Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1034
Thần sắc ngũ trường lão Tư Đồ thế gia khẽ động, ánh mắt âm trầm mở miệng nói:
- Nếu vậy thì xem ra người này có dụng tâm kín đáo rồi.
Mọi người còn lại cũng đều gật đầu, người giữ quyển trận pháp nếu như không phải muốn chết thì sẽ biết được truyền ra ngoài có bao nhiêu phiền phức, nhưng nếu hắn còn làm vậy thì mục đích của hắn là gi? Lẽ nào thực sự vì muốn tốt cho bách tính trong thiên hạ mà bán quyển trận pháp đi?
Sợ rằng sự tình không hề đơn giản như vậy.
Tư Đồ Phục ngồi dậy từ trên ghế cất cao giọng nói:
- Tư Đồ thế gia ta tuy là một trong bốn thế lực lớn nhất hiện giờ nhưng vốn dĩ không so được với ba nhà kia. Trước đây tiến vào chiếm giữ Linh Mạch Chi Địa là muốn tìm một ít mầm tốt, tìm một chút tài nguyên tu luyện cho gia tộc nhưng không nghĩ rằng tam trưởng lão, thất trưởng lão và hơn mười Linh Giai đã bị thất bại toàn bộ chết hết, điều này khiến cho thực lực của gia tộc giảm đi một bậc! Thù này lão phu khắc sâu trong lòng chưa bào giờ quên! Chẳng qua hiện giờ quyển trận pháp kia là thứ mà Tư Đồ thế gia chúng ta bắt buộc phải có, nếu như quyển trận pháp này có công hiệu như lời hắn nói vậy thì Tư Đồ thế gia chúng ta vẫn có khả năng chấn hưng lại, nhị trưởng lão!
Lời Tư Đồ Phục vừa dứt, nhị trưởng lão ngồi dưới chỗ của Tư Đồ Thiên Hà vội vã đứng dậy nói:
- Có.
- Ngươi mang theo những người này đi vào trong Loa Thành, mặc kệ dùng phương pháp gì cũng phải đoạt quyển trận pháp tới tay, tốt nhất là để tên tinh thông trận pháp kia cũng tới Tư Đồ thế gia luôn!
- Vâng!
Tư Đồ Thiên Hà lên tiếng.
- Việc này không nên chậm trễ, ta phải đi ngay bây giờ.
- Uhm, đi đường cẩn thận, có lẽ lần này không chỉ có người của Tư Đồ thế gia ta đi đâu, người của ba gia tộc kia cũng sẽ đi.
Nhị trưởng lão Tư Đồ thế gia Tư Đồ Thiên Hà là cao thủ Linh Giai thượng phẩm, cho dù trong toàn bộ đại lục cũng là tồn tại đứng đầu, có thể xuất ra cao nhân như thế này có thể tưởng tượng được Tư Đồ Phục coi trọng việc này như thế nào.
Như trong dự định của Đường Phong, tin tức về quyển trận pháp lan tràn tới phạm vi cực lớn, không chỉ Tư Đồ thế gia bị kinh động mà ngay cả Cổ gia trong bốn thế lực lớn cũng chiếm được tin tức này.
Chẳng qua Cổ gia cũng không gióng trống khua chiêng thảo luận như Tư Đồ thế gia, tin tức vừa truyền tới tai gia chủ Cổ U Nguyệt, một nữ nhân tám mươi tuổi có vẻ đẹp thanh xuân vĩnh hàng nhìn qua như một thiếu nữ hai tám nhẹ nháng kéo sợi tóc của mình, khẽ cười nói:
- Có ý tứ, không phải các trận pháp cho tới bây giờ đều thuộc về địa phương kia hay sao? Vì sao lại có thể gặp được tại địa phương nhỏ bé như Loa Thành? Lại nói tiếp, địa phương kia cũng sắp mở ra rồi, trong chuyện này có quan hệ mở ám gì không?
- Tiểu tỷ, người muốn đi xem sao?
Hai người thị nữ có đôi mắt lung linh động lòng người bên cạnh trông mong nhìn nàng.
- Đi, tất nhiên là phải đi rồi, nếu không đi sẽ không thấy được tiết mục hay chẳng phải quá đáng tiếc sao. Hừ, sợ rằng Tư Đồ thế gia ngu xuẩn kia sẽ xuất thủ cướp người, nếu như bọn chúng thực sự xuất thủ mới chơi vui… Lần này Cổ gia ta sẽ tham gia vào trường náo nhiệt này.
- Nhưng nên giải thích cho các trưởng lão trong tộc như thế nào đây?
Một người thị nữ lo lắng hỏi.
Khuôn mặt của Cổ U Nguyệt nghiêm lại:
- Cô nãi nãi này mới là gia chủ, gia chủ nghĩ thế nào bọn họ quản được sao? Lão nương đã quản cái gia tộc này từ năm hai mươi tuổi, đến giờ đã tròn tám mươi năm, ngay cả một nam nhân còn chưa hề chạm qua…
- Tiểu tỷ …
- Khụ khụ ….
Trảm Hồn Tông bài danh thứ hai trong bốn thế lực lớn cũng nhận được tin tức, tông chủ Liễu Tông Nguyên ngồi đối diện một nữ tử nói:
- Như Yên đi tới Loa Thành một chuyến xem sao, sợ rằng nơi này sẽ có chuyện lớn phát sinh, nếu như có thể lặng yên không một tiếng động mà mang quyển trận pháp về đây là tốt nhất, nhưng tuyệt đối không cho bất kỳ kẻ nào phát hiện, một khi bị người khác phát hiện tất sẽ bị đuổi giết.
- Rõ.
Liễu Như Yên lên tiếng.
Trong bốn thế lực lớn có ba thế lực bị tác động, nhưng mà thế lực bài danh đệ nhất Chiến gia lại nằm ngoài dự liệu của mọi người không có chủ ý với quyển trận pháp, cho dù biết được tin tức bọn họ cũng không muốn tham dự vào trong đó và cũng không có dự định khác.
Sau khi tin tức truyền ra được tám ngày, xung quanh các cửa thành của Loa Thành đều có người tiến vào liên tiếp, những người này đều có thực lực bất phàm, ba động cương khí như ẩn như hiện tỏa ra trên người, chuyện này khiến cho người dân nơi đây hoang mang không ngớt.
Loa Thành vốn không phải một địa phương lớn, ở chỗ này tuy rằng có cao thủ Linh Giai nhưng nói chung chỉ toàn là Linh Giai hạ phẩm, mà hiện giờ lại có rất nhiều cao thủ Linh Giai trung phẩm, chuyện này làm sao không khiến cư dân trong thành khủng hoảng? Tuy rằng tạm thời còn chưa phát hiện được vết tích của cao thủ Linh Giai thượng phẩm nhưng không ai dám bảo đảm những cao thủ này có thể xuất hiện hay không.
Sự tình phát triển tới mức này đã vượt qua tất cả những dự đoán của mọi người.
Một buổi tối, Đường Phong ngồi ngay ngắn ở trong viện chờ Linh Khiếp Nhan về, mấy ngày nay chuyện tình của nha đầu này vô cùng bận rộn như trời đất u ám, linh thạch trên tay Đường Phong đã dùng sắp hết, có lẽ qua nốt ngày mai Linh Các sẽ đóng cửa.
Chẳng qua tiêu hao nhiều linh thạch như vậy thu hoạch cũng không hề nhỏ, tàng tư của các gia tộc trong Loa Thành có hơn một nửa đều rơi vào trong túi của Đường Phong.
Linh Khiếp Nhan đi đổi vật phẩm cũng đều kiểm tra qua, vật nào có thể vào được mắt của nàng tự nhiên đều không phải vật bình thường, trong mấy ngày gần đây không gian Mị Ảnh của Đường Phong chật ních các loại đan dược, khoáng thạch quý hiếm và một chút đan phương cùng bí tịch võ điển… vân vân…
Tuy rằng mấy thứ này đều không có giá trị tầm thường nhưng khiến cho Đường Phong hơi thất vọng chính là không có thứ nào để mắt hắn sáng ngời được.
Có lẽ do tiếp xúc cao hơn cho nên tầm mắt cũng cao theo, những bảo bối của các gia tộc trong Loa Thành tới tay Đường Phong giống như đồ vật bình thường.
Trong lúc đả tọa bỗng nhiên Đường Phong cảm giác được một cỗ sát khí bắn ra ngoài, ngay lập tức có động tĩnh của cương khí ba động, âm thanh quyền cước va đập vào nhau truyền ra, có tiếng kêu thảm của ai đó bị đánh trong sân Đường phủ.
Đường Phong chậm rãi mở mắt ra, không khỏi thở dài lắc đầu.
- Lại có người đến tiếp?
Linh Khiếp Nhan lặng yên xuất hiện không một tiếng động đứng ngay bên cạnh Đường Phong, nhìn về phương hướng có tiếng kêu thảm thiết cười lạnh nói:
- Những người này vẫn còn si tâm vọng tưởng nha.
- Bởi vì tham lam, chim chết vì ăn mà thôi.
Đường Phong đứng lên.
- Nếu vậy thì xem ra người này có dụng tâm kín đáo rồi.
Mọi người còn lại cũng đều gật đầu, người giữ quyển trận pháp nếu như không phải muốn chết thì sẽ biết được truyền ra ngoài có bao nhiêu phiền phức, nhưng nếu hắn còn làm vậy thì mục đích của hắn là gi? Lẽ nào thực sự vì muốn tốt cho bách tính trong thiên hạ mà bán quyển trận pháp đi?
Sợ rằng sự tình không hề đơn giản như vậy.
Tư Đồ Phục ngồi dậy từ trên ghế cất cao giọng nói:
- Tư Đồ thế gia ta tuy là một trong bốn thế lực lớn nhất hiện giờ nhưng vốn dĩ không so được với ba nhà kia. Trước đây tiến vào chiếm giữ Linh Mạch Chi Địa là muốn tìm một ít mầm tốt, tìm một chút tài nguyên tu luyện cho gia tộc nhưng không nghĩ rằng tam trưởng lão, thất trưởng lão và hơn mười Linh Giai đã bị thất bại toàn bộ chết hết, điều này khiến cho thực lực của gia tộc giảm đi một bậc! Thù này lão phu khắc sâu trong lòng chưa bào giờ quên! Chẳng qua hiện giờ quyển trận pháp kia là thứ mà Tư Đồ thế gia chúng ta bắt buộc phải có, nếu như quyển trận pháp này có công hiệu như lời hắn nói vậy thì Tư Đồ thế gia chúng ta vẫn có khả năng chấn hưng lại, nhị trưởng lão!
Lời Tư Đồ Phục vừa dứt, nhị trưởng lão ngồi dưới chỗ của Tư Đồ Thiên Hà vội vã đứng dậy nói:
- Có.
- Ngươi mang theo những người này đi vào trong Loa Thành, mặc kệ dùng phương pháp gì cũng phải đoạt quyển trận pháp tới tay, tốt nhất là để tên tinh thông trận pháp kia cũng tới Tư Đồ thế gia luôn!
- Vâng!
Tư Đồ Thiên Hà lên tiếng.
- Việc này không nên chậm trễ, ta phải đi ngay bây giờ.
- Uhm, đi đường cẩn thận, có lẽ lần này không chỉ có người của Tư Đồ thế gia ta đi đâu, người của ba gia tộc kia cũng sẽ đi.
Nhị trưởng lão Tư Đồ thế gia Tư Đồ Thiên Hà là cao thủ Linh Giai thượng phẩm, cho dù trong toàn bộ đại lục cũng là tồn tại đứng đầu, có thể xuất ra cao nhân như thế này có thể tưởng tượng được Tư Đồ Phục coi trọng việc này như thế nào.
Như trong dự định của Đường Phong, tin tức về quyển trận pháp lan tràn tới phạm vi cực lớn, không chỉ Tư Đồ thế gia bị kinh động mà ngay cả Cổ gia trong bốn thế lực lớn cũng chiếm được tin tức này.
Chẳng qua Cổ gia cũng không gióng trống khua chiêng thảo luận như Tư Đồ thế gia, tin tức vừa truyền tới tai gia chủ Cổ U Nguyệt, một nữ nhân tám mươi tuổi có vẻ đẹp thanh xuân vĩnh hàng nhìn qua như một thiếu nữ hai tám nhẹ nháng kéo sợi tóc của mình, khẽ cười nói:
- Có ý tứ, không phải các trận pháp cho tới bây giờ đều thuộc về địa phương kia hay sao? Vì sao lại có thể gặp được tại địa phương nhỏ bé như Loa Thành? Lại nói tiếp, địa phương kia cũng sắp mở ra rồi, trong chuyện này có quan hệ mở ám gì không?
- Tiểu tỷ, người muốn đi xem sao?
Hai người thị nữ có đôi mắt lung linh động lòng người bên cạnh trông mong nhìn nàng.
- Đi, tất nhiên là phải đi rồi, nếu không đi sẽ không thấy được tiết mục hay chẳng phải quá đáng tiếc sao. Hừ, sợ rằng Tư Đồ thế gia ngu xuẩn kia sẽ xuất thủ cướp người, nếu như bọn chúng thực sự xuất thủ mới chơi vui… Lần này Cổ gia ta sẽ tham gia vào trường náo nhiệt này.
- Nhưng nên giải thích cho các trưởng lão trong tộc như thế nào đây?
Một người thị nữ lo lắng hỏi.
Khuôn mặt của Cổ U Nguyệt nghiêm lại:
- Cô nãi nãi này mới là gia chủ, gia chủ nghĩ thế nào bọn họ quản được sao? Lão nương đã quản cái gia tộc này từ năm hai mươi tuổi, đến giờ đã tròn tám mươi năm, ngay cả một nam nhân còn chưa hề chạm qua…
- Tiểu tỷ …
- Khụ khụ ….
Trảm Hồn Tông bài danh thứ hai trong bốn thế lực lớn cũng nhận được tin tức, tông chủ Liễu Tông Nguyên ngồi đối diện một nữ tử nói:
- Như Yên đi tới Loa Thành một chuyến xem sao, sợ rằng nơi này sẽ có chuyện lớn phát sinh, nếu như có thể lặng yên không một tiếng động mà mang quyển trận pháp về đây là tốt nhất, nhưng tuyệt đối không cho bất kỳ kẻ nào phát hiện, một khi bị người khác phát hiện tất sẽ bị đuổi giết.
- Rõ.
Liễu Như Yên lên tiếng.
Trong bốn thế lực lớn có ba thế lực bị tác động, nhưng mà thế lực bài danh đệ nhất Chiến gia lại nằm ngoài dự liệu của mọi người không có chủ ý với quyển trận pháp, cho dù biết được tin tức bọn họ cũng không muốn tham dự vào trong đó và cũng không có dự định khác.
Sau khi tin tức truyền ra được tám ngày, xung quanh các cửa thành của Loa Thành đều có người tiến vào liên tiếp, những người này đều có thực lực bất phàm, ba động cương khí như ẩn như hiện tỏa ra trên người, chuyện này khiến cho người dân nơi đây hoang mang không ngớt.
Loa Thành vốn không phải một địa phương lớn, ở chỗ này tuy rằng có cao thủ Linh Giai nhưng nói chung chỉ toàn là Linh Giai hạ phẩm, mà hiện giờ lại có rất nhiều cao thủ Linh Giai trung phẩm, chuyện này làm sao không khiến cư dân trong thành khủng hoảng? Tuy rằng tạm thời còn chưa phát hiện được vết tích của cao thủ Linh Giai thượng phẩm nhưng không ai dám bảo đảm những cao thủ này có thể xuất hiện hay không.
Sự tình phát triển tới mức này đã vượt qua tất cả những dự đoán của mọi người.
Một buổi tối, Đường Phong ngồi ngay ngắn ở trong viện chờ Linh Khiếp Nhan về, mấy ngày nay chuyện tình của nha đầu này vô cùng bận rộn như trời đất u ám, linh thạch trên tay Đường Phong đã dùng sắp hết, có lẽ qua nốt ngày mai Linh Các sẽ đóng cửa.
Chẳng qua tiêu hao nhiều linh thạch như vậy thu hoạch cũng không hề nhỏ, tàng tư của các gia tộc trong Loa Thành có hơn một nửa đều rơi vào trong túi của Đường Phong.
Linh Khiếp Nhan đi đổi vật phẩm cũng đều kiểm tra qua, vật nào có thể vào được mắt của nàng tự nhiên đều không phải vật bình thường, trong mấy ngày gần đây không gian Mị Ảnh của Đường Phong chật ních các loại đan dược, khoáng thạch quý hiếm và một chút đan phương cùng bí tịch võ điển… vân vân…
Tuy rằng mấy thứ này đều không có giá trị tầm thường nhưng khiến cho Đường Phong hơi thất vọng chính là không có thứ nào để mắt hắn sáng ngời được.
Có lẽ do tiếp xúc cao hơn cho nên tầm mắt cũng cao theo, những bảo bối của các gia tộc trong Loa Thành tới tay Đường Phong giống như đồ vật bình thường.
Trong lúc đả tọa bỗng nhiên Đường Phong cảm giác được một cỗ sát khí bắn ra ngoài, ngay lập tức có động tĩnh của cương khí ba động, âm thanh quyền cước va đập vào nhau truyền ra, có tiếng kêu thảm của ai đó bị đánh trong sân Đường phủ.
Đường Phong chậm rãi mở mắt ra, không khỏi thở dài lắc đầu.
- Lại có người đến tiếp?
Linh Khiếp Nhan lặng yên xuất hiện không một tiếng động đứng ngay bên cạnh Đường Phong, nhìn về phương hướng có tiếng kêu thảm thiết cười lạnh nói:
- Những người này vẫn còn si tâm vọng tưởng nha.
- Bởi vì tham lam, chim chết vì ăn mà thôi.
Đường Phong đứng lên.