Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 227
Lúc Cố Tiểu Mạch quay về bệnh viện, trong lòng thấp thỏm không yên, tim đập thình thịch, cô có dự cảm không lành.
Quả nhiên, đúng như dự đoán!
Lúc Cố Tiểu Mạch chạy đến phòng bệnh của Nám Nám thì nhìn thấy một nhóm người đang đứng trước cửa phòng bệnh, những người này nói hươu nói vượn những cũng chỉ là muốn đến xem con hồ ly tinh như thế nào mà thôi!
Thậm chí còn có người giơ máy ánh lên muốn chụp ảnh bên trong phòng bệnh, aiyo, háa ra hồ ly tinh còn có một đứa con gái bị bệnh, nói ra thật khiến người khác muốn đập vào mồm!
Hai tay của Cố Tiểu Mạch bỗng nắm chặt, cô bước về phía trước, “Chụp đủ chưa?”
Bỗng nhiên có một giọng nói lạnh lùng của người phụ nữ vang lên đã thu hút được sự chú ý của bọn họ, không biết nhóm fan não tàn này ở đâu ra, bọn họ nhôn nhao lên tiếng hỏi Cố Tiểu Mạch: “Cô là Cố Tiểu Mạch sao? Tôi nói sao cô lại quyến rũ người đã có vợ cơ chứ?”
“Anh quen tôi sao? Anh có tư cách gì để phê bình tôi?” Cố Tiểu Mạch cô đơn một mình bị bọn họ chặn lại không cô không hề có chút sợ hãi.
Vừa nãy người đàn ông kia cầm máy ảnh chụp bên trong phòng bệnh khiến Cố Tiểu Mạch vô cùng khó chịu, Nám Nám của cô, không được chịu đựng những thứ này!
“Aiyo, tin tức đã lên mạng hết rồi còn không cho người khác nói sao? Chột dạ gì chứ? Đúng là không biết xấu hổ!”
“Tụ tập gây chuyện, còn ở trong bệnh viện, nếu tôi báo cảnh sát, cảnh sát sẽ đứng về phía ai đây?”
“Cô! Hồ ly tinh, không biết xấu hổ!”
Trong nháy mắt, Cố Tiểu Mạch khiến mọi người đều tức giận, bọn họ xôn xao mắng chửi cô, tất cả đều là những từ ngữ không hay ho chút nào.
Người xung quanh bắt đầu vây đến nhìn cô với ánh mắt kỳ lạ, chỉ chỉ trỏ trỏ.
Cố Tiểu Mạch bị chửi mắng những không có biểu cảm gì, sắc mặt vẫn rất lạnh lùng như thể những lời của bọn họ không hề lọt vào tai của cô.
Những người đó càng mắng chửi càng sướng miệng, trong đám đông không biết ai đó đẩy Cố Tiểu Mạch một cái, cô lảo đảo lùi về phía sau, sống lưng đập vào bức tường lạnh giá.
Cố Tiểu Mạch không hề kêu đau nhưng những lời của người đàn ông đó đã khiến cô nổi điên, “Cô ta không có phản ứng gì cả, không biết đang giả vờ giả vệt gì nữa, trong phòng bệnh này là con gái của cô ta, sau này ngày nào chúng ta cũng đến đây tìm con gái cô ta xem cô ta còn bình tĩnh như này không!”
Chỉ một câu nói Cố Tiểu Mạch giống như bị sét đánh trúng đầu, hơi lạnh lan tỏa xung quanh, cơ thể bé nhỏ tràn đầy năng lượng, Cố Tiểu Mạch chợt ngẩng đầu, điên cuồng lao vào đám đông, hai tay túm lấy cổ áo của người đàn ông, thốt ra từng câu từng chữ rất lạnh lùng, “Anh, nói thêm một câu nữa xem!”
“Làm sao? Bây giờ có phản ứng rồi à, hơ hơ, tôi vừa nhắc đến con gái cô ta, cô ta liền có phản ứng mạnh như vậy.” Người đàn ông vẫn còn nói với thái độ rất tự hào kiêu ngạo.
Hai mắt Cố Tiểu Mạch đỏ ngàu, hai tay nắm chặt, bàn tay trắng bệch nhưng cô vẫn túm chặt cổ áo người đàn ông, người đàn ông cười mỉa mai: “Làm sao, còn muốn đánh người à, một người phụ nữ như cô có thể đánh được… aaaa!”
Lúc này Cố Tiểu Mạch nghĩ cũng chẳng buồn nghĩ, cô không nghĩ đến việc sau này cô sẽ phải làm như thế nào, cô cũng biết rõ cô vì Nám Nám mà kích động, cục cưng của cô, từ lúc sinh ra đến bây giờ, Cố Tiểu Mạch đều nâng như nâng trứng, hứng như hứng haa, chăm sóc con bé vô cùng chu đáo.
Nám Nám là em bé ngoan nhất trên đời này, Cố Tiểu Mạch không cho phép ai động đến con bé, ai cũng không được!
Cố Tiểu Mạch vo chặt bàn tay thành nắm đấm, cô không quan tâm bất cứ điều gì nữa, trực tiếp đấm lên mặt người đàn ông, cú đấm rơi vào giữa mũi, mọi người xung quanh hét lên một tiếng rồi vội vàng chụp ảnh lại làm chứng cứ.
Cố Tiểu Mạch giống như con sư tử nổi giận, cơ thể run rẩy nhưng cô không hề hối hận, cô tiếp tục thốt lên một câu lạnh lùng, “Anh có còn dám nói nữa không?”
“Mẹ nó, con đàn bà chết tiết, còn dám đánh tao!” Người đàn ông thẹn quá hóa giận, lập tức hất tay Cố Tiểu Mạch ra, định bước đến đánh lại cô.
Lúc Mộ Bắc Ngật đến thì nhìn thấy cảnh tượng này, anh không kịp kinh ngạc, Mộ Bắc Ngật lập tức sải bước đi đến, vội vàng đi đến phía Cố Tiểu Mạch.
Anh đi qua đám đông đến bên cạnh Cố Tiểu Mạch, anh đưa tay ra giữ Cố Tiểu Mạch, lúc này Cố Tiểu Mạch mới đứng vững.
Anh có thể cảm nhận được cơ thể của Cố Tiểu Mạch đang rất căng thẳng, sự lạnh lùng trên mặt cô khiến người khác không thể xem nhẹ, sự xuất hiện của Mộ Bắc Ngật khiến bầu không khí càng trở nên kỳ lạ.
Ông Mộ mở miệng ra là bắt anh cắt đứt quan hệ, giải quyết sạch sẽ chuyện này nhưng Mộ Bắc Ngật lại xuất hiện ở đây.
Mộ Bắc Ngật không những không buông Cố Tiểu Mạch ra mà còn ôm chặt cô vào lòng, anh nhìn người đàn ông kia với ánh mắt lạnh lùng: “Ai nói với anh cô ấy là người thứ ba, mọi người ở đây nói cho tôi nghe xem.”
Lời của Tổng giám đốc Mộ vẫn rất uy nghiêm, đám đông xung quanh bỗng nhiên im lặng như những người bị câm.
Quả nhiên, đúng như dự đoán!
Lúc Cố Tiểu Mạch chạy đến phòng bệnh của Nám Nám thì nhìn thấy một nhóm người đang đứng trước cửa phòng bệnh, những người này nói hươu nói vượn những cũng chỉ là muốn đến xem con hồ ly tinh như thế nào mà thôi!
Thậm chí còn có người giơ máy ánh lên muốn chụp ảnh bên trong phòng bệnh, aiyo, háa ra hồ ly tinh còn có một đứa con gái bị bệnh, nói ra thật khiến người khác muốn đập vào mồm!
Hai tay của Cố Tiểu Mạch bỗng nắm chặt, cô bước về phía trước, “Chụp đủ chưa?”
Bỗng nhiên có một giọng nói lạnh lùng của người phụ nữ vang lên đã thu hút được sự chú ý của bọn họ, không biết nhóm fan não tàn này ở đâu ra, bọn họ nhôn nhao lên tiếng hỏi Cố Tiểu Mạch: “Cô là Cố Tiểu Mạch sao? Tôi nói sao cô lại quyến rũ người đã có vợ cơ chứ?”
“Anh quen tôi sao? Anh có tư cách gì để phê bình tôi?” Cố Tiểu Mạch cô đơn một mình bị bọn họ chặn lại không cô không hề có chút sợ hãi.
Vừa nãy người đàn ông kia cầm máy ảnh chụp bên trong phòng bệnh khiến Cố Tiểu Mạch vô cùng khó chịu, Nám Nám của cô, không được chịu đựng những thứ này!
“Aiyo, tin tức đã lên mạng hết rồi còn không cho người khác nói sao? Chột dạ gì chứ? Đúng là không biết xấu hổ!”
“Tụ tập gây chuyện, còn ở trong bệnh viện, nếu tôi báo cảnh sát, cảnh sát sẽ đứng về phía ai đây?”
“Cô! Hồ ly tinh, không biết xấu hổ!”
Trong nháy mắt, Cố Tiểu Mạch khiến mọi người đều tức giận, bọn họ xôn xao mắng chửi cô, tất cả đều là những từ ngữ không hay ho chút nào.
Người xung quanh bắt đầu vây đến nhìn cô với ánh mắt kỳ lạ, chỉ chỉ trỏ trỏ.
Cố Tiểu Mạch bị chửi mắng những không có biểu cảm gì, sắc mặt vẫn rất lạnh lùng như thể những lời của bọn họ không hề lọt vào tai của cô.
Những người đó càng mắng chửi càng sướng miệng, trong đám đông không biết ai đó đẩy Cố Tiểu Mạch một cái, cô lảo đảo lùi về phía sau, sống lưng đập vào bức tường lạnh giá.
Cố Tiểu Mạch không hề kêu đau nhưng những lời của người đàn ông đó đã khiến cô nổi điên, “Cô ta không có phản ứng gì cả, không biết đang giả vờ giả vệt gì nữa, trong phòng bệnh này là con gái của cô ta, sau này ngày nào chúng ta cũng đến đây tìm con gái cô ta xem cô ta còn bình tĩnh như này không!”
Chỉ một câu nói Cố Tiểu Mạch giống như bị sét đánh trúng đầu, hơi lạnh lan tỏa xung quanh, cơ thể bé nhỏ tràn đầy năng lượng, Cố Tiểu Mạch chợt ngẩng đầu, điên cuồng lao vào đám đông, hai tay túm lấy cổ áo của người đàn ông, thốt ra từng câu từng chữ rất lạnh lùng, “Anh, nói thêm một câu nữa xem!”
“Làm sao? Bây giờ có phản ứng rồi à, hơ hơ, tôi vừa nhắc đến con gái cô ta, cô ta liền có phản ứng mạnh như vậy.” Người đàn ông vẫn còn nói với thái độ rất tự hào kiêu ngạo.
Hai mắt Cố Tiểu Mạch đỏ ngàu, hai tay nắm chặt, bàn tay trắng bệch nhưng cô vẫn túm chặt cổ áo người đàn ông, người đàn ông cười mỉa mai: “Làm sao, còn muốn đánh người à, một người phụ nữ như cô có thể đánh được… aaaa!”
Lúc này Cố Tiểu Mạch nghĩ cũng chẳng buồn nghĩ, cô không nghĩ đến việc sau này cô sẽ phải làm như thế nào, cô cũng biết rõ cô vì Nám Nám mà kích động, cục cưng của cô, từ lúc sinh ra đến bây giờ, Cố Tiểu Mạch đều nâng như nâng trứng, hứng như hứng haa, chăm sóc con bé vô cùng chu đáo.
Nám Nám là em bé ngoan nhất trên đời này, Cố Tiểu Mạch không cho phép ai động đến con bé, ai cũng không được!
Cố Tiểu Mạch vo chặt bàn tay thành nắm đấm, cô không quan tâm bất cứ điều gì nữa, trực tiếp đấm lên mặt người đàn ông, cú đấm rơi vào giữa mũi, mọi người xung quanh hét lên một tiếng rồi vội vàng chụp ảnh lại làm chứng cứ.
Cố Tiểu Mạch giống như con sư tử nổi giận, cơ thể run rẩy nhưng cô không hề hối hận, cô tiếp tục thốt lên một câu lạnh lùng, “Anh có còn dám nói nữa không?”
“Mẹ nó, con đàn bà chết tiết, còn dám đánh tao!” Người đàn ông thẹn quá hóa giận, lập tức hất tay Cố Tiểu Mạch ra, định bước đến đánh lại cô.
Lúc Mộ Bắc Ngật đến thì nhìn thấy cảnh tượng này, anh không kịp kinh ngạc, Mộ Bắc Ngật lập tức sải bước đi đến, vội vàng đi đến phía Cố Tiểu Mạch.
Anh đi qua đám đông đến bên cạnh Cố Tiểu Mạch, anh đưa tay ra giữ Cố Tiểu Mạch, lúc này Cố Tiểu Mạch mới đứng vững.
Anh có thể cảm nhận được cơ thể của Cố Tiểu Mạch đang rất căng thẳng, sự lạnh lùng trên mặt cô khiến người khác không thể xem nhẹ, sự xuất hiện của Mộ Bắc Ngật khiến bầu không khí càng trở nên kỳ lạ.
Ông Mộ mở miệng ra là bắt anh cắt đứt quan hệ, giải quyết sạch sẽ chuyện này nhưng Mộ Bắc Ngật lại xuất hiện ở đây.
Mộ Bắc Ngật không những không buông Cố Tiểu Mạch ra mà còn ôm chặt cô vào lòng, anh nhìn người đàn ông kia với ánh mắt lạnh lùng: “Ai nói với anh cô ấy là người thứ ba, mọi người ở đây nói cho tôi nghe xem.”
Lời của Tổng giám đốc Mộ vẫn rất uy nghiêm, đám đông xung quanh bỗng nhiên im lặng như những người bị câm.