Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1341
Chương 1341
Sau khi anh nhưng chín thì cho vào trong bát của
Hứa Minh Tâm.
Cô nghe thấy lời phàn nàn từ bàn bên cạnh.
Cô gái chọc vào cánh tay của chàng trai: “Anh nhìn bạn trai của người ta mà học tập đi, anh chỉ biết ăn một mình, cũng không nhúng được cho em một miếng thịt bò.”
“Nếu anh không ăn nữa thì em cũng có ăn hết đâu!”
“Anh…Anh đang muốn chọc giận em đúng không?”
Hứa Minh Tâm không thể nhịn cười được khi nghe thấy đoạn nói chuyện đáng yêu này.
Khi cô ở bên Cố Gia Huy, hình như cô không bao giờ lo lắng về vấn đề này, anh sẽ không bao giờ cướp đồ ăn với cô, lần nào cũng cho cô món ngon nhất, để cho cô ăn no.
Dường như, nhìn thấy cô ăn no thì anh cũng nó. “Cố Gia Huy, anh nuôi em có vất và lắm không? Dù sao em cũng ăn nhiều như vậy.”
“Không, em rất rẻ. Nếu như theo tiêu chuẩn của anh thì một bữa cơm hết tiền triệu, thậm chí là chục triệu, mà anh ăn với em một bữa, chỉ mất sáu trăm, chín trăm nghìn, vậy là em đang tiết kiệm tiền giúp anh rồi. Em có một ông chồng tốt, biết lo việc nhà, có đốt đèn lồng thì em cũng không kiếm được người như vậy đầu, vợ à!”
Hứa Minh Tâm nghe nói như vậy thì không nhịn được mà bật cười.
Có khi chỉ có mỗi Cố Gia Huy cưng chiều cô như vậy, mà khi được anh cưng chiều giống như được cả thế giới cưng chiều vậy. “Em muốn ăn cánh vịt.”
“Vậy thì chốc về nhà ăn, cũng có thể để dành bụng còn ăn mấy món khác nữa.”
Đôi mắt anh ôn nhu cưng chiều nhìn cô
Cô ngọt ngào mim cười, liên tục gật đầu.
Cả hai đều không thấy chán, trong lòng bọn họ rất vui vẻ.
Có lẽ đó chính là ý nghĩa của tình yêu.
Ăn xong lầu, Cố Gia Huy nắm tay cô đi dạo
Cô hơi nó nên cần đi bộ cho tiêu hóa thức ăn. Tải ápp Тrцуeл ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Bàn tay của anh rất ấm áp, lòng bàn tay của anh phố. rất rộng, làm cô cảm thấy mình rất ấm áp trong tháng mười hai lạnh lẽo này. “Cố Gia Huy, em sắp đến kì thi cuối kì rồi. “Năm nay em sẽ không thì trượt rồi mời người nhà đến nữa chứ “Không biết em có thể cầm hạng nhất về cho anh được không nữa? Em cảm thấy đầu mình càng ngày càng tốt. Bây giờ em học rất nhanh, càng ngày càng biết nhiều kiến thức “
“Được, đến khi em được hạng nhất kì thi này, anh sẽ tặng cho em một món quà nhỏ, được không?”. “Được.”
Cô dùng sức gật đầu.
Bọn họ đi bộ một lúc xong, Cố Gia Huy dẫn cô lên xe, rồi đến nhà họ Quý.
Trong lòng cô cảm thấy hơi lo lắng.
Bọn cô không đi qua phòng khách nhà họ Quý, mà trực tiếp lái thắng xe đến bãi đất trống đằng sau nhà, nơi đó có một tòa nhà hai tầng.
Ở đây có một sân đấu, chuyên dùng để huấn luyện.
Quý Cảnh An đã sớm đứng đợi ở chỗ đó, hai người nhìn không giống người đã uống nhiều rượu, vẻ mặt của anh ta rất bình thường và đôi mắt tối sản lại,
Quý Cành An ném thiết bị đảm bốc qua, anh vững vàng nhận được nó rồi bào người khác dẫn Hứa Minh Tâm đi, sợ cô không nhìn nổi mấy hình ảnh này, “Em có thể đứng đây được không? Em muốn ở đây với anh, em hứa sẽ không khóc lóc làm phiền anh, em…sẽ ngoan ngoãn, được không anh?”
Sau khi anh nhưng chín thì cho vào trong bát của
Hứa Minh Tâm.
Cô nghe thấy lời phàn nàn từ bàn bên cạnh.
Cô gái chọc vào cánh tay của chàng trai: “Anh nhìn bạn trai của người ta mà học tập đi, anh chỉ biết ăn một mình, cũng không nhúng được cho em một miếng thịt bò.”
“Nếu anh không ăn nữa thì em cũng có ăn hết đâu!”
“Anh…Anh đang muốn chọc giận em đúng không?”
Hứa Minh Tâm không thể nhịn cười được khi nghe thấy đoạn nói chuyện đáng yêu này.
Khi cô ở bên Cố Gia Huy, hình như cô không bao giờ lo lắng về vấn đề này, anh sẽ không bao giờ cướp đồ ăn với cô, lần nào cũng cho cô món ngon nhất, để cho cô ăn no.
Dường như, nhìn thấy cô ăn no thì anh cũng nó. “Cố Gia Huy, anh nuôi em có vất và lắm không? Dù sao em cũng ăn nhiều như vậy.”
“Không, em rất rẻ. Nếu như theo tiêu chuẩn của anh thì một bữa cơm hết tiền triệu, thậm chí là chục triệu, mà anh ăn với em một bữa, chỉ mất sáu trăm, chín trăm nghìn, vậy là em đang tiết kiệm tiền giúp anh rồi. Em có một ông chồng tốt, biết lo việc nhà, có đốt đèn lồng thì em cũng không kiếm được người như vậy đầu, vợ à!”
Hứa Minh Tâm nghe nói như vậy thì không nhịn được mà bật cười.
Có khi chỉ có mỗi Cố Gia Huy cưng chiều cô như vậy, mà khi được anh cưng chiều giống như được cả thế giới cưng chiều vậy. “Em muốn ăn cánh vịt.”
“Vậy thì chốc về nhà ăn, cũng có thể để dành bụng còn ăn mấy món khác nữa.”
Đôi mắt anh ôn nhu cưng chiều nhìn cô
Cô ngọt ngào mim cười, liên tục gật đầu.
Cả hai đều không thấy chán, trong lòng bọn họ rất vui vẻ.
Có lẽ đó chính là ý nghĩa của tình yêu.
Ăn xong lầu, Cố Gia Huy nắm tay cô đi dạo
Cô hơi nó nên cần đi bộ cho tiêu hóa thức ăn. Tải ápp Тrцуeл ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Bàn tay của anh rất ấm áp, lòng bàn tay của anh phố. rất rộng, làm cô cảm thấy mình rất ấm áp trong tháng mười hai lạnh lẽo này. “Cố Gia Huy, em sắp đến kì thi cuối kì rồi. “Năm nay em sẽ không thì trượt rồi mời người nhà đến nữa chứ “Không biết em có thể cầm hạng nhất về cho anh được không nữa? Em cảm thấy đầu mình càng ngày càng tốt. Bây giờ em học rất nhanh, càng ngày càng biết nhiều kiến thức “
“Được, đến khi em được hạng nhất kì thi này, anh sẽ tặng cho em một món quà nhỏ, được không?”. “Được.”
Cô dùng sức gật đầu.
Bọn họ đi bộ một lúc xong, Cố Gia Huy dẫn cô lên xe, rồi đến nhà họ Quý.
Trong lòng cô cảm thấy hơi lo lắng.
Bọn cô không đi qua phòng khách nhà họ Quý, mà trực tiếp lái thắng xe đến bãi đất trống đằng sau nhà, nơi đó có một tòa nhà hai tầng.
Ở đây có một sân đấu, chuyên dùng để huấn luyện.
Quý Cảnh An đã sớm đứng đợi ở chỗ đó, hai người nhìn không giống người đã uống nhiều rượu, vẻ mặt của anh ta rất bình thường và đôi mắt tối sản lại,
Quý Cành An ném thiết bị đảm bốc qua, anh vững vàng nhận được nó rồi bào người khác dẫn Hứa Minh Tâm đi, sợ cô không nhìn nổi mấy hình ảnh này, “Em có thể đứng đây được không? Em muốn ở đây với anh, em hứa sẽ không khóc lóc làm phiền anh, em…sẽ ngoan ngoãn, được không anh?”