Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 64 Suy nghĩ hủy bỏ hôn ước sao?"
*Chương có nội dung hình ảnh
Hứa Minh Tâm thấy ông ấy có vẻ khó mở lời, trái tim lộp bộp một chút.
"Sao thế ạ?"
"Ông chủ đi nước Y công tác rồi, khoảng thời gian này không ở nhà, ông chủ nói để hai bên có thời gian bình tĩnh, mỗi người tự suy nghĩ xem mình muốn gì."
"Thế khi nào anh ấy về ạ?"
"Cái này... tôi không rõ..."
Hứa Minh Tâm nghe thấy câu này, lòng trầm xuống.
Quả nhiên Cổ Gia Huy giận rồi, còn giận đến mức ra nước ngoài luôn.
"Thể... xin hỏi làm thế nào mới liên lạc được với anh ấy? Cháu gọi điện như anh ấy tắt máy."
"Bây giờ chắc ông chủ đang trên máy bay, đến bên kia Khương Tuấn sẽ báo cho tôi, chắc là phải năm tiếng bay đấy. Cô Hứa đừng đợi nữa, buổi tối đi nghỉ sớm, có gì cần dặn dò thì cứ nói với tôi."
"Cảm ơn chú An."
Hứa Minh Tâm cũng không biết tâm trạng lúc này của mình là gì, vốn là rất hưng phấn, nhưng giờ lại như bị một chậu nước lạnh tạt cho từ đầu đến chân, sự hưng phấn kia đã mất hết rồi.
Cô giống như bị quả bóng bị xì hơi, cúi đầu, đi về phòng.
Cô nói cho Bạch Thư Hân biết, Cố Gia Gia đã xuất ngoại, đột nhiên cô cảm thấy căn phòng này thật vắng vẻ và lạnh lẽo.
Thực ra, trước đây cũng không có nhiều người, Khương Tuấn cũng sẽ đến chơi, căn nhà lớn này cùng lắm là có bốn người mà thôi.
Nhưng Hứa Minh Tâm lại cảm thấy đây là một gia đình, một gia đình có sự ấm cúng.
Mà bây giờ có chỉ mình và chú An, trong lòng trống trải.
Rõ ràng trước kia, cô là người miễn cưỡng bắt mình ở lại, sao đến cuối cùng lại ngược lại thành anh là người đi trước rồi vậy?
Người đàn ông thối. "Minh Tâm, tớ thấy Cổ Gia Huy nói đúng đấy, đúng là cậu nên suy nghĩ cho kỹ, tớ cũng không hiểu về Cố Gia Huy lắm, tớ thấy người này rất thần bí và khó lường, không đơn giản như bề ngoài. Tớ ở công ty đến giờ mà chưa có nghe qua tên của Cố Gia Huy, thậm chí cũng không biết có người đi công tác nước ngoài!
"Suy nghĩ cái gì? Suy nghĩ hủy bỏ hôn ước sao?"
"Chẳng nhẽ không phải sao?"
Bạch Thư Hân hơi bất đắc dĩ: "Có đôi khi, dồn hết tâm trí vào một người quá cũng không tốt, nếu như Cố Gia Huy không cần cậu, hoặc làm điều gì có lỗi với cậu, đến lúc đó cậu sẽ rất buồn rất đau khổ. Tình cảm, cái thứ này nói như nào nhỉ? Càng coi trọng, cuối cùng khi đau khổ sẽ càng đau khổ."
Giọng nói của Bạch Thư Hân trầm thấp, như là nghĩ đến điều gì đã qua, lời nói hơi ngưng trọng.
Hình như là cảm giác đồng cảnh ngộ.
"Thực ra tớ đã suy nghĩ rõ ràng rồi, nếu Cố Gia Huy không thích tớ, thì tớ có thích Cố Gia Huy thế nào cũng vô dụng. Nếu anh ấy không muốn ở bên tớ, trở về gặp mặt nói chuyện là xong. Ngày mai tớ về trường ở nhà, ở đây... đột nhiên làm tớ không quen."
Cô tự đánh giá mình luôn luôn kiên cường, từ nhỏ tới lớn, dưới sự tàn phá của Hứa An Kỳ cô vẫn lớn lên khỏe mạnh.
Nhưng lần này, hình như cô đã bị một kích nặng rồi.
Một đêm này, Hứa Minh Tâm không sao ngủ ngon được, sau nửa đêm mới ngủ thiếp đi, việc đầu tiên sau khi tỉnh dậy là xem điện thoại, cô phát hiện Cố Gia Huy vẫn chưa trả lời mình.
cậu ba Cố vô lương tâm, có bản lĩnh thì cả đời này anh đừng về nữa!
Cô tức giận ném điện thoại lên giường, sau đó lại phải nhặt lên, gõ một tin nhắn gửi qua.
"Ở đất khách, chăm sóc bản thân cho tốt, trở về chúng ta nói chuyện nhé."
Ấn gửi đi, Hứa Minh Tâm cảm thấy mình rất là không có tiền đồ.
Còn ở bên kia, nguyên nhân vì chênh lệch múi giờ, bây giờ nước Y đang là buổi chiều.
Cố Gia Huy nhìn điện thoại rồi rơi vào trầm mặc, thế cho nên trà trong tay đã nguội.
Hứa Minh Tâm thấy ông ấy có vẻ khó mở lời, trái tim lộp bộp một chút.
"Sao thế ạ?"
"Ông chủ đi nước Y công tác rồi, khoảng thời gian này không ở nhà, ông chủ nói để hai bên có thời gian bình tĩnh, mỗi người tự suy nghĩ xem mình muốn gì."
"Thế khi nào anh ấy về ạ?"
"Cái này... tôi không rõ..."
Hứa Minh Tâm nghe thấy câu này, lòng trầm xuống.
Quả nhiên Cổ Gia Huy giận rồi, còn giận đến mức ra nước ngoài luôn.
"Thể... xin hỏi làm thế nào mới liên lạc được với anh ấy? Cháu gọi điện như anh ấy tắt máy."
"Bây giờ chắc ông chủ đang trên máy bay, đến bên kia Khương Tuấn sẽ báo cho tôi, chắc là phải năm tiếng bay đấy. Cô Hứa đừng đợi nữa, buổi tối đi nghỉ sớm, có gì cần dặn dò thì cứ nói với tôi."
"Cảm ơn chú An."
Hứa Minh Tâm cũng không biết tâm trạng lúc này của mình là gì, vốn là rất hưng phấn, nhưng giờ lại như bị một chậu nước lạnh tạt cho từ đầu đến chân, sự hưng phấn kia đã mất hết rồi.
Cô giống như bị quả bóng bị xì hơi, cúi đầu, đi về phòng.
Cô nói cho Bạch Thư Hân biết, Cố Gia Gia đã xuất ngoại, đột nhiên cô cảm thấy căn phòng này thật vắng vẻ và lạnh lẽo.
Thực ra, trước đây cũng không có nhiều người, Khương Tuấn cũng sẽ đến chơi, căn nhà lớn này cùng lắm là có bốn người mà thôi.
Nhưng Hứa Minh Tâm lại cảm thấy đây là một gia đình, một gia đình có sự ấm cúng.
Mà bây giờ có chỉ mình và chú An, trong lòng trống trải.
Rõ ràng trước kia, cô là người miễn cưỡng bắt mình ở lại, sao đến cuối cùng lại ngược lại thành anh là người đi trước rồi vậy?
Người đàn ông thối. "Minh Tâm, tớ thấy Cổ Gia Huy nói đúng đấy, đúng là cậu nên suy nghĩ cho kỹ, tớ cũng không hiểu về Cố Gia Huy lắm, tớ thấy người này rất thần bí và khó lường, không đơn giản như bề ngoài. Tớ ở công ty đến giờ mà chưa có nghe qua tên của Cố Gia Huy, thậm chí cũng không biết có người đi công tác nước ngoài!
"Suy nghĩ cái gì? Suy nghĩ hủy bỏ hôn ước sao?"
"Chẳng nhẽ không phải sao?"
Bạch Thư Hân hơi bất đắc dĩ: "Có đôi khi, dồn hết tâm trí vào một người quá cũng không tốt, nếu như Cố Gia Huy không cần cậu, hoặc làm điều gì có lỗi với cậu, đến lúc đó cậu sẽ rất buồn rất đau khổ. Tình cảm, cái thứ này nói như nào nhỉ? Càng coi trọng, cuối cùng khi đau khổ sẽ càng đau khổ."
Giọng nói của Bạch Thư Hân trầm thấp, như là nghĩ đến điều gì đã qua, lời nói hơi ngưng trọng.
Hình như là cảm giác đồng cảnh ngộ.
"Thực ra tớ đã suy nghĩ rõ ràng rồi, nếu Cố Gia Huy không thích tớ, thì tớ có thích Cố Gia Huy thế nào cũng vô dụng. Nếu anh ấy không muốn ở bên tớ, trở về gặp mặt nói chuyện là xong. Ngày mai tớ về trường ở nhà, ở đây... đột nhiên làm tớ không quen."
Cô tự đánh giá mình luôn luôn kiên cường, từ nhỏ tới lớn, dưới sự tàn phá của Hứa An Kỳ cô vẫn lớn lên khỏe mạnh.
Nhưng lần này, hình như cô đã bị một kích nặng rồi.
Một đêm này, Hứa Minh Tâm không sao ngủ ngon được, sau nửa đêm mới ngủ thiếp đi, việc đầu tiên sau khi tỉnh dậy là xem điện thoại, cô phát hiện Cố Gia Huy vẫn chưa trả lời mình.
cậu ba Cố vô lương tâm, có bản lĩnh thì cả đời này anh đừng về nữa!
Cô tức giận ném điện thoại lên giường, sau đó lại phải nhặt lên, gõ một tin nhắn gửi qua.
"Ở đất khách, chăm sóc bản thân cho tốt, trở về chúng ta nói chuyện nhé."
Ấn gửi đi, Hứa Minh Tâm cảm thấy mình rất là không có tiền đồ.
Còn ở bên kia, nguyên nhân vì chênh lệch múi giờ, bây giờ nước Y đang là buổi chiều.
Cố Gia Huy nhìn điện thoại rồi rơi vào trầm mặc, thế cho nên trà trong tay đã nguội.