Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 87
Quyển bí kíp này không phải hắn từ bên trong Huyền Vũ các đổi được, mà là từ Hồng Y Bàn Tử ngoại tông đệ tử, lúc trước tại bên trong thí luyện hắn ngoài ý muốn mà có được. Diệp Bạch ngay lập tức coi đây là trân bảo, thu vào trong tay, hắn biết đây là bí kíp rất có giá trị.
Hiện tại có cơ hội tu luyện, hắn tự nhiên cảm thấy hưng phấn, lại nói, từ lúc được quyển bí kíp này, hắn rất muốn mở ra xem thật cẩn thận, nhưng do cảnh giới chưa đủ, không thể tu luyện, nếu cố tình tìm hiểu sẽ ảnh hưởng đến tâm tình.
Nhưng hiện tại thực lực cũng đã đủ rồi, tự nhiên là hắn trực tiếp mở ra xem, lần này không gặp cấm chế ảnh hưởng. Lúc trước lấy từ Hồng Y Bàn Tử, hắn cũng sớm mở ra xem qua, nhưng vì thực lực không đủ không có cách nào tu luyện, sở dĩ hắn mang ở trên người, là đến khi cần có thể lấy ra tu luyện.
Phía trên trang sách, là chữ Hộ thể kiếm kỹ nhỏ màu bạc, giảng giải về Hộ thể kiếm quang có hai tầng cảnh giới, tầng thứ nhất là hộ thể kiếm khí, tầng thứ hai mới là hộ thể kiếm quang. Cảnh giới kiếm khí luyện thành, quanh thân có vô số kiếm khí tung hoành, nhẹ nhàng chìm nổi, bất kỳ công kích nào công kích tới đều đã tự động đánh tan. Tầng thứ hai là cảnh giới kiếm quang, khi tu đến đại thành thì ngưng tụ kiếm quang, có thể phóng ra giết địch, có thể phòng ngự nhất thể, huyền diệu dị thường.
Cuối cùng kiếm quang luyện thành, nếu cùng một bậc đương nhiên là ở thế bất bại.
Diệp Bạch trực tiếp mở ra trang sau, trang này hiện ra vô số phương pháp tu luyện kiếm khí, những kiếm khí này đều là phương pháp lấy huyền khí ở bên trong thân thể phóng ra ngoài, dựa theo một loại quy luật đặc thù, phương thức vận hành huyền khí phát ra bên ngoài cơ thể, hình thành lên kiếm khí. Ở trang thứ hai tổng cộng có ba đạo kiếm khí, hình thành như là cánh chim được gọi là kiếm cánh, đây là hộ thể kiếm khí hình dạng thứ nhất, tu luyện luyện ra ba đạo kiếm khí kiếm cánh xem như là thành công.
Nguồn tại http://Truyện FULL
Sau đó ở trang thứ ba, chính là bốn đạo kiếm khí, tứ phương Đông Nam Tây Bắc mỗi phương có một đạo, dựng đứng như kiếm, lần lượt tung hoành thay đổi, ngăn cản vạn vật công kích. Đây là kiếm lao, hộ thể kiếm khí hình thái thứ hai.
Trang thứ bốn có năm đạo kiếm khí, trang thứ năm bảy đạo, thứ sáu mười đạo, thứ bảy 24 đạo, thứ tám 72 đạo, thứ chín 108 đạo, thứ mười 356 đạo. Một khi đạo kiếm khí càng nhiều thì hình thành lên đồ hình càng thêm phức tạp, tổng cộng có hơn mười đồ hình kiếm khí. Lúc phát ra quanh thân được 356 đạo hộ thể kiếm khí, thì coi như tu luyện thành công tầng thứ nhất Hộ thể kiếm khí đại thành, tiếp theo sau chính là Hộ thể kiếm quang.
Sau khi tu luyện xong kiếm khí hộ thể, tiếp theo là tu luyện thành kiếm quang, tâm thần nghĩ tới là phóng ra ngoài giết địch. Hơn nữa lực phòng ngự cũng càng cường đại hơn một tầng, hình thái kiếm quang lúc này Diệp Bạch tạm thời còn chưa học tới, cho nên lúc này là lúc hắn phải xem lại trang thứ nhất để tu luyện ba đạo kiếm khí, kiếm cánh.
Dần dần, bí kíp trước mắt biến hóa, trong mắt hắn lúc này không chỉ ba đạo kiếm khí, đột nhiên, trong thân thể hắn, huyền khí vận chuyển sau đó tự động dựa theo một loại quy luật đặc thù để vận hành. Lúc này hắn cảm giác được thân thể liên tục chấn động, một đạo kiếm khí đột nhiên bay ra, sau đó xoay trở lại một vòng, biến mất không còn nhìn thấy gì nữa.
Trong lòng chấn động, Diệp Bạch lập tức tỉnh táo lại, còn muốn tìm hiểu cái loại cảm giác này, nhưng tìm mọi biện pháp cũng không tìm thấy, vì thế, tất cả tâm thần của hắn tiếp tục đắm chìm tìm hiểu ba đạo kiếm khí, dần dần, cái loại cảm giác này lại tiếp tục xuất hiện. Diệp Bạch cảm thấy sườn bên trái nhảy dựng, một đạo kiếm khí tiếp tục ầm ầm lao ra, nhẹ nhàng xoay tròn trên không không có nhúc nhích. Lúc này, hắn mới hiểu được, nếu muốn bảo trì kiếm khí không tiêu thất, thì huyền khí không ngừng vận hành bổ xung, cho nên tâm niệm vừa động, huyền khí vận hành, có một đạo kiếm khí lại lao ra, cùng tồn tại song song với đạo kiếm khí trước, cứ như vậy, một lúc lâu sau đạo kiếm khí thứ ba cũng thành công bay ra, cùng tồn tại với hai đạo kiếm khí trước, tạo thành như một cái cánh kiếm khí. Trang thứ nhất kiếm cánh xem như đã luyện tới tiểu thành.
Sau đó, Diệp Bạch liền triệt để đắm chìm nghiên cứu bí kíp, hắn quên ăn quên ngủ, và không cho bất luận kẻ nào đi vào quấy rầy hắn tu luyện. Mỗi ngày chỉ có nhìn chòng chọc vào quyển bí kíp. Bí kíp này kiếm khí là chính, có chếch, có dài, có ngắn, có cao, có thấp, hình thái không đồng nhất, cứ như vậy, mười lăm ngày sau Diệp Bạch rốt cục cũng ngừng lại, hắn đã tu luyện đến trang thứ sáu, đã có thể phát ra mười đạo hộ thể kiếm khí, nhưng lại không thể tiếp tục tiến triển thêm một bước nào nữa, vô luận hắn có sử dụng cách nào, cũng không thể tu luyện ra mười một đạo kiếm khí. Diệp Bạch hiểu được tu vi huyền khí của hắn chưa đủ, nếu muốn tu luyện thêm, thì tu vi huyền khí cũng phải tăng lên thì mới có thể tiếp tục tu luyện tăng lên số lượng kiếm khí. Chính vì thế, hắn cũng không có cưỡng cầu nữa, ngược lại khép lại quyển bí kíp, sau đó thân người tiếp tục đi vào bên trong huyễn Thạch.
Tâm thần vừa động, mười đạo hộ thể kiếm khí đột nhiên xuất hiện, hắn ảo tưởng ra vô số phi kiếm hướng về phía hắn công tới, sau đó hắn phát động hộ thể kiếm khí. Nhất thời, kiếm quang phát ra nhanh như điện, vô số phi kiếm toàn bộ bị mười đạo kiếm khí che chắn, vô luận từ ngõ ngách nào bay tới, đều bị kiếm khí đánh tan. Đến lúc gia tăng phi kiếm đến gấp đôi thì kiếm khí mới duy trì không được. Diệp Bạch bị một đạo kiếm khí từ một nơi góc khuất bất ngờ chém giết ngay tại đương trường, hóa thành một đạo bạch quang biến mất tại bên trong kiếm Thạch.
Thế nhưng hắn lại thỏa mãn tươi cười, phi kiếm vừa rồi ít nhất cũng có mấy chục thanh toàn bộ đều bị đạo kiếm khí che chắn cho nên công kích đã không công kích đến thân thể của mình. Nếu đây là trong chiến đấu, trừ phi mưa tên đầy trời, nếu không thì không có gì nguy hiểm. Diệp Bạch lúc này thí nghiệm cũng rất là nhiều lần, tựa hồ như có thể tùy thời, tùy chỗ xuất hiện công kích của đối phương, hơn nữa, lúc này hắn mới tu luyện tiểu thành, đợi cho đến khi phát ra 24 đạo kiếm khí, 72 đạo kiếm khí, 108 đạo kiếm khí, thậm chí 365 đạo kiếm khí, thì dù cho đầy trời mưa tên, chỉ sợ tuyệt đối không có thể bắn đến người mình. Khi đó Hộ thể kiếm quang mới có thể càng thêm nghiêm mật, càng thêm chắc chắn hơn.
Sau này chỉ cần tâm niệm vừa động, là kiếm khí sẽ biến mất, sẽ không khiến cho người khác cảm thấy ngờ vực, xem như là một thủ đoạn bảo mệnh. Diệp Bạch cảm thấy vô cùng vừa lòng đem bí kíp cất đi thật kỹ, sau đó cầm lên bản kí kíp công kích Huyền kỹ Thập Phương huyễn quyết.
Quyển bí kíp công kích Huyền kỹ này cũng không phải thuần túy Huyền kỹ công kích, từ tên của nó là có thể thấy được, nó chính là một môn huyễn kỹ. Diệp Bạch vốn nghĩ đến cao giai bí kíp Hộ thể kiếm quang đã thoải mái luyện thành, thì bản hôi giai đế cấp Thập Phương huyễn quyết nhất định tu luyện càng thêm dễ dàng hơn nhiều. Nhưng điều làm cho hắn thật không ngờ chính là khi hắn mở ra cấm chế của bản Thập Phương huyễn quyết, sau khi đọc lời giới thiệu, hắn không khỏi cảm thấy ngu muội. Hắn bây giờ mới hiểu chính mình đã quá ngây thơ rồi.
Thập Phương huyễn quyết tu luyện vô cùng gian nan, so sánh với Hộ thể kiếm quang thì Thập Phương huyễn quyết mới chính là cao giai bí kíp.
Lần đầu tiên đọc, làm cho đầu óc của hắn cảm thấy choáng váng cho nên thiếu chút nữa hắn buông tha.
Nhưng Kiếm lão đã nói cho hắn biết, không thể từ bỏ, bởi vì đây là công kích Huyền kỹ của hắn, mặc dù hắn có kiếm trận uy lực lớn hơn, nhưng mỗi lần thi triển kiếm trận tiêu hao rất lớn, mà không dễ nắm giữ mà hơn nữa quá mức chú ý, nếu không phải lúc vạn bất đắc dĩ, hoặc là thời khắc tối trọng yếu thì tốt nhất không tùy tiện sử dụng. Hơn nữa, không ai có thể sử dụng kiếm trận duy trì được thời gian dài, cho nên nếu chỉ dựa vào kiếm trận, một khi huyền khí tiêu hao hết, liền trở thành dao thớt mặc cho người chém giết.
Sở dĩ kiếm trận chỉ có thể coi là công phu áp đáy hòm, xuất kỳ bất ý mới có thể thu được hiệu quả lớn nhất.
Diệp Bạch bị Kiếm lão dạy bảo cũng cảm thấy ủ rũ, nhưng huyền khí của hắn lúc này cũng chỉ có thể duy trì một cái đế giai nhất cấp Hoa Mộc kiếm trận tối đa một khắc thời gian, nhiều hơn nữa liền ăn không tiêu. Điều này chứng tỏ trong chiến đấu rõ ràng không thể thực hiện được, sở dĩ một môn trụ cột công kích Huyền kỹ nhất định là phải có, không thể thiếu được.
Vì thế Diệp Bạch tiếp tục phải tu luyện Thập Phương huyễn quyết, nhưng vấn đề thứ nhất xuất hiện, Thập Phương huyễn quyết này yêu cầu ngón tay phải linh hoạt cực cao. Thập Phương huyễn quyết chính là chữ huyễn, cơ hồ phải sử dụng tất cả các ngón tay. Theo như lời Kiếm lão nói, nếu Nhu chỉ thuật tu luyện tới tầng thứ năm, Thập Phương huyễn quyết căn bản là tu luyện thành công.
Nhu chỉ thuật, là phương pháp tu luyện cơ bản của Kiếm môn, nếu không phải tu luyện Thập Phương huyễn quyết, Diệp Bạch cơ hồ đã quên nó rồi. Lần trước tu luyện Kiếm bộ thân pháp, hắn đã tu luyện Túy thể thuật, luyện xương cốt thuật đến tiểu thành. Nhưng hiện tại để tu luyện Thập Phương huyễn quyết, hắn không thể không tu luyện Nhu chỉ thuật.
Hiện tại có cơ hội tu luyện, hắn tự nhiên cảm thấy hưng phấn, lại nói, từ lúc được quyển bí kíp này, hắn rất muốn mở ra xem thật cẩn thận, nhưng do cảnh giới chưa đủ, không thể tu luyện, nếu cố tình tìm hiểu sẽ ảnh hưởng đến tâm tình.
Nhưng hiện tại thực lực cũng đã đủ rồi, tự nhiên là hắn trực tiếp mở ra xem, lần này không gặp cấm chế ảnh hưởng. Lúc trước lấy từ Hồng Y Bàn Tử, hắn cũng sớm mở ra xem qua, nhưng vì thực lực không đủ không có cách nào tu luyện, sở dĩ hắn mang ở trên người, là đến khi cần có thể lấy ra tu luyện.
Phía trên trang sách, là chữ Hộ thể kiếm kỹ nhỏ màu bạc, giảng giải về Hộ thể kiếm quang có hai tầng cảnh giới, tầng thứ nhất là hộ thể kiếm khí, tầng thứ hai mới là hộ thể kiếm quang. Cảnh giới kiếm khí luyện thành, quanh thân có vô số kiếm khí tung hoành, nhẹ nhàng chìm nổi, bất kỳ công kích nào công kích tới đều đã tự động đánh tan. Tầng thứ hai là cảnh giới kiếm quang, khi tu đến đại thành thì ngưng tụ kiếm quang, có thể phóng ra giết địch, có thể phòng ngự nhất thể, huyền diệu dị thường.
Cuối cùng kiếm quang luyện thành, nếu cùng một bậc đương nhiên là ở thế bất bại.
Diệp Bạch trực tiếp mở ra trang sau, trang này hiện ra vô số phương pháp tu luyện kiếm khí, những kiếm khí này đều là phương pháp lấy huyền khí ở bên trong thân thể phóng ra ngoài, dựa theo một loại quy luật đặc thù, phương thức vận hành huyền khí phát ra bên ngoài cơ thể, hình thành lên kiếm khí. Ở trang thứ hai tổng cộng có ba đạo kiếm khí, hình thành như là cánh chim được gọi là kiếm cánh, đây là hộ thể kiếm khí hình dạng thứ nhất, tu luyện luyện ra ba đạo kiếm khí kiếm cánh xem như là thành công.
Nguồn tại http://Truyện FULL
Sau đó ở trang thứ ba, chính là bốn đạo kiếm khí, tứ phương Đông Nam Tây Bắc mỗi phương có một đạo, dựng đứng như kiếm, lần lượt tung hoành thay đổi, ngăn cản vạn vật công kích. Đây là kiếm lao, hộ thể kiếm khí hình thái thứ hai.
Trang thứ bốn có năm đạo kiếm khí, trang thứ năm bảy đạo, thứ sáu mười đạo, thứ bảy 24 đạo, thứ tám 72 đạo, thứ chín 108 đạo, thứ mười 356 đạo. Một khi đạo kiếm khí càng nhiều thì hình thành lên đồ hình càng thêm phức tạp, tổng cộng có hơn mười đồ hình kiếm khí. Lúc phát ra quanh thân được 356 đạo hộ thể kiếm khí, thì coi như tu luyện thành công tầng thứ nhất Hộ thể kiếm khí đại thành, tiếp theo sau chính là Hộ thể kiếm quang.
Sau khi tu luyện xong kiếm khí hộ thể, tiếp theo là tu luyện thành kiếm quang, tâm thần nghĩ tới là phóng ra ngoài giết địch. Hơn nữa lực phòng ngự cũng càng cường đại hơn một tầng, hình thái kiếm quang lúc này Diệp Bạch tạm thời còn chưa học tới, cho nên lúc này là lúc hắn phải xem lại trang thứ nhất để tu luyện ba đạo kiếm khí, kiếm cánh.
Dần dần, bí kíp trước mắt biến hóa, trong mắt hắn lúc này không chỉ ba đạo kiếm khí, đột nhiên, trong thân thể hắn, huyền khí vận chuyển sau đó tự động dựa theo một loại quy luật đặc thù để vận hành. Lúc này hắn cảm giác được thân thể liên tục chấn động, một đạo kiếm khí đột nhiên bay ra, sau đó xoay trở lại một vòng, biến mất không còn nhìn thấy gì nữa.
Trong lòng chấn động, Diệp Bạch lập tức tỉnh táo lại, còn muốn tìm hiểu cái loại cảm giác này, nhưng tìm mọi biện pháp cũng không tìm thấy, vì thế, tất cả tâm thần của hắn tiếp tục đắm chìm tìm hiểu ba đạo kiếm khí, dần dần, cái loại cảm giác này lại tiếp tục xuất hiện. Diệp Bạch cảm thấy sườn bên trái nhảy dựng, một đạo kiếm khí tiếp tục ầm ầm lao ra, nhẹ nhàng xoay tròn trên không không có nhúc nhích. Lúc này, hắn mới hiểu được, nếu muốn bảo trì kiếm khí không tiêu thất, thì huyền khí không ngừng vận hành bổ xung, cho nên tâm niệm vừa động, huyền khí vận hành, có một đạo kiếm khí lại lao ra, cùng tồn tại song song với đạo kiếm khí trước, cứ như vậy, một lúc lâu sau đạo kiếm khí thứ ba cũng thành công bay ra, cùng tồn tại với hai đạo kiếm khí trước, tạo thành như một cái cánh kiếm khí. Trang thứ nhất kiếm cánh xem như đã luyện tới tiểu thành.
Sau đó, Diệp Bạch liền triệt để đắm chìm nghiên cứu bí kíp, hắn quên ăn quên ngủ, và không cho bất luận kẻ nào đi vào quấy rầy hắn tu luyện. Mỗi ngày chỉ có nhìn chòng chọc vào quyển bí kíp. Bí kíp này kiếm khí là chính, có chếch, có dài, có ngắn, có cao, có thấp, hình thái không đồng nhất, cứ như vậy, mười lăm ngày sau Diệp Bạch rốt cục cũng ngừng lại, hắn đã tu luyện đến trang thứ sáu, đã có thể phát ra mười đạo hộ thể kiếm khí, nhưng lại không thể tiếp tục tiến triển thêm một bước nào nữa, vô luận hắn có sử dụng cách nào, cũng không thể tu luyện ra mười một đạo kiếm khí. Diệp Bạch hiểu được tu vi huyền khí của hắn chưa đủ, nếu muốn tu luyện thêm, thì tu vi huyền khí cũng phải tăng lên thì mới có thể tiếp tục tu luyện tăng lên số lượng kiếm khí. Chính vì thế, hắn cũng không có cưỡng cầu nữa, ngược lại khép lại quyển bí kíp, sau đó thân người tiếp tục đi vào bên trong huyễn Thạch.
Tâm thần vừa động, mười đạo hộ thể kiếm khí đột nhiên xuất hiện, hắn ảo tưởng ra vô số phi kiếm hướng về phía hắn công tới, sau đó hắn phát động hộ thể kiếm khí. Nhất thời, kiếm quang phát ra nhanh như điện, vô số phi kiếm toàn bộ bị mười đạo kiếm khí che chắn, vô luận từ ngõ ngách nào bay tới, đều bị kiếm khí đánh tan. Đến lúc gia tăng phi kiếm đến gấp đôi thì kiếm khí mới duy trì không được. Diệp Bạch bị một đạo kiếm khí từ một nơi góc khuất bất ngờ chém giết ngay tại đương trường, hóa thành một đạo bạch quang biến mất tại bên trong kiếm Thạch.
Thế nhưng hắn lại thỏa mãn tươi cười, phi kiếm vừa rồi ít nhất cũng có mấy chục thanh toàn bộ đều bị đạo kiếm khí che chắn cho nên công kích đã không công kích đến thân thể của mình. Nếu đây là trong chiến đấu, trừ phi mưa tên đầy trời, nếu không thì không có gì nguy hiểm. Diệp Bạch lúc này thí nghiệm cũng rất là nhiều lần, tựa hồ như có thể tùy thời, tùy chỗ xuất hiện công kích của đối phương, hơn nữa, lúc này hắn mới tu luyện tiểu thành, đợi cho đến khi phát ra 24 đạo kiếm khí, 72 đạo kiếm khí, 108 đạo kiếm khí, thậm chí 365 đạo kiếm khí, thì dù cho đầy trời mưa tên, chỉ sợ tuyệt đối không có thể bắn đến người mình. Khi đó Hộ thể kiếm quang mới có thể càng thêm nghiêm mật, càng thêm chắc chắn hơn.
Sau này chỉ cần tâm niệm vừa động, là kiếm khí sẽ biến mất, sẽ không khiến cho người khác cảm thấy ngờ vực, xem như là một thủ đoạn bảo mệnh. Diệp Bạch cảm thấy vô cùng vừa lòng đem bí kíp cất đi thật kỹ, sau đó cầm lên bản kí kíp công kích Huyền kỹ Thập Phương huyễn quyết.
Quyển bí kíp công kích Huyền kỹ này cũng không phải thuần túy Huyền kỹ công kích, từ tên của nó là có thể thấy được, nó chính là một môn huyễn kỹ. Diệp Bạch vốn nghĩ đến cao giai bí kíp Hộ thể kiếm quang đã thoải mái luyện thành, thì bản hôi giai đế cấp Thập Phương huyễn quyết nhất định tu luyện càng thêm dễ dàng hơn nhiều. Nhưng điều làm cho hắn thật không ngờ chính là khi hắn mở ra cấm chế của bản Thập Phương huyễn quyết, sau khi đọc lời giới thiệu, hắn không khỏi cảm thấy ngu muội. Hắn bây giờ mới hiểu chính mình đã quá ngây thơ rồi.
Thập Phương huyễn quyết tu luyện vô cùng gian nan, so sánh với Hộ thể kiếm quang thì Thập Phương huyễn quyết mới chính là cao giai bí kíp.
Lần đầu tiên đọc, làm cho đầu óc của hắn cảm thấy choáng váng cho nên thiếu chút nữa hắn buông tha.
Nhưng Kiếm lão đã nói cho hắn biết, không thể từ bỏ, bởi vì đây là công kích Huyền kỹ của hắn, mặc dù hắn có kiếm trận uy lực lớn hơn, nhưng mỗi lần thi triển kiếm trận tiêu hao rất lớn, mà không dễ nắm giữ mà hơn nữa quá mức chú ý, nếu không phải lúc vạn bất đắc dĩ, hoặc là thời khắc tối trọng yếu thì tốt nhất không tùy tiện sử dụng. Hơn nữa, không ai có thể sử dụng kiếm trận duy trì được thời gian dài, cho nên nếu chỉ dựa vào kiếm trận, một khi huyền khí tiêu hao hết, liền trở thành dao thớt mặc cho người chém giết.
Sở dĩ kiếm trận chỉ có thể coi là công phu áp đáy hòm, xuất kỳ bất ý mới có thể thu được hiệu quả lớn nhất.
Diệp Bạch bị Kiếm lão dạy bảo cũng cảm thấy ủ rũ, nhưng huyền khí của hắn lúc này cũng chỉ có thể duy trì một cái đế giai nhất cấp Hoa Mộc kiếm trận tối đa một khắc thời gian, nhiều hơn nữa liền ăn không tiêu. Điều này chứng tỏ trong chiến đấu rõ ràng không thể thực hiện được, sở dĩ một môn trụ cột công kích Huyền kỹ nhất định là phải có, không thể thiếu được.
Vì thế Diệp Bạch tiếp tục phải tu luyện Thập Phương huyễn quyết, nhưng vấn đề thứ nhất xuất hiện, Thập Phương huyễn quyết này yêu cầu ngón tay phải linh hoạt cực cao. Thập Phương huyễn quyết chính là chữ huyễn, cơ hồ phải sử dụng tất cả các ngón tay. Theo như lời Kiếm lão nói, nếu Nhu chỉ thuật tu luyện tới tầng thứ năm, Thập Phương huyễn quyết căn bản là tu luyện thành công.
Nhu chỉ thuật, là phương pháp tu luyện cơ bản của Kiếm môn, nếu không phải tu luyện Thập Phương huyễn quyết, Diệp Bạch cơ hồ đã quên nó rồi. Lần trước tu luyện Kiếm bộ thân pháp, hắn đã tu luyện Túy thể thuật, luyện xương cốt thuật đến tiểu thành. Nhưng hiện tại để tu luyện Thập Phương huyễn quyết, hắn không thể không tu luyện Nhu chỉ thuật.