Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 29: Ba chuyện
"Được rồi..." Thấy Ngọc Kim Hương lý trí như thế, tôi không thể làm gì khác hơn là khẽ gật đầu.
Tôi vốn tưởng rằng sau khi Ngọc Kim Hương nhìn thấy mấy tấm hình này thì sẽ tức giận đến phát điên.
Tuy rằng tôi không có chứng cứ bắt gian tại giường, nhưng những tấm ảnh ôm ấp này đã đủ để nói rõ vấn đề.
Tôi thật sự không biết rốt cuộc trong lòng Ngọc Kim Hương nghĩ thế nào, bởi vì nếu đổi lại là tôi, chắc chắn bây giờ tôi đã nổi trận lôi đình rồi!
Mà cách cư xử của Ngọc Kim Hương lại hoàn toàn trái ngược với dự đoán của tôi, bà ta tỉnh táo và bình tĩnh khiến tôi cảm thấy rất kinh ngạc...
Người phụ nữ này không hề đơn giản...
"Ngô Song, tôi đã nói rất rõ ràng. Chỉ với mấy tấm ảnh của cậu thì không thể chứng minh được vấn đề gì cả. Nếu cậu chắc chắn đây là sự thật thì cậu nên đưa ra chứng cứ có sức thuyết phục hơn, ví dụ như bản ghi âm hay video bắt gian tại giường, hiểu chưa?"
Đúng lúc này, đột nhiên Ngọc Kim Hương mở lời.
Nhưng giọng điệu của bà ta vẫn lạnh nhạt như trước, không nhìn ra một chút cảm xúc nào.
"Ừm." Tôi khẽ gật đầu với cô ta.
Xem ra tôi đã đánh giá Ngọc Kim Hương quá thấp.
Nhưng tôi cũng lờ mờ hiểu được một tầng nghĩa khác ở trong lời nói của bà ta, hình như bà ta muốn tôi đi thu thập nhiều chứng cứ trực tiếp hơn nữa, chứ không phải chỉ những tấm ảnh chụp đơn giản như thế này.
"Được rồi, cậu về trước đi. Đây là danh thiếp của tôi, nếu vậy thì sau này cậu muốn tìm tôi thì cũng không cần thậm thà thậm thụt đi theo tôi. Tôi không phải người dễ bị theo dõi đâu." Thấy tôi không nói gì, bà ta chậm rãi tìm một tấm danh thiếp ở trong túi xách rồi ném cho tôi, nói với tôi bằng giọng điệu khinh thường.
Mỗi một hành động, mỗi một lời nói của bà ta đều mang theo một loại khí chất cường đại khiến người khác không dám nhìn thẳng ở khoảng cách gần.
Đột nhiên, tôi hơi hiểu ra vì sao Tần Sở Thiên lại hèn mọn ở trước mặt Ngọc Kim Hương như thế.
Người phụ nữ cao quý như vậy cực kỳ giống vợ của tôi là Liễu Tâm Thuần, nhưng bà ta lại lão luyện và khôn khéo hơn vợ tôi mấy phần.
Mà nói đi cũng phải nói lại, thật sự là kiểu người phụ nữ này sẽ khiến người khác rất muốn chinh phục.
Lúc trước tôi còn lo rằng tôi không thể có hứng thú với bà ta, nhưng bây giờ xem ra tôi đã quá lo lắng rồi.
Vậy nên, một khi có cơ hội, tôi nhất định sẽ trả cái mũ xanh này lại cho Tần Sở Thiên!
"Hãy đợi đi! Tôi sẽ thu thập chứng cứ thật hoàn hảo! Ngay cả chị, tôi cũng sẽ không bỏ qua đâu!"
Nhìn bóng lưng rời đi của Ngọc Kim Hương, tôi âm thầm nắm chặt tay!
Trên đường lái xe về công ty, trong đầu tôi vẫn luôn suy nghĩ nên làm thế nào để quay video hoặc ghi âm bắt gian hai người kia.
Trước mắt có ba nơi.
Nơi thứ nhất là nhà tôi.
Nơi thứ hai là khách sạn.
Nơi thứ ba là ở trong xe của Tần Sở Thiên.
Bây giờ, chỗ quay phim thuận tiện nhất là nhà tôi, sau khi về, tôi phải tăng độ phân giải giám sát ban đêm của camera trong nhà, hơn nữa còn phải thêm chức năng ghi âm.
Nếu là khách sạn thì độ khó hơi cao, bởi vì không biết bọn họ sẽ đến khách sạn nào, thuê phòng nào, trừ khi hai người bọn họ thường xuyên ra vào cùng một phòng của cùng một khách sạn.
Còn trong xe của Tần Sở Thiên thì tôi cho rằng không có khả năng.
Bởi vì từ trước đến nay vợ tôi hơi chống đối với việc làm trong xe, cả đời tôi chỉ có vẻn vẹn hai lần làm trong xe, đó là làm cùng Bạch Tuyết Nghênh.
Nhưng cũng không thể bảo đảm, dù sao thì cúc áo của vợ tôi cũng không còn là cái trước đây nữa rồi...
Ngoại trừ quay lại bằng chứng yêu đương vụng trộm của Tần Sở Thiên và Liễu Tâm Thuần, đến lúc đó tôi còn phải đi tìm Bạch Tuyết Nghênh để nắm được bằng chứng thông đồng trốn thuế giữa tập đoàn Thiên Khải của Cao Phong và tập đoàn Ngân Hà của Tần Sở Thiên.
Có chứng cứ trốn thuế của tập đoàn Ngân Hà, đến lúc đó chắc chắn có thể lấy ra làm át chủ bài uy hiếp Ngọc Kim Hương.
Ba của Ngọc Kim Hương là ông trùm bất động sản nổi tiếng ở trong nước. Nếu công ty mà Ngọc Kim Hương nắm giữ cổ phần có hành vi trốn thuế thì nhất định sẽ liên lụy đến toàn bộ sản nghiệp gia tộc của nhà họ Ngọc, thậm chí là toàn bộ ngành sản xuất rồi dẫn tới chấn động ngành bất động sản cũng là chuyện rất có khả năng xảy ra!
Vì vậy, tôi nhất định phải nắm được chứng cứ này!
Giả vờ cao quý trước mặt tôi? Từ lâu, Ngô Song tôi đã không để mình bị xoay như chong chóng nữa rồi.
Tiếp đó, tôi muốn làm ba chuyện.
Chuyện thứ nhất là đợi Bạch Tuyết Nghênh ly hôn với Cao Phong, sau đó bảo Bạch Tuyết Nghênh đưa bằng chứng trốn thuế của tập đoàn Thiên Khải và tập đoàn Ngân Hà cho tôi, tôi có thể lấy chứng cứ đó để chỉnh Cao Phong và Tần Sở Thiên.
Chuyện thứ hai là thiết kế mấy cái dự án mà lần trước Tần Sở Thiên đưa cho tôi, mặc dù đó chỉ là mấy cái dự án nhỏ, nhưng dù sao cũng là hợp tác với tập đoàn Ngân Hà, điều này có tác dụng xúc tiến rất mạnh đối với việc nâng cao danh tiếng của công ty tôi.
Chuyện thứ ba chính là chú ý định vị gần đây của Liễu Tâm Thuần hơn nữa, nhất định phải quay được bằng chứng khiến Ngọc Kim Hương á khẩu không nói được gì!
...
Sau khi về công ty, tôi lập tức bắt tay thiết kế mấy dự án mà Tần Sở Thiên giao cho tôi: Nhà vệ sinh công cộng, nhà máy rác thải ở ngoại thành, bãi hỏa táng...
Thật ra thì cốt lõi của những dự án này là bốn chữ: Bảo vệ môi trường.
Loại dự án như xây dựng nhà vệ sinh, nhà máy rác, bãi hỏa táng đều rất được coi trọng ở nước ngoài, thậm chí có nước đã bỏ ra một món tiền khổng lồ để tìm kiếm phương án bảo vệ môi trường tốt nhất.
Đối với những dự án này, tôi có hiểu biết rất sâu sắc.
Trong đầu tôi đã có một ý tưởng hoàn thiện từ lâu.
Nhưng mấy năm trước, quốc gia không quá xem trọng vấn đề bảo vệ môi trường, cho nên ý tưởng của tôi vẫn luôn không có đất dụng võ.
Nhưng mấy năm nay thì đã khác, nhà nước càng ngày càng coi trọng bảo vệ môi trường và sinh thái, đây cũng là nguyên nhân vì sao Tần Sở Thiên lại có những dự án này ở trong tay.
Nếu làm tốt và được phát triển ra khắp cả nước, vậy thì tôi với tư cách là công ty thiết kế dự án thì chắc chắn sẽ có công lao to lớn!
Danh tiếng và dư luận tốt chính là được tạo ra như vậy!
...
Cốc cốc cốc!
Chín giờ sáng ngày hôm sau, trong lúc tôi đang vùi đầu vào thiết kế nhà vệ sinh kiểu mới thì đột nhiên tiếng gõ cửa của văn phòng vang lên.
"Mời vào."
Tôi vừa nói vừa ngẩng đầu.
Hóa ra là cô em vợ Liễu Tâm Viện.
Mà phía sau cô ta là ba chàng trai trẻ tuổi anh tuấn.
Nếu tôi đoán không sai thì ba cậu trai trẻ đẹp trai này chắc chắn là được Liễu Tâm Viện tuyển dụng từ trường đại học trong hai ngày nay.
Nói thật, nếu chỉ nhìn diện mạo của ba người thì tôi có thể đoán được con bé Liễu Tâm Viện này lại lấy giá trị nhan sắc để tuyển chọn rồi.
"Các anh vào đi!" Lúc này Liễu Tâm Viện nháy mắt với ba anh chàng đẹp trai ở phía sau, ý bảo bọn họ tiến vào văn phòng.
"Tiểu Viện, em qua đây trước đã."
Tôi ngừng công việc trong tay, đứng dậy kéo Tiểu Viện đến phòng họp ở bên cạnh rồi đóng cửa lại.
"Sao vậy, anh rể? Bây giờ... không thích hợp lắm đâu... Có người ngoài ở đây mà... Hơn nữa em sợ chị của em, chị ấy..." Liễu Tâm Viện cúi đầu, gương mặt đỏ bừng dịu dàng nói với tôi.
"Ách..." Sau khi nghe cô ta nói, suýt chút nữa tôi đã hộc máu.
Rất hiển nhiên, cô ta cho rằng bây giờ tôi muốn làm cô ta...
Thật ra tôi chỉ muốn kéo cô ta qua đây để dạy dỗ một trận mà thôi...
Nhưng điều khiến tôi cảm thấy khiếp sợ hơn chính là tôi còn chưa hồi phục tinh thần mà Liễu Tâm Viện đã đưa bàn tay ngọc về phía nút áo của mình…
Tôi vốn tưởng rằng sau khi Ngọc Kim Hương nhìn thấy mấy tấm hình này thì sẽ tức giận đến phát điên.
Tuy rằng tôi không có chứng cứ bắt gian tại giường, nhưng những tấm ảnh ôm ấp này đã đủ để nói rõ vấn đề.
Tôi thật sự không biết rốt cuộc trong lòng Ngọc Kim Hương nghĩ thế nào, bởi vì nếu đổi lại là tôi, chắc chắn bây giờ tôi đã nổi trận lôi đình rồi!
Mà cách cư xử của Ngọc Kim Hương lại hoàn toàn trái ngược với dự đoán của tôi, bà ta tỉnh táo và bình tĩnh khiến tôi cảm thấy rất kinh ngạc...
Người phụ nữ này không hề đơn giản...
"Ngô Song, tôi đã nói rất rõ ràng. Chỉ với mấy tấm ảnh của cậu thì không thể chứng minh được vấn đề gì cả. Nếu cậu chắc chắn đây là sự thật thì cậu nên đưa ra chứng cứ có sức thuyết phục hơn, ví dụ như bản ghi âm hay video bắt gian tại giường, hiểu chưa?"
Đúng lúc này, đột nhiên Ngọc Kim Hương mở lời.
Nhưng giọng điệu của bà ta vẫn lạnh nhạt như trước, không nhìn ra một chút cảm xúc nào.
"Ừm." Tôi khẽ gật đầu với cô ta.
Xem ra tôi đã đánh giá Ngọc Kim Hương quá thấp.
Nhưng tôi cũng lờ mờ hiểu được một tầng nghĩa khác ở trong lời nói của bà ta, hình như bà ta muốn tôi đi thu thập nhiều chứng cứ trực tiếp hơn nữa, chứ không phải chỉ những tấm ảnh chụp đơn giản như thế này.
"Được rồi, cậu về trước đi. Đây là danh thiếp của tôi, nếu vậy thì sau này cậu muốn tìm tôi thì cũng không cần thậm thà thậm thụt đi theo tôi. Tôi không phải người dễ bị theo dõi đâu." Thấy tôi không nói gì, bà ta chậm rãi tìm một tấm danh thiếp ở trong túi xách rồi ném cho tôi, nói với tôi bằng giọng điệu khinh thường.
Mỗi một hành động, mỗi một lời nói của bà ta đều mang theo một loại khí chất cường đại khiến người khác không dám nhìn thẳng ở khoảng cách gần.
Đột nhiên, tôi hơi hiểu ra vì sao Tần Sở Thiên lại hèn mọn ở trước mặt Ngọc Kim Hương như thế.
Người phụ nữ cao quý như vậy cực kỳ giống vợ của tôi là Liễu Tâm Thuần, nhưng bà ta lại lão luyện và khôn khéo hơn vợ tôi mấy phần.
Mà nói đi cũng phải nói lại, thật sự là kiểu người phụ nữ này sẽ khiến người khác rất muốn chinh phục.
Lúc trước tôi còn lo rằng tôi không thể có hứng thú với bà ta, nhưng bây giờ xem ra tôi đã quá lo lắng rồi.
Vậy nên, một khi có cơ hội, tôi nhất định sẽ trả cái mũ xanh này lại cho Tần Sở Thiên!
"Hãy đợi đi! Tôi sẽ thu thập chứng cứ thật hoàn hảo! Ngay cả chị, tôi cũng sẽ không bỏ qua đâu!"
Nhìn bóng lưng rời đi của Ngọc Kim Hương, tôi âm thầm nắm chặt tay!
Trên đường lái xe về công ty, trong đầu tôi vẫn luôn suy nghĩ nên làm thế nào để quay video hoặc ghi âm bắt gian hai người kia.
Trước mắt có ba nơi.
Nơi thứ nhất là nhà tôi.
Nơi thứ hai là khách sạn.
Nơi thứ ba là ở trong xe của Tần Sở Thiên.
Bây giờ, chỗ quay phim thuận tiện nhất là nhà tôi, sau khi về, tôi phải tăng độ phân giải giám sát ban đêm của camera trong nhà, hơn nữa còn phải thêm chức năng ghi âm.
Nếu là khách sạn thì độ khó hơi cao, bởi vì không biết bọn họ sẽ đến khách sạn nào, thuê phòng nào, trừ khi hai người bọn họ thường xuyên ra vào cùng một phòng của cùng một khách sạn.
Còn trong xe của Tần Sở Thiên thì tôi cho rằng không có khả năng.
Bởi vì từ trước đến nay vợ tôi hơi chống đối với việc làm trong xe, cả đời tôi chỉ có vẻn vẹn hai lần làm trong xe, đó là làm cùng Bạch Tuyết Nghênh.
Nhưng cũng không thể bảo đảm, dù sao thì cúc áo của vợ tôi cũng không còn là cái trước đây nữa rồi...
Ngoại trừ quay lại bằng chứng yêu đương vụng trộm của Tần Sở Thiên và Liễu Tâm Thuần, đến lúc đó tôi còn phải đi tìm Bạch Tuyết Nghênh để nắm được bằng chứng thông đồng trốn thuế giữa tập đoàn Thiên Khải của Cao Phong và tập đoàn Ngân Hà của Tần Sở Thiên.
Có chứng cứ trốn thuế của tập đoàn Ngân Hà, đến lúc đó chắc chắn có thể lấy ra làm át chủ bài uy hiếp Ngọc Kim Hương.
Ba của Ngọc Kim Hương là ông trùm bất động sản nổi tiếng ở trong nước. Nếu công ty mà Ngọc Kim Hương nắm giữ cổ phần có hành vi trốn thuế thì nhất định sẽ liên lụy đến toàn bộ sản nghiệp gia tộc của nhà họ Ngọc, thậm chí là toàn bộ ngành sản xuất rồi dẫn tới chấn động ngành bất động sản cũng là chuyện rất có khả năng xảy ra!
Vì vậy, tôi nhất định phải nắm được chứng cứ này!
Giả vờ cao quý trước mặt tôi? Từ lâu, Ngô Song tôi đã không để mình bị xoay như chong chóng nữa rồi.
Tiếp đó, tôi muốn làm ba chuyện.
Chuyện thứ nhất là đợi Bạch Tuyết Nghênh ly hôn với Cao Phong, sau đó bảo Bạch Tuyết Nghênh đưa bằng chứng trốn thuế của tập đoàn Thiên Khải và tập đoàn Ngân Hà cho tôi, tôi có thể lấy chứng cứ đó để chỉnh Cao Phong và Tần Sở Thiên.
Chuyện thứ hai là thiết kế mấy cái dự án mà lần trước Tần Sở Thiên đưa cho tôi, mặc dù đó chỉ là mấy cái dự án nhỏ, nhưng dù sao cũng là hợp tác với tập đoàn Ngân Hà, điều này có tác dụng xúc tiến rất mạnh đối với việc nâng cao danh tiếng của công ty tôi.
Chuyện thứ ba chính là chú ý định vị gần đây của Liễu Tâm Thuần hơn nữa, nhất định phải quay được bằng chứng khiến Ngọc Kim Hương á khẩu không nói được gì!
...
Sau khi về công ty, tôi lập tức bắt tay thiết kế mấy dự án mà Tần Sở Thiên giao cho tôi: Nhà vệ sinh công cộng, nhà máy rác thải ở ngoại thành, bãi hỏa táng...
Thật ra thì cốt lõi của những dự án này là bốn chữ: Bảo vệ môi trường.
Loại dự án như xây dựng nhà vệ sinh, nhà máy rác, bãi hỏa táng đều rất được coi trọng ở nước ngoài, thậm chí có nước đã bỏ ra một món tiền khổng lồ để tìm kiếm phương án bảo vệ môi trường tốt nhất.
Đối với những dự án này, tôi có hiểu biết rất sâu sắc.
Trong đầu tôi đã có một ý tưởng hoàn thiện từ lâu.
Nhưng mấy năm trước, quốc gia không quá xem trọng vấn đề bảo vệ môi trường, cho nên ý tưởng của tôi vẫn luôn không có đất dụng võ.
Nhưng mấy năm nay thì đã khác, nhà nước càng ngày càng coi trọng bảo vệ môi trường và sinh thái, đây cũng là nguyên nhân vì sao Tần Sở Thiên lại có những dự án này ở trong tay.
Nếu làm tốt và được phát triển ra khắp cả nước, vậy thì tôi với tư cách là công ty thiết kế dự án thì chắc chắn sẽ có công lao to lớn!
Danh tiếng và dư luận tốt chính là được tạo ra như vậy!
...
Cốc cốc cốc!
Chín giờ sáng ngày hôm sau, trong lúc tôi đang vùi đầu vào thiết kế nhà vệ sinh kiểu mới thì đột nhiên tiếng gõ cửa của văn phòng vang lên.
"Mời vào."
Tôi vừa nói vừa ngẩng đầu.
Hóa ra là cô em vợ Liễu Tâm Viện.
Mà phía sau cô ta là ba chàng trai trẻ tuổi anh tuấn.
Nếu tôi đoán không sai thì ba cậu trai trẻ đẹp trai này chắc chắn là được Liễu Tâm Viện tuyển dụng từ trường đại học trong hai ngày nay.
Nói thật, nếu chỉ nhìn diện mạo của ba người thì tôi có thể đoán được con bé Liễu Tâm Viện này lại lấy giá trị nhan sắc để tuyển chọn rồi.
"Các anh vào đi!" Lúc này Liễu Tâm Viện nháy mắt với ba anh chàng đẹp trai ở phía sau, ý bảo bọn họ tiến vào văn phòng.
"Tiểu Viện, em qua đây trước đã."
Tôi ngừng công việc trong tay, đứng dậy kéo Tiểu Viện đến phòng họp ở bên cạnh rồi đóng cửa lại.
"Sao vậy, anh rể? Bây giờ... không thích hợp lắm đâu... Có người ngoài ở đây mà... Hơn nữa em sợ chị của em, chị ấy..." Liễu Tâm Viện cúi đầu, gương mặt đỏ bừng dịu dàng nói với tôi.
"Ách..." Sau khi nghe cô ta nói, suýt chút nữa tôi đã hộc máu.
Rất hiển nhiên, cô ta cho rằng bây giờ tôi muốn làm cô ta...
Thật ra tôi chỉ muốn kéo cô ta qua đây để dạy dỗ một trận mà thôi...
Nhưng điều khiến tôi cảm thấy khiếp sợ hơn chính là tôi còn chưa hồi phục tinh thần mà Liễu Tâm Viện đã đưa bàn tay ngọc về phía nút áo của mình…