Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chap-1683
Vô Thượng Sát Thần - Chương 1685: Chương 1685: Mạng Của Các Ngươi Rất Không Tốt
Nghe được âm thanh vạn mã xông lên bên trong truyền tống thông đạo, đám người vô cùng căng thẳng, cho dù tu sĩ mặc huyết bào kia chuẩn bị động thủ cũng dừng lại, hắn ngửi được có một luồng khí tức hết sức nguy hiểm.
Tu sĩ chung quanh nhao nhác thừa cơ lui lại, thấy được thực lực của Huyết Đồ Thập Bát Kỵ, một khắc bọn hắn cũng không muốn ở lại nơi này.
"Gừ ~ Gừ~ "
Bỗng nhiên, từng đợt tiếng gầm gừ hưng phấn từ trong thông đạo truyền đến, tất cả đám người đều nín thở ngưng thần, nhìn chằm chằm trong thông đạo.
Nhưng mà, trước tiên đập vào tầm mắt đám người lại là mấy đạo nhân ảnh, mấy người cầm đầu chính là bọn người Lăng Phong, Quan Tiểu Thất, Long Thần cùng Trọc Thiên Hồng.
" Đồng đảng của Tiêu Phàm? Giết bọn hắn!" Chiến Thiên Hạ gầm thét một tiếng, gần như không có chút do dự gì.
Hắn triệu tập nhiều người như vậy tới đây, vốn là để đối phó với Tiêu Phàm, nay không gặp Tiêu Phàm, đương nhiên cũng sẽ không bỏ qua cho kẻ có liên quan đến Tiêu Phàm.
Cùng lúc đó, Chiến Thiên Hạ đồng thời xông lên đánh giết Chiến Hoàng Thiên, Chiến Hoàng Thiên đã thoát ly khỏi sự khống chế của Chiến Luân Hồi, vậy cũng không cần giữ lại hắn.
Dù sao, thiên phú của Chiến Hoàng Thiên có lẽ cũng là ngàn năm khó gặp, nếu để cho hắn tiếp tục trưởng thành, cho dù không rung chuyển được Chiến Thần cảnh, nhưng cũng sẽ tạo thành phiền toái không nhỏ cho bọn hắn.
"Hừ!"
Chiến Hoàng Thiên hừ lạnh một tiếng, hắn chỉ là người dòng Chiến tộc bình thường, nhưng ngạo khí của hắn có lẽ cũng không yếu hơn so với bất kỳ con em dòng chính nào.
Năm đó Chiến Luân Hồi để lại một đạo tàn niệm trong đầu hắn, Chiến Hoàng Thiên liền bắt đầu ngụy trang mình, hắn suy nghĩ rất nhiều biện pháp mới nghĩ đến ở bên trong Chúng Thần Mộ ĐỊa xóa đi tàn niệm của Chiến Luân Hồi.
Mà hắn cũng đã chuẩn bị rất nhiều để đột phá Chiến Thần cảnh, những năm này phải kiềm chế, bây giờ cuối cùng có thể xuất ra, Chiến Hoàng thiên lập tức cảm thấy một vùng sáng tỏ trước mắt, đây cũng là nguyên nhân khiến tu vi hắn đột nhiên tăng mạnh.
Rầm một tiếng, Chiến Hoàng Thiên đón lấy không hề sợ hãi, cùng Chiến Thiên Hạ giao phong một chỗ.
"Giết!" Kẻ mặc huyết bào kia quát lạnh một tiếng, rồi lại giết thẳng về phía đám người Lăng Phong.
Mấy người Lăng Phong nhíu mày, nhìn về phía kẻ mặc huyết bào cùng Yêu Huyết Long Báo kia, bên trong ánh mắt lộ ra một vẻ khinh thường.
Khinh thường?
Chính vì bọn Lăng Phong lo lắng là vẻ chấn động trong mắt tu sĩ khác, rất nhiều người còn tưởng rằng mình bị hoa mắt, không ít tu sĩ Chiến Thần điện càng cười lạnh lên.
Bọn hắn có lẽ đã nhìn thấy sự kinh khủng của Huyết Đồ Thập Bát Kỵ, mỗi một kẻ đều là trời sinh giết người, chuyên vì giết chóc mà sinh ra.
Mặc dù Diệp Khuynh Thành giết chết một tên rồi, nhưng nhất định đã bỏ ra cái giá rất lớn, trong thiên hạ lại có được mấy người như Diệp Khuynh Thành đâu?
"Ai ở trên kia?" Quan Tiểu Thất nhìn mấy người Lăng Phong nói.
"Hay là ta tới đi." Trọc Thiên Hồng khẽ cười, trên mặt hiện ra nụ cười tươi.
"Đồ chán sống, lúc này còn cười được!" Tu sĩ Chiến Thần điện không ngừng cười lạnh lùng, Huyết Đồ Thập Bát Kỵ uy danh hiển hách, một khi giết tới, đã kinh sợ mấy ngàn năm ở Thần Kiếp ĐỊa.
Cũng chính thời khắc tu sĩ mặc huyết bào và Yêu Huyết Long Báo tới gần bọn Lăng Phong, Trọc Thiên Hồng cuối cùng cũng cử động, phía sau hắn đột nhiên tỏa ra tám cái xúc tu, đan xen thành một cái lưới lớn, trong nháy mắt bao phủ lấy tu sĩ mặc huyết bào cùng Yêu Huyết Long Báo kia.
"Trọc Mệnh Thiên Vỹ?" Nơi xa, tu sĩ mặc huyết bào cầm đầu Huyết Đồ Thập Bát Kỵ liếc mắt một cái liền nhận ra bản thể của Trọc Thiên Hồng, trong con ngươi màu đỏ hiện lên một vẻ kiêng dè.
Bỗng nhiên, hai người khác bên cạnh hắn không chút do dự cưỡi trên Yêu Huyết Long Báo phóng lên tận trời, thật sự nếu không xuất thủ, bị Trọc Thiên Hồng vây lại người kia coi như phiền toái.
Thực lực của bọn hắn định sẵn mạnh mẽ, công kích cũng cực kì ghê gớm, nhưng ở trước mặt Trọc Thiên Hồng, căn bản bọn hắn không chiếm được chỗ tốt nào.
Mấu chốt nhất là, thời khắc này Trọc Thiên Hồng phát tán khí tức, vậy mà đã là bát biến Chiến Thần, vẻn vẹn chỉ chênh lệch một tiểu cảnh giới mà thôi, gần như Trọc Thiên Hồng có thể nghiền ép bọn hắn.
Đương nhiên, Trọc Thiên Hồng đi theo Nam Cung Tiêu Tiêu cũng đã nhận được lợi ích to lớn, bằng không mà nói, thời gian hơn nửa năm nay, hắn cũng không có khả năng đột phá hai tiểu cảnh giới được.
Có điều nói đi cũng phải nói lại, Trọc Thiên Hồng chỉ là khôi phục thực lực, tự nhiên sẽ tiến nhanh hơn rất nhiều, nửa năm hai tiểu cảnh giới cũng chẳng là gì.
"Tới hay lắm, đại gia còn sợ các ngươi không đến!" Trọc Thiên Hồng quấn lấy tu sĩ mặc huyết bào chạy lên không trung, hai tu sĩ mặc huyết bào khác cũng đuổi theo, để chiến trường nơi này cho mấy người Lăng Phong.
Cùng với một tiếng gầm thét của Chiến Thiên hạ, hai người Chiến Thiên Nhất và Chiến Thiên Nhị đạp không bay lên, lách mình xuất hiện trước thân mấy người Lăng Phong.
"Chính là các ngươi giết đám người lão tam?" Lão giả Chiến Thiên Nhị mặc áo bào đen, thần sắc lạnh lùng nhìn bọn người Lăng Phong, giống như đang nhìn một bầy kiến hôi.
Trước đó chiến đấu không xuất ra khí tức thần lực, Chiến Thiên Nhất và Chiến Thiên Nhị tự nhiên nhìn không ra tu vi của bọn người Lăng Phong.
Theo bọn hắn nghĩ, mấy người Lăng Phong có mạnh cũng có thể mạnh tới đâu được, thời gian một năm mà thôi, có thể đột phá ba tiểu cảnh giới đã không tệ rồi, nhưng cho dù lục biến Chiến Thần, bọn hắn cũng không thèm để ở trong lòng.
"Lão tam là ai?" Quan Tiểu Thất cực kỳ nghiêm túc nói. "Nếu như là Chiến Thần điện, vậy chúng ta đã giết không ít, đếm không hết."
Khiêu khích, đơn giản là khiêu khích trắng trợn!
Lời nói của Quan Tiểu Thất, khiến Chiến Thiên Nhị có vẻ kích động hộc máu, đặc biệt là cái dáng vẻ rất bình tĩnh mà chăm chú kia, hoàn toàn giống như là đang khoe khoang.
Hoặc có thể hiểu là ta giết rồi, nhưng ngươi lại không làm gì được ta.
Chiến Thiên Nhị chút nữa không kìm được mà phun ra một ngụm máu, Quan Tiểu Thất chọc tức người ta, đúng là không cần mạng.
"Đồ khốn kiếp, lão phu muốn nghiền xương ngươi thành tro!" Chiến Thiên Nhị gào thét một tiếng, phóng tới Quan Tiểu Thất, tính tình hắn vốn rất nóng, làm sao có thể chịu được khẩu khí này.
"Hừ!" Lăng Phong hừ lạnh một tiếng chuẩn bị tiến lên, hôm nay hắn đối mặt với cửu biến Chiến Thần, cũng không có quá nhiều e ngại.
"Lão đại, giao cho ta đi." Thần sắc Quan Tiểu Thất lạnh nhạt, thân hình lóe lên, nhẹ nhàng bay về phía không trung.
Chiến lão nhị hận không thể lột da Quan Tiểu Thất, sao có thể để hắn yên ổn rời đi.
"Hiện tại đối thủ của các ngươi chỉ còn lại lão phu, xem ra mệnh của ngươi thật không tốt!" Lão giả Chiến Thiên Nhất mặc bào xám từ đầu đến cuối thần sắc lạnh nhạt, giơ tay dùng một chưởng đánh về phía Lăng Phong và Long Thần.
Hư không rung động, tựa như chịu không nổi một chưởng lực của hắn, Lăng Phong và Long Thần hơi kinh ngạc, không ngờ lão giả mặc áo xám trước mắt lại là Chiến Thần đỉnh phong.
Thời gian hơn nửa năm đó, bọn hắn gặp phải Thần thú cửu biến Chiến Thần không ít, nhưng chưa hề có ai khí thế mạnh hơn Chiến Thiên Nhất, bằng điểm này hai người liền đoán được thực lực của Chiến Thiên Nhất.
"Ta tới đây, rất lâu rồi không động thủ." Long Thần tiến lên một bước, trên mặt hắn kèm theo nụ cười với Chiến Thiên Nhất.
Thời khắc lúc nhìn thấy chưởng cương sắp trúng người bọn hắn, trong tay Long Thần chẳng biết từ lúc nào đột nhiên xuất hiện một thanh trường kiếm, khoảnh khắc trường kiếm rung động, một luồng dải lụa màu đen xé rách khung trời, cương chưởng kia ở trước mặt hắn lộ ra yếu ớt như không chịu nổi, trực tiếp vỡ vụn ra.
"Lại không có chuyện của ta?" Vẻ mặt Lăng Phong tỏ ra khó chịu, thở dài một hơi.
Cách đó không xa, Chiến Thiên Nhất có chút ngưng thần, hắn nghe thấy trong tai lời của Lăng Phong là chói tai cỡ nào, chẳng lẽ lão tử đường đường là Chiến Thần viên mãn, còn không được các ngươi để ở trong mắt, đều muốn đến khiêu chiến?
Thật sự đúng là Lăng Phong nghĩ như vậy, hắn còn chưa từng được thử thực lực của Chiến Thần cảnh đỉnh phong, hôm nay vừa đúng lúc thử một lần.
"Giết bọn hắn." Chiến Thiên Nhất cũng tức giận rồi, ánh mắt quét về phía bọn Lăng Phong và Tiêu Linh Nhi, tu sĩ của Chiến Thần điện lập tức rục rịch ngóc đầu dậy.
"Gào ~" Vừa dứt lời, lần lượt từng thân ảnh từ bên trong truyền thống thông đạo xông ra, ngửa mặt lên trời gào thét, tựa như thấy mặt trời mà cảm thấy hưng phấn.
Chỉ thấy phía trên hư không, xuất hiện chừng một trăm Tử Tinh Lôi thú cao lớn uy mãnh, nhìn qua giống như Cuồng Sư, bá đạo vô địch, mỗi một con Tử Tinh Lôi thú so với lúc Tiêu Phàm nhìn thấy bọn chúng, đều đã vượt trội về chất.
Đương nhiên, Nam Cung Tiêu Tiêu giúp bọn chúng hóa giải nguyền rủa, bọn chúng thu được không ít cơ duyên, thực lực cũng tăng trưởng không ít.
"Đối thủ của các ngươi là chúng ta, xem ra, mạng của các ngươi, thật không tốt!" Lăng Phong cười nhìn tu sĩ Chiến Thần điện, trả lại lời nói của Chiến Thiên Nhất về nguyên vẹn.
Đọc nhanh tại Vietwriter.com
Nghe được âm thanh vạn mã xông lên bên trong truyền tống thông đạo, đám người vô cùng căng thẳng, cho dù tu sĩ mặc huyết bào kia chuẩn bị động thủ cũng dừng lại, hắn ngửi được có một luồng khí tức hết sức nguy hiểm.
Tu sĩ chung quanh nhao nhác thừa cơ lui lại, thấy được thực lực của Huyết Đồ Thập Bát Kỵ, một khắc bọn hắn cũng không muốn ở lại nơi này.
"Gừ ~ Gừ~ "
Bỗng nhiên, từng đợt tiếng gầm gừ hưng phấn từ trong thông đạo truyền đến, tất cả đám người đều nín thở ngưng thần, nhìn chằm chằm trong thông đạo.
Nhưng mà, trước tiên đập vào tầm mắt đám người lại là mấy đạo nhân ảnh, mấy người cầm đầu chính là bọn người Lăng Phong, Quan Tiểu Thất, Long Thần cùng Trọc Thiên Hồng.
" Đồng đảng của Tiêu Phàm? Giết bọn hắn!" Chiến Thiên Hạ gầm thét một tiếng, gần như không có chút do dự gì.
Hắn triệu tập nhiều người như vậy tới đây, vốn là để đối phó với Tiêu Phàm, nay không gặp Tiêu Phàm, đương nhiên cũng sẽ không bỏ qua cho kẻ có liên quan đến Tiêu Phàm.
Cùng lúc đó, Chiến Thiên Hạ đồng thời xông lên đánh giết Chiến Hoàng Thiên, Chiến Hoàng Thiên đã thoát ly khỏi sự khống chế của Chiến Luân Hồi, vậy cũng không cần giữ lại hắn.
Dù sao, thiên phú của Chiến Hoàng Thiên có lẽ cũng là ngàn năm khó gặp, nếu để cho hắn tiếp tục trưởng thành, cho dù không rung chuyển được Chiến Thần cảnh, nhưng cũng sẽ tạo thành phiền toái không nhỏ cho bọn hắn.
"Hừ!"
Chiến Hoàng Thiên hừ lạnh một tiếng, hắn chỉ là người dòng Chiến tộc bình thường, nhưng ngạo khí của hắn có lẽ cũng không yếu hơn so với bất kỳ con em dòng chính nào.
Năm đó Chiến Luân Hồi để lại một đạo tàn niệm trong đầu hắn, Chiến Hoàng Thiên liền bắt đầu ngụy trang mình, hắn suy nghĩ rất nhiều biện pháp mới nghĩ đến ở bên trong Chúng Thần Mộ ĐỊa xóa đi tàn niệm của Chiến Luân Hồi.
Mà hắn cũng đã chuẩn bị rất nhiều để đột phá Chiến Thần cảnh, những năm này phải kiềm chế, bây giờ cuối cùng có thể xuất ra, Chiến Hoàng thiên lập tức cảm thấy một vùng sáng tỏ trước mắt, đây cũng là nguyên nhân khiến tu vi hắn đột nhiên tăng mạnh.
Rầm một tiếng, Chiến Hoàng Thiên đón lấy không hề sợ hãi, cùng Chiến Thiên Hạ giao phong một chỗ.
"Giết!" Kẻ mặc huyết bào kia quát lạnh một tiếng, rồi lại giết thẳng về phía đám người Lăng Phong.
Mấy người Lăng Phong nhíu mày, nhìn về phía kẻ mặc huyết bào cùng Yêu Huyết Long Báo kia, bên trong ánh mắt lộ ra một vẻ khinh thường.
Khinh thường?
Chính vì bọn Lăng Phong lo lắng là vẻ chấn động trong mắt tu sĩ khác, rất nhiều người còn tưởng rằng mình bị hoa mắt, không ít tu sĩ Chiến Thần điện càng cười lạnh lên.
Bọn hắn có lẽ đã nhìn thấy sự kinh khủng của Huyết Đồ Thập Bát Kỵ, mỗi một kẻ đều là trời sinh giết người, chuyên vì giết chóc mà sinh ra.
Mặc dù Diệp Khuynh Thành giết chết một tên rồi, nhưng nhất định đã bỏ ra cái giá rất lớn, trong thiên hạ lại có được mấy người như Diệp Khuynh Thành đâu?
"Ai ở trên kia?" Quan Tiểu Thất nhìn mấy người Lăng Phong nói.
"Hay là ta tới đi." Trọc Thiên Hồng khẽ cười, trên mặt hiện ra nụ cười tươi.
"Đồ chán sống, lúc này còn cười được!" Tu sĩ Chiến Thần điện không ngừng cười lạnh lùng, Huyết Đồ Thập Bát Kỵ uy danh hiển hách, một khi giết tới, đã kinh sợ mấy ngàn năm ở Thần Kiếp ĐỊa.
Cũng chính thời khắc tu sĩ mặc huyết bào và Yêu Huyết Long Báo tới gần bọn Lăng Phong, Trọc Thiên Hồng cuối cùng cũng cử động, phía sau hắn đột nhiên tỏa ra tám cái xúc tu, đan xen thành một cái lưới lớn, trong nháy mắt bao phủ lấy tu sĩ mặc huyết bào cùng Yêu Huyết Long Báo kia.
"Trọc Mệnh Thiên Vỹ?" Nơi xa, tu sĩ mặc huyết bào cầm đầu Huyết Đồ Thập Bát Kỵ liếc mắt một cái liền nhận ra bản thể của Trọc Thiên Hồng, trong con ngươi màu đỏ hiện lên một vẻ kiêng dè.
Bỗng nhiên, hai người khác bên cạnh hắn không chút do dự cưỡi trên Yêu Huyết Long Báo phóng lên tận trời, thật sự nếu không xuất thủ, bị Trọc Thiên Hồng vây lại người kia coi như phiền toái.
Thực lực của bọn hắn định sẵn mạnh mẽ, công kích cũng cực kì ghê gớm, nhưng ở trước mặt Trọc Thiên Hồng, căn bản bọn hắn không chiếm được chỗ tốt nào.
Mấu chốt nhất là, thời khắc này Trọc Thiên Hồng phát tán khí tức, vậy mà đã là bát biến Chiến Thần, vẻn vẹn chỉ chênh lệch một tiểu cảnh giới mà thôi, gần như Trọc Thiên Hồng có thể nghiền ép bọn hắn.
Đương nhiên, Trọc Thiên Hồng đi theo Nam Cung Tiêu Tiêu cũng đã nhận được lợi ích to lớn, bằng không mà nói, thời gian hơn nửa năm nay, hắn cũng không có khả năng đột phá hai tiểu cảnh giới được.
Có điều nói đi cũng phải nói lại, Trọc Thiên Hồng chỉ là khôi phục thực lực, tự nhiên sẽ tiến nhanh hơn rất nhiều, nửa năm hai tiểu cảnh giới cũng chẳng là gì.
"Tới hay lắm, đại gia còn sợ các ngươi không đến!" Trọc Thiên Hồng quấn lấy tu sĩ mặc huyết bào chạy lên không trung, hai tu sĩ mặc huyết bào khác cũng đuổi theo, để chiến trường nơi này cho mấy người Lăng Phong.
Cùng với một tiếng gầm thét của Chiến Thiên hạ, hai người Chiến Thiên Nhất và Chiến Thiên Nhị đạp không bay lên, lách mình xuất hiện trước thân mấy người Lăng Phong.
"Chính là các ngươi giết đám người lão tam?" Lão giả Chiến Thiên Nhị mặc áo bào đen, thần sắc lạnh lùng nhìn bọn người Lăng Phong, giống như đang nhìn một bầy kiến hôi.
Trước đó chiến đấu không xuất ra khí tức thần lực, Chiến Thiên Nhất và Chiến Thiên Nhị tự nhiên nhìn không ra tu vi của bọn người Lăng Phong.
Theo bọn hắn nghĩ, mấy người Lăng Phong có mạnh cũng có thể mạnh tới đâu được, thời gian một năm mà thôi, có thể đột phá ba tiểu cảnh giới đã không tệ rồi, nhưng cho dù lục biến Chiến Thần, bọn hắn cũng không thèm để ở trong lòng.
"Lão tam là ai?" Quan Tiểu Thất cực kỳ nghiêm túc nói. "Nếu như là Chiến Thần điện, vậy chúng ta đã giết không ít, đếm không hết."
Khiêu khích, đơn giản là khiêu khích trắng trợn!
Lời nói của Quan Tiểu Thất, khiến Chiến Thiên Nhị có vẻ kích động hộc máu, đặc biệt là cái dáng vẻ rất bình tĩnh mà chăm chú kia, hoàn toàn giống như là đang khoe khoang.
Hoặc có thể hiểu là ta giết rồi, nhưng ngươi lại không làm gì được ta.
Chiến Thiên Nhị chút nữa không kìm được mà phun ra một ngụm máu, Quan Tiểu Thất chọc tức người ta, đúng là không cần mạng.
"Đồ khốn kiếp, lão phu muốn nghiền xương ngươi thành tro!" Chiến Thiên Nhị gào thét một tiếng, phóng tới Quan Tiểu Thất, tính tình hắn vốn rất nóng, làm sao có thể chịu được khẩu khí này.
"Hừ!" Lăng Phong hừ lạnh một tiếng chuẩn bị tiến lên, hôm nay hắn đối mặt với cửu biến Chiến Thần, cũng không có quá nhiều e ngại.
"Lão đại, giao cho ta đi." Thần sắc Quan Tiểu Thất lạnh nhạt, thân hình lóe lên, nhẹ nhàng bay về phía không trung.
Chiến lão nhị hận không thể lột da Quan Tiểu Thất, sao có thể để hắn yên ổn rời đi.
"Hiện tại đối thủ của các ngươi chỉ còn lại lão phu, xem ra mệnh của ngươi thật không tốt!" Lão giả Chiến Thiên Nhất mặc bào xám từ đầu đến cuối thần sắc lạnh nhạt, giơ tay dùng một chưởng đánh về phía Lăng Phong và Long Thần.
Hư không rung động, tựa như chịu không nổi một chưởng lực của hắn, Lăng Phong và Long Thần hơi kinh ngạc, không ngờ lão giả mặc áo xám trước mắt lại là Chiến Thần đỉnh phong.
Thời gian hơn nửa năm đó, bọn hắn gặp phải Thần thú cửu biến Chiến Thần không ít, nhưng chưa hề có ai khí thế mạnh hơn Chiến Thiên Nhất, bằng điểm này hai người liền đoán được thực lực của Chiến Thiên Nhất.
"Ta tới đây, rất lâu rồi không động thủ." Long Thần tiến lên một bước, trên mặt hắn kèm theo nụ cười với Chiến Thiên Nhất.
Thời khắc lúc nhìn thấy chưởng cương sắp trúng người bọn hắn, trong tay Long Thần chẳng biết từ lúc nào đột nhiên xuất hiện một thanh trường kiếm, khoảnh khắc trường kiếm rung động, một luồng dải lụa màu đen xé rách khung trời, cương chưởng kia ở trước mặt hắn lộ ra yếu ớt như không chịu nổi, trực tiếp vỡ vụn ra.
"Lại không có chuyện của ta?" Vẻ mặt Lăng Phong tỏ ra khó chịu, thở dài một hơi.
Cách đó không xa, Chiến Thiên Nhất có chút ngưng thần, hắn nghe thấy trong tai lời của Lăng Phong là chói tai cỡ nào, chẳng lẽ lão tử đường đường là Chiến Thần viên mãn, còn không được các ngươi để ở trong mắt, đều muốn đến khiêu chiến?
Thật sự đúng là Lăng Phong nghĩ như vậy, hắn còn chưa từng được thử thực lực của Chiến Thần cảnh đỉnh phong, hôm nay vừa đúng lúc thử một lần.
"Giết bọn hắn." Chiến Thiên Nhất cũng tức giận rồi, ánh mắt quét về phía bọn Lăng Phong và Tiêu Linh Nhi, tu sĩ của Chiến Thần điện lập tức rục rịch ngóc đầu dậy.
"Gào ~" Vừa dứt lời, lần lượt từng thân ảnh từ bên trong truyền thống thông đạo xông ra, ngửa mặt lên trời gào thét, tựa như thấy mặt trời mà cảm thấy hưng phấn.
Chỉ thấy phía trên hư không, xuất hiện chừng một trăm Tử Tinh Lôi thú cao lớn uy mãnh, nhìn qua giống như Cuồng Sư, bá đạo vô địch, mỗi một con Tử Tinh Lôi thú so với lúc Tiêu Phàm nhìn thấy bọn chúng, đều đã vượt trội về chất.
Đương nhiên, Nam Cung Tiêu Tiêu giúp bọn chúng hóa giải nguyền rủa, bọn chúng thu được không ít cơ duyên, thực lực cũng tăng trưởng không ít.
"Đối thủ của các ngươi là chúng ta, xem ra, mạng của các ngươi, thật không tốt!" Lăng Phong cười nhìn tu sĩ Chiến Thần điện, trả lại lời nói của Chiến Thiên Nhất về nguyên vẹn.
Đọc nhanh tại Vietwriter.com