Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 176
Tần Mộng Điệp đem dược dịch đã được luyện xong vào bình ngọc, để trước bàn bọn người Tần Mặc rồi cung kính lui sang một bên.
Không lâu sau, lại truyền tới mấy tiếng vang nhẹ, đám người nhìn lại, chỉ thấy Chu Văn Bân cùng Bạch Vũ cũng đồng thời hoàn thành việc luyện chế dược dịch, Chu Văn Bân khinh thường liếc mắt nhìn Tiêu Phàm, khóe miệng hiện ra nụ cười đắc ý.
Bạch Vũ cũng hiếu kì liếc mắt dò xét Tiêu Phàm, nhưng cũng không để ở trong lòng.
Ngay sau đó, Tuyết Lung Giác, Kiếm Tam, Ngạn Huyền cùng Trương Hi bốn người cũng đồng thời một lần hoàn thành luyện dược, tốc độ nhanh chóng, mười hai tổ phía trước nào có thể so sánh được.
- Oanh long long!
Chỉ có Luyện Dược Đỉch của Tiêu Phàm vẫn rung động như cũ, phía trên khói đặc bốc lên tựa như tùy thời có thể nổ tung, không hề nghi ngờ, Tiêu Phàm liền trở thành tiêu điểm của toàn trường.
- Lão Tam, ngươi cũng không cần chơi trội vậy a.
Bàn Tử lo lắng nhìn Tiêu Phàm, lòng tin của hắn đối với Tiêu Phàm đang giảm không phanh, lúc này là luyện dược chứ không phải là chơi bạo đỉnh a.
- Ca ca nhất định sẽ thành công.
Niệm Niệm nắm chặt bàn tay, trong mắt hiện lên vẻ kiên định.
- Ừ, Lão Nhị nhất định sẽ thành công.
Bàn Tử miễn cưỡng lộ ra nụ cười, mặc dù nói như vậy, nhưng trong lòng hắn cũng hoàn toàn không hề yên tâm.
Thời gian chậm rãi trôi qua, nén hương đã thiêu đốt gần chín phần mười, hiện giờ chỉ còn lại một phần mười, Chu Hùng đột nhiên hơi không kiên nhẫn nói:
- Tần lão, xem hắn ta cũng luyện chế không ra đồ vật gì, như vậy kết thúc thôi.
- Đây hoàn toàn là đang lãng phí thời gian.
Chu Văn Bân cũng gật đầu phụ họa.
- Người này ta biết, hắn gọi là Tiêu Phàm, căn bản không phải là Luyện Dược Sư gì.
Cách đó không xa, Trương Hi gật đầu cười lạnh nhìn Tiêu Phàm.
- Nguyên lai hắn thực sự không phải là Luyện Dược Sư, đây là cố ý tới gây rối sao?
- Không thể không nói, luyện dược không được mà gây rối lại có khả năng, ta còn chưa từng thấy ai có thể làm Luyện Dược Đỉnh rung động thời gian dài mà không bị bạo tạc.
- Người này muốn nổi danh đến phát điên rồi, không biết luyện dược cũng dám lên đài, đây là muốn vũ nhục Luyện Dược Sư Công Hội sao?
Đám người cùng lộ ra vẻ khinh bỉ. Mấy người phía đã mồ hôi đầm đìa, hiển nhiên là bị Tiêu Phàm dọa sợ, nhìn thấy Luyện Dược Đỉnh không ngừng rung động, tim bọn hắn cũng nhảy loạn lên.
- Một chút thời gian cuối cùng, chờ xem như thế nào?
Tần Mặc nhàn nhạt mở miệng, bất quá trong lòng hắn cũng khẩn trương tới cực điểm, nếu như Tiêu Phàm thực không biết luyện dược, bản thân mình lại ra sức bảo vệ hắn thì há chẳng phải sẽ trở thành trò cười lớn nhất trong Luyện Dược Sư Công Hội.
- Nếu Tần lão nói như thế, vậy liền chờ một chút đi.
Chu Hùng cười nhạt một tiếng, hắn đã chuẩn bị sẵn nhìn Tần Mặc trở thành trò cười.
- Thực không biết là ai lại đề cử hắn, một chút mắt nhìn đều không có.
Chu Văn Bân cười lạnh nói.
Tần lão mặt đỏ ửng, Chu Hùng vội ho nhẹ một tiếng, trong lòng muốn cười nhưng lại không dám bật cười.
Mắt thấy nén nhang dài đã dần dần thiêu đốt đến tận phía dưới, đám người sắc mặt cười lạnh cùng vẻ trào phúng cũng càng thêm tùy ý.
Tại chính giữa đài, trên trán Tiêu Phàm cũng chảy ra vài giọt mồ hôi, sắc mặt hơi trắng bệch, trong lòng thầm mắng nói:
- Loại thủ pháp luyện dược thực không phải người có thể nghĩ ra được, Hồn Lực tiêu hao thực sự quá lớn, cũng may chỉ còn lại một bước cuối cùng. Nghĩ đến đây, đột nhiên toàn thân Tiêu Phàm điều động Hồn Lực hướng về bên trong Luyện Dược Đỉnh điên cuồng dũng mãnh lao tới, Luyện Dược Đỉnh rung động càng thêm lợi hại.
-Ken két!!!
Từng tiếng giòn vang lên từ Luyện Dược Đỉnh truyền ra ngoài, lít nha lít nhít đường vân nứt bể lan ra bốn phương tám hướng.
- Không thể nào?
Trong lòng đám người bỗng nhiên rung động, toàn bộ đều lùi về phía sau mấy bước.
- Bạo!
Trong lòng Tiêu Phàm một tiếng quát nhẹ, Hồn Lực trong nháy mắt bị rút lấy không còn, toàn bộ xông vào bên trong Luyện Dược Đỉnh, ngay tại lúc đó, bốn phía thiên địa linh khí cuồn cuộn động, điên cuồng tràn vào bên trong Luyện Dược Đỉnh.
Nhất thời, trong đại sảnh xuất hiện một trận Linh Khí phong bạo!
- Oanh!
Một tiếng nổ lớn vang lên, Luyện Dược Đỉnh đột nhiên nổ tung hóa thành vô số mảnh vỡ bay ra bốn phương tám hướng, một cỗ mùi cháy khét tràn ngập khắp nơi, toàn trường sương mù bao phủ, làm người ta không thấy bên trong phát sinh chuyện gì.
- Á đù, rốt cục cũng bạo tạc thành công, cũng may những người khác đều đã luyện xong, mấy trượng xung quanh không có ai, bằng không sẽ có rất nhiều người bị thương.
- Tiểu tử kia muốn nổi danh đến điên rồi, Hồn Lực cuồng bạo như thế trùng kích nhất định sẽ nổ chết hắn!
- Nổ chết thì không thể a, dù sao hắn cũng là Chiến Tông cảnh, bất quá khẳng định là bị thương, đoán chừng không dưới nửa năm sẽ không xuống được giường.
Đám người cùng lắc đầu, một mặt khinh thường nhìn đám khói nồng đậm trong trung ương.
Phụ tử Chu Hùng, phụ tử Trương Nhiễm đều lộ ra nụ cười lạnh lùng, bọn hắn rất chờ mong Tiêu Phàm sẽ có kết quả như thế nào.
- Khụ khụ, rốt cục cũng bạo tạc.
Một trận ho khan xen lẫn tiếng mắng chửi từ bên trong truyền đến, ngay sau đó, một thân ảnh chật vật đi tới.
Chỉ thấy góc áo Tiêu Phàm bị phá nát, cháy đen một mảnh, trong miệng còn phun khói đặc.
- Phốc phốc!
Tần Mộng Dao nhịn không được liền bật cười, rất nhiều người muốn cười nhưng lại không dám cười.
Cái tên gia hỏa này chẳng lẽ tự tìm cái chết không thành, vậy mà cố ý để Luyện Dược Đỉnh bạo tạc, phải biết, mỗi năm đều luôn xuất hiện sự kiện Luyện Dược Đỉnh bạo tạc khiến Luyện Dược Sư chết thảm.
- Ngươi đứng ở đó đừng nhúc nhích, ta qua xử trí ngươi!
Trung niên mỹ phụ Lãnh U hừ lạnh một tiếng, lãnh đạm liếc mắt nhìn Tiêu Phàm.
Tiêu Phàm không biết vì sao, bất đắc dĩ nhún nhún vai.
Tần Mặc trầm mặc không nói, sắc mặt vô cùng khó coi, lập tức bất đắc dĩ lắc đầu, bản thân lần này thực sự là nhìn lầm người.
Lập tức ba vị ban giám khảo thu hồi ánh mắt, nhìn về phía chiếc bình trên mặt bàn, trong tay cầm giấy bút, bắt đầu chấm điểm cho đám người.
Thời gian nửa chén trà nhỏ, ba người cầm phiếu điểm trên tay đưa một cái cho người hầu, hiển nhiên là đi thống kê điểm số.
Qua thời gian một nén nhang, người hầu cầm một trang giấy đưa cho Tần Mặc, Tần Mặc liếc mắt nhìn Chu Hùng, Chu Hùng biết rõ, Tần Mặc giờ phút này tâm tình rất không tốt.
- Vương Nhai, Nhị Phẩm Sơ Giai dược dịch, mười lăm điểm.
Chu Hùng đọc lên danh tự thứ nhất.
Thành tích quyết định rất đơn giản, dược dịch tổng cộng chia làm Cửu Phẩm, mỗi Nhất Phẩm lại phân làm Tứ Giai: Sơ Giai, Trung Giai, Cao Giai, Đỉnh Giai, mỗi một giai cao hơn liền có thể tăng thêm một phần.
Ba vị ban giám khảo cộng lại điểm số, giống như Vương Nhai luyện chế ra dược dịch Nhị Phẩm Sơ Giai, mỗi người cho hắn năm điểm, cộng lại chính là mười lăm điểm, đây chính là thành tích cuối cùng.
- Ta thành công rồi!
Một thanh niên cao gầy mặc áo đen kích động kêu to, mặc dù chỉ là luyện chế ra Nhị Phẩm Dược Dịch, nhưng cũng xem như thông qua khảo hạch, từ nay về sau hắn chính là một tên Nhị Phẩm Luyện Dược Sư.
- Vương Nhai đúng thực sự là may mắn.
Trong mắt rất nhiều người lóe qua vẻ hâm mộ, càng là có không ít người nhận biết Vương Nhai, bắt đầu nịnh bợ hắn.
Một tên Luyện Dược Sư vô luận ở đâu đều sẽ nổi tiếng, cho dù Vương Nhai chỉ là Nhị Phẩm Luyện Dược Sư, tại Hoàng Thành có lẽ không tính là gì, nhưng ở bên trong một ít tiểu gia tộc sẽ được cung phụng như là Trưởng Lão, được rất nhiều tài nguyên tốt để tu luyện.
- Lý Tuyền Tâm, Nhất Phẩm Đỉnh Giai, mười hai điểm!
Lại một cái tên khác từ miệng Chu Hùng thốt ra.
Có kích động, tự nhiên cũng có những mất mát, đặc biệt là những người bị đánh giá là con số không, mặc dù luyện chế ra dược dịch nhưng cũng không thành công.
Còn có một ít người có thực lực luyện chế Nhị Phẩm, thậm chí Tam Phẩm Dược Dịch, thế nhưng thời gian một nén nhang quá ngắn, nửa đường liền phát sinh một chút sự tình ngoài ý muốn nên mới dẫn đến thất bại.
Chỉ có một mình Tiêu Phàm đứng ở đây, dường như trở thành một tên diễn viên quần chúng, đây hết thảy không có quan hệ gì với hắn, có vài người khác đang cười lạnh nhìn Tiêu Phàm, tựa như muốn nói, tiểu tử ngươi dám đùa giỡn Luyện Dược Sư Công Hội, nhất định là đang muốn chết.
- Trương Hi, Tứ Phẩm Sơ Giai, ba mươi chín điểm!
Thanh âm Chu Hùng đột nhiên vang lên, toàn trường trong nháy mắt yên tĩnh, tất cả ánh mắt mọi người đều nhao nhao rơi vào trên người Trương Hi.
MềuSiuBự-