-
Chương 1539
Ầm!
Một Cương thi Tà Linh với tu vi mười ba kỷ nguyên từ dưới pháp tắc cuồng bạo trong chiến trường Tiên Vương xung phong liều chết đi ra. Tà Linh này cao tới vạn trượng, cầm trong tay một đôi chiến chùy thật lớn màu đồng thau. Mỗi một chùy đạo như đại sơn, va chạm với nhau đủ khiến Thiên Quân bình thường trực tiếp chấn động mà chết.
Nhưng là Cương thi Tà Linh cường đại này vừa xuất hiện ở bên ngoài Càn Khôn Thành, lập tức bị một cự thủ cuồn cuồn nắm lấy bắt chặt, hoàn toàn trấn áp Tà Linh này.
Sau đó, Thái Hoàng Thiên áp giải Tà Linh này tới trước mặt Hoa Thiên Đô:
- Giáo chủ, không ngờ lại bắt được Chúa tể Cự Chùy. Chúa tể Cự Chùy này khi còn sống là một cao thủ Thiên Quân nhiều kỷ nguyên, đôi cực chùy này là thần vật. Hiện tại xin dâng thi thể này lên cho Giáo chủ, hy vọng Giáo chủ có thể mượn dùng hắn, lần nữa gia tăng tu vi lên cảnh giới cao thâm hơn.
- Được! Chúa tể Cự Chùy! Cương thi này chỉ sợ cũng sẽ rất nhanh đột phá tu vi mười bốn kỷ nguyên. Tuy nhiên, hắn quá mức hung ác, ta chỉ có thể hút hắn vào trong Hồ lô Càn Khôn, sau khi tinh lọc sẽ biến thành một trận nhãn của trận pháp này!
Từ mi tâm Hoa Thiên Đô đột nhiên bắn ra một đạo quang hoa, bên trong đó là một chiếc hồ lô nho nhỏ.
Cái miệng hồ lô nhằm ngay lấy Chúa tể Cự Chùy, vũ cái đã hút vào bên trong. Lập tức, từ bên trong liền truyền ra từng trận âm thanh lỏm bỏm.
Một Chúa tể Cự Chùy hoàn toàn mới chỉ lớn bằng một hại bụi xuất hiện trong máu huyết Hoa Thiên Đô.
- Đáng giận! Tuy rằng ta dùng ngàn vạn Thiên Quân và Tà Linh luyện chế đại trận, biến thành trận nhãn nhưng vẫn cảm giác không được hoàn mỹ, còn kém Kỷ Nguyên Thần Trận của Phương Hàn rất nhiều. Lực lượng của những Thiên Quân này pha tạp không tinh khiết, ta muốn hấp thu, khí tức cũng trở nên pha tạp, ảnh hưởng tới tu vi của ta!
Trong khi Hoa Thiên Đô vận chuyển pháp lực thì cảm giác không được như ý, không khỏi gầm lên một chút.
Hắn giao thủ với Phương Hàn nhiều lần, cảm thụ sâu sắc đối với sự lợi hại của Kỷ Nguyên Đạo của Phương Hàn, sau khi thôn phệ chư thiên thì hòa hợp tất cả thần vật làm một thể, tuy hai mà một. Nhưng hắn lại không làm được như vậy. Đơn giản là liên hợp rất nhiều Thiên Quân, khí tức pha tạp đã khiến hắn không thể khống chế được.
Vốn hắn muốn học cách cắn nuốt vô số tồn tại cường đại như Phương Hàn để gia tăng pháp lực nhưng đáng tiếc chính là lại không thể. Điều đáng tiếc chính là hắn dù hấp thu nhiều thứ này nọ nhưng đã cảm giác khó có thể khống chế, không thể tinh lọc.
Dường như trong chư thiên chỉ có Kỷ Nguyên Đạo của Phương Hàn mới có được đặc tính cắn nuốt như vậy. Bất kể là cắn nuốt cái gì đều có thể tiêu hóa hoàn mỹ.
Kỷ Nguyên Đạo ẩn chứa hết thảy. Mọi thứ đều nằm ở trong đó.
- Giáo chủ không cần nóng vội! Tu vi chắc chắn sẽ tăng tiến. Tên Phương Hàn kia là dị số trong thiên địa, đi từng bước mới có ngày hôm nay. Còn ngài lại khác, hôm nay đại thế đã thành, chỉ cần tìm ra vị trí Phương Hàn là có thể diệt cả nhà hắn. Đúng rồi, ta vừa rồi đạt được ý niệm của Tạo Hóa Tiên Vương, nói rằng ở sâu trong chiến trường Tiên Vương này, ngoại trừ thi hài của Hoàng Tuyền Đại Đế ra còn có thi hài của Viễn cổ Tam Hoàng, cũng đã biến thành Cương thi Tà Linh. Ngài nhất định phải đạt được chúng, những thứ này đều có duyên với Phương Hàn, nếu ngài chiếm được sẽ lấy đi một phần số mệnh của Phương Hàn, hoàn toàn có thể giết được hắn, khiến hắn không có cơ hội chuyển mình nữa!
Thái Hoàng Thiên lại cúi đầu bẩm báo, hoàn toàn mất đi khí phách uy chấn thiên hạ trong phàm giới.
- Thi hài của Viễn cổ Tam Hoàng sao?! Tốt lắm!
Hoa Thiên Đô siết chặt quyền đầu:
- Đều là của ta! Phương Hàn đừng mơ tưởng chiếm được. Chỉ cần hắn xuất hiện, đó chính là ngày chết của hắn!
- Ha ha ha...
Đúng lúc này, bên ngoài Thiên Đô Thành truyền lên vô số tiếng hoan hô, sau đó Chúa tể Tiên Huyết, Chúa tể Âm Dương, Lưỡng Nghi tổ sư với tu vi mười bốn kỷ nguyên mang theo một bộ xương với tay cầm Lãnh Diễm Cứ (cây cưa) đi tới trước mặt Hoa Thiên Đô. Chúng quỳ xuống, dập đầu nói:
- Giáo chủ, chúng ta lại bắt tới một khí linh cường đại, là Chúa tể Lãnh Diễm!
- Uhm, lui ra đi!
Hồ lô Càn Khôn trên mi tâm Hoa Thiên Đô lại chuyển, hút lấy thi thể Chúa tể Lãnh Diễm vào trong tẩy lễ. Hoa Thiên Đô nhìn về phía Chúa tể Tiên Huyết nói:
- Chúa tể Tiên Huyết, tuy rằng bản tọa lấy con gái ngươi nhưng vì đối xử bình đẳng, cũng phải thu đi chữ
"Huyết" trên người ngươi, ngươi hiểu chứ?
- Cái này...
Trên mặt Chúa tể Tiên Huyết hiện ra vẻ khó xử.
- Hừ! Ngươi không trung thành với bổn tọa sao?
Hoa Thiên Đô hừ lạnh một tiếng, sát khí thoáng hiện.
- Tha mạng, Giáo chủ tha mạng!
Lập tức Chúa tể Tiên Huyết liên tục dập đầu, cùng lúc đó Huyết Linh Công chúa được Hoa Thiên Đô thu làm hậu cung cũng đi ra cầu xin.
- Giáo chủ, xin hãy nhìn vào sự trung thành của phụ thân mà tha cho người một mạng. Phụ thân nhất định sẽ ngoan ngoãn dâng chữ
"Huyết" lên cho ngài!
- Vâng vâng vâng... Giáo chủ, ta xin dâng hai tay!
Chúa tể Tiên Huyết lập tức dâng chữ
"Huyết" mà hắn tu luyện một đời lên, để Hoa Thiên Đô thu đi.
- Được rồi, lần này ta tạm tha cho ngươi. Tuy nhiên, tội chết có thể miễn nhưng khó thoát mang vạ. Lưỡng Nghi tổ sư, ngươi đi lên đánh Chúa tể Tiên Huyết một trăm cái, để cho hắn nhớ, cũng khiến mọi người nhớ kỹ. Tất cả các ngươi đều là của ta, của Hoa Thiên Đô ta! Hiểu chứ?
Âm thanh ác nghiệt của Hoa Thiên Đô vang lên, pháp lực xâm nhập sâu trong linh hồn mỗi người, khiến ai ai cũng thấy rét lạnh.
Dưới sự uy hiếp mạnh mẽ của Hoa Thiên Đô, tất cả cao thủ đều không thể động đậy, cũng không dám có chút phản kháng. Hắn hoàn toàn khác với Phương Hàn, luôn nhẹ nhàng đối đãi môn nhân, che chở cho những đệ tử dưới trướng. Hoa Thiên Đô có thể dùng bất cứ kẻ nào dưới trướng làm vật hy sinh!
Trong mắt hắn, hết thảy đều là con kiến, bất cứ lúc nào đều có thể tiêu diệt. Hiện tại hắn không cần sự ôn hòa mà dùng sự ác nghiệt để trấn áp, dùng thủ đoạn tàn khốc khiến những người nơi này mất đi tự tôn, triệt để nghe lời hắn, bị hắn tẩy não.
Dưới ánh mắt vạn chúng, Lưỡng Nghi tổ sư từng gần như vô địch ở Giới Thượng Giới, chỉ thua mỗi Chúa tể Càn Khôn sợ hãi đứng lên, đi tới trước mặt Chúa tể Tiên Huyết rồi đánh ra từng tát một làm cho Chúa tể Tiên Huyết cũng phải văng máu.
- Chúa tể Tiên Huyết, đừng trách ta! Đây là ý tứ của Giáo chủ, ta không thể cãi lời!
Tuy rằng được tát người khác nhưng trong lòng Lưỡng Nghi tổ sư cũng vô cùng chua xót.
Trước mặt biết bao người, Chúa tể Tiên Huyết bị tát cho hộc máu, vẫn quỳ trên mặt đất không dám nhúc nhích, vô cùng nhục nhã. Nhưng khi hắn nhìn thấy ánh mắt lạnh như băng của Hoa Thiên Đô thì vẫn phải chịu đựng.
Huyết Linh Công chúa tràn đầy nước mắt, lại bị Hoa Thiên Đô ôm lấy:
- Nhớ kỹ chưa? Tất cả các ngươi đều là của bổn tọa. Bổn tọa bảo các ngươi làm gì các ngươi phải làm. Linh hồn của các ngươi đều thuộc về ta!
- Vâng! Chúng ta không dám vi phạm chủ ý của Giáo chủ!
Lúc này, Tai Nạn, Vĩnh Hằng, Hỗn Độn, Sát Lục, Lôi Đế đều quỳ xuống, vô cùng ngoan ngoãn.
- Uhm!
Hoa Thiên Đô vừa lòng gật đầu, liếc mắt nhìn ra liền thấy bên trong Thiên Đô Thành, ngàn vạn Thiên Quân đều im bặt như tờ, không dám vi phạm bất cứ mệnh lệnh nào của hắn nữa. Đồng thời, Hoa Thiên Đô cảm giác được sự sợ hãi trong lòng mọi người, tự cảm thấy vô cùng khoái ý.
Thiên Đô Thành nhanh chóng di chuyển biên trong chiến trường Tiên Vương, dưới sự áp chế của Hoa Thiên Đô, tất cả cao thủ đều toàn lực ứng phó, vận chuyển lực lượng tới cực hạn. Một đường đi tới, tất cả Tà Linh, pháp bảo, hài cốt đều bị hắn thu thập, hút vào trong Hồ lô Càn Khôn, bị Hoa Thiên Đô ngưng luyện thành nguyên khí tinh thuần.
Ầm ầm!
Đột nhiên, lúc này Thiên Đô Thành như dụng phải vào một thứ vô cùng khổng lồ, toàn bộ thành trì lay động kịch liệt, một cổ kết giới vô hình chắn trước mặt Thiên Đô Thành.
Kết giới này có nhan sắc Hoàng Tuyền, màu vàng thẫm không ngừng lưu chuyển, quỷ thần khó lường. Đây chính là lực lượng Hoàng Tuyền, vô biên vô hạn, ma ý, sát phạt ý tán phát ra, quả thực không gì sánh kịp, làm cho người ta không dám có ý nghĩ tới gần.
- Hoàng Tuyền đại kết giới, Luân Hồi chi địa!
Thái Hoàng Thiên thét dài:
- Giáo chủ, đây chính là nơi của thi hài Hoàng Tuyền Đại Đế, chúng ta từng tiếp cận nơi này nhưng dù tấn công thế nào cũng không thể tiến vào bên trong, không thể phá vỡ được đại kết giới này. Năm đó, Hoàng Tuyền Đại Đế chiếm được toàn bộ tu vi của Luân Hồi đạo nhân, thi hài cứng rắn, pháp lực cao cường, Giáo chủ phải cẩn thận!
- Hừ, bổn tọa còn cần ngươi nhắc nhở sao?! Bổn tọa đã sớm thấy rõ hết thảy rồi!
Hoa Thiên Đô hừ lạnh một tiêng, đứng lên hô lớn:
- Tạo Hóa Thần Khí Hồ lô Càn Khôn!
Ầm ầm!
Một tiếng nổ kinh thiên động địa từ Hoàng Tuyền đại kết giới truyền ra. Thì ra Hoa Thiên Đô nháy mắt đã đánh ra một quyền vào mặt kết giới, khiến kết giới xuất hiện một lỗ thủng. Sau đó Hồ lô Càn Khôn trên mi tâm hắn bay ra, nhắm ngay đại kết giới phát ra hấp lực. Tất cả mọi thứ như trăm sông đổ biển, tiến nhập hết vào trong hồ lô.
- Đi! Tiến nhập vào trong!
Hoa Thiên Đô dẫm chân, uy chấn bát phương, khí thôn sơn hà, cửu châu giai diệt, mang theo Thiên Đô Thành xâm nhập vào trong đại kết giới rồi biến mất.
Ngay khi toàn bộ Càn Khôn Thành biến mất ở sâu trong Hoàng Tuyền đại kết giới, một bóng hình xuất hiện nơi này, chính là Phương Hàn. Hắn nhìn dấu vết Hoa Thiên Đô để lại, trên mặt hiện ra vẻ tươi cười:
- Hoa Thiên Đô, thật là uy phong, thật là khí phách! Muốn thu lấy thi hài Hoàng Tuyền Đại Đế sao?! Quả thực là si tâm mộng tưởng!
Trong khi lên tiếng, hắn cũng tiến nhập vào bên trong:
- Ồ? Quả nhiên ta cảm giác được khí tức của Tâm Ma lão nhân, Xích Uyên Ma Tôn...
Vừa xâm nhập vào trong, hắn liền tập trung vào những khí tức quen thuộc.
Cùng lúc đó, Hoa Thiên Đô Mang theo vô số cao thủ và Thiên Đô Thành bay nhanh vào sâu trong đại kết giới. Nơi này chỗ nào cũng có khí tức của thần vật.
Mỗi một thứ thần vật thậm chí còn đều là thứ quý hiếm ở Giới Thượng Giới, nào là Thiên Tôn Thần Thạch, Thái Cực Thân thiết... cái gì cũng có. những thần vật này đều từng bị luyện chế, gắn trên mặt đất, hợp thành một tòa đại trận, đại biểu cho Luân Hồi.
Mà trung tâm của toàn bộ đại kết giới này có một thân thể cao lớn vô cùng, toàn thân tinh oánh. Đây không phải là hài cốt mà là thân thể rất sinh động, làn da sáng bóng, tinh tế, giàu tính co giãn, không phải là loại thân thể Cương thi như Bàn Võ Tiên Tôn.
Đây là thi thể Hoàng Tuyền Đại Đế!
Vĩnh Sinh
Tác Giả: Mộng Nhập Thần Cơ