Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 3613
- Chúng ta tìm không thấy, nhưng những lão quái vật kia nhất định có thể tìm được a!
Nhìn ra hắn uể oải, Hiên Viên Đại Đế cười nói.
- Ồ?
Tìm bổn nguyên mục đích là vì tìm những lão quái vật này, mà muốn tìm được bản nguyên, đầu tiên lại phải tìm bọn hắn...
Đây không phải là một bế tắc sao?
Nhiếp Vân không biết vị này, tại sao lại nói như vậy.
- Muốn tìm bọn họ là tìm không thấy, nhưng chúng ta có thể dẫn dụ bọn hắn ngoi đầu lên a! Chỉ cần tìm được một lão quái vật sống nhiều kỷ nguyên, không phải tương đương với có thể biết vị trí bản nguyên sao?
Hiên Viên Đại Đế cười nói.
- Đúng a!
Nhãn tình của Nhiếp Vân sáng lên.
Trong nhà chưa tỏ, ngoài ngõ đã tường, hắn một mực lâm vào trong vòng lặp lại vô hạn, đã quên chuyện này.
Chỉ cần tìm được một lão quái vật sống nhiều kỷ nguyên, khẳng định có thể tìm được vị trí bản nguyên, sau đó tìm hiểu nguồn gốc, liền có thể tìm được càng nhiều.
Về phần làm sao tìm vị thứ nhất, cái này nói khó cũng khó, nói đơn giản cũng đơn giản, nếu hạo kiếp bắt đầu, bọn hắn nhất định sẽ đánh lén Đại Đế lạc đàn hơn nữa có bảo vật!
Nói cách khác, bản thân hoàn toàn có thể an bài người như vậy, đến câu cá!
Câu bọn hắn ra!
- Ta đã nghĩ kỹ nhân tuyển, Nghiêu Huyền cùng nữ nhi Dao Sương của Nguyên Dương Đế Quân mến nhau đã lâu, ta dự định để bọn hắn ngày mai đại hôn! Đương nhiên hôm nay ta sẽ sớm tuyên bố, muốn điều tra nguyên nhân cái chết của Vô Ưu Đại Đế, không tham gia được hôn lễ của bọn hắn! Bất quá, ta sẽ sớm chuẩn bị bảo vật, để Thương Lư Đại Đế đưa qua!
Hiên Viên Đại Đế biết thiếu niên lĩnh ngộ ý tứ của hắn, nói rõ kế hoạch của mình:
- Thương Lư Đại Đế ngươi cũng biết, đến lúc đó, chúng ta hoàn toàn có thể dùng đại thủ đoạn giấu kín ở bên cạnh hắn, chờ đợi đối phương mắc câu!
- Là ý kiến hay, nhưng nhất định phải đưa một kiện bảo vật để những lão quái vật kia động tâm mới được!
Nhiếp Vân nói.
Muốn câu cá phải có mồi câu, không bỏ được lấy ra bảo vật, khẳng định dẫn không đến cá lớn.
- Hiên Viên kiếm! Ta dự định cầm Hiên Viên kiếm của ta làm hạ lễ!
Hiên Viên Đại Đế nói.
- Cái gì?
Nhiếp Vân khẽ giật mình, lộ ra vẻ không thể tin được.
Hiên Viên kiếm là Thần binh Đế Cảnh cường đại nhất của Hiên Viên Đại Đế, cũng là hắn hao phí vô số tâm huyết, chuyên môn vì mình luyện chế, sử dụng món binh khí này, thực lực của hắn tuyệt đối có thể bạo tăng không chỉ một lần, hạo kiếp sắp tiến đến, lại đưa món binh khí này ra ngoài...
Mặc dù chỉ là vì làm mồi câu, nhưng Đại Đế đã từng là Thần giới đệ nhất nhân, một khi tin tức này truyền đi, là không thể nào lấy binh khí về, nếu không sẽ không còn mặt mũi.
- Không phải loại đại lễ này, khẳng định không cách nào làm cho những lão quái vật kia động tâm! Đây cũng là chuyện không có cách nào, lại nói Nghiêu Huyền đi theo ta nhiều năm, ta đã sớm coi hắn là nhi tử đối đãi, tặng Hiên Viên kiếm cho hắn, cũng không tính ủy khuất!
Hiên Viên Đại Đế cười nói.
- Hiên Viên kiếm xem như Thần binh Đế Cảnh số một số hai của Thần giới, dùng nó làm mồi nhử, đích xác có thể dẫn đối phương ra!
Nhiếp Vân gật đầu.
Cái mồi nhử này đầy đủ.
Thần binh Đế Cảnh giống như Đại Đế, cũng có bài danh, Hiên Viên kiếm tuyệt đối có thể xếp hạng ba vị trí đầu của toàn bộ Thần giới, cao hơn Viêm Hoàng điện nhiều lắm!
Dùng loại bảo vật này làm mồi nhử, nhất định có thể câu cá lớn.
Hai người thương nghị biện pháp xong, lại trao đổi một chút chi tiết.
Ngay thời điểm định không sai biệt lắm, bên ngoài vang lên tiếng đập cửa.
Tiện tay triệt hạ cấm chế, chỉ thấy Nhiếp Đồng cổ quái đi đến.
- Ca ca, nàng tìm tới, nói... muốn nói với ngươi một chút!
Nhiếp Đồng truyền âm nói.
- Nàng? Đế Huyền?
Nhiếp Vân nhíu mày.
Những ngày này đệ đệ một mực truy tra sự tình Đế Huyền, nếu nói nàng, khẳng định chỉ vị này.
- Vâng!
Nhiếp Đồng gật đầu.
- Ở đâu?
Không gian chi lực của thế giới nạp vật trong nháy mắt lan tràn ra ngoài, bất quá cũng không phát hiện bóng dáng của Đế Huyền.
- Là một vị Đại Đế truyền tin tức cho ta, bản thân nàng không có tới, nói muốn gặp nàng, một mình đi Chân Hư giới, chỉ cần đến, tự nhiên sẽ gặp mặt ngươi!
Nhiếp Đồng nói.
- Đi Chân Hư giới?
Nhiếp Vân nhướng mày.
Chân Hư giới là đại hiểm thứ hai của Thần giới, vừa mới đi qua, cũng hủy Chân Hư thành ở trong đó.
Hẹn mình ở Chân Hư giới gặp mặt? Muốn làm gì?
- Thế nào?
Nhìn thấy hai huynh đệ truyền âm, Hiên Viên Đại Đế nhịn không được hỏi.
- Không có gì, có chút chuyện nhỏ muốn xử lý một chút, Hiên Viên Đại Đế, chuyện của chúng ta đã thương nghị xong, ngày mai ta sẽ đi Vô Biên Hải tìm ngươi cùng Thương Lư Đế!
Nhiếp Vân nói.
Sự tình Đế Huyền, hắn không có ý định nói với Hiên Viên Đại Đế.
Dù sao hai người quan hệ rất tốt, nói nhiều, khó tránh khỏi có chút phiền phức.
- Được!
Biết cường giả Đế Cảnh đều có bí mật riêng, Hiên Viên Đại Đế không hỏi thêm nữa, quay người ra khỏi phòng, cáo từ mọi người.
- Ca ca, ngươi và Hiên Viên Đại Đế thương nghị cái gì?
Nhiếp Đồng nghi ngờ nhìn qua.
- Là như vậy...
Nhiếp Vân truyền qua một đạo ý niệm, nói sự tình vừa rồi một lần.
- Câu Đại Đế sống nhiều kỷ nguyên?
Nhiếp Đồng nhíu mày:
- Biện pháp là biện pháp tốt, nhưng Hiên Viên Đại Đế nói liền nhất định có thể tin? Không phải nói sau khi Đế Vẫn Hạo Kiếp bắt đầu, bất kỳ một Đại Đế nào cũng có thể làm phản sao? Thánh Sơn của ca ca, là chí bảo vô số cường giả tha thiết ước mơ, chỉ cần đạt được món bảo vật này, khả năng siêu thoát sẽ tăng lớn rất nhiều, coi như Hiên Viên Đại Đế cũng rất khó tránh khỏi! Lại nói ngươi để hắn hao tổn mặt mũi, vạn nhất câu Đại Đế sống nhiều kỷ nguyên là giả, chuyên môn thiết kế bẫy rập hại ngươi thì làm sao bây giờ?
- Ý nghĩ này của ngươi vừa rồi ta cũng suy tính qua!
Nhiếp Vân gật đầu.
Nhiếp Đồng nói những thứ này, lúc trước hắn liền nghĩ đến, không nên có tâm hại người, nhưng nên có tâm phòng bị người!
Bằng vào Thánh Sơn, bản thân còn không có đạt tới Đại Đế liền có thể lực áp đám người Hiên Viên Đại Đế, hắn tự nhiên biết uy lực của món bảo vật này, hạo kiếp trước mắt, ai cũng không thể cam đoan, không biết động ý đồ xấu gì!
- Bất quá, bất kể là ai muốn thiết kế ta, chỉ sợ cũng phải trả giá thê thảm!
Nhiếp Vân cười cười, ánh mắt lộ ra tự tin mạnh mẽ:
- Lại nói, Hiên Viên Đại Đế vô luận danh tiếng hay nhân phẩm, đều đáng giá tin tưởng, hẳn là sẽ không ngấp nghé một món bảo vật, liền động thủ với ta!