Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 570
Chương 570:
Việc kiện Bạch Cẩn Nghi kéo dài trị liệu của Tống Cẩm Ninh khiến cho bệnh tình của bà càng thêm trầm trọng, tạo nên tổn thất cực lớn cho quốc gia dễ hơn nhiều so với việc kiện Bạch Cẩn Nghi mưu sát La Hân Tuyết.
Nhưng như vậy thì không thể khiến Bạch Cẩn Nghi phải chịu sự trừng phạt thích đáng.
“… Hoắc thiếu này, lúc đầu anh định để ai làm luật sư biện hộ đầu cho vụ kiện Bạch Cẩn Nghi mưu sát La Hân Tuyết?”
Cố Niệm Chi khẽ khàng hỏi một câu.
“Luật sư của Bộ Quốc phòng.” Hoắc Thiệu Hằng thong thả nghịch đồng tiền vàng giữa các ngón tay: “La Hân Tuyết là vợ góa của bác anh, cái chết của bà ấy có liên quan đến cái chết của bác anh, cho nên sẽ do bọn họ phụ trách tiếp nhận vụ kiện.”
Cố Niệm Chi nhớ ra một người: “Vậy Trưởng phòng Bạch thì sao? Cô ấy là Trưởng phòng Pháp chế của Cục tác chiến Đặc biệt các anh, cũng là cháu gái bên nội của Bạch Cẩn Nghi. Với mối quan hệ như vậy, cô ấy nên tránh hiềm nghi chứ nhỉ?”
“Đúng vậy, cho nên sau đó anh cảm thấy không cần dùng người của phòng Pháp chế, dứt khoát để em làm luật sư biện hộ toàn bộ.”
Hóa ra là lùi một bước tiến ba bước.
Trong lòng Cố Niệm Chi cảm thấy bất mãn, chầm chậm gật đầu: “… Là như vậy à.”
Cô không nói tiếp nữa, Hoắc Thiệu Hằng lại nhìn cô cười, nhẹ nhàng xoa đầu cô, thân mật: “Nhóc con, mới tí tuổi mà nội tâm phức tạp quá nhỉ.”
Cố Niệm Chi ngây người, Hoắc thiếu sớm đã nhìn thấu chút tâm tư đó của cô rồi…
“Hoắc thiếu, ở phiên tòa sau, em cần mượn anh một người ra tòa làm chứng.”
Cố Niệm Chi cảm thấy hơi xấu hổ, đành phải chuyển chủ đề, nói trở lại vụ án của họ.
“Ai vậy?”
“Hoắc Gia Lan.” Cố Niệm Chi chỉ vào vật chứng trên máy tính: “Di vật của bác cả và bác gái anh đều do cô ta bảo quản, lời làm chứng của cô ta rất quan trọng.”
Bởi vì bước tiếp theo chắc chắn là tranh luận có liên quan đến vật chứng.
Cố Niệm Chi rất có lòng tin với Pháp y Chu, cô không nghĩ rằng có pháp y phe trung lập nào có thể khiêu chiến với kết luận của Pháp y Chu.
Nếu như có, Cố Niệm Chi dự dịnh sẽ thử thách tư cách hành nghề và tư cách “độc lập” của vị pháp y phe trung lập này.
Mà từ đêm Giao thừa, Hoắc Gia Lan bị Hoắc Thiệu Hằng bắt giam để kiểm tra nói dối, đã gần một tháng không thấy cô ta lộ diện rồi.
“Hoắc thiếu, các anh đã kiểm ra nói dối cho cô ta chưa?”
Cố Niệm Chi quan tâm hỏi han: “Con người cô ta thế nào?”
Hoắc Thiệu Hằng thở dài: “Kiểm tra rồi, nhưng không tìm ra sơ hở.”
Cố Niệm Chi á khẩu.
Lợi hại như vậy sao?
Hay là do cô ta thật sự không có vấn đề gì?
“… Cũng không thể nói là không có vấn đề.” Hoắc Thiệu Hằng trầm ngâm một lúc rồi nói: “Cũng có thể do bọn anh hỏi không đúng hướng, hơn nữa, dù gì thì cô ta cũng không phải là người bị định tội, không phải kẻ thù của quốc gia. Vì thế, có một số cách mà bọn anh không thể dùng với cô ta.”
Kiểm tra nói dối vốn dĩ là hành vi rất chủ quan, hơn nữa, kết quả kiểm tra nói dối cũng không thể dùng làm chứng cứ trực tiếp, chỉ có thể làm cơ sở tham khảo gián tiếp thôi.
Nhưng có thể không để lộ sơ hở trước máy kiểm tra nói dối của Cục tác chiến đặc biệt, cho dù có hỏi không đúng hướng đi chăng nữa thì cũng phải thừa nhận Hoắc Gia Lan là một người có ý chí rất kiên định, tuy nhiên vẫn không lợi hại như Hoắc Thiệu Hằng.
Cố Niệm Chi gật mạnh đầu: “Em hiểu rồi. Vậy em không gặp trước cô ta nữa, để tránh cô ta có tâm lý phòng bị.”
***
Thời gian trôi qua thật nhanh, phía bên nhà họ Bạch nhanh chóng tìm được một pháp y trung lập. Sau khi Hoắc Thiệu Hằng xem bối cảnh của anh ta thì cũng đồng ý, bắt đầu sắp xếp buổi khám nghiệm tử thi được cả ba bên đồng thuận.
Việc kiện Bạch Cẩn Nghi kéo dài trị liệu của Tống Cẩm Ninh khiến cho bệnh tình của bà càng thêm trầm trọng, tạo nên tổn thất cực lớn cho quốc gia dễ hơn nhiều so với việc kiện Bạch Cẩn Nghi mưu sát La Hân Tuyết.
Nhưng như vậy thì không thể khiến Bạch Cẩn Nghi phải chịu sự trừng phạt thích đáng.
“… Hoắc thiếu này, lúc đầu anh định để ai làm luật sư biện hộ đầu cho vụ kiện Bạch Cẩn Nghi mưu sát La Hân Tuyết?”
Cố Niệm Chi khẽ khàng hỏi một câu.
“Luật sư của Bộ Quốc phòng.” Hoắc Thiệu Hằng thong thả nghịch đồng tiền vàng giữa các ngón tay: “La Hân Tuyết là vợ góa của bác anh, cái chết của bà ấy có liên quan đến cái chết của bác anh, cho nên sẽ do bọn họ phụ trách tiếp nhận vụ kiện.”
Cố Niệm Chi nhớ ra một người: “Vậy Trưởng phòng Bạch thì sao? Cô ấy là Trưởng phòng Pháp chế của Cục tác chiến Đặc biệt các anh, cũng là cháu gái bên nội của Bạch Cẩn Nghi. Với mối quan hệ như vậy, cô ấy nên tránh hiềm nghi chứ nhỉ?”
“Đúng vậy, cho nên sau đó anh cảm thấy không cần dùng người của phòng Pháp chế, dứt khoát để em làm luật sư biện hộ toàn bộ.”
Hóa ra là lùi một bước tiến ba bước.
Trong lòng Cố Niệm Chi cảm thấy bất mãn, chầm chậm gật đầu: “… Là như vậy à.”
Cô không nói tiếp nữa, Hoắc Thiệu Hằng lại nhìn cô cười, nhẹ nhàng xoa đầu cô, thân mật: “Nhóc con, mới tí tuổi mà nội tâm phức tạp quá nhỉ.”
Cố Niệm Chi ngây người, Hoắc thiếu sớm đã nhìn thấu chút tâm tư đó của cô rồi…
“Hoắc thiếu, ở phiên tòa sau, em cần mượn anh một người ra tòa làm chứng.”
Cố Niệm Chi cảm thấy hơi xấu hổ, đành phải chuyển chủ đề, nói trở lại vụ án của họ.
“Ai vậy?”
“Hoắc Gia Lan.” Cố Niệm Chi chỉ vào vật chứng trên máy tính: “Di vật của bác cả và bác gái anh đều do cô ta bảo quản, lời làm chứng của cô ta rất quan trọng.”
Bởi vì bước tiếp theo chắc chắn là tranh luận có liên quan đến vật chứng.
Cố Niệm Chi rất có lòng tin với Pháp y Chu, cô không nghĩ rằng có pháp y phe trung lập nào có thể khiêu chiến với kết luận của Pháp y Chu.
Nếu như có, Cố Niệm Chi dự dịnh sẽ thử thách tư cách hành nghề và tư cách “độc lập” của vị pháp y phe trung lập này.
Mà từ đêm Giao thừa, Hoắc Gia Lan bị Hoắc Thiệu Hằng bắt giam để kiểm tra nói dối, đã gần một tháng không thấy cô ta lộ diện rồi.
“Hoắc thiếu, các anh đã kiểm ra nói dối cho cô ta chưa?”
Cố Niệm Chi quan tâm hỏi han: “Con người cô ta thế nào?”
Hoắc Thiệu Hằng thở dài: “Kiểm tra rồi, nhưng không tìm ra sơ hở.”
Cố Niệm Chi á khẩu.
Lợi hại như vậy sao?
Hay là do cô ta thật sự không có vấn đề gì?
“… Cũng không thể nói là không có vấn đề.” Hoắc Thiệu Hằng trầm ngâm một lúc rồi nói: “Cũng có thể do bọn anh hỏi không đúng hướng, hơn nữa, dù gì thì cô ta cũng không phải là người bị định tội, không phải kẻ thù của quốc gia. Vì thế, có một số cách mà bọn anh không thể dùng với cô ta.”
Kiểm tra nói dối vốn dĩ là hành vi rất chủ quan, hơn nữa, kết quả kiểm tra nói dối cũng không thể dùng làm chứng cứ trực tiếp, chỉ có thể làm cơ sở tham khảo gián tiếp thôi.
Nhưng có thể không để lộ sơ hở trước máy kiểm tra nói dối của Cục tác chiến đặc biệt, cho dù có hỏi không đúng hướng đi chăng nữa thì cũng phải thừa nhận Hoắc Gia Lan là một người có ý chí rất kiên định, tuy nhiên vẫn không lợi hại như Hoắc Thiệu Hằng.
Cố Niệm Chi gật mạnh đầu: “Em hiểu rồi. Vậy em không gặp trước cô ta nữa, để tránh cô ta có tâm lý phòng bị.”
***
Thời gian trôi qua thật nhanh, phía bên nhà họ Bạch nhanh chóng tìm được một pháp y trung lập. Sau khi Hoắc Thiệu Hằng xem bối cảnh của anh ta thì cũng đồng ý, bắt đầu sắp xếp buổi khám nghiệm tử thi được cả ba bên đồng thuận.