Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1213
Chương 1213
Cô hổn hển nói. “Nào có, anh còn muốn sống lâu hơn nữa để được bên em thiên trường địa cửu, cùng nhau dẫn dẫn giải đi.”
Anh cười, nụ cười hạnh phúc giống hệt một đứa nhỏ đơn thuần nở nụ cười đầy chân thành khi có được món đồ chơi mình thích nhất.
Bạch Thư Hân bị nụ cười này cảm hóa, một bụng tức giận cứ vậy biến mất không chút tăm hơi.
Cô có tài đức gì mà đợi này đã làm sai nhiều chuyện như vậy còn có thể nhận được tình yêu như vậy.
Nhưng, cô đã hại Lệ Nghiêm phải chịu khổ.
Vừa nghĩ đến đây, đôi mắt cô liền trở nên ảm đạm khiến On Mạc Ngôn đau lòng. “Sao vậy, có phải anh nói sai chỗ nào rồi không?”. không a
Cô nhẹ lắc đầu: “Em chỉ cảm thấy em không xứng có được hạnh phúc, nếu lúc đó em không kháng không làm theo ý mình như vậy thì bọn họ đã sớm được ở bên nhau. Hiện giờ em đã viên mãn, nhưng anh “Anh ấy sẽ không có chuyện gì đâu. Anh ôm cô vào lòng, cẩn thận an ủi cô.
Bạch Thư Hân khóc lóc thảm hại, bờ vai run run.
Cô vẫn luôn cố nén lòng mình lâu như vậy, nhưng hiện tại rốt cuộc cũng đã tìm được nơi thổ lộ nỗi lòng này khiến cô không nhịn được bắt đầu nhỏ giọng thút thít đến cuối cùng lớn tiếng khóc to. “Ôn Mạc Ngôn, em khó chịu quá, em muốn Lệ Nghiêm có thể bình an trở về, em muốn nói với anh ấy một lời xin lỗi, Ôn Mạc Ngôn…… “Anh biết, anh hiểu được mà. Em muốn khóc thì cứ khóc đi, khóc được cũng tốt hơn cứ kìm nén trong lòng. Thư Hân, em chỉ cần hiểu rõ một điều, cho dù sau này em có muốn làm gì thì anh cũng sẽ mãi luôn bên em, không rời không bỏ.”
Ôn Mạc Ngôn quay về ở cùng Bạch Thư Hân. Hứa Minh Tâm biết được sự thật từ miệng cô cũng coi như thở dài nhẹ nhóm, cũng coi như đã thấy được một đối từ thành chính quả.
Nhưng lúc Bạch Thư Hân gọi điện kể cho cá nghe, trong giọng nói cũng chẳng nghe ra được chút vui vẻ nào mà ngược lại lại mang theo chút bi thương nhàn nhạt.
Cô biết, là bởi vì Nguyễn Doanh.
Ngày nào chuyện của Lệ Nghiêm cùng Cố Yên còn chưa có kết quả thì cho dù cô ấy và Ôn Mạc Ngôn có ở bên nhau thì cũng không cách nào hạ quyết tâm gả cho anh được.
Ôn Mạc Ngôn biết chuyện này là nút thắt chưa tháo gỡ trong lòng cô nên cũng không ép buộc cô “Thư Hân, em đừng nghĩ nhiều như vậy, bác sĩ Nghiêm chắc chắn sẽ trở lại thôi.” Tải ápp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
“Thật sao? Anh ấy thật sự sẽ trở lại sao?”
Giọng cô vang lên yếu ớt, còn hơi trĩu nặng.
Hứa Minh Tâm mở miệng cũng không biết nên khuyến cô thế nào.
Mọi người đều biết lần này Lệ Nghiêm đi chấp hành nhiệm vụ nguy hiểm, anh có trở về được hay không cũng thật khó nói. Bạch Thư Hân cũng nhận ra được cảm xúc của mình đã quá trầm trọng, công khai yêu được hắn là chuyện đáng vui mới phải
Cô đổi ngữ điệu, cổ tỏ ra thoải mái nhẹ nhàng nói: không nhắc đến những chuyện này nữa, qua hai ngày nữa mình mời cậu ăn cơm nhé, dạo gần đây mình còn đang bận chuyện. Ôn Mạc Ngôn ra ngoài lâu như vậy cùng phải trở lại London rồi.”
“Hai người vừa mới yêu đương đã muốn yêu xa rồi hà?”
“Cũng đã trải qua nhiều chuyện như vậy rồi, mình nghĩ chuyện yêu xa còn con này chắc hẳn cũng không tính là gì. Cậu với Cố Gia Huy vẫn tốt chứ?”
Cô hổn hển nói. “Nào có, anh còn muốn sống lâu hơn nữa để được bên em thiên trường địa cửu, cùng nhau dẫn dẫn giải đi.”
Anh cười, nụ cười hạnh phúc giống hệt một đứa nhỏ đơn thuần nở nụ cười đầy chân thành khi có được món đồ chơi mình thích nhất.
Bạch Thư Hân bị nụ cười này cảm hóa, một bụng tức giận cứ vậy biến mất không chút tăm hơi.
Cô có tài đức gì mà đợi này đã làm sai nhiều chuyện như vậy còn có thể nhận được tình yêu như vậy.
Nhưng, cô đã hại Lệ Nghiêm phải chịu khổ.
Vừa nghĩ đến đây, đôi mắt cô liền trở nên ảm đạm khiến On Mạc Ngôn đau lòng. “Sao vậy, có phải anh nói sai chỗ nào rồi không?”. không a
Cô nhẹ lắc đầu: “Em chỉ cảm thấy em không xứng có được hạnh phúc, nếu lúc đó em không kháng không làm theo ý mình như vậy thì bọn họ đã sớm được ở bên nhau. Hiện giờ em đã viên mãn, nhưng anh “Anh ấy sẽ không có chuyện gì đâu. Anh ôm cô vào lòng, cẩn thận an ủi cô.
Bạch Thư Hân khóc lóc thảm hại, bờ vai run run.
Cô vẫn luôn cố nén lòng mình lâu như vậy, nhưng hiện tại rốt cuộc cũng đã tìm được nơi thổ lộ nỗi lòng này khiến cô không nhịn được bắt đầu nhỏ giọng thút thít đến cuối cùng lớn tiếng khóc to. “Ôn Mạc Ngôn, em khó chịu quá, em muốn Lệ Nghiêm có thể bình an trở về, em muốn nói với anh ấy một lời xin lỗi, Ôn Mạc Ngôn…… “Anh biết, anh hiểu được mà. Em muốn khóc thì cứ khóc đi, khóc được cũng tốt hơn cứ kìm nén trong lòng. Thư Hân, em chỉ cần hiểu rõ một điều, cho dù sau này em có muốn làm gì thì anh cũng sẽ mãi luôn bên em, không rời không bỏ.”
Ôn Mạc Ngôn quay về ở cùng Bạch Thư Hân. Hứa Minh Tâm biết được sự thật từ miệng cô cũng coi như thở dài nhẹ nhóm, cũng coi như đã thấy được một đối từ thành chính quả.
Nhưng lúc Bạch Thư Hân gọi điện kể cho cá nghe, trong giọng nói cũng chẳng nghe ra được chút vui vẻ nào mà ngược lại lại mang theo chút bi thương nhàn nhạt.
Cô biết, là bởi vì Nguyễn Doanh.
Ngày nào chuyện của Lệ Nghiêm cùng Cố Yên còn chưa có kết quả thì cho dù cô ấy và Ôn Mạc Ngôn có ở bên nhau thì cũng không cách nào hạ quyết tâm gả cho anh được.
Ôn Mạc Ngôn biết chuyện này là nút thắt chưa tháo gỡ trong lòng cô nên cũng không ép buộc cô “Thư Hân, em đừng nghĩ nhiều như vậy, bác sĩ Nghiêm chắc chắn sẽ trở lại thôi.” Tải ápp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
“Thật sao? Anh ấy thật sự sẽ trở lại sao?”
Giọng cô vang lên yếu ớt, còn hơi trĩu nặng.
Hứa Minh Tâm mở miệng cũng không biết nên khuyến cô thế nào.
Mọi người đều biết lần này Lệ Nghiêm đi chấp hành nhiệm vụ nguy hiểm, anh có trở về được hay không cũng thật khó nói. Bạch Thư Hân cũng nhận ra được cảm xúc của mình đã quá trầm trọng, công khai yêu được hắn là chuyện đáng vui mới phải
Cô đổi ngữ điệu, cổ tỏ ra thoải mái nhẹ nhàng nói: không nhắc đến những chuyện này nữa, qua hai ngày nữa mình mời cậu ăn cơm nhé, dạo gần đây mình còn đang bận chuyện. Ôn Mạc Ngôn ra ngoài lâu như vậy cùng phải trở lại London rồi.”
“Hai người vừa mới yêu đương đã muốn yêu xa rồi hà?”
“Cũng đã trải qua nhiều chuyện như vậy rồi, mình nghĩ chuyện yêu xa còn con này chắc hẳn cũng không tính là gì. Cậu với Cố Gia Huy vẫn tốt chứ?”