Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 65
Liên tiếp mười lăm ngày không ăn không uống, hoàn toàn chỉ một lòng tu luyện.
Định Tâm Đan, Huyền Nguyên Đan liên tục sử dụng, tiểu Linh khí pháp trận sử dụng từng khoảng thời gian một. Dù sao, trong vòng mười lăm ngày này, Diệp Bạch vốn không có ý định sẽ đình chỉ tu luyện để nghỉ ngơi.
Trong lòng hắn có một loại ý nghĩ kích động, một loại suy nghĩ bắt đầu khởi động. Ở trong Truyền Công Các kia bất quá chỉ nghe giảng bài ngắn ngủn vài canh giờ đã làm hắn giống như ngộ ra gì đó, hắn cảm giác được khoảng cách đột phá đến cảnh giới Huyền khí thập tầng đã không còn xa. Mà hết thảy những điều này, đều là mấy câu tưởng như rất bình thường kia của Khô Mộc trưởng lão giống như đã gõ tỉnh cái gì đó. Hắn không biết là, giống như hắn, lúc này đây trở về đã có nhiều đệ tử đương trường bế quan, không ít người Huyền khí tu vi đều cũng lại tăng lên một tầng!
Tổ hợp Huyền Nguyên Đan, tiểu Linh khí pháp trận khiến Diệp Bạch tốc độ tu luyện tiếp tục tăng lên tới một giới hạn mới. Mười lăm ngày sau, hắn cảm giác được đã đến bình cảnh, biết mình đã mò tới trạm kiểm soát của Huyền khí thập tầng. Lúc này, hắn ngược lại ngừng lại, đi ra "Đoạn cư", ba ngày sau mới trở về, cả người đẫm máu, một thân bị thương nhưng tinh thần thì lại rất sung sướng. Sau khi trở lại "Đoạn cư", hắn lại một lần nữa bế quan.
Lần bế quan này, lại là mười lăm ngày!
Thời gian một tháng cứ như vậy thoáng cái đã qua. Mà hôm nay, chính là thời điểm gia tộc Chấp Sự đường phân phối đan dược tu luyện. Vẫn đang yên tĩnh ngồi ở trên giường bất động, Diệp Bạch thân thể bỗng nhiên không gió mà bay, ống tay áo phồng lên, cả người hơi thở kịch liệt biến hóa, khẽ duỗi khẽ rút, phảng phất như bị cái gì đó đè ép.
Ở đỉnh đầu, tiểu Linh khí pháp trận tản mát ra hào quang nhàn nhạt, không ngừng đem từng chút từng chút thiên địa linh khí hấp thu, chuyển hóa vào thân thể Diệp Bạch. Mà Huyền Nguyên Đan, Định Tâm Đan hai viên đan dược cuối cùng cũng đã được Diệp Bạch lấy ra, nhét vào trong miệng, chuyển thành dược lực vô tận, làm dịu, lưu chuyển khắp toàn thân.
"Oanh!" Một thanh âm trầm thấp vang lên, Diệp Bạch bỗng nhiên ngửa mặt lên trời phun ra một ngụm máu tươi, hai mắt liền mở ra. "Phốc!" một tiếng, ngụm máu tươi này liền trực tiếp đem vách tường ở phía đối diện đục ra một cái động lớn. Diệp Bạch hơi thở quay cuồng một cách kịch liệt, sau dần ổn định, trong nháy mắt tăng trưởng thêm một cảnh giới.
Huyền khí thập tầng!
Trong cơ thể Diệp Bạch, tất cả Huyền khí đã hoàn toàn biến thành nhũ bạch sắc giống như sữa, dày đặc, sềnh sệch, đây là hiện tượng mà khi Huyền khí tích lũy tới trình độ nhất định mới có thể sinh ra. Xem ra, sau khi đạt tới Huyền khí thập tầng sẽ bắt đầu nếm thử Huyền khí hóa dịch.
Một khi Huyền khí chân chính biến thành chất lỏng, vậy liền trở thành Huyền lực, Diệp Bạch cũng sẽ chính thức bước chân vào cánh cửa tu luyện của Huyền sĩ.
...
Dâng hương, tắm rửa, tĩnh tâm.
Liên tiếp mấy ngày Diệp Bạch đều trong dạng tình huống này mà vượt qua. Hắn không hề tiếp tục tu luyện Huyền khí, mà là bảo trì trạng thái tự nhiên nhất, thường xuyên đi dạo xung quanh, thưởng hoa, ngắm trăng, nghe một chút tiếng thông reo, nước chảy. Cứ như vậy, nhoáng một cái ba ngày liền trôi qua. Trong lúc này, hắn lại đi một chuyến đến Chấp Sự đường, tiếp tục nhận ba bình đan dược được phân phối. Ngoại trừ như trước không thay đổi là đê cấp Định Tâm Đan cùng đê cấp Huyền Nguyên Đan, hắn còn nhận một lọ đê cấp Tẩy Cốt Đan. Tháng trước lĩnh một lọ Dưỡng Hồn Đan căn bản còn chưa sử dụng, bởi vì Diệp Bạch luôn luôn bế quan tăng lên Huyền khí tu vi. Vì vậy, lúc này đây hắn lựa chọn chính là Tẩy Cốt Đan, cũng là để tẩy cân phạt tủy* cho mình. Bồi Nguyên Đan mặc dù cũng có tác dụng tẩy cân phạt tủy nhất định, thậm chí còn có thể gia tăng căn cơ, thay đổi thể chất nhưng cũng không thể so sánh với loại đan dược chuyên tẩy cân phạt tủy là Tẩy Cốt Đan.
Cứ như vậy, Diệp Bạch bắt đầu ăn Tẩy Cốt Đan, triệt để cải thiện kinh mạch trong cơ thể của chính mình. Lúc này đây, hắn tiếp tục trải nghiệm cảm giác sống không bằng chết, phảng phất như có một trăm thanh đao ở bên trong xương cốt mình mà mài qua mài lại. Nhưng sau khi có kinh nghiệm lúc trước, mặc dù đổ mồ hôi cuồn cuộn nhưng Diệp Bạch vẫn cắn răng, mạnh mẽ chịu đựng.
Ba ngày sau, Tẩy Cốt Đan dược hiệu đã ngấm hết vào cơ thể, Diệp Bạch lúc này chỉ cảm thấy cơ thể nhẹ đi ba phần, thân nhẹ như Yến(chim Yến), có một loại cảm giác hưng phấn như muốn bay lên, đây là chỗ tốt khi tẩy cân phạt tủy. Sau này, khi tiếp tục tu luyện, Huyền khí trong cơ thể giống như được vặn lên dây cót, cho dù mình không vận công thì nó cũng sẽ tự động vận hành, mà tốc độ so với dĩ vãng thì hơn gấp năm lần. Càng đừng nói đến thời điểm tu luyện, Huyền khí vận chuyển tốc độ sẽ càng nhanh hơn.
Một nửa công lao của thành quả này là do sau khi Huyền khí tăng lên tầng thứ mười, một nửa khác chính là chỗ tốt khi phục dụng Tẩy Cốt Đan.
Sau đó, Diệp Bạch lại bắt đầu ăn Dưỡng Hồn Đan, mỗi ngày một mảnh. Nguyên một tháng thời gian, 30 hạt đê cấp Dưỡng Hồn Đan toàn bộ đã tiến nhập vào trong miệng của hắn.
Mỗi một lần ăn, sau đó tu luyện, hắn cũng cảm giác được tinh thần lực của mình đã gia tăng thêm một tia rất mỏng manh. Mặc dù thoạt nhìn mỏng manh, nhưng đó đã là thành tựu rất lớn. Cứ như vậy, ba mươi ngày sau, tinh thần lực của hắn đã đạt đến một độ cao mà trước nay chưa từng có.
Đột nhiên, biến mất hồi lâu, vẫn không biết đang một mình làm những gì, Kiếm Lão thanh âm đột nhiên vang lên. Lúc này đây, Kiếm lão thoạt nhìn có chút nghiêm túc, thấp giọng hướng Diệp Bạch nói: "Huyền khí tu vi phải tạm hoãn một chút, ngươi gần nhất tu vi tăng lên đã có chút quá nhanh, đây hiển nhiên là công lao do đan dược, còn có Tiểu Linh khí pháp trận của ngươi. Nhưng là, tốt quá thành ra không tốt!"
Diệp Bạch gật đầu, nói: "Vâng, lão sư, đệ tử biết."
Kiếm lão vui mừng cười nói: "Ta biết ngươi biết, bằng không cũng sẽ không phải tới giờ này mới nói. Ngươi nha, những thanh niên tuổi trẻ bình thường sẽ luôn có một loại cảm giác ông cụ non*, ngược lại luôn muốn làm quá mức. Mà ngươi, lại hoàn toàn nắm chắc điểm này rất tốt. Có lẽ, đó cũng là một trong những nguyên nhân mà ta lựa chọn ngươi."
Diệp Bạch tinh thần rung lên, nói: "Đệ tử không phải có thể một lần nữa bắt đầu kế hoạch tu luyện ý chí lực, sớm một ngày đột phá đến ý chí lực cấp 10? Lúc đó, đệ tử sẽ có thể học được kiếm trận!"
Bạn đang xem tại
Truyện FULL
- www.Truyện FULL
Kiếm lão cười nhạo nói: "Ngươi cho là kiếm trận dễ tu luyện như vậy a, những thứ cần phải học để chuẩn bị còn nhiều lắm. Bất quá --" Ánh mắt của lão nhìn Diệp Bạch, vẻ mặt lần đầu tiên trở nên có chút trầm trọng, gắt gao nhìn chằm chằm hắn nói: "Ngươi xác định mình đã chuẩn bị sẵn sàng rồi chứ? Ta nói cho ngươi biết, từ sau ý chí lực cấp 5 thì khảo nghiệm tầng sau so với tầng trước sẽ càng khó hơn rất nhiều. Trong đó, rất nhiều tầng đều là những thống khổ mà trước đó ngươi chưa từng trải qua, ngươi xác định ngươi hiện tại liền muốn đi vào trong đó chứ?"
"Có lẽ, chỉ một cái không tốt thì duyên phận thầy trò giữa ta và ngươi sẽ hết. Vì vậy, ngươi thật sự cảm thấy chính mình có thể làm được không?"
Trong lời nói có chút trầm thấp của Kiếm lão, Diệp Bạch thần sắc cũng chầm chậm trở nên ngưng trọng. Hắn đã từng suy nghĩ rất nhiều, đã từng tự hỏi rất lâu, đã chuẩn bị lâu như vậy, liên tục dùng một tháng Dưỡng Hồn Đan, hết thảy không phải là chờ một ngày này sao?
Nếu như mình hiện tại nhát gan, ngày sau cho dù tinh thần lực của mình trở nên cường đại hơn nữa, nhưng tin tưởng đã dao động, cho dù tiếp tục cũng không có khả năng thông qua khảo nghiệm ý chí lực cấp 6. Khi đó, tinh thần lực có mạnh đến mấy thì lại có tác dụng gì?
Lúc này, những lời giảng giải của Khô Mộc trưởng lão ở Truyền Công Các hai tháng trước lại một lần nữa hiện lên trong tâm trí hắn: "Thủ vững bản tâm, bát phong bất động!*"
Trong nháy mắt, hắn liền hạ quyết định, nhìn về phía Kiếm lão, trịnh trọng gật gật đầu nói: "Lão sư, đệ tử đã chuẩn bị tốt!"
Kiếm lão vui mừng cười nói: "Ngươi không bị chính mình hù ngã, rất tốt. Đây chính là khảo nghiệm ý chí lực cấp 6, nếu ngươi rút lui, như vậy chẳng khác nào ngươi thất bại. Chúc mừng ngươi, ngươi đã thành công. Một khi đã như vậy, Diệp Bạch, ta sẽ đưa ngươi tiến vào khảo nghiệm ý chí lực cấp 7, nhân tình bách thái*!"
Dưới sự ứng phó không kịp, "A!" một tiếng kêu sợ hãi vang lên, Diệp Bạch nhất thời bị ném vào một không gian kỳ quái, giống như mộng mà không phải mộng, giống như ảo mà không phải ảo. Trong nháy mắt, trí nhớ vô cùng vô tận giống như thủy triều đem cả người Diệp Bạch hoàn toàn bao phủ.
Diệp Bạch trong nháy mắt kinh ngạc đến ngây người. Khảo nghiệm ý chí lực tầng thứ bảy này, không ngờ chính là quá khứ và cuộc sống mà mỗi người đều phải trải qua!
---------------------------------
*tẩy cân phạt tủy: ý là thay đổi thể chất, khiến thân thể cứng cáp, mạnh mẽ hơn.
*cảm giác ông cụ non: cái tính này thì hiện nay đa số thanh thiếu niên đều có, chính là thái độ coi mình rất giỏi, coi trời bằng vung, hoặc coi mình như biết hết tất cả(mình cũng đã từng có =.="!), nó khác với kiêu ngạo. Ngoài ra, cảm giác này đôi khi còn hiện ra đối với những đứa trẻ phát triển sớm hoặc với những đứa trẻ nhỏ quá được cưng chiều hay ngay cả những đứa trẻ bình thường. Tính cách này nếu với những đứa trẻ thì khá tốt, vì nó sẽ khiến sau này đứa trẻ đó luôn cảm thấy tự tin dù làm bất cứ việc gì(đôi khi khá vui vì trẻ thơ sẽ làm những hành động như người lớn khiến bạn không thể nhịn người). Còn với người trưởng thành thì không sao cả, nhưng không nên có quá nhiều vì nó sẽ ảnh hưởng đến tâm lý của bạn sau này.
*thủ vững bản tâm, bát phong bất động: giữ vững tâm lý, bất cứ ảnh hưởng nào ở bên ngoài cũng không thể tác động lên bản thân.
*nhân tình bách thái: những thái độ trong cuộc sống, trong đấu tranh... của con người(câu này có thể thay bằng câu khác là nhân tình thế thái).
Định Tâm Đan, Huyền Nguyên Đan liên tục sử dụng, tiểu Linh khí pháp trận sử dụng từng khoảng thời gian một. Dù sao, trong vòng mười lăm ngày này, Diệp Bạch vốn không có ý định sẽ đình chỉ tu luyện để nghỉ ngơi.
Trong lòng hắn có một loại ý nghĩ kích động, một loại suy nghĩ bắt đầu khởi động. Ở trong Truyền Công Các kia bất quá chỉ nghe giảng bài ngắn ngủn vài canh giờ đã làm hắn giống như ngộ ra gì đó, hắn cảm giác được khoảng cách đột phá đến cảnh giới Huyền khí thập tầng đã không còn xa. Mà hết thảy những điều này, đều là mấy câu tưởng như rất bình thường kia của Khô Mộc trưởng lão giống như đã gõ tỉnh cái gì đó. Hắn không biết là, giống như hắn, lúc này đây trở về đã có nhiều đệ tử đương trường bế quan, không ít người Huyền khí tu vi đều cũng lại tăng lên một tầng!
Tổ hợp Huyền Nguyên Đan, tiểu Linh khí pháp trận khiến Diệp Bạch tốc độ tu luyện tiếp tục tăng lên tới một giới hạn mới. Mười lăm ngày sau, hắn cảm giác được đã đến bình cảnh, biết mình đã mò tới trạm kiểm soát của Huyền khí thập tầng. Lúc này, hắn ngược lại ngừng lại, đi ra "Đoạn cư", ba ngày sau mới trở về, cả người đẫm máu, một thân bị thương nhưng tinh thần thì lại rất sung sướng. Sau khi trở lại "Đoạn cư", hắn lại một lần nữa bế quan.
Lần bế quan này, lại là mười lăm ngày!
Thời gian một tháng cứ như vậy thoáng cái đã qua. Mà hôm nay, chính là thời điểm gia tộc Chấp Sự đường phân phối đan dược tu luyện. Vẫn đang yên tĩnh ngồi ở trên giường bất động, Diệp Bạch thân thể bỗng nhiên không gió mà bay, ống tay áo phồng lên, cả người hơi thở kịch liệt biến hóa, khẽ duỗi khẽ rút, phảng phất như bị cái gì đó đè ép.
Ở đỉnh đầu, tiểu Linh khí pháp trận tản mát ra hào quang nhàn nhạt, không ngừng đem từng chút từng chút thiên địa linh khí hấp thu, chuyển hóa vào thân thể Diệp Bạch. Mà Huyền Nguyên Đan, Định Tâm Đan hai viên đan dược cuối cùng cũng đã được Diệp Bạch lấy ra, nhét vào trong miệng, chuyển thành dược lực vô tận, làm dịu, lưu chuyển khắp toàn thân.
"Oanh!" Một thanh âm trầm thấp vang lên, Diệp Bạch bỗng nhiên ngửa mặt lên trời phun ra một ngụm máu tươi, hai mắt liền mở ra. "Phốc!" một tiếng, ngụm máu tươi này liền trực tiếp đem vách tường ở phía đối diện đục ra một cái động lớn. Diệp Bạch hơi thở quay cuồng một cách kịch liệt, sau dần ổn định, trong nháy mắt tăng trưởng thêm một cảnh giới.
Huyền khí thập tầng!
Trong cơ thể Diệp Bạch, tất cả Huyền khí đã hoàn toàn biến thành nhũ bạch sắc giống như sữa, dày đặc, sềnh sệch, đây là hiện tượng mà khi Huyền khí tích lũy tới trình độ nhất định mới có thể sinh ra. Xem ra, sau khi đạt tới Huyền khí thập tầng sẽ bắt đầu nếm thử Huyền khí hóa dịch.
Một khi Huyền khí chân chính biến thành chất lỏng, vậy liền trở thành Huyền lực, Diệp Bạch cũng sẽ chính thức bước chân vào cánh cửa tu luyện của Huyền sĩ.
...
Dâng hương, tắm rửa, tĩnh tâm.
Liên tiếp mấy ngày Diệp Bạch đều trong dạng tình huống này mà vượt qua. Hắn không hề tiếp tục tu luyện Huyền khí, mà là bảo trì trạng thái tự nhiên nhất, thường xuyên đi dạo xung quanh, thưởng hoa, ngắm trăng, nghe một chút tiếng thông reo, nước chảy. Cứ như vậy, nhoáng một cái ba ngày liền trôi qua. Trong lúc này, hắn lại đi một chuyến đến Chấp Sự đường, tiếp tục nhận ba bình đan dược được phân phối. Ngoại trừ như trước không thay đổi là đê cấp Định Tâm Đan cùng đê cấp Huyền Nguyên Đan, hắn còn nhận một lọ đê cấp Tẩy Cốt Đan. Tháng trước lĩnh một lọ Dưỡng Hồn Đan căn bản còn chưa sử dụng, bởi vì Diệp Bạch luôn luôn bế quan tăng lên Huyền khí tu vi. Vì vậy, lúc này đây hắn lựa chọn chính là Tẩy Cốt Đan, cũng là để tẩy cân phạt tủy* cho mình. Bồi Nguyên Đan mặc dù cũng có tác dụng tẩy cân phạt tủy nhất định, thậm chí còn có thể gia tăng căn cơ, thay đổi thể chất nhưng cũng không thể so sánh với loại đan dược chuyên tẩy cân phạt tủy là Tẩy Cốt Đan.
Cứ như vậy, Diệp Bạch bắt đầu ăn Tẩy Cốt Đan, triệt để cải thiện kinh mạch trong cơ thể của chính mình. Lúc này đây, hắn tiếp tục trải nghiệm cảm giác sống không bằng chết, phảng phất như có một trăm thanh đao ở bên trong xương cốt mình mà mài qua mài lại. Nhưng sau khi có kinh nghiệm lúc trước, mặc dù đổ mồ hôi cuồn cuộn nhưng Diệp Bạch vẫn cắn răng, mạnh mẽ chịu đựng.
Ba ngày sau, Tẩy Cốt Đan dược hiệu đã ngấm hết vào cơ thể, Diệp Bạch lúc này chỉ cảm thấy cơ thể nhẹ đi ba phần, thân nhẹ như Yến(chim Yến), có một loại cảm giác hưng phấn như muốn bay lên, đây là chỗ tốt khi tẩy cân phạt tủy. Sau này, khi tiếp tục tu luyện, Huyền khí trong cơ thể giống như được vặn lên dây cót, cho dù mình không vận công thì nó cũng sẽ tự động vận hành, mà tốc độ so với dĩ vãng thì hơn gấp năm lần. Càng đừng nói đến thời điểm tu luyện, Huyền khí vận chuyển tốc độ sẽ càng nhanh hơn.
Một nửa công lao của thành quả này là do sau khi Huyền khí tăng lên tầng thứ mười, một nửa khác chính là chỗ tốt khi phục dụng Tẩy Cốt Đan.
Sau đó, Diệp Bạch lại bắt đầu ăn Dưỡng Hồn Đan, mỗi ngày một mảnh. Nguyên một tháng thời gian, 30 hạt đê cấp Dưỡng Hồn Đan toàn bộ đã tiến nhập vào trong miệng của hắn.
Mỗi một lần ăn, sau đó tu luyện, hắn cũng cảm giác được tinh thần lực của mình đã gia tăng thêm một tia rất mỏng manh. Mặc dù thoạt nhìn mỏng manh, nhưng đó đã là thành tựu rất lớn. Cứ như vậy, ba mươi ngày sau, tinh thần lực của hắn đã đạt đến một độ cao mà trước nay chưa từng có.
Đột nhiên, biến mất hồi lâu, vẫn không biết đang một mình làm những gì, Kiếm Lão thanh âm đột nhiên vang lên. Lúc này đây, Kiếm lão thoạt nhìn có chút nghiêm túc, thấp giọng hướng Diệp Bạch nói: "Huyền khí tu vi phải tạm hoãn một chút, ngươi gần nhất tu vi tăng lên đã có chút quá nhanh, đây hiển nhiên là công lao do đan dược, còn có Tiểu Linh khí pháp trận của ngươi. Nhưng là, tốt quá thành ra không tốt!"
Diệp Bạch gật đầu, nói: "Vâng, lão sư, đệ tử biết."
Kiếm lão vui mừng cười nói: "Ta biết ngươi biết, bằng không cũng sẽ không phải tới giờ này mới nói. Ngươi nha, những thanh niên tuổi trẻ bình thường sẽ luôn có một loại cảm giác ông cụ non*, ngược lại luôn muốn làm quá mức. Mà ngươi, lại hoàn toàn nắm chắc điểm này rất tốt. Có lẽ, đó cũng là một trong những nguyên nhân mà ta lựa chọn ngươi."
Diệp Bạch tinh thần rung lên, nói: "Đệ tử không phải có thể một lần nữa bắt đầu kế hoạch tu luyện ý chí lực, sớm một ngày đột phá đến ý chí lực cấp 10? Lúc đó, đệ tử sẽ có thể học được kiếm trận!"
Bạn đang xem tại
Truyện FULL
- www.Truyện FULL
Kiếm lão cười nhạo nói: "Ngươi cho là kiếm trận dễ tu luyện như vậy a, những thứ cần phải học để chuẩn bị còn nhiều lắm. Bất quá --" Ánh mắt của lão nhìn Diệp Bạch, vẻ mặt lần đầu tiên trở nên có chút trầm trọng, gắt gao nhìn chằm chằm hắn nói: "Ngươi xác định mình đã chuẩn bị sẵn sàng rồi chứ? Ta nói cho ngươi biết, từ sau ý chí lực cấp 5 thì khảo nghiệm tầng sau so với tầng trước sẽ càng khó hơn rất nhiều. Trong đó, rất nhiều tầng đều là những thống khổ mà trước đó ngươi chưa từng trải qua, ngươi xác định ngươi hiện tại liền muốn đi vào trong đó chứ?"
"Có lẽ, chỉ một cái không tốt thì duyên phận thầy trò giữa ta và ngươi sẽ hết. Vì vậy, ngươi thật sự cảm thấy chính mình có thể làm được không?"
Trong lời nói có chút trầm thấp của Kiếm lão, Diệp Bạch thần sắc cũng chầm chậm trở nên ngưng trọng. Hắn đã từng suy nghĩ rất nhiều, đã từng tự hỏi rất lâu, đã chuẩn bị lâu như vậy, liên tục dùng một tháng Dưỡng Hồn Đan, hết thảy không phải là chờ một ngày này sao?
Nếu như mình hiện tại nhát gan, ngày sau cho dù tinh thần lực của mình trở nên cường đại hơn nữa, nhưng tin tưởng đã dao động, cho dù tiếp tục cũng không có khả năng thông qua khảo nghiệm ý chí lực cấp 6. Khi đó, tinh thần lực có mạnh đến mấy thì lại có tác dụng gì?
Lúc này, những lời giảng giải của Khô Mộc trưởng lão ở Truyền Công Các hai tháng trước lại một lần nữa hiện lên trong tâm trí hắn: "Thủ vững bản tâm, bát phong bất động!*"
Trong nháy mắt, hắn liền hạ quyết định, nhìn về phía Kiếm lão, trịnh trọng gật gật đầu nói: "Lão sư, đệ tử đã chuẩn bị tốt!"
Kiếm lão vui mừng cười nói: "Ngươi không bị chính mình hù ngã, rất tốt. Đây chính là khảo nghiệm ý chí lực cấp 6, nếu ngươi rút lui, như vậy chẳng khác nào ngươi thất bại. Chúc mừng ngươi, ngươi đã thành công. Một khi đã như vậy, Diệp Bạch, ta sẽ đưa ngươi tiến vào khảo nghiệm ý chí lực cấp 7, nhân tình bách thái*!"
Dưới sự ứng phó không kịp, "A!" một tiếng kêu sợ hãi vang lên, Diệp Bạch nhất thời bị ném vào một không gian kỳ quái, giống như mộng mà không phải mộng, giống như ảo mà không phải ảo. Trong nháy mắt, trí nhớ vô cùng vô tận giống như thủy triều đem cả người Diệp Bạch hoàn toàn bao phủ.
Diệp Bạch trong nháy mắt kinh ngạc đến ngây người. Khảo nghiệm ý chí lực tầng thứ bảy này, không ngờ chính là quá khứ và cuộc sống mà mỗi người đều phải trải qua!
---------------------------------
*tẩy cân phạt tủy: ý là thay đổi thể chất, khiến thân thể cứng cáp, mạnh mẽ hơn.
*cảm giác ông cụ non: cái tính này thì hiện nay đa số thanh thiếu niên đều có, chính là thái độ coi mình rất giỏi, coi trời bằng vung, hoặc coi mình như biết hết tất cả(mình cũng đã từng có =.="!), nó khác với kiêu ngạo. Ngoài ra, cảm giác này đôi khi còn hiện ra đối với những đứa trẻ phát triển sớm hoặc với những đứa trẻ nhỏ quá được cưng chiều hay ngay cả những đứa trẻ bình thường. Tính cách này nếu với những đứa trẻ thì khá tốt, vì nó sẽ khiến sau này đứa trẻ đó luôn cảm thấy tự tin dù làm bất cứ việc gì(đôi khi khá vui vì trẻ thơ sẽ làm những hành động như người lớn khiến bạn không thể nhịn người). Còn với người trưởng thành thì không sao cả, nhưng không nên có quá nhiều vì nó sẽ ảnh hưởng đến tâm lý của bạn sau này.
*thủ vững bản tâm, bát phong bất động: giữ vững tâm lý, bất cứ ảnh hưởng nào ở bên ngoài cũng không thể tác động lên bản thân.
*nhân tình bách thái: những thái độ trong cuộc sống, trong đấu tranh... của con người(câu này có thể thay bằng câu khác là nhân tình thế thái).