Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 217
Mộ Hàn cùng khô lâu động tác hoàn toàn giống như nhau, giống như đang điều khiển con rối, nhìn qua giống như một người đang di động.
Nếu có tu sĩ nào khác nhìn thấy cảnh này, chỉ sợ tròng mắt sẽ rơi ra ngoài.
Sắc mặt Mộ Hàn bình tĩnh như thường, trong lòng cũng có ba động nhỏ bé, động tác như vạy trong Vô Cực quán hắn diễn luyện vô số lần, có thể phát huy hiệu quả chính thức hay không còn phải xem lần này.
Không qua một phút sau, Mộ Hàn đã đi tới trước sơn cốc.
Mấy chục con khô lâu bên ngoài cảm ứng được khô lâu trước người của Mộ Hàn thì lập tức tản ra các nơi nhưỡng đường, ánh sáng âm u trong hốc mát chớp động, dường như cực kỳ kính sợ. Đối với Mộ Hàn sau lưng khô lâu thì bọn chúng không phát giác chút nào cả.
Chỉ qua thời gian ngắn ngủi Mộ Hàn đã nhanh chóng vượt qua đám khô lâu này.
- Quả nhiên hữu hiệu!
Thân ảnh của Mộ Hàn không dừng lại chút nào, hai hàng lông mày hiện ra thần sắc vui vẻ.
Việc này hoàn toàn đúng như phán đoán của hắn!
Những khô lâu này không có mắt, chỉ có thể thông qua cảm ứng bản thân dò xét chung quanh. Khô lâu của Mộ Hàn bộ là "Huyền Thai nhất trọng thiên" Quỷ Tướng, cho dù đã tử vong thì khí tức trên người vẫn còn lưu lại, bị khí tức này bao trùm nên Mộ Hàn được đám khô lâu nhận là đồng loại.
Cảm ứng được một Quỷ Tướng đồng loại tới gần, những quỷ binh nhao nhao tránh lui.
Lúc này Mộ Hàn triệt để yên lòng, hắn cho khô lâu dùng tốc độ nhanh nhất rời đi, hai thân ảnh hóa thành lưu quang tuyết trắng xuyên thẳng qua sơn cốc.
Những nơi đi qua không có khô lâu nào dám ngăn cản, còn cách mấy chục thước đã lùi lại.
- Ồ? Quỷ Tướng!
Vừa mới lao ra ngoài sơn cốc, đột nhiên con mắt Mộ Hàn sáng ngời, bên ngoài cốc mấy trăm mét có một khô lâu màu bạc ngồi xếp bằng, trong cơ thể tỏa ra sát khí còn mạnh hơn khô lâu của Mộ Hàn một ít, có lẽ có thực lực "Huyền Thai Nhị trọng thiên".
Bởi vì có khô lâu Quỷ Tướng ở phía trước, tuy mấy trăm ngàn khô lâu bên ngoài cốc run sợ, có chút hồi hộp, nhưng không có né tránh qua..
Quỷ Tướng cũng phát giác được khô lâu đạo khí đi tới, ánh sáng âm u trong mắt ba động, có chút hồ nghi.
So sánh với quỷ binh chung quanh, cảm ứng của Quỷ Tướng mạnh hơn rất nhiều. Nó phát giác được khí tức khô lâu đạo khí của Mộ Hàn lộ ra khí tức Quỷ Tướng không đúng, có lẽ quỷ binh sẽ chạy tứ tán, nhưng mà Quỷ Tướng lại bất đồng, nó có thể cảm ứng được Mộ Hàn điều khiển bộ xương khô này trong người không có khí tức sinh mệnh.
Mộ Hàn giấu kín trong hào quang óng ánh của đạo khí, từ từ tiếp cận Quỷ Tướng kia.
- Không có linh hồn, cũng có thể hành động?
Trong đầu lâu của Quỷ Tướng kia có tiếng nói thầm truyền ra, u quang trong mắt càng trở nên kịch liệt, giống như nhìn thấy chuyện không thể tưởng tượng nổi..
- Đứng lại!
Một lát sau giọng của Quỷ Tướng sắc lạnh the thé vang lên.
Nhưng mà lúc nó nói chuyện thì tay phải của Mộ Hàn dán sát vào xương cột sống của khô lâu, chân nguyên điên cuồng tuôn ra ngoài, xuân thu đại đao lập lập tức ngưng tụ vào trong lòng bàn tay. Tiếng nói của Quỷ Tướng còn chưa dứt thì khô lâu đạo khí dưới sự thao túng của Mộ Hàn dùng xu thế sét đánh không kịp bưng tay chém ra một đao.
Đao thế cực nhanh, giống như tia chớp. Trong khoảnh khắc ánh đao sắc bén đã bao phủ Quỷ Tướng kia.
Phanh!
Quỷ Tướng thậm chí không có phản ứng kịp thời, cả khung xương bị đao quang chém thành hai khúc, hào quang trong mắt ảm đạm, cốt cách rơi xuống đất.
đám quỷ binh chung quanh giật mình tỉnh táo lại, giống như con ruồi bay loạn tứ tán ra chung quanh, không ngừng gào thét chí chóe.
- Có khô lâu đạo khí che chắn ở phía trước, đánh lén Quỷ Tướng ‘ Huyền Thai Nhị trọng thiên ’ không cần tốn bao nhiêu sức lực.
Mộ Hàn có chút kinh hỉ, cũng chẳng muốn đi chém giết đám nhảy nhép chung quanh, khống chế khô lâu đi lên phía trước vài mét, rồi sau đó đem nhặt linh tinh của Quỷ Tướng kia lên. Lặng yên vận chuyển "Tử Ngọc Sinh Yên Quyết " hấp thu linh khí bên trong linh tinh vào trong "Tử Hư Thần Cung" không còn.
Về phần tâm cung của Lê Đồng đã sớm bị "Tử Hư Thần Cung" luyện hóa.
Đảo mắt nhìn qua xương cốt Quỷ Tướng khô lâu trên đất, Mộ Hàn có chút quen mắt, nếu cầm về chợ Cổ Linh Thành cũng bán được giá đấy.
Dựa theo cách nói của "Độc Long thú tôn", đạt tới Đạo Cảnh thì không gian tâm cung có thể dung nạp vạn vật, biết nhưng mà Mộ Hàn hiện tại không có mò ra môn đạo. Tu sĩ Huyền Thai cảnh bình thường có thể thu một ít tử vật vào trong tâm cung, nhưng "Tử Hư Thần Cung" của hắn hinh như không có công năng như vậy.
Hắn lần này đi vào "Vực Giới Sát Tràng" tầng hai ngây ngốc tương đối dài, cũng không thể thu khô lâu vào tâm cung, càng không khả năng mang theo khô lâu bên người, hôm nay chỉ có thể bỉ qua.
Tiếc hận lắc đầu, Mộ Hàn đi lên phía trước.
- Oanh!
Qua chừng hai khắc sau, trong một ngọn núi mênh mông có tiếng nổ vang, lại có một khô lâu Quỷ Tưởng "Huyền Thai Nhị trọng thiên" bị Mộ Hàn đánh lén thành công.
Một giờ sau, một Quỷ Tướng "Huyền Thai nhất trọng thiên" bị đao khí của Mộ Hàn đánh nát bấy.
Hai giờ sau...
...
Thời gian trôi qua như con thoi, Mộ Hàn xuyên qua từng địa bàn của khô lâu, rất nhanh đi vào sâu trong Vạn Cốc sơn mạch. Thẳng tới khi sắc trời ảm đạm, Quỷ Tướng bị Mộ Hàn tập sát đã vượt qua ba mươi, trong đó "Huyền Thai nhất trọng thiên" có mười sáu con, "Huyền Thai Nhị trọng thiên" mười hai.
Còn thừa hai con là Quỷ Tướng "Huyền Thai tam trọng thiên".
Nhưng mà khiến Mộ Hàn có chút buồn bực là "Tử Hư Thần Cung" dường như là cái động không đáy, hấp thu ba mươi viên linh tinh Quỷ Tướng Huyền Thai cảnh cũng không có xong, cảm giác "Đói khát" vẫn không ngừng quanh quẩn trong lòng của Mộ Hàn.
- Sẽ không cần mấy ngàn linh tinh Quỷ Tướng đấy chứ?
Nghĩ đến lúc ở trong Vô Cực Quán, "Tử Hư Thần Cung" trong chốc lát đã hấp thu sáu ngàn đạo kiếm khí, Mộ Hàn lúc này ngầm cười khổ, nếu thật là sự là như vậy, cho dù chém giết sach Quỷ Tướng ở Vực Giới Sát Tràng hai tầng hai chỉ sợ cũng không thể thỏa mãn "Tử Hư Thần Cung".
Cũng may sâu trong Vạn Cốt sơn mạch còn có "Chiến Hồn Điện"!
Trong "Chiến Hồn Điện" nó lực lượng linh hồn nồng đậm, Mộ Hàn hiện tại cũng chỉ có thể hi vọng vào nơi đó, dù sao đối với "Tử Hư Thần Cung" mà nói bất kể là lực lượng linh hồn hay là linh khí nó đều có thể hấp thu, chỉ cần là lực lượng sẽ bị thôn phệ, Mộ Hàn thừa dịp trời tối nghỉ ngơi.
Phanh!
Trường đao vung lên và đánh bay khô lâu Quỷ Tướng ra phía sau, liên tiếp đem nện gãy xương mấy quỷ binh Không Cốc Cảnh chung quanh mới miễn cưỡng ổn định thân hình, xương ngực nhanh chóng sụp đổ xuống, xương sọ xuất hiện vết rách nát như mạng nhện, dường như tùy thời có thể nát bấy.
- Lên! Lên! Ngăn nó lại...
Quỷ Tướng có chút thất kinh, trong đầu lâu vang lên tiếng kêu bén nhọn.
Nhưng mà chung quanh là đám quỷ binh Không Cốc Cảnh, Vũ Hóa Cảnh đang hoảng sợ nên không kịp làm theo mệnh lệnh của nó, lúc này một đạo đao quang mang theo lôi điện màu tím hiện ra, lôi âm chấn động mạnh mẽ bao phủ Quỷ Tướng vào bên trong.Đọc nhanh tại Vietwriter.com
Nếu có tu sĩ nào khác nhìn thấy cảnh này, chỉ sợ tròng mắt sẽ rơi ra ngoài.
Sắc mặt Mộ Hàn bình tĩnh như thường, trong lòng cũng có ba động nhỏ bé, động tác như vạy trong Vô Cực quán hắn diễn luyện vô số lần, có thể phát huy hiệu quả chính thức hay không còn phải xem lần này.
Không qua một phút sau, Mộ Hàn đã đi tới trước sơn cốc.
Mấy chục con khô lâu bên ngoài cảm ứng được khô lâu trước người của Mộ Hàn thì lập tức tản ra các nơi nhưỡng đường, ánh sáng âm u trong hốc mát chớp động, dường như cực kỳ kính sợ. Đối với Mộ Hàn sau lưng khô lâu thì bọn chúng không phát giác chút nào cả.
Chỉ qua thời gian ngắn ngủi Mộ Hàn đã nhanh chóng vượt qua đám khô lâu này.
- Quả nhiên hữu hiệu!
Thân ảnh của Mộ Hàn không dừng lại chút nào, hai hàng lông mày hiện ra thần sắc vui vẻ.
Việc này hoàn toàn đúng như phán đoán của hắn!
Những khô lâu này không có mắt, chỉ có thể thông qua cảm ứng bản thân dò xét chung quanh. Khô lâu của Mộ Hàn bộ là "Huyền Thai nhất trọng thiên" Quỷ Tướng, cho dù đã tử vong thì khí tức trên người vẫn còn lưu lại, bị khí tức này bao trùm nên Mộ Hàn được đám khô lâu nhận là đồng loại.
Cảm ứng được một Quỷ Tướng đồng loại tới gần, những quỷ binh nhao nhao tránh lui.
Lúc này Mộ Hàn triệt để yên lòng, hắn cho khô lâu dùng tốc độ nhanh nhất rời đi, hai thân ảnh hóa thành lưu quang tuyết trắng xuyên thẳng qua sơn cốc.
Những nơi đi qua không có khô lâu nào dám ngăn cản, còn cách mấy chục thước đã lùi lại.
- Ồ? Quỷ Tướng!
Vừa mới lao ra ngoài sơn cốc, đột nhiên con mắt Mộ Hàn sáng ngời, bên ngoài cốc mấy trăm mét có một khô lâu màu bạc ngồi xếp bằng, trong cơ thể tỏa ra sát khí còn mạnh hơn khô lâu của Mộ Hàn một ít, có lẽ có thực lực "Huyền Thai Nhị trọng thiên".
Bởi vì có khô lâu Quỷ Tướng ở phía trước, tuy mấy trăm ngàn khô lâu bên ngoài cốc run sợ, có chút hồi hộp, nhưng không có né tránh qua..
Quỷ Tướng cũng phát giác được khô lâu đạo khí đi tới, ánh sáng âm u trong mắt ba động, có chút hồ nghi.
So sánh với quỷ binh chung quanh, cảm ứng của Quỷ Tướng mạnh hơn rất nhiều. Nó phát giác được khí tức khô lâu đạo khí của Mộ Hàn lộ ra khí tức Quỷ Tướng không đúng, có lẽ quỷ binh sẽ chạy tứ tán, nhưng mà Quỷ Tướng lại bất đồng, nó có thể cảm ứng được Mộ Hàn điều khiển bộ xương khô này trong người không có khí tức sinh mệnh.
Mộ Hàn giấu kín trong hào quang óng ánh của đạo khí, từ từ tiếp cận Quỷ Tướng kia.
- Không có linh hồn, cũng có thể hành động?
Trong đầu lâu của Quỷ Tướng kia có tiếng nói thầm truyền ra, u quang trong mắt càng trở nên kịch liệt, giống như nhìn thấy chuyện không thể tưởng tượng nổi..
- Đứng lại!
Một lát sau giọng của Quỷ Tướng sắc lạnh the thé vang lên.
Nhưng mà lúc nó nói chuyện thì tay phải của Mộ Hàn dán sát vào xương cột sống của khô lâu, chân nguyên điên cuồng tuôn ra ngoài, xuân thu đại đao lập lập tức ngưng tụ vào trong lòng bàn tay. Tiếng nói của Quỷ Tướng còn chưa dứt thì khô lâu đạo khí dưới sự thao túng của Mộ Hàn dùng xu thế sét đánh không kịp bưng tay chém ra một đao.
Đao thế cực nhanh, giống như tia chớp. Trong khoảnh khắc ánh đao sắc bén đã bao phủ Quỷ Tướng kia.
Phanh!
Quỷ Tướng thậm chí không có phản ứng kịp thời, cả khung xương bị đao quang chém thành hai khúc, hào quang trong mắt ảm đạm, cốt cách rơi xuống đất.
đám quỷ binh chung quanh giật mình tỉnh táo lại, giống như con ruồi bay loạn tứ tán ra chung quanh, không ngừng gào thét chí chóe.
- Có khô lâu đạo khí che chắn ở phía trước, đánh lén Quỷ Tướng ‘ Huyền Thai Nhị trọng thiên ’ không cần tốn bao nhiêu sức lực.
Mộ Hàn có chút kinh hỉ, cũng chẳng muốn đi chém giết đám nhảy nhép chung quanh, khống chế khô lâu đi lên phía trước vài mét, rồi sau đó đem nhặt linh tinh của Quỷ Tướng kia lên. Lặng yên vận chuyển "Tử Ngọc Sinh Yên Quyết " hấp thu linh khí bên trong linh tinh vào trong "Tử Hư Thần Cung" không còn.
Về phần tâm cung của Lê Đồng đã sớm bị "Tử Hư Thần Cung" luyện hóa.
Đảo mắt nhìn qua xương cốt Quỷ Tướng khô lâu trên đất, Mộ Hàn có chút quen mắt, nếu cầm về chợ Cổ Linh Thành cũng bán được giá đấy.
Dựa theo cách nói của "Độc Long thú tôn", đạt tới Đạo Cảnh thì không gian tâm cung có thể dung nạp vạn vật, biết nhưng mà Mộ Hàn hiện tại không có mò ra môn đạo. Tu sĩ Huyền Thai cảnh bình thường có thể thu một ít tử vật vào trong tâm cung, nhưng "Tử Hư Thần Cung" của hắn hinh như không có công năng như vậy.
Hắn lần này đi vào "Vực Giới Sát Tràng" tầng hai ngây ngốc tương đối dài, cũng không thể thu khô lâu vào tâm cung, càng không khả năng mang theo khô lâu bên người, hôm nay chỉ có thể bỉ qua.
Tiếc hận lắc đầu, Mộ Hàn đi lên phía trước.
- Oanh!
Qua chừng hai khắc sau, trong một ngọn núi mênh mông có tiếng nổ vang, lại có một khô lâu Quỷ Tưởng "Huyền Thai Nhị trọng thiên" bị Mộ Hàn đánh lén thành công.
Một giờ sau, một Quỷ Tướng "Huyền Thai nhất trọng thiên" bị đao khí của Mộ Hàn đánh nát bấy.
Hai giờ sau...
...
Thời gian trôi qua như con thoi, Mộ Hàn xuyên qua từng địa bàn của khô lâu, rất nhanh đi vào sâu trong Vạn Cốc sơn mạch. Thẳng tới khi sắc trời ảm đạm, Quỷ Tướng bị Mộ Hàn tập sát đã vượt qua ba mươi, trong đó "Huyền Thai nhất trọng thiên" có mười sáu con, "Huyền Thai Nhị trọng thiên" mười hai.
Còn thừa hai con là Quỷ Tướng "Huyền Thai tam trọng thiên".
Nhưng mà khiến Mộ Hàn có chút buồn bực là "Tử Hư Thần Cung" dường như là cái động không đáy, hấp thu ba mươi viên linh tinh Quỷ Tướng Huyền Thai cảnh cũng không có xong, cảm giác "Đói khát" vẫn không ngừng quanh quẩn trong lòng của Mộ Hàn.
- Sẽ không cần mấy ngàn linh tinh Quỷ Tướng đấy chứ?
Nghĩ đến lúc ở trong Vô Cực Quán, "Tử Hư Thần Cung" trong chốc lát đã hấp thu sáu ngàn đạo kiếm khí, Mộ Hàn lúc này ngầm cười khổ, nếu thật là sự là như vậy, cho dù chém giết sach Quỷ Tướng ở Vực Giới Sát Tràng hai tầng hai chỉ sợ cũng không thể thỏa mãn "Tử Hư Thần Cung".
Cũng may sâu trong Vạn Cốt sơn mạch còn có "Chiến Hồn Điện"!
Trong "Chiến Hồn Điện" nó lực lượng linh hồn nồng đậm, Mộ Hàn hiện tại cũng chỉ có thể hi vọng vào nơi đó, dù sao đối với "Tử Hư Thần Cung" mà nói bất kể là lực lượng linh hồn hay là linh khí nó đều có thể hấp thu, chỉ cần là lực lượng sẽ bị thôn phệ, Mộ Hàn thừa dịp trời tối nghỉ ngơi.
Phanh!
Trường đao vung lên và đánh bay khô lâu Quỷ Tướng ra phía sau, liên tiếp đem nện gãy xương mấy quỷ binh Không Cốc Cảnh chung quanh mới miễn cưỡng ổn định thân hình, xương ngực nhanh chóng sụp đổ xuống, xương sọ xuất hiện vết rách nát như mạng nhện, dường như tùy thời có thể nát bấy.
- Lên! Lên! Ngăn nó lại...
Quỷ Tướng có chút thất kinh, trong đầu lâu vang lên tiếng kêu bén nhọn.
Nhưng mà chung quanh là đám quỷ binh Không Cốc Cảnh, Vũ Hóa Cảnh đang hoảng sợ nên không kịp làm theo mệnh lệnh của nó, lúc này một đạo đao quang mang theo lôi điện màu tím hiện ra, lôi âm chấn động mạnh mẽ bao phủ Quỷ Tướng vào bên trong.Đọc nhanh tại Vietwriter.com