-
Chương 1552
- Tốt, con nói đúng, hiện giờ là cơ hội ra tay tốt nhất. Ta thấy Hoa Thiên Đô kia là nhân vật nguy hiểm, rất có khả năng đang đánh chủ ý tới bổn tọa. Muốn luyện hóa linh hồn bổn tọa tăng lên tu vi của hắn. Nhưng hiện giờ chậm chạp không ra tay, chính là vì sợ lực lượng bổn tọa cắn trả. Điều này cho thấy hắn hết sức cố kỵ bổn tọa, lúc này không ra tay, chẳng lẽ còn đợi tu vi hắn càng cao thâm hơn mới ra tay? Đến lúc đó, tu vi hắn đại thành, sợ rằng ta sẽ bị hắn áp chế!
Chúa tể Vạn Thú nghe Chúa tể Niên Thú phân tích một phen, cũng cảm thấy rất có lý.
Vì thế, trong ánh mắt hắn chợt lóe hung quang, lập tức nhanh chóng quyết định, thể hiện rõ ràng khí hung ác sát phạt:
- Chúa tể Vạn Yêu, ngươi cùng Man Tổ đi mời Hoa Thiên Đô đến chỗ ta, nói rằng gần đây ta tu luyện một môn đại thuật vô thượng tìm hiểu được từ Cánh cửa Vĩnh Sinh, nhưng mà là linh hồn bị hao tổn, cẩn Tam Sinh Thạch của hắn hỗ trợ tu luyện. Nếu hắn tu luyện môn đại thuật vô thượng này, nhất định có thể đột phá cực hạn, chiến thắng Phương Hàn cũng không phải chuyện khó.
- Chúa tể Vạn Thú anh minh.
Chúa tể Vạn Yêu, Man Tổ lập tức quỳ xuống đập đầu ca ngợi:
- Dần Hoa Thiên Đô đến đây cùng tu luyện là phương pháp khống chế hắn tốt nhất, ở trong Thiên Đô Thành này chỉ có tu vi của hắn là cao nhất, những kẻ khác là phế vật, căn bản không cần phải cố kỵ.
- Đi đi!
Chúa tể Vạn Thú phất tay. Lập tức hai người bay đi, trực tiếp bay về phía đông Thiên Đô Thành.
Hiện giờ Thiên Đô Thành rộng lớn đã chia thành hai khối, phía đông chỗ của Hoa Thiên Đô cùng Thiên Đô Giáo, còn phía tây là địa bàn của liên minh tam tộc.
Lúc trước hai người liên hợp, Hoa Thiên Đô tỏ vẻ tôn trọng Chúa tể Vạn Thú mới chia một nửa Thiên Đô Thành cho liên minh tam tộc. Hai bên chia nhau lãnh thổ, ký kết đồng minh công thủ.
Làm xong chuyện này, Hoa Thiên Đô liền cùng một đám người Thiên Đô Giáo bế quan. Trong năm tháng dài dòng, đã qua mấy ngàn năm cũng không xảy ra chút va chạm, sống chung rất hòa hợp.
Tiên nhân không năm tháng, từ khi Phương Hàn bắt Chúa tể Vạn Thú không thành công đến nay, đã qua năm ngàn năm.
Trong năm ngàn năm này, thiên địa cũng bắt đầu xảy ra biến đổi. Đầu tiên là mặt trời ở Thiên giới bắt đầu suy sụp, suy yếu, phát ra ánh sáng càng thêm yếu ớt, bộ dạng già nua nặng nề.
Linh khí trong thiên địa dần loãng đi, một ít Thiên Quân rõ ràng ngửi được trong mặt đất, hư không, biển rộng, đều phát ra mùi vị mục nát.
Bên trong Thâm Uyên Vô Tận ở Thiên giới, một lượng lớn ma vật vực sâu bắt đầu khuếch tán ra ngoài.
Rất nhiều thế lực chư thiên vạn giới bắt đầu rung chuyển.
Phương Hàn cùng Hoa Thiên Đô đều không thu phục các cao thủ chư thiên vạn giới, đều bận rộn bế quan tu luyện để cho các cao thủ kia tự sinh tự diệt. Hơn nữa, trong các cao thủ chư thiên vạn giới, Hoa Thiên Đô, Phương Hàn, đoàn người Thiên Đình, đều là tồn tại mất tích.
Một ít thế lực tranh đấu lẫn nhau, phóng mắt nhìn qua, trong vô số tinh bích hệ đều xảy ra chiến đấu, khói lửa triền miên.
Trời trăng suy sụp, thiên địa mục nát, lòng người xao động, đủ loại dấu hiệu đều biểu lộ thiên địa đại phá diệt sắp xảy ra.
Chúa tể Vạn Yêu, Man Tổ vừa bay đến phía đông Thiên Đô Thành, liền nhìn thấy Thái Hoàng Thiên lãng lặng đứng đó như đang chờ bọn họ.
- Hai vị, hôm nay đến đông thành, là vì chuyện gì?
Thái Hoàng Thiên mỉm cười nói.
- Tu vi của ngươi... Thái Hoàng Thiên, ngươi đã ngang hàng với chúng ta.
Chúa tể Vạn Yêu cùng Chúa tể Man Tộc nhìn Thái Hoàng Thiên hoảng sợ hô lên. Bởi vì bọn họ phát hiện khí tức Thái Hoàng Thiên giống ý như bọn họ, đều có tu vi mười sáu kỷ nguyên.
Nên biết, năm ngàn năm trước, Thái Hoàng Thiên chẳng qua là mười bốn kỷ nguyên hiện giờ lại tăng đến hai kỷ nguyên đây là bước nhảy vọt cỡ nào?
- Thường thôi thường thôi, chẳng qua là ta chiếm được một ít kỳ ngộ mà thôi.
Thái Hoàng Thiên cười thần bí:
- Tu vi của ta hiện giờ là người đứng đầu dưới trướng Thiên Đô Giáo. Giáo chủ đang bế quan, tất cả mọi chuyện đều đo ta xử lý.
- Chúng ta vâng theo ý chí Chúa tể Vạn Thú đến đây, mời Hoa Thiên Đô giáo chủ đến tu luyện một môn đại thuật vô thượng. Còn nữa, thương thế của Chúa tể Vạn Thú lại phát tác, hy vọng có thể cùng lúc tu luyện đại thuật vô thượng, mượn dùng Tam Sinh Thạch của Thiên Đô Giáo chủ trị liệu thương thế.
Trước kia Chúa tể Vạn Yêu cùng Man Tổ vốn chướng mắt Thái Hoàng Thiên nhưng nếu hiện giờ tu vi đối phương ngang hàng với họ, vậy cũng phải nói chuyện khách khí
- Thì ra là thế, Thiên Đô Giáo chúng ta không thể từ chối, Chúa tể Vạn Thú không thể xảy ra chuyện được, dù sao ngài ấy là chủ lực đối phó Phương Hàn.
Thái Hoàng Thiên nghe thế, lập tức đáp ứng:
- Mời hai vị vào phòng khách chờ đợi, ta đi đến chỗ giáo chủ bế quan, lập tức thức tỉnh ngài ấy đi cùng các vị trị liệu thương thế của Chúa tể Vạn Thú.
- Tốt quá tốt quá, không cần khách khí...
Chúa tể Vạn Yêu cùng Man Tổ liếc nhìn nhau, không ngờ chuyện này thuận lợi như thế, trong lòng mừng rỡ, tiếp đó không ngừng cười lạnh:
- Chúng ta chờ ở nơi này, cung nghênh Hoa Thiên Đô giáo chủ. Tu vi ngài ấy từ năm ngàn năm trước cũng đã đạt đến mười bảy Kỷ nguyên đỉnh phong, hiện giờ tu luyện lâu như vậy, hẳn là đột phá cảnh giới thăng cấp trình độ mười tám kỷ nguyên rồi chứ.
- Quả thật là thế, hiện giờ ngài ấy đang đánh sâu vào mười chín kỷ nguyên.
Thái Hoàng Thiên mỉm cười, người đã biến mất, trong hư không lưu lại tiếng nói của hắn:
- Hai vị xin chờ, giáo chủ lập tức đến ngay.
Sâu trong mật thất phía đông Thiên Đô Thành, Hoa Thiên Đô từ từ mở mắt, ở sau đầu hắn xuất hiện những vòng sáng chói.
Vòng sáng này hiển nhiên là các Tiên Vương thần bí củng cố, từ điểm này có thể thấy hắn lại được các Tiên Vương ở trong Cánh cửa Vĩnh Sinh truyền thụ cho.
Tu vi của hắn đã đến mười tám Kỷ nguyên, có thể nói là tăng vọt, cùng lúc hắn đang trao đổi với các ý niệm vĩ đại.
- Hoa Thiên Đô, hiện giờ chúng ta đã truyền cho ngươi tất cả lực lượng có thể cho ngươi, hiện giờ ngươi thi hành theo kế hoạch của chúng ta, biết rồi chứ?
Tiếng nói này vô cùng uy nghiêm, chính là Tạo Hóa Tiên Vương.
- Vâng.
Hoa Thiên Đô tỏ vẻ cung kính.
- Hoa Thiên Đô, hiện giờ ta báo cho ngươi, lúc này thần vật phun ra từ Cánh cửa Vĩnh Sinh cực kỳ nhiều, thậm chí còn phun ra thứ giống như Tam Sinh Thạch. Tuy nhiên ngươi có thể không vội tranh cướp với Phương Hàn, mấu chốt nhất là phải chú ý chữ Đạo mạnh mẽ nhất phun ra từ Cánh cửa Vĩnh Sinh. Mặc kệ thế nào, nhất định phải có được chữ Đạo này. Sau khi có được nó, ngươi có thể chém giết Phương Hàn, sau đó tiếp đón chúng ta trở về.
Tiếng nói này là của Chúa tể Nguyên Thủy.
- Vâng!
Tiếng nói của Hoa Thiên Đô càng thêm cung kính.
Ngay sau đó, một ít ý niệm truyền qua, Hoa Thiên Đô đều cúi đầu trả lời từng cái. Thật lâu sau, những tiếng nói kia mới biến mất, mật thất liền yên tĩnh lại.
- Thật là khó chịu!
Hoa Thiên Đô thấy các ý niệm Tiên Vương đều biến mất, lập tức cười lạnh:
- Cho rằng đưa bổn tọa chút chỗ tốt, bổn tọa sẽ nghe theo lời các ngươi, làm nô tài cho các ngươi. Hiện giờ ta ủy khuất lấy lệ, chờ ta chém giết Phương Hàn, các ngươi chờ xem! Ta sẽ phong ấn Cánh cửa Vĩnh Sinh, nhốt chết các ngươi ở trong đó.
Vừa nói, hắn xiết chặt tay, lực lượng xoay chuyển trong tay tạo ra một loại khoái cảm.
- Giáo chủ, Chúa tể Vạn Thú rốt cuộc không nhịn được, muốn ra tay rồi.
Tiếng nói của Thái Hoàng Thiên vang lên, tiến vào mật thất quỳ trước hắn.
Trước kia, là hắn quỳ trước Thái Hoàng Thiên hiện giờ đảo ngược lại. Hắn ở tít trên cao, Thái Hoàng Thiên quỳ ở dưới. Gần đây Hoa Thiên Đô ngày càng vừa lòng với Thái Hoàng Thiên, người này làm việc chắc chắn, xử lý gọn gàng ngăn nắp mọi chuyện, hơn nữa pháp lực cũng tăng mạnh.
Còn chưa chờ hắn hỏi, Thái Hoàng Thiên liền quỳ xuống nói ra mọi chuyện từ đầu đến cuối.
- Tốt!
Hoa Thiên Đô gật đầu:
- Chúa tể Vạn Thú tự làm bậy không thể sống, đoạt xá Phương Hàn không thành công còn chưa bỏ ý đồ, lại muốn đến đoạt xá ta. Ta sẽ thành toàn cho một mảnh hiếu tâm của hắn, để hắn cống hiến linh hồn cho ta.
- Giáo chủ hùng tài đại lược, bội phục, nhất định có thủ đoạn đối phó Chúa tể Vạn Thú.
Thái Hoàng Thiên liên tục dập đầu, giống như thần tử trung thành với quân vương:
- Tuy nhiên, dù sao thì Chúa tể Vạn Thú cũng là Tiên Vương, thủ đoạn phi thường, phải cẩn thận thì tốt hơn.
- Sau lưng ta có nhiều Tiên Vương như thế, chẳng lẽ còn sợ một cái Tiên Vương chỉ có hơn một nửa linh hồn?
Hoa Thiên Đô phất tay:
- Hiện giờ ta phải đi, ngươi bảo vệ các cao thủ Thiên Đô Giáo, tùy lúc chờ lệnh. Ta ra lệnh một tiếng, liền thúc đẩy đại trận tiến công liên minh tam tộc!
- Rõ! Cẩn tuân pháp dụ giáo chủ!
Thái Hoàng Thiên dập đầu thật sâu.
Hoa Thiên Đô vũ một cá, bay ra ngoài. Khí tức cuối cùng biến mất, Thái Hoàng Thiên mời ngẩng đầu, thân người đứng thẳng lên:
- Hoa Thiên Đô, tiểu súc sinh, tạm thời cho ngươi kiêu ngạo, nhưng mà thế giới này là đấu sức chịu đựng. Thái Hoàng Thiên ta có đủ sức chịu đựng, chờ đợi thời khắc ngươi suy sụp.
- Đúng thế, Thái Hoàng Thiên, ngươi là con cờ chúng ta đặt giám sát Hoa Thiên Đô, người này chỉ là con cờ dùng để đối phó Phương Hàn. Tuy nhiên ở thời điểm cuối cùng, hắn đối phó Phương Hàn xong, nhất định sẽ không nghênh đón chúng ta trở về, bỏ mặc vận mệnh của chúng ta. Ngay vào lúc đó, ngươi cho hắn một kích chí mạng. Hiện giờ chúng ta lại truyền pháp lực cho ngươi, giấu ở trong cơ thể ngươi không cho hắn phát hiện.
Oong!
Rất nhiều tiếng nói vang lên, là Tiên Vương! Lại là một đám cao thủ chí tôn Tạo Hóa Tiên Vương, đánh xuống pháp lực mãnh liệt, khiến cho Thái Hoàng Thiên liền nổi lên không trung.
Pháp lực tăng vọt.
Cùng lúc đó, Hoa Thiên Đô đã đi theo Chúa tể Vạn Yêu, Man Tổ tiến vào điện phủ Chúa tể Vạn Thú.
Nhìn nguyên thần linh hồn của Chúa tể Vạn Thú, cùng với đại điện tán loạn hài cốt máu thịt Tiên Vương, trong lòng Hoa Thiên Đô cười khẽ, hắn biết Chúa tể Vạn Thú cô đọng thân thể đã thất bại.
- Hoa Thiên Đô, ngươi tới vừa lúc, nhanh ngồi xuống tu luyện cùng ta, khôi phục thương thế cho ta.
Chúa tể Vạn Thú thấy Hoa Thiên Đô đã đến, lập tức chào hỏi.
Vĩnh Sinh
Tác Giả: Mộng Nhập Thần Cơ