Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 8
Nhược Y vừa bước ra khỏi lều liền thấy một binh sĩ đến nói:
"Vương phi lối này"
Nàng cũng không để ý liền đi theo vị binh sĩ kia đến một chiếc lều trắng. Đây có lẽ là chiếc lều to nhất
"Vương phi mời". Nói rồi người kia bèn trở về
Nàng vào trong lều thấy có một cái bàn bên trên để một sa đồ làm bằng da thú, bên trong có một cái giường lớn ngoài ra cũng chẳng có gì ngoài mấy cái đèn ra. Đang đứng xem xa đồ trên bàn thấy có tiếng bước chân nàng ngẩng mặt lên, nhìn thấy một thân nâu nhạt đứng lạnh lùng nhìn nàng. Khuôn mặt như được chạm khắc, mọi nét trên khuôn mặt hắn đều rất hoàn hảo nàng thất thần một lúc rồi nói:
"Ngươi là người hay quỷ, yêu nghiệt đúng là yêu nghiệt a". Vừa nói vừa tiến lại gần đưa tay sờ mặt của hắn
Thiếu Hàn nhíu mày nhưng không đẩy tay nàng ra lạnh lùng hỏi:
"Nàng là ai?"
Nhược Y vẫn đứng thất thần sờ mặt hắn máy móc trả lời: "ta là Liễu Nhược Y"
"Nàng tới đây làm gì?"
"A là tên lão quái vương gia kia gọi ta tới"
"Lão quái vương gia?"
"Không phải lão quái vương gia thì là gì. Hắn tướng mạo dọa người, giết người không lý do a"
"Nàng đã gặp vương gia sao, sao nàng biết hắn là như thế". Vừa nói ánh mắt của Thiếu Hàn vừa ánh lên tia thích thú
"Ta chưa có gặp, nhưng không quan trọng, ngươi là binh sĩ à tại sao lại đến đây. Đây chẳng phải lều của tam vương gia kia a. Nửa đêm ngươi đến đây làm gì. Hay là lão quái vương kia gọi ngươi đến, chẳng lẽ hắn thích các mĩ nam xinh đẹp a. Không lẽ giống như ta nghĩ hắn là một loại đoạn tụ"
Nói đến đây Nhược Y vội vàng tiến đến kéo tay hắn:
"Mau mau ngươi mau trốn đi, nếu không hắn trở về là ngươi không trốn được"
Đúng lúc này Thiếu Kì tiến vào miệng cưỡi cợt nhả:
"Tam hoàng huynh, đệ là dẫn tam tẩu đến nhầm phòng. Đệ đến để đưa tẩu quay về a"
Nhược Y quay lại nhìn Thiếu Hàn:
" Hắn gọi ngươi là tam…hoàng huynh, vậy ngươi chính là lão quái vương gia kia a"
Thiếu Hàn quay lại nhìn nàng khẽ cười:
"Ta chính là cái lão quái vương gia kia, nàng thấy thế nào có phải là xấu xí đến dọa người, một loại đoạn tụ?"
Nhược Y thấy mình đã đắc tội với cái tên tam vương gia kia bèn lớn tiếng vuốt mông ngựa nói:
"Ha ha chỉ là đồn đại, ta cũng chỉ là nghe theo lời đồn đại. Tam vườn gia đúng là cực phẩm soái ca a, uy nghiêm thiên vũ ha ha"
Thiếu Hàn ánh mắt thích thú khẽ nhăn nói: "là vậy sao"
"Phải phải đích thị là như vậy"
Thiếu Kì đứng bên cạnh nghe hai người nói không hiểu gì bèn tiến đến nói: "tam hoàng huynh vậy đệ dẫn tam tẩu trở về"
Thiếu Hàn khẽ liếc Thiếu Ki lạnh lùng nói: "dẫn nàng đến cạnh lều của ta", rồi lại quay lại nhìn nàng:
"Vậy có được không?"
"Được, vương gia nói gì cũng phải a". Trong lòng thầm nghĩ, nàng cầu còn không được a, vậy là tránh được một kiếp đêm nay
Nói rồi Nhược Y vội vàng đi theo Thiếu Kì đến ngoái lại đằng sau cũng không dám
Thiếu Hàn đôi mắt thích thú thầm nói: nàng rất đặc biệt
"Vương phi lối này"
Nàng cũng không để ý liền đi theo vị binh sĩ kia đến một chiếc lều trắng. Đây có lẽ là chiếc lều to nhất
"Vương phi mời". Nói rồi người kia bèn trở về
Nàng vào trong lều thấy có một cái bàn bên trên để một sa đồ làm bằng da thú, bên trong có một cái giường lớn ngoài ra cũng chẳng có gì ngoài mấy cái đèn ra. Đang đứng xem xa đồ trên bàn thấy có tiếng bước chân nàng ngẩng mặt lên, nhìn thấy một thân nâu nhạt đứng lạnh lùng nhìn nàng. Khuôn mặt như được chạm khắc, mọi nét trên khuôn mặt hắn đều rất hoàn hảo nàng thất thần một lúc rồi nói:
"Ngươi là người hay quỷ, yêu nghiệt đúng là yêu nghiệt a". Vừa nói vừa tiến lại gần đưa tay sờ mặt của hắn
Thiếu Hàn nhíu mày nhưng không đẩy tay nàng ra lạnh lùng hỏi:
"Nàng là ai?"
Nhược Y vẫn đứng thất thần sờ mặt hắn máy móc trả lời: "ta là Liễu Nhược Y"
"Nàng tới đây làm gì?"
"A là tên lão quái vương gia kia gọi ta tới"
"Lão quái vương gia?"
"Không phải lão quái vương gia thì là gì. Hắn tướng mạo dọa người, giết người không lý do a"
"Nàng đã gặp vương gia sao, sao nàng biết hắn là như thế". Vừa nói ánh mắt của Thiếu Hàn vừa ánh lên tia thích thú
"Ta chưa có gặp, nhưng không quan trọng, ngươi là binh sĩ à tại sao lại đến đây. Đây chẳng phải lều của tam vương gia kia a. Nửa đêm ngươi đến đây làm gì. Hay là lão quái vương kia gọi ngươi đến, chẳng lẽ hắn thích các mĩ nam xinh đẹp a. Không lẽ giống như ta nghĩ hắn là một loại đoạn tụ"
Nói đến đây Nhược Y vội vàng tiến đến kéo tay hắn:
"Mau mau ngươi mau trốn đi, nếu không hắn trở về là ngươi không trốn được"
Đúng lúc này Thiếu Kì tiến vào miệng cưỡi cợt nhả:
"Tam hoàng huynh, đệ là dẫn tam tẩu đến nhầm phòng. Đệ đến để đưa tẩu quay về a"
Nhược Y quay lại nhìn Thiếu Hàn:
" Hắn gọi ngươi là tam…hoàng huynh, vậy ngươi chính là lão quái vương gia kia a"
Thiếu Hàn quay lại nhìn nàng khẽ cười:
"Ta chính là cái lão quái vương gia kia, nàng thấy thế nào có phải là xấu xí đến dọa người, một loại đoạn tụ?"
Nhược Y thấy mình đã đắc tội với cái tên tam vương gia kia bèn lớn tiếng vuốt mông ngựa nói:
"Ha ha chỉ là đồn đại, ta cũng chỉ là nghe theo lời đồn đại. Tam vườn gia đúng là cực phẩm soái ca a, uy nghiêm thiên vũ ha ha"
Thiếu Hàn ánh mắt thích thú khẽ nhăn nói: "là vậy sao"
"Phải phải đích thị là như vậy"
Thiếu Kì đứng bên cạnh nghe hai người nói không hiểu gì bèn tiến đến nói: "tam hoàng huynh vậy đệ dẫn tam tẩu trở về"
Thiếu Hàn khẽ liếc Thiếu Ki lạnh lùng nói: "dẫn nàng đến cạnh lều của ta", rồi lại quay lại nhìn nàng:
"Vậy có được không?"
"Được, vương gia nói gì cũng phải a". Trong lòng thầm nghĩ, nàng cầu còn không được a, vậy là tránh được một kiếp đêm nay
Nói rồi Nhược Y vội vàng đi theo Thiếu Kì đến ngoái lại đằng sau cũng không dám
Thiếu Hàn đôi mắt thích thú thầm nói: nàng rất đặc biệt