Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 239
Lúc Cố Tiểu Mạch phản ứng lại thì cửa thang máy mở ra, Cố Tiểu Mạch vội vàng nói: “Vậy thì tiễn đến đây thôi, Tổng giám đốc Mộ, bye bye.”
Giọng nói có chút dứt khoát và thư thái, không thể phủ nhận rằng mặt của Mộ Bắc Ngật lại tiếp tục tối sầm… Mộ Bắc Ngật hừ một tiếng, không hề do dự bước vào bên trong, anh nhìn Cố Tiểu Mạch nói, “Cố Tiểu Mạch, tôi vẫn chưa ký hợp đồng, đừng có quên thân phận trợ lý đời sống của cô, tôi biết cô phải chăm sóc Nám Nám nhưng không có nghĩa cô có thể nghỉ việc không xin phép, Mộ Thị không phải là nơi để cô chơi đùa!”
Cố Tiểu Mạch mãi mới nhận ra, trước đây Mộ Bắc Ngật đã bao dung và độ lượng với cô như thế nào.
Cô cúi đầu trả lời, “Tôi biết rồi.”
Ừ, thái độ giống như một em bé phạm lỗi, biết sai thì sửa.
Mộ Bắc Ngật nghĩ trong lòng, Cố Tiểu Mạch, nếu không răn đe cô một chút thì cô sẽ mãi mãi không biết đối diện với tình cảm của mình.
Anh bấm nút đóng thang máy, cửa thang máy khép lại, hai người bị chia cắt.
Cố Tiểu Mạch vẫn đững ở đó nhìn thang máy rất lâu, cô thở dài thườn thượt, vứt bỏ hết cảm xúc của mình, đi về phía phòng bệnh của Nám Nám.
Mộ Bắc Ngật rời khỏi bệnh viện đi về nhà họ Mộ với sắc mặt không chút thay đổi.
Anh bỗng nhiên lấy điện thoại từ trong túi ra gọi cho Dịch Bách, Dịch Bách vừa nhận điện thoại Mộ Bắc Ngật đã lên tiếng dặn dò: “Dạy dỗ Cố Thị một chút để ông ta biết rõ, bây giờ ông ta không chút e ngại mà trêu đùa với Mộ Thị rồi sao? Còn Vương Duệ, âm thầm cảnh cáo một trận, tốt nhất là ngoan ngoãn làm phẫu thuật, nếu còn giở trò xấu xa, tôi đảm bảo rằng hắn sẽ không đi khỏi Kinh Đô được!”
Ở đầu dây bên kia Dịch Bách cũng có thể cẩm nhận được sự tức giận của Mộ Bắc Ngật, chuyện này không thể qua loa được.
Cậu ta không dám thắc mắc, lập tức đáp lời: “Vâng thưa Sếp, đúng rồi, cô Cố vừa mới hỏi lịch trình của Sếp, nói ngày mai đi thử đồ, muốn gọi Sếp đi cùng.”
“Từ chối đi.”
Mộ Bắc Ngật không thèm nghĩ đã từ chối, giọng nói lạnh như băng.
Chỉ trong một đêm, tin tức trên mạng đều biến mất, không còn một dấu vết nào, trên trang web của Mộ Thị, tất cả những bình luận không liên quan đến công ty đều bị xóa hết, toàn thành phố không ai dám bàn tán về chuyện này nữa.
Hạng mục của Cố Thị lại bị cướp mất, Cố Chấn Hải gầy trơ xương, dựa vào chút vốn liếng cỏn con của Cố Thị đề qua ngày.
Cố Chấn Hải bắt đầu nhìn Cố Lan Tâm với ánh mắt khó chịu, trước khi Cố Chấn Hải thay lòng đổi dạ Cố Lan Tâm buộc phải giải quyết Cố Tiểu Mạch – cái thứ chướng tai gai mắt này!
9 giờ sáng ngày hôm sau.
Dịch Bách lái xe đưa Mộ Bắc Ngật đến Mộ Thị, Mộ Thiếu Lãnh biết tin hôm nay Cố Lan Tâm đi thử váy cưới, không đợi Mộ phu nhân đưa ra ý kiến, trong lòng cậu ta đã lên sẵn kế hoạch!
Hắn không ngại việc đến Mộ Thị khiêu chiến!
Mộ Bắc Ngật với sắc mặt lạnh lùng khiến người khác không dám lại gần, sau khi đi vào công ty, Mộ Bắc Ngật đi đến thang máy dành riêng cho anh.
Dịch Bách bỗng nhiên “a” một tiếng, hình như rất kinh ngạc.
Dịch Bách giơ tay chỉ vào Cố Tiểu Mạch đang đứng đợi thang máy, cậu ta lên tiếng, “Sếp, Cố Tiểu Mạch ở kia.”
Nghe xong, Mộ Bắc Ngật không hề có chút kinh ngạc hay gì khác, “Nói cho tôi làm gì?”
Dịch Bách ngạc nhiên, rõ ràng thời gian trước Mộ Bắc Ngật còn làm ra vẻ tổn thương vì tình, vậy mà bây giờ lại coi như chuyện không liên quan đến mình, Dịch Bách bỗng nhiên cảm thấy không chỉ có trái tim phụ nữ khó đoán, lòng dạ của Sếp còn sâu thẳm hơn cả những con đường mà cậu ta đã đi qua.
Mộ Bắc Ngật sải bước vào thang máy, Cố Tiểu Mạch vẫn chen chúc trong đám đông, buổi sáng là giờ cao điểm, lần đầu tiên Cố Tiểu Mạch cảm thấy công ty lớn cũng không dễ dàng.
Cô đã hai lần bị mọi người đẩy ra khỏi thang máy, cơ thể nhỏ bé gầy gò rất dễ dàng bị người khác đẩy ra ngoài.
Cố Tiểu Mạch nhíu mày, cô nghiêng đầu liền nhìn thấy một bóng người quen thuộc.
Không, còn có một bóng người quen thuộc nữa đi về phía Mộ Bắc Ngật, Cố Tiểu Mạch nhìn thấy Cố Lan Tâm đang đi đến, ôm cánh tay Mộ Bắc Ngật một cách tự nhiên.
Cố Tiểu Mạch sững sờ, cảm giác chua xót bỗng trào dâng.
Nếu nói không buồn thì đó là giả, đây chính hậu quả mà cô phải gánh chịu, huhu… Cố Tiểu Mạch thu lại cảm xúc của mình, tiếp tục chiến đấu, cuối cùng cũng bước vào thang máy.
“Bắc Ngật, hôm nay anh có việc à, có thể đi cùng em đi thử…”
“Anh nhớ anh đã nói hôm nay anh rất bận, lẽ nào Dịch Bách không thông báo cho em?” Mộ Bắc Ngật không đợi Cố Lan Tâm nói hết đã lên tiếng ngắt lời.
Dịch Bách vừa nghe thấy lập tức lắc đầu phủ nhận: “Sếp, em đã nói với cô Cố là hôm nay anh không rảnh.”
Giọng nói có chút dứt khoát và thư thái, không thể phủ nhận rằng mặt của Mộ Bắc Ngật lại tiếp tục tối sầm… Mộ Bắc Ngật hừ một tiếng, không hề do dự bước vào bên trong, anh nhìn Cố Tiểu Mạch nói, “Cố Tiểu Mạch, tôi vẫn chưa ký hợp đồng, đừng có quên thân phận trợ lý đời sống của cô, tôi biết cô phải chăm sóc Nám Nám nhưng không có nghĩa cô có thể nghỉ việc không xin phép, Mộ Thị không phải là nơi để cô chơi đùa!”
Cố Tiểu Mạch mãi mới nhận ra, trước đây Mộ Bắc Ngật đã bao dung và độ lượng với cô như thế nào.
Cô cúi đầu trả lời, “Tôi biết rồi.”
Ừ, thái độ giống như một em bé phạm lỗi, biết sai thì sửa.
Mộ Bắc Ngật nghĩ trong lòng, Cố Tiểu Mạch, nếu không răn đe cô một chút thì cô sẽ mãi mãi không biết đối diện với tình cảm của mình.
Anh bấm nút đóng thang máy, cửa thang máy khép lại, hai người bị chia cắt.
Cố Tiểu Mạch vẫn đững ở đó nhìn thang máy rất lâu, cô thở dài thườn thượt, vứt bỏ hết cảm xúc của mình, đi về phía phòng bệnh của Nám Nám.
Mộ Bắc Ngật rời khỏi bệnh viện đi về nhà họ Mộ với sắc mặt không chút thay đổi.
Anh bỗng nhiên lấy điện thoại từ trong túi ra gọi cho Dịch Bách, Dịch Bách vừa nhận điện thoại Mộ Bắc Ngật đã lên tiếng dặn dò: “Dạy dỗ Cố Thị một chút để ông ta biết rõ, bây giờ ông ta không chút e ngại mà trêu đùa với Mộ Thị rồi sao? Còn Vương Duệ, âm thầm cảnh cáo một trận, tốt nhất là ngoan ngoãn làm phẫu thuật, nếu còn giở trò xấu xa, tôi đảm bảo rằng hắn sẽ không đi khỏi Kinh Đô được!”
Ở đầu dây bên kia Dịch Bách cũng có thể cẩm nhận được sự tức giận của Mộ Bắc Ngật, chuyện này không thể qua loa được.
Cậu ta không dám thắc mắc, lập tức đáp lời: “Vâng thưa Sếp, đúng rồi, cô Cố vừa mới hỏi lịch trình của Sếp, nói ngày mai đi thử đồ, muốn gọi Sếp đi cùng.”
“Từ chối đi.”
Mộ Bắc Ngật không thèm nghĩ đã từ chối, giọng nói lạnh như băng.
Chỉ trong một đêm, tin tức trên mạng đều biến mất, không còn một dấu vết nào, trên trang web của Mộ Thị, tất cả những bình luận không liên quan đến công ty đều bị xóa hết, toàn thành phố không ai dám bàn tán về chuyện này nữa.
Hạng mục của Cố Thị lại bị cướp mất, Cố Chấn Hải gầy trơ xương, dựa vào chút vốn liếng cỏn con của Cố Thị đề qua ngày.
Cố Chấn Hải bắt đầu nhìn Cố Lan Tâm với ánh mắt khó chịu, trước khi Cố Chấn Hải thay lòng đổi dạ Cố Lan Tâm buộc phải giải quyết Cố Tiểu Mạch – cái thứ chướng tai gai mắt này!
9 giờ sáng ngày hôm sau.
Dịch Bách lái xe đưa Mộ Bắc Ngật đến Mộ Thị, Mộ Thiếu Lãnh biết tin hôm nay Cố Lan Tâm đi thử váy cưới, không đợi Mộ phu nhân đưa ra ý kiến, trong lòng cậu ta đã lên sẵn kế hoạch!
Hắn không ngại việc đến Mộ Thị khiêu chiến!
Mộ Bắc Ngật với sắc mặt lạnh lùng khiến người khác không dám lại gần, sau khi đi vào công ty, Mộ Bắc Ngật đi đến thang máy dành riêng cho anh.
Dịch Bách bỗng nhiên “a” một tiếng, hình như rất kinh ngạc.
Dịch Bách giơ tay chỉ vào Cố Tiểu Mạch đang đứng đợi thang máy, cậu ta lên tiếng, “Sếp, Cố Tiểu Mạch ở kia.”
Nghe xong, Mộ Bắc Ngật không hề có chút kinh ngạc hay gì khác, “Nói cho tôi làm gì?”
Dịch Bách ngạc nhiên, rõ ràng thời gian trước Mộ Bắc Ngật còn làm ra vẻ tổn thương vì tình, vậy mà bây giờ lại coi như chuyện không liên quan đến mình, Dịch Bách bỗng nhiên cảm thấy không chỉ có trái tim phụ nữ khó đoán, lòng dạ của Sếp còn sâu thẳm hơn cả những con đường mà cậu ta đã đi qua.
Mộ Bắc Ngật sải bước vào thang máy, Cố Tiểu Mạch vẫn chen chúc trong đám đông, buổi sáng là giờ cao điểm, lần đầu tiên Cố Tiểu Mạch cảm thấy công ty lớn cũng không dễ dàng.
Cô đã hai lần bị mọi người đẩy ra khỏi thang máy, cơ thể nhỏ bé gầy gò rất dễ dàng bị người khác đẩy ra ngoài.
Cố Tiểu Mạch nhíu mày, cô nghiêng đầu liền nhìn thấy một bóng người quen thuộc.
Không, còn có một bóng người quen thuộc nữa đi về phía Mộ Bắc Ngật, Cố Tiểu Mạch nhìn thấy Cố Lan Tâm đang đi đến, ôm cánh tay Mộ Bắc Ngật một cách tự nhiên.
Cố Tiểu Mạch sững sờ, cảm giác chua xót bỗng trào dâng.
Nếu nói không buồn thì đó là giả, đây chính hậu quả mà cô phải gánh chịu, huhu… Cố Tiểu Mạch thu lại cảm xúc của mình, tiếp tục chiến đấu, cuối cùng cũng bước vào thang máy.
“Bắc Ngật, hôm nay anh có việc à, có thể đi cùng em đi thử…”
“Anh nhớ anh đã nói hôm nay anh rất bận, lẽ nào Dịch Bách không thông báo cho em?” Mộ Bắc Ngật không đợi Cố Lan Tâm nói hết đã lên tiếng ngắt lời.
Dịch Bách vừa nghe thấy lập tức lắc đầu phủ nhận: “Sếp, em đã nói với cô Cố là hôm nay anh không rảnh.”