Tôi gặp em lần đầu cách đây hai mươi tư năm, khi ấy tôi là một thằng nhóc sáu tuổi, em năm tuổi…
Em là con gái của thím giúp việc cho nhà tôi, ấn tượng đầu tiên về em chính là những bộ váy cũ kỹ em thường mặc. Đối với con nhà giàu như tôi, đầu óc lúc 6 tuổi thật tình chẳng hiểu tại sao một cô bé xinh đẹp như em lại ăn mặc như vậy.
Mãi sau này, khi đã lớn hơn chút nữa tôi mới nhận ra rằng: “Không phải đứa trẻ nào sinh ra cũng được ăn ngon mặc đẹp. Và dù em có khoác lên mình những bộ đồ tầm thường đến thế nào, Bảo Bảo tôi cũng đều muốn yêu thương”.