Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chap-1745
Vô Thượng Sát Thần - Chương 1747: Chương 1747: Tiêu Thần Võ
“Tiểu hữu nhận biết lão hủ sao?” Nghe được lời Tiêu Phàm nói, lão giả hơi hơi ngoài ý muốn nhìn Tiêu Phàm, trong nhận thức của hắn, Tiêu Phàm chưa gặp qua mình mới đúng.
Sắc mặt Tiêu Phàm hồi lâu mới khôi phục bình tĩnh, hít sâu một cái, lắc lắc đầu nói: “Không quen biết.”
Mặc dù nói như vậy, nhưng trong lòng hắn đã dung hợp lão giả cùng một khuôn mặt cùng một chỗ, không khỏi cau mày một cái, trong lòng trầm ngâm nói: “Giống, rất giống!”
“Tiểu hữu cũng không nói thật.” Lão giả mỉm cười, lập tức nghiêm mặt, hơi hơi chắp tay nói: “Lão hủ Tiêu Thần Võ, chào Tu La điện chủ.”
“Tiền bối khách khí, Tiêu Phàm phải chào tiền bối mới đúng.” Tiêu Phàm vội vàng đáp lễ, con ngươi lại thỉnh thoảng đánh giá lão giả, khó nén vẻ kinh ngạc.
Mặc dù hắn đã sớm đoán được Điện chủ Truyền Thừa điện tên là Tiêu Thần Võ, nhưng chính tai nghe được, trong lòng vẫn khó tránh khỏi không bình tĩnh.
Hắn vốn nghĩ bộ dáng của Tiêu Thần Vũ là một trung niên nam tử anh minh thần võ, hoàn toàn không nghĩ tới hắn vậy mà là một lão giả, huyết khí đã cực kỳ khô bại.
Đây cũng là lý do ngay từ đầu Tiêu Phàm không dám nhận người này chính là Tiêu Thần Võ, thật sự là cùng hình tượng Tiêu Thần Võ trong lòng Tiêu Phàm Tiêu khác biệt quá lớn.
Chỉ có thể nói, người không thể xem bề ngoài!
Đương nhiên, cũng là do Tiêu Phàm trước đó đoán sai, nếu không, hắn cũng sẽ không kinh ngạc như thế.
“Trong lòng tiểu hữu có nghi hoặc gì, cứ nói ra, có lẽ lão hủ có thể thay ngươi giải đáp.” Tiêu Thần Võ cười tủm tỉm nhìn Tiêu Phàm, bộ dáng hòa ái dễ gần.
Tiêu Phàm hít sâu một cái, nhìn chăm chú Tiêu Thần Võ, ngẫm lại, Tiêu Phàm vẫn hỏi ra nghi ngờ trong lòng: “Không biết tiền bối cùng Tu La điện chủ đời thứ nhất Dạ Cửu Thiên quan hệ ra sao?”
Không sai, đây chính là nguyên nhân Tiêu Phàm kinh ngạc, Tiêu Thần Võ trước mắt này, cùng với Cửu U Ma Huyết lúc trước hắn luyện hóa, Dạ Cửu U huyễn hóa Tu La điện chủ đời thứ nhất Dạ Cửu Thiên giống nhau y hệt.
Chỉ là lúc trước hắn nhìn thấy Dạ Cửu Thiên là một trung niên nam tử, nhìn qua khoảng năm mươi tuổi, trên người khoác huyết sắc chiến giáp, tư thế hiên ngang.
Chỉ cần một cái bóng mờ, tựa như chúa tể của cả thiên địa, toàn bộ thế giới ở trước mặt hắn đều lộ ra nhỏ bé, đó là uy thế bậc nào.
Mà Tiêu Thần Võ trước mắt này thì đã tới giai đoạn tuổi già, có điều cho dù già, nhưng hắn cũng mày kiếm mắt sáng, mặt như đao tước.
Nếu như nói cả người Dạ Cửu Thiên lộ ra khí tức phách tuyệt thiên địa, Tiêu Thần Võ trước mắt này lại là hư vô phiêu miểu, tiên phong đạo cốt.
Mặc dù một người là trung niên, một người là lão niên, nhưng vẫn có thể nhìn thấy hình dáng khuôn mặt của hai người, cơ hồ giống nhau như đúc.
Nếu như không phải khí tức trên người cả hai quá khác biệt, cùng với thị giác mang đến chênh lệch, Tiêu Phàm đã cho rằng người trước mắt là Tu La điện chủ đời thứ nhất Dạ Cửu Thiên.
Nghe được lời nói của Tiêu Phàm, Tiêu Thần Võ mỉm cười, tựa như đã sớm đoán được suy nghĩ trong lòng của Tiêu Phàm, cũng không có quá nhiều bất ngờ, vô cùng bình thản nói: “Tiểu hữu gặp qua Dạ Cửu Thiên?”
Tiêu Phàm gật đầu, đơn giản kể lại sự việc Dạ Cửu U biến hóa thành Dạ Cửu Thiên một lần, con ngươi hắn nhìn chằm chằm vào Tiêu Thần Võ, chờ đợi Tiêu Thần Võ trả lời.
Khiến Tiêu Phàm kinh dị là, cả hai càng nhìn càng giống nhau.
Tiêu Thần Võ cười nhạt một tiếng, ra hiệu cho Tiêu Phàm ngồi xuống, sau đó pha một bình trà thơm, rót cho Tiêu Phàm một ly.
Tiêu Phàm không khỏi thầm than, sự kiên nhẫn của Tiêu Thần Võ không phải là bình thường, mình đã hận không thể lập tức biết rõ liên hệ giữa cả hai, hắn ngược lại vân rất thoải mái, bây giờ còn có tâm tư pha trà uống.
“Nói theo một ý nghĩa nào đó, ta chính là Dạ Cửu Thiên.” Đột nhiên, Tiêu Thần Võ mở miệng nói.
Lời này không nói thì thôi, nói ra kinh người, lời này nhất định chính là nói ra làm cho người ta kinh ngạc đến chết.
Ngụm nước trà trong miệng Tiêu Phàm, kém chút trực tiếp phun đi ra, nuốt xuống ngùm trà này, hắn kinh hãi nói: “Ngươi chính là Dạ Cửu Thiên?”
Cũng khó trách Tiêu Phàm không bình tĩnh như thế, Dạ Cửu Thiên chính là Tiêu Thần Võ, Tiêu Thần Võ chính là Dạ Cửu Thiên, việc này chẳng phải là đại biểu cho Tu La điện chủ đời thứ nhất chưa từng tử vong?
“Sự tình không phải đơn giản như ngươi nghĩ đâu, ngươi nghe lão hủ chậm rãi kể lại.” Tiêu Thần Võ ra hiệu Tiêu Phàm ngồi xuống, bưng một chén trà khẽ nhấp một cái nói.
Tiêu Phàm bất đắc dĩ, đành phải ngồi xuống lần nữa, nghe Tiêu Thần Võ nói cặn kẽ.
“Sự tình còn phải nói tới từ mấy vạn năm trước.” Tiêu Thần Võ chậm rãi nói, tựa như lâm vào bên trong hồi ức xa xôi: “Cụ thể bao lâu, lão hủ cũng không nhớ kỹ, chí ít cũng có hai ba vạn năm, vốn là một tiểu thế giới an bình, bởi vì hai người đến mà phát sinh biến hóa.”
Tiêu Phàm lẳng lặng nghe, cũng không quấy rầy.
“Hai người này chính là Dạ Cửu Thiên cùng Dạ Cửu U.” Tiêu Thần Võ tiếp tục nói, thần sắc trở nên có chút mê ly.
“Mấy vạn năm trước Dạ Cửu U tiến vào Chiến Hồn đại lục? Dạ Cửu Thiên không phải người của cái thế giới này?” Trong lòng Tiêu Phàm vô cùng kinh ngạc, nhưng hắn vẫn không cắt đứt, tiếp tục nghe Tiêu Thần Võ kể rõ.
Chính như Tiêu Thần Võ nói, mấy vạn năm trước, Dạ Cửu Thiên cùng Dạ Cửu U tiến vào thế giới này, nói theo một ý nghĩa nào đó, Dạ Cửu Thiên xác thực xem như một cái kẻ ngoại lai.
Chuẩn xác mà nói, Dạ Cửu Thiên cùng Dạ Cửu U sở dĩ có thể tiến vào nơi này, là bởi vì đánh vỡ vách ngăn không gian nào đó, bị một cỗ sức mạnh hư vô kéo vào nơi đây.
Hai người sau khi tiến vào thế giới này, cũng chưa từng sống chung hòa bình, vẫn chém giết không ngừng, một tiểu thế giới sao có thể chịu đựng được hai cường giả Thiên Thần chém giết.
Dưới uy thế của hai người trùng kích, thiên địa đều gần như vỡ nát, tu sĩ trên Chiến Hồn đại lục càng là tử thương thảm trọng, dường như đến tận thế.
Nhưng mà, Chiến Hồn đại lục cũng không thiếu cường giả chân chính, lúc đó đột nhiên có một con thần long đứng ra.
“Thần long này chính là Huyết Thần Long Đế Thương?” Tiêu Phàm cắt ngang hồi ức Tiêu Thần Võ, thử hỏi.
“Không sai.” Tiêu Thần Võ gật đầu, tiếp tục nói: “Đế Thương lúc ấy là thủ hộ giả của thế giới này, có thể nó vẫn chưa chân chính trưởng thành, tự nhiên không phải đối thủ của hai cường giả Thiên Thần, cho nên giữa hai người chọn ra một người.”
Không cần Tiêu Thần Võ nói, Tiêu Phàm cũng biết rõ, Đế Thương nhất định lựa chọn đứng về phía Dạ Cửu Thiên, nếu không, Tu La điện cũng sẽ không một mực bảo vệ nhục thân của hắn.
“Ngươi cũng đã gặp qua tàn niệm của Đế Thương rồi, sự việc về sau có lẽ cũng biết rõ một chút, ta không nói nhiều nữa.” Tiêu Thần Võ nhìn Tiêu Phàm một cái nói.
Tiêu Phàm gật đầu, kết cục hắn tự nhiên đã đoán được, Dạ Cửu Thiên cùng Dạ Cửu U thực lực vốn tương đương, có Đế Thương gia nhập, Dạ Cửu U đâu thể là đối thủ của Dạ Cửu Thiên nữa.
Nhưng Tiêu Phàm có thể nhìn ra từ cái chết của Đế Thương, Dạ Cửu U khẳng định liều chết đánh cược một lần, giết Đế Thương, cũng làm trọng thương Dạ Cửu Thiên, về phần chuyện về sau như thế nào, hắn không biết.
“Dạ Cửu U hao hết thần lực, muốn hủy diệt thế giới này, cuối cùng bị Đế Thương cùng Dạ Cửu Thiên ngăn cản.” Tiêu Thần Võ lại nói, “Chỉ là Dạ Cửu Thiên cùng Đế Thương trả giá cũng không nhỏ, Đế Thương chết đi, Dạ Cửu Thiên cũng cận kề tử vong! Thậm chí, Dạ Cửu U còn chạy thoát khỏi Chiến Hồn đại lục!”
Tiêu Phàm hơi nhíu mày, hắn khó có thể tưởng tượng sự khủng bố cùng thảm trọng của trận chiến kia, đường đường là cường giả Thiên Thần cảnh vậy mà kề bên cái chết, thậm chí còn chết một con thần long.
“Sau đó thì sao?” Tiêu Phàm ngưng tiếng nói, nếu như Dạ Cửu U chỉ là trốn đi, vậy sẽ không có những sự việc phía sau xảy ra, rất hiển nhiên, Dạ Cửu U bị trọng thương qua một đoạn thời gian, lại trở về!
Đọc nhanh tại Vietwriter.com
“Tiểu hữu nhận biết lão hủ sao?” Nghe được lời Tiêu Phàm nói, lão giả hơi hơi ngoài ý muốn nhìn Tiêu Phàm, trong nhận thức của hắn, Tiêu Phàm chưa gặp qua mình mới đúng.
Sắc mặt Tiêu Phàm hồi lâu mới khôi phục bình tĩnh, hít sâu một cái, lắc lắc đầu nói: “Không quen biết.”
Mặc dù nói như vậy, nhưng trong lòng hắn đã dung hợp lão giả cùng một khuôn mặt cùng một chỗ, không khỏi cau mày một cái, trong lòng trầm ngâm nói: “Giống, rất giống!”
“Tiểu hữu cũng không nói thật.” Lão giả mỉm cười, lập tức nghiêm mặt, hơi hơi chắp tay nói: “Lão hủ Tiêu Thần Võ, chào Tu La điện chủ.”
“Tiền bối khách khí, Tiêu Phàm phải chào tiền bối mới đúng.” Tiêu Phàm vội vàng đáp lễ, con ngươi lại thỉnh thoảng đánh giá lão giả, khó nén vẻ kinh ngạc.
Mặc dù hắn đã sớm đoán được Điện chủ Truyền Thừa điện tên là Tiêu Thần Võ, nhưng chính tai nghe được, trong lòng vẫn khó tránh khỏi không bình tĩnh.
Hắn vốn nghĩ bộ dáng của Tiêu Thần Vũ là một trung niên nam tử anh minh thần võ, hoàn toàn không nghĩ tới hắn vậy mà là một lão giả, huyết khí đã cực kỳ khô bại.
Đây cũng là lý do ngay từ đầu Tiêu Phàm không dám nhận người này chính là Tiêu Thần Võ, thật sự là cùng hình tượng Tiêu Thần Võ trong lòng Tiêu Phàm Tiêu khác biệt quá lớn.
Chỉ có thể nói, người không thể xem bề ngoài!
Đương nhiên, cũng là do Tiêu Phàm trước đó đoán sai, nếu không, hắn cũng sẽ không kinh ngạc như thế.
“Trong lòng tiểu hữu có nghi hoặc gì, cứ nói ra, có lẽ lão hủ có thể thay ngươi giải đáp.” Tiêu Thần Võ cười tủm tỉm nhìn Tiêu Phàm, bộ dáng hòa ái dễ gần.
Tiêu Phàm hít sâu một cái, nhìn chăm chú Tiêu Thần Võ, ngẫm lại, Tiêu Phàm vẫn hỏi ra nghi ngờ trong lòng: “Không biết tiền bối cùng Tu La điện chủ đời thứ nhất Dạ Cửu Thiên quan hệ ra sao?”
Không sai, đây chính là nguyên nhân Tiêu Phàm kinh ngạc, Tiêu Thần Võ trước mắt này, cùng với Cửu U Ma Huyết lúc trước hắn luyện hóa, Dạ Cửu U huyễn hóa Tu La điện chủ đời thứ nhất Dạ Cửu Thiên giống nhau y hệt.
Chỉ là lúc trước hắn nhìn thấy Dạ Cửu Thiên là một trung niên nam tử, nhìn qua khoảng năm mươi tuổi, trên người khoác huyết sắc chiến giáp, tư thế hiên ngang.
Chỉ cần một cái bóng mờ, tựa như chúa tể của cả thiên địa, toàn bộ thế giới ở trước mặt hắn đều lộ ra nhỏ bé, đó là uy thế bậc nào.
Mà Tiêu Thần Võ trước mắt này thì đã tới giai đoạn tuổi già, có điều cho dù già, nhưng hắn cũng mày kiếm mắt sáng, mặt như đao tước.
Nếu như nói cả người Dạ Cửu Thiên lộ ra khí tức phách tuyệt thiên địa, Tiêu Thần Võ trước mắt này lại là hư vô phiêu miểu, tiên phong đạo cốt.
Mặc dù một người là trung niên, một người là lão niên, nhưng vẫn có thể nhìn thấy hình dáng khuôn mặt của hai người, cơ hồ giống nhau như đúc.
Nếu như không phải khí tức trên người cả hai quá khác biệt, cùng với thị giác mang đến chênh lệch, Tiêu Phàm đã cho rằng người trước mắt là Tu La điện chủ đời thứ nhất Dạ Cửu Thiên.
Nghe được lời nói của Tiêu Phàm, Tiêu Thần Võ mỉm cười, tựa như đã sớm đoán được suy nghĩ trong lòng của Tiêu Phàm, cũng không có quá nhiều bất ngờ, vô cùng bình thản nói: “Tiểu hữu gặp qua Dạ Cửu Thiên?”
Tiêu Phàm gật đầu, đơn giản kể lại sự việc Dạ Cửu U biến hóa thành Dạ Cửu Thiên một lần, con ngươi hắn nhìn chằm chằm vào Tiêu Thần Võ, chờ đợi Tiêu Thần Võ trả lời.
Khiến Tiêu Phàm kinh dị là, cả hai càng nhìn càng giống nhau.
Tiêu Thần Võ cười nhạt một tiếng, ra hiệu cho Tiêu Phàm ngồi xuống, sau đó pha một bình trà thơm, rót cho Tiêu Phàm một ly.
Tiêu Phàm không khỏi thầm than, sự kiên nhẫn của Tiêu Thần Võ không phải là bình thường, mình đã hận không thể lập tức biết rõ liên hệ giữa cả hai, hắn ngược lại vân rất thoải mái, bây giờ còn có tâm tư pha trà uống.
“Nói theo một ý nghĩa nào đó, ta chính là Dạ Cửu Thiên.” Đột nhiên, Tiêu Thần Võ mở miệng nói.
Lời này không nói thì thôi, nói ra kinh người, lời này nhất định chính là nói ra làm cho người ta kinh ngạc đến chết.
Ngụm nước trà trong miệng Tiêu Phàm, kém chút trực tiếp phun đi ra, nuốt xuống ngùm trà này, hắn kinh hãi nói: “Ngươi chính là Dạ Cửu Thiên?”
Cũng khó trách Tiêu Phàm không bình tĩnh như thế, Dạ Cửu Thiên chính là Tiêu Thần Võ, Tiêu Thần Võ chính là Dạ Cửu Thiên, việc này chẳng phải là đại biểu cho Tu La điện chủ đời thứ nhất chưa từng tử vong?
“Sự tình không phải đơn giản như ngươi nghĩ đâu, ngươi nghe lão hủ chậm rãi kể lại.” Tiêu Thần Võ ra hiệu Tiêu Phàm ngồi xuống, bưng một chén trà khẽ nhấp một cái nói.
Tiêu Phàm bất đắc dĩ, đành phải ngồi xuống lần nữa, nghe Tiêu Thần Võ nói cặn kẽ.
“Sự tình còn phải nói tới từ mấy vạn năm trước.” Tiêu Thần Võ chậm rãi nói, tựa như lâm vào bên trong hồi ức xa xôi: “Cụ thể bao lâu, lão hủ cũng không nhớ kỹ, chí ít cũng có hai ba vạn năm, vốn là một tiểu thế giới an bình, bởi vì hai người đến mà phát sinh biến hóa.”
Tiêu Phàm lẳng lặng nghe, cũng không quấy rầy.
“Hai người này chính là Dạ Cửu Thiên cùng Dạ Cửu U.” Tiêu Thần Võ tiếp tục nói, thần sắc trở nên có chút mê ly.
“Mấy vạn năm trước Dạ Cửu U tiến vào Chiến Hồn đại lục? Dạ Cửu Thiên không phải người của cái thế giới này?” Trong lòng Tiêu Phàm vô cùng kinh ngạc, nhưng hắn vẫn không cắt đứt, tiếp tục nghe Tiêu Thần Võ kể rõ.
Chính như Tiêu Thần Võ nói, mấy vạn năm trước, Dạ Cửu Thiên cùng Dạ Cửu U tiến vào thế giới này, nói theo một ý nghĩa nào đó, Dạ Cửu Thiên xác thực xem như một cái kẻ ngoại lai.
Chuẩn xác mà nói, Dạ Cửu Thiên cùng Dạ Cửu U sở dĩ có thể tiến vào nơi này, là bởi vì đánh vỡ vách ngăn không gian nào đó, bị một cỗ sức mạnh hư vô kéo vào nơi đây.
Hai người sau khi tiến vào thế giới này, cũng chưa từng sống chung hòa bình, vẫn chém giết không ngừng, một tiểu thế giới sao có thể chịu đựng được hai cường giả Thiên Thần chém giết.
Dưới uy thế của hai người trùng kích, thiên địa đều gần như vỡ nát, tu sĩ trên Chiến Hồn đại lục càng là tử thương thảm trọng, dường như đến tận thế.
Nhưng mà, Chiến Hồn đại lục cũng không thiếu cường giả chân chính, lúc đó đột nhiên có một con thần long đứng ra.
“Thần long này chính là Huyết Thần Long Đế Thương?” Tiêu Phàm cắt ngang hồi ức Tiêu Thần Võ, thử hỏi.
“Không sai.” Tiêu Thần Võ gật đầu, tiếp tục nói: “Đế Thương lúc ấy là thủ hộ giả của thế giới này, có thể nó vẫn chưa chân chính trưởng thành, tự nhiên không phải đối thủ của hai cường giả Thiên Thần, cho nên giữa hai người chọn ra một người.”
Không cần Tiêu Thần Võ nói, Tiêu Phàm cũng biết rõ, Đế Thương nhất định lựa chọn đứng về phía Dạ Cửu Thiên, nếu không, Tu La điện cũng sẽ không một mực bảo vệ nhục thân của hắn.
“Ngươi cũng đã gặp qua tàn niệm của Đế Thương rồi, sự việc về sau có lẽ cũng biết rõ một chút, ta không nói nhiều nữa.” Tiêu Thần Võ nhìn Tiêu Phàm một cái nói.
Tiêu Phàm gật đầu, kết cục hắn tự nhiên đã đoán được, Dạ Cửu Thiên cùng Dạ Cửu U thực lực vốn tương đương, có Đế Thương gia nhập, Dạ Cửu U đâu thể là đối thủ của Dạ Cửu Thiên nữa.
Nhưng Tiêu Phàm có thể nhìn ra từ cái chết của Đế Thương, Dạ Cửu U khẳng định liều chết đánh cược một lần, giết Đế Thương, cũng làm trọng thương Dạ Cửu Thiên, về phần chuyện về sau như thế nào, hắn không biết.
“Dạ Cửu U hao hết thần lực, muốn hủy diệt thế giới này, cuối cùng bị Đế Thương cùng Dạ Cửu Thiên ngăn cản.” Tiêu Thần Võ lại nói, “Chỉ là Dạ Cửu Thiên cùng Đế Thương trả giá cũng không nhỏ, Đế Thương chết đi, Dạ Cửu Thiên cũng cận kề tử vong! Thậm chí, Dạ Cửu U còn chạy thoát khỏi Chiến Hồn đại lục!”
Tiêu Phàm hơi nhíu mày, hắn khó có thể tưởng tượng sự khủng bố cùng thảm trọng của trận chiến kia, đường đường là cường giả Thiên Thần cảnh vậy mà kề bên cái chết, thậm chí còn chết một con thần long.
“Sau đó thì sao?” Tiêu Phàm ngưng tiếng nói, nếu như Dạ Cửu U chỉ là trốn đi, vậy sẽ không có những sự việc phía sau xảy ra, rất hiển nhiên, Dạ Cửu U bị trọng thương qua một đoạn thời gian, lại trở về!
Đọc nhanh tại Vietwriter.com