan của tiểu tử này quá lớn.
Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.
Sau khi giết rất nhiều người của bọn họ như vậy, thay vì chạy trốn ngay lập tức thì lại dám luyện hoá cơ duyên ngay tại chỗ.
Nên nói hắn ngu ngốc, hay là dũng cảm đây.
Sát ý lóe lên trong mắt Đại Đế Bất Tử Cốc, ông ta đi về phía cái kén. Đã giết người củ Bất Tử Cốc, nợ máu sẽ phải trả bằng máu. Cùng với đó là thế lực đứng, cũng không cần tồn tại nữa.
Giữa đám đông, một bóng người áo đỏ đã âm thầm tập trung toàn bộ sức mạnh, trong mắt lóe lên hàn quang.
Nàng ta đã bắt đầu đếm ngược.
Chỉ cần Đại Đế Bất Tử Cốc phát động tấn công vào cái kén thì đó cũng là lúc cô ta ra tay.
Cơ hội, có lẽ chỉ đến một lần.
Tuy nhiên, ngay khi Đại Đế Bất Tử Cốc tiếp cận cái kén ở khoảng cách rất gần, muốn tách nó ra làm hai, sức mạnh hủy diệt trong cơ thể của Can Anh Túc sắp giao thoa với quy tắc thiên địa sinh tạo ra một loạt phản ứng dây chuyền.
"Xì xì!!!"
Mặt đất của Huyền Thiên Giới bắt đầu rung chuyển, trong hư không liên tục phá ra vài khe hở, từng luồng sức mạnh ngang tàng lao ra.
Loại sức mạnh này dao động mạnh mẽ khắp Huyền Thiên Giới, cuồng hong dâng trào, thổi bay những ngọn núi thành bột mịn.
Lúc này, tiên khí từ vô số khe hở không ngừng phun ra, tiên vụ tràn ngập không khí, chuỗi trật tự thần liên thay đổi liên tục.
Lúc này, một bóng người cao lớn bất ngờ từ trong khe hở trên bầu trời chống đỡ không gian vỡ nát, từ trong đó bước ra.
"Thiên Huyền Giới, nơi hoài niệm như vậy! Không ngờ lại có thể lại tới nơi này, ha ha ha!!" Bóng người cao lớn cười to một tiếng, dường như tâm trạng rất tốt.
Mọi người đều chấn động.
Bọn họ không cảm nhận được bất kỳ khí tức nào từ người này, nhưng ánh mắt sắc bén lại khiến người ta nhìn vào, dường như sắp đánh mất chính mình.
Người này chắc chắn là cường giả trong cường giả.
Những chuyện khác thì không nói, chỉ là việc chống đỡ không gian bị phá vỡ vừa rồi đã không còn là chuyện mà người bình thường có thể làm được nữa.
Cho dù là Bán Đế cảnh cũng không thể làm dễ dàng như vậy.
Ngay sau đó, Đại Đế Bất Tử Cốc vừa định tách kén, trong mắt tràn đầy kinh ngạc.
Ông ta nhìn chằm chằm vào cái bóng cao lớn vừa bước ra, không thể tin được nói: "Ngài, ngài là Ngao Hưng đại nhân ???"
Cái gì! ? ?
Mọi người thấy vậy đã vô cùng kinh ngạc.
Có chuyện gì vậy? Đại Đế Bất Tử Cốc thực sự gọi người đối diện là đại nhân sao?
Chuyện này, chuyện này...
Đại Đế Bất Tử Cốc là người đầu tiên ở Nam Cương Thiên Vực, cường giả Đại Đế có thực lực mạnh nhất trong Huyền Thiên Giới.
Ngay cả ông ta cũng gọi tồn tại này là đại nhân, điều này thật sự đáng sợ!
"Hả? Thật ngạc nhiên khi vẫn có người nhận ra ta. Thật vui mừng, ngươi giống tiểu tử thiên tài khôi lỗi ở Bất Tử Cốc."
"Thật không ngờ, ngươi đã trở thành Đại Đế rồi sao, thật là quá tốt!" Người có thân hình cao lớn đó có chút kinh ngạc nói.
Không đợi Đại Đế Bất Tử Cốc trả lời.
Bùm bùm bùm bùm! ! !
Trời đất lại rung chuyển, rất nhiều thân ảnh cường tráng từ trong không gian vỡ vụn đi ra.
Chương 414: Ta hỏi người, yêu tộc của Huyền Thiên giới ở đâu
Lúc đoàn người này xuất hiện cả Huyền Thiên giới rung chuyển, khí tức bùng nổ khắp bốn phương tám hướng, có nhiều người chịu không nổi đã trực tiếp quỳ xuống đất, thần hồn cũng cảm nhận một trận đau đớn.
Có người bảo toàn được khí tức của bản thân nhưng cũng có vô số người bị lấp át. Sau khi cảm nhận được luồng uy áp từ đoàn người kia tất cả đều cảm thấy sửng sốt, ánh mắt kinh ngạc không thôi.
“Đại Đế cảnh! đoàn người kia đều là Đại Đế cảnh!!”
“Không, còn mạnh hơn Đại Đế cảnh bình thường, uy áp khủng bố tới lạnh người.”
“Làm sao có thể! Các Đại Đế cảnh của Huyền Thiên giới chỉ vừa mới tỉnh lại, trạng thái bản thân chưa thể đạt tới đỉnh phong. Mà những Đại Đế cảnh này đều ở trạng thái tốt nhất!”
“Đại môn thần bí? Phá vỡ hư không? Sợ rằng mấy Đại Đế cảnh này không phải của Huyền Thiên giới, hoặc là có thể nói đến từ thế giới khác.”
“Ngươi, ngươi là ai……Tôn Hoàng Thế?”
“Cánh cổng phong ấn!! ta nhớ ra rồi, cánh cổng lúc nãy vừa mở ra nhất định là một trong hai cánh cổng phong ấn còn lại.”
Nhất thời những lời bàn tán vang lên, nói tới đây có vẻ mọi người cũng đã hiểu ra tình hình hiện tại. Nhưng mọi người đều nói là có ba cánh cổng phong ấn? Kể cả có mở một cánh cổng ra cũng đâu thể mở ra thông đạo kết nối hai thế giới?
Mọi người vừa kinh ngạc lại vừa kinh sợ, nhưng dù thế nào thì bây giờ đã có rất nhiều Đại Đế cảnh xuất hiện ở Huyền Thiên giới. Chuyện này đối với họ hoặc có thể nói đối với Huyền Thiên giới thì đúng là mang đầy tính uy hiếp.
“Hahaha, thông đạo kết nối hai thế giới đã mở ra một phần rồi, đây là Huyền Thiên giới sao? Linh khí mong manh như vậy thảo nào bao nhiêu năm vẫn chưa có lai phá vỡ được phòng ngự của Tôn Hoàng Giới.”
“Hình như ta cảm nhận được khí tức của tất cả Đại Đế cảnh, đều là cái loại nửa mùa yếu ớt.”
“Haha, ta thấy chỉ cần một mình ta cũng có thể quét sạch Huyền Thiên Giới này.”
“Ngươi đừng khoác lác nữa, nếu ngươi có mạnh thế thật thì ta cũng khuyên ngươi không được làm như vậy.”
“Tại sao?? Chả nhẽ còn có người ngăn được ta làm vậy?”
“Không, bộ phận thế lực ở Huyền Thiên Giới có chút liên quan mật thiết với tôn chủ và tôn vương. Ngươi cẩn thận trêu vào nhầm người, đến lúc đó lại bị tôn chủ và tôn vương truy giết.”
Mấy Đại Đế cảnh nóng lòng muốn chém giết nghe thấy câu này thì trong mắt ánh lên sự sợ hãi và ghen tị. Nếu đắc tội với tôn chủ và tôn vương thì đúng là không có não.
“Nếu chúng ta có thể tới được đây thì cũng có nghĩa ba cánh cổng phong ấn thời thượng cổ đã bị phá vỡ mất 2 cánh cổng. Chỉ cần phá nốt cánh cổng còn lại thì hai thế giới sẽ thông với nhau.”
“Ta cũng vừa thử qua, hiện tại chỉ có thể cưỡng ép từ Tôn Hoàng Giới tới đây, còn muốn trở lại thì hình như không được.”
“Vậy chúng ta không thể quay lại được??”
“Quay lại được, chỉ cần phá vỡ nốt cánh cổng phong ấn còn lại là được.”
“Ta còn phát hiện ra mặc dù thông đạo giữa hai thế giới đã kết nối với nhau nhưng chỉ có tu sĩ có tu vi Đại Đế cảnh mới đi qua được. Nếu sức mạnh quá thấp sẽ không chịu được áp lực của thông đạo, còn tu vi quá cao lại bị thông đạo chặn lại.”
“Quan tâm nhiều làm gì, dù sao cũng đã tới Huyền Thiến Giới. Mặc dù linh khí của Huyền Thiên giới không thịnh nhưng cơ duyên chắc chắn không kém gì Tôn Hoàng Giới.”
“Cũng phải, đâu là chiến trường cuối cùng của thời thượng cổ, nhất định vẫn còn nhiều bảo vật.”
Mấy Đại Đế càng nói mắt càng thêm sáng, còn về phần những người đang quỳ thì họ chả thèm để vào mắt. Không nhắc tới mấy con kiến hôi Sinh Tử cảnh thì kể cả có là mấy Đại Đế vừa tỉnh lại cũng chỉ cần búng tay một cái là chết.
Lúc đoàn người này định chia nhau đi bốn phương tìm kiếm cơ duyên trên Huyền Thiên Giới.
“Rắc rắc!!”
Tiếng răng rắc giòn tan vang lên, mấy Đại Đế của Tôn Hoàng Giới đột nhiên sững lại. Lúc tiếng răng rắc vang lên trong lòng họ như xẹt qua một tia rét run.
“Hừ?”
“Cái gì vậy?”
“Cảm thấy……có gì không đúng.”
“Kỳ quái, theo ta lùi về sau hai bước.”
Bỗng nhiên……rắc rắc……ầm ầm!!
Tiếng răng rắc lại vang lên, sau đó là một luồng huyết khí xộc thẳng lên trời kèm theo một vệt sáng. Vệt sáng kéo dài lên như thể một con đường dẫn thẳng tới một cái kén.
Tiếp đó có một bóng dáng mặc thanh y từ trong kén bước ta. Thân hình hắn cao gầy, quanh thân còn có tiên vụ bao lấy. Đỉnh đầu có một đoá liên hoa cửu sắc thần bí mê hoặc. Ngay tức khắc hào quang từ người hắn phát ra chiếu sáng khắp bầu trời và vạn vật.
Những người đứng ở dưới đều ngạc nhiên trợn tròn mắt bởi vì bọn họ nhận ra người này. Đây chính là người thiếu niên giành được 100 liên thắng, vậy mà thiếu niên này đã có thể luyện hóa xong cơ duyên rồi.
Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.
Còn bây giờ sẽ là chuyện gì, nhìn thiếu nhiên này càng thêm bất phàm nhưng chỉ nhìn bằng mắt thì không thể biết đối phương đã có thay đổi gì. Từ góc độ của những Đại Đế Tôn Hoàng Giới chỉ thấy trên mặt bọn họ càng thêm vẻ kinh ngạc và chấn động, giống như gặp phải một chuyện gì đó ngoài sức tưởng tượng.
“Ấn ký Thiên Đạo?”
“Kẻ này ở Huyền Thiên Giới cư nhiên thu hút được sự công nhận của Thiên Đạo?”
“Không thể nào! Đến tôn chủ và tôn vương còn khó làm được chuyện này, tại sao một con kiến hôi lại đạt được!”
“Hahaha, vậy nếu chúng ta luyện hóa kẻ này, vậy có phải là cướp được ấn ký Thiên Đạo đúng không.”
“Này…này…”
“Nói như vậy thì…”
“Cũng có thể……”
Ánh mắt của đám Đại Đế này ánh lên sự tham lam, trong đó có một cường giả Đại Đế không giống vậy. Đó là người đầu tiên từ Tôn Hoàng Giới tới Huyền Thiên giới được Đại Đế Bất Tử cốc gọi là Ngạo Hưng đại nhân.
Hắn ta nhìn ấn ký Thiên Đạo trên người thiếu niên, mặc dù có sự kinh ngạc nhưng không mang theo bất kỳ sự tham lam nào. Ngược lại hắn nhìn đám Đại Đế còn lại với ánh mắt châm biếm.
Ấn ký Thiên Đạo! Làm sao có thể cướp dễ được như vậy, nếu có cướp được cũng phải trả giá vô cùng lớn. Có muốn cướp thì các ngươi đi mà cướp, hắn lao tới Huyền Thiên Giới đầu tiên cũng là do hắn có nhiệm vụ ở đây.
Hắn cũng không có thời gian với việc tranh cướp ấn ký Thiên Đạo. Ngạo Hưng không để ý đám người kia nữa mà bay thẳng lên trời, ngay lập tức một luồng thần uy được hắn phóng ra, phong vân cùng lôi điện mau chóng tụ lại, sau đó là hàng loạt quy tắc thiên địa.
“A!!!....”
Sau khi Ngạo Hưng hét lớn một tiếng từ trong mắt hắn phóng ra một tia thần quang vàng óng quét khắp Huyền Thiên Giới.”
“Hả? Ngạo Hưng đang làm gì thế?”
“Quan tâm hắn làm gì, nhìn bộ dạng chắc không muốn cùng chúng ta đi cướp ấn ký Thiên Địa đâu.”
“Tộc của hắn một mình một kiểu, chả bao giờ làm việc theo lẽ thường, đừng quan tâm hắn.”
Đám Đại Đế thấy bộ dạng lạ lùng của Ngạo Hưng nhưng cũng không nghĩ nhiều, sự chú ý của bọn họ đều tập trung lên ấn ký Thiên Địa trên cơ thể người kia.
“Hả? không thấy? sao có thể? Không, không thể, a!!!”
Chỉ trong vòng hai giây ngắn ngủi mặt Ngạo Hưng đã chuyển từ khó hiểu, nghi ngờ sang trầm trọng.
Xoẹt! thân hình hắn động một cái xuất hiện trước mặt Đại Đế Bất Tử cốc.
“Ta hỏi ngươi, yêu tộc Huyền Thiên giới ở đâu!!!”