-
Chương 1528
Ba bộ xương khô diễn sinh ra máu thịt, hóa thành hình thể. Một người trẻ tuổi, một người trung niên, một người già cỗi. Tiếng nói của bọn họ cũng là một cái non nớt, một người uy nghiêm, một người già yếu. Nhưng ngữ khí cùng là một người, đó là người sáng lập sinh ra Thần tộc, Thủy Tổ Thánh Vương.
Ba bộ xương khô này là hắn thu thập thi hài các Tiên Vương ngã xuống ở chiến trường Tiên Vương, ngưng tụ thành ba bộ hóa thân. Chân thân của hắn không thể đi ra khỏi Cánh cửa Vĩnh Sinh, nhưng mà thần niệm có thể hóa thành lực lượng mạnh mẽ phủ xuống chiến trường Tiên Vương, tạo thành hóa thân.
Phương Hàn cũng sớm nhìn ra, lực lượng ba bộ xương khô này liên hợp lại sợ rằng không dưới Chúa tể Càn Khôn, xem chừng có thể tương đương cao thủ trên mười lăm kỷ nguyên.
Đây là một vị Tiên Vương, trực tiệp đối thoại với hắn.
Nhưng hắn cũng không kinh ngạc, khi hắn tiêu diệt Thiên Nghi Mẫu Giáo, hắn cũng từng đối thoại với Thần Thoại lão nhân. Tạo Hóa Tiên Vương, bằng tu vi của hắn hiện giờ, dù gặp phái ý niệm của Tiên Vương thì cũng không có gì quá lắm, bởi vì chân thân của bọn họ cất giấu trong Cánh cửa Vĩnh Sinh, không thể đi ra.
Chỉ cần chân thân không phủ xuống, ý niệm sẽ không thể giết được Phương Hàn.
- Thủy Tổ Thánh Vương, ngươi vây khốn Chung Kết Thánh Vương là vì thu hút ta tới chiến trường Tiên Vương này, chém giết ta?
Phương Hàn đối mặt ba bộ xương khô diễn sinh ra máu thịt.
- Tham kiến Thủy Tổ.
Thiên Phi Ô Ma liền rời khỏi bên người Phương Hàn, đi tới trước mặt ba bộ hóa thân của Thủy Tổ Thánh Vương, quỳ xuống cúng bái thật sâu:
- Phương Hàn, ta dẫn ngươi tới đây là ý của Thủy Tổ Thánh Vương, đừng trách ta, ngươi là địch nhân lớn nhất của Thần tộc chúng ta.
- Vậy sao? Ngươi nghĩ rằng ta không biết ngươi ấp ủ âm mưu quỷ kế gì? Chẳng qua vi giải cứu bằng hữu, ta vẫn đến đây. Binh đến thì tuớng chặn, nước lên thì đắp đất. Ta muốn xem rốt cuộc các ngươi diễn cái trò gì.
Phương Hàn không chút lay động, cũng không nhìn tới Thiên Phi Ô Ma:
- Tuy nhiên, lần này qua đi, Thiên Phi Ô Ma ngươi cũng sẽ không thể tồn tại trên thế giới này. Tuy rằng ta thương hương tiếc ngọc, nhưng mà đối với kẻ lừa gạt ta, ta sẽ không cho hắn tiếp tục sống.
- Phương Hàn, ngươi có thể giết được ta?
Ngữ khí của Thiên Phi ô Ma đột nhiên chua ngoa cứng cỏi:
- Hôm nay có Thủy Tổ Thánh Vương hóa phân thân ở đây, ngươi chỉ có một kết cục, chính là ngã xuống hoàn toàn...
- Được rồi, Ô Ma, ngươi lui sang một bên.
Ba Thủy Tổ Thánh Vương đột nhiên phất tay:
- Phương Hàn, lần này ta mời ngươi đến, không phải là vì giết ngươi, có lẽ chúng ta có thể bàn luận chuyện hợp tác.
- Hợp tác? Hợp tác như thế nào?
Phương Hàn không thể tin được bất cứ lời nào của Thủy Tổ Thánh Vương.
Hắn đương nhiên hiểu được Thủy Tổ Thánh Vương là dạng người gì. Tuyệt thế kiêu hùng, thần từ xa xưa. thần trên thần. Cho nên hết thảy đều hết sức âm trầm, mỗi một câu đều là giả, tùy lúc tùy chỗ đều có thể trở mặt, hết thảy đều là vì phục vụ cho hắn.
Chỉ là Phương Hàn muốn xem rốt cuộc Thủy Tổ Thánh Vương muốn chơi trò gì? Có lẽ từ trong lời hắn nói sẽ nhìn ra được kiếp trước của mình là tồn tại gì.
Kiếp trước của mình là gì hết sức trọng yếu. Nếu hiểu được, đạo thuật của Phương Hàn có khả năng tiến lên một bước đáng sợ.
- Đương nhiên là hợp tác vẹn toàn đôi bên.
Thủy Tổ Thánh Vương mỉm cười:
- Ngươi cũng biết, đại kiếp nạn thiên địa tan biến lần này gần như lúc nào đều có thể phủ xuống? Tới thời điểm đó, Tiên Vương bị phong ấn trong Cánh cửa Vĩnh Sinh sẽ mượn lực phun ra. Toàn bộ thoát khỏi phong ấn phủ xuống chư thiên, kết cục của ngươi cũng sẽ không tốt lành.
- Đó đều là thường thức, nói trọng điểm.
Phương Hàn khoát tay, mặt ngoài hắn như thường, nhưng hết sức cảnh giác, lúc nào cũng phòng bị Thủy Tổ Thánh Vương bùng lên chém giết mình.
- Ý của ta là, ta sẽ đi ra từ Cánh cửa Vĩnh Sinh, sau đó ngươi và ta hợp tác dựa vào cơ hội lần này, phong ấn khóa chặt đường lui cho các Tiên Vương đi ra khỏi Cánh cửa Vĩnh Sinh, làm cho bọn họ bị giam cầm vĩnh hằng bên trong, không thể thoát thân. Hơn nữa, chúng ta có thể liên thủ lấy được vô số thần vật phun ra từ Cánh cửa Vĩnh Sinh, thăng cấp cảnh giới cao hơn Tiên Vương.
Thủy Tổ Thánh Vương nói từng chữ một, tựa như đang dụ dỗ:
- Phương Hàn. xem chừng ngươi cũng biết thân phận của ngươi hết sức thần bí, cũng là tồn tại xuất hiện từ Cánh cửa Vĩnh Sinh. Hơn nữa, bởi vì lần này ngươi xuất hiện, Cánh cửa Vĩnh Sinh đã xảy ra biến đổi, nó sẽ phun ra hết thảy. Lần này sẽ phun ra càng nhiều thần vật mạnh mẽ hơn so với trước kia, thậm chí có những thần vật chưa từng thấy, chưa từng nghe, mạnh mẽ gấp trăm lần Tam Sinh Thạch! Thậm chí, cũng sẽ phun ra đại đạo truyền lưu xa xưa ở bên trong. Lần này là một lần mấu chốt nhất, cũng là một lần mà đông đảo Tiên Vương, thậm chí vô số tồn tại tối cao cũng muốn đạt được. Nếu bỏ lỡ lần này, vậy thì cũng không còn cách nào cầu được đạo Vĩnh Sinh.
- Vậy sao?
Phương Hàn im lặng một lát, hỏi:
- Xem ra thiên địa đại phá diệt lần này thật không tầm thường như thế. Thủy Tổ Thánh Vương, ta hỏi ngươi một vấn đề, Cánh cửa Vĩnh Sinh không biết bắt đầu kết thúc, lần lượt chuyển đổi kỷ nguyên, hủy diệt đắp nặn trở lại thiên địa, hết thảy bắt đầu từ ngọn nguồn. Tới hiện giờ, tổng cộng tiến hành bao nhiêu lần thiên địa đại phá diệt?
- Tốt, hỏi trúng mấu chốt.
Ba bộ hóa thân của Thủy Tổ Thánh Vương chậm rãi nói:
- Tuy rằng ta là Tiên Vương vô thượng, sống chừng hai mươi kỷ nguyên tuy nhiên cũng biết một ít truyền thuyết xa xưa. Nghe nói, thiên địa đại phá diệt đã tiến hành hai ngàn chín trăm chín mươi lần, còn lúc này chính là lần thứ ba ngàn!
- Cái gì? Ba ngàn lần thiên địa đại phá diệt!
Phương Hàn cũng chấn động một cái, hắn vạn lần không ngờ tới đã dài lâu, xa xưa như vậy.
- Đúng thế, ba ngàn đại đạo, con số ba ngàn chính là chí cực vũ trụ. Cho nên ta mới nói, thiên địa đại phá diệt lần này là một lần tan biến mấu chốt, về phần vũ trụ trước ba ngàn kỷ nguyên là bộ dạng gì. Không ai rõ ràng, quá mức xa xưa. Nhóm Tiên Vương sinh ra trong ba ngàn kỷ nguyên, thậm chí tồn tại vĩ đại vượt xa Tiên Vương, từng người từng người đều ngã xuống trong dòng sông lịch sử dài đằng đẳng, chân chính tử vong, biến mất vĩnh viễn. Hơn nữa ta có thể khẳng định nói cho ngươi, thiên địa đại phá diệt lần này là kết thúc cho toàn bộ kỷ nguyên. Kỷ Nguyên tiếp theo, không biết sẽ có bộ dạng gì. Có lẽ là một thiên địa khác biệt, là một thời đại khác với ba ngàn kỷ nguyên đã đến, không ai đoán được thay đổi sau lần tan biến này.
Trong lời nói của Thủy Tổ Thánh Vương mang theo một tia hiu quạnh, còn có một tia sợ hãi đối với thứ không biết.
Phương Hàn cũng rơi vào trầm tư thật sâu đối với lời nói này.
Ba ngàn kỷ nguyên không ngờ đã đến cuối cùng, vậy thì sau khi tan biến sẽ có bộ dạng gì? Là một mảnh hư vô, tất cả sinh linh bị diệt, sẽ không sinh ra sinh linh mới, hay là nghênh đón một thời đại mới?
Phương Hàn không thể đoán, bởi vì con đường Kỷ nguyên đã đến cuối cùng.
Thời đại kế tiếp cuối cùng là gì? Ba ngàn kỷ nguyên cuối cùng chấm đứt, nghênh đón một thiên địa gì?
Không ngờ ba ngàn Kỷ nguyên tan biến, Phương Hàn thật sự không thể tưởng tượng mấy trăm kỷ nguyên trước là thời đại gì. Hắn có khả năng ngược dòng lịch sử nhiều nhất là trong mười Kỷ nguyên. Bởi vì Tiên Vương có mạnh mẽ đi nữa, cũng không thể sống qua trăm kỷ nguyên.
Về phần ba ngàn kỷ nguyên, lịch sử đó đã hoàn toàn biến mất, không còn cả bụi bặm, thậm chí dòng sông dài lịch sử cũng không thể ngược lại hết thảy.
Trước ba ngàn kỷ nguyên sẽ là thời đại gì? Cái này càng không thể truy ngược lại. Dù là Tiên Vương suy tính cũng có thể nổ tung đầu óc, lặp lại không ngừng, vô cùng vô tận.
- Phương Hàn, ngươi suy nghĩ xong chưa?
Thủy Tổ Thánh Vương nhìn Phương Hàn im lặng, lại hỏi:
- Lần này là cơ duyên lớn nhất, thời điểm cuối cùng ba ngàn kỷ nguyên tan biến, nắm giữ khả năng tìm kiếm đạo Vĩnh Sinh.
- Ta còn có mấy nghi vấn.
Ánh mắt Phương Hàn lấp lóe.
- Cứ nói!
Thủy Tổ Thánh Vương không vội vàng.
- Cuối cùng thì ta là thứ gì lưu truyền ra từ Cánh cửa Vĩnh Sinh? Có tác dụng mấu chốt gì trong đại kiếp nạn này?
Phương Hàn đưa ra nghi vấn lớn nhất của mình.
- Cái này thì ta cũng không biết, chỉ có chờ đợi sau thiên địa đại phá diệt mới biết được. Nhưng chúng ta đều biết, ngươi là mấu chốt trong đại kiếp nạn này. Chỉ cần nắm giữ ngươi, sẽ có được chỗ tốt rất lớn trong đại kiếp nạn, thậm chí được Cánh cửa Vĩnh Sinh thừa nhận. Chẳng qua có rất nhiều loại phương pháp nắm giữ ngươi, có người muốn hoàn toàn giết ngươi, có người muốn hợp tác với ngươi, hai bên cùng có lợi. Ta chính là người muốn hợp tác với ngươi.
Thủy Tổ Thánh Vương lắc đầu.
- Hiện giờ chân thân của ngươi tiến vào Cánh cửa Vĩnh Sinh, trong đó rốt cuộc là thế giới như thế nào?
Phương Hàn lại truy hòi mấu chốt.
- Cánh cửa Vĩnh Sinh, sâu không lường được.
Thủy Tổ Thánh Vương thở dài một tiếng:
- Không nói gạt ngươi, sau khi ta tiến vào Cánh cửa Vĩnh Sinh, đã ở bên trong một đoàn nguyên khí Vĩnh Sinh giống như trứng gà, làm sao cũng không thể đi ra, cứ như một cái kén ngủ sâu vĩnh viễn không thể phá kén thành bướm. Thế giới trong Cánh cửa Vĩnh Sinh là một nơi hoàn toàn khác với bên ngoài, hết sức thần diệu, ta cũng không thể nói rõ ràng. Ta giống như ở trong một căn phòng nhỏ, bên ngoài là thế giới hoa lệ, không thể nhìn rõ ràng.
- Nói cũng như không nói.
Trong lòng Phương Hàn chợt lóe, những lời Thủy Tổ Thánh Vương nói trừ ra thiên địa đại phá diệt lần này là một lần cuối cùng trong ba ngàn kỷ nguyên, còn lại đều không có được đáp án hắn muốn.
- Không biết hợp tác giữa chúng ta tiến hành như thế nào?
Phương Hàn nói:
- Phong ấn đông đảo Tiên Vương không cho bọn họ đi ra, cần có pháp lực cực lớn, hơn nữa ngươi làm sao cam đoan mình đi ra khỏi Cánh cửa Vĩnh Sinh trước tiên? Lỡ như đi ra đầu tiên là Tao Hóa Tiên Vương, Chúa tể Nguyên Thủy, Khởi Nguyên, Chân Lý... vậy thì làm sao?
- Điều này thì ta có chủ ý, có thể tìm ngươi thương lượng chính là cùng bàn luận chuyện này. Nếu ta đoán không sai, ngươi cùng Điện Mẫu Thiên Quân đều đã tu thành Đại Mệnh Vận Thuật rồi chứ? Có các ngươi trợ giúp, ta có thể đi ra khỏi Cánh cửa Vĩnh Sinh trước tiên, thậm chí hiện giờ ta đã có thể đánh vỡ phong ấn có được không gian hoạt động lớn hơn trong Cánh cửa Vĩnh Sinh, nên biết thần vật trong Cánh cửa Vĩnh Sinh nhiều đến mức không thể đếm hết.
Rốt cuộc Chung Kết Thánh Vương nói ra thứ mình muốn có được.
Vĩnh Sinh
Tác Giả: Mộng Nhập Thần Cơ