Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chap-1559
Vô Thượng Sát Thần - Chương 1561: Chương 1561: Chết Trong Tay Sâu Kiến Có Tư Vị Gì
- Lôi Bạo Cuồng Lan!
Đối mặt Tiêu Phàm công kích, Chiến Lão Tam không dám khinh địch, hắn nổi giận gầm lên một tiếng, không lùi mà tiến tới, toàn lực thẳng hướng Tiêu Phàm.
Chỉ một thoáng, lấy hắn làm trung tâm bỗng nổ bắn ra từng đạo Kim Sắc Lôi Điện, giống như từng đầu Lôi Xà du đãng tứ phương, cùng sát ý kia đâm vào cùng một chỗ, phát ra từng đợt thanh âm bạo phá.
Sát ý mặc dù đáng sợ nhưng thực lực cả hai chênh lệch quá lớn, Chiến Lão Bát đối với lĩnh ngộ Lôi Điện Áo Nghĩa đã đạt tới tám thành, tự nhiên không phải Tiêu Phàm có thể địch.
Tiêu Phàm bị mấy đạo Lôi Điện đánh trúng, thân thể bay ngược ra, trong miệng phun ra mấy ngụm máu tươi.
- Bát Biến Chiến Thần quả nhiên lợi hại, các huynh đệ đều cẩn thận một chút.
Tiêu Phàm lau đi máu tươi khóe miệng, trên mặt lộ ra quang mang khát máu.
Chính diện giao thủ, hắn mới chính thức cảm nhận được Bát Biến Chiến Thần cường đại, dù không thi triển được toàn bộ thực lực, cũng không phải hắn có thể đối địch.
Vừa nghĩ tới mình có thể từ trong tay Chiến Lão Tam sống sót, Tiêu Phàm vẫn còn có chút may mắn, may mắn lúc Chiến Lão Tam đánh lén bản thân không dùng toàn lực.
Mặt khác, cũng may tốc độ bản thân không tồi mới có thể thoát chết.
- Yên tâm, chí ít yếu hơn so với ta tưởng tượng.
Lăng Phong nhếch miệng cười một tiếng, cả người hắn thiêu đốt lên Phượng Hoàng Chi Hỏa.
- Như thế à?
Chiến Lão Tam lạnh lùng cười một tiếng, bị Tiêu Phàm không nhìn cũng liền thôi, không nghĩ đến bạch y tiểu tử cũng dám khinh thường bản thân.
Tốc độ của hắn rất nhanh, chớp mắt liền đi tới bên người Lăng Phong, một quyền hướng về lồng ngực Lăng Phong đánh tới.
- Lão Đại cẩn thận.
Nam Cung Tiêu Tiêu kêu to, cầm trong tay Chiến Thiên Kích giận chém mà ra, nhưng tốc độ vẫn chậm không ít.
Bành một tiếng, Lăng Phong bị nắm đấm Chiến Lão Tam xuyên thủng lồng ngực, hỏa diễm bay vụt tứ phương, quỷ dị là lại không thấy bất kỳ máu tươi gì.
- Đây chính là hậu quả cuồng vọng đắc ý!
Chiến Lão Tam hừ lạnh một tiếng, tiện tay khẽ kéo, một đầu Lôi Long bỗng nhiên đem thân thể Lăng Phong phá tan thành từng mảnh.
Tiêu Phàm, Nam Cung Tiêu Tiêu cùng Quan Tiểu Thất thấy thế, hai mắt đỏ bừng, sát ý đáng sợ từ trên người mấy người bộc phát ra.
Nhưng mà ba người vừa chuẩn bị động thủ, trong hư không lại vang lên một đạo thanh âm.
- Ngươi rất vui vẻ sao?
Chỉ thấy vô số màu đỏ hỏa diễm lại lần nữa ngưng tụ, tạo thành bộ dáng Lăng Phong, hắn nhìn Chiến Lão Tam giống như nhìn sâu kiến.
- Cái gì?
Chiến Lão Tam mắt trợn tròn, kinh hãi nhìn Lăng Phong trên bầu trời, bản thân là Bát Biến Chiến Thần vậy mà giết không chết một người trẻ tuổi Tam Biến Chiến Thần?
- Hỏa Ngục!
Lúc này, Lăng Phong đạm mạc phun ra hai chữ, tiếng nói rơi xuống, thân thể hắn bỗng nhiên bạo tán ra, hóa thành vô số hỏa diễm đem Chiến Lão Tam bao phủ vào, tựa như muốn đem nó luyện hóa.
- A ~
Chiến Lão Tam phát ra tiếng kêu thảm thiết như giết heo, Phượng Hoàng Chi Hỏa cho dù là Chân Hỏa nhưng uy lực lại không yếu hơn Thiên Hỏa, dù hắn là Bát Biến Chiến Thần cũng có chút tiếp nhận không được.
Hắn lúc này mới phát hiện, bản thân thực khinh thường đám tu sĩ Chiến Thần cảnh thấp giai này.
- Ta biết mệnh Lão Đại cứng rắn, lần này đến ta, nuốt Lôi Điện, đoán chừng ta cũng có khả năng đột phá Tam Biến Chiến Thần.
Nam Cung Tiêu Tiêu cười ha ha một tiếng.
Sau đó hắn bước nhanh về phía trước, há miệng hút vào, Lôi Điện trong biển lửa đầy trời điên cuồng hướng về hắn vọt tới, bị hắn nuốt vào trong bụng.
- Thần Ảnh!
Lúc này, lại có một đạo thanh âm đạm mạc ở phía xa vang lên, lại nhìn thấy Quan Tiểu Thất đem Phi Vũ Thần Cung kéo thành hình trăng tròn.
Tiếng nói vừa dứt, một đạo hàn quang đáng sợ trong mắt mọi người chợt lóe lên, lúc xuất hiện đã ở trước ngực Chiến Lão Tam, tốc độ không thể tưởng tượng.
Phốc!
Máu tươi nở rộ, ánh mắt Chiến Lão Tam lộ ra vẻ hoảng sợ, hắn điên cuồng xuyên loạn, nhưng mà căn bản trốn không thoát Phượng Hỏa chi hỏa hình thành lao ngục.
- Lão Tam, ta sắp khống chế không nổi, nhanh giết hắn.
Thanh âm Lăng Phong vang lên, hắn một Tam Biến Chiến Thần lại vây khốn một Bát Biến Chiến Thần, phần chiến lực này đã thập phần khó được.
Chỉ là muốn giết chết Chiến Lão Tam, lấy thực lực Lăng Phong tạm thời còn làm không được.
Tiêu Phàm nghe vậy, vừa chuẩn bị xông đi lên lại nhìn thấy thân hình Tiểu Kim đột nhiên thu nhỏ, há mồm phun ra một đạo Huyết Sắc Hỏa Diễm, dung nhập bên trong Kim Sắc Hỏa Diễm.
Trong Huyết Sắc Hỏa Diễm ẩn ẩn có thể nhìn thấy từng đầu Huyết Sắc Hỏa Diễm ở trong đó du đãng.
- Đây là Long Viêm?
Thanh âm Lăng Phong kinh ngạc truyền ra, lập tức nói:- Ha ha, Tiểu Kim không tồi, ngươi có Long Viêm, ta liền có thể lại vây khốn hắn mười cái hô hấp, đến lúc đó giết không chết hắn cũng có thể lột hắn một tầng da!
Tiểu Kim gầm nhẹ một tiếng, muốn xông vào đem Chiến Lão Tam xé thành mảnh vỡ, bất quá lại bị Tiêu Phàm ngăn lại.
- Nếu như chỉ làm cho hắn lột một tầng da, trước đó chúng ta cũng không cần liều mạng với hắn.
Thần sắc Tiêu Phàm lạnh lùng nhìn chằm chằm Chiến Lão Tam.
- Tiêu Phàm, ngươi tốt nhất đừng để cho ta đi ra, bằng không, ta nhất định để ngươi sống không bằng chết!
Chiến Lão Tam phẫn nộ gầm thét, bị Phượng Hoàng Chi Hỏa đốt luyện, hắn rất không dễ chịu.
Phượng Hoàng Chi Hỏa mặc dù đốt không chết hắn, nhưng loại cảm giác đau đớn này không phải người bình thường có thể chịu đựng.
- Yên tâm, ngươi không ra được!
Tiêu Phàm híp hai mắt, tâm thần hắn đang câu thông Trọc Thiên Hồng bên trong Tiểu Thiên Địa, hắn nghĩ trăm phương ngàn kế đem Trọc Thiên Hồng lấy ra.
Chiến Lão Tam dù sao cũng là Bát Biến Chiến Thần, Thần Lực Chi Tinh cùng Mệnh Cách hắn không thể lãng phí.
Mặc dù Tiêu Phàm hiện tại không cách nào tiến vào Không Gian Bí Cảnh, nhưng Tiểu Thiên Địa vốn ngay trong thể nội hắn, sử dụng một chút đại giới vẫn có khả năng truyền lại vật sống.
- Chẳng lẽ các ngươi còn có thể giết chết ta hay sao, bản tôn cho dù đứng ở nơi này để các ngươi giết, các ngươi cũng giết không chết bản tôn!
Chiến Lão Tam phẫn nộ gầm thét, một mặt ngạo nghễ.
Tiêu Phàm ánh mắt lạnh lùng, lập tức khóe miệng hơi hơi giương lên, đột nhiên, hắn đưa tay vung lên, trước người bỗng nhiên xuất hiện một đạo thân ảnh, lập tức lạnh lùng nhìn Chiến Lão Tam nói:
- Hi vọng lúc sau ngươi có thể nói ra lời này.
- Công Tử, nơi này là?
Thân ảnh xuất hiện kinh ngạc đánh giá tứ phương, sau đó nhìn về phía Tiêu Phàm nói.
- Nơi này là Thần Linh Cấm Khu, Trọc Thiên Hồng, ta là tốn thật lớn công phu mới chuẩn bị cho ngươi một bữa ăn ngon, đừng khiến ta thất vọng.
Tiêu Phàm cười lạnh nhìn Chiến Lão Tam nói.
- Bát Biến Chiến Thần?
Trọc Thiên Hồng kinh ngạc nhìn Chiến Lão Tam, ánh mắt liền tựa như thực nhìn thấy mỹ thực.
Lấy nhãn lực hắn tự nhiên liếc mắt liền nhìn ra tu vi Chiến Lão Tam, lập tức hưng phấn nói:- Đa tạ Công Tử, nuốt hắn, thuộc hạ nhất định có thể khôi phục lại Tứ Biến Chiến Thần.
- Còn lo lắng cái gì, tốc chiến tốc thắng.
Tiêu Phàm quát khẽ, đem Trọc Thiên Hồng ra Tiểu Thiên Địa đối với hắn tiêu hao cực lớn, sắc mặt hắn cũng đã trắng bệch tới cực điểm, trong lòng hắn có chút hối hận, nếu như sớm đem Trọc Thiên Hồng ra Tiểu Thiên Địa thì đã không phiền phức như thế.
- Vâng, Công Tử!
Trọc Thiên Hồng nào dám do dự, trực tiếp hóa thành Bản Thể, tám đầu xúc tu gào thét mà ra, điên cuồng tước đoạt huyết khí cùng thọ nguyên Chiến Lão Tam.
- Trọc Mệnh Thiên Vĩ?
Chiến Lão Tam kêu sợ hãi, mặc dù hắn là Chiến Thần cảnh, thọ nguyên dài đến trên vạn năm, nhưng chịu không được Trọc Thiên Hồng thôn phệ.
Hắn lúc đầu khuôn mặt già nua, mấy tức thời gian càng trở nên già nua hơn, nhìn qua đúng kiểu gần đất xa trời.
Chiến Lão Tam điên cuồng giãy dụa, nhưng mà hắn phát hiện bản thân căn bản dùng không ra khí lực, theo huyết khí cùng thọ nguyên xói mòn, lực lượng hắn cũng nhanh chóng yếu bớt.
Ngược lại là Lăng Phong cùng Tiểu Kim nhẹ nhõm không ít, dù không cần toàn lực cũng có thể vây khốn Chiến Lão Tam.
Chiến Lão Tam rất nhanh chỉ còn lại da bọc xương, trong mắt tràn ngập vẻ không cam lòng cùng sợ hãi, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm Tiêu Phàm, vươn tay chụp vào Tiêu Phàm.
Môi hắn nhẹ nhàng ngọ nguậy, dùng hết một phần khí lực cuối cùng chửi bới nói:
- Những con kiến hôi các ngươi chết không yên lành, Chiến Thần Điện sẽ không bỏ qua cho các ngươi!
- Luôn mồm xưng hô chúng ta là kiến hôi, không biết ngươi chết trong tay sâu kiến có tư vị gì đây?
Thần sắc Tiêu Phàm lạnh lùng, cũng không có bất kỳ vẻ thương hại gì.
Đọc nhanh tại Vietwriter.com
- Lôi Bạo Cuồng Lan!
Đối mặt Tiêu Phàm công kích, Chiến Lão Tam không dám khinh địch, hắn nổi giận gầm lên một tiếng, không lùi mà tiến tới, toàn lực thẳng hướng Tiêu Phàm.
Chỉ một thoáng, lấy hắn làm trung tâm bỗng nổ bắn ra từng đạo Kim Sắc Lôi Điện, giống như từng đầu Lôi Xà du đãng tứ phương, cùng sát ý kia đâm vào cùng một chỗ, phát ra từng đợt thanh âm bạo phá.
Sát ý mặc dù đáng sợ nhưng thực lực cả hai chênh lệch quá lớn, Chiến Lão Bát đối với lĩnh ngộ Lôi Điện Áo Nghĩa đã đạt tới tám thành, tự nhiên không phải Tiêu Phàm có thể địch.
Tiêu Phàm bị mấy đạo Lôi Điện đánh trúng, thân thể bay ngược ra, trong miệng phun ra mấy ngụm máu tươi.
- Bát Biến Chiến Thần quả nhiên lợi hại, các huynh đệ đều cẩn thận một chút.
Tiêu Phàm lau đi máu tươi khóe miệng, trên mặt lộ ra quang mang khát máu.
Chính diện giao thủ, hắn mới chính thức cảm nhận được Bát Biến Chiến Thần cường đại, dù không thi triển được toàn bộ thực lực, cũng không phải hắn có thể đối địch.
Vừa nghĩ tới mình có thể từ trong tay Chiến Lão Tam sống sót, Tiêu Phàm vẫn còn có chút may mắn, may mắn lúc Chiến Lão Tam đánh lén bản thân không dùng toàn lực.
Mặt khác, cũng may tốc độ bản thân không tồi mới có thể thoát chết.
- Yên tâm, chí ít yếu hơn so với ta tưởng tượng.
Lăng Phong nhếch miệng cười một tiếng, cả người hắn thiêu đốt lên Phượng Hoàng Chi Hỏa.
- Như thế à?
Chiến Lão Tam lạnh lùng cười một tiếng, bị Tiêu Phàm không nhìn cũng liền thôi, không nghĩ đến bạch y tiểu tử cũng dám khinh thường bản thân.
Tốc độ của hắn rất nhanh, chớp mắt liền đi tới bên người Lăng Phong, một quyền hướng về lồng ngực Lăng Phong đánh tới.
- Lão Đại cẩn thận.
Nam Cung Tiêu Tiêu kêu to, cầm trong tay Chiến Thiên Kích giận chém mà ra, nhưng tốc độ vẫn chậm không ít.
Bành một tiếng, Lăng Phong bị nắm đấm Chiến Lão Tam xuyên thủng lồng ngực, hỏa diễm bay vụt tứ phương, quỷ dị là lại không thấy bất kỳ máu tươi gì.
- Đây chính là hậu quả cuồng vọng đắc ý!
Chiến Lão Tam hừ lạnh một tiếng, tiện tay khẽ kéo, một đầu Lôi Long bỗng nhiên đem thân thể Lăng Phong phá tan thành từng mảnh.
Tiêu Phàm, Nam Cung Tiêu Tiêu cùng Quan Tiểu Thất thấy thế, hai mắt đỏ bừng, sát ý đáng sợ từ trên người mấy người bộc phát ra.
Nhưng mà ba người vừa chuẩn bị động thủ, trong hư không lại vang lên một đạo thanh âm.
- Ngươi rất vui vẻ sao?
Chỉ thấy vô số màu đỏ hỏa diễm lại lần nữa ngưng tụ, tạo thành bộ dáng Lăng Phong, hắn nhìn Chiến Lão Tam giống như nhìn sâu kiến.
- Cái gì?
Chiến Lão Tam mắt trợn tròn, kinh hãi nhìn Lăng Phong trên bầu trời, bản thân là Bát Biến Chiến Thần vậy mà giết không chết một người trẻ tuổi Tam Biến Chiến Thần?
- Hỏa Ngục!
Lúc này, Lăng Phong đạm mạc phun ra hai chữ, tiếng nói rơi xuống, thân thể hắn bỗng nhiên bạo tán ra, hóa thành vô số hỏa diễm đem Chiến Lão Tam bao phủ vào, tựa như muốn đem nó luyện hóa.
- A ~
Chiến Lão Tam phát ra tiếng kêu thảm thiết như giết heo, Phượng Hoàng Chi Hỏa cho dù là Chân Hỏa nhưng uy lực lại không yếu hơn Thiên Hỏa, dù hắn là Bát Biến Chiến Thần cũng có chút tiếp nhận không được.
Hắn lúc này mới phát hiện, bản thân thực khinh thường đám tu sĩ Chiến Thần cảnh thấp giai này.
- Ta biết mệnh Lão Đại cứng rắn, lần này đến ta, nuốt Lôi Điện, đoán chừng ta cũng có khả năng đột phá Tam Biến Chiến Thần.
Nam Cung Tiêu Tiêu cười ha ha một tiếng.
Sau đó hắn bước nhanh về phía trước, há miệng hút vào, Lôi Điện trong biển lửa đầy trời điên cuồng hướng về hắn vọt tới, bị hắn nuốt vào trong bụng.
- Thần Ảnh!
Lúc này, lại có một đạo thanh âm đạm mạc ở phía xa vang lên, lại nhìn thấy Quan Tiểu Thất đem Phi Vũ Thần Cung kéo thành hình trăng tròn.
Tiếng nói vừa dứt, một đạo hàn quang đáng sợ trong mắt mọi người chợt lóe lên, lúc xuất hiện đã ở trước ngực Chiến Lão Tam, tốc độ không thể tưởng tượng.
Phốc!
Máu tươi nở rộ, ánh mắt Chiến Lão Tam lộ ra vẻ hoảng sợ, hắn điên cuồng xuyên loạn, nhưng mà căn bản trốn không thoát Phượng Hỏa chi hỏa hình thành lao ngục.
- Lão Tam, ta sắp khống chế không nổi, nhanh giết hắn.
Thanh âm Lăng Phong vang lên, hắn một Tam Biến Chiến Thần lại vây khốn một Bát Biến Chiến Thần, phần chiến lực này đã thập phần khó được.
Chỉ là muốn giết chết Chiến Lão Tam, lấy thực lực Lăng Phong tạm thời còn làm không được.
Tiêu Phàm nghe vậy, vừa chuẩn bị xông đi lên lại nhìn thấy thân hình Tiểu Kim đột nhiên thu nhỏ, há mồm phun ra một đạo Huyết Sắc Hỏa Diễm, dung nhập bên trong Kim Sắc Hỏa Diễm.
Trong Huyết Sắc Hỏa Diễm ẩn ẩn có thể nhìn thấy từng đầu Huyết Sắc Hỏa Diễm ở trong đó du đãng.
- Đây là Long Viêm?
Thanh âm Lăng Phong kinh ngạc truyền ra, lập tức nói:- Ha ha, Tiểu Kim không tồi, ngươi có Long Viêm, ta liền có thể lại vây khốn hắn mười cái hô hấp, đến lúc đó giết không chết hắn cũng có thể lột hắn một tầng da!
Tiểu Kim gầm nhẹ một tiếng, muốn xông vào đem Chiến Lão Tam xé thành mảnh vỡ, bất quá lại bị Tiêu Phàm ngăn lại.
- Nếu như chỉ làm cho hắn lột một tầng da, trước đó chúng ta cũng không cần liều mạng với hắn.
Thần sắc Tiêu Phàm lạnh lùng nhìn chằm chằm Chiến Lão Tam.
- Tiêu Phàm, ngươi tốt nhất đừng để cho ta đi ra, bằng không, ta nhất định để ngươi sống không bằng chết!
Chiến Lão Tam phẫn nộ gầm thét, bị Phượng Hoàng Chi Hỏa đốt luyện, hắn rất không dễ chịu.
Phượng Hoàng Chi Hỏa mặc dù đốt không chết hắn, nhưng loại cảm giác đau đớn này không phải người bình thường có thể chịu đựng.
- Yên tâm, ngươi không ra được!
Tiêu Phàm híp hai mắt, tâm thần hắn đang câu thông Trọc Thiên Hồng bên trong Tiểu Thiên Địa, hắn nghĩ trăm phương ngàn kế đem Trọc Thiên Hồng lấy ra.
Chiến Lão Tam dù sao cũng là Bát Biến Chiến Thần, Thần Lực Chi Tinh cùng Mệnh Cách hắn không thể lãng phí.
Mặc dù Tiêu Phàm hiện tại không cách nào tiến vào Không Gian Bí Cảnh, nhưng Tiểu Thiên Địa vốn ngay trong thể nội hắn, sử dụng một chút đại giới vẫn có khả năng truyền lại vật sống.
- Chẳng lẽ các ngươi còn có thể giết chết ta hay sao, bản tôn cho dù đứng ở nơi này để các ngươi giết, các ngươi cũng giết không chết bản tôn!
Chiến Lão Tam phẫn nộ gầm thét, một mặt ngạo nghễ.
Tiêu Phàm ánh mắt lạnh lùng, lập tức khóe miệng hơi hơi giương lên, đột nhiên, hắn đưa tay vung lên, trước người bỗng nhiên xuất hiện một đạo thân ảnh, lập tức lạnh lùng nhìn Chiến Lão Tam nói:
- Hi vọng lúc sau ngươi có thể nói ra lời này.
- Công Tử, nơi này là?
Thân ảnh xuất hiện kinh ngạc đánh giá tứ phương, sau đó nhìn về phía Tiêu Phàm nói.
- Nơi này là Thần Linh Cấm Khu, Trọc Thiên Hồng, ta là tốn thật lớn công phu mới chuẩn bị cho ngươi một bữa ăn ngon, đừng khiến ta thất vọng.
Tiêu Phàm cười lạnh nhìn Chiến Lão Tam nói.
- Bát Biến Chiến Thần?
Trọc Thiên Hồng kinh ngạc nhìn Chiến Lão Tam, ánh mắt liền tựa như thực nhìn thấy mỹ thực.
Lấy nhãn lực hắn tự nhiên liếc mắt liền nhìn ra tu vi Chiến Lão Tam, lập tức hưng phấn nói:- Đa tạ Công Tử, nuốt hắn, thuộc hạ nhất định có thể khôi phục lại Tứ Biến Chiến Thần.
- Còn lo lắng cái gì, tốc chiến tốc thắng.
Tiêu Phàm quát khẽ, đem Trọc Thiên Hồng ra Tiểu Thiên Địa đối với hắn tiêu hao cực lớn, sắc mặt hắn cũng đã trắng bệch tới cực điểm, trong lòng hắn có chút hối hận, nếu như sớm đem Trọc Thiên Hồng ra Tiểu Thiên Địa thì đã không phiền phức như thế.
- Vâng, Công Tử!
Trọc Thiên Hồng nào dám do dự, trực tiếp hóa thành Bản Thể, tám đầu xúc tu gào thét mà ra, điên cuồng tước đoạt huyết khí cùng thọ nguyên Chiến Lão Tam.
- Trọc Mệnh Thiên Vĩ?
Chiến Lão Tam kêu sợ hãi, mặc dù hắn là Chiến Thần cảnh, thọ nguyên dài đến trên vạn năm, nhưng chịu không được Trọc Thiên Hồng thôn phệ.
Hắn lúc đầu khuôn mặt già nua, mấy tức thời gian càng trở nên già nua hơn, nhìn qua đúng kiểu gần đất xa trời.
Chiến Lão Tam điên cuồng giãy dụa, nhưng mà hắn phát hiện bản thân căn bản dùng không ra khí lực, theo huyết khí cùng thọ nguyên xói mòn, lực lượng hắn cũng nhanh chóng yếu bớt.
Ngược lại là Lăng Phong cùng Tiểu Kim nhẹ nhõm không ít, dù không cần toàn lực cũng có thể vây khốn Chiến Lão Tam.
Chiến Lão Tam rất nhanh chỉ còn lại da bọc xương, trong mắt tràn ngập vẻ không cam lòng cùng sợ hãi, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm Tiêu Phàm, vươn tay chụp vào Tiêu Phàm.
Môi hắn nhẹ nhàng ngọ nguậy, dùng hết một phần khí lực cuối cùng chửi bới nói:
- Những con kiến hôi các ngươi chết không yên lành, Chiến Thần Điện sẽ không bỏ qua cho các ngươi!
- Luôn mồm xưng hô chúng ta là kiến hôi, không biết ngươi chết trong tay sâu kiến có tư vị gì đây?
Thần sắc Tiêu Phàm lạnh lùng, cũng không có bất kỳ vẻ thương hại gì.
Đọc nhanh tại Vietwriter.com