Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 677
Song
SipwxnaShṙnh Chiến Hồn?
Bát Trưởng Lão cùng cường giả Huyết Lâu tất cả đều mắt trợn tròn, dù trước đó Tiêu Phàm đột phá Chiến Hoàng cảnh hậu kỳ, bọn hắn vẫn không thấy Tiêu Phàm ẩn tàng Vô Tận Chiến Hồn.
Bởi vì thực lực Tiêu Phàm đã đủ đột phá Chiến Hoàng cảnh đỉnh phong, có thể ngăn chặn ba động Chiến Hồn.
Nhưng Tiêu Phàm vừa mới đột phá Chiến Hoàng cảnh đỉnh phong, mặc dù đem Vô Tận Chiến Hồn ẩn tàng rất tốt, nhưng cuối cùng vẫn bại lộ sự tồn tại của Vô Tận Chiến Hồn.
- Tiêu rồi, U Linh vậy mà nắm giữ Song Sinh Chiến Hồn?
Dù là Huyết Tâm Lạc cũng phải trợn tròn mắt. Hắn đã gặp U Linh Chiến Hồn của Tiêu Phàm, nhưng chưa từng thấy qua Tiêu Phàm còn nắm giữ Chiến Hồn Hỏa Diễm đặc thù.
Trong lòng Tiêu Phàm cũng thầm nói không tốt, hắn đã không cân nhắc toàn diện, ở đây đều là cường giả Chiến Đế cảnh.
Mỗi lần đột phá cảnh giới, U Linh Chiến Hồn cùng Vô Tận Chiến Hồn đều sẽ phát sinh dị động, lần này hắn cho là có thể áp chế rất tốt, nhưng vẫn để lộ ra Hồn Lực ba động.
Song Sinh Chiến Hồn, đây chính là một trong át chủ bài lớn nhất của hắn, cho đến nay, trừ lần trước đó gặp Phượng Vĩ Hỏa Điểu, hắn cũng chưa bao giờ phát huy lực lượng chân chính của Vô Tận Chiến Hồn.
Bây giờ hiển lộ ra, hắn liền biết không tốt rồi.
Dù sao, lần này đột phá Hồn Lực ba động của Vô Tận Chiến Hồn quá mức cường đại. Lần trước Tiêu Phàm đột phá Chiến Hoàng cảnh, Túy Ông ở bên cạnh cũng chỉ hoài nghi mà thôi, không có chân chính xác nhận.
Nhưng hiện tại, cơ hồ tất cả mọi người đều nhất trí xác nhận sự tồn tại của Vô Tận Chiến Hồn.
- Chiến Hồn Hỏa Diễm?
Cũng đúng lúc này, hai đạo thân ảnh nơi xa gào thét tới, trong nháy mắt xuất hiện ở trước người bọn Bát Trưởng Lão.
- Chiến Thiếu Chủ, Huyết Thiếu Chủ!
Trừ Bát Trưởng Lão ra, những người khác nhao nhao đối với người tới cung kính thi lễ.
Người tới chính là Chiến Vô Cực và Huyết Vô Tuyệt, hai người trước kia cũng cảm nhận được Hỏa Diễm Chi Lực trên người Tiêu Phàm, trong lòng cũng cực kỳ không bình tĩnh được, bởi vì hai người trước kia cũng gặp qua U Linh Chiến Hồn của Tiêu Phàm.
- Vô Cực, Vô Tuyệt, các ngươi nhanh như vậy đã hoàn thành nhiệm vụ?
Thái độ Bát Trưởng Lão đối với hai người Chiến Vô Cực và Huyết Vô Tuyệt hoàn toàn khác biệt.
Rốt cuộc không có bất kỳ vẻ ngạo mạn gì, có chăng chỉ là hiền lành, hòa ái, giờ phút này hắn căn bản không giống một sát thủ.
- Bát Trưởng Lão, mọi người, hi vọng các ngươi nhìn thấy đều im hết cho ta, một chữ cũng không được nói ra.
Huyết Vô Tuyệt nhìn đám người sát khí nặng nề nói, sau đó làm một động tác cắt cổ.
- Vâng, Thiếu Chủ!
Những người khác toàn thân run lên, nhao nhao gật đầu.
Bát Trưởng Lão mang theo nghi hoặc nhìn Huyết Vô Tuyệt, rất hiển nhiên, trong lòng hắn vẫn còn có chút khó chịu, bản thân dù sao cũng là Bát Trưởng Lão, Huyết Vô Tuyệt ngươi mặc dù là Thiếu Chủ nhưng vẫn không thể uy hiếp ta.
- Bát Trưởng Lão.
Huyết Vô Tuyệt giống như nhìn ra ý tứ của Bát Trưởng Lão, tụ thanh âm thành tuyến nói:
- Ngươi cảm thấy còn ai có thể dạy dỗ U Linh lĩnh ngộ Tứ Trọng Sát Ý sao?
- Chẳng lẽ là?
Con ngươi Bát Trưởng Lão hơi hơi co rụt lại, thử hỏi nhìn Huyết Vô Tuyệt.
Bát Trưởng Lão hít vào ngụm khí lạnh, toàn thân rung động kịch liệt một cái, sau một lát mới nói:
- Các ngươi đều nhớ kỹ cho ta, ai nói sự tình U Linh nắm giữ Song Sinh Chiến Hồn ra bên ngoài, chết hết!
- Rõ.
Toàn thân đám người phát lạnh, hoàn toàn không dám có bất kỳ phản kháng gì. Mặc dù bọn hắn không biết Huyết Vô Tuyệt cùng Bát Trưởng Lão vừa nãy nói cái gì, nhưng bọn hắn cũng biết rõ sự tình tính rất nghiêm trọng.
Sự tình này nhất định phải xem như bí mật lớn nhất của bản thân, chôn ở trong lòng.
- Vô Tuyệt, La Phong phải chăng muốn?
Bát Trưởng Lão lại thử thăm dò hỏi.
- Không cần.
Huyết Vô Tuyệt lắc đầu, nhàn nhạt nhìn không trung nói:
- Ta tin tưởng, U Linh có thể giết chết hắn.
Đám người hít sâu một cái, nhao nhao ngẩng đầu nhìn về phía không trung.
Không trung phía trên, Tiêu Phàm vội vàng thu liễm Hồn Lực Vô Tận Chiến Hồn, liếc nhìn lấy Bát Trưởng Lão bọn hắn nơi xa, thầm nghĩ trong lòng: - Hi vọng bọn hắn chỉ cho rằng ta nắm giữ Chiến Hồn Hỏa Diễm đặc thù, mà không phải là Vô Tận Chiến Hồn.
Hắn giờ phút này cảm giác bản thân tràn ngập lực lượng, kinh mạch toàn thân mở rộng gấp bội, Hồn Lực cuồn cuộn như giang hà mãnh liệt, Hồn Lực bên trong Hồn Hải càng như Hung Thú, điên cuồng gào thét.
Dù đối mặt Chiến Đế cảnh La Phong, Tiêu Phàm cũng cảm giác hoàn toàn có thể tuỳ tiện nghiền sát.
Đột phá Chiến Hoàng đỉnh phong, hắn có thể chân chính phát huy ra uy lực Tứ Trọng Sát Phạt Chi Ý, uy lực này thậm chí có thể giết Chiến Đế.
Khó trách trước đó Tiêu Phàm cảm giác bản thân còn thiếu một chút, không cách nào chân chính dung hợp uy lực Tứ Trọng Sát Phạt Chi Ý, nhưng hiện tại, hắn tin tưởng mình có thể xem thường bất luận kẻ nào dưới Chiến Đế cảnh.
So với Chiến Hoàng trung kỳ, Tiêu Phàm cảm giác bản thân còn cường đại gấp mười lần.
- Song Sinh Chiến Hồn, ngươi là Song Sinh Chiến Hồn!
La Phong trong miệng ho ra máu, kinh hãi nhìn Tiêu Phàm, trong lòng khó coi tới cực điểm.
Hắn biết Tiêu Phàm vô luận như thế nào đều không chết được, hoàn thành Nhiệm Vụ Ngũ Tinh không nói, hiện tại Tiêu Phàm lại nắm giữ Song Sinh Chiến Hồn. Nếu hắn dám giết Tiêu Phàm, Bát Trưởng Lão trước tiên sẽ lấy tính mạng của hắn.
Thế nhưng không giết, chẳng lẽ bản thân mình phải chết?
- Tiếp tục.
Tiêu Phàm thản nhiên nói, một bộ áo bào đen không gió mà bay, tóc đen dày đặc trên không trung bay lên, một tay dẫn theo Tu La Kiếm, đứng lơ lửng trên không, trên người tản ra một cỗ khí thế vô địch.
Tiếp tục? La Phong có loại xúc động muốn thổ huyết, đừng nói hiện tại không giết chết Tiêu Phàm, cho dù có thể, hắn cũng không dám giết Tiêu Phàm.
Một người nắm giữ Chiến Hồn Hỏa Diễm đặc thù trong mắt một đám Trưởng Lão Huyết Lâu là cái gì, hắn rất rõ ràng.
- Ngươi đã không giết ta, vậy ta không khách khí.
Tiêu Phàm chậm rãi nâng Tu La Kiếm trong tay, Hồn Lực cuồn cuộn dung nhập bên trong Tu La Kiếm, trong chớp mắt, Tu La Kiếm biến thành xích huyết như máu.
Từng đạo khí tức như có như không từ trên người Tiêu Phàm hiển hiện ra, bốn phía hư không đều bị đông kết.
Oanh!
Đột nhiên, tiếng vang đáng sợ từ trên người Tiêu Phàm truyền ra, Sát Phạt Chi Khí cuồng bạo như một mảnh đại dương mãnh liệt hướng bốn phương tám hướng, bên trong mấy trăm trượng xung quanh toàn bộ bị che kín.
- Thật mạnh!
Toàn thân đám Trưởng Lão Huyết Lâu run rẩy một cái, cỗ Sát Phạt Chi Ý này dường như so với Sát Phạt Ý Chí còn kinh khủng hơn một chút.
Sắc mặt La Phong trong nháy mắt trắng bạch, thân thể hắn vậy mà run rẩy.
Cũng đúng lúc này, Tiêu Phàm nâng Tu La Kiếm trong tay lên, tiên diễm như huyết kiếm tức giận nở rộ, U Linh Chiến Hồn cùng Tiêu Phàm hòa làm một thể.
Giờ phút này Tiêu Phàm chính là Tu La đẫm máu chân chính, sợi tóc lượn lờ trong từng tia sương mù màu máu.
- Thiên Nhân Hợp Nhất!
La Phong kinh hô một tiếng, hắn nào còn dám dừng ở chỗ này, giờ phút này Tiêu Phàm so với hắn suy nghĩ đột phá đến Chiến Hoàng cảnh đỉnh phong còn đáng sợ hơn rất nhiều.
Nghĩ vậy, La Phong nhấc chân chạy, nếu không thể giết ngươi, vậy ta chạy vẫn không được sao?
- Sát Phạt Chi Kiếm.
Khẽ nói một tiếng, Tiêu Phàm chậm rãi xuất kiếm, nhìn như rất chậm nhưng một kiếm này lại nhanh đến cực hạn.
La Phong vừa mới chạy khoảng hơn mười trượng, thân thể thế mà cứng ngắc tại chỗ, thời gian dường như dừng lại ở một màn này.
Cường giả Huyết Lâu phía dưới trợn mắt hốc mồm nhìn không trung, cũng bị khí thế Tiêu Phàm chấn nhiếp, chỉ có Chiến Vô Cực và Huyết Vô Tuyệt cùng Bát Trưởng Lão là coi như bình tĩnh.
- Phốc!
Đột nhiên ở giữa một tiếng vang giòn, thân thể La Phong một phân thành hai, sau đó bị vô tận Sát Phạt Chi Khí xé rách ra, hóa thành vô số huyết khí.
Đây chính là Tuyệt Thế Chiến Hoàng Tiêu Phàm, một kiếm có thể trảm cường giả Chiến Đế.
Khiến mọi người hít một hơi lạnh là huyết khí cuồn cuộn trên bầu trời đột nhiên quay về, cấp tốc hướng về Tu La Kiếm trong tay Tiêu Phàm gào thét đến.