Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 6 - Chương 6
Chương 6 VỢ CỦA TỔNG GIÁM ĐỐC - ĐỨA TRẺ CHÀO ĐỜI
Bọn họ thích nhất là lái du thuyền ra biển, vì ở trên biển chẳng có ai quấy rầy.
Kiều Y Nhiên thường ngồi trên boong thuyền với vẻ bất lực, nghĩ xem đoạn kết của cuộc hôn nhân này đang ở nơi đâu.
Dường như Nguyên Tử Du muốn làm mai cho Kiều Y Nhiên và Tiêu Minh Hiên nên luôn tạo cơ hội để bọn họ thân mật.
Đương nhiên, Tiêu Minh Hiên sẽ không bỏ lỡ cơ hội lấy lòng này, gã ta hóa thành công tử tuấn tú phong lưu, hết sức dịu dàng và ân cần với Kiều Y Nhiên.
Để mở khóa trái tim của Kiều Y Nhiên, Tiêu Minh Hiên dốc hết vốn liếng, thậm chí còn kể cho cô nghe về những ngày mình bị hắt hủi ở nhà họ Tiêu.
Tiêu Minh Hiên nói, thật ra tiếng tăm của gã ta đều là lời đồn thất thiệt.
Về sau, Kiều Y Nhiên cảm thấy Tiêu Minh Hiên cũng không xấu xa như cô tưởng tượng.
Thậm chí cô bắt đầu đồng cảm với gã ta.
Tiêu Minh Hiên luôn trò chuyện vui vẻ, ân cần hỏi han, chăm sóc cô chu đáo, tình yêu trong mắt gã ta ngày càng sâu đậm.
Tiêu Minh Hiên rất thích khoác áo ngoài của mình cho Kiều Y Nhiên rồi nói vài câu tình tứ.
Trái tim của cô chậm rãi nghiêng về phía gã ta.
Vào một buổi chiều chạng vạng, Tiêu Minh Hiên kể cho Kiều Y Nhiên nghe về chuyện mình dẫn Mạnh Kỳ bỏ trốn.
Tiêu Minh Hiên nói gã ta luôn vô cùng thích cô, đã có ý với cô từ khi cô còn là thư ký của Nguyên Tử Du rồi.
Nhưng lúc đó, không ngờ vợ chưa cưới của Nguyên Tử Du lại tìm gã, bảo gã dẫn cô ta ra nước ngoài. Cô ta không muốn gả cho Nguyên Tử Du.
Mạnh Kỳ đau khổ nói, Nguyên Tử Du không hề yêu cô ta, hơn nữa rất có thể là gay. Cô ta hy vọng Tiêu Minh Hiên sẽ cứu mình.
Đương nhiên Tiêu Minh Hiên không tin Nguyên Tử Du là gay, nhưng gã biết Nguyên Tử Du vô cùng quân tử, quan hệ với Mạnh Kỳ mới chỉ dừng ở nắm tay.
Có lẽ tình yêu của bọn họ cần một liều thuốc mạnh.
Có lẽ, nếu gã dẫn Mạnh Kỳ biến mất một thời gian, Nguyên Tử Du sẽ hiểu rõ trái tim mình.
Tức là hành động dẫn Mạnh Kỳ ra nước ngoài của gã hoàn toàn xuất phát từ lòng tốt.
Thật ra đó chỉ là phép khích tướng mà thôi.
Chỉ có điều sau khi dẫn Mạnh Kỳ ra nước ngoài không lâu, gã chợt nghe nói Nguyên Tử Du đã kết hôn, mà đối tượng lại là cô gái mà gã thầm mến.
Cuối cùng, Mạnh Kỳ và Tiêu Minh Hiên đăng ký kết hôn ở nước ngoài.
Nếu bạn thân đã cưới người khác, vậy gã sẽ giúp bạn thân chăm sóc người mà hắn đã từng yêu.
Cho dù câu chuyện của Tiêu Minh Hiên có logic hay không, Kiều Y Nhiên tin là đủ rồi.
Cô tin vào “hành động tốt bụng” của Tiêu Minh Hiên.
Cô thật sự tin rằng Tiêu Minh Hiên vẫn luôn thích mình, chỉ là hai người gặp nhau sai thời điểm.
Nếu Nguyên Tử Du đã ra sức gán ghép cô với Tiêu Minh Hiên thì cứ theo ý hắn đi. Dù sao, video cô ngoại tình cũng nằm trong tay hắn, kể cả có trốn thì cũng chẳng thoát được nanh vuốt ma quỷ của Nguyên Tử Du.
Nếu đây là chuyện mà hắn hy vọng, đành thế vậy.
Biết đâu việc ở bên Tiêu Minh Hiên lại là một lối thoát.
Sau khi Kiều Y Nhiên và Tiêu Minh Hiên chính thức ở bên nhau, quả nhiên Nguyên Tử Du dịu dàng với cô hẳn, chẳng những không gây sự nữa mà còn vô cùng quan tâm đến cơ thể cô, ân cần hỏi han.
Nhất là khi ở trước mặt người ngoài, hắn cưng chiều cô đến tận trời, khiến cho tất cả phụ nữ vô cùng ghen tức.
Khi bốn người đi du lịch với nhau, giữa họ luôn đầy ắp tiếng nói cười vui sướng, thoạt nhìn vô cùng hài hòa.
Đến khi Kiều Y Nhiên mang thai, cuộc sống tốt đẹp này đột ngột chấm dứt.
Rốt cuộc đứa trẻ mà Kiều Y Nhiên mong đợi mấy năm cũng đã đến.
Nhưng cô cũng biết đứa trẻ này không thể công khai xuất hiện. Nếu đây là con của Nguyên Tử Du, vậy nó chính là chắt trưởng của nhà họ Nguyên.
Tiếc rằng nó không phải.
Kiều Y Nhiên nói chuyện mình mang thai cho Nguyên Tử Du, xin hắn tha cho cô một lần, đuổi cô ra khỏi nhà.
Nhưng phản ứng của Nguyên Tử Du lại khiến cô vô cùng bất ngờ.
Nguyên Tử Du không hề ghét bỏ đứa bé trong bụng Kiều Y Nhiên. Hắn nói rằng cô có thể sinh con, hơn nữa có thể dùng danh nghĩa con cháu của nhà họ Nguyên.
Kiều Y Nhiên không biết Nguyên Tử Du có ý gì.
Tại sao hắn lại đồng ý cho đứa trẻ này theo họ Nguyên cơ chứ?
Thế nhưng cô không cần phá thai, vậy là đáng để vui mừng rồi.
Ý chí của người làm mẹ cứ thế xuất hiện trong suy nghĩ của cô, vì con, cô nhất định phải sống thật tốt.
Trong mười tháng mang thai, Kiều Y Nhiên được Nguyên Tử Du che chở kỹ càng, thực sự cưng chiều cô như công chúa.
Cảnh tượng này khiến cô có ảo giác, dường như đứa trẻ trong bụng mình thực sự là của hắn.
Nguyên Tử Du mua rất nhiều sách dạy nuôi con, ngày nào cũng đọc, đôi khi còn xoa bụng Kiều Y Nhiên cảm nhận thai máy.
Kiều Y Nhiên vô cùng khó hiểu, hỏi hắn nguyên nhân.
Hắn nói với cô: “Bởi vì em là vợ anh, nên đứa bé do em sinh chính là con của anh.”
Trong mắt Kiều Y Nhiên, chuyện này vô cùng quái dị, nhưng chỉ cần con của cô yên ổn chào đời, cô thấy nó bình an khôn lớn thì những thứ khác chỉ là mây bay.
Nếu đã không đấu lại hắn thì cứ thuận theo vậy.
Sau này, Kiều Y Nhiên sinh ra một bé trai bụ bẫm ở bệnh viện tư của nhà họ Nguyên.
Cô đặt rất nhiều kỳ vọng vào đứa con đầu lòng, mong đến lúc nó bi bô học nói, mong nó khỏe mạnh trưởng thành, mong được thấy nó đeo cặp sách đến trường.
Cô mong đợi nó lớn khôn!
Kiều Y Nhiên với vẻ mặt suy yếu nhưng vô cùng vui sướng lập tức muốn ôm con, nhưng bác sĩ lại lạnh lùng nói rằng trẻ sơ sinh cần được tắm rửa, sau đó bế nó đi.
Cô đành phải kiên nhẫn chờ đợi, nhưng thay vì con, cô lại trông thấy một bác sĩ áo trắng lạnh lùng cầm kim tiêm loại lớn đâm vào tay mình.
Sau đó, cô chết do bị tiêm thuốc mê quá liều.
Trong khoảnh khắc nhắm mắt xuôi tay, rốt cuộc Kiều Y Nhiên cũng nhận ra sự khác thường.
Nhưng cô biết quá muộn, theo thời gian, dấu hiệu sinh tồn của cô dần dần biến mất.
Vào giây phút bỏ mạng, cuối cùng cô cũng hiểu rõ, Nguyên Tử Du chưa bao giờ muốn cho mình một con đường sống.
Nhưng cô không nghĩ ra, tại sao hắn có thể đón nhận đứa con của người khác chứ?
Từ lúc mang thai cho tới khi chết, vấn đề này vẫn luôn quấn lấy cô.
Bạn đang đọc truyện tại Vietwriter.vn
Cô nhất định phải làm cho ra nhẽ.
Cốt truyện đến đây là kết thúc!
Bạch Thần xoa mi tâm, hoàn toàn không còn sức để chửi bậy, cuộc hôn nhân với nhà giàu này đúng là quá hồ đồ.
Lại còn quái đản, biến thái nữa chứ!
Thế nên xin được khuyên nhủ mấy em gái muốn gả vào nhà giàu: Đừng mơ mộng hão huyền nữa!
Nếu không có thân phận ngang hàng, cho dù thành công thì cũng đâu được mấy người hạnh phúc.
Bạch Thần đến vào lúc Nguyên Tử Du đã trở nên độc ác, bỏ thuốc vợ mình rồi ném đến phòng Tổng thống của khách sạn nào đó.
Nếu Bạch Thần không đến, quá nửa là thân thể này vẫn đang nằm như chó chết!
Nếu cô muốn thay đổi cốt truyện, đầu tiên phải nhanh chóng rời khỏi hiện trường mới đúng!
Nhưng làm kiểu gì bây giờ?
Cô không cử động được!
Tác dụng của thuốc quá mạnh, giờ chân tay cô vẫn đang bủn rủn, cho dù dùng hết sức lực toàn thân thì cũng chỉ có thể vặn eo một chút mà thôi.
Xương cốt toàn thân cứ như bị gỉ vậy.
Bọn họ thích nhất là lái du thuyền ra biển, vì ở trên biển chẳng có ai quấy rầy.
Kiều Y Nhiên thường ngồi trên boong thuyền với vẻ bất lực, nghĩ xem đoạn kết của cuộc hôn nhân này đang ở nơi đâu.
Dường như Nguyên Tử Du muốn làm mai cho Kiều Y Nhiên và Tiêu Minh Hiên nên luôn tạo cơ hội để bọn họ thân mật.
Đương nhiên, Tiêu Minh Hiên sẽ không bỏ lỡ cơ hội lấy lòng này, gã ta hóa thành công tử tuấn tú phong lưu, hết sức dịu dàng và ân cần với Kiều Y Nhiên.
Để mở khóa trái tim của Kiều Y Nhiên, Tiêu Minh Hiên dốc hết vốn liếng, thậm chí còn kể cho cô nghe về những ngày mình bị hắt hủi ở nhà họ Tiêu.
Tiêu Minh Hiên nói, thật ra tiếng tăm của gã ta đều là lời đồn thất thiệt.
Về sau, Kiều Y Nhiên cảm thấy Tiêu Minh Hiên cũng không xấu xa như cô tưởng tượng.
Thậm chí cô bắt đầu đồng cảm với gã ta.
Tiêu Minh Hiên luôn trò chuyện vui vẻ, ân cần hỏi han, chăm sóc cô chu đáo, tình yêu trong mắt gã ta ngày càng sâu đậm.
Tiêu Minh Hiên rất thích khoác áo ngoài của mình cho Kiều Y Nhiên rồi nói vài câu tình tứ.
Trái tim của cô chậm rãi nghiêng về phía gã ta.
Vào một buổi chiều chạng vạng, Tiêu Minh Hiên kể cho Kiều Y Nhiên nghe về chuyện mình dẫn Mạnh Kỳ bỏ trốn.
Tiêu Minh Hiên nói gã ta luôn vô cùng thích cô, đã có ý với cô từ khi cô còn là thư ký của Nguyên Tử Du rồi.
Nhưng lúc đó, không ngờ vợ chưa cưới của Nguyên Tử Du lại tìm gã, bảo gã dẫn cô ta ra nước ngoài. Cô ta không muốn gả cho Nguyên Tử Du.
Mạnh Kỳ đau khổ nói, Nguyên Tử Du không hề yêu cô ta, hơn nữa rất có thể là gay. Cô ta hy vọng Tiêu Minh Hiên sẽ cứu mình.
Đương nhiên Tiêu Minh Hiên không tin Nguyên Tử Du là gay, nhưng gã biết Nguyên Tử Du vô cùng quân tử, quan hệ với Mạnh Kỳ mới chỉ dừng ở nắm tay.
Có lẽ tình yêu của bọn họ cần một liều thuốc mạnh.
Có lẽ, nếu gã dẫn Mạnh Kỳ biến mất một thời gian, Nguyên Tử Du sẽ hiểu rõ trái tim mình.
Tức là hành động dẫn Mạnh Kỳ ra nước ngoài của gã hoàn toàn xuất phát từ lòng tốt.
Thật ra đó chỉ là phép khích tướng mà thôi.
Chỉ có điều sau khi dẫn Mạnh Kỳ ra nước ngoài không lâu, gã chợt nghe nói Nguyên Tử Du đã kết hôn, mà đối tượng lại là cô gái mà gã thầm mến.
Cuối cùng, Mạnh Kỳ và Tiêu Minh Hiên đăng ký kết hôn ở nước ngoài.
Nếu bạn thân đã cưới người khác, vậy gã sẽ giúp bạn thân chăm sóc người mà hắn đã từng yêu.
Cho dù câu chuyện của Tiêu Minh Hiên có logic hay không, Kiều Y Nhiên tin là đủ rồi.
Cô tin vào “hành động tốt bụng” của Tiêu Minh Hiên.
Cô thật sự tin rằng Tiêu Minh Hiên vẫn luôn thích mình, chỉ là hai người gặp nhau sai thời điểm.
Nếu Nguyên Tử Du đã ra sức gán ghép cô với Tiêu Minh Hiên thì cứ theo ý hắn đi. Dù sao, video cô ngoại tình cũng nằm trong tay hắn, kể cả có trốn thì cũng chẳng thoát được nanh vuốt ma quỷ của Nguyên Tử Du.
Nếu đây là chuyện mà hắn hy vọng, đành thế vậy.
Biết đâu việc ở bên Tiêu Minh Hiên lại là một lối thoát.
Sau khi Kiều Y Nhiên và Tiêu Minh Hiên chính thức ở bên nhau, quả nhiên Nguyên Tử Du dịu dàng với cô hẳn, chẳng những không gây sự nữa mà còn vô cùng quan tâm đến cơ thể cô, ân cần hỏi han.
Nhất là khi ở trước mặt người ngoài, hắn cưng chiều cô đến tận trời, khiến cho tất cả phụ nữ vô cùng ghen tức.
Khi bốn người đi du lịch với nhau, giữa họ luôn đầy ắp tiếng nói cười vui sướng, thoạt nhìn vô cùng hài hòa.
Đến khi Kiều Y Nhiên mang thai, cuộc sống tốt đẹp này đột ngột chấm dứt.
Rốt cuộc đứa trẻ mà Kiều Y Nhiên mong đợi mấy năm cũng đã đến.
Nhưng cô cũng biết đứa trẻ này không thể công khai xuất hiện. Nếu đây là con của Nguyên Tử Du, vậy nó chính là chắt trưởng của nhà họ Nguyên.
Tiếc rằng nó không phải.
Kiều Y Nhiên nói chuyện mình mang thai cho Nguyên Tử Du, xin hắn tha cho cô một lần, đuổi cô ra khỏi nhà.
Nhưng phản ứng của Nguyên Tử Du lại khiến cô vô cùng bất ngờ.
Nguyên Tử Du không hề ghét bỏ đứa bé trong bụng Kiều Y Nhiên. Hắn nói rằng cô có thể sinh con, hơn nữa có thể dùng danh nghĩa con cháu của nhà họ Nguyên.
Kiều Y Nhiên không biết Nguyên Tử Du có ý gì.
Tại sao hắn lại đồng ý cho đứa trẻ này theo họ Nguyên cơ chứ?
Thế nhưng cô không cần phá thai, vậy là đáng để vui mừng rồi.
Ý chí của người làm mẹ cứ thế xuất hiện trong suy nghĩ của cô, vì con, cô nhất định phải sống thật tốt.
Trong mười tháng mang thai, Kiều Y Nhiên được Nguyên Tử Du che chở kỹ càng, thực sự cưng chiều cô như công chúa.
Cảnh tượng này khiến cô có ảo giác, dường như đứa trẻ trong bụng mình thực sự là của hắn.
Nguyên Tử Du mua rất nhiều sách dạy nuôi con, ngày nào cũng đọc, đôi khi còn xoa bụng Kiều Y Nhiên cảm nhận thai máy.
Kiều Y Nhiên vô cùng khó hiểu, hỏi hắn nguyên nhân.
Hắn nói với cô: “Bởi vì em là vợ anh, nên đứa bé do em sinh chính là con của anh.”
Trong mắt Kiều Y Nhiên, chuyện này vô cùng quái dị, nhưng chỉ cần con của cô yên ổn chào đời, cô thấy nó bình an khôn lớn thì những thứ khác chỉ là mây bay.
Nếu đã không đấu lại hắn thì cứ thuận theo vậy.
Sau này, Kiều Y Nhiên sinh ra một bé trai bụ bẫm ở bệnh viện tư của nhà họ Nguyên.
Cô đặt rất nhiều kỳ vọng vào đứa con đầu lòng, mong đến lúc nó bi bô học nói, mong nó khỏe mạnh trưởng thành, mong được thấy nó đeo cặp sách đến trường.
Cô mong đợi nó lớn khôn!
Kiều Y Nhiên với vẻ mặt suy yếu nhưng vô cùng vui sướng lập tức muốn ôm con, nhưng bác sĩ lại lạnh lùng nói rằng trẻ sơ sinh cần được tắm rửa, sau đó bế nó đi.
Cô đành phải kiên nhẫn chờ đợi, nhưng thay vì con, cô lại trông thấy một bác sĩ áo trắng lạnh lùng cầm kim tiêm loại lớn đâm vào tay mình.
Sau đó, cô chết do bị tiêm thuốc mê quá liều.
Trong khoảnh khắc nhắm mắt xuôi tay, rốt cuộc Kiều Y Nhiên cũng nhận ra sự khác thường.
Nhưng cô biết quá muộn, theo thời gian, dấu hiệu sinh tồn của cô dần dần biến mất.
Vào giây phút bỏ mạng, cuối cùng cô cũng hiểu rõ, Nguyên Tử Du chưa bao giờ muốn cho mình một con đường sống.
Nhưng cô không nghĩ ra, tại sao hắn có thể đón nhận đứa con của người khác chứ?
Từ lúc mang thai cho tới khi chết, vấn đề này vẫn luôn quấn lấy cô.
Bạn đang đọc truyện tại Vietwriter.vn
Cô nhất định phải làm cho ra nhẽ.
Cốt truyện đến đây là kết thúc!
Bạch Thần xoa mi tâm, hoàn toàn không còn sức để chửi bậy, cuộc hôn nhân với nhà giàu này đúng là quá hồ đồ.
Lại còn quái đản, biến thái nữa chứ!
Thế nên xin được khuyên nhủ mấy em gái muốn gả vào nhà giàu: Đừng mơ mộng hão huyền nữa!
Nếu không có thân phận ngang hàng, cho dù thành công thì cũng đâu được mấy người hạnh phúc.
Bạch Thần đến vào lúc Nguyên Tử Du đã trở nên độc ác, bỏ thuốc vợ mình rồi ném đến phòng Tổng thống của khách sạn nào đó.
Nếu Bạch Thần không đến, quá nửa là thân thể này vẫn đang nằm như chó chết!
Nếu cô muốn thay đổi cốt truyện, đầu tiên phải nhanh chóng rời khỏi hiện trường mới đúng!
Nhưng làm kiểu gì bây giờ?
Cô không cử động được!
Tác dụng của thuốc quá mạnh, giờ chân tay cô vẫn đang bủn rủn, cho dù dùng hết sức lực toàn thân thì cũng chỉ có thể vặn eo một chút mà thôi.
Xương cốt toàn thân cứ như bị gỉ vậy.