-
Chương 1013
"Xem ra đi tới đâu cũng phải hung hăng một chút, bằng không liền bị người khi dễ, đạo lý người thiện bị người khi, ngựa thiện bị người cưỡi, là chân lý đúng ở mọi lúc mọi nơi."
Ánh mắt Phương Hàn quét ngang, vài tên chủng tử đệ tử đều lui về phía sau, cảm nhận thấy khí tức cường đại của hắn, không dám tiến đến khiêu khích nữa.
Hắn cũng biết, người mới đi vào, nếu như không tốt, sẽ bị những đệ tử kia lấy ra làm lá chắn để hoàn thành nhiệm vụ nguy hiểm, cửu tử nhất sinh.
Nhiệm vụ của chủng tử đệ tử, đều là tuyệt phẩm, đối kháng toàn bộ đều là tà ma cấp bậc Kim Tiên, thậm chí là Thần Tộc, Yêu Vương…mỗi một sơ sót, sẽ bị giết chết.
"Ngươi dám phả hủy một phần Kim Thiên Pháp Tắc của ta."
Nam tử mũi ưng bị Phương Hàn đánh bay, qua hơn mười hô hấp mới tỉnh táo lại, nhảy dựng lên, thân thể lóe ra kim quang, liên tục dùng mấy viên đan dược, đều là tiên đan vương phẩm.
Bất quá tiên đan vương phẩm này so với chiến thế thần đan hay là Vạn Tâm Dạ Đế Đan đều kém rất nhiều, trong đó chỉ ẩn chứa ít ỏi hơn mười đạo Kim Thiên Pháp Tắc, miễn cưỡng được xưng là vương phẩm.
Chiến thế thần đan ẩn chứa Kim Thiên Pháp Tắc vừa đậm vừa lớn, mỗi một viên đều ước chừng năm ba ngàn đạo trở lên. Mà Vạn Tâm Dạ Đế Đan mỗi viên đều ẩn chứa hơn ngàn Kim Thiên Pháp Tắc.
Bởi vậy có thể thấy được, chiến thế thần đan Phương Hàn cướp lấy là vật bất phàm cỡ nào.
Bất quá hiện tại chiến thế thần đan cũng đã không còn. Toàn bộ đều bị hắn dùng, để bù đắp nguyên khí tiêu hao trùng kích Kim Tiên.
Nam tử mũi ưng sau khi dùng
"tiên đan vương phẩm" bình thường này, cư nhiên có chút khôi phục lại, mặc dù tiên đan vương phẩm kia chỉ ẩn chứa Kim Thiên Pháp Tắc thưa thớt, nhưng cũng là bảo bối trân quý hiếm thấy.
Hắn một chiêu bay lên, ánh mắt máu đỏ, vô số mây đen dâng lên trên đỉnh đầu, dị tượng liên tục, cư nhiên liều mạng triển khai đến Phương Hàn, mây đen cuồn cuộn kia, bên trong có thanh âm chiến cổ lôi minh, thiên quân vạn mã chém giết vang dội.
"Mây đen che trời, Vạn Quân Chiến Dũng".
"Đây là Thiên La Ô Linh huyền công liều mạng. Ứng sư huynh bắt đầu liều mạng rồi, trước kia không lâu, hắn trong một nhiệm vụ, đã trực tiếp xé chết yêu thú cấp bậc Kim Tiên."
"Mây đen che trời, Vạn Quân Chiến Dũng".
Một số đệ tử nhìn thấy dị tượng nay, lần nữa lui về phía sau, sợ bị lan đến gần.
"Để mạng lại…"
Thân thể nam tử mũi ưng, đã hóa vào bên trong mây đen, chỉ huy thiên quân vạn mã, cuồn cuộn đánh tới, dày đặc như đất, bạch cốt như núi, máu chảy thành sông, bao phủ thần quốc, máu nhiễm quốc độ.
"Minh Ngoan Bất Linh".
Phương Hàn một bước đạp tới, hai tay chắp sau lưng, tay cũng không ra, trực tiếp rống lớn một tiếng. Ông…Tất cả mây đen kia, toàn bộ đều bị một rống chấn tan, ầm ầm, hư ảnh thiên quân vạn mã đều lần lượt tan rã, biến thành vô số tro bụi, nam tử mũi ưng đứng yên ở giữa không trung, y phục toàn thân từng khúc rách nát, toàn thân mỗi một mạch máu đều nổ tung, trên không trung phát ra tiếng kêu thảm thiết, sau đó rớt thẳng xuống. Chỉ nhục nhã thêm, không thể báo hận.
Rất rõ ràng, hắn đã đèn cạn hết dầu, bị trọng thương nặng, không biết bao nhiêu năm tháng mới có thể khôi phục lại.
"Hạ thủ lưu tình với ngươi, mà ngươi lại không biết tốt xấu. Cho ngươi một bài học cả đời khó quên." Phương Hàn cũng không thèm nhìn lại, trực tiếp cất bước đi vào điện phủ.
"A. Không ngờ hắn không động thủ, trực tiếp rống lên, liền rống cho Ứng sư huynh đến hôn mê rồi."
"Đây là thần thông cường hoành bực nào? Hắn thật là người mới?"
"Chạy, chạy nhanh. Chúng ta phải mau rời khỏi đây thôi, truyền bá tin tức này ra ngoài, lần này trong chủng tử đệ tử Vũ Hóa Môn, cư nhiên quật khởi một người mới lợi hại, những thiên tài cấp bậc yêu nghiệt, sẽ rất hứng thú đó."
Một số đệ tử thấy một màn như vậy, đều bay lên, không dám nói thêm lời gì. Sợ Phương Hàn hạ thủ đối với mình. Tình huống thông thường, cường long không thể áp địa đầu xà, người mới không thể đối kháng lão nhân, nhưng chung quy vẫn có ngoại lệ. Khi cường long quá mức uy mãnh, địa đầu xà cũng chỉ có thể khuất phục mà thôi.
Phương Hàn cũng không quản bọn hắn, ngẩng đầu bước tới, trực tiếp tiến vào Hạch Tâm điện.
Trong Hạch Tâm điện, một số trưởng lão chủ trì công bố nhiệm vụ, còn có trưởng lão phân phối tài nguyên, thấy được một màn này, cũng chậc chậc than thầm, biết tới đây là một ngoan nhân.
Vù.
Đúng lúc này, trong một đường hầm thời không ở thiên quốc xa xôi, một đạo kim hồng, vô cùng lóng lánh, giống như cầu lửa phá toái hư không phủ xuống Thiên Giới, trực tiếp trùng kích vào nơi này. Cầu lửa kim hồng kia còn chưa tới, cả Hạch Tâm điện cư nhiên bắt đầu run rẩy, người người đều cảm thấy tinh thần lay động, không theo bản thân.
"Là ai hô tô gọi nhỏ ở Hạch Tâm điện đó?"
Ầm…Như lưu tinh rơi đất, ngoài Hạch Tâm điện, cầu lửa hạ xuống, tất cả hồng quang bắn đi bốn phía, trong hư không trận trận thanh âm tiên âm, cổ nhạc, tù và truyền đến, trong quang mang xích hồng ẩn chứa mùi vị Phật Chi.
Sau đó một người trong quang mang xích hồng xuất hiện, người này vận đạo bào xích hồng, đầu tóc đen nhánh, tung bay sau gáy, trên dầu dùng một sợi dây bạch sắc buộc lên, toàn thân không có pháp bảo, vô cùng sạch sẽ, là một nam tử thanh niên, mặt mũi kiên nghị, con ngươi trong ánh mắt thời thời khắc khắc đều xoay tròn, tựa hồ là một hỏa lò vĩnh hằng, rèn luyện vạn vật thế gian.
Chuyện này cư nhiên là dị tượng trời sinh, trong đạo thư cổ xưa ghi lại
"Huyền Hỏa Kim Đồng" còn cao hơn một bậc so với
"Quỷ Nhãn Tà Đồng".
Nghe đồn, người trời sinh có
"Huyền Hỏa Kim Đồng", có thể rèn tạo vạn vật, dùng thiên địa làm lò luyện, bài trừ hết thảy chướng ngại tà ma, luyện hóa tất cả tạp chất, tốc độ tu luyện nhanh hơn tu sĩ bình thường cả vạn lần.
Nam tử xích hồng này hạ xuống Hạch Tâm điện, khiến cho ánh mắt mọi người chú ý, chính là cánh tay hắn, đang mang theo một đầu lâu máu chảy đầm đìa. Đầu lâu này tóc tai lộn xộn, răng vươn ra, huyết dịch không ngừng chảy tí tách xuống. Cư nhiên là một đầu lâu Tuyệt Đại Kim Tiên cường hoành.
Đầu lâu này vẫn còn sống, ở trong tay, không ngừng phát ra lời nguyền độc ác:
"Cố Trường Phong, nếu như không không có Huyền Hỏa Kim Đồng, phá vỡ Kim Thiên Pháp Tắc ta, ngươi cũng không dễ dàng đánh bại ta như vậy, yêu vương còn lại của nghiệt hải chúng ta sẽ không bỏ qua cho ngươi."
"Đó là? Đó là một yêu vương tuyệt thế của Nghiệt Hải trong truyền thuyết, Độc Huyết Lang Quân."
"Nghiệt Hải, vô biên vô hạn, là nơi Thiên Giới trục xuất, nơi đó sinh trưởng vô số ma đầu cùng hung cực ác. Yêu nghiệt, tung hoành một phương, nguy hại các châu. Cố Trường Phong sư huynh, cư nhiên nhận một nhiệm vụ, đánh chết Độc Huyết Lang Quân trong đó, hơn nữa còn hoàn thành, trực tiếp mang về đầu của hắn."
"Ma đầu Độc Huyết Lang Quân này, mấy trăm nay trước, chủng tử đệ tử Vũ Hóa Môn ta, có hơn mười người chết trong tay hắn. Môn phái phái người đuổi giết, nhưng không thành công, lần này Cố Trường Phong sư huynh liên tục đến các chiến trường xa xôi ở địa vực, cuối cùng mới bắt giết được hắn."
Một số chủng tử đệ tử không ngừng tiến vào trong Hạch Tâm điện.
"Hạch Tâm điện" là điện phủ mà chủng tử đệ tử của Vũ Hóa Môn tất phải lui tới, nộp nhiệm vụ, nhận nhiệm vụ, thậm chí là nhận đạo thư, tiến vào trong nghe truyền thụ đạo thuật đều phải tiến hành trong Hạch Tâm điện.
Những đệ tử kia, nhìn thấy nam tử xích hồng tay cầm đầu lâu, đều rối rít kêu lên, nhất là mấy vị nữ đệ tử trong đó, thiếu chút nữa hoàn toàn lộ ra vẻ ái mộ.
"Sao chứ? Cố Trường Phong, ngươi đã đánh chết Độc Huyết Lang Quân. Đây là đầu lâu của hắn? Rất tốt, vô cùng tốt. Ngươi đã cống hiến cho môn phái rất lớn." Vài trưởng lão từ Hạch Tâm điện bước ra:
"Mau vào nội đường nhận phần thưởng, chúng ta sẽ báo công lao ngươi đánh chết Độc Huyết Lang Quân cho thiên đình, thiên đình sẽ tưởng thưởng cho ngươi. Phải biết rằng, hắn chính là một tội phạm trong Tội Phạm bảng của Thiên Giới."
"Chuyện này cũng không có gì." Cố Trường Phong mỉm cười, trên tay dâng lên một trận kim quang hồng sắc, bao phủ lấy đầu lâu Độc Huyết Lang Quân, để cho hắn rống giận, nguyền rủa trong đó, sau đó ánh mắt hướng về Phương Hàn.
Phù…
Phương Hàn cũng cảm thấy được từng đợt sóng nhiệt, cuồn cuộn tràn đến, mình thật giống như ở trong lò đan tuyệt thế, đau khổ trong lò đan thiên địa.
Đối phương không sử dụng bất kỳ pháp lực gì, chỉ bằng ánh mắt liền có uy lực như thế.
"Người này lợi hại còn hơn cả Ngao Thế Tôn, chớ nói chi là Bát Am lão nhân. Ta đánh bại hắn, không sử dụng chiến lực Tam Thập Tam Bội, chỉ sợ cũng phải hơn trăm hiệp. Đáng sợ hơn là, trên người hắn sợ rằng còn ẩn dấu thực lực. Đại tôn giả kia nói trong chủng tử đệ tử Vũ Hóa Môn, Ngao Thế Tôn bất quá chỉ là hàng trung đẳng, ta còn chưa tin, nhưng mà hiện tại tin rồi."
Thân thể Phương Hàn khẽ động, một cỗ ý cảnh mát mẻ vờn quanh toàn thân. Nhất thời tiêu trừ toàn bộ hỏa khí quanh thân.
"Sao?" Nhìn thấy Phương Hàn trong nháy mắt, toàn thân trên dưới đều khôi phục mát mẻ, khuôn mặt
"Cố Trường Phong" cũng có chút động, phát ra thanh âm như hỏa diễm thiêu đốt:
"Không ngờ tới năm nay cư nhiên xuất hiện người mới lợi hại như vậy, ngươi tên là gì?"
"Phong Duyên". Phương Hàn phun ra hai chữ, khuôn mặt mỉm cười:
"Ngươi gọi là Cố Trường Phong? Huyền Hỏa Kim Đồng, ở trong đạo kinh cổ xưa ghi lại, thuộc về thần thể tuyệt thế."
"Ngươi rất trấn định". Cố Trường Phong nghe Phương Hàn nói, nhíu mày:
"Một đệ tử giỏi, dám đối mặt nói hai câu với ta, mà không chút lo sợ, hơn nữa ngươi cư nhiên không có chút áp lực."
Nghe thấy lời này, Phương Hàn thiếu chút nữa hết biết đường nói, khẩu khí của đối phương mặc dù không quá đề cao mình, nhưng cũng mang sự sắc bén, chính loại khẩu khí chậm rãi trấn định, thần thái bình thản, lại càng lộ vẻ cuồng ngạo, từ trong xương cốt phát ra cao cao tại thượng.
"Nói chuyện với ngươi còn phải nơm nớp lo sợ? Ngươi tưởng ngươi là thiên quân?" Phương Hàn lạnh lùng cười một tiếng:
"Đại nhân vật ta cũng gặp qua không ít, chúng ta đều là chủng tử đệ tử Vũ Hóa Môn, ngồi ngang hàng nhau, ngữ khí giọng nói cũng nhỏ lại đi, mạnh miệng đau lưỡi đó, đừng trách ta không nói trước."
"Sao?" Cố Trường Phong vừa nghe Phương Hàn nói, sắc mặt chợt run, con ngươi trong đôi mắt đột nhiên có hỏa diễm hừng hực thiêu đốt, lập tức, Phương Hàn cảm thấy chung quanh mình toàn bộ đều là hỏa diễm, tựa hồ bị vây ở sâu trong mặt trời, biết đối phương đang thi triển ra uy lực Huyền Hỏa Kim Đồng.
"Phá cho ta."
Cước bộ hắn một bước trên đất.
Một cỗ gợn sóng hoành không sinh ra, tràn mãnh liệt về bốn phía, vô số hỏa diễm ở hư không đều bị gợn sóng đánh diệt.